Home » Truyện sex dài tập » Đời học sinh – Chương 1

Đời học sinh – Chương 1

– Ừ thì cái đó tôi cũng tò mò chút…

– Tò mò gì?

– Để xem võ học của cậu đến đâu ấy mà!

– Sặc, bà mà ra trễ chút nữa tôi chết ngay tại chỗ đó rồi… – Tôi sững sốt.

– Thế nên bây giờ cậu vẫn sống nhăn răng đấy thôi… – Nhỏ bình thản.

– Èo, thì vậy… – Tôi chẳng biết nói gì hơn.

– Ông đánh cũng khá lắm đấy!

– Ờ bà cũng vậy thôi… Mà vai bà sao rồi, còn đau không, để tôi nắn lại cho…

– Không sao, đỡ rồi… Lo việc hiện tại đi…

Vừa định hỏi nhỏ Ngọc chuyện mùi nước hoa thì đám thằng Toàn lại giở trò quậy phá cắt ngang cuộc nói chuyện giữa tôi và nhỏ Ngọc… Nguyên nhân là do trên dĩa chỉ còn một khúc gá rán cuối cùng, thế là cuộc chiến giành thức ăn diễn ra giữa nhỏ Kiều ẹo và Khanh khờ, bên nào cũng muốn giành phần gà rán riêng cho mình, sẵn có hiềm khích từ vụ cướp đồ ăn lúc nãy nên cả hai cãi nhau tóe lửa…

– Ê, tui chạm vào trước… – Thằng Khanh khờ gằn giọng.

– Nhưng tui nói trước là của tôi. – Kiều ẹo chẳng kém.

– Của tui.

– Của tui.

– Của tui.

… Bặc…

Thật không may, trong lúc giành giật thế nào mà khúc gà rán ấy lại bay vút, văng thẳng vào mặt thằng Toàn đang ngồi nhăm nhi ngon lành cây thịt xiên kế bên, và thế là…

– Bớ… giết người, ahhhhh… – Toàn phỡn ôm mặt giãy đành đạch.

Không khí tiệc sinh nhật cứ thế diễn ra vui vẻ vô cùng, liên tục là những trò khĩ của thằng Toàn và thằng Khanh được bày ra… Những lúc như thế tôi lại lén nhìn sang bên Lan, nàng ấy đã cười trở lại, thậm chí là cười rất vui, có lẽ đối với em, tôi chỉ là tình cảm nhất thời thôi nhỉ, mất tôi em vẫn vui thế mà? Buồn thật…

– Phương… Sao không ăn đi… – Tôi mời mộc nhỏ Phương với một cương vị là “phó chủ xị” bữa tiệc.

Nhỏ cũng cấm lấy chiếc bánh ham bơ gơ, nhưng đáp lại tôi là một cái nhìn lạnh băng khiến tôi như hóa đá trước mặt nhỏ vậy, thế là thất bại hoàn toàn rồi, bao công sức của tôi…

Phần chính của bữa tiệc cũng đã đến khi mà Hoàng Mai đặt chiếc bánh kem sinh nhật lên bàn, chính thức mở màn buổi tiệc…
– Dzôôôô… Cắt bánh đi bà con… – Khanh khờ hớn hỡ.

– Cốp… này thì cắt – Toàn phỡn chơi đểu.

– Làm gì cốc đầu tao… Bánh kem đó không cắt…

– Chưa thổi nến cầu nguyện, cắt cắt cái đầu mày á… – Thằng Toàn trợn mắt.

– Ờ ha, quên… Thôi, cấm nến rồi thổi đê…

– Cốp… này thì thổi… – Bác Toàn lại chơi đểu.

– Gì nữa mạy? Không thổi nến sao ăn…

– Thổi, thổi cái đầu mày, sinh nhật mày hả…

– Rồi mệt quá, làm gì làm đê… – Khanh khờ khoanh tay, ngồi xuống ghế.

– Cốp… – Lại một cái cốc.

