Phần 4: Canh bạc
Nếu đã đến Đà Lạt, chắc chắn không thể bỏ lỡ chợ đêm, nơi hội tụ những món hàng đặc trưng của Đà Lạt. Các sản phẩm làm từ dâu, những loại trái cây tươi mới, những quầy đồ ăn vặt thơm ngon, các sạp quần áo ấm, những đồ vật lưu niệm dễ thương… rất nhiều, rất nhiều những lý do khiến chợ đêm luôn nhộn nhịp.
Trong dòng người tấp nập, Nhân và Ngân nắm tay nhau dạo bước. Cả thế giới như chỉ còn có hai người họ mà thôi. Nếu hạnh phúc có thể đổi thành tiền, chắc chắn hai người đã trở thành tỷ phú.
“Cái này dễ thương quá!” Ngân chỉ vào một sạp bán quần áo, nhưng thứ em quan tâm không phải quần áo mà là những chiếc nón hình thú hết sức dễ thương. Có nón tai thỏ, nón ếch, nón báo… đa dạng vô cùng.
Nhân bước đến sạp lấy ra một cái nón đặc biệt và đội lên đầu.
“Anh giống kỳ lân không?” Nhân nói trong khi hai tay đang bóp vào chiếc vành mũ dài hai bên để đôi tai trên chiếc nón cử động.
“Haha… trông anh dễ thương quá à!” Ngân bụm miệng cười.
Nhân cũng không nghĩ ngợi nhiều, lập tức mua ngay. Cả hai sau đó lại tiếp tục dạo bước.
“Không biết thằng Huy đang làm gì ta?” Bỗng nhiên Nhân lên tiếng hỏi bâng quơ. Sắc mặt Ngân có một chút biến chuyển. Em không biểu hiện quá rõ, chỉ cười nhẹ.
Nhân không quá tinh tế để có thể thấy được điều trên. Hắn dù sao vẫn là tay mơ trong chuyện tình cảm.
Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên, là Huy gọi.
“Alo, mày đang ở đâu?” Nhân hỏi.
“Tao đang ở quảng trường, ra đây chơi đi!” Đầu dây bên kia đáp.
“Ok, đợi tao chút!” Nhân cúp máy rồi nói với Ngân: “Tụi mình ra quảng trường chơi nhé?”
Ngân có chút ngập ngừng suy nghĩ, nhưng vì bạn trai đã rủ, em không có cách từ chối.
Khoảng 20 phút sau, hai cặp đôi gặp nhau. Họ cùng nhau đi dạo, khiến vô số ánh mắt ngước nhìn. Tất nhiên chủ yếu là ánh mắt của đàn ông mà thôi.
“Tao đi mua nước tí!” Huy chỉ về quán nước ở phía xa.
Nhân nghe vậy cũng hỏi Ngân, nhưng em ấy lắc đầu không khát.
Trong lúc Huy đang mua nước, có hai tên thanh niên mặt mày đỏ tía, hình như là đang say, tiến lại gần chỗ Nhân.
“Cái thằng này số hưởng thế, có tận hai em gái xinh đẹp!”
“Tao với mày đẹp trai vầy mà không có em nào!”
Mặc dù hơi khó chịu khi bị hai tên kia chỉ trỏ, nhưng Nhân cũng cố lơ đi vì không muốn sinh chuyện.
Nhưng Nhân không muốn không có nghĩa là hai tên kia cũng vậy.
Bọn chúng tiến đến chỗ Ngân với Linh.
“Hai em gái, bọn anh đang cô đơn nè, hai em có muốn đi chơi với bọn anh không? Hai với hai! Quá đẹp!”
“Không thì một em ở lại cũng được, một em theo bọn anh! Một mình cân hai chắc mấy em làm được nhỉ? Haha…”
Hai tên này cười cợt thôi chưa đủ, còn cố ý động tay động chân với Ngân và Linh.
Nhân tức giận bước ra đẩy hai tên say. Dám động đến người yêu của hắn sao? Lại còn ngay trước mặt hắn nữa. Nhân dù có hiền đến mấy cũng phải ra tay…
Bị phá đám, hai tên này tức giận chỉ thẳng vào mặt Nhân, chúng hùng hổ xắn tay áo.
“Đụ mẹ mày! Tao làm gì mày mà dám đẩy tao?”
“Mày muốn chết phải không? Mày biết bố mày là ai không?”
Không chỉ xắn tay áo, mấy tên này còn cởi hẳn áo ra, khoe mấy cái hình xăm rồng rắn.
