Phần 54
Bang chúng Âm Dương Bang cũng bắt đầu hành động tấn công quân đội hai bên, vừa đánh vừa chiêu hàng, ai buông vũ khí tha chết, ai chống là giết! Cuộc chiến nổ ra khắp mặt trận.
– Vệ Minh cẩn thận!
– Hự… Hộc… a…
– Thằng chó này!
Vệ Minh như tên điên không biết đau bật dậy, phóng tới Âu Dương Bắc vừa đánh lén mình.
Lôi Băng chưởng tung ra bá đạo mạnh mẽ thẳng về Âu Dương Bắc, chân đạp thất bộ tinh di thoắt ẩn thoắt hiện hai tay điên cuồng phóng chiêu lần lượt lôi, hỏa, băng.
Vệ Minh biết nếu hôm nay mình không liều mạng nếu lọt vào tay Âm Dương Bang có lẽ mình khó sống với con thánh nữ tàn độc ấy, không chừng bị mổ xẻ để móc ra ma phương.
Vệ Minh bị 4 tên hộ vệ cùng Âu Dương Bắc tham gia đánh cho máu me đầy người, ngã không biết bao nhiêu lần lại đứng dậy, cũng may ma phương giúp hắn hồi sức cực nhanh để duy trì cuộc chiến.
– Chạy đi đệ! Nghe ta! – Ma phương thấy không ổn.
– Không được! Còn những người thân của ta! Nếu đệ chạy họ sẽ bị ma nữ này giết hết! Đệ không làm được!
– Hắc sát tập! Rắc… rắc… á một tiếng hét vang đau đớn… Tôn Vĩ Hòa cùng Bật Hồn Nhanh chóng bị chiêu bá đạo của Thánh nữ chưởng thẳng vào ngực, tiếng xương gãy vang lên ghê rợn mất sức chiến đấu.
– Bùm! Bàn tay lạnh lùng tàn nhẫn vỗ thẳng lên đầu Bật Hồn máu từ mắt mũi miệng trào ra trợn trắng mắt ngã xuống kết thúc một đời kiêu hùng của một vị Nhất Bát lừng danh đại lục.
– Sư… phụ… không… – Thục Nhàn đau đớn.
Bỏ qua Tôn Vĩ Hòa, Thánh nữ nhún nhẹ chân như 1 cơn gió chớp mắt đứng ngay mặt Vệ Minh, ánh mắt vẫn lạnh lùng tàn nhẫn một tay để lên ngực Vệ Minh đẩy nhẹ.
– Sao có thể… Là thuộc tính Lôi… – Trước khi bất tỉnh Vệ Minh hoàn toàn bất ngờ không ngờ thuộc tính Lôi mà hắn hoàn toàn tự phụ ở đại lục này không một ai có… thế nhưng hôm nay chính bản thân hắn lại thấy và còn bị chính nó tàn phá cơ thể.
Oanh… Vệ Minh dính ngay 1 chưởng văng ngược ngã ra sau tay chân xụi lơ bất tỉnh hoàn toàn, trong lúc vô thức đó Vệ Minh hoàn toàn không biết ma phương trong người vận dụng bí pháp nào đó điên cuồng hút Ám thuộc tính của Thánh nữ dính chặt bàn tay vào ngực Vệ Minh, Ma phương tham lam cố gắng hút càng nhiều càng tốt.
– Hử quái lạ! Bạo! – Thánh nữ ngạc nhiên khi thấy Ám thuộc tính của mình liên tục bị rút đi truyền hết vào cơ thể Vệ Minh bèn lập tức bạo nổ hất văng Vệ Minh ra.
Bước tới Vệ Minh đang nằm bất tỉnh hai tay Thánh Nữ múa may một bí pháp kỳ lạ rồi dùng 2 ngón tay ấn thẳng lên ngực Vệ Minh.
– Đem hắn về! – Thánh nữ lạnh lùng ra lệnh, 1 tên hộ vệ lập tức bỏ qua Thục Nhàn nhanh chóng mang Vệ Minh phóng đi.
– Tạp chủng đến phiên ngươi!
