Đám lông mu âm hộ nồng đậm ngăm đen, nhưng lại hết sức gọn gàng xinh đẹp, hiện lên không chút nào khó coi, Phó Phẩm Ngàn tuy rằng sớm đã làm mẹ, nhưng hai bên mép âm hộ vẫn còn tươi rói màu hồng, cái cửa miệng âm đạo đã thật lâu chưa có dương vật đàn ông dùng, hé mở nhỏ xíu rất là mê người, cái lổ tiếu chỉ bằng hat gạo đang đọng nước long lanh, còn dịch nhờn trong lúc này đã tươm ra đến bên ngoài miệng âm đạo, một mảnh trong suốt tản ra mê người mùi vị, là một người trí thức có hiểu biết nên Phó Phẩm Ngàn vệ sinh rất sạch sẽ cái khe âm hộ của mình, nhưng là vì từ lúc đi dạo chơi đến giờ cô vẫn chưa có thời gian tắm rửa, nên vẫn không tránh được cái mùi khai ngai ngái thoang thoảng tỏa ra từ trên cái âm hộ của mình bay vào lổ mũi của Đinh Nhị Cẩu.
Với tính cách hoang dã như con chó sói, mỗi lần cảm nhận cái mùi như thế, chính là liều thuốc kích thích Đinh Nhị Cẩu càng thêm sôi trào, hắn nhịn không được liền ngồi xổm xuống chính giữa hai chân của Phó Phẩm Ngàn, ôm lấy hai chân của cô, đưa cái đầu mình trước hai bên mép đỏ hồng mê người cùa cái âm hộ nhẹ nhàng liếm lên một chút.
Phó Phẩm Ngàn còn không chịu được kích thích quá mức như vậy lập tức “A…” lên một tiếng, mơ hồ không rõ tiếng rên nỉ non:
– Tiểu Đinh làm sao có thể… hôn ở chỗ..đó….
Đinh Nhị Cẩu thẳng tiến tiếp tục dùng đầu lưỡi bắt đầu liếm bên trong hai bên mép nhỏ ướt nhẹp, cảm giác không có mùi gì khác ngoài mùi khai khai mằn mặn của nước tiểu, Phó Phẩm Ngàn thở gấp, đầu hơi nẩy về phía sau, nếu sai thì thì cũng đã sai rồi, cô đơn giản buông lỏng tâm tình ra mà hưởng thụ cảm giác được bú liếm dưới cái âm hộ mà mình cũng đã nghe nói mà chưa bao giờ được thử qua.
Đừng nhìn thân thể cường tráng chồng của Phó Phẩm Ngàn khi còn khỏe mạnh mà tưởng lầm, nhưng kỳ thật anh ta là một gã đầu bò, sau khi kết hôn, mỗi lần giao cấu với Phó Phẩm Ngàn thì anh ta chỉ biết cởi quần áo ra rồi hùng hục làm, đừng nói tới chuyện để ý khoái cảm cực khoái của người đàn bà, thậm chí mỗi lần lúc cái âm đạo của cô chưa có kịp tươm ra dịch nhờn thì anh ta đã nhét dương vật vào trong âm đạo, chồng cô hoàn toàn không hiểu biết sâu về chuyện cảm giác nam nữ rốt cuộc là như thế nào, cực khoái đối với Phó Phẩm Ngàn mà nói, rất là khó khăn, chỉ có được thi thoảng vài lần suốt thời gian từ ngày lấy chồng đến khi chồng cô mất đi, sau này chỉ có thể vào những lúc ban đêm, mỗi khi lên cơn động dục nhớ chồng, cô tự mình an ủi thủ dâm thì mới có thể đạt được dễ dàng.
Dưới sự so sánh của Phó Phẩm Ngàn, thủ đoạn tán tỉnh Đinh Nhị Cẩu này rất là phong phú, đối với cô ôn nhu âu yếm, kiên nhẫn tiền hí cùng với cái lưỡi phục vụ những trò mà Phó Phẩm Ngàn không hề nghĩ đến, nhất là cái đầu lưỡi từ từ tìm được đến đài hoa hạt le hết sức nhẹ nhàng liếm láp, càng làm cho Phó Phẩm Ngàn hoàn toàn buông ra nội tâm, cô thầm nghĩ sống hơn ba mươi năm mãi đến giờ mình mới thưởng thức hưởng thụ qua tư vị được bú liếm dưới cái âm hộ nó sướng khoái đến dường nào…
Hút mút lấy cửa miệng âm đạo Phó Phẩm Ngàn, dùng đầu lưỡi thô sáp bú liếm quanh hạt le giờ bị kích thích đã sưng phồng to như hạt đậu phộng ngậm nước, le lưỡi dài liếm dọc hai bên mép nhỏ âm hộ ẩm ướt, hai tay Đinh Nhị Cẩu còn với lên nắm bắt hai đầu núm vú Phó Phẩm Ngàn vân vê, hàng loạt động tác làm cho cô càng tăng thêm khoái cảm kịch liệt, các vị trí mẫn cảm đều bị trêu chọc kích thích làm cho Phó Phẩm Ngàn thoải mái, đầu óc đã trống trơn, hai cái bắp đùi cùng nhau run rẩy.