Nhân sắc mặt có chút bất an. Hắn xưa giờ vốn ôn hòa, chưa từng gây hấn cũng như bị ai gây hấn. Trong lòng hắn nổi lên cảm giác sợ sệt.
Ngân vội nắm lấy tay Nhân. Em ấy lắc đầu như muốn khuyên Nhân bỏ qua chuyện này. Thấy vậy, hai thằng kia càng lấn tới, chúng áp sát Nhân, liên tiếp mắng chửi.
Trước áp lực bất ngờ, Nhân run lên bần bật. Nỗi sợ áp đảo tinh thần của hắn, khiến hắn chùn bước. Một câu phản kháng cũng không nói được.
Hai tên say chẳng biết trời đất gì, một khi máu chiến nổi lên, chúng sẽ không dừng lại. Một tên trong đó xô mạnh vào Nhân, khiến hắn ngã xuống, kéo theo cả Ngân.
Chiếc váy của Ngân bị tốc lên, làm lộ ra chiếc quần lót trắng đáng yêu. Mắt hai tên kia sáng lên khi thấy cảnh này. Người qua đường không ai lại giúp đỡ mà còn săm soi, có người tranh thủ lấy điện thoại chụp lại.
Trong một khoảnh khắc, Ngân xấu hổ cực kỳ.
Nhân lúc này mới thức tỉnh, hắn điên lên muốn đấm vào hai tên khốn kia.
Bốp!
Một cú đấm lao thẳng vào mặt của tên vừa đẩy Nhân.
Nhưng không phải là của Nhân.
“Anh Huy…” Linh vội nấp sau lưng Huy. Em ấy cũng có chút sợ trước hai kẻ say kia.
“Mày…” Tên còn lại đang tính nói gì đó thì bị một ly nước ngọt đập vào mặt. Sau đó, hắn thấy mình bị vật xuống rồi đấm tới tấp.
Linh trợn mắt nhìn Huy, em không ngờ hắn đáng sợ đến vậy.
Đấm được gần 8 cái, Huy đứng dậy phủi tay. Hai tên say có vẻ cũng tỉnh rượu sau màn “mát xa” vừa rồi, vội vàng bỏ chạy nhưng cũng không quên đe dọa.
“Em có sao không?” Huy quay sang hỏi Linh. Hai mắt Linh lúc này đã long lanh, muốn ôm Huy nhưng hắn lại quay sang chỗ khác.
Thấy Huy chìa tay trước mặt, Ngân vô thức muốn đưa tay ra, nhưng một bàn tay khác đã nhanh hơn, đó là Nhân.
Nhân được kéo dậy xong liền giúp Ngân đứng lên.
“Mấy thằng khốn đó!” Nhân bực tức giậm chân, sau đó quay sang hỏi han: “Em không sao chứ?”
“Không sao, anh có sao không?” Ngân nói rồi phủi phủi bụi trên người Nhân.
“Anh không sao…” Nhân lắc đầu, đưa mắt qua hỏi Huy: “Tụi nó có tìm cách trả thù không mày?”
“Tao không biết! Mất hết cả vui!” Huy lắc đầu.
“Thôi cũng trễ rồi, bọn mình về đi!” Nhân viện lý do. Thật ra hắn chỉ sợ hai tên kia quay lại.
Huy nhìn Nhân một chút rồi mới gật đầu.
11 giờ khuya, cả bốn người đã về đến Đồi Mơ. Sau khi trò chuyện một chút, ai lại về phòng nấy. Trong khoảnh khắc cánh cửa hai căn phòng khép lại, ánh mắt của Nhân chạm với Huy.
Nhân như có gì đó muốn hỏi Huy.
Còn Huy lại cười gật đầu ủng hộ Nhân.
Nhân hiểu ý, cũng hít một hơi thật sâu để bản thân tự tin, sau đó đóng cửa lại.
Nhìn cánh cửa của Nhân hoàn toàn khép lại, gương mặt Huy lại thay đổi một chút. Có gì đó lo lắng, nhưng lại hòa thêm chút kỳ vọng. Gương mặt này rất giống với mấy kẻ cá độ khi đứng trước một kèo quan trọng.
“Tối nay em không làm nổi đâu!!” Linh sau khi thay đồ liền nằm xuống giường, quấn chăn lại như sợ Huy sẽ lại lôi mình ra làm tình. Cả buổi trưa em bị hắn quần một trận rồi, chiều tối còn một trận public nữa. Linh cảm thấy hơi mệt, mặc dù nếu cố em vẫn có thể chơi với Huy một chút nhưng thời gian còn dài mà, em muốn để dành sức lực cho những ngày tiếp theo.
