Phần 5
Chiều thu…
– T để mình đạp xe nhé?
– Ui ngồi sau Y nữa ah? Sợ lắm…
– Hihi ở đây có dốc đâu mà sợ…
– Ai bảo Y không có dốc nào? Không thấy triền đê ah… trêu em vậy tôi cũng dừng xe để em đạp… ngồi sau em cái mùi hương con gái càng nồng nàn hơn bao giờ hết… bất chợt tôi vòng tay ôm em…
Bây giờ cũng sớm, mình ra chỗ cũ ngồi nhé? Đưa tay xem đồng hồ, tôi đề nghị em…
– Vâng…
Dựng chiếc cào cào cạnh bụi tre xanh mướt, chúng tôi cùng ngồi xuống nhìn dòng sông… êm ả… bất chợt cả hai chúng tôi cùng nhìn sang nhau… ánh mắt thân thương trìu mến… bờ môi đỏ mọng… tôi vòng tay ôm chặt em vào lòng… – T nhớ Y quá… Y cũng vậy mà… và hai bờ môi tìm đến nhau… nụ hôn dài sau những ngày hè xa cách… nó ngọt ngào lạ… và tưởng chừng như không bao giờ dứt…
Đến khi cả hai đều ngạt thở tôi mới chịu rời khỏi đôi môi quyến rũ của em…
Tôi hôn lên mắt em…
Rồi hôn xuống cái cổ trắng ngần… em nhắm mắt… cả người như run lên nhè nhè… bàn tay tôi không còn ở bên ngoài lưng của em nữa mà đã luồn sâu vào trong áo… cảm nhận làn da em thật mịn màng… mát lạnh…
Cứ như có ma lực vậy… tôi hôn sâu xuống cái khe ngực căng tràn sau làn áo sơ mi… chiếc áo cản lại khiến tôi không thể xuống sâu hơn được nữa…
Mưa tháng sáu… đã qua rồi, qua rồi những cơn mưa xối xả… trời đã vào thu thật rồi… những cơn mưa không ào ào như thác, chẳng đủ để ướt người nhưng ĐỦ để ướt lạnh cả TÂM HỒN…
Lang thang trên con phố quen thuộc, vẫn hàng cây ấy nhưng sao sang thu cảm giác lại bồi hồi là lạ… mùi hoa sữa như thúc như dục như kêu gào như giằng xé tâm can… bật một điếu thuốc… rít một hơi thật dài… miên man tìm về miền ký ức…
Tôi như miên man với nụ hôn đầy đam mê, nó khiến tôi như trở thành một người khác… không còn là tôi nữa, tôi hôn lên làn da em mạnh mẽ như chưa từng được hôn vậy, người tôi nóng ran như có một ngọn lửa đang bùng cháy giữ dội thiêu đốt, thúc giục tôi làm điều gì đấy… cảm thấy chiếc áo thật vướng víu, tôi khẽ luồn tay lại đằng trước âm mưu cởi cái cúc bướng bỉnh ra… ngón tay tôi vừa đặt lên chiếc cúc áo thì bị bàn tay em nắm chặt lại…
– Đừng… T đừng… ánh mắt em nhìn tôi như run run… thảng thốt…
Tôi như chợt choàng tỉnh, khựng người lại, quả thực lúc đó bản năng thôi thúc tôi chứ tôi có biết đến Sex là gì đâu… mịa cái bản năng truyền qua bao đời vẫn thế mà chẳng mất đi của giống đực hehe… bối rối, và cả ngượng ngùng nữa, tôi nhìn em bằng khuôn mặt đỏ ửng…
– Y đừng sợ, mình không làm gì đâu…
– T đừng như vậy nữa nhé, ở đây có người nhìn thấy thì sao? Nếu T yêu Y thì phải giữ gìn cho Y nhé…
– Ừm, T sẽ không làm Y phải buồn nữa đâu… tại vừa nãy Y… ngọt ngào quá… làm T không kiềm chế nổi… hi…
Ôm chặt em vào lòng, cả hai cùng dõi mắt nhìn dòng nước lững lờ trôi…
Mịa nghĩ lại giờ vẫn thấy buồn cười, lúc đó đã xơ múi được éo gì đâu mà giữ với cả gìn… nhưng sao hồi ấy thấy ấm áp và hạnh phúc thế cơ chứ, cứ như là lạc vào cõi tiên với những cảm xúc những rung động đầu tiên… tình yêu ngày xưa là như thế đó… ôi cái tuổi học sinh… yêu cũng rất học sinh…
– Sau này chúng mình có ngồi cùng nhau ngắm hoàng hôn như thế này nữa không nhỉ… em chợt ngước lên nhìn tôi…
– Điều đó tùy thuộc hành động của bạn… tôi nheo mắt nhìn em…
– Ư… tùy thuộc vào T chứ…
– T ah. T đã yêu Y mất rồi, thì chỉ có mình Y thôi, chỉ sợ Y ấy, xinh và dễ thương như thế này mới dễ… mất… sau này chúng mình còn phải đi học đại học nữa mà, ra ngoài gặp anh chàng đẹp trai nhà giàu thì T làm sao giữ được?
– T nghĩ Y là người như thế ah? Nếu chọn nhà giàu, chọn đẹp trai thì Y đã chẳng ngồi đây với T… ánh mắt em buồn buồn…
– Hihi đúng là ngố, người ta trêu vậy mà… T biết điều ấy mà… nên yêu Y nhiều lắm… tụi mình cùng cố gắng để đi tới tương lai nhé… tôi nhìn vào ánh mắt sâu thẳm của em… hai bờ môi lại tìm đến nhau… quấn quýt…
– Ah… Y có chuyện muốn nói với T… em ngập ngừng…
– Ừm, mình nghe đây?
