Phần 29
Có gì đó linh tính nên Lan cảm giác như lửa đốt trong lòng. Đúng lúc trống trường báo hết tiết học thì tiếng xe cấp cứu càng to hơn. Lan lao ra cửa, chạy về nhà. Vừa băng qua đường tới cổng thì thấy xe cũng dừng ở đó.
– Chú ơi, có chuyện gì vậy?
– Chú cũng chưa biết, có người gọi cấp cứu tới địa chỉ này.
– Anh cháu…
Lan bỏ lửng câu nói rồi cùng 2 nhân viên y tế mang cáng chạy vào nhà khi nghe tiếng kêu nho nhỏ của Phong. Theo tiếng kêu, 3 người chạy vào nhà vệ sinh thì thấy Phong nửa ngồi nửa nằm ở đó, lưng dựa vào tường, tay che bộ hạ.
Lan đứng ngoài cửa tái mặt vì hoang mang chưa biết chuyện gì xảy ra. Một nhân viên y tế chạy vào nhấc tay Phong lên xem rồi với tay lấy cái khăn treo ở tường đắp lại. Hai người họ đưa Phong lên cáng, khênh ra xe, Lan chạy theo.
– Cháu là gì của anh ấy?
– Dạ là em gái ạ. Anh cháu bị sao vậy?
– Cháu nên gọi bố mẹ đến, anh cháu bị gãy dương vật.
Họ cùng lên xe phóng đi, Lan cũng được đi theo. Vy đứng trong quán nước nhìn ra theo dõi tất cả. Vy tự hỏi “mình có ác quá không, nhất là với Lan”. Có tin nhắn.
– Anh Phong phải vào viện gấp, mày vào lớp xin cô cho tau nghỉ, trưa mang cặp về dùm tao nhé.
– Ừ. Yên tâm. Anh Phong bị sao mà vào viện vậy? – Vy bình tĩnh nhắn lại.
– Tao không biết, bác sĩ bảo gãy dương vật. Huhu tao lo quá.
– Được rồi. Mày cứ theo anh ấy đi, tí học xong tao vào.
Vy nhắn tin thứ 2 cho Sơn “Anh ơi, chiều em không học nhé, em phải vào viện chăm anh Phong rồi”.
Sơn đang dạy ở lớp khác nên không biết tin nhắn. Xe dừng lại thì Lan nhảy xuống trước, bấm điện thoại gọi bố mẹ rồi chạy theo vào trong…
Cuối cùng cũng như ý Vy. Bố mẹ Lan tất bật chạy lên, sau khi nắm rõ bệnh tật của con trai thì vài ngày sau họ đưa Phong về quê chăm sóc. Bác sĩ kết luận không nghiêm trọng lắm, họ sơ cứu rồi dặn dò gia đình cách chăm sóc, dặn Phong trong vòng 3 tháng không được kích thích dương vật là sẽ bình phục. Chân của Phong cũng được kết luận sau 3 tuần có thể tháo bột.
Cùng với sự trùng hợp mọi chuyện diễn ra đúng kỳ thi, gia đình bàn bạc và xin bảo lưu kết quả cho Phong.
Trở về từ bệnh viện sau khi tiễn bố mẹ và Phong về quê, Lan nằm vật ra thở dài. Cô bé tội nghiệp gầy hẳn đi, mắt thâm quầng chân tay mỏi mệt.
– Chắc mày mệt lắm rồi, ngủ đi, tao đi chợ mua đồ nấu cháo cho ăn.
– Cảm ơn mày, tao ngủ đây.
Chuyện của Phong tưởng rằng ngoài gia đình chỉ có Vy và Sơn biết, nhưng không ai ngờ Hiền cũng biết.
Hôm ấy, nghe tiếng xe cấp cứu dừng ở đó, thấy Lan xin nghỉ học. Hiền đã nghi có chuyện gì đó xảy ra. Hiền âm thầm vào bệnh viện nhờ một người bạn làm ở khoa đông y tìm hiểu, không khó để biết lý do Phong phải cấp cứu. Hiền vẫn im lặng theo dõi nhất cử nhất động của Lan chứ chưa vội làm gì.
