Đại Ỷ Ty nghe hắn nói đến quá khứ của chính mình thì sợ hãi cả kinh, lại nghe hắn đánh giá mình dám yêu dám hận, không khỏi có chút trố mắt, tiểu tặc này, mới 17-18 tuổi, còn nhỏ tuổi như vậy thì biết cái gì mà yêu mà hận? Nàng làm sao biết được, Trương Siêu Quần tuy rằng nhìn qua bề ngoài chỉ là thiếu niên, nhưng ở một thế giới khác, tuổi tác của hắn đã có tới ba mươi tuổi rồi.
Nhưng hắn đã biết biết nhiều chuyện của mình như thế, Đại Ỷ Ty hiện tại là hoàn toàn tin, tiểu tặc này nếu không có thật biết được quá khứ vị lai, sao vậy biết được tất cả mọi chuyện như thế này?
– Ngươi nói biết mục đích ta đến Trung Nguyên, ta cũng đã không còn là thánh nữ, vì lẽ đó nhiệm vụ lúc trước đối với ta cũng không còn để ý tới nữa, nhưng ngươi nếu biết nhiều chuyện đã qua, thế thì ta hỏi ngươi, tương lai ta sẽ như thế nào?
Đại Ỷ Ty hỏi.
Trương Siêu Quần chỉ hơi trầm ngâm của, chuyện tương lai của nàng, hắn đương nhiên là cũng biết, đế lúc cuối cùng nàng vẫn là bị Minh giáo Ba Tư tìm tới, đồng thời Tiểu Chiêu sẽ thay cho mặt mẫu thân mình mà tiếp nhận làm thánh nữ Minh giáo Ba Tư, chỉ khổ nỗi là nếu như mình nói trước cho Đại Ỷ Ty biết, chắc chắn là nàng sẽ thay đổi chuyện phát sinh sau này, nếu có thay đổi thì cũng không quan trọng, nhưng nếu bởi vì phát sinh nghịch chuyển quá to lớn, nên đảo lộn lung tung mọi chuyện sẽ không còn giống theo nguyên bản Ỷ Thiên, khi ấy thì hắn không còn biết kết quả sau này như thể nào, vạn nhất hắn không cám dỗ được Tiểu Chiêu đáng yêu ngoan ngoãn vào trong tay, chẳng phải là rất tồi tệ sao!
Trương Siêu Quần nghĩ đi nghĩ lại, trong lúc Đại Ỷ Ty bắt đầu thiếu kiên nhẫn, nên hắn đành nói:
– Đúng ra chuyện tương lai, là không thể nói, cũng không phải tiểu đệ giả thần giả quỷ hý lộng, thực sự là… thực sự là quá mức nghịch thiên, thiên cơ bất khả lộ, nếu nói ra thì sẽ đoản mệnh..
Đây là lời của nhưng người dùng thật toán mệnh hay nói, khi không còn cách nào giải thích, Trương Siêu Quần cũng đồng dạng hóa hồ lô, Đại Ỷ Ty làm sao nuốt trôi với lời giải thích như vậy, nên lạnh lùng nói:
– Đoản mệnh?! Vậy ta hiện tại liền giết ngươi, để chứng minh là người dù không tiết lộ tiên cơ thì cũng đoản mệnh vậy.
Trương Siêu Quần sợ hết hồn, vội vàng nói:
– Đừng kích động… đừng kích động! Nếu như tiểu đệ cho tỷ biết trước thì cuộc đời của tỷ chẳng phải là sẽ lo lắng cho đến lúc chết hay sao, còn gì là thú vị nữa..
Đại Ỷ Ty nhíu cặp lông mày, suy nghĩ một lúc, thu tay về:
– Ngươi nói cũng đúng… không muốn nói thì thôi, nhưng ta chỉ cần biết, tuổi thọ của ta đến bao nhiêu?
Trương Siêu Quần thấy trong đôi mắt nàng lộ ra sự chờ đợi rất bất an, hắn thầm nghĩ nói: “ Thì ra dù là cao thủ võ lâm cũng sợ chết, ai cũng sợ chết cả!”
Con mắt hắn hơi chuyển động, nói:
– Thiên mệnh cho tiểu đệ biết, tỷ tỷ có hai loại tuổi thọ khác nhau, một là 40 tuổi, hai là 90 tuổi.
Đại Ỷ Ty ngạc nhiên hỏi:
-Sao lại có hai loại tuổi thọ khác nhau?
Trương Siêu Quần nói :
– Theo số mệnh an bài, vì tương khắc tỷ tỷ không thể động đến họ Trương, nếu tỷ tỷ giết một người họ Trương, tuổi thọ ở mức cuối cùng là 40 tuổi, nếu tỷ tỷ đối xử tử tế với họ Trương, thì có thể sống đến 90 tuổi.
