Dục Uyển – Chương 3

Phần 151

Hai ngày sau…
Ngày đại sự mà cả người dân Thành Phố đều háo hức đã đến. Bạch thiếu của Bạch gia sẽ kết hôn với cô hầu gái xinh đẹp của nhà mình. Hôn lễ sẽ diễn ra vào chính hôm nay, tất cả các phương tiện thông tin đại chúng sáng nay đều đang đưa tin, và từ rất sớm các phóng viên của những tòa báo lớn nhỏ trong thành phố, đều túc trực trước cửa lớn Bạch gia để tận mắt chứng kiến chuyện có thật nhưng khó tin này.

Chuyện tình hoàng tử và lọ lem không phải trên phim ảnh, mà có thực ngoài đời…

Mặc dù hôn lễ tiến hành rất gấp rút, nhưng sự long trọng và tráng lệ của nó khiến mọi người choáng ngộp, không một hôn lễ nào có thể bì kịp. Có hơn hai ngàn quan khách, nhưng người nào cũng đều là những nhân vật có máu mặt trong hai giới hắc bạch, những cái không còn xa lạ với truyền thông. Bọn họ đều xuất hiện từ rất sớm.

Bạch Ngạn Tổ lịch lãm trong bộ lể phục màu trắng như một chàng hoàng tử, mặc dù đứng ở giữa chốn đống người, nhưng trên người hắn toát ra một sức hút không thể cưỡng lại được, khiến tất cả mọi người phải chú ý.

Nhất là em họ Tô Lâm, từ đầu đã không thể rời mắt khỏi hắn, nhưng không giống những đôi mắt si mê ngưỡng mộ của những cô gái khác, đó là ánh mắt đau thương và câm phẩn.

“Đưa tôi chai rượu?”

“Tiểu thư! Cô say rồi, không nên uống tiếp.”

“Anh điếc sao? Đưa rượu cho tôi.” Tô Lâm bước tới đẩy người hầu của mình ra, giành lấy chai rượu trên bàn.

Từ khi biết Lý Nhã mang thai đã có bộ dạng bất mãn, cô ghét anh họ, cô hận Lý Nhã. Tại sao mọi thứ lại bất công như vậy, người nên được anh họ nắm tay vào lể đường hôm nay phải là cô mới đúng, cô và anh họ là mô đăng hộ đối, còn là thanh mai trúc mã, cô điểm nào cũng hơn hẳn con nhỏ cô nhi Lý Nhã kia.

“Tiểu Lâm! Em đã say… để anh hai đưa về phòng.” Tô Lân bước tới giựt lấy chay rượu trên tay của em gái, đặt lại bàn.

“Anh hai! Em có chỗ nào thua con nhỏ trôi sông lạc chợ đó… nó có gì ghê gớm, tại sao anh họ lấy kết hôn với nó, anh nói cho em nghe đi… hic… c…” Tô Lâm ngã vào ngực của anh trai khóc nức nỡ.

“Tiểu Lâm! Ở đây có rất nhiều người… em đừng tự làm mất mặt nhà họ Tô được không? Theo anh hai về phòng.”

“Anh hai! Em không đi, em còn muốn phá cái đám cưới này, con nhỏ đó có cái gì tài giỏi chứ… nó chỉ có cái bụng là giỏi, cái đó em cũng có thể mà… em có thể sinh con cho anh họ, tại sao anh họ không kết hôn với em… hic… c”

Tô Lâm thật sự đã quá say, không ý thức được bản thân đang gây náo loạn trong buổi lể, gây ra sự chú ý của không ít người. Tô Lân lo lắng em gái sẽ làm ra chuyện ngu ngốc, nên ẩm Tô Lâm về phòng.

“Anh hai! Thả em xuống, để em phá nát cái đám cưới này… em…”

Tô Lâm thật đã rất say, say đến mức chưa lên tới phòng đã ngủ say trong lòng anh trai, mặt dù hai mắt đã nhắm chặt nhưng miệng vẫn lầm bầm muốn phá hôn lễ của Bạch Ngạn Tổ.

Sau khi đặt em gái lên giường, người anh trai tốt đã giúp em gái cởi giày, đắp chăn…

“Đứa ngốc này! Trên đời này đâu phải chỉ có Bạch Ngạn Tổ là đàn ông?”

Hắn đứng dậy, đóng cửa lại và quay lại buổi tiệc, chuông điện thoại trong túi lại reo lên.

Tô Lân nhất định thoại lên nghe máy.