Huy không nói gì, chỉ nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh Linh. Hắn lấy chiếc ipad ra, đeo tai nghe vào. Bàn tay hắn xoa lên đầu Linh như xoa một con thú cưng.
“Anh nghe gì vậy?” Linh tò mò hỏi.
“Anh nghe nhạc tí thôi! Em ngủ đi!” Huy hôn nhẹ lên môi Linh. Một chàng trai vừa dịu dàng, vừa mạnh mẽ luôn là thứ chất độc khiến phụ nữ đắm chìm. Linh mê mẩn rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Khóe miệng em vẫn cong lên dù đã ngủ.
Huy cũng chả quan tâm đến nụ cười hạnh phúc của Linh. Hắn ngã người ra sau giường, tập trung nghe lấy những thanh âm vui đùa trong tai nghe.
“Nhân! Hãy cho tao thấy mày khác tao!” Huy nhếch môi cười.
Đêm nay sẽ là một canh bạc của Huy.
“Anh làm gì vậy?” Ngân đang ngồi trước bàn trang điểm thì bị Nhân ôm từ phía sau. Vẻ mặt em không có chút khó chịu nào, chỉ dịu dàng như dòng nước mát.
Nhân kề mũi sát vào cổ Ngân, hít hà lấy hương thơm quyến rũ của em. Bàn tay Nhân xoa lên vai rồi trượt xuống eo thon.
“Cái anh này… sao vậy?” Ngân nắm lấy tay Nhân, cơ thể uốn éo khi bị hắn sờ soạng.
Nhân không nói gì, chỉ kề sát môi với Ngân. Mới đầu Ngân còn hơi thụt lại, nhưng rất nhanh em cũng đón nhận nụ hôn của bạn trai. Bờ môi cả hai quấn quýt lấy nhau không muốn tách rời.
Nhân lúc này liều lĩnh hơn, bàn tay sờ lên ngực của Ngân một cách bất ngờ. Ngân hơi giật mình, gạt tay Nhân xuống. Nhưng Nhân cũng không bỏ cuộc, hắn vẫn sờ eo của Ngân, đến một lúc sau lại sờ lên ngực em. Nhân chạm nhẹ vào thôi, khiến Ngân cũng không nỡ đẩy hắn ra.
Cả hai nhanh chóng kéo nhau về phía chiếc giường rộng rãi. Nhân hôn tới tấp lên mặt, cổ, trán của Ngân. Những cú đặt môi nhẹ nhàng ấy làm Ngân thoải mái. Cơ thể em thả lỏng dần ra. Bàn tay Nhân lúc này bắt đầu xoa lấy ngực Ngân.
“Anh yêu em, Ngân!” Thật sự Nhân chẳng biết nói gì ngoài câu vừa rồi. Tình cảm của hắn dành cho Ngân quá lớn, khiến mọi ngôn từ đều trở nên quá tầm thường để diễn tả.
“Em cũng yêu anh!” Ngân vòng tay qua cổ Nhân, kéo hắn xuống, trao cho người bạn trai một nụ hôn ngọt ngào.
Mặc dù khi nãy tâm trạng Ngân có hơi khó chịu, nhưng em cũng không muốn vì bản thân mà khiến Nhân buồn phiền. Em giấu nhẹm uất ức vừa nãy đi, tận hưởng khoảnh khắc ấm áp này.
Bàn tay Nhân lúc này nhanh nhẹn kéo chiếc váy của Ngân xuống, khiến nó tụt khỏi bờ vai một cách đầy luyến tiếc. Ngân biết Nhân đang làm gì. Nhưng em chẳng hề ngăn cản.
Bờ vai cùng bộ ngực trắng muốt lộ ra. Nhân rời khỏi môi Ngân, đôi mắt hắn căng tròn để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Ngân.
Mặc dù khá tối, nhưng bản năng của đàn ông đã giúp Nhân dễ dàng bắt trọn hình ảnh đáng yêu, gợi cảm của cô người yêu. Thằng em trong quần hắn đã cứng từ sớm, nay còn giật giật liên hồi như muốn phá nát gông xích để tìm đến thiên đường.
“Tối hôm nay… mình nhất định phải làm được!” Nhân quyết tâm. Sau đó cúi xuống hôn lên ngực Ngân.
