Phần 19
Ngày thứ 2 ở Thái Lan …
Sau khi thăm thú chùa vàng xong, cả đoàn lên xe nó sóc như sóc lọ. Đi hàng tiếng đồng hồ mới đến sở thú, có vài ba cái vớ vẩn trẻ con thôi. Em thì chả thèm coi, phần vì say xe phần vì đang chán cộng với trong đoàn có 1 thằng cứ bâu lấy con X
Đm thằng này đi du lịch cùng ông bà bô, nó được ghép chung với đoàn nhà em. Được cả nhà nó ảo tưởng, thằng con thì hết khoe giỏi cái này giỏi cái nọ, mà đm cay 1 cái là nó giỏi thật mới đau. Nó hình như là thập khoa kinh tế quốc dân thì phải.
Mẹ nó thì cứ nói 2 câu là 1 câu phải khen con còn ông già nó thì khệnh khạng hách dịch vcl. Em nhìn đã ghét rồi.
Thằng này vừa mới thấy con X 1 cái là bấu víu ngay, tưởng như vã được ngay không bằng. Bố mày 7 năm nay mà vẫn còn trinh đây này, ham hố.
Cay 1 cái là con X có vẻ thích trêu ngươi, cứ cười đùa nói chuyện với thằng này. Cả được thằng bỏ mẹ kia nữa, cứ ông học trường gì, tôi học KTQD, ông trước thi đh được bao nhiêu điểm. Điểm cái cmm ý.
Em vừa ghen vừa tức mà không làm gì được.
Cuối ngày cả đoàn lên xe về thành phố biển Pattaya, nơi du lịch ăn chơi chính của chuyến đi này.
Buối tối cả đoàn được nghỉ ngơi thư giãn, ai thích làm gì thì làm. Em ngủ một giấc, kệ mẹ đời…
Sáng hôm sau mọi người lên thuyền để ra đảo gì đó tắm biển. Lúc trên thuyền, em hướng dẫn viên có dặn.
– Mọi người ai tí nữa muốn chơi nhảy dù hay đi canô thì bảo cháu, đừng mặc cả với dân bản xứ kẻo bị họ lừa.
Nghĩ em là ai … thà chưa lừa bố con thằng nào thì thôi…
Đến nơi tắm biển, nam thì cởi áo ngoài ra là xong. Nữ thì đi vào phòng tắm thay đồ =)) em ngồi ngoài đợi con X mặc áo bikini ra, đứng ngồi chầu hẫu.
Nó làm em thất vọng quá các bác ạ, nó mặc áo tắm mà còn kín hơn bọn trẻ con đi học bây giờ. Hở đúng 2 cái tay 2 cái chân với cái đầu, thế thì còn nước non mẹ gì.
Em đi qua đi lại gật gù
– WTF ?
– Sao thế
– Bikini đâu
– Mơ tưởng
Em ỉu xìu, chả buồn tắm. Cái thứ nước mặn chát, nghìn thằng lội xuống, trăm thằng đi tiểu, chục thằng ị ra. Có cái éo gì mà phải háo hức thế.
Nằm dài trên cái ghế dựa, em hưởng thụ kì nghỉ như shit của mình. Đang hưởng thụ thì thấy con X chạy về chỗ bọn cho thuê canô, đéo ổn rồi. Con này không nghe thấy bà hướng dẫn viên bảo gì à, ngu vcl …
Em chạy ra thì thấy nó đang hỏi giá, bọn này nó biết hết tiếng việt. Chả phải anh óc gì đâu, bác nào đi du lịch đỡ phải hao mắc làm gì cho quê ra. Em tính chạy ra nhắc luôn, nhưng vì đang tức nó chim chuột với thằng khác, em cầm điện thoại lên quay lại video.
Con X: Bao nhiêu 1 lần ?
Thằng cho thuê : 400 bạt ( khoảng 280k )
Em cũng tính 2 đứa lướt canô chung cho vui, mà nó éo thèm rủ em, chắc tính bắt em phải mở mồm. Éo thèm luôn, nó lượn lờ lướt canô vài vòng thì quay về trả thuyền thanh toán.
