Phần 30
– Anh có muốn làm tình với em không? – em chợt quay lên hỏi làm Đăng Khoa bối rối, còn tôi bắt đầu thấy thích thú, thúc giục trong lòng “Có, nói có đi!”. Chưa bao giờ tôi thèm khát được nhìn thấy em được người khác âu yếm như lúc này.
– Anh… anh… – cậu ta lúng túng mặt đỏ lựng lên – Anh có thể có được đặc ân đó ư, em đùa anh phải không?
Em nhẹ nhàng thả lỏng:
– Chỉ là, em muốn có một kỷ niệm, đây là lần em được vui vẻ cuối cùng, sau này em sẽ sống cuộc sống độc thân, không để tâm tới tình ái phiền phức nữa, dù sao anh cũng còn là trai tân, đẹp trai phong độ nữa, em đâu có lỗ gì!
Đăng Khoa chẳng nói nhiều nữa, nhẹ nhàng hạ thấp môi mình xuống chạm bờ môi đỏ chúm chím của em nhưng em đẩy nhẹ ra, khẽ nhìn với ánh mắt ướt át:
– Em không muốn hôn, em chỉ hôn người mình thật sự yêu thương!
Giọng em nghẹn ngào làm trái tim tôi đau nhói, tôi nhớ lại, ngay cả khi uống phải thuốc kích thích của Vĩ Đông, lúc ham muốn dục vọng của phần con lấn át hết phần người, em vẫn cố không hôn gã, là chỉ vì trong vô thức, suy nghĩ về giá trị nụ hôn vẫn rất thiêng liêng, và may mắn thay nó lại dành riêng cho tôi.
– Không! – Đăng Khoa nhẹ nhàng – Hãy một lần trọn vẹn bên anh đi! Chỉ lần này thôi!
Hai đôi môi lại chạm nhau, em hé mở, họ hôn nhau thật nồng nàn. Tôi ghen, dù biết giờ mình không còn cái quyền đó, em quá đẹp và quyến rũ, nhỏ nhắn nằm trong vòng tay Đăng Khoa. Họ hôn nhau đến ba bốn lần, rồi em mới bỏ mền ra, để cậu ta mặc sức khám phá cơ thể mình. Cặp vú căng tròn được nắn bóp nhẹ nhàng, đầu ti được liếm mút tỉ mỉ, hai đùi được ve vuốt, làn da trắng mịn nơi mu lồn được hôn không ngớt. Em nứng lắm, rên rỉ theo từng nhịp mút liếm của Đăng Khoa, cậu ta đã tiến xuống vùng trung tâm, liếm láp khe lồn và cho nhẹ ngón tay vào kích thích. Em dạng chân, banh lồn ra để cậu ta làm việc dễ dàng hơn, ưỡn người đón từng đợt khoái cảm trào dâng trong cơ thể. Rồi Đăng Khoa cởi hết đồ mình ra, con chim to hồng hào cứng ngắc lắc lư chào em, chùm lông mu ngắn ngủn chắc mới được cạo bớt làm em bịt miệng cười, em cúi xuống, hôn nhẹ lên nó rồi nằm ngửa ra, khẽ dạng chân mời gọi. Đăng Khoa hứng lắm, vuốt ve má và hôn em một lần nữa rồi mới nhè nhẹ đút vào. Họ trượt người lên nhau, rồi Đăng Khoa bế em vào lòng mình, nắc rất nhịp nhàng. Em chỉ nằm yên rên rỉ, nước nhờn chảy ra trông thật kích thích. Đăng Khoa tuy mới nhưng kĩ năng cũng khá tốt, cậu có lối chơi rất nhanh làm em mê mệt, đỡ em nằm ngửa trên người mình, bóp 2 vú, nhấp phành phạch vào lồn em. Tôi ngắm nhìn họ hồi lâu rồi cảm thấy mình vô duyên quá, ngồi xuống trong bóng tối, chờ đợi.
– A… a… anh ơi, em chịu không nổi! A… a…
Tiếng hai người rên rỉ vẫn vọng lại, tôi ráng ngồi chờ thêm chút nữa thì Đăng Khoa đã ra, bắn đầy lên ngực và bụng em, cậu ta khéo léo lau chùi rồi hai người mệt mỏi nằm ôm nhau trên giường.
– Em có thích không?! – Đăng Khoa thủ thỉ.
Thanh Thanh không nói gì, mắt hướng lên trần nhà nghĩ ngợi.
– Vì sao em lại đồng ý làm tình với anh? Vì sao em nói đây sẽ là lần cuối? – Đăng Khoa cũng như tôi không khỏi thắc mắc.
