Phần 20
Dung tỉnh dậy, thấy Nhi nằm bấm điện thoại, Sa vẫn ngủ. Miếng chăn mỏng vắt ngang bụng, hở háng, hở vú. Nó quờ tay trúng 1 cái làm nó giật mình, cầm lên.
– Cái chi ri chị?
– Hihi, cái tối qua bọn chị làm em sướng đó.
– Eo ơi. Thiệt không?
Nó ngồi dậy nhìn quanh, 5 – 6 thứ nó lần đầu thấy trong đời. Nó tròn mắt nhìn quanh.
– Thiệt. Cái e đang cầm là cu giả 2 đầu. Kia là trứng rung, kia là dây bi…
– Để làm chi hả chị?
– Để làm tình cho sướng thôi. Tò mò à, hehe muốn nữa không chị cho sướng.
– Thôi thôi. Hihi.
Nó quay xuống khi nhìn thấy hình xăm trên mu Sa.
– Úi. Đẹp chị hè. Làm ri đau không chị?
– Hơi đau thôi, em ưng chị cho làm.
– Không mô, ba đập chết.
Khi nó quay đầu nhìn hình xăm của Sa ở tư thế quỳ. Cái mông tròn của nó vô tình chìa ngược về phía Nhi. Nhi tinh nghịch cầm con cu giả dài ngoằng, bỏ vào miệng mút cho trơn rồi nhắm lỗ đít nó đút mạnh.
– Á. Đau chị ơi. Hihi chết em à.
– Cho chừa cái tội tò mò, haha.
Nhi đút thêm mấy cái nữa, Dung rút ra vùng chạy vào nhà vệ sinh.
– Hihi. Chị làm em buồn ỉa nì.
Sa tỉnh giấc…
3 chị em ngồi ăn sáng ở ban công tầng 2. Lần đầu trong đời Dung được ăn sáng ngon như vậy. Ăn xong còn có ly ca cao. Sa và Nhi uống cafe.
– Chuyện em nói tối qua, theo chị là 2 đứa nên học nấu ăn. Chị cho học với đầu bếp của chị. Sau đó ra mở cái quán ăn mà làm cho đứng đắn.
Sa bắt đầu trước.
– Dạ. Rứa thì quá tốt rồi chị ơi. Em cũng chán long bong lắm rồi.
Nhi mừng rỡ.
– Dung có muốn học nấu ăn không bé?
Sa hỏi.
– Dạ, học với ai ạ?
– Học trong ks của chị. Nhi cũng học nữa.
– Để em xin ba đã. Em không có tiền mô. Hihi.
– Xin ba học thôi, không cần tiền. Chị lo cho 2 đứa hết.
– Dạ. Em cảm ơn chị ạ. Bao giờ chị cho em về quê?
– Trưa nghe. Sáng ni chị và Nhi có tí việc.
– Chị Sa là ân nhân của chị em mình, em phải ngoan và nghe lời nghe chưa?
Nhi quay sang dặn dò.
– Dạ, em biết rồi.
Một thằng đệ đeo kính đen chỉ tay vào chiếc taxi ở dưới đường đang mở cửa.
– Chị, họ tới tề.
Sa và Nhi nhìn xuống đường mỉm cười. Hường và Thơ vừa bước xuống taxi, mắt dáo dác sợ sệt nhìn quanh.
– Xuống dẫn lên thẳng tầng 11. Bảo con Thư thủ quỹ đưa Dung đi mua vài bộ quần áo.
Sa hất cằm ra lệnh. Thằng đệ dạ rồi nhanh chân chạy xuống tầng trệt. Sa quay qua Dung.
– Em ở đây, tí có người lên dẫn em đi mua đồ. Em ưng mua chi, ưng ăn chi hay chơi chi cứ nói, họ sẽ nghe lời em hết. Chị và Nhi bận việc đã.
Nói rồi Sa châm điếu thuốc mới, cùng Nhi bước vào sảnh tầng 2, bấm thang máy số 11.
Tầng 11 là tầng thượng của khách sạn. Nơi chỉ dành để bán cafe và có phòng gym. Sa đã dự tính trước sự việc nên dặn mấy đứa nhân viên phòng gym cáo lỗi với khách là bảo trì thiết bị.
Riêng phòng gym chiếm gần một nửa tầng 11. 2 bề là tường ngăn, 2 bề nhìn ra ngoài thành phố rất đẹp. Trong phòng đầy đủ tiện nghi mới nhất cho dân tập chuyên nghiệp. Có cả 1 võ đài đấm bốc.
3 thằng kính đen dẫn Hưởng và Thơ vào đã thấy Sa và Nhi đứng ở đó. 1 thằng nữa bước vào sau khóa trái cửa.
– Sao, tới đây có việc chi?
Sa ngồi nửa mông lên mép cửa sổ, hỏi khi Hường và Thơ đi tới. Nhi khoanh tay đứng bên cạnh.
– Em… em. Em cho chị xin lỗi. Chị không biết là người của em.
– Xin lỗi là xong à? Không biết thì hỏi chứ. Nếu hôm qua tui không tới kịp thì răng?
– Chị biết lỗi rồi. Em phạt chi chị cũng chịu. Chỉ mong em cho chị làm việc chị còn kiếm ăn.
– Lâu ni tui có phá việc chị mô. Còn con kia. Mi biết đây là ai không mà mi dám bẫy?
Sa nhìn qua Thơ, chỉ vào Nhi hỏi.
– Dạ… em không biết. Em sai rồi. Chị tha cho em.
