Trương Siêu Quần cũng không có thời gian để quan tâm đến nàng, theo trong tẩm cung đi ra, hắn liền đi đến nơi của Cao tổng quản, có một số việc nếu dựa vào thực lực trước mắt, tại trong hậu cung này hắn vẫn là chưa có thể làm được.
– Trương Siêu Quần, chuyện này của Mai phi nương nương thật là nghiêm trọng…
Cao tổng quản vừa nhìn thấy Trương Siêu Quần thì biết hắn đến tìm mình này mục đích:
– Hiện tại Hoàng đế vẫn là rất tin tưởng vào lời của Lệ phi nương nương đấy.
– Nô tài biết, cho nên nô tài mới nhờ Cao tổng quản giúp cho nô tài nghĩ ra biện pháp a.
Trương Siêu Quần con ngươi đảo một vòng, nói tiếp:
– Cao tổng quản, ngài mỗi ngày đều ở bên cạnh Hoàng thượng, việc Lệ phi mang thai là chuyện đại sự, chắc Cao tổng quản cũng biết chứ?
– Ta hiểu được ý tứ của ngươi, đương nhiên là ta cũng biết được, chẳng qua Lệ phi bảo là muốn chờ đoạn thời gian ngắn, vào lúc Hoàng thượng đại thọ năm mươi tuổi, thì mới đem tin tức tốt này làm lễ vật tặng cho bệ hạ, nhưng không ngờ tới chưa gì thì đã xảy ra việc như thế này.
Cao tổng quản bất đắc dĩ lắc đầu:
– Đồng thời Lệ phi cũng muốn trừ bỏ Mai phi a.
– Muốn giết Mai chủ tử thì không đơn giản như vậy, nô tài sẽ cho đòi lại cho Mai chủ tử một cái công đạo.
Trương Siêu Quần lời hứa vững chắc nói:
– Công đạo tự tại tâm.
– Trong hậu cung này làm gì mà có công đạo chứ, ngươi sao vậy? Hãy cứ an tâm làm một thái giám đi, không nên đem chuyện này làm cho lung tung phiền phức rắc rối hơn.
Cao tổng quản khuyên nhủ.
– Nô tài sẽ không để yên chuyện này, nhưng nếu chuyện này sẽ không làm thương tổn đến cả hai Phi tử, mà là có một kẻ chết thay, thì có được không vậy Cao tổng quản? Tất cả đều vui vẻ..
Trương Siêu Quần hỏi.
Cao tổng quản hiểu ý của Trương Siêu Quần, sau khi suy nghĩ nói:
– Vậy thì đi làm đi.
Trong hậu cung từ xưa đến giờ luôn luôn tồn tại có một loại dị dạng, đó là chuyện quan hệ nam nữ giữa cung nữ và thái giám, tuy rằng bọn họ về chuyện đó cái gì cũng đều không làm được đến nơi đến chốn, nhưng bởi vì không kềm chế được cái loại tịch mịch cô đơn ở trong chốn hậu cung này, cho nên khi có cơ hội thì liền phát sinh ra, cung nữ cùng thái giám thường ẩn mình tránh ở mặt sau những ngọn núi giả nằm rải rác trong hậu cung hoặc là tìm một chỗ yên tĩnh, song phương không ngừng giày xéo bộ phận sinh dục của đối phương, cho đếm khi tạm thời thỏa mãn cái loại chuyện nam nữ này, loại sự tình này cơ hồ là tại từng trong cung điện nào cũng đều có, mà loại quan hệ này lại không được hoàng cung thừa nhận, một khi bọn họ phát hiện ra như vậy, chỉ đành chịu chết, cho nên Trương Siêu Quần liền có ý định đi tìm kiếm để bắt gặp thái giám cùng cung nữ nào đó đang làm cái chuyện này, để xuống tay làm vật thế thân.
Lặng lẽ đi cung điện Lệ phi, nhưng cứ đi vòng vo mãi, cũng chưa có gặp được chuyện như vậy, hắn thầm nghĩ, loại sự tình này chắc là đến khuya mới dễ phát sinh, đang muốn hắn muốn lui về, thì bắt gặp hai tiểu cung nữ mang theo một tấm vải đang đi tới, mặt trên tấm vải nhuộm đầy máu, một cung nữ nói:
– Không biết vì sao, mỗi lần Lệ phi nương nương đến ngày kinh nguyệt đều là ra máu nhiều như vậy.
– Tiểu Chân, nương nương mỗi ngày đều được tẩm bổ, muốn ăn cái gì cũng có, đâu có giống như chúng ta, cho nên mỗi lần đến ngày, thì máu mới ra nhiều.
Một cung nữ khác nói:
– Đây cũng là số mệnh a.
