Phần 6: Những bước đầu 2
“Một cô gái như em thật thú vị!” Gương mặt Nhân đỏ bừng, giọng thì lèm nhèm, đôi mắt sắp mở không nổi.
Bên cạnh hắn lúc này, Linh đang chăm chú rót bia vào ly hắn.
“Em thú vị chỗ nào nhỉ?” Linh chống cằm hỏi, gương mặt có chút quyến rũ. Nhân bị nét mặt này làm cho bồi hồi. Hắn cố uống hết ly bia rồi bảo: “Anh thấy tính tình anh em mình hợp nhau đó! Em còn có cái gì đó rất đặc biệt đấy Linh!”
“Anh quá khen rồi hihi! Anh Nhân cũng rất đặc biệt đó nha, anh chiều bạn gái hết lòng hết dạ, lại còn chung thủy nữa chứ!” Linh cũng uống thêm một ly nữa.
“Thằng Huy nó đào hoa quá! Có người yêu như em mà còn vậy!” Nhân lắc đầu. Một khi đã có men trong người, cái gì cũng dám nói.
Còn về phần Linh, có men trong người, nghe gì cũng lọt tai.
“Người yêu như em sao?” Linh mỉm cười.
Nhân nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt đắm chìm vào nụ cười của Linh. Nụ cười em không tỏa nắng như Ngân, nhưng lại có một sức hút đặc biệt đối với đàn ông. Nụ cười thấm đẫm sự trải đời, ẩn chứa những nét dâm đãng phóng túng.
Cả hai cười nói với nhau mà không hề biết, Ngân đang đứng ngay cửa phòng. Nhìn thấy cảnh này, cộng thêm sự việc lúc nãy với Huy khiến tâm trạng của em bị xáo động.
“A chị Ngân!” Linh mỉm cười khi thấy Ngân, em cũng hiểu việc của mình và Nhân sẽ khiến Ngân khó chịu. Nhưng em lại thích như vậy, bởi lẽ chính Ngân cũng đã làm em khó chịu. Linh không hiểu tại sao. Chỉ là trực giác mách bảo… Huy và Ngân có gì đó mờ ám.
Ngân mỉm cười ngồi vào bàn như chưa có chuyện gì xảy ra. Khi nhìn Nhân, em lại vô thức nhớ đến việc mình vừa hôn một người con trai khác, trong lòng em như đang bị một cơn sóng thần cuồn cuộn cuốn trôi. Hàng loạt suy nghĩ bùng nổ trong đầu.
Khoảng 10 phút sau, Huy trở lại phòng ăn. Không có hắn Ngân đã đủ lo lắng rồi, khi Huy xuất hiện, em còn bất an hơn.
“Anh ơi!” Linh chồm đến ôm Huy, em đã say lắm rồi.
Phía bên kia, Nhân cũng nằm bẹp trên bàn, có vẻ đã không thể gượng dậy được.
“Chúng ta về thôi!” Huy nói với Ngân một cách hết sức bình thường, như chưa hề có chuyện gì bất thường.
Ngân ngẩng người một lát rồi không đáp, vội đỡ Nhân dậy. Gương mặt em có chút tối.
Vì cả bọn đều đã có men trong người nên không thể chạy xe máy được, Huy liền gọi một chiếc taxi đến.
Ngân để Nhân ngồi ở ghế sau, còn em chủ động lên đằng trước ngồi như muốn cách xa Huy. Hắn ta thấy vậy cũng chỉ cười thầm, liền đem Linh đặt cạnh Nhân.
Trên đường về, ánh mắt Ngân liên tục nhìn vào kính xe, thấy cảnh bạn trai mình ngồi gần một cô gái khác, lại còn tựa đầu vào vai nhau làm em cảm thấy vô cùng khó chịu. Nhưng em không thể nói gì. Chỉ biết im lặng nuốt sự bực tức vào lòng. Em biết Huy đang cố bày trò.
Về đến Đồi Mơ, Huy chủ động bế Linh xuống xe, Ngân cũng lo đỡ bạn trai mình.
“Linh! Dô nào!” Trong lúc say sỉn, Nhân chẳng biết giữ mồm giữ miệng gì cả. Ngay bên cạnh bạn gái mình mà lại nhắc đến một người khác. Ngân tâm trạng đã rối bời, gặp tình huống này càng khiến em bứt rứt.
