Phần 6
Như thường lệ, 4h30 chuông đồng hồ báo thức, Vi và Lan dậy học bài. Vừa ngồi vào bàn học được vài phút thì cái đèn neon chớp mấy cái rồi tắt hẳn.
– Thôi rồi, cúp điện.
Vi vừa bấm điện thoại lên dọi vừa nói.
– Không phải, hình như bóng cháy, điện sau nhà vệ sinh vẫn sáng kìa.
– Hic, xui hè. Thôi ra bếp học.
– Ừ. Để sáng đi học tao nhắn anh Phong tới xem.
Ở lớp, Duy hồi hộp quan sát xem 2 con bạn có gì lạ không, không biết chúng có phát hiện ra camera không, nhưng mọi việc vẫn bình thường. Tan học tiết 5, Lan lại ghé phòng thầy Sơn trả bài tập, Vi về trước.
Phong nhẹ nhàng dựng cái xe đạp địa hình trước hiên, bước đủ nhẹ vào nhà mà không gây tiếng động, nhìn quanh không thấy ai, Phong đi ra bếp.
Nó lặng người đứng nhìn, Vi ngồi làm thức ăn, xoay lưng ra cửa, cái quần đùi ngắn cạp lại trễ, hở ra cả khe đít trắng như trứng gà. Đôi bờ mông chưa to lắm nhưng tròn lẳn. “Nó giống mẹ nó quá, Phong thầm nghĩ”. Rồi Phong hắng giọng.
– A, anh Phong, anh tới lâu chưa?
– Anh vừa tới, điện sao vậy em?
– Dạ bóng đèn trong phòng giữa nó không sáng nữa, anh xem cho bọn em với.
– Ừ, em cứ làm đi, anh vào xem.
Phong đứng dưới đất nhìn lên đã biết cái bóng cháy, 2 đầu bóng đen thui.
– Em cứ nấu ăn, anh chạy ra mua bóng về thay cho nghe, bóng cháy rồi.
– Dạ.
10p sau Phong mua bóng về, Vi đã nấu cơm xong, nó dọn cơm lên, đậy lồng bàn lại, ngồi bấm đt đợi Phong.
Phong bắc ghế đứng lên thay bóng.
– Có cần em giữ ghế không?
– Không cần đâu, thấp mà. Mấy hôm nay có ai tới chơi với bọn em không?
Phong hơi khựng lại và hỏi khi phát hiện ra cái camera, hắn nhẹ nhàng tháo nhét vào túi.
– Dạ không, sao vậy anh?
– À, thì a hỏi xem có ai chạm hay sửa gì không mà cháy. Xong rồi.
Phong bước xuống ghế, bật công tắc, điện sáng.
– Hihi, anh Phong giỏi quá. Em cảm ơn.
– Có gì đâu, việc này ai chả làm được.
– Hi, cái bóng mấy tiền vậy anh, em gửi lại.
– Khùng à, anh mua đồ cho 2 con em gái không được sao.
– Hihi, vậy anh đi rửa tay vào ăn cơm với em nha.
– Thôi, anh về nhà ăn cũng được, anh ăn hết phần em thì sao. Với em đợi Lan về ăn chứ.
– Lan về muộn lắm, lúc nãy anh tới em nấu thêm phần anh rồi. Anh đừng lo.
– Ừ, vậy đợi anh tí.
Phong muốn dụ dỗ Vi nên nó xây dựng hình ảnh soái ca. Mấy hôm nay thỉnh thoảng nó nhắn tin hỏi han này nọ chứ chưa tán tỉnh gì, nó nghĩ đây là cơ hội.
Về phần Vi, con bé mới lớn lâu nay chỉ lo học, nó xem anh Phong như thần tượng, to cao đẹp trai lại học đại học, suy nghĩ đứa bé 15t chỉ vậy thôi. Cũng thấy thinh thích khi nhắn tin với anh chứ nó chưa biết thế nào là yêu.