“Ah… ahhh…”
Rút kinh nghiệm hồi trưa, Nhân làm vô cùng nhẹ nhàng. Ngân mới đầu có chút ngăn cản hắn, nhưng từ từ cũng thả lỏng, để Nhân tha hồ khám phá.
Chiếc lưỡi Nhân tham lam như dòng lũ quét qua núi đồi của Ngân. Chiếc áo ngực màu trắng không thể ngăn cản được sự dồn dập của Nhân. Dù Ngân có cố níu kéo cũng chẳng được, bởi chính em cũng đang muốn tháo nó ra mà.
Cặp vú của Ngân lộ ra. Nhân cười một cách đầy hạnh phúc, nhất là khi thấy Ngân e thẹn.
Hắn lại vùi đầu vào ngực của Ngân, tận hưởng hai trái bưởi thịt đang mát xa mặt của mình. Bàn tay hắn cũng phối hợp nhào nặn một cách cẩn thận, khiến Ngân không thể ngừng rên lên những giai điệu ngượng ngùng.
Nhân há miệng ra ngoạm lấy vú của Ngân, tất nhiên hắn cũng chỉ dám làm một cách nhẹ nhàng. Hắn ta rất sợ làm Ngân đau, dù bản thân cũng muốn cắn lấy cặp vú đáng yêu này.
Nhân mút chùn chụt bầu vú kia. Ngân liên tục uốn éo, bàn tay sờ lên đầu của Nhân, nửa muốn kéo hắn ra, nửa lại ghì chặt hắn lại.
Sự sung sướng mỗi lần lưỡi của Nhân liếm qua đầu vú khiến cơ thể Ngân như dần tan ra thành một thứ chất lỏng. Bên dưới, chiếc quần lót trắng đã ướt một chút rồi.
“Ah… anh Nhân ơi! Anh Nhân!” Ngân rên rỉ không ngừng, cơ thể em đã chạm đến ngưỡng kích thích nhất định. Giờ đây, em sẽ cởi mở hơn cho mà xem.
Nhân vui sướng vô cùng. Bầu không khí bây giờ chính là điều hắn luôn mơ về. Hắn muốn Ngân phải rên rỉ vì hắn, muốn em phải uốn éo vì hắn. Và quan trọng hơn hết, đích đến của đêm nay là phải chiếm hữu được em ấy.
Nhân là một cậu trai ngoan hiền, thế nên chuyện tình dục này chưa từng thử qua bao giờ. Hắn chỉ biết chuyện ấy qua mấy trang phim sex, truyện sex và… những câu chuyện của Huy.
Mặc dù trong lòng không thích cách chơi gái của Huy, khi tên đó xem phụ nữ chỉ là đồ chơi. Nhưng Nhân cũng rất ngưỡng mộ những thành tựu mà Huy có được trong chuyện chăn gối.
Có một cô người yêu vừa đẹp vừa nóng bỏng như Ngân, Nhân dù tâm có tĩnh đến mấy cũng không kiềm được những suy nghĩ tràn đầy dục vọng về Ngân. Đã có lần hắn mộng tinh khi mơ thấy mình làm tình với Ngân. Cũng chịu thôi, ai bảo Ngân đẹp quá làm gì. Cũng vì khao khát được lên giường cùng người yêu, Nhân đã hỏi Huy một vài kinh nghiệm. Miệng lưỡi Nhân không quá dẻo. Hắn không biết dụ dỗ sao cho Ngân đồng ý, nhất là khi Ngân vẫn còn là một trinh nữ theo lời kể của em ấy. “Không biết Ngân có sẵn sàng trao lần đầu cho mình hay không?” Hay “Lỡ mình làm khiến em ấy đau thì sao?” Hay “Nếu mình lấy đi lần đầu vậy lỡ sau này chia tay thì em ấy có đau khổ không?” Hay “Nếu mình không làm, lỡ mai này bị thằng khác ăn thì sao?” Là những câu hỏi luôn khiến Nhân đau đầu. Cuối cùng, hắn nhờ đến sự trợ giúp của Huy.
“Huy! Tao tin mày!” Nhân tự tin nói thầm. Hắn bắt đầu chuyển dời khỏi khu vực đồi núi, nơi đã thấm đẫm nước miếng của mình, tìm đến khu vực ẩm thấp bên dưới.
Hai tay hắn mở đường trước, bắt đầu sờ lên đùi Ngân. Đùi em mát lạnh, khiến Nhân cảm giác tay mình đang trượt tuyết, thích thú vô cùng.
“Anh sờ đi đâu vậy?” Ngân lo lắng hỏi.
