Phần 9: Đêm Cuối?
Đồi Mơ…
Ngân đang nằm trên giường, vẻ mặt vô cùng mệt mỏi. Đầu em luôn luôn rối bời trước những chuyện đã xảy ra. Chỉ trong vòng chưa đầy một ngày, em đã bú cu của bạn trai cũ đến 2 lần, trong khi người yêu hiện tại còn chưa được hưởng phúc phần ấy.
Em biết đó là sai trái, đó là tội lỗi. Nhưng sao em không thể dũng cảm đối diện. Em luôn trốn tránh, em luôn tìm lý do. Càng ngày, em càng quên mất việc mình làm sai lầm đến mức nào. Thậm chí, có vài khoảnh khắc em cho rằng việc đó là bình thường. Ngoài kia cũng sẽ có không ít trường hợp như em!
Như để củng cố cho lập luận ấy, Ngân mở điện thoại lên search về chuyện dây dưa với người yêu cũ. Những câu chuyện thấm đẫm lỗi lầm ấy lại khiến Ngân đồng cảm. Em cũng đang trong tình cảnh như họ. Bị mắc kẹt giữa hiện tại và quá khứ.
Tuy có chút khác rằng họ tự nguyện, còn Ngân thì bị ép buộc, nhưng điều đó lại khiến Ngân cảm thấy mình vẫn còn tốt chán. Những cô gái kia sẵn sàng gian díu với bạn trai cũ, còn em là do Huy uy hiếp mà thôi.
Em chỉ là người bị hại!
“Chỉ cần đến ngày mai… mọi chuyện sẽ kết thúc…” Ngân mím môi.
Tựa như Ngân đang đứng cuối đường hầm.
Những tia sáng le lói bên ngoài đang chiếu vào ở cửa ra.
Chỉ cần đến ngày mai, em có thể bước ra khỏi đường hầm.
Nhưng tại sao?
Tại sao… em lại quay đầu lại?
GO! Đà Lạt. Siêu thị nằm ở quảng trường.
Huy và Linh tình tứ đi mua sắm. Tối nay là bữa cuối cùng của chuyến đi Đà Lạt này. Cả bọn đã quyết định sẽ tổ chức BBQ. Đó cũng là lý do Huy và Linh ở đây, họ đang mua sắm nguyên liệu cho bữa tối.
Linh khoác tay Huy, đôi mắt đảo quanh những miếng thịt tươi ngon.
Ngay bên cạnh em, Huy vẫn tỏ ra hết sức bình thường. Tựa như những chuyện điên rồ mà hắn đã làm chưa từng xảy ra.
Thấy Linh cứ cọ xát vú vào tay mình, Huy mỉm cười: “Sao vậy?”
“Xí! Sắp về rồi! Em với anh mới làm được có 2 lần!” Linh bĩu môi.
Huy nghe xong liền nói: “Em đúng là con đĩ mà, thèm lắm sao?”
“Chứ sao nữa!” Linh nói rồi nhón chân hôn Huy. Cứ như em thèm khát hắn nhiều lắm.
Huy chẳng thèm để ý xung quanh có nhiều người, tét mông của Linh một cái: “Đợi tối nay đi!”
“Anh hứa rồi nha!”
“Ừm…” Huy gật đầu, ánh mắt hắn chuyển về phía xa.
“Tối nay sẽ là một đêm dài!”
Cùng lúc Huy và Linh đang đi siêu thị, Nhân ở nhà chuẩn bị chu đáo chỗ ăn tối nay. Vị trí hắn chọn cách sân căn hộ nhóm thuê không quá xa, lại là chỗ ngắm cảnh vô cùng đặc biệt!
Giờ chỉ đợi Huy với Linh về rồi bắt tay vào ướp đồ nướng thôi!