Phong vào nhà vệ sinh đóng cửa, xả nước. Nhưng nó chưa rửa tay, nó bấm rút cái thẻ nhớ trong camera ra, đút vào điện thoại, mở xem thật nhanh. Đúng là camera quay lén rồi. Nó tua nhanh, thấy chưa có gì, hình ảnh mới ghi lại lúc gần 1h sáng, bọn trẻ tắt điện nên quay bằng hồng ngoại, đến sáng thì chúng đi học.
Suy nghĩ 1 phút, Phong tháo thẻ nhớ găm lại vào camera, nó nhìn quanh rồi nhét vào góc của cánh cửa nhà vệ sinh. Cái camera có đế hút chân không nên gắn đâu dính đó, nó màu trắng và nhỏ bằng ngón tay cái, cửa nhà vệ sinh bằng tồn màu bạc, không dễ thấy nếu không chú ý. Nó bẻ góc tôn che phần viền nữa, rửa tay đi ra.
Vi đã xới cơm sẵn, nó ngồi xuống cầm đũa. Trong khi Vi ăn tự nhiên thì nó nhìn Vi. Vi mặc quần đùi lụa ngắn như mọi khi, nhưng hôm nay không phải áo 2 dây mà áo pull màu hồng hơi ôm sát, người Vi lại tròn trịa, đôi vú mới nhú, rất kích thích.
– Anh ăn đi, sao nhìn em thế?
– Em xinh quá.
– Hi, thôi đi, em xấu mù à.
– Thật mà, em dễ thương lắm luôn. Vừa trắng vừa cằm chẻ nè, gợi cảm lắm.
– Anh ăn đi, đừng trêu em nữa. Hihi.
Đứa bé mới lớn, dù có biết là trêu thì cũng sướng trong lòng vì lời khen của 1 người khác giới, mà Vi hồng lên, đẹp thật sự.
– Chiều 2 đứa rảnh không?
– Chi vậy anh?
– Anh qua chở 2 đứa đi công viên chơi, lâu rồi không đi.
– Mấy giờ anh, chứ Lan nó học thêm các lớp nhiều, nó ham lắm. Còn em chiều 4 rưỡi em đi học erobic rồi.
– Em học erobic hả? Lâu chưa?
– Dạ mới 3 buổi, mà mỏi nhừ, hì hì.
– Em cho anh biết mục đích học để làm gì, cho biết, cho khỏe hay để thi đấu?
– Dạ học cho biết, với lại em… thấy em hơi mập, hì hì.
Dụ con gái là sở trường của Phong, nhanh như chớp nó bắt lấy cơ hội.
– Đâu, em như vậy là đẹp lắm đấy.
– Thôi, em không tin con trai các anh đâu.
– Thật mà, con gái các em cứ muốn giảm cân thon thả chứ con trai thực ra thích con gái mập mạp múp míp như em vậy nè.
– Thật hả anh? Hihi.
– Thật mà. Anh thấy em anh còn thích mà.
Phong bắt đầu tấn công khi thấy con bé thân thiện và dễ gần hơn.
– Anh kìa, lại trêu em. Anh đẹp trai học giỏi vậy chắc nhiều người yêu lắm nhỉ.
– Anh thề, anh chưa có. Còn em, xinh vậy chắc có rồi hả?
– Ý chưa chưa, em còn bé lắm, không muốn yêu đâu, hihi.
– Nói chứ anh khuyên em nhé, nếu em muốn gọn hơn thì em nên học bơi, học bơi còn cao lên nữa, mà coi như thư giãn chứ không mỏi mệt như erobic.
– Thật hả anh?
– Thật mà. Anh cao như vậy là nhờ hồi nhỏ anh bơi đấy chứ.
– Vậy sao Lan không cao?
– Nó nhát, nó có biết bơi đâu.
– Em cũng nhát, không biết bơi, hihi.
– Vậy anh mới bảo em học. Đảm bảo em không cao lên 1 tấc muốn gì anh chiều nấy.
– Thật á? Nhưng học ở đâu anh?
– Bạn anh làm huấn luyện viên bên phường An Phú có bể bơi đó. Em muốn anh đưa qua học.
– Dạ, An Phú cũng gần. Vậy để em xem. Nhưng học với người lạ ngại chết, anh đó là con trai à?