Tiếng nói chưa dứt tay nàng đã đặt lên đầu Thục Nhàn nhưng đúng lúc này trên bầu trời một thứ gì đó như đang xé mây mà đi kéo dài một đường rạch giữa bầu trời, một luồng uy áp khủng bố đè ép tất cả như chậm chạp lại, cơ thể cứng ngắc không thể động đậy, ngay cả cái chớp mắt cũng kéo dài như một thế kỷ.
Với tu vi của Thánh nữ mà nàng cũng cảm thấy mình bị áp chế dữ dội, cơ thể như bị băng phong chậm chạp lại, ánh mắt đẹp như sao trời lúc này mở to chằm chằm kinh hoàng nhìn lên bầu trời đó, một cái chớp mắt, một bàn tay tạo thành hình chỉ pháp đã xuất hiện ngay trước mắt nàng.
– Diệt!!! – 1 Một tiếng nói băng lãnh ngắn gọn nhưng vang vọng hư không truyền thẳng vào não mọi người khiến tâm thần ai nấy đổ sụp xuống trống rỗng vô lực ngã vật ra.
Thoạt nhìn ngón tay chỉ điểm nhẹ lên trán Thánh nữ nhưng với người trong cuộc thì không hẳn vậy, Thánh nữ trực tiếp bị một chiêu này hất tung mấy trăm mét về phía sau, miệng phun máu ướt đẫm cả khăn che mặt.
– Nguyên… Phong… – nàng chỉ thốt được 2 từ rồi ngã vật ra sau sống chết không rõ.
Một chỉ phá hư không! Một chỉ khắc ghi mãi mãi vào đầu những người chứng kiến tạo thành một nỗi ám ảnh kinh hoàng, đứng trước nó tất cả chỉ là 1 hạt bụi mặc cho nó nghiền nát.
Một chỉ đã xong, áp lực dần dần được giải trừ, tất cả hoàn hồn, Âm Dương Bang nhanh chóng thổi kèn rút quân ôm Thánh nữ chạy đi, tạm thời bỏ lại tất cả cái gì là âm mưu cái gì là Âm Dương Quốc Đệ Nhất…
Một thân ảnh mờ ảo to lớn đứng trên hư không thoắt ẩn thoắt hiện, một Nguyên Phong Nhất Cửu đứng đó oai hùng, bá khí khiến tất cả hoàn toàn câm lặng, một số dân chúng nhìn thấy thân ảnh đều quỳ sụp xuống bái lạy như nhìn thấy thần.
– Tất cả giải tán cho ta! – Ngắn gọn xúc tích nhưng như 1 mệnh lệnh không thể chối từ, ngay cả Âu Dương Bắc cũng nheo mắt trong ánh mắt mang lên một vẻ đố kị, nhưng khiếp sợ mà làm theo lập tức thu dọn tàn cục kéo tàn quân Bắc Quốc về không dám vong động.
Bóng hình Nguyên Phong dần dần tan biến hư không, thì ra chỉ là ý niệm chứ không phải là chân thân, chỉ một ý niệm đã bá như vậy thì chân thân có lẽ 1 tay huỷ diệt đại lục.
– Vệ Minh! Cảm ơn con đã giúp ta đột phá! Ngay khi ta đột phá Nhất Cửu cả đại lục này như có 1 luồng sức mạnh chống lại ta bài trừ ta buộc ta phải phá hư không mà đi! Đáng tiếc ta đột phá hơi chậm làm con phải chịu khổ, ta vận dụng hết sức dùng 1 tia ý niệm tạm thời hoá giải được một mối nguy nhưng có lẽ sau này phải trông đợi vào con! Giờ ta bị buộc phải đi, ta không có gì chỉ có một ít kinh nghiệm đột phá truyền lại cho con! Hy vọng con đạt tới cảnh giới như ta thì có duyên sẽ gặp lại! Nếu như có cơ duyên đột phá Nhất Cửu hãy cẩn thận có thể con sẽ bị bài trừ giống ta! – Một giọng nói ấm áp đánh thức Vệ Minh.