Nhân bước vào nhà. Đôi mắt nặng trĩu nhìn lên cánh cửa phòng của mình. Sáng hôm nay, hắn cùng Ngân và Linh đi tham quan. Bỗng Ngân bị đau bụng và đi vệ sinh. Nhân gọi điện hỏi han thì gặp phải thái độ vô cùng giận dữ của Ngân, sau đó em cúp máy. Dù Nhân sau đó gọi nhiều cuộc nhưng Ngân không bắt máy. Khoảng 30 phút sau, Ngân gọi lại cho hắn. Cả bọn gặp nhau tại cổng chào rồi ra về. Thái độ của Ngân có gì đó khác lạ, dù em vẫn tươi cười, nhưng sự khó chịu là điều không thể che giấu.
“Ngân có vẻ hơi mệt… nhưng em ấy có bao giờ nóng giận với mình như vậy đâu nhỉ?”
Nhân xoa cằm, hắn cảm giác mình vừa làm điều gì đó khiến bạn gái mình giận.
“Thôi rồi… là do mình gần gũi với Linh quá!” Nhân vỗ đầu. Hắn tự trách mình phải nhận ra sớm hơn. Hắn cho rằng bạn gái mình đang ghen nên mới như vậy.
Nhân bước đến trước cửa, hắn tính đẩy cửa vào thì cánh cửa đột nhiên mở ra.
Ngân và Nhân nhìn nhau.
Mặc cảm tội lỗi khiến cả hai có chút rối và chưa biết cách đối mặt thế nào.
“Mình là đàn ông mà… mình phải tìm cách… giải quyết!” Nhân nói thầm, sau đó hít một hơi nói: “Ngâ…”
Chưa kịp dứt lời, Ngân đã lao đến ôm Nhân.
“Em xin lỗi! Sáng nay em đã lớn tiếng với anh! Chỉ là em có chút khó chịu trong người thôi!” Ngân dịu dàng nói.
Được bạn gái xin lỗi có lẽ là điều vô cùng hiếm hoi. Nhân hơi bất ngờ, sau đó lại ngập tràn hạnh phúc. Hắn ta cũng ôm lấy Ngân, vuốt lấy tấm lưng của em.
Hắn cảm thấy Ngân thật hiểu chuyện, điều đó làm Nhân càng yêu em hơn. Nhưng hắn không biết rằng, em chỉ đang cố khiến hắn không nghi ngờ gì thôi.
“Em xin lỗi! Sau chuyến đi này, em sẽ yêu anh nhiều hơn!” Ngân nói thầm.
Chợt, ánh mắt cả hai say đắm.
Bờ môi không hẹn mà tìm đến nhau.
Mềm mại, quấn quýt.
Bàn tay Nhân xoa dọc lưng Ngân, cảm nhận lấy cơ thể yêu kiều của em.
Nụ hôn nồng cháy khiến họ không thể dừng lại, cả hai cứ thế kéo nhau lên giường.
Nhưng lần này, Ngân đã vật Nhân xuống.
Em chủ động chiếm lấy kèo trên.
Một thứ gì đó đang trỗi dậy trong em.
Một đốm lửa nhỏ bùng phát với mồi đốt là những suy nghĩ rối bời, những áp lực mà em đang gánh chịu.
Em nhận ra lúc mình bú cu cho Huy, ngọn lửa ấy đã thiêu rụi những điều nặng nề mà não bộ đang phải chất chứa.
Có lẽ đây là một cách để em tạm quên đi những việc sai trái mình đã làm.
“Em sẽ tặng anh một món quà!”
Trước sự bất ngờ của Nhân, Ngân thẳng thừng tụt chiếc quần thun của hắn xuống. Dương vật căng cứng của hắn ngóc lên, chĩa vào mặt Ngân.
“Em…” Nhân quá sốc luôn. Ngân đang làm gì vậy? Sao em có thể chủ động đến mức này?
Ngân dùng tay chạm vào rồi vuốt ve lấy cây thịt nóng hổi ấy. Chỉ mới vậy, Nhân đã phê tới óc rồi. Bởi lẽ hắn đã mong đợi điều này rất lâu. Hắn muốn người yêu chủ động nắm lấy dương vật mình.