Đường về căn hộ của họ khá xa, Nhân và Linh đều say đến nỗi không thể tự đi được. Ngân cũng có chút say, em không nghĩ mình có thể đỡ Nhân về tới homestay được, dù sao em cũng là con gái chân yếu tay mềm, còn Nhân lại tương đối nặng.
Huy nhận ra tình huống này, hắn liền bảo: “Ngân! Anh sẽ đưa Linh về homestay trước rồi quay ra cõng Nhân vào sau. Nhưng Linh say quá, anh không muốn để em ấy một mình! Em cũng đi theo để trông chừng Linh giúp anh!”
Ngân nghe xong nhíu mày nghi hoặc, sự dồn nén nãy giờ khiến em phải mở miệng như một cách giải phóng: “Anh có ý đồ gì?”
Huy trầm mặc, ánh mắt chứa đựng một vô vàn suy tư.
“Chuyện vừa nãy… anh xin lỗi! Anh say quá!”
Chả thà Huy trơ trẽn thì Ngân còn có thể nói tiếp, nhưng hắn lại chủ động xin lỗi làm Ngân hoàn toàn á khẩu. Kịch bản với vô vàn lời thoại mang đầy tính chất vấn của em soạn ra trên đường về hoàn toàn vô ích.
“Chuyện đó để nói sau đi. Ngoài trời lạnh lắm, nếu không đưa họ về sớm thì dễ bị trúng gió đấy!”
Huy lo lắng bảo.
Ngân đắn đo, nhưng cái lạnh của Đà Lạt khiến đầu óc em tê buốt, em cắn răng một lúc rồi gật đầu.
Huy mỉm cười, Ngân vẫn giữ gương mặt lạnh lẽo nhưng trong lòng thì đang hỗn loạn. Thật sự em không biết phải làm gì lúc này nữa. Ngày hôm nay, em đã trải qua quá nhiều khung bậc cảm xúc. Từ hạnh phúc, vui sướng, đến hoảng sợ rồi tức giận và lo lắng.
Ngân đặt Nhân xuống chỗ nhà chính (nơi ở của chủ homestay) và nhờ chị chủ trông coi. Em cũng tính nhờ một nhân viên nào đó của homestay này đưa em và Nhân về, nhưng ngoài chị chủ ra, chẳng còn ai hết. Ngân đành làm theo kế hoạch của Huy.
Trên đường về căn hộ, em luôn giữ một khoảng cách nhất định với Huy. Nhưng dõi theo bóng lưng hắn, từng bước chân em như dẫn dắt tâm trí quay ngược về quá khứ.
“Em thích đi Đà Lạt lắm!”
Ngân thủ thỉ khi em đang co tròn trong vòng tay của Huy.
“Vậy à? Anh sẽ dẫn em đi!” Huy mỉm cười, ánh mắt chan hòa hạnh phúc.
“Nhưng đi Đà Lạt dễ chia tay lắm đó!” Ngân lém lỉnh đáp.
“Không bao giờ!” Huy đáp một cách chắc chắn.
Nhưng chuyện đời đâu ai ngờ, chưa đi Đà Lạt, cả hai đã rời xa nhau.
Dù hiện tại họ đã cùng đến Đà Lạt, nhưng với vai trò khác nhau. Họ đã không còn chung một thế giới nữa. Ngân cũng tương đối đa sầu đa cảm, một nỗi buồn nho nhỏ len lỏi trong tâm trí em.
Nhìn Huy đang bế một cô gái khác, trái tim em như bị bóp nghẹt bởi những kỷ niệm xưa kia.
Rốt cuộc em đang mong đợi gì chứ?
Tại sao em lại đồng ý với chuyến đi này khi có Huy?
Nụ hôn vừa nãy là sao? Huy say quá ư? Nghĩ lại thì đó chẳng phải một lời giải thích hợp lý, cũng chẳng phải Huy đang bao biện gì. Bởi lẽ khi say, con người ta sẽ làm những việc mà mình luôn ấp ủ. Huy thật sự vẫn nhớ đến em sao? Hắn vẫn còn tình cảm với em sao?
Nhưng tại sao em cứ phải suy nghĩ về vấn đề này?
“Mình say quá rồi!” Ngân lắc đầu.
Mải mê trong những dòng suy nghĩ, Ngân cứ bước đi mà không để ý mình đã đến homestay.
Sau khi đặt Linh xuống giường, Huy cẩn thận tháo giày cao gót của Linh ra rồi đắp chăn cho em ấy. Lúc này đây, ánh mắt hắn mới chú ý sang Ngân.
