Cuồng dâm thành Thần – Chương 2 (P51-61)

Phần 61

– Á… một tiếng thét chói tai… một cơ thể ngồi sụp xuống ôm đầu, cặp mắt đẹp như sao trời giờ trở nên trắng dã, ngây ngốc, hai tay liên tục đấm vào đầu mình đau đớn.
Lại một biến số mà ma phương chưa biết, cơ thể Thánh Nữ này không chỉ có một linh hồn mà là 2 linh hồn, Lý Nhã Vân và Thánh Nữ…

Linh hồn ma nữ xuyên vào lập tức gặp phải sự chống cự quyết liệt của Lý Nhã Vân, nàng đã trú ngụ trong này rất lâu, đây như là cơ thể của của nàng, dự quen thuộc cộng với tâm lý liều chết bảo vệ cơ thể khiến một ma nữ gian manh chưa thể chiếm thế thượng phong.

– Lý Nhã Vân! Mộng! – Vệ Minh liều mạng lập tức vận dụng Mê Mị bắn thẳng vào mắt Thánh nữ, mê mị lập tức phát huy tác dụng uy áp triệt để một ảo cảnh được ngay lập tức giăng ra khóa cứng 3 linh hồn.

– Chết! – Lâm Kì Lục đâu để Vệ Minh thảnh thơi một bước tiến tới tung chưởng.

– Ma toái chưởng!

– Con mẹ mày! Cút! – Vệ Minh điên lên bá khí bộc phát dữ dội, một thân ảnh cầm đao như chiến thần giơ hai tay chém mạnh xuống Lâm Kỳ Lục.

– Tới đây!

– Ma Phân Toái Ảnh!

Một hư ảnh ma quỷ nhe nanh múa vuốt lập tức hiện lên sau lưng Lâm Kỳ Lục đối chọi gay gắt với thân ảnh cầm đao.

Một đao! Một trảo đối chọi rền vang, lực phá hoại thổi tung bay mọi thứ chướng ngại.

Thục nhàn chịu không nổi lực xung chấn bị đẩy văng ra ngoài phun máu.

Chiến trường lúc này khung cảnh đổ nát, chỉ còn lại Vệ Minh đứng đối đầu Lâm Kỳ Lục, Thánh Nữ vẫn ngồi đó ôm đầu đau đớn, đâu ai biết được bên trong tâm trí nàng đang diễn ra một cuộc chiến khốc liệt.

– Mộng! Hãy tin Vệ Minh! Hắn chỉ muốn tốt cho ngươi! – Lý Nhã Vân vừa đánh vừa nói.

Nàng liên tục bị trúng đòn, tuy không máu chảy đầu rơi nhưng nàng biết một khi mình bị đánh bại là linh hồn sẽ lập tức tan biến, nàng đang thuyết phục Mộng giúp nàng.

– Ngươi là ai sao lại xâm chiếm thể xác ta! – Mộng lúc này lấy lại bình tĩnh lên tiếng.

– Hừ chết chết! Mau giao nộp thể xác cho ta! Ta giúp cha ngươi trọng sinh! – Ma nữ lao về phía Mộng đánh giết, một thân ảnh ghê rợn, cặp mắt đỏ như máu, răng nanh loã xoã, ốm đói gầy mòn nhưng sức mạnh vô cùng đánh tới tấp về phía Mộng.

– Ma phương uổng cho ta xem ngươi như huynh đệ! Lâm Kỳ Lục bại tướng! Tới đi hôm nay chúng ta một chiêu giải quyết ân oán! – Vệ Minh nôn nóng giải quyết cho nhanh để giúp Lý Nhã Vân nên khích tướng 1 chiêu sinh tử.

Chiêu này đánh trúng tâm lý cao ngạo của Lâm Kỳ Lục, một tiếng bại tướng hai tiếng bại tướng liên tục kích thích sự tức giận trong Lâm Kỳ Lục.

– Hừ…

– Lâm Kì Lục hắn khích tướng ngươi! Mau kéo dài thời gian cho ta đợi nương tử ta giải quyết xong sẽ quay lại giúp sức giết tên này! – Ma phương quá hiểu Vệ Minh.