– Ư… Khẽ rên một tiếng cả cơ thể như bị xé nát hoàn toàn lôi điên vẫn như những con ngựa bất kham cắn phá kinh mạch.
– Tỉnh rồi! May quá mau mau vận chân khí đẩy những lôi điện này ra ngoài mau! Ta sắp chống đỡ hết nổi rồi! – Ma phương lên tiếng gấp gáp, do Vệ Minh bất tỉnh lôi điện mặc sức phá hoại không bị áp chế làm ma phương phải cố gắng bảo vệ tâm mạch cho Vệ Minh nãy giờ sắp hết hơi cũng may Vệ Minh đã tỉnh.
Lập tức vận khí Vệ Minh cố gắng dẫn dắt những lôi điện phá hoại tống khứ ra ngoài nổ lạch tạch ngoài không khí.
– Tại sao? Tại sao tu vi đệ bị đại giảm chỉ còn ở Nhất Thất đệ nhất trọng? Chuyện này là sao?
– Phù! Mệt chết ta! Mau vận công trị thương đi! Tên Nhất Bát kia đi đâu rồi! Tranh thủ hồi chút sức lực đi!
– Đợi đệ vận công một chút chúng ta tìm cách thoát khỏi đây!
– Vô ích!
– Sao?
– Ngươi nhìn ngực ngươi đi!
Vệ Minh cúi nhìn trên ngực mình, một kí hiệu Âm Dương giao thoa hệt như khăn của những tên lính Âm Dương Bang đang nằm chình ình ngay giữa ngực mình.
– Đây là… Cái gì đây??
– Ấn kí truy tung! Ngươi trốn không thoát đâu! Cho dù có đi đâu thì người ra ấn kí vẫn tìm được ngươi! Chính nó làm giảm tu vi của ngươi, nói chính xác là ngươi đang bị phong ấn, tùy vào người thi triển mà mức độ nặng hay nhẹ.
– Hơn nữa đừng phản kháng! Vô ích! Sống chết của ngươi phụ thuộc vào ý niệm của cô gái đó!
– Con ma nữ này quả thủ đoạn tàn độc! Huynh có cách gì không?
– Có!
– Nói đệ nghe!
– Giết cô ta!
– Nói vậy cũng nói…
– Ngươi trách ta sao? Ta thấy không ổn ta đã bảo ngươi chạy ngươi không chạy! Giờ trách ta sao?
– Chạy sao? Bỏ mặc người ta yêu quý mà chạy sao? Mặc kệ sống chết họ sao? Vệ Minh ta không làm được!
– Hừ quân tử rởm mà còn vô dụng, ngươi ở lại đó rồi giờ sao giải quyết được cái gì? Hay giờ ngươi bị bắt như 1 con thú đang chờ thịt???
– Im đi!
Lần đầu tiên huynh đệ kết nghĩa bất đồng ý kiến cãi nhau chí choé.
Quả thật với tu vi Vệ Minh giờ đụng cái móng chân người ta thôi còn không có tư cách nói chi là giết nàng ta.
Vệ Minh ngồi xuống đều tức dưỡng thương suy nghĩ về những lời nói của Nguyên Phong viện trưởng, theo lời của Nguyên Phong nói vậy là Bang Chủ Âm Dương Bang chắc chắn cũng sẽ bị bắt rời đi nên tạm thời ở đây cao thủ hạng nhất là Thánh Nữ… nếu như giết được nàng ta Âm Dương Bang sẽ như rắn mất đầu lúc đó có lẽ cả đại lục sẽ thoát nạn.
Mọi chuyện xảy ra lúc này vượt quá tầm kiểm soát của Vệ Minh, hắn dự định giải quyết xong Bắc Quốc sẽ dùng xúc cốt vị trà trộn vào Âm Dương Bang từ từ tiêu diệt bọn chúng làm cho nội bộ rối loạn nhưng xem ra bây giờ cơ thể dính ấn kí truy tung khó có thể thực hiện.
Lại lòi ra 1 Thánh nữ tu vi khủng bố Nhất Bát đỉnh phong khiến mọi việc lại trở nên khó đến trăm ngàn lần, viện trưởng đột phá Nhất Cửu nhưng lại bị đại lục bài xích buộc phải rời đi, xem ra khó khăn chồng chất.