Đại Ỷ Ty cười ha ha nó:
– Ngươi quả nhiên là thần diệu toán, dùng biện pháp quỷ ma này lừa gạt ta không giết ngươi! Ngươi tự xưng có thể biết quá khứ vị lai, vậy bây giờ đoán xem liệu mình liệu có thể sống qua ngày ngày hôm nay không!
Nói tới chỗ này, nàng cười gằn nhìn hắn, một tay chưởng kề sát ở trên đầu Trương Siêu Quần.
Trương Siêu Quần cười khổ nói:
– Đại Ỷ Ty tỷ tỷ, nếu như tiểu đệ nói mình có thể sống qua ngày hôm nay, ngay lập tức tỷ tỷ sẽ giết tiểu đệ, để chứng minh là tiểu đệ thần cơ diệu toán sai, nếu nói không sống qua ngày hôm nay, tỷ cũng giết tiểu đệ bình thường, tiểu đệ trả lời ra sao cũng đều không lợi cho mình, vậy tỷ tỷ muốn tiểu đệ làm sao đây?
Đại Ỷ Ty “ hừ “ một tiếng, nói:
– Ngươi không thể sống qua ngày hôm nay, ngươi biết nhiều chuyện của ta như thế, không nếu như giết ngươi, sau này bị chúng ta Tổng giáo Minh giáo Ba Tư tìm tới, ta sẽ bị xử tội chết hoả hình, ta không muốn chết một cách như vậy, vì lẽ đó chỉ có thể đành phải ra tay với người mà thôi.
Trương Siêu Quần lại toát mồ hôi lạnh nói:
– Này Đại Ỷ Ty tỷ tỷ suy nghĩ lại một chút, dưới sự uy hiếp của tỷ tỷ, tiểu đệ còn không chịu tiết lộ thiên cơ, vậy thì làm sao tiểu đệ ra ngoài lại tiết lộ tỷ tỷ là Đại Ỷ Ty? Lại nói, nếu cho người biết thì Minh giáo Ba Tư cũng theo sát gót chân của tiểu đệ cũng giết để trừ hậu hoạn, vậy thì tiểu đệ nói ra bên ngoài để làm cái gì? Trong khi tỷ tỷ còn giúp tiểu đệ giết quân Mông Cổ Binh để tiểu đệ hả giận, cảm kích tỷ tỷ còn đến không kịp, thì làm sao lại hại tỷ tỷ? Huống chi, tiểu đệ cam đoan với tỷ tỷ, thật sự là có một ngày Minh giáo Ba Tư sẽ tìm được tỷ tỷ, nhưng chắc chắn là tỷ tỷ sẽ không chết, cũng không có phải chịu hình phạt hoả hình, tỷ tỷ hãy tin tưởng tiểu đệ…
Đại Ỷ Ty “Ồ” một tiếng, nói:
– Ta sẽ không bị hình phạt hỏa thiêu mà chết sao?
Trương Siêu Quần biết, chỉ cần nàng chưởng lực ấn nhẹ một cái, chính mình lập tức biến thành thây ma, run giọng nói:
– Không sai, đến thời điểm đó tự nhiên có chuyển biến tốt!
Đại Ỷ Ty ngẩn người, chậm rãi thu hồi thủ chưởng lại nói:
– Được, ta sẽ không giết ngươi, thế nhưng ngươi bắt buộc phải theo ta về Linh Xà đảo, từ đây trở đi sẽ không bao giờ đặt chân trở lại Trung Nguyên!
Trương Siêu Quần trong lòng kêu khổ, nhưng miệng nhanh chóng đáp ứng:
– Đã thành! Tỷ tỷ muốn sao thì cứ làm như thế.
Con bà nó, đảo Linh Xà đến con chim cũng không thèm ị ở trên đó, đến đảo thì có khác gì đi đày sung quân! Nhưng cái mạng nhỏ này đang nằm trong tay Đại Ỷ Ty, không đi thì cũng không được! Cùng lắm là lão tử chờ đợi, khi nào có cơ hội, khi nàng không có phòng bị, dùng súng bắn một phát giết chết toi nàng, nhưng mỹ nhân vẫn còn đang đứng ở trước mặt, vẫn còn hy vọng thương thảo…còn chờ thương thảo!
– Ngươi hiện tại đi ra ngoài, ta muốn tắm rửa!
– Vâng.. tiểu đệ đi ngay.
Trương Siêu Quần trên người mồ hôi lạnh đã tươm ra dính đầy quần áo, cực kỳ khó chịu.
