Phần 9
Ninh Trung Tắc không biết rằng tất cả hành động của nàng từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc cuộc làm tình với Lệnh Hồ Xung đều đã bị Nhạc Linh San, con gái của nàng xem lén không sót chút nào. Do lo lắng cho bệnh tình của Lệnh Hồ Xung, nên Nhạc Linh San đã đén phòng của chàng để thăm chàng bất chấp lệnh cấm của cha nàng là không được ra khỏi phòng vào đêm khuya, nhờ đó nàng đã chứng kiến toàn bộ hành động dâm đãng của hai người.
Bản thân Linh San cũng bị kích thích dữ dội, nhưng nàng không dám xông vào vì sợ sẽ phá hỏng cuộc vui của mẹ nàng, hơn nữa còn có thể khiến cho mẹ nàng cảm thấy xấu hổ và khó xử. Vì vậy mà nàng đành vừa xem hai người làm tình trong phòng, vừa tự thủ dâm bên ngoài phòng. Lúc mẹ nàng ra khỏi phòng của Lệnh Hồ Xung cũng là lúc Nhạc Linh San chạy như bay về phòng mình, nàng không cảm thấy ghen tỵ mà thay vào đó là một cảm giác kích thích hưng phấn đến khó tả. Môi nàng khẽ nở một nụ cười dâm đãng.
…
Lệnh Hồ Xung vừa tha thẩn quanh vườn vừa nghĩ, chuyện đã qua mấy ngày, vậy mà sư nương của chàng gặp mặt vẫn coi như không co chuyện gì xảy ra vậy, thật kỳ lạ, cũng sau đêm đó, sư nương không đến tìm chàng nữa, có lẽ do nàng thấy hối hận về việc đã qua hay chăng.
Lại còn chuyện đại lễ rửa tay chậu vàng của sư thúc Lưu Chính Phong của chàng nữa…
“Vừa từ Tứ Xuyên trở về, nay lại chuẩn bị đi Hoành Dương” Chàng vừa than thẩn vừa than thở, có vẻ như giờ chàng đã chán cảnh đi xa nhà rồi, chảng chỉ muốn quanh quẩn bên sư nương và tiểu sư muội của chàng mà thôi.
Đang miên man suy nghĩ, chợt có một âm thanh dịu dàng văng vẳng bên tai với những lời ca tiếng hát ngọt ngào, biết ngay đó là tiểu sư muội Linh San, Lệnh Hồ Xung đảo mắt nhìn quanh, chàng chạy loanh quanh đi tìm, đến gần một vách núi thì phát hiện ra Linh San đang ngội trên một cành cây thò ra ngoài, bên dưới là một vực thẳm, nhìn thấy vậy Lệnh Hồ Xung hoảng hốt:
– Tiểu sư muội, muội sao vậy, mau lên đây?
– Đại sư ca, huynh nói thử xem, con người khi chết đi rồi, có phải sẽ không còn đau khổ, không còn phiền muộn nữa, đúng không?
– Muội sao vậy, người chết đi rồi thì không còn gì cả, mau lên đây đi
– Không còn gì nữa, vậy cũng còn hơn là phải đợi chờ trên núi Hoa Sơn như một con ngốc. Huynh đi một tháng, muội khó khăn lắm, vậy mà huynh lại phải đi, thà muội…
Nói đoạn, Nhạc Linh San nhảy phắt lên cành cây khiến Lệnh Hồ Xung vô cùng hốt hoảng, chàng hét lớn rồi dùng khinh công nhảy tới ôm chặt lấy Nhạc Linh San, nàng vui mừng ôm chầm lấy chàng, thực ra nàng đâu có ý định muốn chết, nàng chỉ dọa chàng một chút xúi mà thôi:
– Đại sư ca, huynh thật là tốt.
– Việc ta nên làm mà, chúng ta về thôi.
Nhạc Linh San lấy ra một chiếc ô, hai người làm dù và dùng khinh công nhảy xuống chân núi, họ âu yếm nhìn nhau thật say đắm.
Từ trên cao nhìn xuống, phong cảnh thật hữu tình, sơn thủy đầy đủ, chim muông ca hát, hai người mải miết lượn quanh ngắm cảnh, như thể thế gian này hình như chỉ còn lại họ vậy, mải miết ngắm cảnh, hai người mất đà, đáp không chuẩn, rơi tử trên ngọn cây xuống, Lệnh Hồ Xung nằm xuống đất trước làm đệm cho Nhạc Linh San đè lên người mình.
