Bãi cát ở mỏm rìa ngoài chân núi tiếp giáp với biển cũng rất ngắn và mỗi khi thủy triều lên thì hoàn toàn bị mất hút. Thêm một đặc điểm nữa khiến cho một số nước có ý định chiếm cứ đảo để khẳng định chủ quyền bằng việc cho các tàu chở đất cát vật liệu xây dựng tới đổ vào chân đảo, mở rộng đảo thành đảo nhân tạo có thể xây dựng các công trình quân sự và dân sự là xung quanh đảo lại có các đảo chìm hay mỏm đá ngầm nhọn hoắt có thể làm thủng bất cứ tàu nào có ý định vào bên trong.
Như đã nói thì hòn đảo như một ngọn núi đá vôi sừng sững giữa biển cả thì nó phải có cấu trúc chân đế vững trãi, đáy biển xung quanh hòn đảo khá nông nên là điều kiện lý tưởng cho san hô tới sinh sống. Từ đó mà dần dần qua hàng nghìn hàng vạn năm nó đã hình thành nên một vệ tinh các đảo san hô ngầm, đảo đá ngầm xung quanh nó. Nói là ngầm nhưng thực ra thì những đảo san hô hay đảo đá này ở trạng thái bình thường thì có nhô cao lên trên mặt biển khoảng chừng độ 2m hoặc hơn với các mỏm đá nhọn hoắt như một bãi chông vậy để cảnh báo tàu thuyền không lại gần.
Chính vì thế nên hòn đảo cho tới nay vẫn chỉ là một hòn đảo hoang, là chỗ lưu trú tạm thời của một số ngư dân đi đánh bắt hải sản đi thuyền bé thì có thể luồn lách và tránh bão tại nơi đây. Vào một đêm định mệnh khi mà biển gầm rú nổi cơn thịnh nộ khi những cơn cuồng phong làm cho nước biển dâng lên và các ngọn sóng cao đánh vỗ mặt vào đảo thì hòn đảo lại đón tiếp một con tàu xấu số và một đoàn khách đặc biệt mà sau này là chủ nhân của hòn đảo trong một thời gian dài.
Con tàu đó chính là con tàu mà hai vị đại gia đảo Phú Quốc thuê bao trọn gói để đi du lịch. Gặp bọn cướp biển thì lại lênh đênh tới đây gặp đúng lúc biển gầm rú gào thét như để trút cơn thịnh nộ vào những tội ác man rợ của đám cướp biển. Mực nước lên cao lại có những con sóng cao ập tới trong đêm tối nên hoàn toàn che khuất các mỏm đá nhọn như mũi chông.
Con tàu đã bị đảo đá ngầm đâm thủng và chìm dần xuống đáy đại dương. Khi đó Dũng đã kịp ôm lấy mẹ của hắn để nhảy xuống dòng nước cuồn cuộn ầm ào. Hai thiếu nữ ngồi trong khoang thuyền với hắn khi trước thấy hắn nhảy xuống nước cũng liều mình nhảy theo. Trước sức mạnh tuyệt đối của thiên nhiên thì sức mạnh hay khả năng của con người đều trở lên nhỏ bé và vô nghĩa, hắn chỉ biết ôm cứng lấy mẹ hắn để mặc cho sóng nước đưa đẩy để nếu có chết thì hắn cũng mãi mãi bên cạnh mẹ của hắn.
Hắn đã có quyết định của mình. Trước khi cùng người em đi vào cõi chết thì cha hắn đã di chúc lại cho hắn tất cả chỉ với một niềm tin vô cùng nhỏ nhoi và mỏng manh là nếu hắn còn sống thì sẽ nối nghiệp cha, duy trì huyết mạch của dòng tộc. Nhìn cha bị đưa lên bàn mổ, mặc dù đã được cha cởi trói cho nhưng hắn vẫn chỉ còn cách trơ mắt ra đứng nhìn cảnh tượng đó, chú hắn đã lườm hắn và cha khi bị kéo đi cũng liếc nhìn hắn với ánh mắt nghiêm khắc.
Bọn cướp biển đã cảnh giác hơn nên một mình hắn nếu có liều lĩnh thì cũng chỉ cùng kết cục với người cha mà thôi. Khi cha chết thì một ý niệm tội lỗi lần đầu tiên xuất hiện trong đầu hắn ta đó là hắn ta sẽ không để bất cứ một người đàn ông nào tiếp cận với mẹ hắn nữa, hắn muốn mẹ hắn mãi mãi ở bên hắn và hắn thay cha làm người đàn ông của mẹ hắn.
