Phần 15
Lan vừa nấu cơm sau bếp vừa hát, cô bé nhớ lại khoảnh khắc nắm tay con trai đầu tiên của mình. Dù không nhận lời là yêu nhưng đã đồng ý gọi Sơn bằng anh cũng như chp Sơn được quan tâm chăm sóc. Lan ý thức được việc học chứ không đến nỗi ngốc để không biết yêu là thế nào.
– Mày ăn một mình nhé, tao về nhà đây.
Lan giật mình khi nghe Vi nói. Quay lui thì thấy Vi vẫn mặc bộ đồ tập, khoác thêm 1 cái sơ mi bên ngoài. Vi với tay lên kệ sách lấy một gói quà đã gói sẵn bỏ vào ba lô.
– Có chuyện gì à? Sao nhìn buồn thế?
– Không đâu. Tao về có việc mai tao lên. Ngủ 1 mình khóa cửa cẩn thận nha.
Không để Lan hỏi gì thêm, Vi nhét cái túi vào giỏ xe rồi bật khóa chạy.
Hình ảnh lúc nãy lại hiện ra. Người mẹ sinh ra nó, người mà nó kính yêu ngưỡng mộ là quỳ dưới sàn nhà bú cặc một thanh niên kém hơn chục tuổi. Cái thằng kia lại giả vờ tốt đẹp tán tỉnh mình. Vi thấy ghê tởm họ. May mà mình chưa sa vào tay nó.
Vi nhớ ba, bỗng thấy yêu ba vô cùng. Hôm nay là sinh nhật ba. Định mua quà rồi gọi mẹ qua đón về để chúc mừng ba cho ba bất ngờ, vậy mà mẹ lại làm cái việc tồi tệ đó. Nghĩ tới nghĩ lui, Vi dừng lại bấm điện thoại.
– Alo, mẹ à. Mẹ đi làm về chưa?
– Mẹ đây, ứ. Mẹ đang bận tiếp khách, hôm nay mẹ về muộn con à, ứ…
– Giọng mẹ sao lạ vậy?
– À không sao, chắc do loa điện thoại mẹ hư. Ứ. Mẹ ra với khách đã, tí mẹ gọi nhé.
Thi tắt điện thoại ngoái lui khi Phong đang nắc từng cái thật mạnh vào cặp mông đang chìa ra.
– Quỷ sứ à, em đã bảo con bé gọi mà cứ hùng hục. Làm người ta ngại chết đi được.
– Tại đang máu mà. Hehe.
– Ứ. Ứ… đồ đáng ghét, đêm nay phải có quà mùng 8 – 3 cho người ta đó. Không cho về sớm đâu.
Vi cay đắng nhét đt vào balo phóng xe đi tiếp. Mẹ nói dối trơ trẽn vậy sao. Ba ơi, con yêu ba lắm. Con về với ba đây. Hay là tại con không chịu ở nhà, nên ba mẹ cãi nhau. Huhu nước mắt con bé lại rơi, bao nhiêu câu hỏi trong đầu nó. Nó bấm chuông khi về tới nhà.
– A con gái, về sao không nói ba mẹ qua đón mà chạy xe.
– Dạ con chạy về tí chứ mấy. Ba đang làm gì đó?
– Ba đang tưới cây. Đưa xe ba dắt cho.
Vi lại muốn rơi nước mắt vì sự ân cần của ba. Người đàn ông hơi gầy, cao cao luôn chăm lo cho Vi như trẻ nhỏ. Vi đã dừng xe lau nước mắt, cố thật tươi tỉnh khi vào nhà.
– Ba ơi, con tặng ba nè?
– Gì đây con?
– Dạ quà sinh nhật ba. Hì hì.
– Ý, con nhớ sinh nhật ba à? Ba còn không nhớ đó.
– Dạ nhớ chứ. Ba mở ra đi.
– Ừ, để xem gái yêu mua gì cho ba nào. À, áo sơ mi hả?
– Dạ, hì hì màu này được không ba?
– Được, gì chứ gái yêu ba mua là đẹp hết.
– Hì, chúc mừng sinh nhật ba nhé, con yêu ba!
Vi nói rồi sà vào ôm ba thật chặt. Ông bố cũng ôm con gái vuốt ve mái tóc.
– Thôi vô nhà, ăn gì chưa con?
– Dạ chưa, mình đi ăn nhà hàng đi ba.
– Ok thôi, nhưng đợi chút mẹ con về đã.
– Mẹ, mẹ không về đâu ba, con vừa gọi mẹ bảo bận tiếp khách rồi. Con muốn hôm nay 2 cha con mình đi chơi thoải mái, ba chiều con nha, hihi.
