Phần 7
Phi xe sang nhà thằng bạn cũ, ôi thằng đệ ngày xưa của tôi, tay bồng tay bế đứa con rồi. Nhìn xuống dưới “thằng em” mình cả năm chỉ 2 lần được nhìn thấy ánh mặt trời, là lúc đi đái và lục đi ị 🙁
– Ê thằng tật nguyền !
– Thằng chó.
Hai thằng chạy lại ôm nhau, tay bắt mặt mừng. Công nhận lấy vợ rồi trông đứng đắn hẳn, trước nhìn ất ơ như thằng bán xổ sổ. Giờ trông chỉn chu như thằng giao báo.
Em : Dạo này nghiêm túc thế.
Thắng : Nghiêm túc đéo gì. Mày làm gì mà bao nhiêu năm trời mới đến thỉnh an bố thế?
Em : Thôi chuyện đó nói sau.
Thắng : Thôi nói luôn đi.
Em : Sao phải nói luôn.
Nó kẹp cổ em.
– Để mày đéo nhìn vợ bố mày nữa.
Đm thằng số hưởng, nó húp được con vợ ngon vl. Cao ráo, da trắng, mặt dâm, suýt nữa thì em quên cả mục đích đến đây.
Tự tát vào mặt phát ! Thằng khốn nạn, tán được con X trước đã. Con vợ thằng này tính sau…
– Ra quán bia làm vài cốc. Nhạt nhẽo vờ lờ.
Em rủ luôn, ngồi đây công ngủ vl…
– Ok đi luôn.
Em với nó 2 thằng 1 xe vào 1 quán bia cỏ ven đường. Gọi 2 chai HN, trước tiên kịch phát.
– Sao mày lấy vợ sớm thế, dính trap à ?
– Trap éo gì, tao bỏ học từ lớp 9 ở nhà. Ông bà già bắt lấy.
– Đm thằng tệ nạn.
Làm vài cốc cho có không khí. Em bắt đầu đi vào chủ đề chính.
– Lâu nay mày có liên hệ với con X không ?
– Không, từ hồi mày về quê. Nó bỏ lớp học thêm, tao cũng không gặp lại nữa. Hôm tao sang nhà nó thì chú nó bảo là nó về nhà bố mẹ nó ở rồi.
– Bố mẹ nó mất rồi, nó về đấy ở với đéo ai ? Hư cấu …
– Tao nói phét mày làm gì, bố biết thế đéo nào được chuyện chúng mày
– Thôi uống đi
Không khai thác được tí thông tin hữu ích nào, lại mất cho thằng bạn chầu bia. Đáng lẽ phải cưa mới đúng, mà thằng này mặt dày bắt em trả bảo như là cho cháu tiền sữa… vờ lờ ông bạn hiền, lôi cả con ra thì tôi cũng thua…
Đang loay không biết phải làm gì, thì về nhà lên face. Thấy con X nó đồng ý lời mời kb với em rồi… sướng vl. Tình cũ không cần rủ cũng đến, tôn ngộ không sao thoát khỏi bàn tay của phật tổ như lai.
Nó kết bạn cũng như không, cái wall sạch bong không có 1 cái gì. Làm em không tìm hiểu được gì. Em ngủ một giấc dậy, rồi trông quán nét như thường ngày.
Hôm nay quán thì vắng, phò thì không vào chat sex.
Đang chán cái cảnh đời thừa, thì lướt face thấy có 1 thằng bỏ mẹ nào đó vào viết lên wall face con X.
” Em là đồ độc ác ”
What the hell ? Đm chửi Ex tao à. Em vào chửi nhau luôn
” Ác kệ xác nhà em ”
” Cậu là ai mà vào đây nói linh tinh thế ”
” là thằng bố mày ”
Thằng này được cái đã ngu còn đạo đức giả, không chửi nhau thẳng luôn mà inbox chửi em. Xin phép từ nay gọi là thằng Chó cho dễ nhé ( cũng không phải ghét gì đâu nhưng em thích thế )
Tiện thì chúc mừng mày luôn thằng chó version 2006, mày đã hoá kiếp làm người.
Thằng chó : Đmm ăn nói cho hẳn hoi.
Em : Thế nào là ăn nói cho hẳn hoi
Thằng chó : Mày là cái đéo gì mà vào cmt linh tinh
Em : Thế mày là cái gì
Thằng chó : Tao là người yêu nó
Đã xem và dí buồi vào trả lời.
Hoá ra nó có người yêu thật, biết điều đó là hiển nhiên. Nhưng sao em vẫn cứ thấy buồn.
….
Từ dạo biết nó có người yêu rồi, em cũng tự biết mà rút lui. Cộng với thái độ không nóng không lạnh như thế thì bố đứa nào mà còn tâm trí tán tỉnh.
Em tập trung trông nét xem chat show hàng free và lau nòng nọc rơi vãi chờ ngày báo điểm đại học. Cái gì đến cuối cùng cũng phải đến…
3 môn 13 điểm rưỡi – chính thức tạch giãy đành đạch.
Em khăn gói lên đường nhập học 1 trường cao đẳng ở ngoại thành.
Ngày đầu xuống đây em nản lắm các bác ạ. Ruộng nương mênh mông thẳng cánh cò bay. Nhà hàng ăn uống thì vẫn lợp lá cọc tre, đường xá gạch đá lồi lõm điểm xuyết xen kẽ là những bãi cứt trâu thum thủm đen xì…
Em thuê 1 căn phòng trọ nho nhỏ bắt đầu cuộc sống thằng sinh viên.
Xin lỗi vì đã lan man, bởi cuộc sống thằng sinh viên năm nhất này ảnh hưởng nhiều đến chuyện tình cảm của hai đứa em nên đành phải dành 1 chút nói về quãng thời gian ướt át này.
Ở cạnh phòng em là một bà sinh năm 93, trông khá là dễ thương: da trắng, người nhỏ nhắn, nhìn rất tươi tắn, mông to đẻ mắn.
Nói chung là nuột vcl, nhưng bà này sống khá thoáng thì phải. Nhiều hôm em thấy có thằng vào phòng bà ấy chơi xong đóng chặt cửa cho tới sáng.
Nhiều đêm nằm một mình nghe tiếng thở dốc mà bấn không chịu được các bác à. Tuốt mãi lươn nó cũng chán. Nên em hay bỏ nhà bỏ cửa đi đánh điện tử thâu đêm suốt sáng.
Có một hôm đang đánh thì bà ấy inbox ( tính em hài hài nên làm quen nhanh, bà ấy cũng khá là quý em nên kết bạn fb được 1 thời gian rồi )
– Không học hành gì mà suốt ngày đi chơi thế em ?
– Về nhà một mình chán lắm
– Thế à
– Ừh hay em sang phòng chị nhé
– Ừ sang đây, chị em mình xem film
Em nói đùa mà bà ý đồng ý thật, mới đầu định không sang vì nghĩ bà ấy trêu cơ. Ai dè bà ý nhắn tin lần nữa bảo vẫn để cửa…
Để lại một bình luận