Trải qua không biết bao lâu thời gian thì hắn mơ màng tỉnh dậy khi cảm nhận cơn sóng biển vẫn vỗ vào và làm ướt một nửa thân người hắn. Những giọt nước mưa vẫn cứ trút xuống và hắn cảm nhận được có cái gì đó mềm mại nham nhám và ẩm ướt liếm mặt của hắn. Tiếng chó sủa cũng vang lên bên tai. Hắn mệt mỏi mở mắt ra thì nhìn thấy bốn chú chó Phú Quốc những con vật nuôi trung thành và thân thiết với hắn, hắn không nỡ xa chúng nên nhất quyết kéo theo cả 4 con đi cùng đang ở bên hắn, con thì liếm mặt con thì dũi mõm vào người hắn để đánh thức hẳn tỉnh dậy.
Nhưng việc đầu tiên khi hắn ý thức được rằng mình còn sống là quan tâm đến người mẹ của hắn, lúc này thì hắn cũng cảm nhận bên tay phải của mình có vật thể nặng nhưng mềm mại đè lên và hắn biết đích xác đó là mẹ mình nên mừng thầm. Hắn như được tiếp thêm một nguồn sinh lực dồi dào mạnh mẽ vội vàng bật dậy quay sang phía bên tay phải dù ngay khi lúc hắn tỉnh dậy hắn đã cảm thấy người như vô lực.
Hắn đưa tay sờ vào cánh tay của mẹ đó là phần cơ thể của mẹ gần với hắn nhất, thấy rằng tuy có hơi lạnh nhưng mà vẫn cảm nhận được có sức sống. Chưa hết hắn vội vàng đưa tay lên mũi sờ thử thì vẫn thấy hơi thở yếu ớt héo hắt thở ra. Để cho chắc chắn mẹ mình còn sống thi hắn rút tay phải đang được lưng mẹ đè lên ra và bắt đầu sờ ngực mẹ xem nhịp tim có còn đập không và làm biện pháp sơ cứu cho mẹ.
Bàn tay dần dần đưa tới chạm vào ngực mẹ thì người hắn cảm thấy hồi hộp vô cùng, không biết là hồi hộp xem tim mẹ còn đập không hay là hồi hộp vì lần đầu chạm vào cơ thể ở chỗ nhạy cảm của mẹ. Bàn tay hắn run rẩy rồi hắn cũng lấy dũng khí áp mạnh tay vào nơi đó. Ở ngay dưới bầu vú được đỡ bởi chiếc áo lót mỏng không có đệm mút của mẹ hắn hắn thấy tim mẹ vẫn còn đập, làm cho hắn vui mừng khôn xiết.
Nhưng lúc đó thì một cảm giác sung sướng từ bàn tay lan truyền khắp cơ thể, cả người hắn như có luồng điện chạy qua. Đây không phải lần đầu hắn có loại cảm giác này, đã vài lần hắn có cảm giác đó nhưng đây là lần đầu cảm giác lại mãnh liệt và sung sướng đến thế. Hắn đã được bố cho địŧ thư ký rồi địŧ gia sư, thậm chí mới đây hắn còn địŧ mẹ nuôi cũng là bạn thân của mẹ hắn, được phá trinh thiếu nữ rồi.
Lần đầu đưa tay bóp vú của mỗi người đều đem đến cho hắn cảm giác sung sướng dâng trào nhưng mà lần này dù chưa chạm trực tiếp đến bầu ngực trần hắn cũng cảm thấy cảm xúc mãnh liệt. Để yên tay ở nơi đó để cảm nhận sự sung sướng thì hắn lại trồng thêm tay còn lại lên nhắm mắt lại một lúc và khẽ ấn xuống để ép nước ra ngoài. Một lúc sau thì hắn mới mở mắt ra để nhìn mẹ hắn, lúc này đã có một ít nước chảy ra từ miệng mẹ.
