Phần 17
Hóa ra người đứng trước mặt Tâm lúc này là Nam lùn – thành viên nóng tính nhất trong nhóm Duy “báo” – kẻ đã chém trọng thương Thắng “xoăn” – đàn em của Huy Long trong trận chiến tại chân núi Bắc Sơn.
– Không ngờ gì nào ? Chỗ nào có đánh nhau chỗ đó phải có tao chứ !
– Đừng có nói dối tao, tại sao mày biết tao ở đây ?
– Tao cũng vừa mới thoát ra được thôi, cũng giống mày, tao đến đây hỏi địa chỉ thằng chó Huy Long vả lại thăm luôn đàn anh phản bội… ai ngờ đến nơi thì đã thấy bị mày xử lý mất !
– Người bọn nó cần là tao, mày không cần phải xuất hiện đâu, tìm thằng Hoàng “xì” bảo nó dẫn xuống nhà anh Hải “khùng” đi, có lẽ giờ này anh Báo đang ở đó !
– Tao không bao giờ có ý định đi trốn đâu, thằng Huy Long đã chỉ đích danh cho bọn đàn em là phải tìm cho bằng ra Nam “lùn”, hôm nay tao sẽ đích thân đến đó.
Nhìn ánh mắt của Nam, Tâm hiểu rõ thằng bạn đã căm phẫn như thế nào khi nghe tin anh Minh “nhí” bị chém, trong đội ở bến xe anh Minh là người thân thiết nhất với nó, chỉ vì cố tình không khai ra chỗ ẩn nấp của Nam “lùn” mà anh ấy đã bị đàn em Huy Long xử lý, giờ này vẫn còn đang mê man trong bệnh viện. Như vậy là ông trời đã sắp đặt để cho những người mà bọn Huy Long cần tìm lại xuất hiện cùng nhau, rất có thể ngày hôm nay mọi ân oán giữa hai bên sẽ được giải quyết, nhưng chắc chắn sẽ có nhiều người phải ngã xuống tiếp theo…
…
Giang “tổng đài” quay xe về bệnh viện, nếu gia đình không yêu cầu khám nghiệm tử thi xác định nguyên nhân cái chết, bác sĩ pháp y cũng sẽ không thực hiện công việc này, bên công an giao thông cũng đã nhận định sơ bộ đây là một tai nạn giao thông, chiếc xe ben chở quá tải do trời tối không làm chủ được tốc độ đã đâm thẳng vào xe của Hải “khùng” khiến hắn chết ngay tại chỗ. Tên tài xế đã bỏ trốn nhưng chỉ cần lần theo biển số xe, điều tra công ty xi măng chắc chắn sẽ tìm ra được người gây án. Ngoài ra dựa vào vết trượt của hai xe trên đường và các dấu tích để lại, không có bất kỳ một dấu hiệu bất thường nào trong vụ tai nạn này. Với bản báo cáo như vậy, Giang “tổng đài” đề nghị bệnh viện cho phép người nhà được mang xác nạn nhân về ngay buổi sáng nay để làm tang lễ.
– Tôi muốn ở lại đây một lát được không ?
Bàn tay phải ôm ngang hông, tay trái đưa lên chống cằm, Giang “tổng đài” thở dài hỏi bên pháp y.
– Không sao, ông có thể ở lại, chúng tôi hiểu cảm giác này ! Tôi sẽ đi lo xe cho cậu Hải.
Vị bác sĩ vừa nói xong thì lặng lẽ đóng cửa rồi đi ra ngoài.
Lúc này chỉ còn lại hai anh em trong căn phòng lạnh buốt của khu nhà xác, Hải “khùng” đang nằm đó trên chiếc cáng của bệnh viện, toàn thân hắn được phủ khăn trắng xóa, vụ tai nạn rất mạnh và bất ngờ nhưng không làm cho cơ thể hắn bị thay đổi nhiều, Hải chết có lẽ là do đầu đập mạnh vào vô lăng, sau đó bị cán xuống đường khiến chấn thương sọ não.
Giang “tổng đài” rút từ áo vest ngực ra bao thuốc lá, châm một điếu rồi rít mạnh, những làn khói trắng được nhả ra không có lối thoát vây kín căn phòng khiến nơi đây đã u ám lại càng u ám hơn, vẫn gương mặt lạnh lùng ấy, Giang tiến sát đến thi thể người em vợ, đưa tay búng điếu thuốc lá còn đang cháy dở vào góc tường, chỉ buông một câu rồi lẳng lặng quay đi :
– Thanh Vân … xin em hãy hiểu cho anh !
