Phần 1: Biên tập viên
Trên màn hình Tivi là hình ảnh một người biên tập viên xinh đẹp sắc sảo gương mặt thanh tú chiều cao 1m70 ánh mắt hút hồn đôi môi hồng nụ cười tỏa nắng, cô mặc trên người bộ trang phục công sở áo sơ mi trắng quần dài vì đang đi thực tế địa bàn nên cô đi một đôi giày gót thấp đội một cái nón lá duyên dáng để chống nắng.
Kính chào quý vị tôi là Ngọc Hân hiện tôi đang có mặt tại phường Đồng Tiến thành phố Đồng Tiền để tham quan mô hình trồng rau sạch trong nhà lưới của hộ gia đình anh Nguyễn Văn Nam, cùng theo chân tôi xem có gì nhé.
Cameraman đi theo ngay sau Ngọc Hân nên vô tình ghi lại dáng người gợi cảm đầy đặn bước đi uyển chuyển cái quần công sở bó sát tôn lên cặp chân dài miên man cặp mông to lớn ngúng nguẩy theo từng nhịp bước của cô, cô hơi cúi người xuống để sờ vào những cọng rau sạch mơn mởn đưa mông về phía máy quay làm cái viền quần lót hằn lên sau mông.
Hải Như: “Bố ơi… khi nào mẹ về đấy ạ con đói quá”
Ông Đại: “Mình ăn cơm trước đi con”
Hải Như: “Anh Dương ơi… vào ăn cơm…”
Một thiếu niên 16 tuổi tên Hải Dương đang nhìn chằm chằm vào màn hình Tivi không rời mắt, khung giờ xem Tivi yêu thích của Hải Dương là vào 18: 00 tối vì đó là lúc phát sóng chương trình do biên tập viên Ngọc Hân dẫn sóng.
Ánh mắt của cậu thiếu niên mở lớn miệng há ra khi camera quay cảnh Ngọc Hân đang cúi người hái rau.
Hải Như bực bộ đi ra phòng khách: “Anhhhhh Dươnggggg… Ăn cơmmmmm”
Hải Như 14 tuổi là em gái của Hải Dương, hai anh em như chó với mèo ở nhà là cãi nhau không ngừng nghỉ, Hải Dương thì nhây nhây còn cô em gái thì rất cá tính.
“Từ từ đã nào… đang xem chương trình của mẹ”
“Kỳ cục, sao lúc nào anh cũng xem mấy chương trình đó thế, chả có gì thú vị”
“Ơ, chương trình mẹ dẫn mà tất nhiên phải xem rồi”
“Bố ơi… Anh Dương không ăn đâu”
“Kệ nó, vào đây đi con, để Dương nó đợi mẹ về rồi ăn cũng được”
“Vâng ạ…” Hải Như quay sang nhìn Hải Dương “Anh nhịn đói đi, hừ”
Sơ lược một chút về gia đình Hải Dương.
Ông Bố tên Trọng Đại, 45 tuổi, hiện đang là quan chức thuộc Uỷ ban Nhân dân tỉnh Đồng Tiền: Cầu toàn, lọc lõi trải đời có những mối quan hệ rất phức tạp, tham vọng lớn mê kiếm tiền nhưng lòng tham không đáy.
Hải Dương 16 tuổi hiện đang là học sinh lớp 10 trường THPT Đồng Tiến: Ham chơi, thích bóng đá fan cứng của CLB Manchester United, mê gái đẹp nhưng tán gái dở tệ đặc biệt thích “lái máy bay”, thích đọc truyện sex, coi mẹ Ngọc Hân là thần tượng là nữ thần trong lòng mình nhưng chưa bao giờ thổ lộ.
Hải Như 14 tuổi hiện đang là học sinh lớp 8 trường THCS Đồng Tiến, cá tính (Hay còn gọi là đanh đá), hồn nhiên trong sáng khắc tuổi với Hải Dương nên hai anh em lúc nào cũng như chó với mèo.
Bà giúp việc bán thời gian tên Hạnh phụ trách dọn dẹp nấu nướng, bà ấy vừa nấu ăn cho gia đình Hải Dương xong và mới đi về.
