Phần 10
Sau khi hành hạ cái rốn xinh đẹp của Lan, chiếc lưỡi rất mau chóng hạ dần trọng tâm xuống dưới, lúc này nó đã nằm xấp xuống giữa hai chân em, chiếc lưỡi vẫn nhẹ nhàng tiến đến cạp quần thun. Hai tay nó vuốt nhẹ từ đùi của em, len vào ống quần và sờ soạng lung tung trên cái mu đang căng phồng kia, nó chà sát, rồi các ngón tay nhẹ nhàng đan vào cạp quần, vẫn ma sát, sờ soạng và hai bàn tay nhẹ nhàng kéo nhẹ cạp quần đó xuống dần, kết hợp đồng bộ với chiếc lưỡi, em như kẻ bị uốn ván không được chích thuốc, người em cứ cong lên từng chập, mắt nhắm nghiền, đầu lắc lư qua lại, những cú cong mình hất lên của em là một sự kiện quan trọng để cạp quần của em có thể suông sẻ được tuột xuống, thậm chí em còn không biết quần của mình bị lột đến mắt cá chân khi nào, em không còn quan tâm đến các thần kinh cảm giác khác nữa, các tế bào thần kinh đang bị chiếc lưỡi nam châm của em hút dần về phía trung tâm của vũ trụ, trung tâm của nguồn đam mê.
Em chỉ còn mỗi cái quần lót để che chắn, lưỡi nó rà qua đám lông đen nhánh cứ như con trăn đang trườn trong đám cỏ sậy, sột soạt, nhột nhạt … cơ thể em căng cứng, đầu óc như đình trệ hết chức năng vốn mà nó phải đảm nhận, môi nó mím lại kẹp vài cọng lông kéo lên và lại thả xuống, cứ như người ta chơi trò quay nước rồi lại thả thùng xuống vậy, cứ mỗi lần nó kéo vài cọng lông lên, thì em cứ như thùng nước căng đang bị người ta nhéo ngắt, cảm giác thốn thốn làm cho em thêm đê mê, cơ thể em thêm nguồn cảm xúc, cái quần lót đã trở thành nạn nhân của cơn đại hồng thủy, chảy xuống tận sau hậu môn, em co giật như con tôm đang bị thiếu nước nằm trong nồi vậy.
Hai bàn tay của nó lại làm xiếc trên vùng háng của em, nhẹ nhàng hô biến cái quần lót của em, tuyến phòng thủ cuối cùng. Nó biết em rất nhạy cảm và em cũng là lần đầu được làm chuyện người lớn này, nó trượt xuống, đập vào mắt nó là hạt đậu của em, nó to, to gần bằng nửa đầu ngón tay út, to hơn của chị Uyên rất nhiều, hạt đậu của em nó lồi hẳn ra ngoài, không bị che phủ bởi lớp da nào, nó nhìn ngắm chim em, ôi thật đẹp, em là người có sắc tố nhẹ, chim của em trắng tiệp màu da, không có cà vạt, hai bên mép nhẵn nhụi và trượt hướng vào trong như cái rãnh, điểm nhấn nổi bật nhất đúng là hạt đậu của em.
Nó bỗng nảy ra ý tưởng, khi nó ngậm hạt đậu của chị Uyên, chị đã chết đi sống lại, chị ra rất nhiều thứ nước sền sệt ngòn ngọt kia, không dài dòng, nó nhấc miệng khỏi cơ thể em, em bỗng hụt hẫng, cơ thể như thiếu đi cái gì đó, em cứ hẩy mông lên, mong sẽ gặp được cái gì đó tiếp tục mang lại cảm giác cho mình, em cứ đưa mông lên tìm kiếm, em vẫn nhắm tịt mắt, rồi sau một lần hẩy mạnh để tìm kiếm nguồn nhiệt nóng ấm từ miệng nó, nó nhanh như con rắn rình mồi, hé miệng ngậm chính xác hạt đậu của em và ngay lập tức môi, lưỡi răng, tất cả cùng lượt mài lên hạt đậu của em như thể mài lấy bột vậy, em buông các ngón tay, miệng há mở rộng, hai mắt chợt bừng mở nhìn thẳng lên trần nhà, mông em cong lên hết cỡ, cơ thể em căng cứng.