– Thằng cờ hó, tao làm gì đâu mày cốc tao…

– Thì mày mới bảo làm gì làm mà… – Toàn phởn nguy hiểm vô cùng.

– Tổ bà mày, gahhhh… – Khanh khờ điên tiết, vật thằng Toàn xuống ghế mà cú lét làm mấy nhỏ con gái hốt hoảng la toáng lên.

– Ahhhh, giết người, bớ… giết… – Toàn phởn vùng vẫy, thở không ra hơi.

– Thôi đi hai cái ông này, quậy phá quá… – Nhỏ Ngọc nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng.

– Tại cái thằng cô hồn này giỡn trước nè… – Khanh khờ đay nghiến.

– Ai bảo mày cứ hóng hớt làm giề… – Toàn phỡn cười đểu.

– Rồi, trật tự đi… Để Hoàng Mai còn cầu nguyện…

– À mà phải hát trước chứ nhỉ… – Em Lan lần đầu lên tiếng.

– Phải ha, sinh nhật mà không hát chúc mừng thì còn gì là sinh nhật… – Nhi lùn vỗ bép vào tay.

– Có bạn nào giúp mình cắm nến không? – Em Mai gãi đầu.

– Rồi để Phong cắm cho… – Tôi nhanh nhẫu.

Được tôi tự tay cắm nến, em Mai mỉm cười vui hơn bao giờ hết, nụ cười ấy cứ xoáy vào tim tôi làm tôi cứ bối rối, không cắm nến vào bánh được…

– Gì thế cha nội… Con gái người ta mới 16 tuổi mày cắm ngược làm sao ra 61 rồi… – Thằng Toàn nhíu mày nhìn tôi.

– Thì quên… – Tôi gãi đầu.

– Thôi để tao cắm cho, tội nghiệp… thắng bé mới lấy vợ… ực… – Toàn phỡn chưa kịp nói hết câu thì toàn bộ những cặp mắt trong phòng đã lườm nó đến cháy xém mặt mày.

– Hề hề, thì thôi vậy… Mày cắm đi Phong… – Nó rung rẩy đưa nến lại cho tôi.

Khi mà những cây nến bắt đầu được thấp sáng thì bài hát happy birthday bất hủ cũng được cất lên theo sau đó một cách rõ ràng và dõng dạc…

‘Happy birthday to you.

Happy birthday to you.

Happy birthday, Happy birthday… ”

– Háp pi bớt đề… ề… ề… ề… ề… – Toàn phỡn đột nhiên kéo dài giọng làm cả đám tròn mắt thất kinh.

– Chú du… – Lè lưỡi hết hơi.

– Ô, hay, há há, hi hi… Tuyệt cú mèo con bà bán bánh xèo… – Cả đám bật cười khanh khách vì màn pha trò đúng lúc của nó.

– Ô, quá khen, quá khen… Tại hạ đây du học mấy năm trời mới hát được thế đó…

– Cốp… Xạo hả mạy, ở Đà Lạt toàn long nhong ngoài đường… – Khanh khờ được dịp trả thù.

– Tổ bà mày, dám bán đứng tao… ahhh…

Thế là hai thằng lại vật nhau ra mà cù lét, nhỏ Ngọc chỉ biết làm người hòa giải bất đắc dĩ.

– Mọi người ăn bánh kem vui vẻ… – Hoàng Mai ôn tồn chốt sau khi cắt bánh kem xong.

– Ấy khoang… Ăn bánh này phải có thức uống phù hợp đã… – Khanh khờ chen vào.

– Thức uống gì… – Cả đám tròn mắt.

Thế là nó rút từ đâu dưới bàn một chai pepsi loại lớn làm tụi tôi cứ trố mắt ra mà nhìn bởi chai pepsi của nó không chứa pepsi mà chứa một loại nước đục đục, trắng trắng nhìn quen lắm, tôi từng thấy ở đầu rồi.

– Gì thế mày… – Toàn phỡn nhíu mày.

