Phần 115
2 Thằng đổi vị trí cho nhau vài lượt, cảm giác thấm mệt truyền đến. Tôi kéo thằng Đức đi xem mấy đứa khác tập luyện xem thế nào. Tụi tôi là ma mới nên cũng chưa biết ai với ai, có lúc vừa đến thì có vài thằng lại hỏi han này nọ rồi làm quen sơ bộ. Chứ cũng chưa biết ai mạnh ai yếu như nào. Hiện tại đa phần là bắt cặp tập luyện, hoặc có vài đứa tự tập trên các hình nộm bằng nệm, hay tập bằng quả bóng phản xạ… Nói chung là đủ thể loại.
“Ế thằng Vũ đang tập 1 mình kìa, thằng Hưng đâu? ”
“Qua đó đứng tí, chắc nó chạy đâu rồi. ”
2 Thằng khệnh khạng đi tới bên cạnh thằng Vũ, lúc này nó đang tự chơi với một bao cát. Mặt nó tái nhợt đi thấy rõ nhưng vẫn cắn răng ra đòn ào ào.
“Mày đừng gồng quá sức thế, thả lỏng ra thì đỡ tốn sức hơn. ”
“Ngậm cái mồm lại, đừng có ngoạc ra mà thở kiểu đó. ”
“Tư thế đứng không ổn rồi, trụ vững vào. Tấn công xong thì phải thu về phòng thủ ngay. ”
“Chân đứng vững vào, mày loạng choạng thế kia một hồi vấp vào nhau thì vỡ mồm đấy. ”
“Bước thấp xuống một chút để tránh bị hố đà. ”
2 Ông kễnh đứng rung đùi chỉ đạo, nhưng khiến tôi ngạc nhiên là sau khi chỉ mấy lỗi xong. Nó vẫn mắc phải nhưng tần suất cũng giảm đi đáng kể, chứng tỏ nó tiếp thu rồi áp dụng rất nhanh.
“Thằng này về sau coi bộ cũng ngon đấy. ” – Tôi gật gù.
“Liệu nó trụ được không, thấy mặt nó như tờ giấy rồi kìa. Hồi nữa nó lăn ra đây xỉu thì bỏ mẹ. ” – Thằng Đức lắc đầu nói.
“Thể lực thì từ từ cải thiện thôi, nhưng như mấy đứa khác thì đã nằm vật ra chỗ nào đó mà thở rồi. Sao thằng này hăng thế nhỉ. ” – Tôi cười khổ.
“Ê Hiếu. ” – Thằng Hưng gọi, rồi quăng cho tôi cặp tay đấm với cái mũ bảo hộ – “Thử với tao tí. ”
“Sao mày nói khác hạng không được đánh mà. ” – Tôi nhíu mày.
“Tập luyện thì không sao, chừng nào lên sàn mới phân rõ thôi. ” – Thằng Hưng cười cười.
“Có bị sao thì đừng có khóc với tao đấy. ” – Tôi hừ giọng rồi chụp cái mũ lên đầu, sau đó đeo găng vào.
“Được chưa? ”
“Lăn tới đi. ” – Tôi lạnh nhạt nói.
Tôi vừa dứt lời, thằng Hưng đã vung tay phải lên. Tôi hơi ngả người né, đồng thời tay trái đưa lên dự định tấn công vào sương xườn. Thằng Hưng nhanh chóng thu tay phải, dùng củi chỏ để chặn đòn của tôi. Khi vừa cảm giác được tay tôi vừa chạm vào cùi chỏ nó, tôi nhanh chóng nâng đầu gối phải lên, nó nhanh chóng lùi về sau. Nhưng đó chỉ là hư chiêu, vừa nâng lên thì tôi hạ xuống, chân trái bước lên tạo trụ, tay phải nhanh chóng đưa lên tạo một cú móc cong. Thằng Hưng nhanh chóng ngả ra sau để né tránh. Tôi cười khẩy, tay phải vừa nâng lên, quỹ tích cú đấm chưa được một nửa tôi đã thu tay về. Một cú đấm thẳng tay trái nhanh chóng tập kích ngực thằng Hưng. Nó đang ngạc nhiên vì không ngờ tôi ra 2 đòn liên tiếp chỉ là hư chiêu, tới khi nắm đấm của tôi chạm vào ngực nó. Nó khẽ nhăn mặt lùi về 2 bước, đưa tay lên thủ thế gườm gườm nhìn tôi.
“Được rồi. ” – Giọng thầy Phụng bên cạnh khẽ vang lên.
Tôi với thằng Hưng tháo mũ ra nhìn nhau cười, nó cười khổ – “Mày biến chiêu nhanh quá, tao theo kịp nhưng không ngờ mày ra liên tiếp 2 hư chiêu. Tao thấy bọn nó ở ngoài đánh nhau toàn lao vào đụng đâu đánh đó, cứ tưởng mày cũng vậy. ”
Tôi nhún vai không giải thích gì.
“Có vẻ nhanh chóng muốn lên sàn quá nhỉ. ” – Thầy Phụng nhìn tôi cười cười.
“Đâu có đâu thầy, bạn bè tập chút thôi. ” – Tôi gãi đầu.
“Cách đây 2 tuần cũng có 1 đứa cùng hạng cân với em đến đăng ký, nếu muốn thì thứ 3 tuần sau thầy làm trọng tài cho. ”
“Dạ. ” – Tôi ngẩn người.
“Nó đang tập một mình kìa. ” – Thầy Phụng cười rồi chỉ tay ra một góc của khu vực tập luyện.
Tôi nhìn theo phía tay thầy chỉ, ngay lập tức nhíu mày. Phía bên đó là một thằng nhóc cũng tầm tôi, chân tay cũng gầy tong teo. Nhưng khi nó đấm móc, quả bóng tròn từ tay nó đập lên giá inox, sau đó theo quán tính rơi xuống lắc lư kịch liệt, chứng tỏ lực công kích rất mạnh. Dường như nó nhận ra có người đang nhìn, ánh mắt hờ hững nhìn sang bên chỗ tôi. Khẽ gật đầu chào rồi quay đi chỗ khác.
“Thằng này, thú vị đấy. ” – Tôi nhìn thằng nhóc đó mỉm cười.
Để lại một bình luận