“Em… sao vậy?” Nhân tuy đang sướng nhưng vẫn lo cho sự khác thường của Ngân.
“Không sao đâu! Anh đã vì em làm nhiều chuyện… em chỉ muốn… báo đáp anh thôi! Anh cứ từ từ tận hưởng nhé!”
Ngân đưa đôi mắt nhu tình của mình lên. Dáng vẻ của em lúc này thật khiến Nhân muốn xịt máu mũi.
“Không biết vị nó sẽ như thế nào?”
Ngân nghĩ xong liền há miệng, em đưa dương vật của Nhân vào trong miệng mình.
“Ahhhh!”
Nhân như lạc vào chốn thần tiên. Khoảnh khắc Ngân há miệng ra, hắn đã hình dung được chuyện tiếp theo sẽ là gì. Hắn không rõ vì sao bạn gái mình lại biết cái này. Càng không rõ tại sao em lại có thể chủ động làm chuyện đó. Theo lẽ thường thì Ngân phải e thẹn mới đúng chứ.
Nhưng giờ đâu phải là lúc nghĩ về chuyện đó.
Sự sung sướng bùng nổ trong từng tế bào của Nhân.
Hắn thoáng chốc run lên.
“Ngân… tuyệt quá!”
Sự ấm nóng của khoang miệng làm Nhân chìm đắm trong khoái lạc.
Còn về phía Ngân, em có chút thất thần. Em muốn bú cu cho Nhân vì hai lý do, thứ nhất em đang rất stress và muốn dùng việc này để tạm quên những suy nghĩ trong đầu, thứ hai là vì Ngân muốn… đền tội cho Nhân sau những việc tội lỗi mà em làm. Một món quà bồi thường cho anh bạn trai tội nghiệp để Ngân có thể an lòng phần nào.
Nhưng mà, khoảnh khắc em ngậm lấy dương vật Nhân, em lại thấy sự khác biệt. Thật buồn cười khi dương vật của Huy lại hiện lên trong đầu Ngân. Sự thân thuộc của nó mới là thứ khiến em dễ chịu!
Dương vật của Nhân cũng không kém Huy là bao, nhưng cái khác biệt chính là… độ quen thuộc. Ngân không hề cảm thấy thoải mái khi bú dương vật của Nhân, dù đây là dương vật của người yêu em. Trong khi đó, hình bóng dương vật của Huy, thứ mà em đã bú rất nhiều lần, cứ thấp thoáng.
“Mày điên rồi!” Ngân vứt bỏ những suy nghĩ trong đầu, em chăm chú dùng lưỡi kích thích dương vật bạn trai.
Cái lưỡi điêu luyện trượt trên đầu khấc, khiến dương vật Nhân giật giật vì sướng.
Ngân bắt đầu ngậm mút dương vật Nhân. Đôi môi em trượt lên thân dương vật. Nhưng hành động của em không mượt mà như lúc làm cho Huy. Sự ngại ngùng vẫn còn nơi đầu môi, khiến cho em chỉ dám đưa một phần dương vật vào.
Đối với Nhân, đó đã là quá đủ cho những ước mơ của hắn. Nhưng hắn không biết rằng bạn gái mình đã từng nuốt trọn một cái dương vật dài còn hơn của mình.
Nhân thì tận hưởng khoái lạc, còn Ngân càng bú lại càng nhớ về Huy. Chẳng hiểu sao hình bóng của Huy lại xuất hiện thay thế cho Nhân lúc này. Cả cái dương vật của Nhân cũng hóa thành của Huy.
Điều này lại giúp Ngân bú hăng say hơn, em nhớ cái cách dương vật của Huy tung hoành trong miệng mình, chơi đùa cùng chiếc lưỡi và cuống họng của em.
“Ah… ah…” Nhân thở dốc, hắn rên rỉ trong sung sướng. Mọi thứ cứ như một giấc mơ vậy.