– Ừ, con trai chứ.
– Thôi, em không đi đâu, ngại lắm.
– Vậy… anh dạy em nhé?
Vi tròn mắt khi nghe Phong đề nghị, nó không tin.
– Thật không?
– Thật mà. Em khỏi trả tiền công, lâu lâu anh xin bữa cơm thôi, hehe.
– Nhưng anh bận đi học mà.
– Anh sẽ sắp xếp buổi trưa, ít nhất tuần 3 buổi, em học về mình đi tập, 30 phút xong về ăn cơm là đẹp.
– Được không anh?
– Được mà. Thề luôn. Bây giờ em ăn đi, xong anh chở em qua đó, thích thì học, không thì thôi, ok?
– Hihi, vậy đi luôn anh, em no rồi.
Vi dọn cơm ra sau bếp đậy lại, nhắn tin cho Lan là đi có việc rồi khóa cửa.
– Ý, anh đi xe đạp à? Xe máy anh đâu?
– Xe anh hư đang sửa, mà 2 cô em gái kêu qua sửa điện anh phải mượn xe đạp chạy nè.
– Hi, anh là nhất, nhưng em ngồi ở đâu.
Vi bối rối khi thấy cái xe địa hình không có yên sau.
– Đây nè.
Phong chỉ vào khung xe.
– Ngồi thế nào anh? Hihi.
– Em ngồi mông lên thôi, một bên nhé, chứ 2 chân 2 bên là…
– Anh này…
Vì hơi ngượng, nhưng nó thích, hình ảnh thần tượng của nó sửa điện được, học giỏi, bơi giỏi, thương em gái. Thế giới của nó còn hẹp quá, nó nghĩ vậy là ghê gớm lắm.
Vi mặc cái quần ngố cũng bằng lụa mềm màu nâu, vẫn cái áo pull hồng nhưng khoác thêm áo chống nắng.
Từng vòng xe Phong đạp, Phong cảm nhận được đùi mình cạ và đùi Vi, con bé là dân thành phố, lại vô tư nên cứ tự nhiên nói chuyện, riêng Phong đã thấy nóng trong người.
Buổi trưa ở bể bơi là giờ nghỉ, chỉ còn bác bán vé. Phong biết điều đó. Phong mua 2 vé nói là tập bơi cho em gái, bác cho vào.
– Đẹp anh nhỉ, rộng quá. Thích thật đấy.
– Đây, em xem nè. Bể bơi chia làm 3 khu vực, ở đây cạn nhất, dành cho trẻ con. Đoạn giữa sâu hơn 1 tí dành cho người lớn mới tập bơi. Xa kia là khu vực sâu nhất, dành cho người lớn bơi giỏi.
– Gì anh cũng biết thế, anh tới bơi đây rồi à?
– Ừ, bạn anh làm ở đây, lâu lâu nhờ anh tới làm huấn luyện viên.
Phong nói láo, bể bơi này Phong từng đến với 1 con người yêu cũ, không quen ai hết.
– Thế bạn anh đâu?
– Anh vừa hỏi, nó có việc về quê vài tuần. Giờ mình bơi nhé.
– Ý, không đâu. Em không biết bơi mà.
– Thì anh tập cho em mà.
– Nhưng em không có đồ bơi, với lại không có ai hết mà.
– Anh cố tình đi buổi trưa không có người vì em mới tập để em đỡ ngại, hiểu chưa? Còn đồ bơi thì cần gì, mặc vậy thôi.
– Hi, nhưng mà…
– Không nhưng gì cả, anh tập cho nhé.
Vi ngây thơ không biết từ chối sao nữa, nó đỏ mặt đứng nhìn Phong cởi áo, rồi tới quần dài. Nó cứ nghĩ Phong sẽ mặc xịp như nó hay thấy trên tivi thi đấu, nhưng Phong mặc quần đùi, nó thở phào.
– Xuống thôi, Phong dắt tay nó tới chỗ tam cấp.
– Hihi, em sợ.
– Có anh đây mà.