– Ui..ui…ui…
Phó Phẩm Ngàn vặn vẹo cặp mông liên tiếp hẩy về phía trước, âm thanh rên rỉ dâm đãng buộc phải phát ra:
– Ui..rồi… trời ơi…… liếm..mạnh chút đi..ui..ui….
Bất ngờ một làn âm tinh của Phó Phẩm Ngàn vụt thẳng từ sâu bên trong thân thể vọt ra, Đinh Nhị Cẩu cảm thấy đầu lưỡi của mình bị làn âm tình trào ra dính đầy lên thật ấm áp, thoải mái cực độ, kích thích hắn thú tính nguyên thủy tăng vọt, Phó Phẩm Ngàn đang bị dục hỏa đốt người, cô nắm lấy đầu tóc của Đinh Nhị Cẩu phụ giúp chà xát trên cái âm hộ của mình, lúc này tiếng ” óc ách ” của dịch nhờn cùng âm tinh sinh sôi không dứt ở bên tai, lúc miệng hắn không ngừng mút lấy nuốt sạch chất dịch tiết từ trong người của cô ra.
Phó Phẩm Ngàn chịu không được cái miệng Đinh Nhị Cẩu cuồng hoan, ước chừng vì cô, hắn phục vụ thêm hơn 5 phút sau nữa, toàn thân cô từng đợt run rẩy, bên trong da thịt âm đạo mềm mại co rút lấy, cửa miệng âm đạo không ngừng nhíu mở, đột nhiên từng đợt âm tinh tuôn ra thành hình bong bóng nhỏ đọng ngay ở ngay cửa hang, sướng khoái tưới đến trên miệng Đinh Nhị Cẩu thêm một lần nữa, sau khi tiết thân Phó Phẩm Ngàn mềm nhuyễn dựa lưng vào tường kệ bếp như muốn ngã xuống.
Đinh Nhị Cẩu rất là ân cần, lúc này mới ngẩng đầu lên, vẻ mặt mừng vui hỏi Phó Phẩm Ngàn:
– Thoải mái không chị?
Phó Phẩm Ngàn thật thà gật gật đầu, cô đã bị Đinh Nhị Cẩu dẫn dắt vào cơn tính dục khoái cảm chưa từng thể nghiệm qua trước đó, mơ hồ cũng không nhận ra là Đinh Nhị Cẩu đã đem cô từ từ dìu xuống, để cho cô ngồi ở trên mặt đất trong nhà bếp.
Đinh Nhị Cẩu tự cho là làm lén lút không ai hay biết, nhưng hắn lại không để ý đến chỉ số thông minh của các thiếu niên bây giờ khác trước, ngay lúc hắn và Phó Phẩm Ngàn ở trong phòng bếp hừng hực khí thế, một bóng dáng nhỏ bé chậm chạp tới gần cửa phòng bếp, không hề có một tiếng động, bởi vì Miêu Miêu không có đi dép.
Vừa rồi sau khi tất cả vào trong nhà, Miêu Miêu về ngay gian phòng của mình thay bộ quần áo ra choàng cái váy mặc ở nhà vào, cô định đi ra phụ giúp mẹ mình, nhưng khi cô gái nhỏ vừa ra phòng phòng mình, phát hiện trong phòng khách không có người, còn cửa phòng bếp thì đóng lại, cô gái nhỏ nghi ngờ muốn đi qua nhà bếp nhìn một chút, nhưng lại sợ mình gây nên tiếng động, vì vậy lui trở về gian phòng của mình bỏ dép ra, nhưng khi chân vừa chạm đất, Miêu Miêu cảm giác sàn nhà khá lạnh, vì vậy lại lấy ra một đôi bít tất mang vào, lúc này mới lặng lẽ đến bên ngoài cửa phòng bếp.
