Phần 2
Thời đó học sinh tán tỉnh ve vãn vẫn còn hay có cái trò để thư ngăn bàn của nhau. Thằng C cũng không ngoại lệ, nó đã gửi cho con X không biết bao nhiêu là thư. Em tính vội, gộp hết đống đấy vào, đủ cho cả họ nhà nó chùi đít cả đời.
Dù gửi rất nhiều nhưng tuyệt nhiên con X đéo bao giờ rep cả. Qua một thời gian quan sát, em đã thành công đọc trộm được thư của thằng C. Lần đó nó gửi thư bảo có nick yahoo không, có thì add nick của nó vào. Đù, cái nick thằng đần độn ấy ngứa đít vl : boylangtu_depzai_khôngaibang94
Em tương kế tựu kế, về nhà cũng lập ngay 1 cái nick chat nữ tính 1 tí. Tối đến vừa add cái thằng C đã inbox ngay.
Thằng C : Hi.
( Hi cái con mẹ mày ) – tất nhiên là em chỉ dám nghĩ thôi.
Em : Hi !!
Thằng C : Cậu đang làm gì đấy?
Em : Tớ đang học bài :”>
Thằng C : Cậu học chăm nhỉ, lại còn xinh nữa
Em : Hi !! (Cứ đéo biết nói gì là em hi, muốn nghĩ sao kệ mẹ mày )
Từ dạo chát chít ấy, thằng C có vẻ sướng lắm. Ra lớp cứ hớn ha hớn hở, thỉnh thoảng lại nháy mắt với con X. =)) Trông thằng bé yêu đời kể cũng tội. Còn con X thực sự là đéo hiểu chuyện gì đang diễn ra luôn.
Vài hôm chát chít, em nhận ra cứ thế này cũng chả làm gì được nó. Đến cọng lông chân của nó cũng không động được vào, không được. Phải nghĩ ra cách khác.
…
Em : Buzz!!
Thằng C : Cậu chưa ngủ à ?
( Ngủ cái thằng cha mày, ngủ mà tao còn inbox được cho mày )
Em : Tớ chưa, hi
Thằng C : Tớ cũng thế, hi ( thời đó cũng đéo hiểu “hi” là cái con cẹc gì )
Em : Mai cậu đừng đi xe đạp nhé, qua nhà tớ mình cùng đi xe chung luôn. Nhà tớ ở abc… xyz…
Lúc nói đến đấy, cũng hơi sợ sợ. Khéo nó phát hiện ra mình lừa nó thì bỏ mẹ. Nhưng thằng này được cái đầu óc ngu si tứ chi phát triển. Nghe đến đấy là đã tớn lên, đồng ý rối rít. Em biết nhà thằng này ( có lần xe nó hỏng , dkm nó bắt em dắt xe về nhà nó các bác ạ, còn nó thì đi nhờ thằng khác ) Cái nhà em chỉ thực ra là bịa, ở rất xa nhà nó.
Hôm sau đến lớp, học được 1 tiết mà thằng C vẫn chưa đến. Em cũng hơi rúm rồi, đùa ác quá. Nó biết thì nó lôi cả 18 đời tổ tông nhà em ra nó tế. Nhưng thôi, đâm lao thì phải ho lao, đến nước này thì có hối hận cũng muộn cmnr.
Cuối tiết 2, thằng C thất thểu bước vào lớp. Trông cái cảnh nó mướt mát mồ hôi, bủn rủn chân tay, bao nhiêu hối hận của em bay đi đâu sạch. Chỉ hận giờ này không ở 1 mình, đứng lên cười to 3 tiếng cho sảng khoái.
Cuối giờ thằng C chặn đường con X.
Thằng C : Sao mày lừa tao?
X : Tao lừa mày cái gì?
Thằng C : Mày bảo tao sang nhà mày rồi đi chung, mày bắt tao đi bộ cả buổi sáng. Tao không biết, giờ mày phải lấy xe đưa tao về * bóp cổ tay*
X : Tao không hiểu mày đang nói gì, bỏ tay ra * vùng vẫy *
Giờ thì em đang hối hận thật rồi, to cmn chuyện rồi. Giờ mà vỡ lở ra thì em chỉ có nước nhảy xuống sông Hồng cũng không hết tội. Bạo gan xen vào giữa.
Em : Để tao chở mày về.
Thằng C : Không phải việc của mày.
Đang lúc giằng co thì cô chủ nhiệm đi qua, con X giãy được thoát. Đời đã đen còn lắm lông, cô giáo đến sớm 10 giây. Thì em đã chả phải khổ như lúc này…
Oằn lưng cong đýt đạp xe chở thằng C về nhà. Đang đạp xe bỗng thằng C nó hỏi một câu làm em giật bắn mình:
– Mày biết chuyện gì đó đúng không?
Em : Chuyện gì là chuyện gì ? * vã mồ hôi *
– Mày dùng yahoo lừa tao đúng không?
Lúc này mà nó dùng tai áp vào vếu em thì nghe rõ tim em đập thình thịch vì sợ, thì em chỉ có nước nhừ tử. Nhưng nó chả hơi đâu đi áp tai vào em, em cũng chả dại gì đưa vếu ra cho nó áp.
Em : Tao nhà quê có biết cái “da hu” là cái gì đâu. Mày đừng đổ oan cho tao 🙁
Thằng C : Mày cứ liệu hồn đấy…
…
Từ đợt đó em không có dây dưa gì với 2 đứa này cả. Nhưng từ hôm em nhảy vào can cho con X chạy thoát khỏi thằng C ( thực ra thì nhờ cô giáo ) con X có vẻ không còn khó chịu với em nữa. Bàn từ nay chia đều 50:50 chuẩn như Ai là triệu phú. Nhưng chỉ dừng ở việc không khó chịu thôi, chứ 2 đứa em cũng chả bao giờ nói chuyện riêng … việc tao tao làm, việc mày thì mày lại bắt tao làm.
Con này chúa đanh đá, trực nhật của bàn. Mình em quần quật làm hết, em thì lại ga lăng từ nhỏ nữa. Thành ra cứ như thằng cu li, coi như em chuộc lỗi vụ yahoo giả làm nó trước.
Mọi chuyện có lẽ cứ tằng tằng như thế, chả thân cũng chả ghét nhau nếu như không phải đến một hôm, bánh xe của định mệnh đã phá vớ ngăn cách giữa em và nó…
Để lại một bình luận