Phần 22
Dung ngạc nhiên khi thấy sự thân thiết của ba và Nhi trên xe khách khi trở về thành phố. Họ xưng hô Chú với Con nghe gần gũi hơn, nói chuyện tự nhiên hơn. Dung không biết đêm qua họ nói gì với nhau nhưng Dung vui vì điều đó.
Về thành phố, Đạo bảo 2 đứa dẫn mình tới gặp Sa để nói lời cảm ơn. Sau đó Sa cho xe đưa cha con Đạo về xóm chài, Nhi xin đi theo cho biết nhà.
Nhi thích thú từ mấy hôm trước khi nghe Dung kể về cuộc sống xóm chài, về tới đò Nhi mới hiểu vì sao cha con Đạo lại làm điều ấy. Con đò quá nhỏ, mọi sinh hoạt đều trên ấy, bảo sao không có kích thích. Nhi không coi thường họ mà thương họ hơn, thương Dung hơn nhiều. Nhi thầm nghĩ sẽ cố gắng bù đắp cho Dung. Thấy 3 người trong gia đình Đạo tíu tít nói chuyện, Nhi ước gì mình cũng có 1 gia đình như thế, Nhi buồn.
– Mai chú cho con đi cá với.
Nhi nêu ý kiến.
– Thôi, con là tiểu thư chân yếu tay mềm, đi chi cho khổ.
Đạo mỉm cười trả lời.
– Không. Con làm được, con đi cho biết. Nghe Dung kể con ưng lắm.
– Dạ, ba cho chị đi với cho vui ba nghe.
Đạo cười chịu thua. Nhi xin về nghỉ kẻo mệt, hẹn sáng mai quay lại.
Ăn cơm trưa xong, Đạo nằm vắt chân hút thuốc, bàn chuyện với vợ. Chuyện cho con Dung lên học nấu ăn, lúc nãy nói với Sa là cho về nhà bàn lại, chứ không lẽ mình cho con đi luôn, họ bảo mình ham hố. Đạo ít học nhưng cư xử rất khéo.
– Ba cho con đi hi?
– Ừ. Mai đi với con Nhi luôn. Nhưng ba nói họ rồi, ba sẽ cho con tiền trọ với tiền ăn. Họ dạy miễn phí là tốt rồi.
– Dạ. Hihi cảm ơn ba.
Đạo đưa cho vợ ít tiền, bảo là cất cho thằng Hiếu. Số tiền còn lại Đạo sẽ lên gửi ngân hàng kẻo cất nguy hiểm.
Rồi Đạo ra lái cho đò đi cá thì phát hiện thấy điều bất thường ở bãi đò.
– Em, đò nhà chị Hiền mô?
Đạo hỏi vợ.
– Đi rồi anh.
– Đi mô?
– Không ai biết cả, 2 – 3 ngày rồi.
– Răng mà đi?
– Haiz, hôm trước bác Phồn qua mượn chi đó, bắt gặp mẹ con chị ấy đang… với nhau.
Đạo hơi sững khi hiểu ra câu chuyện, rồi Đạo bình tĩnh lại.
– Rứa thì việc chi mà bỏ đi.
– Không đi làng xóm họ nói sống chi nổi anh.
– Răng không, họ nói kệ cha họ. Nằm với người nhà con hơn người ngoài.
Vợ Đạo biết mình bị nói kháy nên im bặt. Con Dung cũng nghe thấy, nó không hiểu câu ba nó nói, nhưng nó hiểu nội dung là đò nhà dì Hiền phải đi vì người ta bắt được mẹ con dì ấy làm điều như nó với ba nó. Nó nhìn ra phía trước mũi đò suy ngẫm. Mình thì sao nhỉ??? Bao câu hỏi trong đầu nó…
Đạo thả tay chèo, Con đò lặng lẽ trôi theo dòng nước.
Gần 5h chiều, Đạo và vợ kéo lưới lên mũi đò. Vợ Đạo ngồi gỡ cá ở mũi đò, Đạo ra lái xuôi đò về, Dung nhảy xuống tắm và bơi theo đò. Mới vắng vài ngày thôi nó đã nhớ cảm giác tắm sông, cảm giác nước ôm ấp cơ thể nó. Nó bơi rất giỏi, Đạo chả quan tâm nó ở đâu, chút sau nó đã bám thành đò leo lên.
Nó chui vào thành đò thay quần áo, mặt nó hướng ra phía mũi đò nơi mẹ nó ngồi, mông nó chìa ra hướng lái đò, trước mặt Đạo.
Nó cởi phăng cái quần lót vướng víu mấy hôm nay mà do lên thành phố phải mặc, miệng vừa hát vừa lau người, vòm đò thấp nên nó phải lom khom.