Nhân không đáp, hắn hôn lên vùng bụng của Ngân. Hai tay vẫn đang nấp ở dưới lớp váy.
Hắn run run không biết có nên lật váy Ngân lên không?
“Cứ làm những điều mình muốn!” Lời của Huy văng vẳng trong tai Nhân, như một liều thuốc kích thích giúp Nhân tung ra hành động tiếp theo.
Hai tay hắn bất ngờ túm lấy váy của Ngân rồi lật lên. Mọi thứ diễn ra nhanh, nhưng trong mắt Nhân lại như một bộ phim tua chậm. Chiếc váy từ từ bay lên, cặp đùi nuột nà không còn chỗ nấp, dần dần lộ diện. Chưa dừng lại ở đó, chiếc váy được kéo lên rất cao, khiến cả vùng tam giác của Ngân cũng bị phơi bày. Chỉ còn lại chiếc quần lót trắng che chở vùng đất huyền bí kia trước ánh nhìn rạo rực của Nhân.
“Anh!!” Ngân cố kéo váy mình xuống, Nhân không để yên như vậy. Cả hai giằng co. Và tất nhiên, phần thắng thuộc về Nhân. Không phải vì hắn là con trai nên mạnh hơn. Chủ yếu là vì Ngân cũng muốn Nhân, người yêu của mình, được nhìn thấy nơi đó. Vừa là một món quà cho Nhân, vừa thỏa mãn sự háo hức trong lòng Ngân.
Nhân lao đến giữa háng Ngân. Mặc cho em có vùng vẫy khép háng lại, Nhân vẫn hùng hổ tiến lên. Mùi hương thơm ngát ở nơi đây khiến Nhân mụ mị. Mũi hắn chạm vào quần lót Ngân. Một cảm giác lâng lâng kỳ lạ.
Nhân há miệng ra, dùng lưỡi của mình liếm lên trên quần lót. Mặc cho cách một lớp vải, nhưng Nhân vẫn cảm nhận được một cách rõ ràng âm đạo của Ngân, thứ đang cố ẩn nấp phía sau quần lót.
Bị liếm chỗ nhạy cảm, Ngân có vẻ hơi ngại. Em dùng tay đẩy đầu Nhân ra. Nhưng càng đẩy, em càng cảm thấy bất lực. Làm sao em có thể làm một chuyện khi bản thân mình cũng không muốn?
Vì cái giá của bản thân, em phải giả vờ không muốn. Nhưng trong lòng lại đang mong chờ những hành động của Nhân. Làm con gái cũng cực thật, không thể bày tỏ rõ ràng ham muốn của mình. Nhưng chính điều đó cũng góp phần khiến bản năng chinh phục của đàn ông được trỗi dậy.
Nhân như một con thú đói, còn âm đạo Ngân là con mồi béo bở nhất trong cuộc đời hắn. Nhân liếm, hôn, làm đủ mọi thứ bằng miệng với âm đạo Ngân.
Hắn liếm đến nỗi đầu lưỡi bắt đầu cảm nhận được vị của quần lót, tưởng như chiếc quần lót đáng thương đang dần hòa tan trong nước miếng của hắn.
“Ngân!” Nhân nắm lấy quần lót của Ngân, hắn không nghĩ nhiều nữa, kéo xuống trước sự ngỡ ngàng của em.
“Anh… đừng mà!” Ngân lắc đầu, mặt đỏ thẹn thùng, hai mắt rưng rưng lệ. Nhưng em ngoài cầu xin ra thì chẳng thể làm gì khác. Cơ thể em đang nóng hừng hực bởi những ham muốn tiềm ẩn.
Chiếc quần lót bị tháo ra dễ dàng. Đập vào mắt Nhân là một túm lông đen quyến rũ. Trượt xuống dưới chính là cánh cửa dẫn đến thiên đường, nơi đang chôn giấu những khoái lạc tuyệt nhất trần đời.
Một khe hẹp hồng hào tràn đầy sinh khí.
Một sức hút mãnh liệt.
Dâm đãng, thuần khiết là hai tính từ đối lập nhau. Nhưng sao khi cùng dùng chúng để miêu tả về âm đạo của Ngân thì lại rất hợp.
Nhân nhìn đến mức ngây ngốc.
Có lẽ vì hắn cũng chui ra từ một nơi như vậy. Nên khi nhìn thấy âm đạo Ngân, hắn lập tức muốn trở về. Hắn không quan tâm Ngân nói gì lúc này, chỉ biết bữa ăn của mình đã đến.