“Em ổn không?” Thấy Ngân đứng không vững, Huy quan tâm hỏi.
“Không sao!” Ngân lắc đầu, thái độ lạnh nhạt.
“Trông em có vẻ say quá! Về phòng nghỉ ngơi đi!”
“Không phải anh kêu tôi trông bạn gái giùm sao?” Ngân nhíu mày.
“Linh ngủ say rồi, chắc không có gì đâu! Anh lo xa thôi!” Huy nhún vai.
Thái độ của Huy làm Ngân càng bực tức thêm.
“Anh quan tâm cô ấy quá nhỉ?” Ngân nói trong vô thức. Đến khi những chữ cuối được thốt ra, em mới hoàn hồn lại. Men rượu trong người đã khiến những suy nghĩ của em bị tê liệt. Em chỉ biết nói theo bản năng mà thôi.
“Có gì lạ sao?” Huy mỉm cười.
“Vậy tại sao? Tại sao khi nãy lại làm vậy với tôi?” Ngân không còn kiểm soát được hành động của mình, em lao đến đánh Huy với tất cả sự bực tức.
Huy cứ đứng im để Ngân trút giận.
“Tại sao vậy hả?” Ngân xém chút hét lên, em thật sự đã ngấm bia rồi. Con gái khi say là lúc họ điên loạn nhất. Chuyện gì họ cũng dám làm.
Mặt Huy vẫn không chút biến sắc, hắn nhìn vào Ngân, miệng vẫn nhẹ mỉm cười.
Ngân tức giận tát hắn mấy bạt tai liền.
“Đồ khốn! Anh còn dám cười?”
Chỉ có cú tát đầu là thật sự mạnh, còn những cú tát sau lại yếu dần, tựa như đánh cho có.
Huy chẳng đáp gì cả, chỉ đợi Ngân mệt đừ.
Lúc em ấy dừng tay, cũng là cơ hội cho hắn. Hắn lao đến ôm Ngân vào lòng. Bất chấp sự kháng cự, hắn xâm chiếm bờ môi của em.
“Uh!!!”
Ngân giật mình, em cố đẩy hắn ra nhưng không được. Huy quá mạnh mẽ so với một cô gái như em.
Huy nhấc Ngân lên trong khi môi vẫn khóa chặt môi. Hắn ra khỏi phòng mình, tiến vào trong phòng Ngân.
Huy như một con mãnh thú, hắn đè Ngân xuống giường, ngấu nghiến bờ môi em.
“Đừng đừng đừng!!!” Ngân hét lên trong lòng. Bờ môi của em đang bị một người không phải bạn trai mình chiếm lấy.
Nhưng kẻ đó lại là tình đầu của em. Là kẻ đầu tiên cho em biết hôn có vị gì. Nếu là một người khác, Ngân đã cảm thấy ghê tởm. Nhưng với Huy thì lại khác. Nụ hôn này mang đến vô vàn kỷ niệm. Nụ hôn này khiến em nhớ lại khoảng thời gian hạnh phúc mà mình đánh mất.
Tiếc nuối về mối tình đầu, sự hối hận chất chứa như trở thành một loại thuốc mê, khiến em phản kháng một cách yếu ớt.
Lúc này đây, lưỡi của Huy mạnh mẽ tách bờ môi của Ngân. Dù em có mím lại, nhưng trước sự công phá mãnh liệt ấy, em dần bị đánh bại.
Đầu óc Ngân lúc này trống rỗng, em chẳng thể nghĩ gì. Hoặc đúng hơn là em không muốn nghĩ. Vì em biết một khi mình nghĩ, em sẽ căm giận bản thân. Em cố biến mình thành một con rối vô tri để không cảm thấy tội lỗi lúc này.
Chiếc lưỡi của Huy khuấy động miệng của Ngân. Được trở về mái nhà xưa, chiếc lưỡi ấy đảo quanh chào hỏi đến từng ngóc ngách. Lưỡi của Ngân khi gặp lại người bạn cũ cũng có chút nhớ thương, mỗi khi Huy quét lưỡi ngang qua, đầu lưỡi của em lại có chút nhúc nhích.
Nụ hôn càng ngày càng cuồng nhiệt. Nước miếng của Huy chảy qua miệng Ngân. Hương vị quen thuộc cộng với mùi bia khiến Ngân chìm đắm.
Em chẳng hề biết mình đang dần bị cuốn theo nụ hôn. Em như quên mất mình đã có bạn trai.