Cũng hôm ấy, Sơn sau khi dạy xong thấy tin nhắn của Lan thì chạy ngay tới bệnh viện. Lan thật thà kể lại hết những gì nghe được. Là chuyện tế nhị nên không ai hỏi gì thêm, cũng tránh gặp Phong gây khó xử. Nhưng cả Hiền và Sơn đều hiểu Phong đã gặp một người con gái cá tính cũng như có mối hận nào đó với Phong mới gây ra sự việc như vậy…
Ăn tối xong, Vy lấy vở ra học bài còn Lan lại lên giường nằm. Được một lúc Vy nghe tiếng thút thít, Vy bỏ bút đến bên giường.
– Lan, mày khóc à?
– Không. Tao hơi mệt thôi, hic hic.
– Rõ ràng tao nghe mày khóc mà. Có chuyện gì kể tao nghe.
Vy nằm ngửa xuống cạnh Lan nói nhỏ nhẹ. Như không kìm nén được nữa, Lan òa lên khóc.
– Huhu, tại tao mà bố mẹ tao khổ như vậy, tại tao mà anh Phong bị như vậy. Tao ân hận quá.
– Mày điên à. Sao lại tại mày. Là do anh ấy xui, hay anh ấy có lỗi với ai đó. Đâu kiên quan tới mày chứ.
– Không, là tại tao. Nếu tao không đưa anh ấy về đây thì chắc không có chuyện ấy rồi. Nếu tao gọi bố mẹ sớm thì giờ không nghỉ học rồi. Huhu.
Lan càng khóc to hơn, Vy bối rối nghiêng người ôm con bạn vào lòng và xoa lưng nó.
– Không phải do mày đâu, tin tao đi, tao thương mày lắm. Mày bình tĩnh nghe tao nói này. Là tao làm đấy.
– Mày làm gì? – Lan ngừng khóc ngẩng mặt hỏi khi nghe Vy nói điều khó hiểu.
– Là tao bẻ dương vật anh ấy.
– Trời, mày nói thật không?
– Thật. Tao xin lỗi mày, nhưng tao làm đấy. Hôm đó tao xin nghỉ tiết 3 mày nhớ không? Tao đã làm chuyện đó với anh ấy trước khi bẻ gãy nó.
– Trời ơi. Mày làm chuyện đó. Sao mày làm vậy?
– Vì tao hận anh ấy. Tao muốn trả thù, vì anh ấy quá ghê tởm.
– Mày nói gì tao không hiểu?
– Tao đã phát hiện ra anh Phong quan hệ với mẹ tao lâu nay. Trong lúc đó anh ấy vẫn dụ dỗ và sàm sỡ tao. Cả tối hôm đó anh ấy làm với mày trong nhà tắm bay trên giường tao cũng biết.
– Trời ơi. Mày biết? – Lan chết lặng.
– Ừ. Tao biết hết. Tao thấy mày dắt anh ấy đi vệ sinh lâu tao ra xem, tao thấy anh ấy ép mày làm, sao đó sờ háng mày. Lúc vào ngủ lại anh ấy làm tao cũng biết.
– Hic. Tao xin mày đừng nói với ai, không tao chết mất.
– Ừ. Mày yên tâm. Tao biết mày bị ép buộc, tao biết mày vì thương người ruột thịt mà nhắm mắt. Tao cũng từng bị anh ấy dụ dỗ và ép buộc. Tao thấy có lỗi với mày, nhưng lúc ấy tao chỉ có sự căm hận và muốn trả thù.
– Hic. Chuyện lỡ rồi, tao thay mặt anh ấy xin lỗi mày.
– Không sao. Để tao tắt điện vào ngủ với mày nhé.
Vy đi đánh răng, tắt điện rồi vào ngủ. Sau lời thú tội tự nhiên 2 đứa cảm thấy thân thiết hơn nữa. Vy nằm xuống quàng tay ôm eo Lan. Lan đã hết khóc từ lâu.
– Anh ấy ép mày hả? – Vy hỏi trước.
– Ừ. Anh ấy bảo giúp anh ấy thỏa mãn mới ngủ được. Tao sợ anh ấy bệnh thêm thì khổ bố mẹ tao.