Vợ Đạo ngước mắt, thấy giữa háng con bé đã lùm lùm lông đen.
– Này con, mai mốt thay quần áo thì kéo rèm lại hi, lớn rồi phải ý tứ.
– Dạ, hihi.
– Con không mặc quần lót à?
– Dạ thôi, về nhà ri cho thoải mái, cả đời con có hề mặc, mô lên thành phố mặc nóng khó chịu quá.
– Khó chịu cũng phải mặc, lớn rồi phải ý tứ mới có chồng, biết chưa?
– Con không lấy chồng mô, hihi.
Con bé khúc khích cười, Đạo cũng cười. Ánh mắt Đạo không rời khỏi 2 mép lồn múp máp và lỗ đít bé xíu của nó.
Đêm ấy vợ Đạo gạ đụ. Đạo lật vợ úp mặt vào mạn đò như thường lệ, Đạo ở sau lưng úp thìa và nắc nhẹ.
Nghe tiếng động quen thuộc, Dung khó chịu lắm. Nó trăn trở một lúc thì lồm cồm dậy tới chỗ ấy tuột quần ngồi. Đạo vẫn nắc vợ nhẹ đều. Thấy nó tới, Đạo lặng lẽ đưa tay trái đang ở trên ra, luôn vào mông nó, đút vào lồn nó, thụt nhẹ.
Đạo cố ép vợ sát vào thành đò để không có cơ hội quay ra bằng những cú nắc mạnh hơn, tay kia vẫn đều đặn móc lồn tình yêu bé nhỏ. Không có giọt nước đái nào cả mà là những đợt dâm thủy ứa ra nhầy nhụa…
Rồi tất cả chìm vào giấc ngủ.
5h sáng, Đạo đang pha nước uống thì vợ Đạo nhảy lên bờ, lên công viên tập thể dục với mấy bà bạn.
Đạo vứt nhanh điếu thuốc, tới bệ con bé đang ngủ, nhẹ nhàng kéo quần nó xuống. Nó vẫn ngủ cho đến cú táp thứ 3 của Đạo vào hột le, nó tỉnh giấc. Sau vài giây định thần, nó ngồi dậy ghì đầu Đạo vào háng.
– Ứ ứ, ba ơi… bựa ni có con… ứ ứ. Ba đừng đụ mẹ nữa nghe.
– Răng rứa con, con ghen à?
Đạo ngẩng đầu lên.
– Dạ không, mà con khó chịu lắm. Hic.
– Ừ, ba biết rồi.
Đạo lại vục mặt vào ngã ba thơm tho ấy, liếm mút bất chấp. Dung lại ngửa người ra, hẩy mông lên, vò đầu bứt tóc Đạo. Lồn đứa trẻ buổi sáng căng mọng, nóng ấm.
Đạo đút thêm 2 ngón tay vào lỗ đít mà móc, con bé giờ đã dâm hơn và quen rồi nên bật miệng rên to.
Bỗng tiếng nhạc trên công viên tắt. Đạo lật đật ngồi dậy đưa tay chùi miệng, nó kéo quần chạy tới chỗ ngồi đái, tay với lấy bàn chải đánh răng. Không ai nói ai cũng hiểu là bài tập thể dục đã hết và vợ Đạo sẽ về.
Vợ Đạo về khi Đạo đang lom khom đun nước nấu mì tôm, Dung đang chải tóc sau lái. Mọi dấu vết đã mất. Theo sau vợ Đạo là Nhi. Nó dễ thương dịu dàng trong bộ đồ tứ thân quê mùa. Tay nó xách cái ba lô trong đó có ít hoa quả, bộ quần áo và cái điện thoại.
– Con chào chú! Dung, dậy lâu chưa em?
– A chị tới sớm rứa. Em mới dậy.
– Thôi vô ăn sáng để đi hè. – Đạo bưng xoong mì tôm xuống sàn đò và nói.
Nhi chui vào đò…
Nhi thích thú lên trước mũi đò khoắng nước, chụp ảnh với Dung khi Đạo dong đò lên hướng bãi sậy. Vợ Đạo ở trong khoang ghi ghi chép chép, đếm tiền, sắp đặt.
Như thường lệ, lên bãi sậy, nhà Đạo lại rải lưới sâu bắt cá to. Đạo cho 2 con bé đi đặt rớ tôm, còn Đạo và vợ rải lưới.
