Phần 35
Ánh nắng chói chang xuyên qua ô cửa ổ tạo thành một vùng an lành buổi sáng trong căn phòng ngạt ngào hương thơm.
Huyền My nheo mắt bị đánh thức bởi những tia nắng ôn hoà buổi sáng. Nàng chỉ vừa chợp mắt sau một đêm trằn trọc khôn nguôi. Đêm… thật là trôi qua nhanh quá. Vươn vai ngồi dậy, lòng nàng trống rỗng. Hình ảnh của anh hoan lạc bên người con gái ấy, ánh mắt thiêu đốt của người bạn thân anh trên thân thể nàng, tất cả vẫn rõ ràng trong tâm trí. Những chuyện đêm qua vẫn khắc sâu tận đáy lòng như vừa mới vừa xảy ra chỉ trước một cái chớp mắt.
– My My… Chị dậy sớm thế…
Huyền Ny vẫn nằm ườn trên giường sau một cái ngáp dài. Nàng cũng chỉ vừa tỉnh dậy bởi cái chói nắng đáng ghét kia. Nàng ước gì mình có thể ngủ thêm dù chỉ một giây. Đêm qua… nàng cũng có ngủ được đâu… Cái gương mặt mập mạp đáng ghét kia cùng bàn tay thần diệu của gã ám ảnh nàng cả đêm. Đã vậy Hoàng Phong gọi mấy lần không được cũng chả thèm hồi âm lại. Tưởng sau một đêm tâm tình sẽ khá hơn, ai dè bực bội vẫn còn đó. Đúng là… hai gã… đều đáng ghét như nhau.
– Ừm… dậy thôi em… chuẩn bị đi học nào…
– Haizzz. Không chịu đâu… ngủ chưa đã gì cả…
Đúng là “đêm tháng năm chưa nằm đã sáng…”. Chỉ mới sáu giờ mà căn phòng hai thiếu nữ đã tràn ngập ánh nắng an lành.
– Con bé lười… dậy, dậy thôi… đi học nào…
– A hi hi… đừng… đừng mà chị hai… ha ha…
Huyền Ny cười sằng sặc vùng vẫy kịch liệt trước những cú chọc lét của bà chị. Cô nàng cũng chẳng chịu thua, vùng lên quật bà chị xuống nệm trả đũa ngay lập tức. Hai đôi chân thon dài trắng nõn nà không tỳ vết quẩy đạp giữa không trung. Mền gối xổ tứ tung trên chiếc giường chị em họ vẫn ngủ hằng đêm. Tiếng cười cả hai trong vắt làm rộn ràng cả căn phòng ngập tràn nắng sớm.
Đúng là với hai chị em xinh đẹp giống nhau như hai giọt nước, khi ở bên nhau, được đùa nghịch cùng nhau, họ mới có cảm giác an yên thư thái mà quên đi bao trắc trở của cuộc đời…
Gia Bảo tỉnh dậy trong trạng thái đau đầu khôn xiết. Gã đưa tay gõ bưng bưng vào thái dương mình, bia, thuốc và làm tình khiến gã cảm thấy mệt mỏi vật vờ. Cố gắng lồm cồm ngồi dậy, mùi hoan ái nồng nặc vẫn còn vương vấn đâu đây, chiếc giường nhàu nhĩ trống trơn. Gia Bảo thở một hơi dài, lồng ngực khó chịu vì hơi say, mọi thứ xảy ra đêm qua gã còn nhớ rất rõ. Rút cuộc gã cũng không chống lại được thứ thuốc kỳ ảo của con bé Hồng Thanh. Chặc lưỡi bực bội, gã biết mình đã vô tình bị lôi vào vòng xoáy tình cảm của ba đứa nó. Mối quan hệ phức tạp giữa Hồng Thanh và Kỳ Nam đâu phải chỉ có Huy Phước và Đại Hùng nắm rõ. Ngồi một chút để làm quen với cơn nhức mỏi khắp toàn thân, gã nghĩ có lẽ hôm nay phải nghỉ học mất.
Tiếng nước chảy róc rách ở trong phòng tắm làm gã bật người chú ý. Cô ta vẫn chưa đi. Hình ảnh thân thể trắng muốt nõn nà của Minh Nguyệt đêm qua ùa về trong tâm trí gã. Gương mặt xinh đẹp kiêu sa, bầu ngực căng tròn nảy nở, núm vú hồng hào, vòng eo thon gọn, cặp chân dài miên man, vùng lông mu xoăn tít, hang động ẩm ướt nhỏ khít… phải công nhận đây là người phụ nữa tuyệt hảo nhất đã từng lên giường với gã. Bần thần nhìn mãi cánh cửa phòng tắm, gã chợt nhớ đến một thân thể hoàn mỹ khác đêm qua cũng quằn quại dưới kỹ thuật đôi bàn tay của mình, không hề thua kém người phụ nữ đang rắm rửa bên trong kia chút nào.
Cánh cửa phòng tắm bật mở. Minh Nguyệt bước ra, trên người quấn ngang chiếc khăn lông, chiếc khăn nhỏ tí chỉ che được một nửa bầu ngực và bờ mông, nhúm lông đen ướt át bện lại lẩn khuất giữa cặp đùi non trắng trẻo. Minh Nguyệt lau khô mái tóc suông ướt sũng bằng một chiếc khăn nhỏ khác, vài tia nước vung vãi lên bầu vú nhô cao rồi đọng lại bóng loáng, cô không để ý Gia Bảo đã thức dậy. Gia Bảo thấy dương vật mình gật gù đôi chút, vội kéo mền che lại hạ thể đang rạo rực. Gã cũng chẳng biết tại sao mình làm vậy, đêm qua kkhông phải đã quần thảo mệt ngoài trên từng milimét thân thể tuyệt vời ấy rồi sao…?