– Ok con yêu, vậy lên thay quần áo đi. Ba thay xong ba đợi dưới xe nha.
– Dạ, tuân lệnh đại ca, hihi.
Vi nhảy chân sáo lên cầu thang, nó muốn bù đắp cho ba nhiều. Tủ áo quấn và phòng của nó vẫn sạch như có người ở. Nó chọn một bộ váy xòe hồng nhạt như công chúa…
– Con thật là, mang váy vậy cũng đòi trượt patin.
Ba Vi nói khi 2 cha con vừa xuống xe bước vào nhà. Mẹ Vi vẫn chưa về. Họ bật quạt, ngồi sải chân ra ghế.
– Hi, vui mà ba, lâu rồi con với ba không trượt, ba vẫn còn nhớ kỷ thuật đó à.
– Ừ. Vậy là hôm nay tôi chiều cô nương rồi nhé. Ăn nhà hàng, ăn kem, trượt patin. Giờ thì lên tắm rửa đi ngủ dùm tôi với, muộn rồi.
– Dạ, ba nghỉ trước đi. Để con tắt điện cho.
Vi cầm ổ khóa ra khóa cổng, nó móc điện thoại gọi mẹ. Đã gần 10h.
– Mẹ về chưa?
– Chưa. Hôm nay mẹ về muộn.
– Vậy thôi.
Vi cúp máy, nó buồn bã. Mẹ làm chuyện đó ngay trong ngày sinh nhật ba, thật là không còn gì để nói. Nó quay vào nhà vừa tắt điện ở hiên định bước lên cầu thang thì gặp ba nó cầm khăn tắm đi vào nhà tắm.
– Chúc ba ngủ ngon nhé!
– Ừ, con gái ngủ ngon.
Vi lên phòng, trút bỏ bộ váy hồng, cầm khăn tồng ngồng đi vào nhà tắm. Nó xả nước và đứng khóc. Gia đình nó sẽ ra sao, nói với ba thế nào đây, có nên cản mẹ lại không, làm sao để nói với mẹ… bao câu hỏi hiện ra trong đầu nó. Nhưng trong phút này, nó giận mẹ vô cùng. Mẹ đã đập nát hình tượng người phụ nữ đoan trang trong nó.
Nó cắn môi thật chặt, quệt nước mắt, với tay tắt nước, quấn khăn tắm vào bước ra khỏi phòng.
Nó rón rén bước tới gần cửa nhà tắm, ở trong có tiếng vò khăn, hình như ba tắm xong rồi. Quyết định khó khăn nhưng dứt khoát, nó lên tiếng.
– Ba ơi?
– Gì thế con gái?
– Con… con muốn.
– Muốn gì nào, đợi chút, ba xong rồi đây.
Vi đang chưa biết nói gì thêm thì ba Vi mở cửa, tay cầm cái khăn tắm vừa vắt, mặc quần đùi áo ba lỗ. Ba Vi đứng khựng lại khi thấy con gái quấn khăn tắm đứng trước mặt mình.
– Ba, con muốn… ba tắm cho con.
Khó khăn lắm Vi mới bật ra được câu đó. Nó biết là sai, nhưng trong khoảnh khắc giận mẹ, nó quyết làm cho bằng được.
– Ý, bậy rồi, cô lớn rồi cô ạ. Lười vừa thôi, lên phòng ngày.
Ba Vi tưởng Vi đùa nên vẫn tươi cười và đẩy Vi ra, nhưng Vi dừng chân lại.
– Không, con muốn thật. Con muốn được ba chăm sóc như ngày con còn bé.
Ông bố ôm Vi vào lòng, vỗ vỗ trên đầu. – Ừ, với ba thì con mãi là cô bé, nhưng giờ con là thiếu nữ rồi, như vậy là không được, hiểu không?
Vi ôm chặt ba nó òa khóc, khóc rất to, nức nở, nó khiến ông bố bối rối.
– Thôi nào, ai lại xấu thế. Lớn rồi phải tự vệ sinh cá nhân chứ. Khóc nhè xấu lắm.
– Ba ơi con yêu ba lắm, con thương ba lắm. Huhi.
– Ừ, ba cũng thương con, yêu con. Mà sao lại khóc, nói ba nghe?
– Huhu, không có gì ạ, con chỉ muốn được ba tắm cho con thôi. Huhu.
– Thôi, thôi được rồi. 1 lần thôi nhé. Cô hư lắm rồi đấy.
Quá thương con gái, nó lại đang khóc to, ông bố miễn cưỡng đồng ý.
– Hức dạ, hức cảm ơn ba.
