– Trương thiếu hiệp, ngươi cùng Kim Hoa bà bà là người quen à?
Trương Siêu Quần bất đắc dĩ quay đầu lại, cười nói:
– Từng có gặp mặt một lần, bà bà thật ra rất tốt, hai năm trước giúp tiểu bối báo thù, giết không ít quân Mông Cổ.
Diệt Tuyệt sư thái gật đầu :
– Kim Hoa bà bà hành tung quái lạ, hóa ra là cũng là người chung một chí hướng, vừa rồi thật là nguy hiểm, Trương thiếu hiệp, ta còn có chút sự vụ phải xử lý, sau này gặp lại.
Diệt Tuyệt sư thái ngửng đầu nhìn trời, xuất thần hồi lâu, lại nói:
– Hiểu Phù, theo ta.
Bà không thèm nhìn đồ đệ, đi vào trong căn nhà tranh, ba người cùng đi theo, Dương Bất Hối kêu lên:
– Mẫu thân…
Cũng định chạy theo, Kỷ Hiểu Phù biết lần này sư phụ đích thân xuống núi, là do thanh lý môn hộ, tuy mình trước đây được sư phụ sủng ái, nhưng sư thái tính tình nghiêm khắc, không biết sẽ xử mình ra sao, nên quay lại nói với nữ nhi nói:
– Con cùng Vô Kỵ ca ca đi chơi, đừng có tới đây.
Trương Siêu Quần trong tai nghe giọng nói của nàng, phảng phất như ở trong mộng mới tỉnh, thấy Diệt Tuyệt sư thái muốn dẫn Kỷ Hiểu Phù đi, làm sao mà biết sẽ phát sinh cái gì, nhưng đây là việc của sư đồ bọn họ, mình tùy tiện đi theo sẽ gây phiền toái, thấy thầy trò các nàng bốn người hướng về xa xa bước đi, nên hắn quay đầu lại hướng về Trương Vô Kỵ nói:
– Vô kỵ, ngươi mang theo Bất Hối đi tìm Hồ tiên sinh chơi đi, không nên tới gần đây.
Trương Vô Kỵ lâu nay đối với vị tiểu sư thúc này tôn kính rất nhiều, lúc này lại là chần chừ, nói:
– Hồ tiên bối … đã chết rồi.
Trương Siêu Quần chấn động trong lòng, mới đêm qua và thêm buối sáng hôm nay mà thôi, Hồ Thanh Ngưu đã bị Đại Ỷ Ty giết? Hỏi kỹ lại thì mới biết, nguyên lai sáng nay Kim Hoa bà bà liền tới, giết chết vợ chồng Hồ Thanh Ngưu, những người được gọi là chính phái không dám cùng Kim Hoa bà bà động thủ, lập tức chạy trốn, Kim Hoa bà bà thấy Trương Vô Kỵ mi thanh mục tú, liền muốn bắt mang đi Linh Xà đảo cho A Ly làm bạn, nhưng khi biết Trương Vô Kỵ là nhi tử của Võ Đang ngũ hiệp Trương Thúy Sơn, liền ép hỏi hắn nơi ở của Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn đang biệt tích, Trương Vô Kỵ tuy nhỏ tuổi, nhưng là rất ngạnh khí, không chịu tiết lộ, trong lúc Kim Hoa bà bà đang ép hỏi thì Kỷ Hiểu Phù chạy tới dẫn theo Trương Vô Kỵ chạy trốn lại đây, tiếp theo là phát sinh sự việc vừa rồi.
Trương Siêu Quần thương tiếc không ngớt, dù là mình đến nơi này, chung quy là cũng không có thể thay đổi số mệnh một đời thần y, bỗng nhiên hắn lại nghĩ đến Kỷ Hiểu Phù, nàng vốn đã là đáng thương, sinh ra một cái tiểu cô nương khả ái như thế, nếu như không thể hưởng thụ được niềm hạnh phúc gia đình, thì bị Diệt Tuyệt lão ni giết, thực sự là đạo trời không tha, khi hắn ngẩng đầu nhìn lên, thì Diệt Tuyệt sư thái bọn bốn người đi được rất xa từ lâu, hắn liền vội vàng dặn dò Trương Vô Kỵ vài câu, rồi phóng người đi theo.