Cuối cùng là Ngọc Hân người phụ nữ quyền lực nhất nhà người mẹ người vợ kiêm biên tập viên của đài phát thanh truyền hình tỉnh Đồng Tiền: Một người phụ nữ hiện đại mê công việc thông minh xinh đẹp sắc sảo nhạy bén chính trực.
Hải Dương kiên nhẫn ngồi đợi ở phòng khách đến khi chương trình do Ngọc Hân dẫn kết thúc chuyển sang chương trình khác cu cậu buồn chán không xem tivi nữa mà lấy điện thoại ra nghịch lướt Facebook đợi mẹ về.
Căn nhà 3 tầng có nhiều phòng ngủ, tầng 1 có 1 phòng ngủ lớn của vợ chồng ông Đại, hai anh em Hải Dương Hải Như mỗi người một phòng ở trên tầng 2. Tầng 3 cũng có thêm 2 phòng ngủ nữa nhưng để không hiếm khi có người lên đó.
Mãi đến tận 19: 30 tối thì có tiếng… tít… tít… tiếng còi xe quen thuộc và đèn xe chiếu vào nhà, Hải Dương nhanh chóng chạy ra mở cửa, chiếc xe ô tô sedan màu mận chín hiệu Mazda đi vào sân nhà.
“Mẹ đã về”
“Lấy dép cho mẹ”
“Dạ”
Ngọc Hân với tay lấy cái guốc cao gót ở trong xe, lái xe cô hay đi dép sandal chứ không đi guốc để đảm bảo an toàn, cái dép sandal chuyên để ở trong xe không đem ra ngoài nên phải cần một đôi dép khác để đi vào nhà nếu đi đôi guốc cao gót sẽ hơi bất tiện.
Hải Dương ngồi xuống để dép ngay ngắn nâng niu hệt như một tên nô lệ đang phục vụ cho nữ hoàng: Một người bóng hồng xinh đẹp trong trang phục công sở bước xuống cô đã thay một bộ quần áo khác: Chân váy dài ngang gối sơ mi màu hồng nhạt trên vai đeo một cái túi xách hàng hiệu phiên bản giới hạn vừa mới được “ông xã” tặng trong chuyến công tác gần đây.
Mùi nước hoa thoang thoảng Hải Dương hít hà liên tục mùi thơm của mẹ len lỏi vào mũi nó.
“Lấy cái túi laptop ở ghế lái phụ cho mẹ nhé”
“Dạ”
“Con ăn cơm chưa”
“Con chưa, bố với em thì ăn rồi, con đợi mẹ về”
Ngọc Hân bước lên bậc tam cấp Hải Dương đi ngay sau nó đang nhớ lại cảnh mẹ ở trên Tivi hồi nãy nó cứ nhìn chăm chăm vào cặp mông ngúng nguẩy đung đưa của mẹ.
“Đợi mẹ làm gì giờ đã hơn bảy rưỡi rồi”
“Có mẹ ăn cơm cùng ngon hơn”
“Dạo này mẹ bận quá lâu rồi không kiểm tra xem con học hành thế nào”
“Con vẫn học rất tốt ạ”
“Thật không?”
Hải Dương im lặng.
“Thầy giáo con gọi điện cho mẹ nói là con bị điểm kém môn lịch sử”
“Mẹ biết rồi ạ”
“Không sao, hồi xưa mẹ rất ghét học lịch sử nhưng rồi có phương pháp học ghi nhớ rất nhanh, học lịch sử cũng có nhiều điều thú vị sau này mẹ rất yêu thích môn đó, mẹ sẽ truyền dạy lại cho con”
“Vâng”
Ngọc Hân đi vào trong phòng ngủ rồi một lúc sau đi ra với một cái váy ngủ hai dây màu đỏ chân váy ngắn đến giữa đùi nhìn vô cùng khêu gợi. Ngọc Hân chọn ăn cơm trước rồi mới đi tắm vì thương con trai đợi mình về ăn chung.
Hai mẹ con ngồi vào bàn ăn vừa ăn vừa nói chuyện.