– Mày thật là ngốc. Anh ấy làm gì mày rồi, kể tao nghe.
– Thì… anh ấy bắt tao thụt chim. Rồi tối qua sờ bím tao nữa. Hic.
– Mày nói thật tao nghe, mày có thích không?
– Tao… tao không biết. Tao bị ép, tao không muốn.
– Tao biết, tao biết mày bị ép. Nhưng mày có sướng phải không?
– Tao… tao không biết sướng là gì, nhưng lúc đó tao không chống cự được.
– Ừ. Tao hiểu. Có phải lâng lâng, thích thích không?
– À. Lúc vào nằm ngủ anh ấy có sờ lỗ đít tao nữa. Chỉ vậy thôi. Không có gì nữa hết.
Lan thật thà kể hết những gì nhớ lại được. Không hiểu sao chủ đề này khiến hai đứa tò mò đến vậy. Vy thì đã biết mùi đời. Có một điều thay đổi trong con người Vy mà bản thân cô bé cũng không biết là sau lần bị mẹ bắt gặp với bố, Vy bỗng trở nên mạnh mẽ hơn, dạn dĩ hơn và… bựa hơn.
– Có phải như vậy không?
– Ứ… hừ… đừng… Vy ơi… ứ.
Đang nằm nói chuyện, không hiểu tay Vy đưa xuống mông Lan tự bao giờ. Khi Lan vừa kể bị Phong đút đít thì Vy cũng đút luôn ngón tay vào lỗ đít bé xíu của Lan. 2 cô bé nằm nghiêng người vào nhau, mặt sát mặt, tay Vy vòng ra mông Lan.
Lan bị thốn, bị bất ngờ, nhưng… Lan thích. Sau một câu từ chối, tự nhiên Lan nằm im, nhắm mắt, hơi thở nặng hơn. Vy thì đang vẩy nhẹ ngón tay trong lỗ đít của Lan. Vy dần khám phá ra rằng bất kể với nam hay nữ, làm cái gì đó càng bựa thì Vy càng thích.
Vy hạ cằm xuống, môi Vy chạm vào cái mũi thanh gọn của Lan. Vy hà hơi ấm vào mặt làm Lan rùng mình, rồi đớp nhẹ lên cánh mũi Lan.
– Mày thích phải không Lan?
– Ừ… hừ… đừng… mà.
– Thích thì tao làm cho nhé, không sao đâu.
Vy vừa nói thì thầm vừa vẩy vẩy ngón tay trong lỗ đít Lan. Vy cảm giác được đít Lan đang co bóp, có thứ gì đó ấm và trơn chảy từ đám lông mịn của Lan xuống tay Vy.
– Hừ… đừng… đừng… mà, tao… sợ… hic.
Nói vậy nhưng Lan lại khẽ nhón chân phía trên, nẩy mông lên cho ngón tay Vy vào sâu. Trong hoàn cảnh ấy thì ai cũng hiểu đó là tín hiệu của đối phương.
Lan xấu hổ gục mặt xuống ngực Vy, khoảng ảo giữa ngực Vy bị trễ ra, vô tình môi Lan run run chạm vào phần ngực mới nhú của Vy. Vy rùng mình, vô thức ngón tay Vy trong đít Lan móc mạnh hơn.
– Ứ… ứ… sướng… Dừng lại đi Vy ơi… hừ.
Lan không chịu nổi đưa tay xuống kéo tay Vy ra khỏi lỗ đít mình. Hai bàn tay vô thức đan vào nhau, Lan thích thú cọ vào ngón tay ướt nhẹp của Vy.
– Vy, đừng làm vậy nữa, ngủ đi, tao chịu không nổi. Hừ hừ.
– Ừ. Tao thử xem mày có thích không thôi, đi ngủ nhé.
Lan vẫn cúi mặt vào ngực Vy nằm thở, chân Lan quéo lại vì dòng nước ấm giữa háng vẫn rỉ ra. Vy thì tự nhiên, vô tư ngủ ngon lành.
Một biến chuyển mới trong tình bạn của hai bé gái mới lớn.
Để lại một bình luận