– Sao? Bại tướng? Không dám lên à! Ngươi cũng như cha ngươi! Một thằng hèn chỉ biết nhờ vả vào người khác! – Vệ Minh bồi thêm lửa.

– Gru… Chó chết… Ta là ta! Ta không giống tên ấy!!! Chết… – Lâm Kì Lục hết nhịn nổi trúng kế.

– Ma phương ngươi cũng chỉ là tên súc sinh ngay cả con gái mình cũng muốn đoạt xác cứu con ma nữ đó! Ma nữ đó quan trọng bằng con gái ngươi sao??? – Vệ Minh vừa đối chiêu miệng vừa thoăn thoắt nói, những lời nói này chí yếu là để cho Mộng nghe.

– Hừ con gái sao? Đối với Đàm Bá Thiên ta chỉ có nương tử ta là quan trọng nhất! Hy sinh một đứa con có xá gì!

– Ta vẫn chưa hiểu nếu ngươi thèm khát cơ thể ta sao không chiếm ngay từ đầu mà đợi đến bây giờ!

– Hừ! Nói cho ngươi biết để ngươi chết được nhắm mắt!

Chương trình câu giờ bắt đầu theo đúng mô típ truyện kiếm hiệp, Vệ Minh vừa đánh vừa hỏi, tất nhiên hắn cố ý hỏi những câu để hướng đến một mục đích… là làm cho Mộng nhận ra bộ mặt thật của ma phương.

Cả hai liên tục giao chiêu, trăm chiêu ngàn chiêu không ai nhường ai.

Cuộc chiến đã đến hồi quyết định khi cả hai bên đã dồn sức chuẩn bị tung chiêu, không khí xung quanh căng cứng như sắp nổ tung.

Một Vệ Minh cả người đầy máu nhưng ánh mắt vẫn sáng kiên định, sau lưng hắn là thân ảnh một người to lớn hai tay cầm đao giơ lên khí thế, xung quanh hai người bao bọc lĩnh vực của Vệ Minh Lôi, Hỏa, Băng, Phong tung hoành bá đạo uy hiếp đối thủ.

Lâm Kỳ Lục cũng không khá hơn, cả cơ thể cũng đầy máu sau lưng hình quỷ vương quen thuộc mắt đỏ ngầu, lưỡi le dài, móng vuốt ngưng tụ quỷ trảo sẵn sàng cắn xé mọi thứ, Ám Thuộc tính cùng Hoả Thuộc tính xoay tròn trên hai tay đối chọi gay gắt với các thuộc tính của Vệ Minh.

Tới…

Giết…

Cung đã lên nỏ chuẩn bị xuất, đúng lúc này Thánh nữ cử động, cũng khuôn mặt băng lãnh đó, nụ cười đó nhưng là cười với ma phương đang từ từ tiến về phía hắn.

– Nương tử… Nương tử nàng đã trọng sinh… – Giọng ma phương hồ hởi vui mừng.

– Lý Nhã Vân! Mộng… – Vệ Minh âm thầm đau nhói, một cảm giác mất mát đau đớn hiện rõ trong tâm trí hắn, Lĩnh Vực cũng bị ảnh hưởng bởi cảm giác đó mà nổi sóng dày đặc hơn bao giờ hết, sức mạnh hận thù của Vệ Minh thúc đẩy nó lên tuyệt đỉnh.

Luồng sức mạnh này làm Lâm Kỳ Lục nheo mắt lại, gương mặt ngưng trọng căng thẳng.

Vệ Minh điên cuồng thúc dục chân khí lên đỉnh điểm như phát điên, hắn biết mình vừa mất một thứ gì đó vô cùng quý trọng với hắn, cái cảm giác chết tiệt khi mất đi Từ Hoa, Lâm Phụng…

– A… a… aa… chết… ta giết… – Vệ Minh như tẩu hỏa nhập ma miệng liên hồi la lớn.

– Hay lắm!!! Hahaa phát điên đi ta sẽ dễ nhập xác ngươi hơn… hahaaa ma phương cười khoái chí.

Thánh Nữ đi sát đến bên ma phương nhìn Vệ Minh như sắp hoá điên, gương mặt khẽ biến sắc, bỗng nhiên lúc này một giọng hát trong trẻo vang lên, một bài hát của thời đại Vệ Minh, một tiếng hát kéo hắn về từ cõi tà ma, một bài hát quen thuộc rất nổi tiếng mà khi còn làm bác sĩ Vệ Minh vẫn hay nghe bài hát đóng đinh tên tuổi của nàng, ca sĩ Lý Nhã Vân.