“Anh Nhân, chị Ngân! Bọn em về rồi nè!” Tiếng gọi của Linh phát ra từ tầng dưới khiến cả Ngân và Nhân đều giật mình. Nhân theo phản xạ đứng phắt dậy, làm cho Ngân đang bú cho hắn phải té ngửa ra.
Nhân vội vội vàng vàng kéo quần lên, ánh mắt lo sợ nhìn ra cửa. Hắn lo rằng Linh và Huy sẽ thấy cảnh này. Nhưng thứ hắn cần lo là cô người yêu vừa té ngửa của mình.
Một thứ gì đó vừa rơi ra từ Ngân.
Ánh mắt của em nhìn Nhân có chút thay đổi.
“Em không sao chứ?” Nhân hoảng loạn đỡ Ngân dậy. Chạm vào người hắn, Ngân thấy bạn trai mình đang run.
“Tại sao… anh ấy phải sợ sệt như vậy?” Đôi mắt Ngân hơi đen lại.
Đúng lúc này, Linh và Huy xuất hiện ở cửa.
“Tình tứ quá nha! Hai người vừa làm gì mờ ám đúng không?” Linh chống tay vào hông, ánh mắt trêu chọc nói.
“À có gì đâu, bọn anh có làm gì đâu!”
Nhân xua tay.
“Hai người mua đồ nướng xong rồi hả? Vậy chúng ta đi ướp thôi!”
“Ok!” Linh gật đầu.
Trong khi cả hai người trò chuyện, họ không biết rằng, ánh mắt của Huy và Ngân chạm nhau.
Một thông điệp gì đó đã được gửi.
“Ê mày… người yêu chủ động có phải là… ẻm đang muốn?” Nhân canh lúc chỉ có Huy bên cạnh liền lén lút hỏi.
“Hả? Ngân chủ động làm gì với mày à?” Huy hứng thú hỏi.
“Ừ… ẻm bú cái đó của tao!” Nhân mừng rỡ nói, cảm giác lâng lâng lúc nãy vẫn còn.
“Thế à…” Huy cười ẩn ý, sau đó vỗ vai Nhân: “Tối nay chốt hạ đi!”
“Ừm tao cũng đang định vậy…”
“Nhớ chuốc em ấy say một tí!”
“Tao biết rồi… mà tao sợ tao cũng say quá mày! Má hôm qua vui quá nên tao lỡ uống nhiều!” Nhân gãi đầu.
“Tao cũng không nghĩ đô mày yếu đến vậy… nhưng không sao, tối nay cứ uống đi! Tao chọn loại rượu nhẹ nhàng rồi! Mày yên tâm! Chưa kể…”
Huy dúi vào tay Nhân một gói thuốc.
“Thuốc gì đây?” Nhân tò mò.
“Thuốc chống say, nhậu xong uống cái này mày sẽ tỉnh ngay!”
“Thật sao?” Nhân vui mừng, có thứ này thì hắn không sợ say nữa rồi!
“Mày tốt với tao quá! Chuyến này về tao dẫn mày đi nhậu tiếp!”
“Có gì đâu! Anh em mà! Tao đã hứa với mày rồi, tao sẽ giúp mày… đưa em ấy lên giường!” Huy nhún vai, lời nói chứa đầy ẩn ý. Nhưng Nhân vẫn ngu ngơ không nhận ra.
Màn đêm đen kịt được thắp sáng bởi những ngôi sao.
Ánh lửa bập bùng.
Mùi thịt nướng thơm lừng.
Rượu ngọt.
Không khí lạnh giá của Đà Lạt.
Những bản nhạc du dương lại không kém phần sôi động của tuổi trẻ.
Cảnh đẹp, người đẹp!
Tất cả những yếu tố trên tạo nên một bữa tối BBQ không thể nào hoàn hảo hơn.
“Ah!” Nhân đút cho Linh một miếng thịt thơm ngon.