– Ma phương huynh ở đại lục huynh lên Nhất Cửu cũng phải đi à!
– Nhất Cửu là cái đinh gì? Ở đại lục ta còn có Nhất Thánh và đỉnh phong là Nhất Thần nữa!
– Đại lục này chỉ là một cái ao nhỏ nếu một người đột phá quá mạnh nó sẽ không chứa nổi sức mạnh đó nên sẽ tự động bài xích người đó đi, tưởng tượng đơn giản một đứa trẻ khi nhỏ có thể ngồi vừa một cái thau nhỏ nhưng càng lớn bắt buộc nó phải rời đi không thì cái thau sẽ bể tan tành việc Nguyên Phong rời đi cũng như vậy.
– Nếu nói vậy nếu như ta có thể đột phá thì ta cũng phải đi à? Đi đâu? Còn nương tử ta? Người ta yêu quý? – Vệ Minh tự nghĩ.
Suốt 1 tuần lễ Vệ Minh bị nhốt trong ngục không ai đá động cũng không ai triệu hồi để mặc cho hắn tự sinh tự diệt, tu vi thì bị đại giảm trên người thì mang ấn kí khiến hắn như phát điên đấm đá lung tung ngục thất.
– Xem ra ta phải tìm một chủ thể khác rồi…
– Huynh cứ bình tĩnh! Tên này không đơn giản! Cho hắn 1 cơ hội xem.
– Cơ hội gì nữa hắn dính phong ấn kí còn gặp ngay cô gái kia tu vi cao cường hắn làm được gì? Ngu xuẩn mà còn lì!
– Huynh đã hồi phục được hơn nửa sức mạnh rồi! Giờ huynh có thể vận dụng được bí pháp chuyển chủ thể rồi!
– Huynh có thể giải ấn kí kia không?
– Được nhưng ta sẽ mất toàn bộ sức mạnh tích tụ đang có! Không được! Không thể muội chờ lâu hơn nữa! Chúng ta đã chờ quá lâu rồi.
– Nhưng hắn là cơ thể thuần dương…
– Không sao! Giờ ta chọn một chủ thể khác tìm cách giết cô gái thuần âm kia hút toàn bộ sức mạnh lúc đó thì mọi chuyện đơn giản rồi.
– … Ân ta nghe huynh!
– Chúng ta quả thật may mắn không ngờ ở đại lục này lại có 2 cơ thể thuần âm và thuần dương cùng tồn tại!!!
1 tuần bị nhốt, bên ngoài đại lục có sự thay đổi đáng kể, Thánh nữ sau khi trúng chỉ trở về dưỡng thương không biết bằng bí pháp gì chỉ bất tỉnh 1 ngày đã tự tỉnh dậy vẫn mạnh mẽ như xưa.
Nàng ra lệnh Âm Dương Bang toàn lực thống nhất Đại Lục, dưới sự bá đạo của nàng 4 nước hầu như không thể chống cự, 4 tên cận vệ Nhất Bát nắm 4 vị trí tướng quân, 4 học viện võ giả thành nơi huấn luyện của Âm Dương Bang.
Âm Dương Bang đổi tên thành Âm Dương Quốc, một đô thành nằm giữa đại lục được xây dựng nhanh chóng như 1 pháo đài, toàn bộ nhân lực của 4 nước bị huy động xây dựng khiến nó nhanh chóng trở nên đồ sộ oai nghiêm chiễm chệ cao nhất đại lục, Âm Dương Bang chúng bá đạo hạch sách dân chúng, thấy gái đẹp là bắt bớ đem về luyện Âm Dương giao hợp không một ai đủ khả năng phản kháng, ban đầu một vài người phản kháng lập tức sau 1 đêm toàn tộc bị diệt treo đầu trên cọc, cô gái được bảo vệ bị đem ra cho bang chúng Âm Dương Bang thay phiên cưỡng hiếp luyện Âm Dương giao hợp chết tức tưởi.