Tất nhiên những lời nói khi nãy của ma phương lọt hết vào tai Mộng, một nỗi uất ức nổi lên, uổng cho nàng hiếu thảo một mực cố gắng tu luyện để thống nhất đại lục làm cơ sở xây dựng hệ thống dịch chuyển tinh không tìm cha mình, tất cả đánh đổi lại giờ bằng một sự thật khó chấp nhận, một người cha tàn ác vô nhân đạo sẵn sàng bán mạng nàng để cứu sống một con ma nữ ghê rợn này đây.

– Vân! Ta và ngươi liên kết! Đánh theo chỉ dẫn của ta.

– Vân! Đánh hạ bàn! Vân! Đánh nhắm ngay đầu… – Liên tiếp Mộng và Lý Nhã Vân kết hợp hội đồng ma nữ, do Lý Nhã Vân không rành chiêu thức nên Mộng chỉ điểm đánh đâu nàng đánh đó làm ma nữ cuống cuồng, đối phó với Mộng đã mệt mỏi lắm rồi mà còn gặp Lý Nhã Vân đứng ngoài lâu lâu lại nghe lời Mộng đánh lén một phát.

Ma nữ dù lợi hại nhưng lợi hại lúc còn sống, còn đã chết rồi chỉ còn lại một linh hồn mỏng manh, hơn nữa ma nữ từ lúc bị phong ấn linh hồn suy yếu, may được Đàm Bá Thiên cứu ra tìm cho cơ thể nhập vào duy trì sự sống, Đàm Bá thiên khi bắt các cô gái đều đánh cho ngây ngốc ma nữ chỉ việc thi thuật chiếm cứ, hơn nữa lúc bị tổng hội truy sát ma nữ đã tung hết lực lượng giải vây bằng cấm chú nên giờ phải nói là nàng khá yếu ớt khi giao đấu linh hồn.

Đúng ra theo kế hoạch ma phương sẽ dọn cỗ sẵn cho nàng như những lần trước, là đánh ngây ngốc Thánh Nữ rồi nàng nhảy qua nhưng không ngờ nửa chừng lòi ra một Vệ Minh đòi thịt thánh nữ khiến kế hoạch đổ bể, ma phương liều cho ma nữ nhảy qua hòng bá chiếm cơ thể luôn, với sức ma nữ gần đây đã được hút máu trinh tẩm bổ âm khí dày đặc, kèm theo hắn công kích tinh thần Thánh Nữ bằng tình cảm cha con, hắn nghĩ chắc chắn ma nữ sẽ thắng nhưng người tính không bằng trời tính, ẩn số lúc thi hành cấm pháp đã khiến cho cơ thể Thánh Nữ lúc này không phải chỉ có 1 linh hồn mà là hai.

Nói về hai cô nàng Mộng và Lý Nhã Vân trớ trêu định mệnh một cơ thể hai linh hồn, bất đồng quan điểm đánh nhau suốt ngày nên đã được trui rèn về khả năng tấn công linh hồn, có thể gọi là cao thủ linh hồn, giờ ma nữ chui vào hai nàng liên kết thì chỉ có thể nói… ma nữ… xui!

– Vân! Làm đau đi!

A… cả ba cùng đau đớn do cùng một cơ thể, nhưng với Mộng và Lý Nhã Vân hai nàng đã quen cảm giác này, còn ma nữ thì khác sự đau đớn vô cùng ập đến khiến ma nữ ôm đầu.

Bụp… Mộng canh thời điểm vừa hết đau ra tay tấn công ma nữ, cơ thể ma nữ lập tức mỏng manh đi thấy rõ.

– Tới ta! Vân cũng hứng chí mà tung cước…

– Phành… cơ thể ma nữ lại mỏng manh tiếp.

– Chết tiệt! Ta liều với các ngươi!

– Vân! Làm đau!

– Bụp… ối… á… phành… – hai cô nàng bá đạo tâm ý tương tương thông song chưởng hợp cước.