Hắn úp mặt vào ngay đúng cái âm đạo ấy. Miệng hắn mút lấy mút để, lưỡi hắn liếm ngang liếm dọc, môi hắn hôn trái hôn phải. Hắn đang làm theo những kỹ năng mà Huy đã chỉ mình.
“Tuyệt quá! Đây là Ɩồŋ của Ngân! Trời ơi…” Nhân không thể kiềm được cảm xúc của mình nữa. Hắn sắp khóc rồi. Ngân, một cô gái tuyệt vời, là ước mơ của biết bao thằng đàn ông ngoài kia lại đang dạng háng cho hắn liếm. Một thành tựu đáng để lưu lại trong nhật ký đời Nhân.
Nhân bú đã nhiệt, Ngân rên rỉ còn nhiệt hơn. Dù không có nhiều kỹ thuật, nhưng bằng sự nhiệt tình, Nhân đã khiến Ngân sướng lên sướng xuống.
“Ah… anh Nhân… anh Nhân… anh Nhân!!!” Ngân không còn đẩy đầu Nhân ra nữa, em khi thì túm lấy tóc hắn, khi thì xoa lên đầu hắn. Kháng cự bây giờ còn ý nghĩa gì nữa? Em đã hoàn toàn chìm đắm vào việc này rồi.
“Hộc… hộc…”
Sau một vài phút, Nhân rời miệng khỏi âm đạo Ngân và thở dốc. Bên trên đầu lưỡi hắn vẫn còn sót lại một ít chất lỏng nhớp nháp gì đó. Hắn không phân biệt được đó là nước miếng hay là dâm thủy của Ngân nữa.
Ngân cũng thở dốc không thôi, em không muốn khép chân lại nữa, cứ đem cái âm đạo ấy khoe ra cho bạn trai ngắm nhìn.
“Có lẽ đến lúc rồi!”
Nhân nói xong liền bước xuống giường, cởi phăng quần áo trên người. Ngân nhìn Nhân bằng ánh mắt hồi hộp. Mỗi hành động của Nhân đều khiến trái tim em rộn ràng như những hồi trống.
Cơ thể Nhân lộ ra. Tên này trong tương đối săn chắc, cái bụng không có múi nhưng cũng không quá nhiều mỡ thừa. Hai chân hắn bự như cột đình. Ở giữa hai cột đình ấy lại là một khẩu đại bác đang giương nòng hướng về phía Ngân.
“Bự quá…” Ngân sững sờ. Nhưng trong sâu thẳm tâm can, em không bất ngờ lắm, mà thay vào đó, hình ảnh một thứ tương tự hiện ra trong đầu.
Thấy Ngân ngơ ngác, đôi mắt thoáng vẻ sợ sệt, Nhân thầm đắc ý. Hắn đem dương vật béo tốt của mình đến sát chỗ Ngân.
“Cái gì vậy anh? Cất nó vô đi!!!” Ngân xua tay che mắt lại.
“Anh có người bạn muốn giới thiệu cho em!” Nhân cười nhẹ khi thấy biểu cảm đáng yêu của Ngân.
“Anh tính làm gì với nó! Kêu “bạn” anh đi vô đi! Thấy gớm quá!” Ngân vẫn che mắt lại.
Nhưng nếu để ý, sẽ thấy Ngân không hề khép chân mình lại. Hai chân của em vẫn đang mở ra. Một cách mời gọi tinh tế hay là một sơ hở nhất thời? E là câu hỏi này đến cả Ngân còn không biết trả lời. Trí óc em giờ đã bị mắc kẹt trong biển cảm xúc và dục vọng. Mọi thứ, mọi thứ đều được quyết định bởi Nhân.
Nhân thấy mình có đường vào, liền đem dương vật đến sát với mép âm đạo đã chảy nước.
Cảm nhận được điều đó, Ngân hơi giật mình, một cảm giác đau đớn hiện lên khiến em lắc đầu: “Anh… anh tính cho nó vào à?”
Nhân đáp: “Ừ… cho anh vào nhé?”
“Nhưng… nhưng mà em sợ đau lắm… cái của anh to như vậy…”
Được khen cute thì cũng thích đấy, nhưng được bạn gái bảo cu to lại là một thành tựu đáng để đời của bất kỳ người đàn ông nào. Nhân nghe Ngân bảo vậy càng thêm sung sướng và tự tin.
“Anh chỉ vào một chút thôi! Nếu em đau chúng ta dừng lại?” Nhân cố dụ dỗ Ngân.
