Phần 27
Sóc ngồi ghế sau, chỉ đường cho Sa tới công trường xây dựng. Nhi ngồi trên chiếc taxi từ xa Thấy xe Sa rẽ vào công trường thì nhắn tin cho Sóc.
– Anh vào bàn giao chắc chắn cho bà Hồng rồi lấy tiền về, đừng tham gia nghe. Em đợi ở đây.
– Ok. – Sóc trả lời.
Xe dừng, Sóc dẫn Sa đi vào sâu trong dãy nhà tầng đang xây bị bỏ dở.
– Địt mẹ chúng mày, thả bà tao ra.
Sa gằn giọng khi từ xa đã thấy 3 thằng đeo khẩu trang, đeo kính đứng cạnh bà già bị trói ở ghế, bị mặt, giẻ nhét vào miệng. Bà già mặc bộ áo quần nâu sòng, Sa cũng vậy, áo này 2 bà cháu chỉ mặc khi đi chùa.
– Cô em bình tĩnh. Đừng manh động.
Một thằng dẫn bà già đi ra sau, một thằng cầm sẵn dây đợi Sa. Nó hất cằm nói.
– Hiểu ý rồi chứ. Em thế chỗ, bà em sẽ an toàn.
Sa điên tiết định vung tay đấm nhưng hạ xuống kịp.
– Địt mẹ chúng mày, ai sai chúng mày làm, muốn gì?
– Tới đây, đưa tay lên trước khi được hỏi.
Sa không còn cách nào khác, đi theo 2 thằng qua bên phía một cái máy trộn bê tông, nhưng nồi trộn đã bị thảo đem đi đâu đó.
– Bọn này thả bà tao ra trước đã.
Sa vùng tay khi bị trói. Sóc nãy giờ đứng yên vung tay tát mạnh vào mặt Sa.
– Mi làm chi có quyền yêu cầu. Yên tâm đi, mi bị trói sẽ thấy bà mi được thả, nhanh lên.
Sa đành đưa tay cho chúng. Lần lượt 2 tay bị cột lên 2 bên thanh sắt của máy trộn bê tông. Rồi đến 2 chân bị trói dạng ra, 1 chân cột vào chân máy trộn, chân kia cột vào cột trụ gần đó.
Một thằng lấy cuộn băng dính, thô lỗ dán lên miệng Sa. Vậy là hết, con hổ ghê gớm nhất thành phố đang bị trói.
3 thằng đứng lui lại. Từ sau bức tường, Hồng và thằng còn lại đi ra. Hồng đưa cho Sóc một túi đen, Sóc mở miệng túi xem rồi cười.
– Ok. Cảm ơn em. Bọn anh về. Sau này có dịp hơn tác.
– Cảm ơn anh. Không hợp tác nữa đâu. Sau hôm nay em cũng biến. Haha.
4 thằng đi bộ ra chiếc xe 7 chỗ. Chạy ra cổng công trình rẽ phải thì Nhi đứng đợi đó. Sóc xuống xe.
– Em về với bọn anh không?
– Dạ không. Em đi có việc. Anh à. Công anh lần này em cảm ơn. Hiện tại em đang kẹt tiền. Nếu anh muốn em chiều anh cũng được, còn tiền cho em nợ nhé.
– Thôi, tiền bạc chi. Em cần chi là anh đáp ứng hết. Với anh thì lời em nói ra là mệnh lệnh. Hì hì.
– Em cảm ơn anh. Giờ em phải đi có việc. Em sẽ xuống tìm anh sau. Anh nhớ dặn anh em cẩn thận, không đi chơi nhiều, không kể với ai.
– Em yên tâm, quân của anh anh nói được.
– Dạ, em đi nghe.
Nhi còn ôm hôn lên má Sóc 1 cái nữa. Hắn ngẩn ngơ nhìn Nhi lên taxi cho tới khi xe đi hẳn…
– Yên tâm, bà già sẽ được an toàn về nhà. Tao chỉ cần mày thôi.
Hồng cười nham nhở tiến lại gần Sa. Ánh mắt Sa căm tức giận dữ. Sa càng vùng vẫy dây trói càng siết chặt làm nó đau hơn. Nó bị dán miệng nên chỉ ú ớ.
– Tao biết mày là thứ dữ ở đất này, tao đã không dính tới. Vậy mà chỉ vì tao cất dùm hàng cho người khác 1 lần, mày nỡ làm thế này với tao.