Mặc dù da mặt mẹ hắn đã trắng bệch do đã trải qua quá nhiều cú sốc và sợ hãi, chứng kiến chồng chết thảm rồi lại bị sóng nước xô đẩy tới đây nhưng hắn vẫn thấy mẹ hắn đẹp. Thấy đã ép nước ra khỏi người mẹ mà mẹ hắn vẫn chưa tỉnh lại thì hắn lại vụng về muốn làm cách khác. Vốn là công tử thiếu gia con nhà giàu, trước nay hắn không hề quan tâm tới những việc cứu hộ này, nhưng đang ở tuổi mới lớn thấy bạn bè nói nhiều đến hà hơi thổi ngạt và hắn xem phim cũng thấy người ta cúi xuống như hôn nhau nên hắn muốn thử. Hắn ngấu nghiến chiếm lấy môi mẹ hắn mà hôn chứ đâu phải là biện pháp sơ cứu gì nên nó đâu có làm mẹ hắn tỉnh dậy được. Đã chiếm lấy đôi môi của mẹ hắn no nê mà vẫn không thấy mẹ tỉnh dậy thì hắn cũng có vẻ bất lực.
Ngồi dậy ngắm nhìn mẹ kỹ thêm một lúc thì hắn mới để ý đến váy của mẹ đã bị rách một vài chỗ ở vai và ở nách cạnh sườn. Trời mới tờ mờ sáng chứ chưa sáng hẳn nhưng mà đang giông bão nên trên bầu trời những vệt sáng lóe lên liên tục của các tia sét soi rọi xuống dưới nên hắn vẫn nhìn thấy được rõ ràng trong cự ly gần. Nhìn kỹ thì có dấu răng của con chó lưu lại tại đó, lúc đó thì một giọt mưa rơi trên vai hắn chạm vào da thịt hắn khiến hắn nhìn lại vai của mình thì cũng thấy những lỗ thủng những vết cắn, vết rách.
Hắn nhìn quanh đó và nhìn về phía biển thì thấy có mấy cơ thể phụ nữ cũng đang nằm trên bãi cát thi thoảng nước biển tràn đến vượt qua đầu. Lúc này hắn mới hiểu ra là 4 con chó đã cứu mạng hắn và mẹ hắn. Loài chó này bơi rất giỏi và khôn ngoan nên chúng lặn sâu xuống dưới nước để bơi và không bị tác động của con sóng. Trong khi hắn dù biết bơi nhưng mà ôm mẹ hắn và cũng không thể cưỡng lại được sức mạnh của thiên nhiên.
Con sóng ập đến nuốt chửng lấy hai mẹ con hắn mà vày vò, chẳng mấy chốc dưới lực tác động khổng lồ của con sóng thì hắn cũng ngất đi. Cũng may là hắn và mẹ hắn được sóng đẩy vào đảo chứ không bị đẩy ngược lại ra khơi xa. Sống ở đảo đã quá lâu hắn không lạ gì chuyện những du khách tắm biển bị sóng lớn đánh và kéo ra xa bờ và bị chết đuối. Khi hắn và mẹ bị sóng đẩy vào bờ thì những chú chó thấy sóng vẫn cứ vỗ vào vượt qua mặt họ thì chúng kiên trì hai con kéo hắn, hai con kéo mẹ hắn dịch sâu vào trong.
Khi đã biết mẹ hắn vẫn còn sống chỉ là hắn chưa biết cách để làm mẹ hắn tỉnh lại mà thôi thì hắn cũng yên tâm. Hắn quan sát một lúc về phía trước thấy có một cái cửa hang lớn do hai ngọn núi ghép với nhau tạo ra. Lúc này hắn mới muốn kéo mẹ hắn về phía đó cho cao ráo và an toàn hơn để đi xem xét những người còn lại có ai còn sống không.
Bây giờ khi đã yên tâm về sự sống của mẹ hơn thì đầu óc của hắn cũng linh hoạt hơn và hắn biết mình vẫn còn việc phải làm để tạm thời bảo vệ sự sống cũng như thân thể của mẹ, đó là phải xem xem đám người cướp biển kia có tên nào còn sống không? Phải đảm bảo bọn chúng bị chết hết thì lúc đấy hắn mới an toàn và mẹ hắn mới an toàn chứ để một tên còn sống, chúng có súng đạn hắn không đấu lại được.
Đàn ông trưởng thành trong đoàn thì đều đã bị đem lên bàn mổ hoặc còn số ít bị đưa qua tàu bên kia, trên tàu khi bị đắm chỉ còn lại hắn và vài đứa bé trai còn ít tuổi cùng đám cướp biển. Như vậy là chỉ còn mình hắn có thể đối chọi lại với đám cướp biển mà thôi và cũng chỉ có đám cướp biển mới uy hiếp đến an toàn tính mạng của mẹ con hắn và ảnh hưởng đến chuyện tốt mà hắn đang muốn thực hiện.