Hắn nghĩ, Đinh Mẫn Quân cũng bị chính mình do ma xui quỷ khiến nên đã cùng nhau quan hệ thân xác, chắc là không đến mức ở trước mặt Diệt Tuyệt sư thái thuyết tam đạo tứ, nhưng lần này Diệt Tuyệt sư thái tự mình xuống núi, là từ chỗ nào biết được chuyện của Kỷ Hiểu Phù ?
Trương Siêu Quần thấp thỏm bất an âm thầm đi theo, sợ bị Diệt Tuyệt sư thái phát hiện, xa xa thì ngồi xổm người xuống, hắn tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh đã có hai năm hỏa hầu, tuy rằng không đến nỗi vô đối thiên hạ, ngạo thị quần hùng, nhưng nhĩ lực đã trở nên nhạy bén cực điểm, thêm vào bản thân hắn đã trải qua huấn luyện nghiêm ngặt của đơn vị đặc công, so với thường nhân thính giác mạnh hơn mấy lần, cho nên tuy rằng khoãng cách khá xa, nhưng vẫn nghe được.
Lúc này trong Hồ Điệp cốc nổi lên cơn gió lớn, âm thanh đứt quãng bay tới, nghe Kỷ Hiểu Phù nói rằng:
– Đệ tử trăm phương nghìn kế trốn tránh y, nhưng không cách nào thoát khỏi tay y, sau cùng bị y bắt được, sư phụ… đệ tử bất hạnh, gặp phải cái oan nghiệt kiếp trước…
Nàng nói tới đây, âm thanh càng lúc càng nhỏ. Diệt Tuyệt sư thái hỏi:
– Rồi sau đó?
Kỷ Hiểu Phù nói nhỏ:
– Đệ tử chống cự không lại, thất thân với y. Y giám thị đệ tử cực kỳ nghiêm nhặt, khiến cho đệ tử muốn chết cũng không xong, cứ như thế suốt mấy tháng trường, bỗng có kẻ địch đến tìm y, đệ tử thừa cơ trốn thoát, chẳng bao lâu biết ra là đã có mang, không dám thưa cùng sư phụ, chỉ còn nước lén sinh ra một hài tử.
Diệt Tuyệt sư thái hỏi:
– Tất cả thực là như thế ư?
Kỷ Hiểu Phù nói:
– Đệ tử nghìn vạn lần không dám nói dối sư phụ.
Diệt Tuyệt sư thái trầm ngâm một hồi, nói:
– Tội nghiệp ngươi thật đáng thương. Nhưng việc này đâu có phải là lỗi ở người đâu.
Đinh Mẫn Quân nghe lời nói của sư phụ có vẻ thương xót Kỷ Hiểu Phù, liền hậm hực nhìn nàng một cái, Diệt Tuyệt sư thái thở dài, hỏi:
– Thế bây giờ con định ra sao?
Kỷ Hiểu Phù rơi lệ đáp:
– Đệ tử do gia nghiêm định đoạt, vốn đã hứa gả cho Ân lục hiệp phái Võ Đang, nay gặp phải biến cố này, chỉ mong sư phụ nhủ lòng cho đệ tử xuất gia, cắt tóc làm ni cô.
Diệt Tuyệt sư thái lắc đầu:
– Chuyện đó không nên, vậy tên bại hoại đã hại đời ngươi kia tên hắn là gì?
Trương Siêu Quần trong nội tâm thấy gay go, cái này cũng không thể nói, nói ra liền nát, hắn ở nơi xa xa gấp gáp, bên kia Kỷ Hiểu Phù hạ giọng nói:
– Y … y họ Dương, đơn danh một chữ Tiêu.