Điều lạ là sáng hôm sau khi Thánh Nữ biết tin lập tức ra tay giết sạch đám bang chúng đó với sự căm tức còn ra lệnh từ nay cấm luyện Âm Dương giao hợp cấm bắt cóc cưỡng hiếp gái ai vi phạm trảm tại chỗ.
Điều này gây ra tranh cãi khá lớn nhưng vì sợ nàng nên bang chúng trong bang không ai dám phản kháng, bọn họ thật chả hiểu lúc trước thì cho phép thậm chí còn động viên miễn sao tăng tu vi lên nhanh là được giờ thì lại cấm và còn 1 điều lạ là từ khi nàng bị dính chỉ của Nguyên Phong xong tỉnh lại lúc thì Thánh Nữ bá đạo, tàn ác ai trái lệnh giết không tha, lúc thì lại trầm ngâm ngồi im suy nghĩ sâu xa không nói gì và đặc biệt những lúc đó nàng lại cực căm ghét những hành vi ác sát hiếp dâm, bang chúng ai vi phạm giết không tha.
Âu Dương Bắc và 2 Nhất Bát của Đông Tây thuận theo chiều gió đầu quân Âm Dương Quốc làm tay sai chấp nhận dưới trướng 1 cô gái.
Nam thúc, Bật Hồn, Trần hạ, Thục Nhàn thì lui về nơi rừng sâu hội hợp cùng 3 cô gái của Vệ Minh bày mê trận che giấu chờ liên lạc với Vệ Minh rồi tính tiếp đồng thời cũng dò la tung tích Vệ Minh, cũng may Âm Dương Quốc lúc này mới hình thành bao nhiêu công việc để làm nên Thánh Nữ tạm thời bỏ qua vụ săn tìm tạp chủng Thục Nhàn nhưng có lẽ sẽ không kéo dài được lâu.
Âm Dương Quốc trên ngai vàng một Thánh Nữ ngồi oai vệ bên dưới là những tai sai thân tín của nàng có cả Âu Dương Bắc và 2 Nhất Bát được nàng trọng dụng đồng loạt cúi người hô to khẩu hiệu Âm Dương Quốc trường tồn! Thánh nữ vạn tuế!
Thánh Nữ ngồi đó với chiếc khăn che mặt ánh mắt sâu như sao trời khiến người khác không dám nhìn thẳng, bàn tay khẽ phẩy một cuốn bí pháp có vẻ cổ xưa bay thẳng xuống dưới mấy vị trưởng lão.
– Thánh Nữ? Đây là??
– Lập tức dồn toàn bộ lực lượng xây nó cho ta tốn bao nhiêu nhân lực, vật lực cũng phải làm cho xong, các ngươi có 1 tuần! – Nói xong Thánh Nữ bước đi.
– Đây đây là hệ thống dịch chuyển tinh không… Sao Thánh Nữ lại có.
– Chẳng lẽ…
– Chẳng lẽ Thánh nữ muốn xây dựng để dẫn toàn bộ chúng ta đi?
– Hảo a! Hảo! Chúng ta nhanh xây dựng nào!!!
Ngay lập tức toàn bộ Âm Dương Quốc khởi động xây hệ thống dịch chuyển tinh không ma pháp, bao nhiêu lính lác trai tráng bị bắt đi xây dựng, biết bao nhiêu là tài nguyên, kim loại quý hiếm bị khai quật ngày đêm dùng hết vào việc xây dựng.
Lúc trước tài nguyên bị 4 đế quốc thâu tóm, Âm Dương Bang bị hạn hẹp phải trao đổi bằng đan dược, chiến thú mới đổi được một ít, may mắn Thánh Nữ đột phá Nhất Bát cửu đỉnh dựa vào đó Âm Dương Bang đã thâu tóm toàn bộ đại lục tài nguyên lúc này hằng hà vô số tha hồ sử dụng. Đây chính là mục đích Âm Dương Bang lộ mặt bá chiếm toàn bộ đại lục.
– Bẩm Thánh nữ tù nhân đã đem tới!
– Lui ra đi! Không có lệnh ta không ai được vào!
Để lại một bình luận