“Được không vậy anh… em sợ quá…” Ngân lo lắng hỏi. Trong vô thức, một số chuyện cũ tái hiện lại trong đầu em.
“Không sao đâu…” Nhân cầm dương vật ép sát vào trong âm đạo Ngân. Nhưng dương vật hắn thì to, còn âm đạo Ngân còn non, cánh cửa tương đối hẹp. Nhân lại không có kinh nghiệm, phần vì không có đèn nên hắn chẳng biết đâm vào đâu. Nhân tưởng mình đã đâm vào rồi thì vài giây sau lại phát hiện dương vật mình đã trượt khỏi âm đạo Ngân từ lúc nào không hay.
“A… anh ơi… em thấy chỗ đó đau quá…”
Cũng có lúc Nhân cảm thấy hai mép âm đạo của Ngân đã tách ra, một cái lỗ nho nhỏ đang chào đón hắn tiến vào. Nhưng không hiểu được vì sao hắn đẩy mạnh vào thì con cu lại trượt thẳng lên trên, đâm sầm vào khu rừng rậm của Ngân.
Thời gian dần trôi, bên dưới của Ngân đã khô dần lại, cơn hứng tình cũng nguội theo. Nhưng Nhân vẫn bất lực trong việc cố đẩy vào. Hắn không ngờ mọi việc lại khó đến vậy, hắn xem trên phim sex, đọc trong truyện sex thấy mọi thứ đều rất dễ dàng mà.
Ngân nằm chờ đợi một lúc cũng có chút hụt hẫng. Cảm hứng cũng như cơn mưa rào vậy, nếu không biết đón lấy, mọi thứ sẽ trôi qua rất nhanh.
“Anh ơi… em… đau quá…” Lần này Ngân thật sự cảm thấy đau, âm đạo em đã cạn nước, mỗi cú thúc vào của Nhân đều khiến Ngân thấy đau chứ không chút sung sướng.
Trong khi Nhân vẫn đang lò mò, Ngân đã sớm khép chân lại. Thấy vậy, Nhân cũng biết ý cúi xuống liếm Ɩồŋ Ngân để em ra nước. Nhưng mọi thứ quá khó khi Ngân đã tụt cảm xúc.
“Anh Nhân… được rồi… đừng làm vậy… em mệt rồi…” Ngân thở dài nói. Nhân nghe vậy đưa mắt nhìn Ngân, vẻ mặt u uất chứa đầy thất vọng.
Ngân cũng là người bạn gái tâm lý, em ấy liền ngồi dậy ôm lấy Nhân: “Chúng ta còn nhiều thời gian mà… nay em mệt quá… em xin lỗi!”
Thấy bạn gái hạ mình xin lỗi, Nhân cũng chẳng thể đòi hỏi gì thêm. Hắn ôm Ngân thật chặt. Cả hai sau đó ngả lưng xuống giường.
“Nhưng mà cái này của anh nó không chịu xuống! Em giúp anh… được không?” Nhân hỏi trong khi đem con cu thúc vào mông Ngân.
“Giúp sao anh?” Ngân tò mò hỏi.
“Dùng tay em vuốt ve nó đi!”
“Thôi… vậy ghê lắm… em… để khi khác đi anh!” Ngân lắc đầu rồi hôn nhẹ lên môi Nhân.
“Ừm vậy thôi! Chúng ta đi ngủ nhé… mai em phải giúp anh đó!” Nhân ôm Ngân, vùi đầu vào cổ em như một đứa trẻ.
“Hông hứa gì hết!” Ngân tinh nghịch đáp.
Cả hai dần chìm vào giấc ngủ…
Cùng lúc này, ở phòng đối diện, Huy tháo tai nghe ra, cất ipad vào chiếc tủ cạnh giường. Hắn đặt lưng xuống, tay vắt ngang qua trán. Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào trần nhà, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.
Những dòng hồi tưởng đan xen trong tâm trí…
Hình bóng người con gái ấy chưa bao giờ hiện lên một cách mạnh mẽ như lúc này…
Cuối cùng, Huy thở dài. Tưởng rằng hắn đang buồn phiền điều gì đó thì ngay lập tức, khóe miệng hắn cong lên, một nụ cười tràn đầy thỏa mãn. Cứ như hắn bị điên vậy.
“Nhân… thật hoài niệm!”
Huy đứng dậy, bước đến trước gương, hình bóng của hắn ngày xưa thoáng ẩn hiện trong mắt, nhưng rất nhanh đã được thay thế bằng Huy của hiện tại.