– Năm nay cuối cấp rồi, chúng mình cùng nhau học thật tốt nhé…
– Mình biết, cả hai đứa mình cùng cố gắng vì tương lai mà… hay… Y định không yêu nữa dành thời gian để học đấy? Tôi trêu em nhưng trong lòng cũng đầy thắc mắc…
– Ngố, ai bảo không yêu nữa, thả T tự do ah? Đừng có mơ nhé!
– Thế Y định nói gì thì nói nhanh nào, làm người ta hồi hộp… đau tim…
– Nhà Y xa trường quá, cuối cấp học nhiều nên bố mẹ muốn Y ở trọ gần trường luôn để tiện học thêm… Y vẫn chưa quyết định, nên muốn hỏi xem ý T thế nào?
Ở trọ??? Gần trường… Như vậy là tôi sẽ được gần người iu, được gặp người iu dễ dàng? Trong đầu tôi hiện lên một loạt câu hỏi lẫn câu trả lời… thú thực với các bạn lúc đó tôi rất thích… cái từ… ở trọ… nhưng cái thích hồi ấy khác xa cái thích bây giờ trong đầu hoàn toàn không có chuyện em ở trọ thì tôi sẽ dễ abc… xxx, lúc đó cái lòng tôi nó… trong… cái dạ tôi nó… sáng… lém… chứ không như bây giờ… tối thui như bym chị Dậu vậy… âu cũng tại cuộc đời đen bạc này… aizzz…
– Ừ, nhìn Y đạp xe xa như vậy cũng thương nhưng chẳng giúp được, bố mẹ nghĩ như vậy thì tốt quá rồi, ở cạnh trường đi lại học đỡ vất vả mà tiện lợi. Mình thấy các anh chị khóa trước cũng nhiều người trọ mà. Y định ở một mình ah?(Không ý gì đâu nhá)
– Không, ở một mình Y sợ ma lắm…
– Eo ôi lớp 12 rồi, không đi học là đã có chồng rồi mà còn sợ ma á… tôi trêu em…
– Hihi sau này lấy chồng rồi Y cũng vẫn sợ ma… Y ở cùng với một bạn nữa, bạn ấy học lớp A2, cũng ở cùng xã với Y, hai đứa ở cùng còn giúp nhau học nữa chứ…
– Thế Y đã nói chuyện với bạn ấy chưa?
– Y nói rồi mà, bạn ấy bảo để Y đi tìm thuê nhà trước, xong là chuyển đồ lên trước ngày khai giảng luôn…
– Ừm, như vậy mình cũng yên tâm, chứ Y ở một mình thì mình cũng không đồng ý, hai người ở giúp đỡ nhau là tốt rồi, mình có quen mấy anh chị khóa trên, để mình hỏi các anh chị ấy nhé, mai hai đứa đi hỏi luôn nha, giờ về thôi, muộn rồi…
Tôi chở em về trường lấy xe… sắp khai giảng rồi… bao nhiêu là việc… trước kia có bận bịu như thế này đâu cơ chứ… mịa đúng là yêu vào có khác… khổ cái thân ngay…
Vốn là cán bộ đoàn trường, nên tôi cũng có nhiều quan hệ (đừng hiểu xa quá tội em) với nhiều thành phần, khóa trên có khóa dưới có, chuyện khó đến mấy còn được huống gì hỏi cái nhà trọ, thế là hôm sau theo lời chỉ dẫn rất chi tận tình của một chị khóa trên mà tôi hỏi, hai đứa chúng tôi cùng đạp xe vào hỏi thuê nhà. Ở quê mà, không có các dãy phòng trọ ngút trời như ở gần các trường cao đẳng đại học trên thành phố đâu nhé, quê em thanh bình lắm… cái nhà bà chị giới thiệu là của một gia đình chuyển lên HN sống, giờ bỏ không nhờ họ hàng trông nom giúp, nên họ tranh thủ cho các cháu học sinh cấp III xa nhà trọ, vừa đỡ lạnh lẽo, lại có người trông nom vườn tược… lại có thêm thu nhập… một công dăm ba việc… Bác chủ nhà là cô giáo về hưu, rất quý học sinh…
Sau một buổi nói chuyện chúng tôi cũng xong việc… căn nhà ngói ba gian sạch sẽ đủ giường tủ… khiến Y rất ưng ý…
Ngay chiều hôm đó chúng tôi cùng với cô bạn kia đã đến dọn dẹp để chuẩn bị chuyển đồ, Bác chủ nhà ở cách đấy mấy nhà cũng sang dọn cùng, bác bảo giúp các cháu cho đỡ buồn…
Trước có mấy chị trên chúng tôi trọ ở nên ngôi nhà cũng gọn gàng, nhìn em chăm chú quét dọn… mồ hôi lấm tấm trên trán sao mà đáng iu thế không biết… tự dưng tôi lại liên tưởng như em là cô vợ đảm đang dọn dẹp nhà cửa của hai vợ chồng vậy… tự kỷ tí… tranh thủ cô bạn mang chiếu ra giếng giặt, tôi tiến lại gần em khi em đang lúi húi kê cái giá sách… và khẽ ôm em từ phía sau…
Như giật mình em ngoái lại nhìn tôi… – Ơ kìa… T làm gì thế… bỏ Y ra mau… bạn N vào nhìn thấy bây giờ…
– Ứ bỏ đấy, nhìn iu quá cơ, phải cho hôn một cái mới bỏ…
– Ghét quá… nhưng em cũng quay lại đặt lên môi tôi một nụ hôn… nhưng tôi đâu có đơn giản thế…
Tôi ôm chặt em, tham lam cuốn lấy hết bờ môi mềm mại… Ư ư… thế thôi… em đẩy tôi ra mặt đỏ ửng… – đồ tham lam… và không quên tặng em tôi một véo đau điếng người mà không dám kêu… – đáng đời chưa, lần sau đừng có mà bắt nạt người ta nhé…
– Nhớ rồi, lần sau cứ thế… tôi cười… tay cầm túi rác mang ra góc vườn vứt…
Ba đứa hí húi gần hai tiếng cũng dọn dẹp và kê đồ đạc xong… Ok chỉ cần chờ năm học mới bắt đầu… một năm học cực kỳ quan trọng với chúng tôi… nơi có câu trả lời cánh của tương lai mở hay khép…
NGÀY KHAI GIẢNG ĐỊNH MỆNH…
Cho đến tận bây giờ khi nhiều năm đã trôi qua nhưng ký ức về ngày khai giảng năm cuối cấp ấy không thể phai chứ đừng nói đến nhạt trong tâm trí tôi…
Lý do…
Câu trả lời đây ạ…
Cùng tâm trạng háo hức như bao đứa khác khi tới trường ngày đầu tiên sau một kỳ nghỉ dài… lớp chúng tôi như đàn ông… đứa bá vai đứa quàng cổ… thằng chửi nhau sao hè lặn đâu không thấy rủ nhau đi… gái… chứ éo phải đi học thêm… hic… âm thanh ồn ào náo nhiệt xung quanh sân trường… cảm giác của tôi còn thêm nữa là ánh mắt trìu mến của em dõi theo…
– Vào năm học lúc nào Y cũng ở bên T đấy, đừng có mà linh tinh biết chưa?