Hồng đi quanh Sa, chỉ vào cái chân què mà chửi.
– Mày có quyền thế, có võ, có anh em. Mày không sợ ai hết. Nhưng tao không có gì tao cũng đéo sợ ai hết. Mày biết không?
Nó đưa tay giật toạc dãy cúc áo của Sa. Cái áo nịt ép ngực lộ ra, cái bụng thon gọn nhờ tập võ của Sa cũng phơi ra.
– Mày tưởng không ai dám đụng mày à? Tao nè. Tao chơi mày hôm nay rồi tao biến, mày nhắm đuổi kịp tao không?
Sa vẫn ư ứ trong miệng vì không nói được, cố vùng vẫy trong tuyệt vọng. Hồng túm chun quần Sa tuột xuống, chân Sa bị cột dạng ra nên quần bị kéo tới đùi là vướng lại. Giờ thì hở cái quần lót trắng và cặp đùi săn chắc ra.
Có điện thoại, Nhung cầm máy.
– Vào đây.
Rồi nó nhìn ra cửa châm thuốc hút, 1p sau có một thằng chạy xe máy vào. Thằng này lùn, người to đô mập mạp, và đi không đều chân. Không biết nó bị sao mà đi cà thọt.
– Mày làm tao què chân, giờ tao cho thằng què chân đụ mày cho này nhục nha con.
Nó tuột luôn cái quần lót về sát quần dài. Con bướm cạo sạch hơi thâm của Sa giờ lộ rõ giữa 2 kẻ xa lạ. Nó nổi bật với cái mu cao thôi.
Thằng cà thọt là Kiểm 10 giây. Một chuyên gia nhảy xe ở Hà Nội. Gọi nó là 10 giây vì biệt tài chỉ cần 10 giây nó bẻ khóa xong 1 chiếc xe. Một lần bị công an dí gặp tai nạn, nó bị què chân. Nó là anh họ của Hồng. Nghe tin Hồng bị nạn, nó vào để đưa Hồng ra bắc, nhưng Hồng không chịu ra ngay mà ở lại ấp ủ trả thù. Hắn và Hồng là anh em và chơi thân từ hồi Hồng còn là con trai. 2 anh em bập bẹ lên thành phố tập làm giang hồ. Rồi Hồng đi theo tiếng gọi con tim vào nam, rồi ra Huế.
Mọi kế hoạch Hồng đều nói cho Kiểm biết. Nhưng dặn kiểm đợi xe ở ngoài phòng bất trắc chứ không cần tham gia. Hồng để dành kiểm cho lúc này, sau đó 2 anh em sẽ biến.
Thằng Kiểm mở cốp xe lấy ra 1 cây roi da to và 1 cây cu giả đen thui cũng to. Thêm mấy cái kẹp sắt, mấy cục nhựa đen to như quả trứng gà. Hắn đôi cây roi da cho Hồng. Hồng đi cà thọt tới bên Sa, quất mạnh vào giữa háng.
– Tao nghe đồn này thích bạo dâm hả con chó. Hôm nay tao cho mày thỏa mãn.
Sa quặn người vì đau, quéo tay chân thì bị dây thừng rít lại. Thằng kiểm sáng mắt khi thấy body săn chắc của Sa. Hắn xé toạc cái áo nâu sòng trên người Sa. Mở luôn cúc của nịt vú. Cặp vú Sa không to lắm nhưng không hề nhỏ, lại săn chắc tròn trịa do Sa tập võ. Hàng ngày Sa cố tình mặc áo ép lại, giờ bung ra thêm phần gợi dục. Hắn mân mê hình xăm trên mu lồn Sa và vỗ tay bôm bốp vào mu, cười nham nhở.
– Haha. Mày không ngờ lại như thế này hả con chó?
Hồng quất tiếp 1 roi sau mông, dí sát mặt vào Sa mà gằn giọng. Bị dán kín miệng, Sa không thể nói gì được, thở bằng mũi, nước mũi chảy ra. Mông và éo của Sa uốn theo từng roi của Hồng. Hồng lại đi tới trước mặt Sa, thằng Kiểm mân mê ra phía sau mông.
– Để tao xem có đúng mày thích bạo dâm không nhé.