– Chết! – Chữ quen thuộc của Mộng vang lên, một đòn đánh quyết định, một cú song quyền phá ta linh hồn ma nữ biến mất hoàn toàn thành một làng khói trắng, hai mỹ nhân nhìn nhau lần đầu kết hợp hoàn mỹ nở ra một nụ cười mãn nguyện đẹp mê người.

Một kế được thực hiện ngay lúc này, hai nàng đã giành lại cơ thể diệt ma nữ nhưng vẫn giả vờ là chưa thế nên hai nàng mới nở một nụ cười với ma phương, mớ giả vờ là mình bị chiếm đoạt xác tiến lại gần Lâm Kì Lục một kích đánh lén, không ngờ Vệ Minh thấy hai nàng thế tưởng đã chết nên tẩu hỏa nhập ma, cũng may Lý Nhã Vân lanh trí bật hát như một kí hiệu thông báo cho Vệ Minh kéo hắn khỏi nhập ma điên loạn.

Chính giọng hát này làm Vệ Minh thanh tỉnh lại, lý trí lấn át điên loạn.

– Bụp… hự… phành… cái giá của điều này là một chưởng ngay ngực nàng từ Lâm Kỳ Lục, ma phương hắn là ai chứ hắn biết ngay đây không thể là giọng hát của nương tử mình, nhưng trước khi ăn chưởng nàng cũng đã liều mạng một chưởng đổi một chưởng đánh lén Lâm Kì Lục thành công.

– Vân! Mộng! Aaa… ngươi muốn chết!

Vệ Minh lập tức tung chiêu bá đạo nãy giờ mà mình ngưng tụ, bá khí thành hình một đao chém quỷ, một chỉ quán chú Lôi thuộc tính nhanh như cắt bắn về Lâm Kì Lục.

– Hộc… Lâm Kỳ Lục bị một chưởng của Thánh nữ tu vi Nhất Bá đệ cửu đỉnh đánh trúng ngay lập tức hộc máu, ma khí hộ thân tán loạn chưa kịp ngưng tụ thì một chỉ của Vệ Minh đã đến trước mặt.

– Không… Ta không cam tâm… – Giong ma phương hét lạc giọng.

– Phập… bùng… một chỉ kinh hoàng điểm ngay trán Lâm Kì Lục, Lôi điện hoàng vướng bá đạo nhanh chóng nổ tung đầu Lâm Kì Lục máu văng tung toé khắp nơi, một cái xác mất đầu khét đen vì bị Lôi điện công phá đổ sụp xuống.

– Chạy đâu! – Mê mị lĩnh vực lập tức giăng ra một ảo cảnh tâm trí mà Vệ Minh đã từng nếm trải lần lượt giờ đây cho ma phương hay nói cách khác là linh hồn Đàm Bá Thiên nếm trải, đau đớn chết đi sống lại, lại chết lại đau… lại sống tất cả luân hồi vĩnh viễn chuyển động.

– Vệ Minh! Tha cho cha ta… – Mộng lúc này cảm thấy cắn rứt, dù gì cũng là cha của nàng, nàng nhịn đau cầu xin Vệ Minh.

– Yên tâm! Ta chỉ nhốt ông ấy trong ảo cảnh để ông ấy không làm hại ai! Ta cho nàng xem!

Vệ Minh nói rồi cho phép tâm thức Mộng vào nhìn, một thân ảnh già nua đang ngồi chăm sóc những con vật nhỏ thú nuôi, mặc cho Mộng kêu gọi nhưng ông ấy như không thấy nàng chỉ lẳng lặng ngồi đó mà nhấm nháp trà.

– Thấy không, yên tâm đi! Cha nàng sống rất tốt! Có lẽ ông ấy không có mặt mũi gặp nàng nên không cho nàng gặp!

– Ân… thôi vậy cũng tốt cho ông ấy! Khi nào tìm được cơ thể thuần dương ta có thể cứu ông ấy không?

– Nàng muốn cơ thể ta à?

– Không… ý… ta là cơ thể khác…

– Hắc hắc lời nương tử sao ta dám không nghe! Nhưng ta nghĩ lúc này cha nàng không đủ sức trọng sinh đâu!