…
Trước mặt Tâm “ma xó” và Nam “lùn” lúc này là khu sản xuất đá công nghiệp Gia Định – một trụ sở của bọn Huy “long”. Bao quanh nơi này là 4 bức tường hàng rào dây thép gai, hoàn toàn không dễ dàng mà trèo ra leo vào, những hoạt động buôn bán ngầm của bọn này phần lớn cũng được giao dịch tại đây.
Quay sang nhìn thằng bạn, Nam “lùn” hất mặt hỏi lần cuối :
– Sao, rút cuộc lý do mày vào đây để làm gì ?
Không thèm nhìn nó, Tâm “ma xó” đáp lời :
– Cứu thằng em hàng xóm, thế còn mày ?
– Đi lấy máu về cho những anh em đang nằm viện ! Vào thôi, tao ngứa tay lắm rồi !
Trong khu Gia Định lúc này có khá đông công nhân đang sản xuất đá, tất nhiên không phải tất cả trong số họ đều là đàn em của Huy “long”, một số đang sản xuất bên ngoài nhìn thấy Tâm và Nam lù lù tiến vào bên trong thì tỏ vẻ ngạc nhiên, họ dừng cả lại xem có chuyện gì đang diễn ra…
Phải đi qua được một đoạn khá xa, 2 đôi cánh của Duy “báo” mới bị nhận diện:
– Mẹ kiếp ! Thằng chó Nam “lùn” mày dám dẫn xác đến đây kia à !
Nói xong tên này chạy mất, có lẽ nó vào trong để báo cho bọn đàn anh !
Qua khu bào cắt đá là đến một khu nhà kho khá rộng, chiếc cửa sắt bên ngoài phải dài đến gần 10m vẫn đang khép hờ, Nam “lùn” lấy tay xô mạnh cánh cửa khiến ánh sáng dọi thẳng vào bên trong. Từ trong bóng tối, một đám người bắt đầu mờ mờ hiện ra…
Bên chiếc bàn bida có khoảng 5 – 6 tên, bọn này dừng cả lại khi trông thấy Nam và Tâm hiên ngang đứng giữa cánh cửa, đằng sau đó là 1 bộ bàn ghế salon, dường như có một đôi nam nữ đang làm tình ở trên đó, bọn này chắc vừa cắn thuốc nên chả cần biết đến những người xung quanh. Cuối cùng là 1 chiếu bài với 4 thằng cời trần trông gầy như nghiện đang thu lại một xó bên cái bóng đèn 200w.
Nhưng khi chưa ai kịp nói với ai điều gì thì cánh cửa phòng ở phia cuối đã mở ra, một gã đàn ông to béo đi ra cùng với tên báo tin lúc nãy, tên này là Vinh “chư” – kẻ quản lý ở đây cho đàn anh Huy “long”, tiến sát lại bàn Bida, Vinh “chư” nhìn kỹ 2 kẻ mà đại ca của hắn đang cần tìm rồi cười nhếch mép.
– Bọn mày đến đây nạp mạng à ? Đéo biết đây là chỗ nào sao ! Mẹ kiếp ! Không xong với tao đâu !
Nam “lùn” đưa tay ra sau lưng toan rút con kiếm thì bị bàn tay của Tâm “ma xó” chặn lại:
– Khoan đã, tao cần biết bọn nó giấu thằng Quang ở chỗ nào…
Nhưng đã muộn khi mà Nam “lùn” đã xông về phía trước :
– Cứ đánh xong rồi hãy hỏi…
Mấy thằng đứng ở bàn Bida lớ ngớ người chưa kịp chuẩn bị, nhìn thấy con kiếm sáng choang trên tay của Nam “lùn” thì hoảng sợ đành phải dạt sang hai bên, Nam “lùn” nhẩy lên mặt bàn rồi lao mạnh về phía trước nhằm thẳng vai của Vinh “chư” mà bổ xuống, tên béo không kịp phản ứng nên nhận nguyên đòn chí mạng của đối phương khiến máu từ vai hắn phụt ra, Vinh “chư” gục cả hai chân xuống đất. Chưa dừng lại ở đó, Nam bồi thêm cú đá vào giữa mặt, tên đàn em của Huy “long” sập luôn tại chỗ.
Mấy thằng ở chiếu bài tận mắt chứng kiến cảnh đàn anh bị hạ không thương tiếc thì nổi sung lên, chúng vớ đồ ở góc tường rồi lao về phía Nam “lùn” miệng hô lớn :
– ĐKM Đập chết nó !
– Anh em xông lên !