Có lẽ vì quá nhớ bờ môi này, Huy đã hôn Ngân đến tận năm phút. Khi rời môi ra, cả hai thở dốc.
Ngân lúc này như lấy lại được tâm trí, em nhăn mặt như muốn khóc, liên tục đánh Huy, cố đẩy hắn ra. Nhưng Huy vẫn cứ lì lợm đè lên người Ngân, hắn nói: “Chẳng biết tại sao nữa… nhưng em là cô gái mà anh không thể quên… rời xa em khiến anh đau khổ!”
“Cút đi! Sao anh lại làm vậy?? Anh là đồ tồi! Tôi đã có bạn trai rồi, chúng ta không còn gì nữa.”
Ngân khóc lóc.
“Ừ… anh biết! Nhưng anh không thể quên em được! Em cũng vậy mà? Dù đã biết sẽ đi cùng anh nhưng em vẫn chấp nhận. Nói đi, em vẫn còn nhớ anh đúng không?”
Ngân bị nói trúng điểm thắt trong suy nghĩ liền trở nên rối bời. Em chẳng nhớ tại sao lúc đó em lại quyết định sẽ đi Đà Lạt dù biết sẽ đi cùng Huy. Em luôn lừa dối rằng do bạn trai mình quá nhiệt tình rủ đi.
“Đà Lạt là nơi mà anh luôn muốn dẫn em đến! Đáng tiếc anh không thể thực hiện được khi chúng ta còn là của nhau. Khi anh biết Nhân là bạn trai em, anh đã chủ động đề xuất nó dẫn em đi Đà Lạt chung. Có lẽ đó là cách duy nhất để thực hiện lời hứa khi xưa!”
Cũng như Linh, Ngân khi có men trong người nghe gì cũng lọt tai. Em không hề chối bỏ những lời nói của Huy. Nhưng cũng không dễ dàng chấp nhận được. Những lời nói ấy cứ văng vẳng trong đầu em mãi.
Huy là kẻ biết nắm bắt thời cơ. Hắn vội vàng đáp môi mình xuống môi Ngân một lần nữa. Lúc này đây, em ấy dù có kháng cự nhưng rất yếu ớt.
Huy vẫn cứ rót mật vào tai, kể lể về những chuyện trong quá khứ.
“Bữa tiệc sinh nhật hôm nay là ý tưởng của anh, anh biết em thích gì!”
Từng lời từng lời nói như có đính kèm thuật thôi miên, khiến Ngân đang say càng say hơn.
Cơ thể em dần thả lỏng ra.
Bờ môi cũng vô thức đáp lại, dù chỉ là một chút thôi.
Lúc này, Huy lại tranh thủ mò mẫm cơ thể của em. Cảm nhận sự biến chuyển đôi chút so với lúc trước càng khiến hắn tò mò muốn khám phá toàn bộ.
Nhận ra bàn tay Huy đang sờ vào ngực mình, Ngân lắc đầu liên tục. Nhưng Huy chẳng hề quan tâm, chỉ cười một cách nhẹ nhàng.
Đây cũng chẳng phải lần đầu Huy sờ ngực Ngân. Hắn ta không hề kiêng nể gì, mạnh mẽ bóp mạnh vào nơi ấy.
“AAA!” Ngân rên lên, cảm nhận bầu ngực bị giày vò bởi Huy.
Khi xưa, Huy luôn nâng niu bầu ngực của Ngân. Nhưng hiện tại, hắn đã khác. Hắn ngang tàn, hoang dại trên giường. Như một con thú hoang đang cắn xé con mồi.
Ngân vùng vẫy trong bất lực. Bản thân em cũng đã say, cơ thể nặng nề thì làm sao có thể chống lại Huy. Hắn ta hăng say cưỡng đoạt bờ môi của Ngân rồi sau đó còn hôn lên mặt và cổ em.
Bàn tay hắn vẫn đang không ngừng xoa bóp lấy vú của Ngân, biến chúng thành đủ mọi hình dạng.
“Không! Bỏ ra… bỏ ra…” Ngân nói trong vô vọng. Những nụ hôn của Huy như hút sạch sức lực của em.
Huy liếm vào cổ Ngân, sau đó hắn cắn vào vai em một phát.
“A…” Ngân co quắp lại, tay em bất giác ôm lấy Huy. Không hiểu em đang cố kéo hắn ra hay đang ghì chặt lại nữa. Cú cắn đó khiến Ngân tê hết cả người.