Nhìn hai người tình tứ như vậy, Ngân có chút cảm giác khó chịu. Nhưng tại sao lại vậy? Em lấy quyền gì để khó chịu? Huy là bạn trai cũ của em. Chỉ vì bị hắn ép bú cu hai lần mà em trở nên như vậy sao?
Ngân uống vội ly rượu trong tay như một cách để quên đi những điều vẩn vơ vừa nghĩa. Loại rượu này thật nhẹ nhàng làm sao. Ngân cũng từng uống rượu tây, nhưng những loại rượu em uống có mùi cồn khá nồng, không được êm dịu như thứ rượu này.
Nhân cũng như Ngân, khá thích rượu mà Huy đem đến. Nhưng cả hai không biết rằng bản thân đang bị hương vị dịu dàng của nó đánh lừa. Loại rượu này được biết đến là “kẻ giết người thầm lặng”. Thứ rượu này vừa uống vào thì không sao, nhưng sau khi ngấm vào sẽ say gấp nhiều lần rượu bình thường.
Có lẽ vì loại rượu này dễ uống nên cả bọn cứ nâng ly mãi thôi. Trong bữa tiệc, đôi bên cũng trò chuyện không ít. Dù chưa quá thân thiết nhưng cũng đủ thứ để nói. Huy cũng là kẻ biết ăn nói, dẫn dắt câu chuyện đi khắp mọi chủ đề. Thỉnh thoảng, hắn lại hỏi han Ngân như cả hai rất xa lạ.
Khoảng giữa tiệc, Huy đứng dậy đi vệ sinh. Bầu không khí có chút trầm xuống. Giờ đến lượt Linh dẫn chuyện. Ngân có vẻ hơi lơ đễnh, chỉ có Nhân là vẫn chăm chú nghe. Hắn biết mình nên giữ khoảng cách với Linh. Nhưng men rượu trong người khiến hắn trở nên mất kiểm soát.
“Má sao chóng mặt vậy trời?” Nhân thầm than. Hắn nghi ngờ đô của mình có quá yếu không khi rượu nhẹ như vậy cũng có chút say.
Bỗng, điện thoại Ngân rung lên.
Trong lúc Nhân và Linh đang trò chuyện, Ngân mở điện thoại lên. Là tin nhắn của Huy. Chẳng hiểu sao, Ngân không quá bất ngờ. Từ lúc Huy đứng dậy đi vệ sinh, Ngân đã linh cảm được chuyện này sẽ xảy ra.
Ngân đang định đứng dậy thì Nhân nắm tay em lại.
“Em đi đâu vậy?”
Ngân hơi có chút cứng đờ, em không thể để Nhân nghi ngờ được. Em nói: “Em đi lấy chai rượu mới!”
“À… để anh đi cho!”Huy…
Thấy Nhân đứng dậy, Ngân vội kéo hắn xuống.
“Thôi, anh cứ ngồi đây chơi đi, em vào cắt thêm tí trái cây!”
“Để em đi cho chị!”
Linh cũng đứng dậy. Nhưng Ngân lại lắc đầu: “Không cần đâu, để chị đi được rồi! Em cứ ngồi chơi đi!”
Sau đó, Ngân đứng dậy rời đi một cách dứt khoát. Nhân và Linh có hơi thắc mắc nhưng cũng không để tâm nhiều lắm.
“Anh còn muốn gì nữa?”
Thái độ Ngân cực kỳ khó chịu. Em chất vấn Huy, kẻ đang thong thả đứng trong bếp.
“Em yêu! Vào đây với anh!” Đó là đoạn tin nhắn mà Huy đã gửi cho Ngân lúc nãy. Ngân buộc phải đi thôi, vì Huy đang nắm điểm yếu của em. Dù trong tin nhắn hắn không đá động gì đến chuyện đó, nhưng Ngân đã chứng kiến sự điên loạn của Huy, em không biết hắn sẽ làm chuyện gì nếu em trái lời hắn.