Diệt Tuyệt sư thái bỗng nhảy dựng lên, tay áo phất một cái, nghe lách cách, một thân cây gỗ đã bị bà ta đánh vỡ một bên, Kỷ Hiểu Phù, Đinh Mẫn Quân, Bối Cẩm Nghi ba người mặt liền biến sắc.
Diệt Tuyệt sư thái gằn giọng hỏi:
– Ngươi bảo tên hắn là Dương Tiêu? Có phải là đại ma đầu của Ma giáo, tự xưng cái gì “Quang Minh Tả Sứ” Dương Tiêu đấy không?
Kỷ Hiểu Phù đáp:
– Y … y … là người trong Minh giáo, hình như trong giáo phái này cũng có chút địa vị.
Diệt Tuyệt sư thái mặt đầy vẻ giận dữ, nói:
– Minh giáo cái gì? Cái đó là bọn Ma giáo thương thiên hại lý, vô ác bất tác. Y … y trốn ở đâu? Ở trên Quang Minh Đính dãy Côn Lôn chăng? Để ta đi tìm y.
Kỷ Hiểu Phù nói:
– Y nói, bọn họ Minh giáo …
Diệt Tuyệt sư thái quát lên:
– Ma giáo.
Kỷ Hiểu Phù nói:
– Vâng..y nói tổng đàn của Ma giáo vốn đặt trên đỉnh Quang Minh, nhưng những năm gần đây nội bộ bất hòa, y không tiện ở lại đỉnh Quang Minh, để người khác khỏi nói là y muốn làm giáo chủ, nên dời qua ẩn cư trên Tọa Vong Phong thuộc dãy Côn Lôn, nhưng chỉ nói cho một mình đệ tử biết thôi, trên giang hồ không ai hay cả, sư phụ đã hỏi đến, đệ tử không dám không thưa, sư phụ, người đó … người đó là kẻ thù của bản phái đấy ư?
Diệt Tuyệt sư thái nói:
– Thù sâu như biển, đại sư bá ngươi Cô Hồng Tử, đã bị tên đại ma đầu này chọc giận quá mà chết.
Trương Siêu Quần thở dài, thầm nghĩ:
“ Có câu nói ngực lớn nhưng không có đầu óc, quả nhiên là như vậy a, làm gì cũng không nên nói ra là Dương Tiêu, cứ tùy tiện nói cái tên Trương Tam, Lý Tứ gì đó không được sao? Biết rõ ràng Minh giáo là những người đại địch với chính phái…
Lúc này, cơn gió đã ngừng lại, tất cả âm thanh từ xa xa đều không nghe rỏ nữa, Trương Siêu Quần âm thầm sốt ruột, thấy các nàng nói một lúc, đột nhiên Kỷ Hiểu Phù đứng thẳng người lên, một mình đì theo Diệt Tuyệt sư thái.
Trương Siêu Quần không còn che giấu hành tung, hắn đứng lên, hướng về Diệt Tuyệt sư thái cùng Kỷ Hiểu Phù chạy tới
Đinh Mẫn Quân cùng Bối Cẩm Nghi hai nàng bỗng thấy hắn đột nhiên xuất hiện, giật mình, Đinh Mẫn Quân càng là nhíu lên lông mày khổ sở suy nghĩ, mãi đến khi Trương Siêu Quần thân hình xẹt qua, nhìn thấy bóng lưng hắn thì, đột nhiên thân thể mềm mại chấn động, sắc mặt đại biến, lẩm bẩm nói:
– Là hắn… đúng là hắn!
Bối cẩm nghi ngạc nhiên hỏi:
– Cái gì là hắn? Sư tỷ cũng biết hắn sao?
Đinh Mẫn Quân ngẩn ra, nói:
– Không… ta không quen biết, hắn là đệ tử phái Võ Đang, ta làm sao nhận thức….