Ngay trong giây phút này này đúng lúc Phó Phẩm Ngàn đang cùng với Đinh Nhị Cẩu hôn môi, nhìn qua khe cửa hở Miêu Miêu đã biết rõ bên trong đang làm gì đó, lập tức liền mắc cở đỏ bừng mặt, vì đây là lần đầu tiên cô gái nhỏ nhìn thấy cảnh tượng người đàn ông đang ôm người đàn bà trực tiếp sống động như vậy…
Thời gian dần trôi qua, cô gái nhỏ tựa hồ cũng cảm nhận được cái miệng của Đinh Nhị Cẩu cùng đôi bàn tay hắn đang sờ soạng trên thân thể của mẹ mình cũng tựa như đang rờ rẩm trên thân thể non nớt chính mình cùng lúc từ sâu trong thân thể mang đến một cái chủng loại ngọt ngào sung sướng khó tả..
– Hừ…
Miêu Miêu từ cổ họng rên thật nhỏ một tiếng, bàn tay nhỏ bé đã tự động bắc chước bàn tay của Đinh Nhị Cẩu đè xuống bên trên xương mu của mình, động tác rất là lề mề vụng về, chưa từng được hưởng thụ qua khoái cảm đánh úp lại, đôi mắt Miêu Miêu như phủ lấy một làn hơi nước mờ sương, phối hợp với một khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu còn đọng nét vô tư dần dần rõ ràng đỏ ửng lên, Miêu Miêu tựa hồ vẫn chưa có chịu nỗi cảm nhận qua kích thích như vậy, giống như là thoải mái, vừa giống như là thật khó chịu…
Thân thể nho nhỏ có chút run lẩy bẩy, bàn tay nhỏ bé cũng không biết nên đặt ở vị trí nào trên cái âm hộ mình cho tốt, Miêu Miêu có chút khẩn trương và từ từ thì bắt đầu từ bên trên cái khe thịt nhỏ bóng loáng tự vuốt ve, tuy cái âm hộ vẫn còn chưa đến thời kỳ phát dục, nhưng cô gái nhỏ có thể cảm giác được từ trong cái khe hở hồng nhạt của mình có chút có chút ẩm ướt trơn nhớt, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve có chút hãm sâu đi vào dọc cái khe thịt nhỏ, sờ soạng một lúc lâu, khu vực mẫn cảm của Miêu Miêu thời gian dần trôi qua cũng đã bắt đầu ướt át có từng chút một dịch nhờn đặc dính….
Không nghĩ tới thân thể Miêu Miêu còn chưa phát dục thì đã nhạy cảm như vậy, với cái cửa miệng âm đạo nhỏ hẹp, hiện giờ dung nạp một ngón tay cũng còn khó khăn, ngón tay Miêu Miêu căn bản chen vào không lọt, đang trong cơn khoái cảm thình lình bị xóc nảy đâm vào hơi nhói một cái, đau đến mức cô gái nhỏ muốn la lên, sực tỉnh Miêu Miêu lập tức vội vàng trở lại đứng ngay cửa phòng của mình lớn tiếng nói vọng vào:
– Mẹ ơi, Chú Đinh … đang ở đâu vậy, làm sủi cảo xong chưa?
Tiếng kêu gào này của Miêu Miêu như là sấm sét nổi giữa trời quang, làm Đinh Nhị Cẩu cùng Phó Phẩm Ngàn đang triền miên hư ảo bị đánh cho nát bấy tan tành.
– Mau buông tôi ra, nó sắp tới rồi, mau nhanh buông ra.
– Đồng ý với em, nếu đồng ý… em sẽ buông chị ra, bằng không cứ như vậy một mực ôm chị, em không có sợ Miêu Miêu thấy đâu..
Rồi ngay lập tức Đinh Nhị Cẩu nói to để cho Miêu Miêu nghe biết:
– Chúng ta ở trong nhà bếp, đang làm sủi cảo cho cháu đây, cháu cứ chơi một mình đi, lát nữa là có ăn ngay…
Mới đầu Miêu Miêu cứ tưởng rằng là mẹ mình sẽ lên tiếng với mình, không nghĩ tới lại là Đinh Nhị Cẩu trả lời, cái chú Đinh này lá gan không nhỏ à nha.
– Cháu có thể đi vào được không?
Miêu Miêu cười tầm đứng ngay tại cửa phòng mình nói lớn.
– Được… cháu cứ vào đây đi.