– Ơ… sao lại thế? Y thấy đấy, hai năm vừa rồi có ai thèm để ý đến T đâu mà phải giám sát?
– Ai biết đâu được…
Tôi chợt cười nhớ lại buổi nói chuyện hôm trước với em… bỗng giật mình vì một cánh tay đập vào vai tôi…
– Vớ được gì mà đứng ngẩn người ra cười một mình thế? Quay lại thì ra ông bí thư đoàn trường…
– Em đang nghĩ đến hoa hậu việt nam thầy ạ…
– Người iu là hoa hậu ở đây rồi còn chưa đủ ah… giọng ông thầy đầy tị nạnh… thế việc tôi giao cho cậu thế nào? Đã hoàn thành chưa đấy?
– Ok thầy ah, gì chứ nhiệm vụ thầy giao em đã chuẩn bị xong xuôi rồi, phụ thầy chuẩn bị khai giảng ai dám làm thầy mất mặt cơ chứ… hihi. Được cái ông thầy bí thư đoàn này trẻ người, tính lại phóng khoáng, cũng quý cái tính mẫn cán của tôi nên hai thầy trò rất thân…
Cái lễ khai giảng trang trọng rồi cũng diễn ra êm đẹp trong cái nắng nhẹ nhàng của mùa thu… tràn đầy cảm xúc… chúng tôi cùng cô chủ nhiệm về nhận phòng học mới… chờ cô đọc thời khóa biểu và xem ai dạy mình môn gì…
Tôi và em ngồi cạnh nhau ở dưới cuối lớp, nghe cô giáo dặn dò… hình như tụi bạn tôi, cái lũ giặc trời chúng nó cũng trưởng thành hơn sau một kỳ nghỉ hè hay sao ấy… biết điều ghê… chúng nó ngồi lên hết ghế trên chỉ để hai chúng tôi lẻ loi ở cuối lớp… càng tuyệt… tôi ngồi sát lại cạnh em, em quay sang nghiêm mặt… khiến tôi không dám sát nữa… cô giáo nói mô nói tê gì tôi có nghe thấy gì đâu… chợt em hỏi nhỏ…
– Trưa nay T có việc gì không?
– Không, khai giảng xong thì về thôi, chắc mai mới học…
– Ừm, vậy trưa nay Y và N mời T vào ăn bữa cơm đầu tiên ở nhà trọ nhé?
– Oa thick thế nhỉ? Được ăn cơm khách rồi…
– Thế T thích ăn gì? Để tụi Y còn đi chợ…
– T à? T thích ăn nhất là phở NGÓ…
– Hihi…
– Còn cười à… nhớ đấy… sẽ cho biết tay…
Chỉ thấy sau một hồi cô nói tôi thấy lớp ồn ào, chắc là xong rồi, được về rồi, tôi nhìn lên cô đúng lúc cô nhìn tôi… – các em nhớ lời cô dặn nhé, năm nay phải cố gắng tập trung vào học tập, bỏ hết các chuyện khác sang một bên… Vâng ạ aaaaa… chúng tôi ai cũng đồng thanh, và đứng lên ra về…
– Y và N về trước nhé, lát T vào sau… tôi chạy lại phía thằng bạn…
– Ê eeeee… tôi kéo thằng bạn chí cốt lại… mày đi qua nhà bảo hộ bố mẹ tao là trưa nay tao không ăn cơm nhà nhé…
– Thế bảo mày đi đâu?