– Được rồi… tỷ đừng nói nữa, coi chừng có người nghe được.
Hai cung nữ mang theo theo tấm vải ném tới vào bên trong khu vực để rác.
Chờ sau khi hai cung nữ đi rồi, Trương Siêu Quần lặng lẽ đi tới, mang theo tấm vải lót âm hộ của Lệ phi chạy trở về, như là nhặt được chí bảo vậy, sau đó hắn đi đến Thái y viện, bởi vì trước kia chuyện thái y vô tội bị hắn vu cho mà bị chém, cho nên hiện tại người trong thái y viện vừa nhìn thấy Trương Siêu Quần đều kinh hãi như là gặp ôn thần vậy.
– Các ngươi làm gì mà trốn tránh bản công công như vậy?
Trương Siêu Quần nhìn nhìn những Thái y mặt mày kinh sợ, sau đó cười cười nói:
– Trần vương phi bị bệnh, bây giờ đang ở trong tẩm cung Mai phi, các ngươi cho người đi thăm bệnh một chút.
– Không có chỉ dụ của Hoàng thượng, chúng tôi không dám tự tiện tác chủ.
Chủ sự Thái y viện trả lời.
– Có đấy.
Trương Siêu Quần lấy ra đạo kia kim bài:
– Vật này các ngươi có biết không?
Tất cả các thái y vội vàng quỳ xuống tam hô vạn tuế, chủ sự Thái y viện liền lựa chọn một Thái y mà lão ghét nhất, để cho y đi theo Trương Siêu Quần đến tẩm cung Mai phi, đến đấy thì Trương Siêu Quần mới lấy ra miếng lụa dính máu kia đưa cho thái y hỏi:
– Ngươi có biết vết máu nữ nhân hàng tháng đến kinh nguyệt so với khi bị đọa thai có gì khác biệt không?
– Căn bản là không phân biệt được đấy.
Thái y cầm lấy miếng vải lụa dính máu cau mày từ tay Trương Siêu Quần nhìn một chút nói:
– Nếu quả thật là đọa thai, thì thời gian rất nhanh sẽ không còn xuất huyết, nhưng nếu nữ nhân tới kỳ kinh nguyệt, nhất định là sẽ xuất huyết kéo dài mấy ngày.
– Nói như vậy, nếu hai ngày nữa mà vẫn còn xuất huyết thì không phải là đọa thai phải không?
Trương Siêu Quần trầm ngâm nói:
– Được rồi, nơi này không còn có chuyện của ngươi nữa, quay trở về đi.
– Ủa.. không thăm bệnh cho Trần vương phi sao?
Thái y nghi hoặc nhìn Trương Siêu Quần.
– Khỏi.. nhưng ta nói cho ngươi biết, hôm nay người đã thăm bệnh cho Trần vương phi, có hiểu không?
Trương Siêu Quần nói.
– Vâng.. ta biết rồi.
Tiểu thái y dù không hiểu gì cả cũng gật đầu, vội vàng đi ra.
Trương Siêu Quần suy nghĩ, loại chuyện này phải xem xét tính toán theo hai khía cạnh, một vẫn tiếp tục đi tìm cung nữ, thái giám nào để làm người thế thân chịu tội thay cho Mai phi, hai là phải để ý nhìn vào tình hình của Lệ phi, nếu hai ngày nữa nàng vẫn vẫn còn xuất huyết bên dưới, như vậy thì đủ để chứng minh là nàng đang nói dối rồi.
Thật vất vả cũng đã đến khuya, Trương Siêu Quần vội vàng liền hướng tới phía cung điện Lệ phi, hy vọng từ ở nơi này tìm được cung nữ, thái giám nào đó không kềm chế được sự tịch mịch để mà khép tội, hắn vừa lặng lẽ đi vào âm thầm dò xét, thì tại mặt sau của một núi giả truyền đến một trận tiếng thở dốc dồn dập nho nhỏ..
Trương Siêu Quần thời hiện đại là một cao thủ đặc công nên không khó để mà tiếp cận sát bên mà đối phương không hề hay biết, sau đó ghé vào khe hở bên trong núi giả quan sát, nhưng sự tình lại không giống như hắn suy diễn, chỉ thấy có một cung nữ cầm trong tay một cây quạt xếp, đang đưa cái cán quạt hình tròn bằng ngà vào trong âm đạo của nàng, lưng tựa vào núi giả, hơi thở dốc chính là của nàng phát ra.