Đinh Nhị Cẩu vừa trả lời Miêu Miêu, một bên vừa ôm lầy thân thể Phó Phẩm Ngàn chặt hơn, trong khi Phó Phẩm Ngàn lo sợ phảng phất như muốn chết, cô đem hết sức lực toàn thân giãy giụa, cô không dám tưởng tượng ra nếu như bị con gái của mình chứng kiến mình ở trong phòng bếp bị một người đàn ông khác ngoài cha của cô gái nhỏ ôm sẽ cho ra kết quả như thế nào nữa.
Tất cả giãy giụa đều là phí công, Đinh Nhị Cẩu là một người đàn ông, sức lực so với Phó Phẩm Ngàn mạnh hơn rất nhiều, hiện giờ cô đang mang một loại tâm tình tuyệt vọng lan tràn ra từ trong đầu, cuối cùng cô cũng buông tha thân mình không giãy giụa nữa, nhưng nước mắt của cô lại tuôn trào đẩm nước, mặc kệ người phương nào cũng không thể ngăn cản lại được.
Lúc này, Đinh Nhị Cẩu mới là luống cuống, vội vàng buông lỏng Phó Phẩm Ngàn ra, giờ đây Phó Phẩm Ngàn giống như là một cô gái nhỏ bị oan khuất ngồi trên mặt đất, ngồi tựa bên tủ chén, hai tay ôm đầu gối, đem mặt chôn vùi nơi chính giữa gối, khóc nức nở.
Miêu Miêu chỉ là hù dọa cho có, cũng không có tiến đến nhà bếp, Đinh Nhị Cẩu giờ thì ngồi chồm hổm trên mặt đất, một tay vuốt ve mái tóc Phó Phẩm Ngàn, một bên nhỏ giọng nói chuyện năn nỉ cô.
– Xin lỗi cô giáo Phó, là lỗi của em, đúng ra em không nên ép buộc chị, nhưng em thật sự thích chị, từ cái đêm lần đầu tiên nhìn thấy chị, em đã thích chị rồi, em là người thương hương tiếc ngọc, cho nên không chịu nổi người đàn bà của mình thích chịu khổ, cho nên em muốn giúp chị, không bao giờ nữa để cho chị bị ủy khuất, em cũng biết chị vẫn còn yêu chồng mình, không có sao hết, em vẫn có thể đợi được, lần cuối cùng cho em nói thêm một câu, chuyện ngày hôm nay, cho em xin lỗi, xin gặp lại sau, em đi về đây.
Đinh Nhị Cẩu lời nói rất thành tâm thành ý, Phó Phẩm Ngàn cũng không phải là một người đàn bà ngu ngốc không biết gì, cô có thể dùng vì chồng mình mà bán đứng thân thể của mình, đủ thấy tình yêu cô dành cho người chồng sâu đậm cỡ nào mà không phải là vì tính dục, hiện giờ cô vẫn không có một cái lý do nào có thể lý giải cảm tình mình đối với người chồng đã mất, chỉ tại vì Đinh Nhị Cẩu không biết xấu hổ mặt dày mày dạn dây dưa, rốt cục tại đêm nay cô phát hiện ra bản thân mình cũng không phải là kiên cường như vậy…
Từ khi chồng mình nhiễm bệnh cho đến lúc mất, Phó Phẩm Ngàn hầu như đã quên chính mình vẫn còn bản năng tính dục của một người đàn bà đang vào độ tuổi chín muồi hừng hực tràn đầy khát khao, trong đêm nay loại cảm giác này lại trở lại, cho nên lúc Đinh Nhị Cẩu đứng lên muốn rời khỏi nơi này, cô ngẩng đầu, duỗi ra một tay, nhẹ nhàng ngăn cản lại bước chân Đinh Nhị Cẩu sắp sửa ra đi.
Đinh Nhị Cẩu không nhúc nhích, mặt vẫn hướng về phía trước, Phó Phẩm Ngàn từ phía sau lưng hắn nên nhìn không thấy khuôn mặt của Đinh Nhị Cẩu, nếu như cô nhìn thấy qua thì nhất định sẽ có biết mình vừa bị mắc lừa hắn, bởi vì trên mặt của hắn đang hiện lên một loại cảm giác vui thích khi biết mình sắp sửa đắc thủ.
Đinh Nhị Cẩu dừng lại bước chân của mình, lại một lần nữa ngồi chồm hổm xuống, nhìn xem trên mặt đang đẩm đầy nước mắt của Phó Phẩm Ngàn, lúc này cô không có giống như là một người đàn bà 35 tuổi nữa, mà chỉ là một cô gái đang hi vọng đạt được một sự cam kết rỏ ràng.
– Cậu nói nói là thật? – Phó Phẩm Ngàn thút tha thút thít nước mắt lăn dài hỏi hắn.
Để lại một bình luận