– Mày cứ bảo tao đi với thầy Đ…
Nó cũng chỉ gật đầu, cái thằng này chơi với tôi từ khi lọt lòng… tính nó vậy… giống bọn nhật… nói ít làm nhiều… thế mới quý keke…
– Lớp trưởng ở lại cô gặp một lát nhé… tôi giật mình khi nghe cô gọi từ trong lớp…
– Vâng ạ…
Khi các bạn về hết, chỉ còn tôi và cô…
– Cô bảo gì em ạ? Tôi ngồi xuống bàn nhìn cô…
– Cô bảo gì em ạ? Tôi ngồi xuống bàn nhìn cô…
Cô chủ nhiệm của tôi…
Khi tôi gõ những dòng hồi ký này, tình cảm của tôi dành cho cô vẫn vậy chẳng gì có thể thay đổi được, tình cảm cô trò dạt dào của những năm tháng đẹp nhất cuộc đời mỗi chúng ta, của một cậu học trò dành cho cô chủ nhiệm mình tận 3 năm cấp III, tôi biết cô không chỉ coi tôi là một cậu học trò ngoan… mà còn coi tôi như một đứa em trai trong nhà, non nớt… để chỉ bảo, để dạy dỗ… nhà cô ở xa trường nên cô ở khu tập thể, có lẽ vì thế nên cô trò có nhiều thời gian… cô luôn động viên tôi học thật tốt để theo đuổi ước mơ của mình…
Giờ cô không theo con đường sư phạm nữa, ngày cô rời trường cô điện cho tôi, khi đó tôi đang là sinh viên rồi, cô khóc và nói rằng cô rất yêu nghề, nhưng gia đình… và nhiều chuyện khiến cô không thể gắn bó với ngôi trường này… nghề này nữa… tôi cũng rất buồn, nhưng hiểu quyết định của cô… tôi luôn ủng hộ cô cũng như cô đã luôn động viên tôi khi tôi vấp ngã… khi tôi tuyệt vọng…
Giờ cô đang rất hạnh phúc với chồng, với hai nhóc rồi… cũng hài lòng với công việc biên tập viên của một đài truyền hình…
Miên man về cô một tí… không có chuyện cô trò… xxx đâu ợ, mặc dù thời gian đầu tiên của lớp 10 tôi cũng “cảm” trước vẻ đẹp, nét dịu dàng đầy mê hoặc của cô… tui kể về cô vì thấy nhiều bác trên truyensextv.top “ăn” được cô giáo quá nên cũng sợ, với lại có bác gia cát dự như vậy nên phải thanh minh ngay… không cảm thấy có tội với cô lém cô giáo yêu quý của em…
– Ừ cũng không có gì quan trọng cả, cô muốn trao đổi với em việc của lớp mình và nhờ em chút việc thôi…
– Vâng ạ, nghỉ hè cô về nhà vui chứ ạ? Các bác ở nhà khỏe không ạ?
– Ừm cảm ơn em, mọi người ở nhà khỏe em à, về gặp bố mẹ và các em thì phải vui rồi… thế hè em học ôn được nhiều không?
– Dạ… cũng bình thường cô ạ, các thầy trên ấy dạy trước chương trình ấy mà…
– Ừ, năm nay cuối cấp rồi, cô không chỉ muốn cả lớp mình cố gắng để bước ra cánh cổng trường cấp III, mà còn phải thi đậu trường này trường kia! Để cô còn tự hào về các em nữa chứ… sản phẩm đầu tay của cô đấy… cô vẫn khoe với các bạn cô vậy… em hai năm làm bí thư, năm nay lại làm lớp trưởng, là cán bộ của lớp phải gương mẫu trong học tập, có thành công trong học tập thì mới thực hiện được ước mơ của em… em hiểu chứ…
– Vâng ạ, em hiểu mà cô…
– Ừ, hôm rồi họp ban giám hiệu đầu năm, các thầy cô thống nhất sẽ mở lớp phụ đạo thêm cho các bạn học kém… các môn thi tốt nghiệp, em hỏi các bạn trong lớp ai muốn đi học thì đăng ký nhé, không mất tiền học phí đâu. Còn có bạn nào có nhu cầu học nâng cao để thi đại học cao đẳng em cũng lập một danh sách riêng đưa cô, để các thầy cô còn sắp xếp lịch mở lớp…
– Vâng, thế thì sáng mai em sẽ hỏi các bạn rồi đưa cô danh sách ạ…
– Ah mà cô thấy hình như T có gì mới hả? Cô nheo mắt nhìn tôi đầy ý tứ…
– Hihi em có gì mới đâu cô?
– Còn dấu cô ah? Nhìn là cô biết ngay, các em cũng lớn rồi, cô không có quyền ngăn cấm các em, mà có cấm cũng chẳng được, cô chỉ muốn nói với hai đứa là chặng đường phía trước của các em còn rất dài, bây giờ các em chưa sẵn sàng dành thời gian cho chuyện yêu đương đâu, tập trung vào việc học để sau này khỏi hối hận em à… cô đã trải qua rồi nên cô biết…
– Vâng… tôi trả lời cô rất nhỏ…
– Thế thôi, em về đi, cũng trưa rồi…
– Dạ… em chào cô, cô ăn khỏe nhé, nghỉ hè lên em thấy cô gầy hơn đấy…
– Ừ…
Tôi chạy ra nhà xe… những điều cô dặn dò mà tôi vừa chăm chú lắng nghe giờ đã trôi xa theo làn gió mùa thu mất rồi…
Vì hình ảnh em lại ngập tràn trong tâm trí của tui…
Trưa nay ăn gì nhỉ? Em nấu ăn có ngon không??? Giá như chỉ có hai đứa… thì tốt không…
Trên đường đạp xe vào chỗ trọ của em trong đầu tôi hiện lên đủ thứ câu hỏi lẫn giả thuyết… kiểu tự sướng… nếu… thì… ấy mà, hic…
Em trọ cách trường gần 1km, đạp vèo một cái đã đến nơi, ngôi nhà nằm trong một ngõ xóm nho nhỏ, giữa khu vườn nhãn xum xuê, yên tĩnh… đến nơi tôi định mở cổng để vào nhưng cái cổng sắt lại bị cái khóa dây khóa lại mất rồi… tôi đành xuống xe…
– Y ơi… mở cổng cho T với…
– T chờ mình một lát… giọng em bên trong vọng ra…