Huy không nói không rằng, bước đến trước mặt Ngân, bàn tay hắn nhẹ nhàng xoa lên vai em. Ngân hơi rùng mình muốn rút người lại nhưng tay Huy đã giữ chặt.
Đôi mắt sâu thẳm cùng với nụ cười thần bí khiến Ngân như bị thôi miên. Em đứng yên bất động.
Huy nâng cằm Ngân lên, hắn ngắm nghía gương mặt xinh đẹp của Ngân.
“Anh…” Ngân định nói gì đó thì Huy bất ngờ chồm tới hôn em. Bờ môi của em bị Huy mạnh mẽ chiếm lấy. Cái lưỡi hung tợn xâm lăng vào bên trong.
“Ngoan thật!” Huy cười thầm. Dù Ngân có chút kháng cự trước nụ hôn của Huy, nhưng so với lúc đầu đã giảm đi rất nhiều lần. Quá trình trấn áp tâm lý của Huy quá hoàn hảo. Ngân có muốn chống cự cũng không dám.
“Đừng…” Ngân thở hổn hển sau nụ hôn quá mức cuồng nhiệt kia. Mùi rượu từ hơi thở của Huy khiến Ngân đã say càng say hơn.
Huy như một con sói đói, hắn đẩy Ngân đến sát bếp, đôi bàn tay tham lam mò xuống bên dưới, lòn vào trong váy em, tìm đến cặp mông.
“Ah!”
Cũng chẳng phải lần đầu Huy bóp chỗ đó của Ngân. Nhưng hắn làm một cách mạnh bạo, không hề run tay như trước. Hắn quá thuần thục trong việc chơi đùa cơ thể phụ nữ.
Bờ mông của Ngân bị nhào nặn không chút thương tiếc, trong khi đó, Huy liên tiếp hôn vào cổ của Ngân.
“Ah… được rồi… dừng lại đi!”
Ngân rên rỉ. Mỗi lần Huy bóp mông của mình, em lại giật thót lên một cái. Ánh mắt Ngân hơi đổ về sau, nhìn về phía cửa xem có ai ở đó không.
“Anh muốn làm gì?”
Ngân hỏi.
“Rồi em sẽ biết thôi!” Huy nhếch mép sau đó hôn vào môi Ngân.
“Không… anh đừng làm bậy nữa!” Mắt Ngân hơi ướt, tựa như sắp khóc.
“Nào nào… đến mai chúng ta về rồi! Chẳng lẽ em muốn công sức của mình tan thành mây khói ngay lúc này sao?” Huy nắm rõ Ngân quá rồi.
“Anh… đồ khốn! Đồ tồi tệ!” Những câu chửi của Ngân chỉ hiện rõ sự thật rằng em đã bất lực trước Huy. Em đứng im cho Huy thưởng thức cơ thể mình.
“Xin anh đừng làm gì dại dột! Nếu Nhân hay Linh vào, họ sẽ thấy chúng ta đó!” Ngân cầu xin. Nhưng không hiểu sao, em lại cảm giác mình đang nói dối. Trong lòng em đang nghĩ khác. Em nhớ về những trải nghiệm điên rồ với Huy. Dù thật sự rất sợ, nhưng khoái cảm của những khoảnh khắc ấy lại như một thứ chất gây nghiện.
Em không hề biết bản thân mình đang thèm khát thứ khoái cảm thót tim ấy.
Không hiểu sao, em lại ước Huy sẽ ép buộc mình bú cu trong tình cảnh này, như cái cách hắn đã ép em hai lần trước.
Dù đó chỉ là một suy nghĩ lướt ngang, nhưng em đã thật sự mong như vậy.
“Lần này… đến lượt anh giúp em!”
Nói xong, Huy lòn tay vào trong quần lót của Ngân, hắn thuần thục kéo xuống trước khi Ngân kịp nhận ra.
“Anh… anh làm gì đó!!”
Ngân sợ hãi.
Huy lại chẳng thèm để tâm, hắn giở váy Ngân lên rồi chui vào trong.