“Canh bạc này… tao thắng rồi!”
Cánh cửa phòng mở ra.
Một bóng người bước vào.
Màn đêm như tản ra, mở lối cho hắn tiến đến chiếc giường của Ngân và Nhân.
Tấm mền đang phủ trên đôi tình nhân bị kéo xuống.
Cơ thể nuột nà của Ngân hiện ra.
Bóng đen ấy chồm đến.
Cái lạnh của Đà Lạt khiến Ngân lờ mờ lấy lại ý thức nhưng vẫn kẹt trong tình trạng nửa tỉnh nửa mơ.
“Ai vậy?” Em hỏi trong đầu.
Một bàn tay chẳng chút kiêng nể đặt lên đùi Ngân.
Bàn tay chạy dọc lên phía trên, chạm vào thánh địa của em.
Trước sự xâm lăng ấy, Ngân vẫn không hề kháng cự. Chẳng hiểu sao, em lại thấy việc này có gì đó quen thuộc, tựa như em đã từng trải qua.
“Đừng chỗ đó…” Ngân nói trong lòng khi âm đạo của mình bị ai đó xoa vào. Lúc đầu em tưởng là Nhân, nhưng không phải, bởi Nhân vẫn đang ôm lấy em.
Hai chân của Ngân từ từ bị banh ra trong sự bất lực của em.
Ngân cố đánh thức bản thân dậy, nhưng sao không thể, cơ thể em nặng quá.
Kẻ kia đưa mũi sát vào âm đạo Ngân, hít hà mấy cái rồi bú luôn.
Lưỡi của kẻ đó còn điêu luyện hơn cả Nhân, hắn dường như đã nắm rõ các vị trí có thể khiến Ngân sướng lên.
“Sướng quá…” Ngân thầm nghĩ, nhưng vòng tay của Nhân đã kịp thời kéo Ngân trở về. Em thật sự thức tỉnh, nhìn thẳng vào người đang cặm cụi giữa háng mình.
Hai mắt em căng tròn.
“Là… anh?”
Bóng người kia vội tan biến.
Ngân mở to mắt ra. Giờ em mới phát hiện mọi thứ chỉ là mơ.
Nhưng giấc mơ ấy đã khơi dậy một vài chuyện trong quá khứ, khiến tim em rộn ràng.
Hình ảnh của kẻ kia lại bám lấy đầu óc em.
Nhìn sang Nhân, khi chắc chắn hắn đã ngủ say, Ngân mới có can đảm để giở tấm chăn lên. Em đưa tay xuống dưới thì thấy âm đạo mình quả thật có chút ướt.
“Mày bị gì vậy Ngân?” Ngân vỗ đầu mình. Em sau đó nằm xuống cố ngủ lại nhưng không thể. Khoảng 10 phút sau, cảm thấy cổ họng có hơi khát, Ngân bước đến chiếc tủ lấy ra một bình nước. Nhưng tiếc thay, Nhân đã uống hết nước trong bình rồi.
Ngân thở dài nhìn về phía cửa. Chẳng hiểu sao em lại sợ phải bước ra. Nhưng sau vài giây trấn tĩnh, Ngân rón rén mở hé cửa ra. Khi thấy phòng đối diện đã đóng cửa tắt đèn, em mới thở phào.
Bước ra khỏi phòng, Ngân mới sực nhớ mình không có mang đồ lót trong người, ở trên hay dưới đều thả rông. Đắn đo có nên quay lại để mặc không nhưng vì lười cộng với giờ cũng đã khuya, Ngân quyết định đi xuống cầu thang.
Mò mẫm trong bóng tối, Ngân tìm đến được bình nước lọc ở trong bếp. Em uống một ly rồi rót đầy bình nước của mình.
Đang định quay lại phòng thì đèn điện bật lên.
Ngân giật mình.
Em quay phắt lại, ánh đèn khiến mắt em hơi lóa. Nhưng khi cơn lóa dần mất đi, hai mắt em lại căng tròn ra.
Ở phía công tắc đèn, một bóng hình cao lớn đang đứng nhìn chằm chằm em.
Chưa bao giờ em cảm thấy khó đối mặt với một người đến vậy.
Dù cho hôm nay em đã tiếp xúc với hắn rồi.
Mặc dù mối quan hệ trong quá khứ cũng khiến em khó xử đôi chút, nhưng chưa phải là tất cả… người đang đứng trước mặt em lúc này chính là người vừa xuất hiện trong giấc mơ của em.
Hắn là Huy.
Để lại một bình luận