– Trời ơi … m … ì … nh … mì … n … h
Lan cũng không ngờ nó lại phản ứng mãnh liệt đến thế, anh đang ngậm một cái gì đó, chính thứ mà làm cho nó như thế này, cái cảm giác thôi thúc như lần trước lại đang đến, không đúng là nó đã rất thực rồi, Lan bắt đầu chìm vào vô thức vì thứ cảm giác ác liệt kia, nó tràn từ thần kinh của Lan ra toàn cơ thể, đi tới đâu nó như tiêm thuốc tê cho tất cả các cơ bắp, Lan há hốc miệng
– A … a … A … nh … ơi … ôi … ôi … e … m. lại … em lại …
Nó không thể tin được, nó chỉ mới ngậm vào và mài khoảng vài lần, em đã gồng cứng và tỏ đầy đủ dấu hiệu để xuất khí, nhanh như chớp, nó tăng tốc độ mài lên hai lần à không có khi còn nhanh hơn ấy chứ, nó mài thật nhanh
– Ực … ực … ôi … á á … á
Em hảy mông mãnh liệt, nó buông hạt đậu của em ra, đưa tất cả miệng của nó lấp kín con chim bé nhỏ của em, nó muốn uống thứ nước này, nó muốn nếm thử, nó muốn biết nước của em và chị ai có vị ngon hơn, em không còn kìm được nữa, hai tay nắm chặt xuống chiếu, em cong lên hệt như tấm ván phơi nắng, trong cơ thể em, hàng loạt dòng nước được bắn phùn phụt ra khỏi cửa mình …
Nó như con đỉa hút máu đang bám chặt vài vết thường để liếm đi những giọt máu bổ dưỡng, nó nuốt ừng ực thứ nước không quá sánh và có mùi thơm thơm ấy, mùi khác hẳn với gái đã thành thục, khi em đập mông xuống nệm cũng là lúc nó chậm rãi nuốt xuống ngụm nước cuối cùng kia, nó cực kỳ thích, mùi nước này thơm hơn của chị rất nhiều, nó ngòn ngọt, lợ lợ.
Em như con diều đứt dây, nằm thở hổn hển, lần thứ hai em xuất khí, thời gian cách nhau cũng không quá xa, em cảm thấy sức sống của mình đã theo dòng nước đó bắn đi đâu cả, em còn không thể nhấc được chân tay lên nữa, cơ thể em vẫn còn co giật nhẹ, các cảm giác trên da thịt vẫn còn thoang thoảng, rất mẫn cảm …
Nó nhẹ nhàng trườn lên, lưỡi nó và em lại hòa quyện với nhau, cậu em cứng đơ của nó đã sẵn sàng khám phá vùng đất mới, thế chủ động làm cho nó cảm thấy tự tin và chủ động trong cảm xúc của mình, không như làm chuyện này với chị Uyên, nó hoàn toàn bị động, nó mài cậu em lên cái rãnh trơn nhẵn của em, lông của em không quá nhiều và chỉ tập trung ở phần mu, dưới con chim em chỉ lớt phớt vài sợi, cậu em của nó căng cứng, mài nhiệt tình lên cái rãnh ướt át như muốn lấy thêm chút chất bôi trơn sền sệt nhớp nháp kia, chuẩn bị cho con đường mà nó sắp tiến vào.
Nó rà đầu khấc cậu em len lỏi vào khe thịt của em, cậu em càng cố gắng cứng hơn để có thể đâm xuyên qua lớp phòng thủ kia, nó ngồi thẳng lưng và dùng tay để một phần giúp cái đầu khấc tiến vào ngõ hẹp, khi cậu em tách được khe thịt trắng muốt kia để bắt đầu chui vào, âm đạo của em căng lên khi lần đầu đón nhận một kẻ ngoại lai, nó nhẹ nhàng đẩy cậu em tới, cả hơ nửa đầu khấc của nó tiến vào và đụng phải bức tường được xây bằng ngàn vàng kia, rút cậu em ra một chút rồi lại tiến vào tới bức tường, cậu em như đang bị chắn bởi bức tường Berlin hoặc bức tường của Vạn Lý Trường Thành vậy.
Nó giữ nhịp độ của cậu em như vậy, nó cúi xuống ép ngực nó lên ngực em, đưa môi ngậm vành tai em, liếm nhẹ, thổi phà hơi ấm vào màng nhĩ, nó nghĩ chắc giờ này não em đã ngắt tất cả giác quan rồi, nó thì thào vào tai em:
– Anh … yêu em …
– Ư … hứ … hư … em … e … m cũn … g yêu anh, em … em … khó chịu …
– A … nh biết …
– Làm sao ? … a … n.h. Ơi…
– Ừ … A nghe đây …
– Có đ … au kh … ô … n … g an … h … ?