– Đứng lại!
Trương Siêu Quần cả người chấn động, không phải chứ, lẽ nào nàng thay đổi chủ ý muốn giết mình?
– Từ giờ trở đi, ta vẫn là Kim Hoa bà bà, không để lộ ra bên ngoài, nếu không ta sẽ lập tức giết ngươi! Cũng đừng mưu toan đào tẩu, ta Kim Hoa bà bà muốn giết một người, nếu như hắn chạy đến chân trời góc biển, ta cũng có thể tìm đến để mà giết hắn, ngươi có nghe rỏ không!
Trương Siêu Quần thở phào nhẹ nhõm, luôn mồm xưng vâng, nhấc chân liền muốn chạy ra khỏi phòng.
– Chưa được đi..
Đại Ỷ Ty lại quát một tiếng.
Hắn thầm nghĩ:“ Thiên ạ..xong chưa! Muốn giết thì giết! Cứ ức hiếp lão tử liền liền như vậy, không chịu được rồi a ..“
– Ngươi không được đi ra ngoài, ở yên trong phòng này!
Trương Siêu Quần sửng sốt, ở yên ở trong phòng? Xem tỷ tỷ tắm rửa à?
Đại Ỷ Ty tựa hồ cũng phát hiện lời nói này có vẻ không đúng đắn lắm, một thoáng lúng túng quát lên:
– Ngươi lúc này đi ra bên ngoài, A Ly trông thấy ngươi từ ở trong phòng ta đi ra thì nói làm sao?
Nói tới đây, thân hình Đại Ỷ Ty chợt động, không để cho Trương Siêu Quần phản ứng, đã điểm huyệt đạo hắn, cánh tay ngọc nhẹ nhàng túm lấy vạt áo hắn tha kéo về bên giường, nàng muốn đẩy hắn nằm lên giường rồi lấy tấm chăn che kín hắn lại, không cho hắn nhìn thấy mình, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nếu để cho hắn nằm trên giường, có chút khó coi, liền đem hắn đẩy hướng về góc tường, để hắn ngồi trong tư thế “ diện bích tư quá “ rồi quay trở lại thùng nước tắm, Đại Ỷ Ty đem quần áo cởi xuống, bước vào trong thùng, nước ấm có chút nguội, đôi mi thanh tú của nàng hơi cau lại…
Trương Siêu Quần bị nàng điểm trúng huyệt đạo, quay mặt về vách tường, trong lòng ảo não, bên tai nghe ào ào tiếng nước, trong đầu lập tức liền ảo tưởng lúc này, Đại Ỷ Ty trần đang trần truồng trơn nhẵn ngâm mình ở trong thùng nước tắm.
Liên tưởng đến tình cảnh này, Trương Siêu Quần trong lòng dường như có hàng vạn con con kiến bò, ngứa ngáy khó chịu…
Nếu như trên tường phản quang là tốt biết mấy, Trương Siêu Quần thầm nghĩ như vậy.
Quay lưng lại nghe tiếng động mỹ nhân tắm rửa, Trương Siêu Quần không bao giờ nghĩ tới, vừa rồi hắn bị Đại Ỷ Ty ném vào trong thùng nước tắm, đã vô tình đánh rớt ra từ trong người một bình xuân dược của tên đạo tặc hái hoa…
Đại Ỷ Ty cũng không hề phát hiện ra, nàng chỉ muốn mau tắm rửa xong, tìm cách đẩy Ân Ly rời khỏi, sau đó để cho tên tiểu tặc đi ra bên ngoài.
Từ khi hàn Thiên Diệp chết đi, Đại Ỷ Ty lâu nay vẫn phòng không gối chiếc, bình thường lúc nào cũng cũng chỉ làm bộ lọm khọm chậm chạp, giả dạng hóa thành một bà lão tuổi già sức yếu, đã bao nhiêu năm rồi? Đại Ỷ Ty nhớ không rõ, chính mình một thân một mình.
Thân thể hoàn hoàn mỹ này, chỉ có mỗi khi đi tắm thì mới có thể bày ra trọn vẹn, võ công rèn luyện thượng thừa, cho nên bụng cũng không có một mảnh thịt dư thừa, vòng eo đường cong phập phồng như sóng, cặp đùi nhìn thấy liền có cảm giác căng đầy, linh lung hấp dẫn, ngay trung tâm hạ thân kẹp lấy một mảnh tam giác nho nhỏ màu mỡ, phần mu âm hộ cao cao no đủ, trên đồi cỏ thơm rậm rạp, bị làn nước thấm ướt, xoáy lên một mảnh lông đen nhánh sáng mềm.