– Pepsi gia truyền đó con… – Khanh khờ quệch mũi.

– Gớm làm gì có vụ pepsi gia truyền, làm như ông chủ pepsi là ông nội mày không bằng! – Tôi trêu đểu.

– Để tao cho tụi bây xem!

Nói xong, nó mở nắp chai pepsi ra, phe phẩy trước miệng chai cho mùi hương tỏa ra khắp nơi. Như phản xạ tất cả đều nhăn mặt bịt mũi lại, cùng đồng thanh hô lớn…

– Rượu…

– Ặc cái thằng này… Hôm nay bày đặt đem rượu vào nữa! – Tôi nhăn mặt.

– Tiệc tùng mà thiếu sao được mạy… – Khanh khờ chưng hửng.

– Eo ui… Ghê quá, dẹp đi… – Kiều ẹo phất phất tay.

– Phải đấy, dẹp ngay… Nêu không tôi trừ hạnh kiểm ông bây giờ… – Nhỏ ngọc gằn giọng.

– Ơ, đâu được… Rượu đã khui nắp, không thể đóng lại…

– Ê, từ đó giờ tao uống nhiều rồi, có nghe vụ này đâu mạy… – Thằng Toàn gãi đầu.

– Bởi thế mới nói tụi bây thiếu hiểu biết… Nhà tao có truyền thống nấu rượu lâu đời rồi, cái gì cũng rành hết! – Rồi nó nghiêm giọng – rượu đã khui mà không uống sẽ gặp điềm xấu, có thể đổ máu.

– Trời ui! Ghê thế, giờ sao đây? – Nhi lùn hốt hoảng.

– Thì giờ phải uống chứ sao, cơ mà không cần uống nhiều đâu… Mỗi người sương sương 5 ly nguyên được rồi.

– Gì… 5 ly… Nguyên luôn… – Cả đám đồng thanh.

– Ờ, 5 ly là ít rồi, ít hơn thì phải đổ máu đấy… – Khanh khờ cười đểu.

– Phải uống thật hở Khanh? – Em Mai nhăn mặt.

– Phải uống thôi… Đây, mời chủ xị khai hỏa. – Vừa nói nó vừa rót rượu vào cái chum nhỏ đưa Mai.

Hoàng Mai đón lấy ly rượu mà tối tăm mặt mày, tay run rẩy suýt rớt. Thấy vậy tôi vội cứu cánh…

– Ê, tao uống thay được hông mạy…

– Không được, của ai nấy uống! Phần mày để sau! – Khanh khờ lắc đâu.

– Thấy Mai nhìn ly rượu như thuốc độc, tôi bèn thò thẻ bày cách…

– Nè Mai, lúc chuẩn bị uống chỉ cần nín thở nuốt ực một phát là xong, đừng uống từ từ dễ say đấy…

– Vậy được không…

– Được mà… – Tôi mỉm cười.

Thế là Hoàng Mài gật đầu rồi nhắm mắt, dốc ly rượu lên và…

– Ực… hư… ư… ư! Au… daaaaaaaaa…

Vừa uống xong chưa kịp cười cái bộ dạng của em thì đã bị cấu một phát vào cánh tay muốn lóe mắt. Tụi thằng Toàn được dịp cười lăn bò càng ra cả sàn nhà.

– Hic, gì thế Mai… Cấu Phong chảy cả máu luôn này… – Tôi nhăn mặt thổi cánh tay lỉnh đủ 5 lỗ bấm.

– Hu, Mai xin lỗi… Rượu cay quá Mai chịu hông được… – Em cầm tay tôi xoa xoa, mặt trông thảm đến tội.

– Hờ hờ, cái này gọi là đồng cam cộng khổ nè… – Toàn phỡn cười đểu.

– Rồi đây… Tới phiên sư phụ Phong, làm phát ra trò nào! – Vừa nói xong nó đã đặt ly rượu nghe cái cạch trước mặt tôi.