“Thiếu gia! Mọi thứ đã chuẩn bị xong?” Người bên kia đầu dây lên tiếng.

“Làm cho sạch sẽ vào, đừng để lại bất cứ manh mối nào.”

“Dạ thiếu gia”

Tô Lân mỉm cười, rồi cất điện thoại vào túi sau đó bước xuống lầu…

Chung cư Hoắc Lữ – phòng 702…

“Cậu thanh niên đó vẫn chưa đi sao?”

“Phải đó, đã hai ngày rồi… sao vẫn còn quỳ ở đó.”

Mắt hướng về trước, lưng thẳng đứng và hai gối chạm sàn. Tất các chị em nội trợ trong khu chung cư ra vào, mở cửa ra thì đều nhìn thấy. Không biết có phải đã quỳ suốt như vậy hay không, mà hai ngày nay họ đều nhìn thấy một tư thế duy nhất.

Thật là tội nghiệp…

Nhìn thấy một cậu thanh niên xinh xắn đáng yêu như vậy phải quỳ suốt hai ngày, nhìn sao cũng thấy đau lòng thay cho cha mẹ cậu ta. Không ít các cô thím bà dì đến gần bắt chuyện, hỏi xem có thể giúp được gì cho hắn hay không, nhưng cậu thanh niên vẫn im lặng không trả lời.

Có người còn thiện tâm giúp hắn đập nát cả cánh cửa, nhưng chủ nhân căn hộ 702 vẫn không thấy bước ra.

“Anh bạn trẻ! Điện thoại của cậu đang rung… có lẽ là người nhà cậu gọi, không muốn nghe máy sao?”

“…” Hoắc Phi vẫn im lặng không lên tiếng.

Suốt hai ngày nay Hoắc Phi gần như mất tích, hắn biến mất khỏi Hoắc gia và 24/24 tiếng túc trực trước căn hộ của Dục Uyển đang thuê, cầu xin sự tha thứ của cô.

Mặc cho chuông điện thoại cứ reng in ỏi, Hoắc Phi vẫn cứ như không nghe thấy. Nhưng hắn có thể chịu đựng, không có nghĩa là người khác có thể nhẫn nhịn được sự ồn ào này.

“Rầm… m…”

Cánh cửa bất ngờ kéo ra, Dục Uyển trong bộ dạng mệt mỏi với hai mắt như gấu trúc, lớn tiếng hét.

“Hoắc Phi! Rốt cuộc anh muốn gây rối tới khi nào? Có phải muốn tôi đánh chết anh… rồi mới chịu đi.”

Biết rõ là cô đang còn giận, ghét hắn tận xương tủy, chỉ muốn cắn xé nghiền nát. Nhưng Hoắc Phi lại dính như sam, đuổi mãi không đi, còn quỳ trước căn hộ của cô. Khiến cho hai ngày nay cô không thể bước ra khỏi căn hộ chỉ có thể ăn mì tôm, vì sợ sẽ không đủ bình tĩnh mà đập chết Hoắc Phi.

Lại thêm mấy bà thím tốt bụng xung quanh, cứ đập cửa ầm ầm khiến cô không thể nào ngủ yên. Cả tinh thần và thể xác đều bị tên Hoắc Phi này hành hạ thê thảm, có nay xử hắn ngay tại đây luôn không.

Nhưng khó mà hài lòng được người xung quanh, chỉ một mình Dục Uyển hô to hét lớn, bày ra bộ dạng muốn ăn tươi nuốt sống, còn Hoắc thiếu gia lại đáng thương, với bộ mặt thiên sứ long lanh nước mắt.

Thật ra không phải Hoắc Phi yếu đuối muốn khóc, vì hắn quá vui mừng. Dục Uyển cuối cùng cũng chịu gặp hắn, còn nói nhiều với hắn.

Nhưng người bên ngoài lại không nghĩ như vậy. Bắt đầu xài xể trách cứ Dục Uyển.

“Cô gái đó sao lại dữ dằn như vậy?”

“Tội cho cậu thanh niên này thật… cho dù có lỗi gì đi nữa, cũng nên tha thứ cho người ta đi chứ, đã quỳ ở đây gần hai ngày”

“Đúng vậy! Cô ta thật quá đáng… nếu là tôi đã không thể nào chịu nổi, bỏ về từ lâu.”