“Đừng… dừng lại đi!” Ngân lấy tay đánh vào đầu Huy, nhưng hắn không hề có dấu hiệu muốn dừng lại.
Hôm nay Ngân mặc một chiếc đầm trắng tinh khôi với thiết kế khoét ngực vô cùng quyến rũ. Nhưng vị trí khoét ngực ấy lại trở thành chỗ để Huy tấn công. Hắn dùng lưỡi liếm vào vú Ngân, đồng thời hai tay xoa bóp vú.
“Đừng mà… không… Huy! Dừng lại! Mau dừng lại!!!”
Ngân như muốn khóc rồi, em cố đẩy Huy ra nhưng cảm giác chẳng khác gì đẩy một cục đá khổng lồ. Em hoàn toàn bị cục đá ấy đè bẹp.
Mỗi lần lưỡi Huy quét qua ngực, Ngân lại rùng mình lên, tựa như có một dòng điện đang chạy qua người em. Thứ cảm giác lâng lâng này là sao nhỉ? Em không biết có phải là do mình say, hay là mình đang bị Huy kích thích.
Huy bỗng dừng lại, hắn đưa mặt sát với mặt Ngân.
Nhìn gương mặt điển trai cùng đôi mắt sâu thẳm ấy, Ngân lại cảm thấy bối rối và trống rỗng trong đầu.
Huy đưa môi sát lại.
Ngân lắc đầu.
Em nhắm mắt.
Chẳng có một tác động nào để ngăn cản Huy.
Hắn lại hôn em nữa rồi.
Không thể đếm được nãy giờ Huy hôn Ngân bao nhiêu lần.
Ngân đâu thể ngờ sau nụ hôn ở bãi giữ xe ấy, em còn bị Huy hôn nhiều hơn nữa.
“Làm ơn dừng lại!” Ngân nói trong lòng nhưng em không biết mình đang phối hợp hôn Huy, dù đó chỉ là hành động vô thức.
Biết Ngân đã đuối và dễ dàng bị điều khiển, Huy liền đứng dậy cởi cái quần của mình ra một cách nhanh nhất có thể.
Ngân chưa kịp hiểu chuyện gì thì đập vào mắt đã là dương vật to chảng của Huy.
Quá nhiều cuộc hội ngộ trong chuyến đi này.
Không chỉ gặp lại Huy, Ngân còn được gặp lại chiến hữu của hắn nữa.
Lần đầu luôn để lại ấn tượng mạnh mẽ cho mỗi con người. Hôm qua, Ngân đã thấy dương vật của bạn trai mình. Nhưng dù vậy, dương vật của Nhân dù khá to nhưng chẳng thể thay đổi được một vị trí đặc biệt trong lòng Ngân, nơi dành cho cái dương vật đầu tiên mà em nhìn thấy.
Đó chính là của Huy.
Ngân ngơ ngác nhìn khẩu đại pháo đang giương nòng hướng về phía mình như chực chờ khai hỏa. Từng mảng ký ức vừa ngọt ngào vừa u buồn hiện ra trong đầu.
Cổ họng của Ngân bỗng trở nên trơn hơn, em cảm giác đầu lưỡi vô thức gợi nhớ một thứ vị khó quên.
Em biết mình đang nghĩ gì. Em biết thứ mùi vị mà mình đang nhớ đến.
Còn gì khác ngoài mùi vị dương vật của Huy?
Thứ mùi vị mà Ngân cũng chẳng biết phải miêu tả thế nào dù đã tự mình nếm trải. Em chỉ biết đó là một mùi vị chứa đầy sự nam tính, hoang dại, được pha lẫn giữa tình yêu và tình dục.
Mùi vị đó đã hằn sâu vào trong tâm trí của em. Đến bây giờ em vẫn luôn nghĩ mùi vị dương vật chỉ có một mà thôi. Đó là Huy. Hoặc nếu em có thể nếm thêm một mùi vị của dương vật nào đó khác, thì cũng chẳng thể ảnh hưởng đến vị trí của Huy, bởi lẽ mùi vị của hắn đã trở thành một quy chuẩn trong em rồi.
Sau khi chia tay, mùi vị ấy thỉnh thoảng lại ẩn hiện ở đầu lưỡi em. Nó khiến em như điên lên. Nỗi nhớ, sự tức giận, tiếc nuối… vô vàn cảm xúc đều vì mùi vị kia mà trỗi lên.