– Chơi luôn mày…

Sử dụng chiến thuật cũ, tôi nín thở…

– Ực… khè… è… è… – Hơi rượu xông lên mặt làm tôi cay muốn ứ nước mặt.

Thảo nào… Tôi còn chịu không được, huống chi là Hoàng Mai.

– Đã hông sư phụ, rượu nhà em là số dzách đó! – Khanh mập cười gian.

– Số dzách cái đầu mày, cay muốn lé mắt! – Tôi nhăn mặt.

– Úa xời… Ba cái rượu cỏn con mà ăn nhằm gì! Rót bố ly nào… – Toàn phởn tự tin.

Như để chứng minh, nó le lưỡi uống từ từ mà mặt không hề biến sắc làm cả đám một phem trầm trồ…

“Úi cha… Quỷ, thằng này là quỷ rồi… ”

Thế còn chưa là gì đâu, đến lượt em Lan mới hãi hùng. Nàng kêu thằng Khanh rót 5 ly rượu để lên bàn rồi cầm lên uống ừng ực hết ly này đến ly khác. Cả đám chỉ biết nhìn em mà cười méo xệch.
– Trời, Thánh rượu… Ghê vậy Lanna – Khanh khờ trố mặt.

– Rượu này có là gì so với rượu vang nhà mình chứ! – Em thản nhiên.

– Ơ… nhà bạn bán rượu giống nhà mình sao?

– Không phải bán rượu mà là sản xuất rượu, rượu vang đấy, khi nào rảnh qua nhà mình cho uống thử… – Em cười tươi rói.

– Tiêu mày rồi con, gặp cao nhân rồi, hé hé… – Toàn phỡn đập vài Khanh khờ cười khoái chí.

Đến lượt nhỏ Ngọc thì khỏi nói, thằng Toàn ngồi kế bên lãnh đủ. Nhỏ vừa ực vào một phát là nhăn mặt, nghiến răng trèo trẹo đấm tới tấp vào mình thằng này làm nó muốn thổ huyết.

– Ahhh… lớp trưởng giết người… – Toàn phởn ôm bụng vật vả.

Sau màn dạo đầu làm nóng, bây giờ là đến màn giao lưu, học hỏi…

– Đây, tao kính mày một ly, Toàn… – Khanh khờ nâng ly trước mặt thằng Toàn.

– 2… 3… dzôôô… – Hai thằng cụng ly.

– … Ực… khè… quá xá đã…

– Chà, hai thằng bây chuyên nghiệp nhễ… – Tôi trố mắt.

– Uầy, mày con đứng đó làm gì… Mời ai đi chứ… – Toàn phởn gợi ý.

– Phải đó, hay là mời sư mẫu một ly giao bôi đê… – Khanh khờ trêu đểu.

– Ui, phải đó nha… Dám dấu tụi này chuyện quen nhau, phải phạt thôi… Uống giao bôi đi! – Nhi lùn khoái chí.

– Phải rùi, phải rùi… – Kiều ẹo hùa theo.

Trước áp lực số đông, tôi không thể nào chống trả được, bèn cầu cứu nhỏ lớp trưởng, hy vọng lại một kì tích nữa diễn ra…

– Gì… Sao lại nhờ tôi! – Nhỏ đáp lạnh băng.

– Thì giúp chút đi mà…

– Uầy, được rồi các đồng chí… – Nhỏ lớn giọng thu hút sự chú ý.

“Phải rồi đó, tiếp đi”

– Tôi cật lực phản đối chuyện học sinh uống rượu… Nhất là trong những buổi tiệc như thế này…

“Đó, phong thái của lớp trường đó, go go go… ”

– Và đặc biệt là chuyện bắt Phong và Mai uống rượu thì…

“Rồi chốt đi… Gấp luôn và ngay”

– Tôi hoàn toàn… đồng ý, chào thân ái và quyết thắng!