Nhi thích thú đi theo Dung, nghe Dung hướng dẫn cách bỏ mồi, cách đặt rớ. Nó khoái chí nhảy chân sáo sát mép nước cho nước văng lên. Lúc 2 đứa quay về thì Đạo cũng rải lưới xong, vợ Đạo ngồi nhặt rau chuẩn bị bữa trưa, Đạo xách đồ nghề đi vào hướng trong bãi sậy.
– Chú đi mô rứa?
– Ba em đi bẫy chim đó.
Dung nhanh nhảu trả lời khi Nhi thắc mắc.
– Cho con đi với. – Nhi nhìn Đạo với ánh mắt trìu mến.
– Con đi nữa. Hihi – Dung mè nheo.
– Thôi, con ở nhà tí kéo lưới với mẹ. Để chị đi với ba. – Vợ Đạo ngồi trên bờ nói với ra.
Dung tiu nghỉu đành leo lên đò, Nhi chạy theo Đạo nãy giờ vẫn không dừng bước, nó bắt kịp Đạo.
Đạo ân cần giải thích cho Nhi từng cái nó thắc mắc, cây gì, con gì. Mỗi khi Đạo đặt bẫy nó cũng hỏi.
Nhi thật sự thích cuộc sống như vậy. Bình yên và thoải mái. Nó ước gì nó có một gia đình như vậy. Đạo thì cười vì nhìn nó lớn khôn thế mà lúc này leo lẻo hỏi như trẻ con.
Ngang chỗ một ao nước nhỏ đầy lá sậy khô, Đạo cẩn thận vén từng lớp lá bắt được một con lươn to. Cùng lúc ấy sau lưng Đạo, Nhi hét ré lên.
– Chú ơi, cứu con, huhu.
Đạo quay lại thì bật cười, con rắn vừa quay đuôi trườn đi. Nhìn nó Đạo biết là rắn nước. Nhi bị con rắn cắn 1 phát vào bắp chân. Xuyên qua lớp quần mỏng, nó sợ quá mặt tái mét.
– Huhu, nó cắn con rồi. Cứu con.
– Không răng mô, rắn nước thôi. Đưa chú coi.
Đạo ngồi xuống kéo đoạn quần lên tới đầu gối. Bắp chân trắng nõn săn mịn của Nhi bị vết cắn làm ứa máu.
Đạo xoa nhẹ xung quanh cho máu chảy ra, bắt lai quần nó lau sạch. Rồi với tay vứt vài lá dâm bụt nhai, đắp vào vết cắn, xé 1 miếng lưới trên oi đựng đồ cột lại. Đạo giải thích cho nó là rắn không độc, nhưng làm vậy cho hết ngứa và nhanh cầm máu.
Trong khi Đạo băng chân cho Nhi, nó nhìn Đạo với ánh mắt ngưỡng mộ. Nó thấy như ba nó đang ở đó, hiểu biết, chăm sóc nó ân cần, nhưng lạnh lùng, quyết đoán.
Khi trở ra, vợ Đạo và Dung đã nấu xong cơm canh, Đạo nước chim, vợ Đạo kho lươn với nghệ, mọi người ăn cơm dưới cây ngô đồng. Ai cũng vui vẻ, Cảm giác như một gia đình. Vợ Đạo cũng vui vì con mình có người bạn hiền, sắp tới lại học cùng nhau.
Ăn cơm xong, vợ chồng Đạo ngồi nghỉ ở gốc cây ngô đồng, vừa uống nước vừa bàn chuyện. 2 con bé lên đò ngủ.
Vừa leo lên đò, Dung đã tuột quần ngồi đái.
– Em đái đây á? – Nhi tròn mắt.
– Dạ, hihi ai chả thế.
– Không ngại mọi người à? Răng không đi chỗ khác?
– Ngại thì kéo cái rèm này lại. Chị nghĩ là trên đò thì có chỗ mô khác mà đi?
– Ừ hè. Chị quên.
Nhi cười, rồi Nhi thương. Cuộc sống họ khó khăn quá. Đến chỗ đi vệ sinh cũng không có cho đường hoàng, hèn chi cha con họ gần gũi nhau vậy. Rồi 2 đứa ôm nhau ngủ.
Tối đó Nhi ngủ lại. Đáng lẽ Nhi về lúc chiều, nhưng Dung năn nỉ ngủ lại mai đưa Dung đi luôn nên Nhi đồng ý.
Sau khi đưa Dung lên bờ ăn kem, ăn chè, rồi mua về cho vợ chồng Đạo thì Nhi thấy các đò xung quanh lục đục tắt điện ngủ. Ở dưới đò thì buổi tối có việc gì làm ngoài nghe đài và đi ngủ. Đạo cũng trải chiếu.
2 con bé ngủ phía mũi đò, vợ chồng Đạo ở phía lái đò.