Hồng quất liên tiếp 4 roi vào giữa háng Sa. Sa rướn người vì đau, vùng đùi bẹn và mu lồn bắt đầu đỏ. Ở phía sau, thằng thọt thọc 2 ngón tay vào lỗ đít Sa mà thụt. Người Sa vã mồ hôi, nước mắt nước mũi dàn dụa, nó liên tục lắc đầu.
Hồng đưa cây roi xuống giữa háng Sa, phất từng cái ngược lên, phất nhẹ thôi nhưng từng sợi roi táp ngay vào giữa háng, tê buốt. Thằng Kiểm ở phía sau vừa móc vừa giữ mông Sa đứng yên sau những cú phất của Hồng. Cả vùng háng của Sa đỏ như miếng thịt bò tươi, nhưng cũng đúng lúc đó, mép lồn Sa bắt đầu ươn ướt, trong con đau đớn tủi nhục, bản chất nó vẫn sướng vì được bạo dâm.
– Haha, tao biết mà. Đến cả lúc này mày vẫn nứng được hả con chó.
Hồng cười ré lên rồi phất mạnh mấy cái nữa. Vừa quá đau vừa quá sướng, không chịu nổi nữa, nước đái Sa tuôn chảy. Từng cơn giật mông của Sa, nước đái như kìm nén chảy mạnh. Hồng để nguyên cây roi giữa háng, nước đái Sa chảy ướt cây roi. Đếm thằng Kiểm cũng dừng thụt đít vì âm thanh quá kích thích. Hồng vẫn chưa buông tha, nó đưa cây roi ướt đầy nước đái lên dí vào mặt Sa.
– Mày sướng lắm hả, đồ con hoang. Mày hít lấy của mày đi.
Sa đã quá mệt, không còn đủ sức lắc đầu nữa, mặc cho Hồng làm gì thì làm.
– Giờ cho anh đấy.
Hồng nói với Kiểm. Hắn hiểu ý kéo dây kéo quần, cà thọt tới trước mặt Sa. Sa cúi gằm mặt vì mệt, vừa hé mắt đã thấy hắn móc con cu to đen ra. Dù không dài nhưng phải nói rất to và đen.
Sa chưa kịp định thần thì Hồng từ phía sau nông lỗ đít ra đâm thẳng cán của cái roi da vào. Sa ứ lên vì thốn. Hồng đút thêm vào cái lút cán nữa rồi để vậy. Cái cán roi có 1 cục tròn ở cuối nên mắc cứng trong lỗ đít Sa. Chưa hoàn hồn thì thằng Kiểm đã nắc ngược con cặc từ dưới lên. Dù hết sức vùng vẫy những vì bị mệt và trói, Sa không thể giải thoát được. Nó khóc thực sự, nỗi nhục của một đứa lesbian là bị đàn ông địt, Sa còn là một đại bàng của thành phố này. Nó ước gì nó vùng ra được, nó sẽ xé xác 2 đứa này.
Nhưng thực tại ở đây, thằng Kiểm đang nắc từng cú hùng hục vào cái lồn thâm đỏ của Sa. Hồng thong thả châm thuốc hút rồi lấy điện thoại ra quay phim lại. Nó cẩn thận để góc quay luôn luôn không có mặt của Kiểm. 2 Đứa này đúng là ăn gan trời, nếu nó không giết Sa, nó sẽ chết.
Lúc này thằng Kiểm cũng chả sợ chết. 2 tay hắn nắm đùi Sa, nắc ngược háng lên. Sa đã kiệt sức, không vùng được nữa, chịu trận. Lúc thằng Kiểm mỏi, hắn dừng lại, phát hiện cái roi như gần rơi ra, hắn lại vòng tay ra đút vào đít Sa. Sau gần 10p, hắn nắc tổng lực rồi bắn luôn hết vào trong. Vì Sa bị trói đứng, lúc hắn rút ra, nước trong háng Sa chảy xuống sàn, cùng với nước mắt.
Kiểm lúi cúi kéo quần, khịt mũi. Hồng vẫn chưa buông tha, nó đút điện thoại vào túi, rút con dao găm từ trong túi xách, đến trước mặt Sa.
– Bây giờ tao mới đòi món nợ mày đã vay. Còn nãy giờ là thỏa mãn cho mày thôi nhé.