Đến lúc này thì thằng kia mởi trở cmn mặt, nó bảo là vừa nãy nó báo giá là 400 đô, chứ đéo phải 400 bạt. Bắt con X phải trả, con X cãi nhau um xùm lên nhưng không làm gì được. Bọn này nó có cả bảo kê, giờ lời nói gió bay. Em thấy con X có vẻ sắp khóc rồi.
Anh hùng bắt đầu xuất hiện, mỹ nữ chờ ta
Em : Mày có cần tao giúp không ?
X : Mày thì làm được gì?
Á à khinh tao à, em hỏi lại lần nữa :
– Nếu tao giúp được mày, thì mày phải làm thế này cho tao… thế đó.. thế…
Con X nghe xong do dự lắm, nhưng 1 đằng mất tiền 1 đằng thì ez money ez life. Tính con này kẹt xỉ quý tiền như mạng sống, em biết thừa ( đi ăn bao nhiêu lần, toàn em trả )
– Rồi, nếu mày giải quyết được cục nợ này.
Em giơ điện thoại ra cho thằng kia, cho nó xem cái clip quay rõ ràng mặt nó bảo câu 400 bạt chứ không phải 400 đô rồi bồi thêm câu dọa
– Anh có cần tôi gọi cảnh sát du lịch Thái Lan không ?
Thằng kia sợ, bảo 2 đứa em đưa 300 bạt rồi cút đi … thế là tiết kiệm được 70 nghìn.
Bữa trưa hôm đấy, thằng vẫn ve vãn con X mấy hôm nay ( tạm gọi nó là thằng NEU nhé ) Thằng NEU bê đồ ăn vào ngồi cạnh con X nói chuyện có vẻ nhiệt tình hăng say lắm.
Mọi người đang ăn cơm thì bỗng nghe tiếng bét 1 cái thằng NEU ăn ngay cái tát của con X vào mặt.
Em ngồi đối diện cố nhịn cười mà không được, em bảo nó chỉ cần thằng kia động chạm hay nói chuyện linh tinh bậy bạ 1 cái là phải tát thẳng mặt luôn.
Tát xong con X bỏ đi luôn chả thèm nói 1 câu gì, nhiều khi không nói gì còn đáng sợ hơn cả chửi. Nó làm cho trí tưởng tượng của mọi người vươn cao, bay xa hơn. Người thì nhìn thằng kia với ánh mắt khinh bỉ, người thì nhìn nó với ánh mắt khó hiểu, thương hại. Nói chung là thằng kia từ đó én luôn, không dám bén mảng tán tính con X nữa.
Nhưng cũng vì thế mà con X nó giận em, vì em lợi dụng vụ canô ép nó làm thế. Kể từ lúc đó cho đến hết chuyến đi, nó chả thèm đả động nói chuyện với em câu nào…
Nội Bài – Hà Nội – Việt Nam…
Xuống sân bay xong, mọi người được xe của công ty đưa về đến tận nhà. Em lấy xe đưa con X về nhà, 2 đứa đều im lặng không nói câu gì.
Đến trước cửa nhà, em không chịu được nữa mới lên tiếng
– Mày vẫn giận à !
– …
– Hay tại tao bảo yêu mày nên mày không thích ?
– …
– Mày không yêu tao hả ? Thế tất cả những sự quan tâm bao lâu nay đều là tao ngộ nhận hết phải không ?
– Tao bảo mày rồi, đừng yêu tao. Sao mày không nghe.
– Tao nghe, nhưng trái tim tao không muốn nghe
Nó ngẫm 1 lúc rồi đáp
– Tất cả mọi việc lâu nay chỉ là vì tao muốn mày học hành cho cẩn thận rồi thi vào đại học thôi, tao rất quý gia đình mày nên không muốn họ thất vọng vì mày. Chứ không phải vì yêu mày nên mới quan tâm đến mày.
– Ok, được !
Em còn biết làm thế nào nữa, chỉ nói vẻn vẹn 2 từ. Đặt vào tay nó cái chìa khóa sơ cua rồi bỏ về.
Ngày hôm sau con X cũng bỏ việc ở công ty, em giận nên chặn cả facebook. Một thời gian, 2 đứa không hề liên lạc….
Để lại một bình luận