Theo phần mu xuống dưới chút nữa, ở giữa một đầu mật khe hở, giống như trái cây chín mọng bị vỡ nứt ra một cái khe nhỏ, thấp xuống khe hở là hai bên môi nhỏ hết sức nhỏ nhắn xinh xắn tô nhuận, trong sáng trong suốt, hiện ra nhàn nhạt màu hồng phấn trạch, nơi đáy chậu có một lổ nhỏ phập phồng chính là nơi cúc môn nhỏ bé thật là khéo léo……..
Hừ..mọi chuyện cũng chính là do Điệp Cốc y tiên “ kiến tử bất cứu” thấy chết mà không chữa Hồ Thanh Ngưu, nếu hắn chịu cứu chữa thì Hàn Thiên Diệp làm sao mà tử chứ? Y thuật của hắn, người gần chết đều có thể cứu sống, lại không chịu cứu Hàn Thiên Diệp, nếu để cho ta biết hắn ở đâu, nhất định cũng phải để hắn nếm thử cái mùi vị thống khổ khi mất đi người mình yêu nhất! Cái gì là nếu không phải đệ tử Minh giáo không cứu? Ta nếu không làm cho ngươi tự hủy lời thề thì Hàn Thiên Diệp cũng sẽ không thể mỉm cười nơi chín suối.
Đại Ỷ Ty nặng nề hừ một tiếng, những ngón tay thon dài tinh tế ở trên mặt nước vỗ một cái, bọt nước văng ra tung toé ra, bỗng nhiên chợt nhớ ra được điều gì, quay đầu trở lại, thấy Trương Siêu Quần không hề động đậy đối mặt vách tường, trong lòng nàng hơi động, tên tiểu tặc này, cũng có chút bản lĩnh, có thể nhìn ra quá khứ vị lai! Chẳng lẽ mình thật sự là thoát khỏi cảnh trừng phạt hoả hình của Minh giáo Ba Tư sao? Hắn nói sẽ có khả năng chuyển biến tốt, vì cái gì mà có chuyển biến?
Đại Ỷ Ty trong lòng ngổn ngang suy nghĩ, đầu mũi chân bỗng nhiên ở dưới đáy thùng đụng vào một vật…
Đưa tay cầm lên từ trong nước một đồ vật, thấy là cái bình nhỏ, trên mặt bình màu xanh lam chạm hoa khéo léo tinh xảo, trông rất đẹp mắt, nàng thầm nói : “Trong thùng nước tắm, sao có cái bình nhỏ như thế?”
Đại Ỷ Ty rút ra cái nút đậy miệng bình, đưa vào trước mũi ngửi thử, một luồng mùi thơm nồng nặc xông thẳng vào mũi, Đại Ỷ Ty tự nghĩ: “Mùi thơm nồng quá, lẽ nào là hương phấn? Chắc là của tên tửu bảo ở trong quán trọ lúc đổ nước nóng vào thùng tắm không cẩn thận nên làm rơi xuống bên trong thùng gỗ? Có thể là như vậy rồi” Đại Ỷ Ty tắm cũng vừa xong, đứng dậy đem này bình nhỏ đặt ở trên cái ghế ngồi, cánh tay cấm lấy cái khăn lau…
Vừa cầm lấy cái yếm, Đại Ỷ Ty đột nhiên cảm thấy trong đầu mình nặng trịch, như là dấu hiệu của trúng độc!
Đại Ỷ Ty cả kinh, lập tức liền nhớ đến cái bình nhỏ! Lẽ nào là độc dược!
Đại Ỷ Ty giật mình, bên trong đan điền, một luồng nhiệt khí nhanh chóng tăng lên, chỉ một thoáng toàn thân nóng sôi sục, nàng tay cầm cái yếm, hướng về phía cái giường bước đi, dược tính của độc dược này cực kỳ lợi hại, chỉ mới đi vài bước, liền cảm thấy thân thể uể oải, tựa hồ không nhấc chân lên được, thật là độc dược bá đạo, nhưng nếu là độc dược, thì làm sao có thể hạ được ta?
Đại Ỷ Ty lảo đảo chậm rãi đi tới đến bên giường, leo lên lập tức ngồi xếp bằng vận công không kịp mặc cả quần áo, nàng chuẩn bị dùng nội công đem độc dược này ép bức ra ngoài thân thể.
Thế nhưng, thuốc này cũng không phải là độc dược lấy mạng người, mà là loại độc dược kích phát tính dục của người? Vọng xuân? Nam nữ ham muốn tính giao, là bản tính trời ban cho nhân gian.
Vận nội công chỉ khiến cho trầm trọng thêm, khó có thể mà tự chế bản thân.
Để lại một bình luận