Phong kéo tay nó đi, rồi con bé cũng vào giữa khu vực dành cho người mới tập, nước ngang cổ nó. Phong đứng ra xa cách nó 3 mét, chỗ của Phong sâu hơn dần.
– Giờ em bơi lại đây.
– Em có biết bơi đâu, hề.
– Em cứ làm sao đó, vung tay vung chân để tới đây, đừng bước trên nền là được, như vậy vài lần em sẽ bơi được.
– Anh chắc chứ?
– Chắc mà, với có anh đây, không chết đuối đâu mà lo, hi.
Được Phong động viên, con bé mạnh dạn hít 1 hơi rồi nó vung tay đạp chân hướng về phía Phong. Nhưng vừa nhấc chân lên khỏi sàn bể bơi thì nó bắt đầu chìm, tay quơ tứ phía.
– Ọc ọc, anh Phong cứu em…
Mọi thứ nằm trong toan tính của Phong, hắn mỉm cười chậm rãi đi lại cho con bé uống 2 ngụm nước nữa mới đưa tay kéo lên.
– Hic hic, em không làm được đâu, khó quá.
– Vậy giờ tập kiểu dễ hơn nha.
– Kiểu gì anh?
– Em nằm lên tay anh, anh đỡ dưới bụng em, lúc nào em bơi tay và chân nổi được anh mới buông ra, vậy an toàn chưa?
– Dạ, anh hứa không được buông giữa chừng nha. Không là em chết đó.
– Ừ, anh hứa mà.
Vi đang say với chuyện bơi lội, lại lo bị uống nước nên dễ dàng bị cuốn theo âm mưu của Phong. Phong đưa tay ra đỡ bụng con bé, nâng con bé lên nằm ngang, mắt nó bị cặp mông con bé hút chặt. Cặp mông trắng tròn dính vào cái quần mỏng bị ướt nước.
– Em bơi đi, vợi vợi tay như vậy, chân đạp mạnh ra sau. Đúng rồi, cứ vậy, ngẩng đầu lên.
Phong ân cần hướng dẫn, Vi thích thú khi thấy mình nổi được trên mặt nước mà không để ý theo từng cái khoát tay của Vi, Phong bước ra vùng sâu hơn 1 tí.
Sau 2 lần cho Vi nghỉ, lần thứ 3 khi Vi đang khoát tay thì Phong buông tay.
– Ọc ọc, á cứu em, đừng buông chứ.
Chỉ đợi có thế, Phong lại đưa tay vào đỡ, nhưng lần này cánh tay phải kp đỡ ở bụng mà ở đùi, bắp tay vắt ngang vùng bụng dưới của Vi. Vi nằm trên tay Phong thở hổn hển.
– Anh hứa không buông rồi mà, hì hic.
– Anh xin lỗi, tại anh tưởng em bơi được rồi. Nhưng mà sắp được rồi đấy, có anh đây, em đừng sợ nhé.
– Dạ, hì hì.
Nghe động viên vài câu và đang say tập, Vi lại tiếp tục. Cũng như lần trước, đợi Vi bơi trên tay được một lúc, Phong buông tay, Vi lại chới với kêu, lần này Phong không đưa tay ngang đùi nữa, tay trái vẫn giữ ở bụng, tay phải nó chụp luôn vào giữa háng Vi, nhưng làm như rất vô tình.
– Em có sao không, vài lần như vậy em sẽ bơi được thôi, đừng sợ nhé.
– Em uống no nước rồi nè, hic hic.
Vi sau khi thoát cơn lo sợ thì không hề chú ý tay Phong nằm ở đâu. Lúc này người Vi không nằm ngang mà hơi đứng, nhưng vì bị Phong đưa ra vùng sâu hơn, chân Vi không thể chạm đáy bể bơi, và để không bị lút đầu, Vi cần bàn tay Phong nâng ở dưới háng.
Sau vài giây định thần, Phong bắt đầu cảm nhận được sự mềm mại của cái lồn bé xíu mà vun cao, theo phản xạ, Phong hơi nắn bàn tay. Vi cũng nhận ra, nó đỏ mặt.