– Ai là nương tử ngươi! – Mộng đỏ mặt nói cứng gương mặt tỏ vẻ giận dỗi xinh đẹp vô cùng, khiến Vệ Minh tiếc hận hôm qua kết thúc sớm quá chưa cho nàng lên đỉnh vu sơn nhiều.

– Hắc hắc vậy xem ra ta phải cho nàng nếm thử Lĩnh Vực một lần nữa!

– Ngươi dám! – Vệ Minh làm nàng nhớ lại hôm qua hắn khiến cho nàng sung sướng vô cùng, một cảm giác lạ lùng hứng thú.

– Ta không nói với ngươi nữa… – Thánh nữ e thẹn đỏ mặt chạy đi.

– Đứng lại! Mê mị! – Vệ Minh cẩn thận dùng mê mị chui vào trí não của Thánh nữ kiểm tra 1 vòng cảm thấy không còn khí tức của ma nữ Vệ Minh mới thôi, sau đó hắn một tay để sau lưng nàng trị thương truyền chân khí đẩy lùi ma khí khi nãy nàng trúng chưởng.

Đưa tay vỗ vỗ sau gáy Vệ Minh nở một nụ cười tà mị.

– Ma phương huynh! Thoải mái tận hưởng đi nhé!

Thì ra ảo cảnh khi nãy ma phương thong dong ngồi uống trà chăm sóc thú chỉ là ảo cảnh Vệ Minh bày ra, thật sự lúc này ma phương đang sống không bằng chết khi bị Vệ Minh tra tấn bằng phương cách hắn đã nếm trải… luân hồi kiếp kiếp… chết đi sống lại…

– Nhân từ với kẻ thù là tự hại chết mình! Ma phương huynh ta dạy thêm huynh một câu! – Tiếng Vệ Minh vang vọng bên tai ma phương lần cuối trước khi hắn thấy một ngón tay to lớn như trời, trên đầu ngón tay Lôi điện lập lòe khốc liệt dí thẳng xuống hắn như một cây trụ dẫm đạp một con kiến.

Xoẹt… Một bang chủ Âm Dương Bang, một Đàm Bá Thiên tan thành mây khói trong tay Vệ Minh…

Nắm tay Thục Nhàn ngoan ngoãn và Thánh Nữ đang cự nự Vệ Minh bỏ ngoài tai kéo hai nàng về nghỉ ngơi chữa thương, dùng lời đường mật xen lẫn bá khí ép buộc cho Mộng và Thục Nhàn nhìn mặt nhau.

Cuối cùng với khuyên giải của Vệ Minh và Lý Nhã Vân may mắn hai nàng đã tạm bỏ qua chuyện cũ, ít nhất là bằng lòng chỉ là chưa bằng mặt, xem ra cứ từ từ.

Từ sau cuộc quyết chiến lập tức Thánh Nữ ra lệnh huỷ hệ thống dịch chuyển tinh không, ban ngày vẫn là 1 Thánh Nữ bá đạo cứng rắn nhưng ban đêm lại là một Lý Nhã Vân hiểu chuyện, ôn nhu với Vệ Minh.

Ngoài mặt Mộng vẫn hơi tỏ vẻ đối chọi với Vệ Minh nhưng hắn biết nàng ta đã dần hồi tâm chuyển ý đồng ý việc làm nương tử mình, bằng chứng là mỗi tối khi hắn ân ân ái ái Lý Nhã Vân, Mộng đã không còn cự nự hay ngăn cản mà im im tận hưởng…

– Hắc hắc… – Vệ Minh nở một nụ cười khoái trá khi thấy tình huống đang chuyển biến tốt.

Hắn lợi dụng lúc hai nàng đang vui bắt đầu khai thật về nhóm nương tử của hắn, tất nhiên Thánh Nữ nổi cơn tam bành nhưng cũng may có Lý Nhã Vân hiểu chuyện khuyên can làm dịu bớt.

Cuối cùng Mộng cũng phải bất đắc dĩ thỏa hiệp với 1 điều kiện.

– Ta là Lão bà!

– Ặc! Vệ Minh ho sặc… câu nói này hắn đã nghe từ Trần Trang Ngọc… xem ra hắn phải tốn không ít tâm trí đây…

Ngay sau đó Vệ Minh rời đi theo Thục Nhàn quay về đón mấy nương tử của mình còn đang lẩn trốn nhưng trước tiên còn một kẻ mà Vệ Minh không muốn hắn sống trên đời.