Hắn đưa tay xuống dưới để chuẩn bị luồn tay dưới chân mẹ hắn bế bà lên đi về phía cửa hang thì hắn lại sững người lại trong giây lát. Chiếc váy của mẹ hắn đang mặc đã bị tốc lên do sóng đánh vào và do mấy chú chó cắn vào váy ở phần vai để kéo hai mẹ con hắn lùi sâu vào trong thì cũng kéo váy lên. Chiếc quần xilip ren mỏng tanh màu đỏ bị sóng nước đánh vào ướt nhẹp và bám dính lấy da thịt không thể che đậy tòa thiên nhiên bên trong.
Cái mà hắn ao ước muốn một lần được nhìn thấy và đã phải trả giá bằng không ít những trận đòn nhừ tử của bố hắn ngày trước khi nhìn lén mẹ thay đồ thì ngay bây giờ đây lại lồ lộ trước mắt hắn đầy khêu gợi. Hắn không kìm được nữa, đưa tay ra run run chạm vào đùi mẹ hắn, vùng đùi gần sát với vùng tam giác. Da thịt mát mịn từ cơ thể mẹ hắn cũng truyền qua đôi tay làm cho người hắn như run lên sung sướng, hắn mơn trớn tiến dần tiến dần tới vùng cấm địa.
Mắt hắn không rời khỏi cái hình tam giác màu đỏ mà bên trong thấp thoáng đám lông đen cùng màu trắng của da thịt đó. Nhớ tới nhiệm vụ mình cần thực hiện hắn ra lệnh cho Vện và Ê tô đi tìm tung tích của đám cướp biển, còn Ốc và cá thì đi kéo mấy người phụ nữ đang nằm phía dưới lùi sâu vào trong. Đó là tên của 4 chú chó do đích thân hắn đặt, một chú chó đen nhanh như báo thì được hắn đặt tên là Ê tô một cầu thủ bóng đá có biệt danh báo đen, một chú chó có màu lông vện, một chú chó có màu lông vàng thích ăn ốc được đặt tên theo đúng món khoái khẩu, tương tự như vậy với chú chó màu hung đỏ còn lại.
Tay hắn chạm vào miếng vải và miết lên xuống dọc theo hai mép thịt. Do quần đã ướt nhẹp nên chỉ một tác động nhỏ của tay thì quần lót cũng hõm vào thành một cái khe giữa hai múi thịt. Một cơn sóng lại ập đến ảnh hưởng đến cảm xúc của hắn. Trong khi đó thì Ốc và Cá cũng đã sủa lên để báo cho hắn biết những ai còn sống. Chúng là những loài vật có tai và mũi rất thính nên ai còn hơi thở chúng có thể phát hiện ra.
Nhận thấy ở đây cũng không còn mấy ai có khả năng phá rối sự hưởng thụ của hắn nên hắn bế mẹ hắn đi về phía cửa hang. Nhưng đi được vài bước thì hắn lại khựng lại quyết định không vào cửa hang ngay nữa, vì hắn lo sợ khi để mẹ hắn ở quá sâu phía trong nhỡ bị đất đá sạt lở rơi trúng hoặc là có dã thú nếu có làm hại khi hắn ra ngoài này thì không kịp tiếp cứu.
Vậy là hắn lại chọn một bãi cát bằng phẳng để đặt mẹ hắn xuống, hắn đặt mông trần của mẹ xuống cát trước rồi mới cởi váy đã rách của mẹ ra trải trên nền cát rồi đặt mẹ nằm lên trên đó. Đôi mắt của hắn giờ đây lại không rời khỏi đôi gò bồng đảo trắng nõn nà lấp ló sau chiếc áo lót cũng màu đỏ tông xuyệt tông cùng quần lót. Giờ đây thì hắn có thể thoải mái ngắm nhìn cơ thể của mẹ mà không còn bất kỳ lo sợ gì nữa, thậm chí mẹ hắn tỉnh lại thì hắn vẫn muốn chiếm đoạt mẹ hắn.
Cuộc đời đã xô đẩy cho hắn và mẹ hắn vào bước đường này thì đã không còn đường lùi nữa rồi, không biết là có còn sống được ở trên thế gian này bao nhiêu ngày tháng nữa nên nhất định hôm nay hắn phải hoàn thành nguyện ước lớn nhất đời mình đó là chiếm đoạt thân xác mẹ của hắn. Một điều ước thầm kín luôn luôn bị đè nén bởi lễ giáo khi sống ở môi trường cộng đồng xã hội và bị đè nén bởi chính người bố quyền uy của hắn.
Để lại một bình luận