Linh San hối hả nâng chàng lên, hỏi chàng có sao không. Lệnh Hồ Xung mỉm cười lắc đầu, Linh San vui mừng khôn xiết, hai người nhìn quanh, đây là một khu rừng hoang vắng của núi Hoa Sơn, nơi có rất ít để tử bước chân tới. Linh San dìu chàng đứng dậy, hai người dìu nhau tới một vườn cỏ rộng thênh thang bốn bên là vách núi và rừng cây, khung cảnh ở đây thật đẹp, xúc động lòng người.
Hai người nhìn nhau với ánh mắt đầy yêu thương, Lệnh Hồ Xung lúc này mới phát hiện ra tiểu sư muội của mình cũng thật quyến rũ, không thua kém gì mẹ nàng. Chàng bất ngờ ôm nàng thật chặt vào người. Linh San ngước mặt nhìn chàng, vẫn không nói một lời mà chỉ từ từ nhắm mắt lại. Hai giọt nước mắt khổng lồ ứa ra từ cặp mắt phượng, chảy lăn xuống gó má hồng.
Lệnh Hồ Xung nhìn xuống khuôn mặt đầy nước mắt đó mà không dằn lòng được. Chàng nâng cằm nàng cao lên một tí nữa rồi nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt đẫm lệ, đẹp tuyệt vời của nàng. Nước mắt mặn chát thấm vào môi chàng làm chàng cảm thấy xót xa, và trong lòng tự hỏi tại sao nàng lại âu sầu đến như vậy.
Đột nhiên Linh San mở mắt ra, nàng choàng cánh tay trắng nuột qua cổ chàng mà đặt cặp môi đỏ mọng trên môi chàng. Chàng hôn trả lại. Hai người lại hôn nhau đắm đuối như đêm hôm nào.
Vừa nút lưỡi Linh San, vừa ôm gọn trong lòng thân hình diễm tuyệt, Lệnh Hồ Xung cảm thấy lòng lâng lâng, tim đập thình thịch. Và chàng liền nổi nứng lên, con cu cương lên cứng ngắc. Được chàng ôm sát vào người, Linh San không thể không nhận thấy khúc gân to lớn đang đội quần của chàng lên mà đẩy vào khoảng thân thể giữa hai đùi nàng.
Và ngay lúc đó, tự dưng nàng lại làm một hành động táo bạo khác: nàng đưa tay xuống mà nắm chặt lấy con cu cương nứng của chàng. Được nắm cu, Lệnh Hồ Xung sung sướng đến độ chàng rùng mình luôn mấy cái. Tuy qua làn vải, nhưng chàng đã cảm thấy rõ cái mếm mại, ấm áp của một bàn tay con gái bó chặt xung quanh con cu nóng hổi của mình.
Coi đó là một dấu hiệu khiêu khích, Lệnh Hồ Xung liền làm tới luôn. Chàng nhả lưỡi nàng ra rồi cầm hai vạt áo của nàng mà giật tung qua hai bên. Tức thì một khoảng ngực trắng tinh hiện ra ngay trước mắt chàng. Hấp dẫn hơn là giữa vùng ngực đó có hai núm vú đỏ hồng, nổi bật trên hai bầu vú trắng tròn.
Dẫu rằng trước đó chàng đã từng trông thấy Linh San trần truồng, lõa lồ thân thể, và dẫu rằng hai người đã từng trần truồng ôm ấp nhau, suýt làm tình được với nhau, nhưng đây là lần đầu tiên Lệnh Hồ Xung được nhìn thấy da thịt trần trụi của nàng thật gần ngay trước mắt mình giữa thanh thiên bạch nhật, khiến cho chàng có thể ngửi được mùi thơm da thịt toát ra từ hai bầu vú tròn trĩnh, trắng bóc, gợi dục đến mê hồn.
Chàng liền gục mặt vào cặp vú nõn nà đó mà dấp díu, hôn hít một cách cuồng vã. Được hôn ngực, bú vú, Linh San bỏ cu chàng ra rồi ôm lấy đầu chàng. Nàng ưỡn ngực lên dường như muốn dâng trọn hai bầu vú trắng tinh cho chàng, dường như muốn chàng vần vũ mạnh bạo hơn trên bộ ngực trắng bóc đó. Nàng ngửa cổ, hé môi, thốt lên một tiếng rên khoái cảm, trộn lẫn với hơi thở dồn dập.
Vùi mặt vào giữa hai bầu vú thơm tho, Lệnh Hồ Xung tuột quần nàng ra và bế xốc nàng lên, đặt nàng xuống thảm cỏ miệng vẫn nút chặt lưỡi nàng.
Lệnh Hồ Xung đứng dậy, chàng thoát bỏ y phục của mình với tốc độ nhanh nhất, chỉ sau một lát cả hai người đã không còn mảnh vải nào trên người, con cu của chàng chĩa lên đầy oai phong hùng dũng.