Cung nữ thỉnh thoảng dừng lại động tác đâm vào rút ra, nhìn quanh, sau đó xác định không có tiếng người, lại đem cán quạt tiếp tục động tác của mình, Trương Siêu Quần cho là nàng đang đợi một thái giám nào đó, cho nên kiên nhẫn đôi mắt nhìn chằm chặp, tuy rằng nhìn không thấy khuôn mặt của cung nữ, nhưng cảnh tượng bàn tay nhỏ bé đang không ngừng chuyển động, thì Trương Siêu Quần đã thu hết vào mắt rồi.
Thẳng đến khi cung nữ rên lên tiếng “ a.. ” nho nhỏ cuối cùng, hắn cũng không gặp có một thái giám lại đây, cuối cùng thì cung nữ kia đem cây quạt nhét vào trong khe hở núi giả, dường như là để dùng cho lần sau, theo sau cung nữ lấy ra mảnh vải nhỏ từ bên trong người mình, lau sạch cái âm hộ, chỉnh sửa lại một chút xiêm y của mình rồi thì đi thẳng ra ngoài.
Cuối cùng thì Trương Siêu Quần không thu hoạch được gì, hắn cô đơn về tới tẩm cung Mai phi, vừa nằm xuống, thì mé ngoài có tiếng tiểu thái giám báo, nói là Tuyết Băng công chúa lại mang người đến đây.
Trương Siêu Quần vội vàng ngồi dậy, quần áo bên ngoài cũng không kịp mặc kịp thì Tuyết Băng công chúa đã đạp cửa xông vào, sau đó quan sát hắn một chút tóc rồi nói:
– Nô tài chết tiệt, chủ tử của ngươi sắp chết, còn ngươi thì sống thật tốt.
– Bẫm công chúa, đã trễ như thế này, công đến chúa tìm nô tài có chuyện gì không?
Trương Siêu Quần hỏi xong, thản nhiên nói tiếp:
– Nơi này là chỗ ngủ của nô tài, chúng ta đi ra bên ngoài nói đi.
– Không cần, bản công chúa hôm nay tới chính là để nói cho ngươi biết, trước sau gì ta cũng sẽ cắt đầu của ngươi, chỉ cần chủ tử của ngươi chết rồi, ngươi còn sống cũng không có ý nghĩa gì nữa rồi, hay là đi một lượt cùng với chủ tử của ngươi đi a.
Tuyết Băng công chúa cười lạnh nói:
– Lúc này ngươi vẫn còn ngủ được sao? Ta sẽ để cho ngươi ăn ngủ không yên đâu, ta sẽ làm cho người cả ngày phải lo lắng đề phòng, ngươi yên tâm, lần này bản công chúa chưa có giết ngươi, nhưng về sau ngươi phải cẩn thận đấy.
– Tạ ơn công chúa nhắc nhở.
Trương Siêu Quần lau mồ hôi lạnh, trong lòng thầm nói, một ngày nào đó lão tử nhất định phải cưỡi lên người của ngươi ép buộc.
– Hừ.. cẩu nô tài đi ngủ đi, nếu ngươi còn ngủ được…
Nói xong Tuyết Băng công chúa cười ha ha, mang người rời đi.
Trương Siêu Quần giờ này làm sao có thể ngủ được nữa, đối mặt với công chúa hung dữ kiêu ngạo này, Trương Siêu Quần thật đúng là tay chân có chút luống cuống, sau khi suy nghĩ, hắn quyết định đi tìm gặp hoàng hậu.
Khi đến lãnh cung sau, hoàn toàn là một cảnh tượng thê lương, chung quanh cỏ cây hoang dại, mạng nhện vờn quanh, trong một gian phòng lạnh như băng đang nằm một người đã từng là Hoàng hậu nương nương lừng lẫy.
– Nô tài thỉnh an Hoàng hậu nương nương.
Trương Siêu Quần đến gần nói.
– Ta đã không còn là cái gì Hoàng hậu nương nương rồi.
Hoàng hậu vừa mở mắt ra nhìn thì thấy là Trương Siêu Quần, nàng ngồi dậy, chỉnh sửa lại một chút nàng xiêm y lăng nhăn nhúm, bởi vì như vậy, Trương Siêu Quần lại thấy được hai bầu vú no đủ cùng với cái khe rãnh như ẩn như hiện, hơn nữa nàng cũng không mặc cái yếm, bộ xiêm y tơ lụa mỏng kia, đem hai đầu núm vú của nàng như hiện lộ ra, làm cho Trương Siêu Quần thật đúng là không chịu nổi, hắn liền trực tiếp liền nhào đến…
Trương Siêu Quần khi xông đến Hoàng hậu, thì nhân thấy Hoàng hậu không có một chút nào phản ứng, khuôn mặt của nàng lạnh như băng nhìn chằm chằm Trương Siêu Quần, dường như là muốn nói cái gì đó, nhưng lại rồi thôi.
– Hoàng hậu nương nương làm sao vậy? Không phải là rất muốn nô tài hầu hạ sao?