Sa gắng chút sức cuối cùng vùng vẫy, nhưng không kịp nữa. Hồng ngồi xuống bên chân phải của Sa, vòng con dao ra sau gót… cắt gân. Sa như muốn rú lên vì đau nhưng miệng đã bị dán chặt. Nó cố gắng vùng vài cái nữa rồi ngất lịm.
Hồng lặng lẽ kéo quần lên cho Sa, quàng áo lại, rồi lấy điện thoại gọi cho 1 đứa đệ của Sa mà nó biết số.
– Đến mà đưa chị Sa chúng mày về. Khu xây dựng bệnh viện quốc tế.
Không cần đợi bên kia trả lời, nó và Kiểm đi ra sau, bên cái ghế trói bà già vào. Lên xe, phóng đi.
2 Đứa đi cà nhắc nhưng cưỡi trên chiếc xe phân khối lớn. Hồng đã xác định phải đi ngay sau khi ra tay, nếu đi xe khách hay tàu sẽ bị động…
Nhi trở về phòng trọ, nó ngạc nhiên khi Đạo ngồi đó bên cạnh cửa là cái balo.
– Ba? Ba chưa về à?
– Không, ba về rồi. Nhưng ba quyết định đi với 2 đứa. Ba không thể sống thiếu 2 đứa.
– Thiệt không ba?
– Thiệt đó chị. Ba về nhà lấy đồ lên đó.
Dung vui vẻ thông báo với Nhi. Nhi reo lên ôm chầm lấy Đạo, Dung cũng chạy tới, họ hôn nhau.
– Đi luôn ba hè. Con tính cả rồi, phải đi thôi, nếu không sẽ không kịp.
Chiếc taxi đợi sẵn, chở 3 người lên hướng đường Trường Sơn. Từ đây họ sẽ đón xe khách đi vào nam, nhưng Nhi muốn an toàn nên không đi quốc lộ 1A.
Từ trung tâm thành phố, Sa ngất xỉu trong tay bọn đàn em đưa vào bệnh viện. Hồng và Kiếm chạy xe máy ra phía bắc. 3 cha con Đạo lên xe khách vô nam. Ta trạng mỗi người mỗi khác, nhưng chắc chắn không bình yên…
Hơn 2 năm sau. Trên 1 xóm xài ở Biển Hồ – Campuchia, lác đác vài con đò. Nhưng đò ở đây to gấp đôi đò ở VN. Xóm chài cũng ít nhà, vì Biển Hồ rất rộng nên rất nhiều xóm chài hình thành rải rác mà đi hết Biển Hồ cũng không nhớ nổi.
5h sáng, trên 1 con đò khá mới, ánh đèn vàng leo lét. 1 người phụ nữ chừng 25 tuổi đang lúi húi nấu cơm, bên cạnh là 1 bé gái đang nằm ngủ ngon lành. Cạnh đó nữa là 2 người đang… đụ nhau. Cô gái kia trẻ hơn, tầm 17 – 18 tuổi, bụng bầu đã lùm lùm, nằm nghiêng kiểng chân, ễnh bụng, người đàn ông đang đẩy từng cái nhẹ nhàng từ phía sau. Lồn cô gái không nhiều lông, đầy đặn múp máp, nhưng hơi nở to vì có bầu, nước nhầy trắng hết chảy ra chiếu. Họ… nói chuyện rất vui vẻ.
– Em à, em mới có bầu 4 tháng mà em làm thế này bọn chị hết sức với em mất, hihi.
Cô gái nấu ăn vừa thổi lửa vừa nhìn 2 người kia và nói, ánh mắt trìu mến.
– Ứ ứ. Tại em có bầu, em thấy thèm mà. Ai có bầu chả thế, hihi ứ hừ.
Cô gái có bầu đáp lại trong tiếng rên.
– Năm ngoái chị Nhi chỉ máu vào tháng thứ 8 thôi, còn trước đó toàn ốm nghén mà. Hự hự.
Người đàn ông vẫn nhấp đều và tinh nghịch bóp vú cô gái.
– Anh lại bênh chị Nhi rồi. Em giận đấy, hihi ự ứ nhanh lên anh ứ…
– Bênh cái gì, chị và anh thay nhau ngày phục vụ em 2 lần đó à. Đồ tham lam.
– Hihi, tại em nhỏ nhất mà. Ứ ứ, nhanh nữa anh.
Người đàn ông nhấp nhanh rồi bắn hết tinh trùng vào trong cô gái. Anh ta chỉ vào bụng cô gái và nói.