– Anh ơi, về đi, em chán rồi.
– Vi, em đẹp quá.
Phong tấn công mạnh, nó thì thầm và bàn tay hơi bóp nhẹ ở dưới. Vi hơi vùng chân để tránh nhưng chân Vi không chạm đáy được, càng vùng thì càng cọ xát. Thực sự Vi vẫn nghĩ đó là vô tình. Nhưng nó không thể để lâu, nó đưa tay xuống nằm tay Phong định gỡ ra thì Phong xiết tay hơn.
– Đừng anh, đừng trêu em, về đi.
– Em mềm quá, tắm tí nữa cho mát em, đằng nào cũng mua vé rồi.
– Cái gì mềm anh? – Vi ngây thơ hỏi lại.
– Cái này nè.
Phong trả lời và chính thức miết ngón tay vào giữa khe háng trinh nguyên của Vi. Vi nẩy người lên vì bất ngờ và sợ.
– Đừng đừng anh ơi, không được đâu, em sợ, về thôi.
Vi với người để bơi vào vùng cạn nhằm bước chân cho được, nhưng hành động úp người vợi tay làm cả vùng mông đè lên tay Phong, nó ra tay dứt khoát rất kinh nghiệm. Nó lách vào giữa khe và day mạnh liên tục, tay ở bụng đưa lên đỡ luôn vú trái của Vi mà bóp.
Con gái mới dậy thì tiếp xúc cơ thể với con trai dưới nước, lại bị kích thích mạnh, Vi không thể không có cảm giác. Sau vài nhịp vùng vẫy, Vi đứng yên. Mặt Vi đơ ra vì xấu hổ, nhưng má đỏ lên vì sướng.
Phong đã đưa Vi vào chỗ cạn hơn để Vi đứng được, nhưng Vi không đòi về nữa rồi, nó đứng yên chịu trận.
Không thể bỏ qua cơ hội, Phong luồn tay vào trong, tách mép lồn bé xíu ra, da thịt con bé mịn màng làm Phong nứng tột độ, hắn vẫy ngón tay vào vùng hột le còn chưa mở mắt. Vi khép chân, nhắm mắt. Rồi Vi dứt khoát rút tay hắn ra.
– Về anh ơi, hic em… em buồn đái.
– Em đái luôn ở đây đi rồi về, nhà vệ sinh họ đóng cửa rồi kìa.
Phong nói và chỉ về phía đó, nhưng nó không chỉ cho con bé biết phòng tắm.
– Nhưng, huhu.
Không để con bé nói thêm, Phong day mạnh vùng lỗ đái con bé, từng dòng nước ấm bắn ra tay Phong, hòa vào nước bể bơi. Con bé đứng như trời trồng mặc mọi thứ xung quanh, mặc tay Phong làm gì.
Rồi nó như bừng tỉnh, nó dứt tay Phong ra bước lên bờ. Phong chạy theo.
– Anh, anh làm em sợ quá, anh dê xồm. Em không chơi với anh nữa đâu.
– Anh xin lỗi, tại em xinh quá, anh thích em mà.
– Thôi đi. Em sẽ méc với Lan.
Vi vùng vằng bước về phía vòi nước lộ thiên nó vừa nhìn thấy. Phong chạy theo túm tay nó kéo lại, ôm chầm lấy, đặt môi vào miệng nó cưỡng hôn.
Con bé vùng hết sức nhưng không ra được, nó phải há miệng để thở thì lưỡi Phong lùa vào, khoảnh khắc này làm nó đê mê.
Sau khi nó không vùng nữa, Phong mới thôi hôn.
– Anh xin em, tại anh thích em mà. Cho anh cơ hội nhé.
Cũng như vừa được khơi nguồn yêu thương và dục vọng, mặc dù vẫn giận Phong, nhưng Vi không thể dối lòng mình.
– Nhưng anh phải hứa từ nay không được làm vậy nữa, không là báo công an đấy.
– Ừ ừ, anh hứa. Bí mật nhé.
– Đồ dê xồm.
Vi mắng yêu rồi ra xả nước sạch tắm và về…
Để lại một bình luận