Vi nói trong tiếng nấc, rồi mạnh dạn kéo tay ba nó vào. Nó run run ngồi xuống cái ghế nhỏ mẹ nó hay dùng để ngồi giặt áo quần, tim nó đập thình thịch, nó sắp làm điều kinh thiên động địa.
– Ba gội đầu cho con nhé.
Vi nói để cắt ngang không khí nặng trịch khi nó buông khăn tắm ra. Ông bố ngồi sau lưng nó cố tránh mắt đi nơi khác nhưng nhà tắm tráng gương 3 phía, nếu nhìn vào gương sẽ thấy ngực và háng nó, ông bố đành nhìn vào lưng.
– Ừ, thì gội, cúi xuống nào.
Vi ngoan ngoãn cúi đầu, ông bố lấy dầu và gội cho nó, chăm chút gội từng lọn tóc nhỏ. Nhưng tấm lưng trắng nõn mịn màng của Vi làm ông run tay. Dội sạch tóc, ông bỏ vòi hoa sen xuống.
– Thôi nha, tự tắm đi, ba ra đây.
– Không, huhu, ba kì lưng cho con.
– Không được, lớn rồi tự tắm đi. Còn nhõng nhẽo.
– Huhu, ba hứa lèo, lúc nãy ba bảo hôm nay chiều con hết mà. Huhu.
– Thôi thôi, nín dùm đi.
Nói rồi ông dội nước lên lưng Vi, rụt rè chạm bàn tay vào. Tâm ông dằn vặt là không được, nhưng tình cảm ông chiều con bé, nó là đứa con một, lại ngoan ngoãn. Từng thớ thịt mát rượi của thiếu nữ 16t làm tay ông như tan chảy.
Ông chậm rãi miết từng đường kì lưng cho nó, xuống đến eo, đến hông, ông cảm thấy như vợ mình lúc mới cưới vậy, rồi ông mỉm cười, 1 khuôn đúc ra mà.
Về phần Vi, vì giận mẹ, với suy nghĩ nông cạn của nó, nó thấy mất niềm tin vào đàn ông, nó ghét tất cả ngoài ba nó. Nó cũng không tin tình yêu nữa dù nó chưa biết yêu là gì, nó ghét mẹ, nó hận mẹ.
Và trong hôm sinh nhật của ba, nó muốn hiến dâng cho ba. Nó tự nhủ ba nó xứng đáng được hạnh phúc. Và sự căm thù của con bé mới lớn bắt đầu bằng sự nhõng nhẽo đáng yêu.
– Ba, hôm nay ba phải chăm con như lúc mới sinh nhé, hihi.
– Ý cô là sao, ba không hiểu?
Ông bố từ tốn hỏi, vừa đều đặn dội nước kì lưng.
– Là ba tắm cho con từ đầu tới chân, lau cho con, mặc áo quần cho con, ru con ngủ, hihi.
– Không, không được. Con hư lắm, ba không chiều con đâu.
Ông bố dừng tay nói nghiêm nghị.
Vi đột ngột quay người lại, đối diện với ông. Nó ngồi trên cái ghế nhỏ, 2 chân 2 bên, chàng hảng. Nghĩa là chỉ cần nhìn xuống, ông bố sẽ thấy hết cơ thể nó. Nó lại ôm chầm lấy ông bố.
– Huhu, con thương ba lắm, con xin lỗi.
Ông bố dù không muốn bị ướt nhưng con gái cưng khóc nên không nỡ gỡ ra, tự nhiên tay ôm qua lưng nó.
– Thôi nào, ba thương. Có chuyện gì kể ba nghe.
– Huhu, con, con không nói được. Huhu.
– Có chuyện gì ghê gớm mà không nói được với ba luôn, nếu không nói được thì ba đi nha.
– Hubu, ba đừng đi. Con sẽ nói nhưng ba phải hứa với con 1 điều. Sau khi ba thực hiện con sẽ nói.
– Quan trọng vậy sao?
– Dạ, huhu.
– Được rồi, ba xem con muốn điều chi đã.
– Hức, con muốn ba chăm con như lúc nãy con nói đó, hức hức.
Ông bố thực sự bối rối, ông rút tay ra khỏi lưng Vi.
– Nhưng, nhưng mà con lớn rồi, vậy là không được, con biết không?
– Con biết, hức, nhưng con muốn vậy, hức. Bí mật 2 cha con mình, hôm nay thôi, hức.
Nghe từng tiếng nấc của con gái, không đành lòng, ông bố đồng ý.
– Thôi được, nhưng con phải nói điều gì quan trọng khiến con khóc nhé. Hôm nay con lạ lắm.
– Vâng ạ, con hứa, hức.
Để lại một bình luận