Ngay lập tức một cảnh hỗn chiến diễn ra trong khu nhà kho… con dao Thái Lan trên tay của Tâm cũng đã xuất hiện từ lúc nào, với tốc độ của mình tên ma xó đã nhanh chóng lao vào giữa trận chiến để giải nguy cho Nam.
Giữa lúc hỗn chiến, một con chó đã lẩn ra ngoài để đi báo tin cho Huy “long”.
Lúc này tại nhà của Hải “khùng”…
Dũng lơ theo lệnh của Giang “tổng đài” đã về trước để cùng Duy “báo” lo liệu mọi việc. Ngay khi tên lái xe vừa dừng bánh ở trước cổng, hắn đã trông thấy cả trăm tên đàn em của Hải có mặt ở nhà đàn anh, tất cả đều vô cùng uất ức vì sự ra đi đột ngột của gã giang hồ vốn nổi tiếng là cẩn thận và luôn luôn đề phòng này.
Bên trong nhà, 2 đàn em thân thiết của Hải “khùng” là Chính “lùn” và Hoàn “kim” không ngừng đập phá và chửi bới, chúng đang lục lọi trí nhớ để cố tìm ra xem ai có thể là kẻ chủ mưu của vụ này, với chúng không thể có chuyện đó chỉ là một tai nạn thông thường, chắc chắn Hải “khùng” đã bị mưu sát… Tất cả sự căm thù, tất cả những lời chửi mắng, đập phá, la hét như điên dại đó bỗng nhiên im bặt…khi bóng dáng chiếc xe chờ xác của Hải “khùng” đã về đến nơi…
Hoàn “kim” là người lao ra trước tiên, và mặc cho bọn đàn em hết sức cố gắng ôm lại, hắn vẫn xông vào bằng được để mở tấm vải trắng đang phủ xác đàn anh ra, gương mặt Hải bị biến dạng đôi chút, trắng bệch và lạnh toát hiện lên giữa sân nhà, tên đàn em bàng hoàng kinh ngạc, đôi mắt mở trợn trừng như không muốn tin vào những gì mình đang được trông thấy, đôi bàn chân run run không còn sức rồi hắn đổ gục xuống mà gào lên !
Duy “báo” đứng khoanh tay ở một góc tường, ngẫm nghĩ lại mọi chuyện từ đêm qua đến giờ, vẫn không tin rằng Hải “khùng” lại chết nhanh đến như vậy ! Đúng là cuộc sống, không thể biết trước được điều gì sẽ xảy ra…
Đang trầm tư với mớ suy nghĩ, Duy “báo’ bị thức tỉnh bởi một tiếng gọi từ khá xa :
“Anh Duy, anh Duy… có chuyện rồi…”
Lúc này, trận chiến trong khu nhà kho cũng sắp kết thúc, mấy thằng đàn em công tử bột chân yếu tay mềm của Vinh “chư” nằm la liệt khắp phòng, chúng còn phải học hỏi nhiều mới đủ bản lĩnh để chơi lại được với Nam “lùn” và Tâm “ma xó” nhất là khi bộ đôi này được kết hợp với nhau.
Túm cổ áo một thằng đang nằm bệt với vết thương ở mặt, Tâm hỏi nó nơi giam giữ Quang ở đâu, thằng này run run chỉ tay về phía góc nhà nơi có cánh cửa sắt được khóa lại bằng xích.
Tâm bỏ nó xuống, lừ lừ đi lại cánh cửa ấy, ngang qua cái ghế salon thì nhìn thấy con hàng lúc nãy đang rên la rõ to thì bây giờ đã ôm người thu lu vào một góc.
Tâm giật mạnh cánh cửa, chiếc xích vẫn không bung ra, nó đã được khóa chặt, gã quay lại hỏi tên lúc nãy :
– Chìa khóa đâu ?
Giọng thằng kia lẩy bẩy :
– Em không biết, chắc trong phòng anh Vinh…
Tâm xô cửa phòng Vinh “chư” bước vào bên trong, ngó nghiêng một lúc, chùm chìa khóa treo ở trên chiếc đinh 9 phân đóng chặt vào tường, gã lấy ra rồi quay lại căn phòng đang giam giữ Quang.
Chiếc chìa đầu tiên không phải, Tâm đút tiếp chiếc thứ 2, xoay một vòng, tiếng khóa kêu cạch một cái rồi mở ra, tên ma xó gỡ sợi dây xích, kéo cửa sang một bên rồi gọi vào bên trong:
– Quang ! Em có trong đó không ?