“Sặc, có phải lớp trưởng hay không dzậy, đến nhỏ Ngọc cũng phá mình nữa… ’’

– Ô, hoan hô, lớp trưởng số dzách… – cả đám khoái chí.

– Rồi, lớp trưởng đã nói thế thì xác định đi… – Khanh khờ tóng hai li rượu vào tay tôi.

Hoàng Mai bây giờ có thể nói là đỏ mặt toàn tập, chỉ biết cúi gầm mặt xuống đất mà không nói được lời nào.

– Mai à… Muốn uống chứ… – Tôi lắp bắp.

Khẽ gật.

– Dzô đê, dzô đê, dzô đê… – Cả đám tung hô như sấm dậy.

“Mịa, mấy cái thằng bơm đểu, đợi khi nào ông tửu lượng cao rồi ông chấp hết, cả con nhỏ Ngọc nữa, chấp luôn… Nói chung là một mình ông… chấp hết… ” – Cầm ly rượu trên tay mà tôi rầm rầm trong miệng.

Và rồi…

… Ực… khặc… hức… ư – Hoàng Mai nhất thời không chịu được hơi rượu nên ngã nhẹ vào người tôi.

– Oa… ngọt ngào quá đi… Ganh tị ghê luôn… – Nhỏ Nhi và kiều kẻ tung người hứng.

– Hoàng thành nhiệm vụ rồi, bọn tôi xuống được chưa đây… – Tôi nhíu mày.

– Vâng, xít đao bờ li… – Khanh khờ cười đểu.

Mấy vòng đầu là thế đó, đến mấy ly sau thì tôi đã cảm thấy lửa bốc lên ngùn ngụt khắp mình, càng uống càng xung, càng uống càng đã, và thế là:

– Dzôôôô… tụi bây!

– Đấy, thế mới là sư phụ chứ… – Khanh khờ cười sàng khoái.

– Chà thằng này ngon, dzô luôn… – Toàn phỡn đắc ý.

3 Thằng cứ chốc chốc lại dzôôô! Làm cho mấy nhỏ con gái cứ trố mắt nhìn, Hoàng Mai thì giật giật tay áo tôi tỏ vẻ khó chịu. Nhưng tôi nào biết trời trằng gì nữa, thế là tôi hứng chí khoác tay lên vai em rồi tiếp tục uống cùng với 2 thằng kia mặc cho em cứ đấm thùm thụp vào ngực tôi.

Nhậu nhẹt đã đời, tụi nó lại bày sang karaoke. Lúc bình thường thì có cho vàng tôi cũng không dám cầm cái mic lên hát đâu, nhưng bây giờ đang hưng phấn lên thì cái gì cũng chơi tuốt hết, thế là…

– Chỉnh cho bố bài “more than I can say” đê, lâu lâu hát bài coi nào… – Tôi giật cái mic trên tay nhỏ Kiểu đang hát ngon lành làm nhỏ là oai oái lên.

– Ờ, chỉnh liền… – Khanh khờ nhanh nhẫu.

– Nghe nè, ố… ú… ô… u… ô… u… hức… dè he, I love you more than I can… hức… say… ề… ề… Thôi làm biến hát quá bây hát đi, tao lượn vài vòng nào.

Vừa hát được một đoạn là tôi hứng chí, bay nhảy khắp nơi, biểu diển lại trò tề thiên bắt yêu quái vừa coi hồi hè làm tụi nó cười lộn ruột, chẳng may, loạng choạng thế nào mà tôi lại vấp phải chân nhỏ Phương té nhào lên mình nhỏ luôn. Ấy thế mà tôi chưa chịu thôi.

– Ê! Tụi bây! Tao vớ được nhỏ nào đẹp quá nè… – Vừa nói tôi vừa cầm tay nhỏ lắc tới lắc lui.

– Thấy nhỏ định vùng sức thoát ra, tôi ôm chằm luôn lấy nhỏ, la oai oái lên…

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28

TÊN TRUYỆN:

Đời học sinh – Chương 1


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)