Bối Cẩm Nghi bán tín bán nghi, liếc nhìn bóng lưng Trương Siêu Quần, lại liếc nhìn nhìn Đinh Mẫn Quân mặt mày trắng bệch đang trầm ngâm.
Diệt Tuyệt sư thái đem Kỷ Hiểu Phù mang tới nơi yên tĩnh, Trương Siêu Quần náu mình đằng sau thân cây không dám thò mặt ra, chỉ nhìn Diệt Tuyệt sư thái nói một hồi, Kỷ Hiểu Phù cúi đầu suy nghĩ, sau cùng lắc đầu, thần thái cực kỳ kiên quyết, hiển nhiên không chịu theo lệnh sư phụ, lại thấy Diệt Tuyệt sư thái giơ tả chưởng lên, dường như định đánh xuống, nhưng bàn tay lại ngừng ở trên không, không hạ xuống, dường như cho Kỷ Hiểu Phù cơ hội sau cùng có chịu hồi tâm chuyển ý hay chăng.
Trương Siêu Quần tim đập thình thình, nghĩ thầm chưởng đó đánh xuống đầu, Kỷ Hiểu Phù không sao sống được, hai mắt y không dám chớp, chăm chú nhìn Kỷ Hiểu Phù, chỉ thấy nàng quì hai gối xuống, Diệt Tuyệt sư thái thở dài một tiếng, đang muốn ra tay, thì nghe phía sau truyền đến tiếng kêu, hơi nhướng mày, chưởng lực ngưng mà không phát, quay đầu lại nhìn lại, thấy là Trương Siêu Quần, sắc mặt Diệt Tuyệt sư thái khó chịu.
– Chưởng hạ lưu nhân…chưởng hạ lưu nhân…
Trương Siêu Quần phóng tới tốc độ thật nhanh, Kỷ Hiểu Phù vốn đã nhắm mắt chờ chết, thấy hắn chạy tới, lúc này linh cảm nhìn thấy một tia hi vọng, thân thể mềm mại như muốn quỵ xuống.
Diệt Tuyệt sư thái tức giận bực bội nói:
– Trương thiếu hiệp, ta thấy ngươi là đệ tử của Võ Đang, cho nên còn khách sáo, ngươi sao vậy không biết phân biệt, là ỷ vào Trương Tam Phong muốn tới can thiệp việc nhà phái Nga Mi của ta?
Trương Siêu Quần thấy mình đến vừa kịp lúc, thở phào nhẹ nhõm, liên tục khoát tay nói:
– Sư thái, không phải vậy, tiểu bối nào dám can thiệp việc quý phái? Kỳ thực iểu bối chỉ là… tiểu bổi chỉ là…
Trong khoảng thời gian ngắn, cũng không biết nói cái gì được rồi.
Diệt Tuyệt sư thái hừ một tiếng, nói:
– Đã như vậy, xin mời Trương thiếu hiệp rời đi.
Trương Siêu Quần nơi nào sẽ đi? Con mắt hơi chuyển động, nói
– Vâng, chúng ta liền rời đi.
Hướng về Kỷ Hiểu Phù hắn nói:
– Kỷ sư tỷ, sư thái để chúng ta rời đi, tỷ còn không đi theo tiểu đệ à?
Diệt Tuyệt sư thái giận tím mặt, quát lên:
– Ngươi ở đây quấy nhiễu cái gì! Hiểu phù là đệ tử phái Nga mi, lại không phải là người của phái Võ Đang, ngươi dựa vào cái gì bảo nó rời đi?
Trương Siêu Quần cười một tiếng, nói:
– Sư thái, Kỷ sư tỷ cùng Ân lục ca có hôn ước tại người, có câu nói gả cho gà thì theo gà, gả cho chó thì theo chó, nàng không theo tiểu bối về Võ Đang, thì lại đi nơi nào?