– Anh mong trong này là thằng bé, nó ra phụ anh. Chứ 15 năm nữa con bé kia lớn lên mình anh chắc không đủ sức. Hi.
– Anh tề. Con nó còn nhỏ anh đã nghĩ tới rồi. – Cô gái nấu cơm giận dỗi.
– Thì không phải nó là con anh sao, như 2 em vậy mà. Đúng không Dung?
– Dạ, bọn con sẽ chăm ba khỏe mà. À chăm anh yêu chứ, hihi.
Cô gái có bầu lặp lại thói quen của mình, đút tay vào háng rồi mút, đó là Dung.
2 năm trước, vào cái hôm Sa bị trừng trị. Lúc ở nhà nghỉ với Dung, Đạo ra về. Nhưng câu nói “muốn ba đi cùng” của Dung làm Đạo suy nghĩ. Con Thảo không phải con mình, thằng Hiếu thì mình đã lo cho nó trưởng thành. Nó còn có miếng đất Đạo để dành cho ở quê. Vợ Đạo có thể lên sống với chúng nó. Nghĩ là làm, Đạo về nhà, bảo vợ đi chợ mua vài thứ đồ gấp. Thực ra để lúc Đạo đi không có vợ ở nhà. Đạo sắp vài bộ quần áo, để lại cho vợ Đạo một số tiền lớn, kèm theo lá thư dặn là bán đò đi, lên ở với Hiếu hoặc Thảo. Số tiền đó đủ mua nhà. Còn Đạo sẽ đưa con Dung vào nam học nghề, xong xuôi Đạo sẽ về. Đạo còn viết cho thằng Hiếu vài dòng, dặn nó chăm sóc mẹ và em, dặn nó sau này về quê. Rồi Đạo đi ngay…
Sau vụ trả thù Sa, Nhi đưa cha con Đạo vào Sài Gòn vài ngày, sau khi vay mượn tiền thêm họ quyết định lên tây nguyên, vào vùng núi gialai lập nghiệp. Ban đầu Đạo hỏi han và mua đất rẫy dựng cái nhà gỗ ở. Định bụng số vốn của Nhi dùng để mua rẫy làm ăn. Nhưng mới được hơn 1 tháng họ đã phải đi.
Dù lên gialai, Nhi vẫn mang theo điện thoại và giữ liên lạc với những người cần thiết. Biết tin Hồng bê đê và Kiểm chết trong 1 vụ tai nạn trên cửa khẩu Lào Cai, Nhi hiểu rằng mình sẽ bị tìm ra. Sa sẽ lục tung cả VN để tìm cho được, và với quyền lực của ông Thắng thì điều đó không khó.
Bàn bạc với Đạo, họ đành bỏ mọi thứ lại và đi ngay trong đêm sau khi biết tin. Một người bạn đã chỉ cho Nhi cách qua đây. Ở đây có những xóm ngụ cư người Việt. Họ cũng vì những lý do đặc biệt mà phải sang đây, đặc biệt họ rất cưu mang nhau và không ai hỏi về lý do phải lưu lạc. Đó là luật ngầm.
Sẵn có nghề chài lưới phù hợp với vùng Biển Hồ này, không có gì thuận lợi hơn nữa. 3 cha con lên đường, bỏ lại sau lưng tất cả. Họ thống nhất với nhau sẽ giới thiệu với người Việt bên này rằng Nhi với Đạo là vợ chồng. Còn Dung là em họ Nhi. Vì nếu bảo cha con mà ở lâu dài có con với nhau sẽ không ổn. Đây là ý kiến của Nhi, nó là người thông minh nhất, và tất nhiên cha con Đạo đồng ý. Ban đầu chưa quen nhưng dần dần họ đã quên luôn cách gọi cũ.
Năm ngoái Nhi sinh 1 bé gái, và giờ Dung có bầu hơn 4 tháng. Họ vui vẻ đầm ấm suốt ngày và hoàn toàn quên quá khứ, không ai nhắc lại nữa. Họ chấp nhận đánh đổi tất cả để được bên nhau.
Vùng biển hồ cũng nhiều cá, họ làm đủ ăn và còn bán được tiền để dành. Họ muốn con cái có tương lai tốt hơn. Một con đò tràn ngập hạnh phúc…
— Hết —
Để lại một bình luận