Giờ đây, em đang đứng trước cơ hội được nếm lại mùi vị ấy.
Ngân lắc đầu liên tục, em biết Huy đang muốn làm gì. Hắn ta dí sát dương vật vào bờ môi của em. Cái đầu dương vật chạm vào đôi môi mềm mại ấy.
“Không! Đừng mà!” Ngân cố mím chặt môi. Nhưng dương vật Huy như một cỗ chiến xa công thành, liên tiếp thúc vào đôi môi, cố phá tan cánh cửa ấy.
“Thôi nào… chẳng phải em cũng đã từng bú nó sao? Giờ bú nó cũng chẳng sao cả. Nó nhớ em lắm đấy! Đừng để anh thất vọng!”
Huy lại phối hợp với lời nói để dụ dỗ Ngân.
Ngân choáng váng đầu óc quá rồi. Quá nhiều sự việc diễn ra làm em chẳng biết đâu là đúng đâu là sai. Nếu đây là một kẻ lạ mặt, chẳng hạn như mấy tên gây hấn hôm qua, thì có lẽ em đã đủ sức chống lại. Nhưng trước mặt em lại là Huy. Một thứ cảm giác vừa xa lạ, vừa gần gũi, vừa tiếc thương, vừa tò mò.
“Anh hứa sẽ không làm gì khác cả… giúp anh đi nào!”
“Chỉ làm giống ngày xưa thôi! Sẽ không sao đâu!”
“Em từng làm cho anh rồi mà! Nào, há miệng ra…”
“Sẽ không sao đâu…”
“Chỉ là…”
“Sẽ không sao…”
Sự chống cự dần trở nên yếu ớt. Trước thế công vũ bão cùng những lời dụ dỗ nhẹ nhàng, Huy đã đàn áp được nỗ lực của Ngân.
“Chỉ… một chút thôi… chỉ một chút thôi!” Ngân cố lừa dối bản thân. Trong lúc em nghĩ, đầu dương vật đã tách bờ môi ra, bắt đầu tiến vào bên trong. Cái cảm giác dương vật Huy chui vào trong miệng thật hoài niệm làm sao. Mùi vị ấy, kích thước ấy, độ nóng ấy… bao nhiêu ký ức về thứ ấy tưởng chừng đã bị quên lãng lại quay về với em một lần nữa.
Dương vật của Huy chui tọt vào trong miệng Ngân, sự ấm nóng của khoang miệng, sự mềm mại của chiếc lưỡi làm Huy sung sướng tột cùng. Hắn chưa từng nghĩ sẽ có ngày hắn được tận hưởng lại chiếc miệng đáng yêu này. Dù so với những cô gái từng chơi, Ngân BJ khá kém. Nhưng em ấy là người đầu tiên ngậm lấy dương vật của hắn, là người đầu tiên cho hắn biết sung sướng là thế nào.
Ngân nhắm chặt mắt lại khi thấy dương vật của Huy đang chuyển động bên trong miệng mình. Toàn bộ khoang miệng trở nên nhộn nhịp.
“Tại sao mình lại làm vậy?”
Ngân cố tìm câu trả lời cho mình, tựa như em đang cố mò mẫm trong màn đêm vô tận.
Từng bước đi, cơ thể Ngân càng trở nên nhạy cảm. Trong vô thức, em đã mút lấy dương vật Huy.
“Không… Nhân… anh ấy mới là bạn trai mình… mình còn chưa làm chuyện này cho anh ấy… tại sao chứ?”
Ngân nhả dương vật của Huy ra. Em xoay mặt đi như để né tránh. Nhưng Huy cũng chẳng nản lòng. Hắn đưa tay xoa lên ngực Ngân để kích thích em. Một tay khác vuốt ve chính dương vật mình rồi từ từ đưa đến chỗ Ngân.
Trước mắt Ngân, Huy to lớn và đồ sộ làm sao. Dù không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng em luôn có một chút gì đó nể sợ Huy. Cảm giác này thật lạ làm sao. Em chưa bao giờ thấy nó ở Huy trước đây.
Hắn ta nâng đầu Ngân lên, đem dương vật của mình kề sát vào môi em. Mặc kệ em cố né tránh, hắn vẫn cứ thản nhiên dùng dương vật xâm chiếm miệng Ngân.