Diệt Tuyệt sư thái vốn là đang giận dữ, nghe hắn nói lời này, lại nghĩ đến, nếu như Ân Lê Đình biết vị hôn thê của mình bị Dương Tiêu đại ma đầu này làm bẩn, tất nhiên thương tâm gần chết, sư thái không khỏi tâm địa mềm lại, thở dài, chuyện Kỷ Hiểu Phù gả cho Vũ Đang Ân lục hiệp, Diệt Tuyệt sư thái là cực kỳ tán thành, Ân Lê Đình vốn là ôn văn nho nhã, có tri thức hiểu lễ nghĩa, lại là đệ tử của Trương Tam Phong, võ công cao cường, nhân phẩm ngoại hình đều là tốt nhất chi tuyển, ông trời đã tác hợp cho, lại bị Dương Tiêu đại ma đầu phá hoại tan tành, thật là đáng trách, bất quá thì dù gì cũng là Nga Mi phụ Võ Đang, Diệt Tuyệt sư thái trong lòng áy náy, ngữ khí dịu lại, nói:
– Trương thiếu hiệp, ngươi trở về chuyển cáo với Ân lục hiệp, ta Diệt Tuyệt sư thái không quản được đệ tử, xin hắn chọn mối lương phối khác.
Trương Siêu Quần nói
– Sư thái có ý là Kỷ sư tỷ không thể gả cho Ân sư ca của tiểu bối?”
Diệt Tuyệt sư thái gật đầu nói :
– Nữ tử thất trinh, há có thể tái giá?
Trương Siêu Quần nói :
– Việc này tiểu bối cũng có biết ít nhiều, cũng không khó mà trách Kỷ sư tỷ, muốn trách thì trách Dương Tiêu đê hèn vô liêm sỉ, sử dụng thủ đoạn hạ lưu khiến cho Kỷ sư tỷ đi vào khuôn phép, Kỷ sư tỷ cũng là người bị hại, sư thái cũng đã từng nói, Kỷ sư tỷ là đệ tử phái Nga mi, nếu là người mình, thì có chuyện gì mà không thể tha thứ?
Diệt Tuyệt sư thái ngạc nhiên nói :
– Nguyên lai ngươi cũng biết việc này.
Diệt Tuyệt sư thái quay đầu hướng về Kỷ Hiểu Phù đang bi ai khóc lóc liếc mắt nhìn, không khỏi sinh lòng trắc ẩn.
Kỷ Hiểu Phù là một tay Diệt Tuyệt sư thái nuôi nấng từ nhỏ nhìn đến khi lớn lên, kiếm pháp của nàng tàn nhẫn, tính tình cương liệt, cùng sư thái khá là tương tự, Diệt Tuyệt sư thái đã từ lâu nội định cho nàng là người nối nghiệp phái Nga Mi, chỉ là vừa rồi chính mình muốn nàng dụ dỗ Dương Tiêu xuất hiện, để giết đại ma đầu này, nhưng Kỷ Hiểu Phù không chịu, ngôn từ rất có tâm ý giữ gìn bảo vệ cho y, vì thế Diệt Tuyệt sư thái giận dữ, nếu không có Trương Siêu Quần đột nhiên đến, chỉ sợ mình đã một chưởng đập chết nàng.
Trương Siêu Quần lại nói:
– Tiểu bối thường nghe sư phụ nhắc tới sư thái, lão nhân gia nói, trong chốn võ lâm, Võ Đương và phái Nga Mi là sâu xa có chung ngọn nguồn, lão nhân gia còn nói khi còn nhỏ rất là kính phục sư tổ quý phái Quách Tương nữ đại hiệp, lại còn nói, hiện nay trong chốn võ lâm, có thể tìm ra một người giống như sư thái, ghét cái ác như kẻ thù, cương trực công chính nữ trung hào kiệt là rất khó kiếm..
Để lại một bình luận