Trong lúc chờ em ra mở cổng tôi mới có thời gian quan sát xung quanh, lần trước tới dọn dẹp chẳng kịp để ý mịa gì… cái ngõ nho nhỏ và khá sâu, chỉ có hai nhà hàng xóm thì cũng ngay đầu ngõ rồi, cách nhau cả một khu vườn rộng…
– Chào bạn T… ra mở cổng cho tôi không phải là em mà là cô bạn trọ cùng…
– Uh chào N… tôi vừa cười vừa dắt con cào cào vào sân… hôm nay cho mình ăn trực hai người với nhé…
– Ui trời, ăn trực gì, có T càng vui, chứ hai đứa ăn cũng buồn…
– Y đang bận gì ah N? Tôi hỏi khi vào nhà không thấy em đâu…
– Thì Y là chủ nhà mà… người đẹp đang ở dưới bếp ấy, tự tay nấu cơm mời T… Y đảm đang thật đấy… chứ còn mình thì vụng lắm, chẳng biết nấu nướng gì cả… chỉ làm phụ bếp giúp Y thôi… hihi…
– Bạn lại khiêm tốn rồi… tôi vừa nói vừa bước ra ngoài hè đi xuống bếp xem em trổ tài…
– Oa thơm quá ha… tôi vừa nói vừa bước vào bếp vì mùi hành phi thơm lừng tràn vào mũi tôi… em đang nấu cạnh cái bếp than hồng rực…
Khuôn mặt em ửng hồng vì hơi nóng từ chiếc bếp… chiếc quần ngố bó sát chiếc đùi thon dài để lộ cái bắp chân thật trắng… cái áo phông hơi rộng… cổ… làm tôi như chỉ muốn sát lại ôm em mà cắn… mà hôn…
– Nhìn gì Y mà ngẩn người ra thế… Em quay ra khẽ vuốt tóc mái chờm xuống mắt… ngạc nhiên hỏi tôi…
– Híc… nhìn người iu xinh quá… nên bị đơ…
– Chỉ được cái khéo nịnh thôi, bạn N nghe thấy bây giờ bạn ấy lại cười cho… Y đang nấu cơm xinh mà xinh…
– Xinh thật mà… T có nói dối bao giờ đâu… thề…
– Thề cá trê chui ống ấy… thôi T bê hộ Y mâm cơm lên nhé, xong T ở trên nhà uống nước nhé, một lát nữa Y nấu xong thôi… ở dưới này bụi và nóng lắm…
– Ok… đi ăn trực thì cũng phải góp một phần công sức chứ nhỉ hihi… tôi hăng hái giúp em dọn cơm… mịa ở nhà thì mẹ sai dọn cơm cấm có được… thế mà đi với gái… thì thật là hăng hái… một sự thật tê tái…
Sau một hồi phụ hai bạn gái, bữa cơm cũng sẵn sàng… đúng là nhìn em thì tiểu thư thật đấy… nhưng ai ngờ khi em vào bếp lại đảm đang vậy… mâm cơm nhìn thật ngon… em bảo ở nhà Nội vẫn dạy em nấu ăn… nội bảo muốn gia đình hạnh phúc thì người phụ nữ phải thật đảm đang… nghe mà muốn chạy xuống nhà em quỳ xuống ôm hôn Nội mà cảm ơn quá thể… vì nhờ có Nội mà ngày hôm nay con có được một người iu tuyệt vời như thế này…
Có lẽ là lần đầu tiên ba chúng tôi ngồi ăn với nhau nên ai cũng ngại thì phải… chẳng dám gắp thức ăn… chỉ khổ cái đĩa rau luộc…
– Bạn T phải ăn khỏe vào nhé, không được làm khách đâu đấy… thanh niên mà ăn như con gái tụi mình là không được đâu… bạn N lên tiếng nhắc nhở tôi…
– Hihi con trai con gái ai cũng phải ăn khỏe, theo mình thì chia ba…
– Không chia vậy được đâu… em cũng lên tiếng…
– Thế thì làm thế nào? Cứ ngồi nhìn nhau… đĩa rau thì sắp hết rồi mà thịt với cá còn nguyên kìa…
– Ah chiều mày có về nhà không? Đi cùng tao… đột nhiên N hỏi Y…
– Về làm gì cơ? Vừa sáng đi mà, cuối tuần hai đứa về…
– Tại sáng tớ đi vội quá nên quên ít đồ, chắc lát nữa ăn xong tớ phải đạp xe về lấy…
– Thế bao giờ mày lên? Để Y một mình đêm nay ở đây là không được đâu đấy… em lo lắng…
– Lo gì, mày đã có T đây rồi còn gì…
– Híc lát T cũng về mà… cả tôi và Y không hẹn nhau cùng nói…
– Thế thì tao về chiều tối tao lên, sáng mai đi học đỡ phải dậy sớm đi đỡ ngại…
– Uh, có thế chứ…
Những câu chuyện qua lại làm không khí bữa ăn trở nên náo nhiệt hơn, cũng gần gũi hơn khiến cả ba dần xóa đi những ngại ngùng ban đầu… rốt cuộc theo lý do bất khả kháng: Em là người nấu… nên tôi vẫn phải là người ăn nhiều nhất…
Xong bữa cơm, em và N tranh nhau rửa bát nữa chứ… đúng là con gái… chẳng giống tụi anh em mình tẹo nào…
– T ở lại vv nhé, mình về sớm tối lên cho kịp không muộn… vừa dọn dẹp xong, bạn N đã thay đồ lấy xe để về quê…
– Ừm… bạn đi đường cẩn thận… hai chúng tôi ra cổng tiễn…
Lúc đi vào, tôi định đóng cổng thì em không cho…
– T cứ để cổng thế đi… đóng vào ngại chết…
– Sao mà phải ngại cơ? Tôi không hiểu hỏi em…
– Sao mà phải ngại cơ? Tôi không hiểu hỏi em… trong đầu tôi thì chỉ nghĩ đến con cào cào đang dựng ngoài sân, mịa có trộm vào dắt đi thì chỉ có nước ăn c… cuốc bộ mà đi học con nhé…
– Thì ở nhà trọ vắng thế này chỉ có hai đứa mình, đóng cổng lại nhỡ có ai đến họ thấy vậy nghĩ linh tinh thì ngại lắm…
– Ừ thế cũng… phải… tôi đồng tình với em nhưng khi em vào nhà trước thì tôi vẫn kéo cái khóa lại… cạch… thế cho an toàn… tính tôi vốn cẩn thận mà… giờ vẫn thế… keke…