Không có tiếng trả lời, Tâm bước hẳn vào, vẫn gọi tên thằng nhóc, ánh sáng bắt đầu về tới căn phòng ẩm thấp, mọi thứ đã hiện ra rõ ràng nhưng đó chỉ là 4 bức tường vô hồn, trống rỗng, thằng Quang đã biến mất…
Tâm chán nản lẳng lặng quay ra…
– Sao, nó có ở trong đó không ?
Từ bên ngoài Nam “lùn” hỏi vọng vào !
Tâm không trả lời, lắc đầu buồn bã…
– Mẹ kiếp, bọn chó này…
Ngay khi Nam “lùn” vừa dứt câu chửi thề, một quả bóng bida từ đâu bay thẳng vào đầu gã, bị dính đòn khá bất ngờ, Nam không kịp né tránh, máu từ bên đầu chảy xuống trước khi hắn đổ ầm xuống đất…
Từ ngoài cửa, Huy “long” xuất hiện cùng với một lũ đàn em, tên đi sau cùng kéo toàn bộ cánh cửa sắt lại, đó cũng là lối ra duy nhất của khu nhà kho này.
Tâm nhanh như cắt lao đến, đỡ Nam “lùn” dậy, cú ném khá mạnh khiến máu ra nhiều ướt sũng cả tay áo Tâm :
– Mày có làm sao không ?
Nam “lùn” nheo một mắt, đưa tay lên xoa đầu rồi dựa vào vai bạn đứng dậy, hắn chửi :
– Mẹ, con chó, thân làm đại ca một lũ mà lại đi cắn trộm ! Được lắm !!
Huy “long” cho đàn em bật đèn sáng choang khu nhà kho, nhưng khi đèn vừa sáng đôi mắt hắn ngay lập tức đổi từ màu trắng sang màu đỏ rực khi nhìn thấy Vinh “chư” và bọn đàn em nằm la liệt trong vũng máu, hắn chỉ tay ra hiệu, mấy thằng ngay lập tức xông đến khiêng Vinh chư đem đi cấp cứu, những tên bị thương nhẹ cũng lò cò mò dậy nằm dạt sang một bên. Lúc này tên cầm đầu mới lên tiếng :
– Tao chỉ định sẽ cắt hết gân 2 đứa mày vì cái tội dám chém 2 thằng em tao thế nhưng hôm nay tao quyết định đổi ý, trong xã hội bỗng nhiên biến mất 2 thằng giang hồ chắc cũng sẽ chẳng ai thèm quan tâm !
Nghe Huy “long” nói như vậy, bọn đàn em ngay lập tức hiểu ý, lôi đồ từ trong người ra rồi lừ lừ tiến đến, lần này mọi chuyện đã khác, chúng đã có sự chuẩn bị từ trước, trong khi đó Nam “lùn” lại vừa bị đánh lén xong, máu vẫn đang ra khá nhiều. Tâm định quay sang đề nghị với Nam “lùn” sẽ mở đường máu để thoát khỏi nơi đây, thế nhưng nhìn thằng bạn mắt long sòng sọc, đang dùng lưỡi liếm từng giọt máu chảy ra từ vết thương trên đầu, tên ma xó đã hiểu, ngày hôm nay, nếu không chiến đấu thì sẽ chẳng còn hôm nào khác!
Huy “long” lôi một cái ghế nhựa, đặt giữa cửa rồi ngồi xuống, khoanh tay ung dung xem cảnh săn mồi mà hắn vẫn thường thấy trên tivi, lũ đàn em đi cùng hắn lúc này cũng không phải hạng vừa, nhất là khi chúng được dịp trả thù cho 2 đàn anh đang nằm viện là Thắng xoăn và Thành “ba tai”.
Tâm xé chiếc áo, lấy một đoạn dài rồi băng đầu lại cho Nam “lùn”, số vải còn lại hắn quấn chặt vào bên tay đang cầm con kiếm Thái Lan vừa thu hoạch được, lắc đầu sang bên gã vẫn hỏi Nam “lùn” bằng cái giọng điệu đó :
– Sao, mày còn chiến đấu tiếp được không ?
Tên bạn chí cốt vẫn giữ nguyên bản lĩnh của mình, lắc vai khởi động lại cơ bắp, gã cười nhạt :
– Câu này lát nữa để dành mà hỏi thằng Huy “long”, tao lo bên trái, mấy thằng tép tôm bên phải dành cho mày.
…
– Lên ! Chém chết hai đứa nó !!
Bọn đàn em Huy “long” bắt đầu tấn công !
Để lại một bình luận