“Ngoan ngoãn bú nó cho anh đi! Nếu em không kết thúc chuyện này sớm thì…”
Huy nhìn ra cánh cửa phòng. Ngân nghe xong cũng có chút sợ. Nếu chuyện này vỡ lở ra thì sao. Lỡ Linh thức dậy và phát hiện cảnh này thì sao? Rồi cô ta sẽ nói cho Nhân biết chuyện này! Lúc đó Ngân phải làm sao?
“Anh bị điên à! Mau dừng lại đi!” Ngân sợ muốn khóc.
“Anh sẽ không dừng lại!”
“Anh không sợ Linh biết sao? Sao anh có thể làm vậy?”
“Anh không sợ Linh hay cả bạn trai em biết cả. Nếu sợ thì anh đã không làm rồi. Anh sẽ không dừng lại đâu Ngân! Nên em mau giúp anh kết thúc chuyện này!”
“Không… không được…” Ngân yếu ớt nói, đôi mắt đã ngập lệ. Tên bạn trai cũ khốn kiếp này thật sự muốn ép em vào đường cùng sao?
“Tại sao anh lại làm vậy? Tại sao?” Ngân gằn giọng để che đi cơn nấc, em hỏi.
“Vì anh nhớ em, vì anh không thể xóa bỏ hình ảnh của em!”
Trước những lời nói kia, Ngân không dám tin, nhưng chẳng hiểu sao chúng vẫn chạm đến trái tim em.
“Giúp anh đi! Anh nhớ em nhiều lắm! Mau lên nào! Chỉ một lần này thôi! Rồi tất cả sẽ chìm trong bí mật.”
“Chỉ một lần” có lẽ là cụm từ mà ai cũng từng sử dụng để thỏa hiệp bản thân mình thực hiện một hành vi nào đó mà bản thân biết là sai trái.
Cụm từ ấy vô tình trở thành một ám thị của mỗi con người. Và khi từ ấy được thốt lên, những ai mềm lòng đều sẽ bị nó thao túng.
Nhìn nét mặt của Ngân, Huy cười thầm trong lòng. Hắn gần như đã nắm được phần thắng trong cuộc chiến này rồi. Huy đứng dậy, vuốt ve dương vật của mình.
Ngân cắn răng nhìn dương vật của Huy đang treo trên đầu, em hít một hơi để đưa ra quyết định.
“Đồ tồi!”
Ngân mắng Huy. Nhưng ngay sau đó, em ngồi dậy, nắm lấy dương vật Huy. Đôi môi em từ từ hé mở, ngày càng rộng ra. Một chút ngập ngừng. Một chút đắn đo. Sự phân vân đang cố níu kéo em.
“Dù sao mình cũng từng làm điều này rồi mà!” Ngân trút những đắn đo ra khỏi đầu. Em ngậm lấy dương vật của Huy.
“Ah!”
Chính là cảm giác này, cảm giác mà Huy luôn muốn tìm lại. Lần đầu Ngân bú cu cho Huy cũng đem đến cảm giác y hệt lúc này. Không, thậm chí còn sướng hơn lúc xưa. Bởi lẽ ngày xưa, hắn được bạn gái mình bú cu, còn bây giờ, hắn được bạn gái người khác bú cu, mặc dù đó vẫn chính là Ngân.
Ngân ngại ngùng không thể tả nổi. Mặc cảm tội lỗi cứ bám lấy em mỗi lần bờ môi em trượt lên dương vật Huy. Nhưng càng bú, Ngân dần bỏ quên những tội lỗi ấy. Có lẽ men say đã tiếp bước cho em.
“Tốt lắm!” Huy xoa lên đầu Ngân như một cách tán thưởng. Ở bên dưới, em vẫn đang bú liếm nhẹ nhàng cho hắn. Dương vật cứ thế thụt ra đâm vào trong miệng Ngân. Theo thời gian, Ngân dần trở nên chìm đắm trong việc bú cu này. Em ngả nghiêng đầu mình theo từng nhịp chuyển động, phối hợp cùng chiếc lưỡi và sự co bóp của hai má khiến Huy sướng không thể tả.
“Em nhớ không! Anh là người đã chỉ dạy cho em cách bú thế nào cho sướng! Em học cũng rất nhanh đấy! Anh nghĩ em là người có tố chất trong việc này. Nói đi, em thích lắm đúng không?”
“… ông!” Ngân vẫn ngậm dương vật và đáp. Chẳng hiểu sao mấy lời ấy của Huy lại khiến em rạo rực không thôi.
Tốc độ của Ngân tăng dần, em phát ra những âm thanh “sụp soạt” vô cùng gợi dục.