Vào nhà, hai đứa ngồi trên cái ghế băng nói chuyện… chuyện nhà chuyện trường… sao mà ngồi cạnh em nói mãi không biết chán… thời gian trôi đi chầm chậm… tôi và em đã ở trong vòng tay nhau tự lúc nào không biết…
Có lẽ là lần đầu tiên chúng tôi ở bên nhau riêng tư như thế này… chỉ hai đứa trong căn nhà yên tĩnh nằm giữa khu vườn vắng vẻ…
Một tình yêu đầu đời mới cháy… có lẽ do vậy nên cháy thật giữ dội… thiêu đốt chúng tôi… khiến chúng tôi trở thành con người khác…
Tôi ôm em thật chặt… em cũng vậy, chúng tôi trao nhau những nụ hôn nồng nàn tưởng chừng như không bao giờ kết thúc… ngồi ở ghế đối diện với cái cửa chưa khép nên ánh sáng chiếu vào làm chúng tôi không được tự nhiên… tôi dìu em đứng dậy… vẫn ôm em trong tay… siết chặt vòng eo thon mềm của em… tôi đẩy em dần dần vào trong buồng trong những cái hôn cháy bỏng…
Không có ánh nắng… một không gian mờ ảo… tôi hôn lên đôi môi mọng đỏ của em… hai cái lưỡi như quấn lấy nhau… hai tay tôi giờ đã ở bên trong xoa khắp cái lưng mịn màng… cả người tôi nóng ran, căng cứng… em cũng vậy, dường như cảm xúc trong em cũng được đốt cháy… cảm giác lạ lẫm… tôi khẽ đưa một tay ra phía trước ngực em… bầu ngực căng tràn sau làn áo phông… sợ em phản đối… tôi không dám đưa tay vào trong mà chỉ dám đặt tay vuốt ve ở bên ngoài…
– T yêu Y nhiều lắm…
– Ư… Y cũng vậy mà…
– T muốn… được chứ…
– Ưm… T nhẹ nhàng thôi nhé… được sự đồng ý của em, tôi cho hẳn tay vào sau làn áo mà vuốt ve…
Dường như cả hai cùng bị kích thích vì những cảm xúc rất lạ thì phải… ngực em phập phồng thật mạnh… hơi thở gấp gáp… tôi lúc đó không còn là tôi nữa… cái tay đằng sau của tôi giờ đã trượt xuống bên trong cái quần ngố… xoa xoa bờ mông của em… một bờ mông căng tròn và mịn màng… còn một tay giờ đã bên trong ngực em… cái áo con mỏng manh không có chút mút xốp cũng chỉ nâng đỡ được một nửa bầu vú tròn trịa của em… tôi mút chặt cái lưỡi em… hoặc có thể do bàn tay tôi đang thám hiểm khắp ngực em… khiến em không làm chủ được bản thân nữa… lần đầu tiên tôi được sờ ngực của một người con gái… một bầu ngực mà theo đánh giá của tôi bây giờ thì được xếp vào hàng cực phẩm… còn hồi ấy biết éo gì đâu mà đánh mới cả giá… sex = zero… mà chỉ thấy ngực em to, tròn… và rất săn chắc… thế là xoa… là nắn… là bóp…
Như không thể kiềm chế được bản thân nữa… lúc này tôi đã nóng ran hết người… cả con chym căng cứng như muốn xé rách cái quần bò nối gối(hồi ấy tôi nhớ có mốt mặc loại quần bò này) để bung ra ngoài…
Tôi đưa hai tay kéo phăng cái áo phông vướng víu ra khỏi người em… thật lạ là em không phản đối như tôi sợ mà em còn giúp tôi cởi ra thuận lợi hơn bằng cách đưa hai tay lên… đưa hai tay nâng khuôn mặt em lên… nhìn ánh mắt em như tê dại tôi đặt lên đôi mắt đó một nụ hôn… khẽ đưa tay để cởi nốt chiếc áo con ra thì… đúng lúc này tôi gặp khó khăn… dek mịa đúng là chuối không thể tả được… tôi loay hoay mãi mà không thể cởi được cái áo chết tiệt đó… nóng ran hết cả mặt… con chym đang căng cứng trong quần dường như cũng xìu đi một phần vì… ngượng…
Đúng là cái gì cũng có lần đầu đầy bỡ ngỡ… đang lúc tôi điên lên định giật nó ra thì em khẽ cười… và đưa tay vòng lại đằng sau… hai giây sau cái áo con bung ra trong sự ngỡ ngàng của tôi…
Tranh thủ lúc đó tôi cũng cởi cái áo sơ mi cùng cái áo ba lỗ vứt xuống đất… ôm em vào lòng… lần đầu tiên… ôi cái cảm giác việc gì cũng là lần đầu tiên ấy giờ vẫn vẹn nguyên trong tôi… lần đầu tiên da thịt chúng tôi chạm vào nhau… lần đầu tiên bầu vú căng tràn của em ép chặt vào ngực tôi… cảm giác êm êm mềm mại… chúng tôi lại hôn nhau điên cuồng… tôi đưa tay khám phá bầu ngực đầy ma lực ấy… hai bầu vú trắng ngần… cao vút… đầu ti nhỏ xíu đỏ hồng… nổi bật lên trong cái ánh sáng yếu ớt của gian buồng như khiến tôi đê mê… tôi hôn lên cổ em… hôn dần xuống ngực… hai chúng tôi vẫn đứng nép vào góc buồng… tôi hôn lên vú em nhẹ nhàng… vì là lần đầu tiên mà… không biết bú… liếm… mút… tôi chỉ hôn như hôn lên đôi môi của em vậy… hai tay em xoa đầu tôi…
– T ơi… Y yêu T nhiều lắm…
– T cũng yêu Y nhiều lắm mà… tôi ngước lên… rồi lại tiếp tục hôn nhè nhẹ khắp ngực em…
Hai tay tôi xoa khắp mông em… rồi lần ra đằng trước… lần cái cúc quần ngố… lúc này đột nhiên em dừng lại, nắm lấy tay tôi…
– T ơi Y sợ lắm…
– Y có yêu T không? Tôi hỏi em…
– Y yêu T nhiều lắm… nhưng nhỡ có người biết…
– Y yên tâm, T khóa cổng rồi mà… ai vào phải gọi tụi mình chứ…
– Aaaaa… T xấu nhé…