Trương Siêu Quần nói xong thì cũng mặc kệ nàng không quản nhiều như vậy, chủ yếu là chính mình thoải mái, hắn nhanh chóng đè nàng nằm xuống thảm cỏ khô lót dưới sàn.
Nhìn xem nét mặt Hoàng hậu lạnh lùng, hắn càng âm thầm trong lòng tán thưởng không, đối với nữ nhân này trời sinh mị cốt, mặc dù là lưu lạc đến nước này rồi, cũng vẫn không thể che được mị thái của nàng, ẩn ẩn còn có phần khiến cho người phải tâm động.
Một tay giữ lấy chặt eo Hoàng hậu, hắn để cây dương vật còn nằm trong quần đưa đẩy dính sát tại trên âm hộ của nàng, dùng cây dương vật đã dựng cứng chống đỡ chặt chẽ ma sát với gò mua âm hộ nàng, cách lớp tơ lụa vẫn truyền tới hắn cảm giác hưng phấn, bờ mông hắn không ngừng lắc lư, cọ xát lấy trợt tròn kích thích nàng.
Trương Siêu Quần tay kia chạm vào lên trên ngực Hoàng hậu sờ soạng, cách lớp tơ lụa, hắn thoáng cái bắt được một bầu vú no đủ, dùng sức xoa nắn, một lúc sau thân hình nàng bắt đầu phát nhiệt nóng lên, nàng thừa hiểu được, hắn đã có chủ ý muốn tới chiếm tiện nghi mình, mình nếu có muốn cùng hắn nói chuyện phải trái, thật sự là chuyện hoang đường viển vông, tuy nhiên thân thể lại từ từ không ngừng truyền đến đủ loại cảm giác kỳ dị làm nàng nhịn không được, nhưng trước sau gì thì nàng cũng cố gắng không chịu tiếp nhận cái thực tế trước mắt này, lúc này lại là đêm khuya, chung quanh không có người, chẳng qua là Trương Siêu Quần nhờ có kim bài bên mới qua vòng lính canh bên ngoài mà vào được, xem ra, là nàng khó trốn tránh một kiếp rồi.
Hai người tư thế càng thêm mập mờ, Trương Siêu Quần trong nội tâm thăng lên một loại khoái cảm kỳ quái, bất quá hắn lại đang khắc chế, toàn thân Hoàng hậu toàn thân khẽ động đậy, Trương Siêu Quần liền một tay rút trở về, cởi bỏ đai lưng của mình, đem xiêm y Hoàng hậu vén cao lên, thò tay nắm lấy mảnh lụa bao bọc âm hộ tháo ra, không thể không nói Hoàng hậu dáng người nuột nà không gì sánh kịp đấy, vòng eo vẫn còn đường cong ôn nhu, tại dưới ánh đuốc trên tường xuyên suốt da thịt nàng óng ánh sáng bóng, hai bầu vú hình quả lê hiện tròn trịa no đủ, nhìn về phía trên như hai ngọn núi cao ngất hùng vĩ.
Trương Siêu Quần đại não còn chưa kịp phát ra mệnh lệnh, hai bàn tay đã đưa lên đôi bầu vú nắn bóp, nắm chặt hai vú thịt co dãn kinh người, tùy ý đùa bỡn, xúc cảm nhẵn mịn, bầu vú mềm trơn trượt suýt nữa theo lòng bàn tay Trương Siêu Quần bỏ trốn vuột ra ngoài, hắn tăng lớn lực đạo ngón giữa, dùng sức nắm chặt hai gốc chân bầu vú, ngón cái cùng ngón trỏ thuần thục xoa lấy đầu núm vú, vuốt ve một hồi, Hoàng hậu vốn là khuôn mặt nghiêm nghị lãnh diễm đã không còn sót lại chút gì nữa, hắn thì chẳng quan tâm thương hương tiếc ngọc, dùng sức bóp bầu vú thành hình bầu dục, mười đầu ngón tay thật sâu bấu vào vào hai ngọn núi, làn do mềm mại kiều nộn theo từ giữa những kẽ hở ngón tay chui ra, Trương Siêu Quần hưng phấn cúi đầu dùng đầu lưỡi ngậm lấy cuống vú, đón lấy toàn bộ đầu vú đưa vào trong miệng, bắt đầu nóng bỏng mút vào, chỉ bú mút vài cái hai đầu núm vú của Hoàng hậu đã bành trướng, săn cứng lại, theo thời gian trôi qua, nàng đã vặn vẹo thân thể, trên mặt đẹp ửng đỏ lộ thần sắc phức tạp vừa thẹn thùng, vừa phẫn nộ, vừa mê loạn…
Để lại một bình luận