– Em đã nói rồi mà, lần cuối vì em mệt mỏi chuyện tình ái rồi! Em đã từng có người yêu, nhưng vì Vĩ Đông, em đã không còn đủ dũng cảm đối mặt với anh ấy nữa rồi, em đã tự động rời xa, em đã cảm thấy mệt mỏi thật sự. Giờ em là người tự do, và không muốn ràng buộc tình cảm với ai nữa!
Người yêu đó hẳn là tôi, và tôi nhận ra ngay cả mình là người em từng yêu, thậm chí bây giờ còn không có sự lựa chọn được bên em hay không nữa. Đăng Khoa ngồi dậy nói cứng:
– Hãy dẫn anh tới anh ấy, anh sẽ giải thích giùm em! Mọi tội lỗi là của Vĩ Đông, tại sao em phải chịu, anh ấy sẽ thông cảm cho em thôi mà!
– Em chưa bao giờ cần anh ấy thông cảm hay tha thứ! – em lặng buồn kéo mền quấn một vòng quanh người – Điều em cần là anh ấy vui vẻ mỗi ngày và không chịu tổn thương gì từ những chuyện của em. Người tốt như anh ấy sẽ sớm tìm được người thay thế em thôi! Còn em, có lẽ sẽ xuống tóc…
– Em không được làm thế! – Đăng Khoa tức tối gào lên, nhưng cậu lại chẳng biết phải nói gì thêm nữa, cậu muốn can ngăn, muốn em phải thế nọ thế kia nhưng với em lời nói cậu chẳng có trọng lượng. Tôi cảm thấy mệt mỏi với những điều em vừa nói. Hẳn là một lời nói tha thứ hay thông cảm chẳng thể giải quyết hết mọi chuyện như tôi vẫn nghĩ.
Tiếng cửa đập rầm rầm bên ngoài rồi Vĩ Đông xộc vào:
– Xong chưa? – gã hất hàm.
– Rồi! – Đăng Khoa lúng túng chưa biết xử lý sao.
– Đi tắm cho nhanh rồi ra đây, người cậu hôi quá! – gã nói như ra lệnh, em có vẻ sợ hãi ôm chăn lại nhìn gã.
Đăng Khoa chẳng biết làm gì đành đứng lên đi vào nhà tắm. Gã tiến đến, xộc tay vào trong mền nắm cổ chân em kéo ra, em tuột khỏi mền nằm trần truồng yếu ớt trước mặt gã, gã xoạc chân lấy hai ngón tay vạch lồn em ra xem:
– Nó xuất ngoài à? – gã hài lòng, búng búng hột le làm em giật thót – Giờ thì tới lượt anh rồi đấy!
Rất nhanh chóng gã tuột hết quần áo ra leo lên người em làm tư thế 69, vòng tay ôm hai đùi úp mặt vào lồn em liếm láp không ngừng. Cái lưỡi cứng ngắc lật qua lật lại các mép lồn mềm mại yếu ớt, đánh lạch bạch lên hột le nho nhỏ trông thật thích mắt. Em ưỡn người lên rên rỉ, để mặc con cu to đùng đã cứng ngắc chìa vào mặt. Chừng hai phút sau khi đã liếm láp dâm thủy chán chê gã quay lại gắt:
– Mút cặc anh đi! – rồi chẳng chờ em, gã kéo đầu em lại bóp miệng đòi nhét con cu to tướng vào. Tôi nóng máu chuẩn bị đẩy cửa tủ bước ra thì em kêu lên:
– Để em tự làm, đừng ép em như thế!
– Thế còn nghe được! – gã nằm ngửa ra khoanh tay sau đầu ngó xuống, con cu giương thẳng 90 độ chờ đợi. Em ngồi dậy khẽ ve vuốt và sóc nó từng hồi thật điệu nghệ, nhả một ít nước bọt lên như mấy em massage trong jav, bôi đầy cái thân to tướng gân guốc của nó, vặn xoắn rất nhịp nhàng. Gã vừa nhắm mắt để thưởng thức cảm giác đê mê đó thì hét lên đau đớn, co rúm người quằn quại. Em chồm dậy sút một phát vào mặt gã rồi trần truồng chạy thẳng ra cửa.
– Khoa! Khoa! Mày đâu rồi?!! – gã nằm đó nhăn nhó gào lên như con lợn bị chọc tiết.
Đăng Khoa từ nhà tắm chạy ra trên người độc một chiếc quần đùi.
– Bắt nó lại! ĐM con chó nó bóp dái tao! ĐM nó…
Khoa chạy nhanh ra cửa, tôi thót tim cầu mong em có thể nhanh chân chạy thoát. Đúng vậy, 2p sau cậu thất thểu về phòng nhìn gã lắc đầu.
– Chạy vô thang máy rồi, đuổi không kịp!