Linh San nhớ tới hành động dâm dục của mẹ nàng với Lệnh Hồ Xung, nàng không chịu nổi, chồm dậy tóm lấy con cu vĩ đại đó mà cho vào miệng mình bú mút liên hồi, động tác giống y như mẹ nàng, chỉ khác nhau ở chỗ là Lệnh Hồ Xung đang đứng chứ không nằm như tối hôm đó.
Được bú cu, Lệnh Hồ Xung hết sức bất ngờ về độ thành thục của nàng, một người con gái vẫn còn trinh nguyên như nàng, nhưng chàng không quan tâm nữa, con cặc của chàng đã căng cứng hết sức rồi, chàng bắt đầu ôm đầu Linh San và ra vào nhịp nhàng con cu trong miệng nàng, có lẽ vì Linh San quỳ xuống bú cặc chàng theo phương thẳng đứng, nên con cu to bự của chàng dễ dàng cui tọt vào trong họng Linh San… cái mùi ngai ngái của cặc xộc lên tận mũi nàng, nhưng Linh San cũng chẳng thèm quan tâm, nàng chúm môi lại mút thật mạnh đầu khấc của cặc rồi lại nhét sâu vào miệng mình, rồi lại nhả ra, cứ như vậy, lặp đi lặp lại liên hồi.
Lệnh Hồ Xung như muốn điên lên, phải cố gắng lắm, chàng mới kìm hãm để không xuất tinh quá sớm. Lệnh Hồ Xung vội vã rút con cặc ra khỏi miệng nàng đánh “Póc” một tiếng trong tiếng thở hổn hển.
Lệnh Hồ Xung đẩy Linh San nằm ra cỏ, rồi lật Linh San nằm sấp quay lưng lại ở hoàn cảnh này, chàng có thể quan sát kỹ cặp mông tròn căng trắng ngần của nàng. Chàng lấy lưỡi rà khắp mông nàng, có lúc đút cả đầu lưỡi vào hậu môn nàng và khéo léo dạng chân ra trong tư thế nằm sấp này để chàng dễ dàng hơn khi làm.
Khi Linh San đang nhắm nghiền hai mắt hưởng thụ chiếc lưỡi điêu luyện thì đột nhiên Lệnh Hồ Xung lật ngửa nàng lại, mồm há hốc trước kì quan trước mắt. Cái eo thon nhỏ có phần đầy đặn, nổi lên những nếp gấp lẳn lên khi Linh San hơi nhoài ngưới sang bên. Cặp vú trắng muốt, hai đầu vú đỏ sẫm như mời mọc. Lệnh Hồ Xung cúi xuống bú chặt môi vào lồn nàng. Chàng bỗng chồm lên như con thú dữ, nút mạnh vào cục thịt nhỏ của nàng, phát tiếng chùn chụt đến ghê răng.
Nằm dưới, Linh San hoàn toàn chìm đắm trong khoái lạc, nàng nhắm nghiến mắt, hai tay dí sát đầu Lệnh Hồ Xung vào múi thịt đó của nàng. Lệnh Hồ Xung cũng siết chặt lấy hai mông nàng dí chặt lồn nàng vào miệng, đút cái lưỡi vào nguậy thật mạnh sâu bên trong cửa mình Linh San. Nước lồn nàng rỉ ra ngày một nhiều, tràn ra ướt đẫm cả một đám cỏ, nơi hạ thể nàng như sưng mọng lên vì cơn hứng tình dâm dật.
Lệnh Hồ Xung đặt con cặc gác lên mu lồn nàng, khẽ co cưa mấy cái chuẩn bị bắt đầu xung trận. Do đã có chút kinh nghiệm khi làm tình cùng Ninh nữ hiệp nên Lệnh Hồ Xung rất từ từ, từng phân một nó nhẹ nhàng chui vào bên trong rồi bất thình lình đâm thật mạnh và mang theo trọn sự trinh trắng của cô tiểu sư muội xinh đẹp này.
Đúng lúc quan trọng nhất đó, hai tay chàng bấu chặt vào mông nàng như một chỗ dựa giúp nàng vượt qua cơn đau. Linh San cắn chặt răng chịu đựng, nàng bám chặt vào người Lệnh Hồ Xung để quên đi cơn đau, ép chặt hai bầu vú vào người hắn. Lệnh Hồ Xung bình tĩnh rút cặc ra rồi lại nhập vào hết sức nhẹ nhàng. Thật chậm, chàng tăng dần tốc độ cho đến khi Linh San nằm dưới quên hẳn đi cơn đau. Chàng bắt đầu nhắp mạnh khiến cho người Linh San rung lên bần bật, hai vú đong đưa qua lại khiến chàng phải lấy miệng ngậm chặt một bên vú cho bớt xóc lên.