“Xấu như vậy cũng có được người yêu… phải biết quý trọng chứ, khó mà kiếp được… nếu là tôi có được một cậu nhóc si tình như vậy, lỗi gì cũng bỏ qua hết”

Là cô ép hắn quỳ sao, là tự hắn muốn làm như vậy, bây giờ còn gieo tiếng ác cho cô. Hoắc Phi anh giỏi lắm.

“Theo tôi vào đây.” Dục Uyển to mắt mở trừng nhìn Hoắc Phi.

“Được!”

Nhìn cánh cửa đang rộng mở, Hoắc Phi mừng rở vội đứng dậy, đi theo Dục Uyển vào trong.

“Khép cửa lại”

“…” Hoắc Phi mỉm cười, ngoan ngoãn như chú cún nhỏ, hắn khép cửa lại, chỉ cần Dục Uyển không bỏ mặt hắn, không xem hắn là người tàn hình nữa, bắt hắn làm gì hắn cũng sẽ làm.

“Vèo…”

Hoắc Phi vui mừng xoay mặt lại, thì chiếc gối bay tới tấp ném thẳng vào mặt hắn. Không hề né tránh, Hoắc Phi mang tâm thế của người có tội đến cầu xin sự tha thứ, nên đã chuẩn bị tinh thần sẽ bị ăn đòn, hắn chấp nhận tất cả sự trút giận của Dục Uyển, chỉ cần cô cảm thấy thoải mái thì cứ mặt cho cô ném.

“Bốp…”

“Bốp… p…”

Một, hai, ba, bốn, sau khi tất cả gối trên sofa đều được cô ném bay, thì trên sofa đã trống trãi không còn gì để ném tiếp. Dục Uyển cũng đủ mệt, ngã phịch xuống ghế.

Hoắc Phi cúi người xuống, gom hết tất cả chiếc gối dưới sàn lên, và đi đến trước mặt Dục Uyển, hai tay dâng cho cô. Như cậu học trò nhỏ lầm lũi cúi mặt trước giáo viên chủ nhiệm, hai tay dâng hình cụ.

“Uyển! Nếu chưa thấy thoải mái, anh sẽ đứng gần cho em ném… cho tới khi nào em hết giận.”

Dục Uyển ngẩn đầu lên nhìn hắn, tên này… đang chọc điên cô. Hắn nghĩ cô không muốn đánh hắn sao. Dục Uyển bật người dậy khỏi ghế sofa.

“Bốp… bốp…”

Không phải ném nữa mà đánh trực tiếp, hai tay giựt lấy hai chiếc gối trên tay của Hoắc Phi. Trái phải đánh tới tấp lên người hắn, không biết là đánh bao nhiêu lâu, mồ hôi đã lăn dài trên trán. Hoắc Phi cũng bất tỉnh nhân sự.

Dục Uyển thở hổn hểnh, đưa chân đá lên người hắn.

“Đứng dậy mau! Đừng có nằm giả chết đó… anh nghĩ làm như vậy tôi sẽ hết giận sao, đứng dậy mau.”

Dù cô đánh rất nhiều, nhưng những chiếc gối này rất nhẹ, bên trong toàn lông vũ thì làm sao đánh chết hắn được. Dục Uyển gọi nhiều lần nhưng Hoắc Phi không hề phản ứng, cô bước tới, giơ chân đạp vào người hắn vài lần, Hoắc Phi vẫn không hề nhúc nhích.

Thần sắc chuyển biến đột ngột, từ rất tức giận trở nên khẩn trương lo lắng. Cô quỳ xuống sàn đỡ Hoắc Phi ngồi dậy, đưa tay đặt lên mũi hắn, may mắn quá, hắn còn thở.

“Hoắc Phi! Anh bị làm sao vậy… đừng làm em sợ… Hoắc Phi, mở mắt ra nhìn em đi… Hoắc phi” Dục Uyển ra sức lay hắn dậy.

Sau một hồi lay động, Hoắc Phi vẫn không có phản ứng, nhưng lại có thứ khác đáp trả Dục Uyển.

“Ộc… ộc…”

Âm thanh này từ đâu phát ra, sao nghe quen tai đến vậy. Dục Uyển di dời tầm mắt xuống phía dưới bụng của Hoắc Phi. Hắn mở mắt ra nhìn cô.

“Uyển! Anh đói.”

Hóa ra là tiếng dạ dày của Hoắc Phi đang kêu.

“Rầm!”

Dục Uyển ném Hoắc Phi xuống sàn, rồi đứng dậy xoay lưng đi.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60

TÊN TRUYỆN:

Dục Uyển – Chương 3


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)