– Âu Dương Bắc! Ngày chết ngươi đã điểm!

Lại một Nhất Bát nằm xuống… trả giá cho những gì mình đã làm.

– Cha! Mẹ! Lâm Phụng mọi người yên nghỉ đi! Ta đã báo thù cho các người.

Vệ Minh nhìn trời cao hồi tưởng…

Ba tháng sau.

Dưới sự khống chế của Âm Dương Bang đại lục bây giờ hoàn toàn yên bình không còn những cuộc tranh đấu bè phái, chính trị.

Tất nhiên những thành phần tàn dư trong cuộc chiến lúc trước vẫn không bỏ cuộc âm thầm tụ tập nhằm phục quốc nhưng Thánh Nữ là ai…

– … chết… dám chặn đường ám sát ta à!

– Ta nói này nàng bớt bớt hung tàn lại được không? Nàng đang có thai đó!!!

– Thì sao? Bọn khốn kiếp này dám chống lại ta! Ngay cả… ngươi… à không… chàng cũng muốn chống ta à!

– Rồi rồi ta sai là ta sai! Thôi về về! Sau này những chuyện này cứ để ta làm…

– Hừ…

– Mộng! Thôi mà Vệ Minh cũng chỉ lo cho tỷ thôi! – Trần Trang Ngọc cũng đang mang cái bụng bầu khuyên can.

– Đúng đó! Mộng thôi mà đừng tức giận ảnh hưởng đến thai nhi! – Thục Nhàn lên tiếng.

– Chúng ta về thôi đợi phu quân giải quyết bọn tàn dư này rồi chúng ta hãy đi du ngoạn tiếp! – Mị Nương ôn nhu nói.

– Cho chàng 3 ngày nếu không giải quyết hết bọn này thì đừng về nhà! – Mộng băng lãnh.

– Hihi… cả nhóm đồng loạt cười lên khi nhìn mặt Vệ Minh nghệch ra nhăn nhó…

Từ sau cái ngày giết ma phương, đón các nương tử cùng sư phụ, Võ Tôn, Trần Hạ về, Vệ Minh và Thánh Nữ ra sức ổn định tình hình thống nhất đại lục, giao cho Võ Tôn, Trần Hạ, Nam thúc quản lý học viện Âm Dương Quốc… một thế giới mới đang hình thành, một thế lực thống nhất không nội chiến trên dưới 1 lòng, lấy kiến thức từ thế giới cũ Vệ Minh cùng Lý Nhã Vân doạn ra một bộ luật pháp và ban hành nhằm hạn chế bớt tình trạng giết chóc bừa bãi…

Một đám cưới đơn sơ chỉ những người thân điều đặc biệt là đám cưới này 1 chú rể nhưng tới 5 nói đúng là 6 cô dâu…

Còn ai làm lớn làm nhỏ Vệ Minh lủi trốn cho các nàng tự phân chia nhưng cũng may mắn Thánh Nữ nói thì nói vậy thôi chứ cũng không tranh giành quan tâm lắm, ai cũng là tỷ tỷ muội muội với nhau.

Vào tháng sau…

– A… a… đau… đau quá…

– Mộng cố chịu đựng… Sắp ra rồi… rặn đi…

Cất tiếng khóc chào đời một sinh linh bé nhỏ lại góp mặt trên đại lục này, một đứa con trai đầu tiên của Vệ Minh…

– Vệ Bá! Đây sẽ là tên của con… hahaa… Vệ Minh vui mừng ôm con trai mình trong tay.

Đứa bé khóc ré lên trong tay Vệ Minh nhưng khi đưa sang cho Mộng ôm thì nó lại im bặt.

Trong không khí vui mừng hân hoan khi Mộng mẹ tròn còn vuông không ai để ý rằng ánh mắt đứa bé tuy chỉ là một đứa trẻ sơ sinh nhưng sắc lẹm, một cái bóng ẩn ẩn hiện hiện lên vách phía sau một quỷ vương đang nhe nanh múa vuốt…


— Hết Quyển 1 —

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11

TÊN TRUYỆN:

Cuồng dâm thành Thần – Chương 2 (P51-61)


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)