– Mẹ con chó, nó không biết xấu hổ à! – gã ngồi dậy đi cà nhắc vì còn đau – ĐM tao mà bắt được lần nữa tao hiếp cho nát lồn!
Đăng Khoa lén nhe răng cười, nhưng lại làm bộ tiếc nuối:
– Đang hay mà, em làm tình tuyệt lắm anh ạ!
– Tao tính với mày some nó, để tao hỏi thằng Ngọc Anh địa chỉ, đ.m cho người tới bắt tận nhà mới được!
– Thôi kệ đi! Gái còn nhiều mà! – cậu đỡ gã ngồi dậy, lấy khăn lau mặt đưa cho gã và nhẹ nhàng khuyên nhủ.
Hồi lâu sau gã mới hết đau, mặc lại áo quần rồi lên giường nằm ngửa nhìn trần nhà, chửi đổng. Đăng Khoa ngồi nghe chán chê rồi khẽ đứng dậy:
– Tôi có việc một tí, lát anh về sau nhé! – nói rồi cậu quay vô mặc chiếc áo còn ướt nhẹp ra khỏi phòng, để lại Vĩ Đông đang điên tiết nằm chửi trời đất. Hồi lâu gã mới lục đục thu xếp quần áo đồ đạc đi về, không quên khều chân kéo bộ váy của em dưới gầm giường ra, lựa lấy cái quần lót ren trắng sữa rất đẹp, hít hà hồi lâu xem như chiến lợi phẩm của mình.
Tôi nhanh chóng rời khỏi tủ, chạy như bay xuống cầu thang bộ để đuổi kịp cái thang máy. Kia rồi, Vĩ Đông đang từ sảnh ra cửa khách sạn, tay xách chiếc túi ra dáng một doanh nhân. Tôi đeo kính đen và khẩu trang bám theo chỉ cách chục bước chân, bình xịt hơi cay nhỏ giấu trong ống tay áo đã sẵn sàng, chỉ cần ra tới chỗ vắng người ngay trước sân khách sạn, tôi phải lấy được ít nhất của gã 4, 5 chiếc răng mới hả dạ.
Bỗng “Kétttttt”. Một chiếc ô tô đen thắng gấp ngay trước mặt gã làm tôi lùi lại, từ phía cửa ghế lái bước ra một người đàn ông có vẻ là dân anh chị, mặc áo ngắn tay để lộ những hình xăm vằn vện.
– Cậu Hưng, đi đâu vậy! Lâu nay không gặp! – Gã hơi tái mặt.
– Đi đâu tao phải hỏi mày mới phải! – giọng the thé của một người đàn bà bên trong xe, người đó bước xuống cùng 2 người đàn ông khác mặt mũi bặm trợn. Bà ta khoảng 40, lùn và sồ sề, tay và cổ đeo đầy vàng ra vẻ là người có tiền.
– Bà xã à! – gã ngọt xớt – Anh đi uống cà phê tiện bàn công chuyện làm ăn! Cà phê tầng thượng khách sạn này ngon lắm, em thử bao giờ chưa?!
Cách xưng hô của gã làm tôi giật mình, người đàn bà kia mà là vợ gã sao? Bà ta chẳng nói chẳng rằng bước đến giật cái túi trên tay gã, mở miệng dốc ngược, đồ đạc bên trong rơi ra, gã co rúm người. Người đàn ông tên Hưng cười nhạt:
– Ông anh rể bữa nay có sở thích chơi gái sưu tầm quần lót nữa à?
Rồi chẳng nói thêm gì, bốn người bu vào đấm đá ông ta liên hồi. Người đi đường hiếu kì dừng lại, chạy xe vào cả sân khách sạn để xem nhưng chẳng ai có ý định can ngăn. Quần áo gã bị xé tơi tả, gã không ngừng cầu xin nhưng đám người kia vẫn tiếp tục thượng cẳng tay hạ cẳng chân. Tôi lùi ra xa kẻo lại liên lụy. Tại sao vợ gã lại biết, có phải Thanh Thanh đã cố ý cho gã cái quần lót để sau đó mật báo không, nếu thế hẳn em phải đang ở quanh đây thưởng thức kết quả kế hoạch của mình. Tôi đưa mắt và không khó để tìm ra, với chiều cao nổi bật 1m68 chưa kể giày cao gót cùng cơ thể mượt mà trong bộ váy đen kín đáo, kính đen, môi đỏ và chiếc mũ rộng vành như một quý cô sang trọng, em đang đứng lẫn trong đám đông, khoanh tay nhìn tên tiểu nhân bị đánh ghen tơi tả. Tôi lách đám đông bước đến thì không thấy em đâu nữa, liền chạy ngay ra đường, bắt taxi đuổi theo chiếc taxi phía trước chỉ với linh cảm người ngồi trong đó chính là em.
Để lại một bình luận