– Ai bảo Y làm T thành người xấu… trong lúc nói chuyện, cái tay của tôi cũng đã làm xong nhiệm vụ… cái cúc quần ngố của em đã được tôi cởi ra… cái khóa cũng được kéo xuống… tôi luồn tay vào vùng ngã ba huyền bí của em… xoa xoa nhè nhẹ… em rên lên khe khẽ… ư… ư… như hưởng ứng tôi vậy… một tay xoa bym em… dù chỉ là bên ngoài lớp quần lót nhưng tôi cũng thấy ươn ướt… em sao thế nhỉ? Lại một dấu hỏi lớn trong đầu tôi…
Lúc này con chym tôi cũng đã không chịu nổi nữa rồi, tôi hấp tấp cởi cái thắt lưng, chỉ một lát cả quần nhỏ của tôi được đá sang một bên, thằng nhỏ được giải phóng chĩa thẳng ra phía trước… đâm thẳng vào đùi em… tôi thấy em rùng mình… chắc em đang tò mò… không biết cái gì đang cọ vào đùi mình…
Tôi hôn xuống cái bụng phẳng lì không chút tì vết… da em trắng như trứng gà bóc vậy… ngồi xuống… tôi hôn lên chiếc quần lót của em… lúc này chắc em cũng đã hoàn toàn phó mặc theo bản năng của giống cái trước sự tấn công của cái giống đực tôi… em uốn éo người xoa đầu tôi… tôi dần dần kéo cả cái quần ngố của em xuống… vẫn để quần lót lại… chiếc quần lót màu trắng… có ren ở viền… tôi vẫn nhớ lắm ạ…
Em nhấc chân để tôi cởi hẳn cái quần ngố quẳng sang một bên… đứng dậy… tôi bế thốc em lên tiến lại cái giường kê ở góc buồng… khẽ đặt em nằm xuống… tôi lại hôn lên vú em như điên cuồng… em cũng đáp trả những nụ hôn của tôi cuồng nhiệt không kém… một tay xoa lưng em, một tay tôi luồn xuống xoa xoa cái tam giác huyền bí…
Tôi lùi dần người xuống để hôn lên cái bướm của em… rồi cái quần lót xinh xinh của em cũng được tay tôi đẩy dần xuống gối… tôi nhìn xuống cái vùng mà chẳng biết tự bao giờ rất muốn khám phá… cái mu… lông bím em mọc xung quanh cái khe nho nhỏ hồng hồng bé xíu đang chảy ra một thứ nước nhầy nhầy bết bết dính cả một vài sợi lông xung quanh…
Tôi chỉ dám hôn xung quanh… chứ không dám hôn trực tiếp lên đó… phần vì sợ… phần vì nghĩ nó bẩn… chứ bây giờ thì… em cong người lên mỗi khi lưỡi tôi lướt trên cái mu múp míp… hai tay em bấu chặt vào đầu tôi… em kéo tóc tôi đau điếng…
Cái gì đến cũng phải đến… không ai dạy… không cần thầy…
Tôi trườn lên người em… tách hai đùi em ra… và đưa thằng nhỏ vào cái rãnh huyền bí đó mà đẩy vào… phản xạ khiến em co rúm người lại…
Cứ tưởng như thế là ngon ăn nhưng khi tôi đẩy thằng nhỏ vào thì nó lại trượt lên trên, cả cái đầu khấc ướt mẻm cái thứ nước nhầy nhầy chảy ra từ bym em… khiến nó trơn tuột, với lại cái lỗ bướm của em nhỏ quá… sau hai ba cái không thành công tôi cũng rút ra bài học kinh nghiệm… cái tay tôi luồn xuống cầm thằng nhỏ… quệt quệt lên xuống qua cái khe nhỏ xíu… tôi giữ thẳng nhỏ đẩy từ từ thẳng tiến vào trong… vừa qua được cái đầu khấc thì em tỳ tay vào bụng tôi khẽ đẩy ra…
– Y đau…
– Mình xin lỗi… M sẽ nhẹ nhàng thôi… Y đừng sợ nhé…
– Ừm… lần đầu tiên của Y… T nhẹ nhàng thôi nhé…
Tiếng “nhé…” của em vừa dứt thì tôi lấy hết sức ấn mạnh thằng nhỏ vào sâu trong em… cái bao quy đầu bị kéo căng làm tôi vừa đau vừa rát… cảm giác đầu thằng nhỏ vừa đi xuyên qua một lớp màng dai dai…
– A aaaaa… em khẽ kêu lên đau đớn… hai tay bấu chặt lấy lưng tôi, móng tay em cắm sâu vào da…
Giữ thằng nhỏ nằm trong bym em một lúc… dần dần cái bym em cũng quen dần với sự hiện diện của con chym tôi thì phải… hay do em đỡ đau mà cơ thể em thả lỏng ra… không còn thít chặt lại nữa… tôi khẽ rút ra một nửa rồi lại ấn vào… nhịp nhàng… tự bản năng bảo tôi biết em sẽ rất đau hay sao ấy… vừa nhấp nhẹ nhàng… tôi vừa hôn lên môi em… lên cổ… rồi xuống ngực…
Bỏ qua những đau đớn ban đầu… giờ em cũng hòa làm một với tôi… hai tay em xoa xoa lưng tôi hưởng ứng… cái mông nhấp nhổm sau mỗi lần tôi rút ra chọc vào… hai chân em quặp chặt lấy lưng tôi… hai tay tôi không ngừng xoa bóp hai vú em… em vòng tay ôm chặt đầu tôi vùi xuống hai bầu vú no tròn đang cương…
– Y đã thuộc về T rồi… đừng bao giờ xa Y nhé… em khẽ nói vào tai tôi… theo sau là tiếng nấc nghẹn ngào… tôi ngẩng lên… hai tay giữ lấy bầu má em… ôi mịa ơi… em đang khóc… những giọt nước mắt trong vắt… lăn nhanh qua khóe mắt em chảy xuống chiếu… hình ảnh giờ vẫn còn ám ảnh tâm trí của tôi… một phần vì là lần đầu tiên tôi biết mùi vị trinh tiết của một người con gái… cũng là lần đầu tiên khiến tôi trở thành một người đàn ông…
– T sẽ mãi mãi ở bên Y mà… T cũng thuộc về Y đấy… chúng mình sẽ mãi mãi ở bên nhau Y nhé…
– Ừm…
– Sao Y lại khóc… khẽ rút con chym ra… dừng lại tôi hỏi em…
– Y cũng không biết nữa… nước mắt cứ thế chảy ra… T sao thế?