Cả hai người mặt đều đỏ gay, thở mệt nhọc. Mồ hôi cả hai vã ra như tắm, nhất là Linh San khuôn mặt đỏ gay của nàng ướt đẫm mồ hôi trông thật vui mắt. Nó giống như cảnh một đứa gái quê mệt rũ sau một ngày làm đồng áng mệt nhọc. Nàng rên lớn thốt lên những lời dâm dật, muốn đại sư ca của nàng đang hì hục trên nàng làm mạnh hơn nữa nhưng có cái gì ngăn nàng lại. Linh San ú ớ mấy câu vô nghĩa. Nàng phó mặc thân thể cho Lệnh Hồ Xung mặc sức vần vũ, không ngừng làm cái việc của giống đực với giống cái.
Chàng cố cầm cự rất lâu rồi không kiềm nổi, xuất tinh ào ạt vào trong nàng. Linh San cũng đã đạt đến cao trào, nàng co co giật giật cơ thể rồi khép chặt con cu đó trong lồn nàng. Sau khi ngâm cặc một lúc trong lồn Linh San, chàng mới rút ra song con cặc vẫn cương lên và phọt tiếp một đợt tinh nữa lên trên bụng nàng…
Linh San nằm đó toàn thân bải hoải, đầu tóc rũ rượi, xung quanh và bên trong lồn đầy thứ nước mà Lệnh Hồ Xung vừa phóng ra hòa cùng máu trinh đỏ hồng của nàng. Nàng bải hoải, mệt mỏi không thể nhấc nổi chân tay, cứ nằm vậy trong tư thế dạng cả hai chân hai tay ra, trông đến thảm hại. Vậy là tấm thân trong trắng nàng đã trao cho Lệnh Hồ Xung rồi.
Lệnh Hồ Xung âu yếm hôn lên môi nàng, nàng khẽ hôn đáp trả, chàng mặc quần áo vào cho nàng và hai người ngồi nghỉ mệt một chút. Đang miên man suy nghĩ, Linh San chợt hỏi chàng:
– Đại sư ca, huynh thấy muội là người thế nào?
– Tiểu sư muội cảu ta sao lại hỏi một câu ngốc vậy? Đương nhiên là muội rất thông minh lại xinh đẹp rồi.
– Vậy huynh có cho rằng muội là đứa con gái quá dễ dãi không?
– Sao muội lại nghĩ vậy chứ. Muội yêu ta, tin tưởng và trao thân cho ta, sao lại gọi là dễ dãi, ta sẽ thương yêu và chăm sóc cho muội cả đời.
Linh San sung sướng nép vào lòng chàng, nhưng nàng vẫn chưa thôi:
– Vậy…vậy còn mẫu thân của muội.
Lệnh Hồ Xung giật mình:
– Sao…sao muội biết. Muội theo dõi ta à.
– Không, đêm đó muội lo cho huynh, nhưng đến nơi thì thấy mẫu thân đang chăm sóc cho huynh, muội định bước vào thì…
– Ta…ta…
– Huynh làm gì mà căng thẳng quá vậy? Muội đâu có trách huynh, nếu trách hôm nay muội đã không làm chuyện đó với huynh
– Muội…có thật muội không trách ta chứ.
– Cha muội, suốt ngày mải mê luyện võ, trong đầu ông ấy lúc nào cũng dày đặc công việc, không có chút thời gian giành cho mẹ muội, mẹ muội cũng là con người, cũng có những ham muốn rất đời thường. Muội không ghen với mẹ, chỉ cần huynh không phụ muội sau này là được.
Lệnh Hồ Xung ôm má nàng quay về mặt mình hỏi:
– Muội nói thật chứ?
Linh San tròn mắt, thản nhiên gật đầu ánh mắt nàng không có chút giả dối. Lệnh Hồ Xung ôm nàng thật chặt vào lòng và nói:
– Tiểu sư muội, ta hứa sẽ yêu thương muội suốt đời, nếu trái lời sẽ bị trời chu đất diệt.
– Suỵt…huynh không cần phải thề. Chỉ cần hứa là được.
– Được được, chúng ta về thôi, không mọi người lại đi tìm, hôm nay ta còn phải phục vụ người khác nữa chứ. Ha ha
– Khốn kiếp, huynh thật ranh ma, hoa thơm đánh cả cụm rồi nhé…
Tiếng hai người cười đùa giòn tan, vang khắp cả khu rừng…
Để lại một bình luận