Thơ lắp bắp quỳ xuống. Có lẽ cả đêm qua nó đã được nghe kể thêm về Sa. Và nó biết không chạy được. Nhi vẫn im lặng.
– Chừ chuộc lỗi răng đây?
Thơ và Hường nhìn nhau, rồi cúi gằm mặt.
– Em tha lỗi cho chị. Chị hứa sẽ không tới gần em nữa. Em muốn mấy tiền chị đưa?
– Nợ mạng đền mạng, nợ tình đền tình.
Bây giờ Nhi mới lên tiếng. Sa bấm điện thoại đưa lên trước mặt Thơ và Hường. Trong điện thoại là video đích thân Sa vừa cắt gân con Hồng bê đê tuần trước. Vụ việc này Hường có nghe mà giờ mới thấy.
– Phạt ri được không? – Sa hỏi.
– Đừng đừng. Chị xin em. Răng cũng được, đừng cắt gân chị.
Hường tái mặt, quỳ một chân van lạy.
– Rứa nợ tình đền tình được chưa? Tự nguyện không?
Thơ mặt cắt không còn giọt máu, Hường gật đầu.
– 3 Đứa. Đưa bà này sang bên kia. Làm sao thì làm, tụi bây phải làm cho bà này nhớ mãi chị luôn.
Sa ra lệnh. 2 thằng xốc nách Hường kéo qua bên khi vực các máy chạy bộ, cách đó khoảng 40m.
– Em. Trói con kia lên võ đài cho chị.
Thằng con lại lôi Thơ lên võ đài, lấy dây thừng trói 2 chân 2 tay vào 4 cột của võ đài. Thơ nằm ngửa, khóc lóc van xin.
– Xé áo quần nó ra.
Sa nói tiếp khi cùng Nhi nhảy lên võ đài. Thằng đệ lấy kéo cắt xé hết quần áo Thơ. Thân hình múp máo trắng bạch nằm dạng tay dạng chân giữa võ đài. Mồ hôi đẫm từ trên xuống dưới vì sợ.
– Được rồi. Em qua bên kia.
Sa mở cái túi da ở góc võ đài, cầm cái roi da đưa cho Nhi, ra lệnh cho thằng đệ. Nó cúi chào rồi đi qua bên kia.
Bên kia, tiếng la hét của Hường đang to dần, cùng với tiếng roi da chan chát. 1 thằng đút cặc vào mồm Hường, 1 thằng đụ từ sau tới, và 1 thằng quất roi da lên lưng. Mỗi nhát quất là 1 tiếng ứ hoặc tiếng thét của Hường…
– Nhi, tau xin mi, tha cho tau. Tau biết lỗi rồi. – Thơ van nài.
Chát – Nhi quất roi ngay giữa háng Thơ, nó quéo mông lên vì đau nhưng các dây trói giữ lại.
– Địt mẹ mi tha à? Lúc mi lừa tau vô phòng, bị ông kia hiếp mất trinh. Ai tha cho tau?
Chát – roi thứ 2 vắt ngang giữa 2 vú. Thơ ré lên vì đau, nước mắt chảy ra.
– Hôm qua chị Sa không tới, ai tha cho tau, ai tha cho bé Dung?
Nhi gằn giọng hỏi. Mặt đỏ phừng phừng. Nhi quỳ xuống cạnh mặt Thơ.
Bốp – Nhi tát thẳng vào miệng Thơ.
– Địt mẹ mi chửi tau đi. Mỗi lúc mi say mi chửi tau là ô môi, là đồng tính. Giờ mi chửi đi.
Bốp bốp bốp… Nhi tát thêm mấy cái nữa rồi đứng dậy… tuột quần. Thơ còn không kịp mở miệng van xin.
Nhi bước 1 chân sang bên kia. Đứng dạng háng ngay trên miệng Thơ.
– Địt mẹ mi, để tau cho mi biết thế nào là ô môi.
Nhi đái. Từng dòng nước đái chảy thẳng xuống mặt Thơ, Thơ sặc sụa trong đau đớn.
– Mi nhớ mặt tau chưa?
Nhi cúi xuống hỏi sau khi đã kéo quần lên. Thơ gật đầu lia lịa.
Nhi quay lại chỗ góc võ đài, nơi Sa đang đứng hút thuốc, lấy điếu thuốc trên tay Sa, trở về chỗ Thơ. Ngồi xuống ngang bụng.
– Tau phải để lại dấu ấn để mi nhớ đã hại đời tau thế nào. Ai hỏi thì nói là tại mi sống ác biết chưa?
Nhi dí thẳng điếu thuốc vào bẹn Thơ, chỗ sát mép lồn. Dí cho tới lúc điếu thuốc tắt ngóm thì đứng dậy cũng Sa bước xuống võ đài, đi thẳng ra cửa.
Tiếng thét đau đớn của Thơ cùng tiếng rên la kêu cứu của Hường trên tầng thượng chỉ có trời biết, đất biết, và 4 thằng đeo kính đen biết.
– Làm cho sạch rồi cho xe chở về.
Sa nói khi đi ngang chỗ 4 thằng kia đang quần Hường tan nát.
Ra khỏi cửa, Sa cầm đt gọi Thư.
– Em ở mô? Mua vài bộ đồ cho Dung rồi về sớm.
… 30p sau, Sa cho 1 thằng lái xe đưa Dung và Nhi về quê Dung. Dung cưới tíu tít suốt đường đi. Sắp được gặp ba rồi. Nhi cũng vui trong lòng vì người yêu nhỏ bé ngây thơ. Nhi không biết trong niềm vui gặp ba ấy có 1 niềm vui khác…
Để lại một bình luận