“Mẹ…”
“Sao con?”
“Con muốn làm biên tập viên giống mẹ”
“Con có đang nghiêm túc không? Nghề này vất vả lắm con thấy đấy mẹ đôi khi phải đi sớm về muộn nếu không có đam mê không theo được đâu”
“Con rất nghiêm túc mẹ ạ, hôm nào có chương trình do mẹ dẫn là con cũng xem, con rất ngưỡng mộ con muốn được trở thành người như mẹ”
“Thế con đã chọn được khối ôn thi đại học chưa? Định ôn khối nào A C hay D?”
“Thi khối D được không mẹ?”
“Khối D? Văn của con có vẻ không ổn lắm”
“Mẹ dạy con viết văn nhé”
“Nhưng phải thật chăm học thì mới không phí công của mẹ”
“Vâng… mẹ làm cô giáo của con luôn”
“Mẹ bận lắm thi thoảng mới giúp thôi, còn lại thì vẫn phải có thầy cô dạy thêm, mẹ có người quen là giáo viên tiếng Anh hay dạy ôn thi đại học, thủ khoa khối D nên cũng có thể dạy thêm văn toán nữa”
“Thế cô ấy ở đâu ạ”
“Nhà cách đây khoảng năm sáu cây gì đó”
“Vâng”
Ăn cơm xong Hải Dương đi lên phòng còn Ngọc Hân đi vào phòng tắm.
Tắm xong Ngọc Hân nói chuyện với chồng.
“Anh… Dương nó muốn thi khối D, muốn làm biên tập viên giống em”
“Ohhh… thật hả, anh nghĩ nó đang lấy lòng em thôi, ở trường xảy ra việc gì à”
Ngọc Hân cười: “Con bị điểm kém môn lịch sử”
“Đấy, nó lấy lòng em lái chủ đề sang cái khác để em không mắng nó thôi”
“Em nghĩ con rất nghiêm túc khi nói đến chuyện này”
“Sáu giờ chiều là nó xem em trên Tivi đấy”
“Chương trình em dẫn về thông tin kinh tế chính trị bọn trẻ chả bao giờ quan tâm đâu, con kiên nhẫn xem chứng tỏ nó cũng thích cái nghề này, anh thấy sao”
“OK anh ủng hộ, nó cứ học tốt thi đỗ đại học là được, sau này lỡ không theo nghề của em con có thể làm trái ngành cũng được, với khả năng của vợ chồng mình thì không thiếu chỗ làm cho nó, đừng phá quá là được”
“Con mình thông minh nhanh nhạy mà anh mỗi tội hơi ham chơi, chỉ cần mình định hướng cho con rồi giám sát con học em nghĩ tương lai của con sẽ rất sáng”
“Việc giáo dục con cái anh giao lại cho em”
“Anh phải hỗ trợ em nữa chứ”
“Em cứ mềm mỏng còn anh sẽ cứng rắn, không chiều hư hai đứa được, thi thoảng thấy chúng nó bướng bướng đấy”
“Em lên xem hai đứa học”
“Ừm” Ngọc Hân vừa đi ra thì ông Đại lấy điện thoại ra nhắn tin với ai đó rồi mỉm cười.
… Cộc cộc cộc…
“Mẹ vào nhé”
Hải Dương vội tắt màn hình rồi ném điện thoại lên giường “Vâng”
Ngọc Hân vẫn mặc cái váy ngủ hai dây màu đỏ nhưng khoác thêm một cái áo khoác nhẹ bên ngoài “Con đang học môn gì thế”
“Vừa học xong môn toán giờ đến môn địa lí ạ”
“Toán con học đến đâu rồi?”
Hải Dương hơi ấp úng: “Con… đến… bài…” Hải Dương đang lật mở sách tìm đến bài mới học “Đây mẹ ạ”
“Thế các bài ở cuối này con làm hết rồi à?”
“Vâng…”
“Đâu mẹ xem nào”
Hải Dương bắt đầu lúng túng: “Bài này… con… làm ở vở bài tập”
“Vở bài tập đâu?”
“Con… làm rồi… đang cho bạn con mượn”
“Bài của con sao lại cho bạn mượn?”