“Em vẫn chưa bú cho nó đúng không?”
Huy ghì chặt đầu Ngân rồi hỏi.
Nhớ lại ngày hôm qua, khi Nhân muốn Ngân giúp mình xoa dịu thằng em bằng tay, Ngân đã từ chối. Vậy mà giờ đây, em lại dùng miệng để giải tỏa cho một kẻ khác.
Trớ trêu.
Nhưng lại mang đến một thứ xúc cảm kỳ lạ.
Nó khiến Ngân vừa dằn vặt, hổ thẹn, lại vừa hứng thú.
Em ấy không đáp, tập trung vào việc bú cu. Em tăng tốc lên, khiến Huy cũng phải rùng mình.
Nhân rất thích bờ môi của Ngân, hắn có thể hôn em cả ngày không chán. Nhưng nếu hắn biết được bờ môi ấy lại được dùng để nâng niu một cái dương vật của kẻ khác, hắn sẽ có suy nghĩ gì?
Khoảnh khắc này quá mức kích thích, Huy không thể bỏ lỡ được, hắn vội lấy điện thoại trong túi áo, lập tức quay video.
Trước tình huống này, Ngân có hơi giật mình, em định rút lại nhưng Huy không cho phép. Hắn ghì chặt đầu em, thúc mạnh dương vật đâm đến tận cuống họng.
“Đừng dừng lại! Nếu không thì mọi công sức của em nãy giờ đều đổ sông đổ bể đấy! Anh gần tới rồi! Mau lên!”
Ngân biết rằng Huy chẳng tốt lành gì khi quay video lại, nhưng không biết sao trước máy quay, em lại cảm giác kích thích vô cùng. Chỉ trong một khoảnh khắc, em lại quên mất chuyện Huy đang quay mình, tập trung bú cu hắn.
Dương vật Huy càng ngày càng phồng to trước sự kích thích của Ngân. Trước đây, em cũng từng tìm hiểu về một vài kỹ thuật BJ. Mục đích của em là muốn đem đến sung sướng cho bạn trai mình, Nhân. Nhưng giờ đây, em lại tung hết kỹ thuật mình có chỉ để thỏa mãn Huy.
“Anh ta sắp ra?” Ngân nôn nóng, ánh mắt nhìn lên Huy.
Đúng lúc này, một âm thanh vang lên khiến cả Ngân và Huy đều giật mình.
“Ngân ơi! Em… đâu rồi!”
Giọng nói ấy tuy có chút lèm nhèm vì say sỉn, nhưng cả hai đều lập tức nhận ra đó là Nhân.
“Anh ấy về rồi!!!” Ngân như trở nên bất động, trái tim em cứng đờ. Một giây sau, em run lên cầm cập vì sợ. Em sợ bạn trai mình sẽ thấy cảnh này.
Trong lúc cơ thể em gần như bất lực, Huy lại mạnh mẽ ghì chặt đầu em, liên tục hẩy hông thúc dương vật đâm tới.
“Uhm… uhmmmm!” Ngân khóc vì sợ.
“Nó chỉ mới ở dưới cầu thang thôi! Nếu em không nhanh lên thì nó sẽ thấy đó!”
Trong lúc dầu sôi lửa bỏng thế này, Huy vẫn còn muốn ép em làm chuyện đó sao? Ngân lúc này đầu óc rối mù, em chỉ biết làm theo Huy. Sự hồi hộp bỗng làm em phấn khích tột độ trong một khoảnh khắc.
“Ngân ơi! Anh say quá! Đỡ anh về phòng với!” Tiếng gọi của Nhân ngày càng gần.
Tốc độ của Ngân tăng cao.
“Nếu anh ấy biết…” Chẳng hiểu sao Ngân không thấy sợ nữa, thay vào đó, một thứ khoái cảm đặc biệt chi phối suy nghĩ của em. Chẳng may Nhân nhìn thấy cảnh này thì sao? Nhân sẽ cảm thấy thế nào khi bạn gái mình đang bú cu cho người khác. Ngân không biết sao em lại tò mò về cảm xúc của Nhân lúc đó.
“Ngân ơi…” Tiếng gọi đã đến sát cửa phòng.
Huy cũng không kiềm được nữa. Hắn ra!
Dương vật hắn giật mạnh, phóng ra một luồng tinh dịch đặc quánh, ngập tràn trong miệng Ngân.
“Ngân… A!” Đúng lúc này, Nhân la lên một tiếng.
Để lại một bình luận