– Anh sẽ … nhẹ … nhàng … , chỉ một chút thôi
– Ưm … ưm yêu em đi … em … khó … chịu… quá…
– Anh … vào nhé ?
Nó không đợi em trả lời, biết em đã sẵn sàng, vẫn giữ nhịp ra vào chậm rãi nó âm thầm đưa hai tay xuống hông và đan hai bàn tay vào hông của em, đầu gối của nó nhích sát hơn vào cơ thể em, nó gồng cứng và chuẩn bị cho cuộc đổ bộ bất ngờ, em vẫn nhắm mắt để cảm nhận nhận cảm giác mà cậu em của nó đang mang lại.
Bất ngờ, nó rút ra nhẹ nhàng như bình thường, cơ mông và đùi của nó gống chặt lấy thế, hai bàn tay của nó cũng gồng lên bám thật chặt vào hông của em hơn để không có sai sót nào, nó lấy hết sức, đẩy cậu em với lực thật mạnh, đầu rùa của cậu em xuyên thủng bức tường kiên cố kia, luồn thẳng đến tận tử cung của em, hai hòn bi của nó áp sát háng em, hai đám lông cọ vào nhau sột soạt.
– Ư … á … ui đau em … hu … hu …
– Anh … vào rồi, giữ nguyên một lúc nhé.
– Ư … vâng … huu … hu … lớn quá … ngập … cả rồi…
– Hì hì …
Nó cúi xuống, liếm từ cổ em xuống ngực, rồi lấy tay miết hạt đậu của em để mài, để em quên đi cái cảm giác đau kia, em vẫn còn ôm tay sau lưng nó, siết lại, em không mở mắt nhưng vẫn khóc. Rồi em tự chuyển động, em kéo mông ra sau để cậu em tuột ra một chút, rồi lại ép vào, cứ nhẹ nhàng một quãng ngắn như thế. Như tiếng pháo khởi động, nó cũng nhịp nhàng theo em, rút nhẹ, rồi vào nhẹ nhàng, hơn năm phút sau, em có vẻ đã ổn hơn, nhịp nhắp của nó đã nhanh hơn.
– Còn … đau không ?
– Ư … ư … ứ … tê … ư … tê … thôi không còn đau nữa anh ạ…
– Ừ … giờ về sau là không đau nữa đâu hì hì…
– Ư. Ứ … dạ, sâu quá … em … em…
– Em thấy … sướng chưa ?
– Ứ … Em không biết … ư, tê lắm
Nó buông em ra, ngồi thẳng dậy, nó lấy hai tay nắm chặt vào hông em, tăng nhịp dập từng chút một, nó nhìn thẳng xuống hai bầu ngực của em, nó bị móp méo về mọi hướng bởi lực dập của nó, em bặm môi, mắt nhắm chặt, hai tay em nắm chặt chiếc chiếu dưới chân nó. Cái giường của nó dường như không chịu nổi sức nặng của cả hai trong tình huống này, kêu lên kẽo kẹt, nó tăng tốc dập cho đến khi có cảm giác xuất tinh thì dừng lại, vẫn cắm cậu em trong bím em rồi nói nhỏ.
– Xuống dưới nào, trên này ồn quá hì hì.
– Ư … dạ…
– Để anh trải chiếu dưới nền…
Nói rồi nó buông em ra, cậu nhỏ được rút ra buông ra một tiếng phực, em cũng khẽ giật mông lên vì hành động đó của nó, nó lấy cái chiếu trên đầu tủ trải xuống nền nhà, lấy cái mền lót xuống dưới để nằm đỡ đau lưng, chạy vào nhà tắm rửa cậu em vì toàn mình mẩy nó dính trét máu của em, rồi nó lăn đùng xuống nằm ngửa lên và nhìn em, em cũng theo nó từ trên giường ngồi xuống bên cạnh nó, em cứ ngồi nhìn cậu em của nó ngây ngô, nó cầm tay em đặt lên cậu em của nó, nó đưa tay em lên xuống như động tác mà nó thường thủ dâm, em làm theo động tác của nó và nhìn thích thú, rồi bỗng dưng em cúi đầu xuống, chẳng cần nó đốc thúc, em ngậm lấy đầu tù của cậu em, hai môi mím chặt, ở trong miệng em dùng lưỡi quét lên đầu cậu em một cách nhẹ nhàng như đang thăm dò vậy, rồi em ngậm trượt dần xuống dưới, lại kéo lên và trượt xuống, cứ như đây là động tác bản năng mà em đã biết vậy.
Để lại một bình luận