Tất nhiên có khách thì vợ chồng Đạo không làm tình, Dung cũng không dậy nữa đêm. Mọi người nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Nhưng… Nhi thì không. Phần vì nó lạ, chưa hề ngủ dưới đò, có ai trở mình là con đò hơi nghiêng, Nhi chưa quen, phần vì đau bụng. Có lẽ do hôm nay nó ăn nhiều thứ ngon và lạ, nó ăn nhiều, phần vì vừa nãy ăn cả chè. Nó nghĩ vậy. Nó trằn trọc mãi, cố nhịn hy vọng tới sáng mai. Cũng có khi nó định kêu Dung dậy lên công viên với nó, nhưng lại thôi. Nó ngồi dậy vén rèm định ra phía mũi đò, nhưng tối thui, gió thoang thoảng, sợ ma. Nó lại thôi.
Cuối cùng không chịu nổi, nó khẽ bấm phím điện thoại cho sáng màn hình, lom khom tới chỗ sáng nay Dung ngồi đái, nó tuột quần ngồi xuống thật khẽ.
Nó khoan khoái khi xả hết mọi thứ trong bụng mà nó nhịn nãy giờ. Nó cố gắng hết sức để không gây ra tiếng động, nhưng vẫn có những âm thanh riêng nhất nhỏ.
Nhưng khi nó vừa rửa đít xong chuẩn bị đứng dậy thì một bàn tay thô ráp nhẹ nhàng chạm vào mông nó. Nó rùng mình vì bất ngờ, rồi thoáng chốc nó ngồi yên. Nó nhận ra bàn tay đó là của ai.
Ban đầu nó ngồi yên vì không muốn đánh thức những người kia, nhưng cảm giác hưng phấn xâm chiếm cơ thể nó.
Phải thực lòng là nó không sướng nhiều. Nó là dân lưỡng tính, nam nữ gì nó cũng yêu được, làm tình với ai nó cũng sướng được. Ngay cả khi đi học nó cũng từng yêu con trai. Nhưng sau khi ba nó mất đi, nó dặn lòng chỉ yêu con gái. Nó không muốn vướng vào gia đình chồng con rồi có những bi kịch không muốn như ba mẹ nó.
Trong quá trình làm gái, không ít lần nó tiếp khách nam, nó cũng biết sướng, nhưng cơ bản nó vẫn muốn nữ hơn.
Nhưng giờ nó hưng phấn, phải dùng từ hưng phấn mới đúng. Vì cái cảm giác lén lút cạnh những người thân. Vì người này nó quý trọng như ba nó. Vì ở cái tình thế nó không thể tưởng tượng cả ở trong mơ.
Bàn tay kia sau khi đẩy từ mông Nhi lên tới mu lồn thì dừng lại. Có gì đó hơi lạ. Nó chưa móc vào trong, cũng không bóp, mà sờ xung quanh mu. Rồi nó trượt ra mông, sờ vào… bắp chân chỗ rắn cắn.
Cả Nhi và bàn tay kia đều nhận ra sự nhầm lẫn này, Nhi đủ thông minh để hiểu điều đó. Ban đầu Đạo tưởng là Dung, như khi chạm vào lồn Nhi thì Đạo nhận ra sự khác nhau. Lồn Nhi to hơn, Nhi vừa cạo lông hôm trước, nay ra lúc phún cứng. Trong khi lồn Dung mềm mà nhỏ hơn, lông dài nhưng mịn nhỏ. Để chắc ăn thì Đạo sờ tới bắp chân chỗ rắn cắn. Nhưng khi xác định đó là Nhi mà thấy Nhi không phản ứng gì, Đạo đưa tay trở lại háng. Cái lồn lạ làm Đạo phấn khích hơn. Đạo bóp, Đạo móc, Đạo day đủ thứ.
Ban đầu Nhi hưng phấn vì cảm giác lạ và lén lút, nhưng khi bị Đạo kích thích mạnh thì dâm thủy Nhi cũng trào ra. Khi ngón tay đã trơn, Đạo tụt xuống đút vào lỗ đít. Đạo cảm nhận lỗ đít Nhi có lông măng xung quanh, dễ vào hơn của Dung. Nhi vẫn ngồi im nín thở. Đôi khi hơi nhón mông lên vì Đạo móc quá mạnh.
Rồi không muốn gây ra chuyện lớn. Nhi đưa 1 tay xuống nắm cổ tay Đạo rút ra. Tay kia Nhi cầm gáo nước. Nhúng bàn tay Đạo vào gáo nước, Nhi nhẹ nhàng rửa sạch. Xong Nhi kéo quần quay lại chỗ Dung nằm.
Để lại một bình luận