“Lâu ngày không gặp!”
Huy thầm cười khi được nhìn lại âm đạo của Ngân.
“Đừng, mau chui ra!” Ngân cố đẩy đầu Huy ra, nhưng em không đủ sức.
Huy kề mũi vào giữa hai chân đang cố khép lại trong bất lực của Ngân.
“Âm đạo của em vẫn thơm như xưa!”
Huy liên tục hít hà, từng mảng ký ức ùa về. Sao hắn có thể quên được những giây phút vui vẻ khi được úp mặt vào âm đạo của Ngân. Cảm xúc khi gặp lại nơi đây khiến hắn sướng không thể tả.
Huy bắt đầu hôn vào âm đạo cho thỏa nhớ mong.
“Ah… đừng!”
Ngân rên rỉ, nơi đó của em vốn đã âm ỉ từ sáng nay, giờ lại được Huy hôn vào, chẳng khác nào “đang buồn ngủ gặp chiếu manh”. Em dù vẫn cố đẩy Huy ra, nhưng hai chân đã vô thức mở rộng.
Huy bắt đầu dùng lưỡi của mình, hắn liếm lên háng của Ngân theo những đường điêu luyện. Dù đã chơi qua nhiều cô gái, nhưng hắn vẫn nhớ như in cách làm Ngân sướng bằng lưỡi.
Quả nhiên, Ngân bị kích thích đúng chỗ, liên tục uốn éo cơ thể, cổ họng lại không ngừng phát ra tiếng rên.
Không chỉ là cảm giác sung sướng khi được liếm âm đạo, Ngân còn được những hồi ức xưa kia vỗ về, cộng thêm cảm giác vụng trộm đầy tội lỗi đã khiến Ngân như lạc vào chốn thiên đường.
Lưỡi của Huy như một cái máy, liên tục đánh lên đánh xuống âm đạo Ngân.
“Ah… Huy… đừng… đừng!”
Huy bất ngờ tăng tốc khiến Ngân không kịp phản ứng. Nhịp độ mãnh liệt thế này khiến Ngân mất đi sức kháng cự.
Sự sung sướng như những cơn sóng liên tục đánh vào em. Toàn thân em run rẩy, một luồng nước ấm từ trong âm đạo đang chực chờ bắn ra.
“Ngân ơi!”
Tiếng gọi của Nhân khiến Ngân giật nảy, cơn hứng thu hết lại vào trong người.
Ngân theo phản xạ quay lại nhìn Nhân.
“Anh…”
“Em sao thế? Sao đứng chỗ bếp mãi thế? Anh thấy em lâu ra quá nên đến xem sao!”
Nhân vừa nói vừa bước lại gần. Ngân sợ đến nỗi không còn một chút máu trên mặt. Ngay lúc này, Huy vẫn còn ở ngay dưới chân, mà Nhân lại đang tiến đến rất gần.
Bản năng sinh tồn thúc đẩy cơ thể Ngân di chuyển, em lảo đảo bước ra khỏi bếp rồi ngã vào lòng Nhân.
“Em hơi say anh… anh đưa em lên phòng được không?”
Ngân ôm chặt lấy Nhân, không để hắn tiến thêm bước nào nữa.
“Cơ hội… em ấy say rồi…” Nhân mừng thầm, sau đó nói: “Ừ, để anh dìu em lên!”
Sau đó, Nhân đưa Ngân lên phòng. Hắn không biết rằng, chỉ còn mấy bước chân nữa thôi, hắn sẽ phát hiện ra một bí mật động trời.
Nhưng Ngân đã lanh lẹ bảo toàn bí mật ấy.
Huy nấp sau bếp, đưa chiếc quần lót của Ngân lên mũi ngửi. Vẻ mặt hưng phấn hơn bao giờ hết, Huy thầm thề trong lòng:
“Đêm nay… mình sẽ lấy lại thứ đáng lẽ thuộc về mình!”
Để lại một bình luận