“Bạn con không hiểu nó mang về làm rồi so đáp án với con”
Ngọc Hân không nói gì nữa lật tìm các quyển vở của Hải Dương.
“Vở bài tập toán đây mà”
Hải Dương lúng túng gãi gãi đầu mắt nhắm lại không muốn chứng kiến mẹ phát hiện ra nó vừa nói dối.
“Dươngggg…”
“…” im lặng đang rất xấu hổ.
“Dương… nhìn vào mẹ đây”
Hải Dương cúi gằm mặt xuống tiếp tục im lặng.
“Nhìn vào mắt mẹ”
Hải Dương lúng túng hai tay nắm chặt vào nhau chân xoắn xuýt lại từ từ ngước mắt lên nhìn mẹ.
“Con xin lỗi”
“Tại sao con nói dối mẹ?”
“Con xin lỗi, tại con… con…”
Ngọc Hân nhìn sang điện thoại của Hải Dương sờ lên nó thì thấy còn nóng ấm, chắc cu cậu sử dụng điện thoại một thời gian khá lâu làm nó nóng máy lên.
“Con dùng điện thoại phải không?”
Im lặng một lúc rồi gật đầu xác nhận.
“Bố mẹ không cấm con dùng điện thoại, không cấm con đi ra ngoài chơi đi đá bóng gặp gỡ bạn bè, mẹ nghĩ bố mẹ đã tạo điều kiện cho con thoải mái hết mức nhưng sao con lại nói dối? Con có biết mẹ ghét nhất là loại người nào không?”
“…” Im lặng…
“Mẹ ghét nhất là người dối trá, con có thể không học giỏi con có thể bị điểm kém nhưng nhất quyết không được nói dối, không giấu dốt, có khó khăn gì thì nói với mẹ để cùng tháo gỡ không phải né tránh lấp liếm để mong nó qua đi. Chuyện học tập của con rất quan trọng nên đừng chơi game chat chit hay gì nữa lần này mẹ tạm tha nhưng lần sau mẹ sẽ nói với bố rồi đưa ra hình phạt thích đáng cho con”
“Con xin mẹ, đừng nói với bố, bố sẽ đánh con mất, con sẽ chăm học con hứa”
Ngọc Hân đang cố gắng kìm nén cơn giận của mình bộ ngực phập phồng tim đập nhanh.
Hải Dương xấu hổ sắp khóc đến nơi, Ngọc Hân dịu dàng đến gần ôm con vào trong lòng mặt Hải Dương áp vào bầu ngực to tròn mềm mại êm ái của mẹ.
“Đừng bao giờ nói dối mẹ, mọi thứ phải nói thật cho mẹ biết, mẹ là mẹ cũng sẽ là người bạn cùng con tâm sự mọi điều trong cuộc sống, đây là một lỗi nhỏ mẹ sẽ bỏ qua cho con”
“Mẹ ơi…” Hải Dương ôm chặt lấy mẹ nó sụt sịt “Con xin lỗi”
Ngọc Hân dịu dàng “Không sao, con ngoan của mẹ”
Hải Dương dụi dụi mặt vào bầu ngực to lớn của Ngọc Hân khiến cô bị kích thích núm vú cương lên, Ngọc Hân vội đẩy Hải Dương ra gương mặt cô có chút ửng hồng.
“Con học bài đi”
“Cho con ôm mẹ thêm chút xíu, mẹ thơm quá”
“Học đi…”
Ngọc Hân vội vàng rời khỏi phòng Hải Dương, cô lấy tay xoa xoa ngực mình.
Ngọc Hân lại gõ cửa phòng của Hải Như.
“Mẹ vào nhé”
Hải Như “Mẹ ơi tối nay mẹ ngủ với con đi”
“Con gái lớn rồi phải ngủ một mình chứ”
“Con thích ngủ cùng mẹ cơ”
Hải Như chăm học hơn Hải Dương rất nhiều con bé tự giác học không cần đến bố mẹ phải nói, Ngọc Hân hôn Hải Như một cái rồi đi xuống tầng 1.
Để lại một bình luận