– Bảo dậy rồi à…? Tắm rửa đi rồi xuống nhà nhé… Nguyệt… Nguyệt xuống trước giúp con Hân chuẩn bị bữa ăn sáng…
Minh Nguyệt lên tiếng khi nghe tiếng sột soạt trên giường, thanh âm nhỏ nhẹ nhu mì như một cô vợ hiền thục nói chuyện với người chồng yêu thương. Hai má Minh Nguyệt đỏ hồng ngượng ngịu. Cô vẫn chưa dám ngước nhìn trực tiếp gã sau cuộc truy hoan đêm qua.
Gia Bảo nhìn bộ dạng e lệ thẹn thùng của Minh Nguyệt trong chiếc khăn tắm ngắn củn cỡn phơi bày nửa kín nửa hở những nơi huyền bí nhất của người phụ nữ, gã không chịu nổi nữa dương vật đội tấm chăn ngỏng cao. Cuộc chơi khiêu khích trẻ con đã kết thúc từ đêm qua rồi, giờ… là chuyện của người lớn…
Không phải do thuốc… lúc này là do chính gã muốn thế…
Kỳ Nam mở đôi mắt nặng trĩu ra, hơi thở còn nồng nặc mùi bia nhưng những rạo rực ngày càng gia tăng dưới hạ thể không thể nào ngăn lại được. Cây gậy quý của anh vẫn còn bốc mùi kích tình đêm qua, sáng sớm nay lại giương cao ngạo nghễ. Nó ướt nhẹp nhầy nhụa dưới chiếc lưỡi của giống cái. Chiếc lưỡi hồng thẫm ấy như một con rắn, trườn khắp chỗ này đến chỗ nọ, hết đánh lên hai hòn ngọc, lại ve vãn nơi đầu khất, đôi lúc lại miết mạnh dọc theo chiều dương vật.
– Chào buổi sáng anh yêu…
Hồng Thanh ngước lên, ánh mắt chan chứa yêu thương với người con trai bên cạnh cả đêm. Nước miếng chảy dài ở khoé môi nhiễu cả xuống đầu khất đỏ bầm của Kỳ Nam. Anh nhoẻn miệng cười hiền từ nhìn cô, nét lãng tử vẫn còn in đậm trên gương mặt bơ phờ. Kỳ Nam ngửa đầu hít một hơi sâu cảm nhận cái giác dễ chịu từ thân dương vật truyền khắp toàn thân. Cái lưỡi tinh quái của Hồng Thanh luôn luôn kỳ diệu, từ trước đến giờ vẫn vậy, từ lúc cả hai vẫn chưa có cuộc chia ly đến khi hội ngộ vẫn vậy. Những day dứt dằn vặt cả đêm đối với Huyền My, hiện tại đành phải gác qua. Người anh yêu nhất là ai không còn quan trọng. Chỉ biết rằng anh muốn che chở cho người con gái này, người đã từng rời xa anh để trải qua những năm tháng đau khổ nhất đờ, người là tình đầu, mà tình đầu thì luôn khắc khoải trong tim…
– Thanh ơi… anh… anh…
– Từ từ anh yêu… hi hi…
Hồng Thanh chồm người lên trao cho Kỳ Nam một nụ hôn sâu ướt át, lòng lâng lâng hạnh phúc. Giờ phút này cô biết chắc mình đã giành lại được Kỳ Nam, giành lại được một thứ quan trọng tưởng như đã mãi mãi mất đi trong đời. Hồng Thanh lòn tay xuống nắm lấy khúc thịt cứng ngắt của người cô yêu canh đúng ngay cửa mình, từ từ hạ mông thấp dần…
– Ưm… tuyệt quá anh yêu…
Cây gậy quý nóng hổi đêm qua ra vào âm hộ cô không biết bao nhiêu lần mà sao bây giờ Hồng Thanh vẫn thấy thèm muốn vô cùng, thèm muốn nó, thèm muốn cả chủ nhân của nó. Đây phải chăng đơn thuần chỉ là tình yêu? Cửa mình Hồng Thanh giãn rộng nuốt trọn dương vật Kỳ Nam sâu tận gốc. Hai bìu ngọc ướt át từng dòng dâm thuỷ. Hồng Thanh rên rỉ không thành tiếng, cặp mông tròn căng dập vào háng Kỳ Nam chan chát. Anh đưa tay bóp nắn bầu vú đồ sộ, ngón tay khều khều hạt đậu săn cứng.
– Ưm… anh ơi… em sắp rồi…
– A… a a… anh cũng vậy…
Chuông điện thoại của cả hai reo vang cùng lúc với tiếng gầm gừ trong cuống họng đôi bạn tình. Âm hộ Hồng Thanh nức nở tuôn tràn trên dương vật căng cứng của người yêu. Cô cảm thấy tinh trùng của anh phun trào từng đợt nóng hổi sâu tận trong tử cung mình. Cô phủ phục run rẩy trong vòng tay ấm áp của anh, miệng thở dốc cảm nhận cơn cực đỉnh từng đợt từng đợt vỗ về như dòng suối êm dịu. Chuông điện thoại vẫn reo không dứt, Hồng Thanh chán chường với tay lên đầu nệm mò mẫm…
Để lại một bình luận