– T sao…
– Sao t lại dừng lại… T yêu Y nữa đi…
– Y có muốn T yêu Y không…
– … nhìn tôi, khẽ mỉm cười… “em có… anh yêu em đi…”… lần đầu tiên… rất nhiều cái đầu tiên… em không xưng tên như mọi khi nữa mà xưng… “em”…
Tôi chọc thật sâu vào trong em… rồi lại khẽ rút ra… cứ thế đều đều… “anh yêu em đây… em có thích không…” “em có… anh yêu em nhanh nữa đi…”
Ôi… nước ở bím em chảy ra màu hồng hồng…
!!!
Sau một hồi đưa đẩy… chầm chậm… giờ tôi nhấp liên hồi… tiếng tôi đập vào mông em phành phạch… hai tay giữ lấy eo em… tôi rút ra chọc vào ngập hết cả thẳng nhỏ… em oằn người rên khe khẽ… có lẽ em đau… nhưng những kích thích mà tôi mang lại khiến em như đê mê… át đi tất cả… hai chúng tôi mồ hôi chảy ra nhễ nhại… rút ra chọc vào tốc độ cao như vậy được một lúc… tôi thấy người rùng mình… thằng nhỏ giật giật… rồi tôi xuất vào trong em ồ ạt… cảm giác thật là phê…
Vẫn nằm trên người em… hai chúng tôi cùng nhau thở dốc… được một lúc, tôi nằm sang bên cạnh em… để em gối đầu vào tay… tôi ôm em thật chặt vào lòng…
– Cảm ơn em nhiều lắm… anh sẽ mãi mãi ở bên em ấy…
– Anh hứa nhé… em rúc đầu vào nách tôi… người ta đã trao hết cho T rồi đấy…
– A biết mà… tôi xoa xoa bờ mông săn chắc của em…
– Em sợ quá… chợt em ngước lên nhìn tôi… ánh mắt có phần hoảng hốt…
– Em sợ gì, chỉ có hai đứa mình thôi mà…
– Không phải em sợ ai biết… mà em sợ mình có… em bé thì sao…
Đoành… người tôi như có luồng điện 500kv chạy qua vậy… tôi cũng giật mình… thằng nhỏ teo lại sau một hồi chinh chiến vất vả… giờ tưởng chừng như teo nhỏ gấp đôi… thiếu chừng tụt mịa nó vào trong sau câu nói đó của em… đúng là sướng lên rồi thì chẳng biết sợ đất sợ trời… giờ sướng xong rồi giờ thiếu nước đau tim lẫn đau chym mà chết, sao lúc ấy trong tôi hai từ “em bé” nó đáng sợ thế không biết, trong đầu tôi hiện lên một loạt tình huống… đám cưới… ánh mắt thất vọng của cha mẹ… tiếng cười trêu chọc của tụi bạn… sự khinh thường của hàng xóm… ôi quả này mà có thì xong cmnr… dek… đúng là… học sinh…
– Anh sao thế… em lay lay người tôi, khi thấy tôi thất thần…
– Em đừng sợ, tụi mình yêu nhau có một lần thôi mà, chắc không có em bé được đâu… mà có thì đã sao, mình về xin bố mẹ làm đám cưới… tôi nói cứng…
– Em biết anh sẽ không bỏ mặc em mà… nếu không, em chỉ có cách…
Tôi lấy tay bịt miệng em lại…
– Không cho em nói linh tinh… chúng mình yêu nhau thật lòng mà… có gì phải sợ…
Em ngước lên nhìn tôi, hai mắt ươn ướt… ôi sao mà hay khóc thế không biết, tí cái là lại khóc được…
– Em yêu anh nhiều lắm…
– Anh cũng vậy mà…
Hai bờ môi lại tìm đến nhau, hai cơ thể vẫn trần truồng sau lần ân ái đầu tiên lại quấn quýt với nhau… tôi hôn khắp người em… hôn cả xuống cái ngã ba huyền bí giờ đã thuộc về tôi… thằng nhỏ vừa run run trong sợ hãi giờ lại ngóc đầu dậy oai hùng chĩa thẳng về phía bym em như muốn nói… “cứ tẹt đi… có gì đây chịu trách nhiệm”
Thả nỗi nhớ trên vỉa hè ký ức…
Đâu có biết là không nên chiến đấu hai lần liên tiếp sau khi vừa “phá”… rằng em vừa “rách” xong sẽ rất đau, sẽ không mang lại nhiều khoái cảm… hai chúng tôi lại hòa vào làm một với những đam mê bất tận…
Cái gì mới lạ… cũng nhận được nhiều sự quan tâm mà… hơn nữa chuyện xxx của chúng tôi thực sự xuất phát từ trái tim, từ tình yêu chân thành của hai đứa nên chúng tôi không hề hối hận, mà lúc đó tôi và có lẽ cả em nữa chúng tôi đều có cái cảm giác là chúng tôi trở nên gần gũi hơn bao giờ hết, như chúng tôi là của nhau mãi mãi vậy…
Tôi tham lam… đam mê khám phá tiếp khắp nơi trên cơ thể em… dừng lại nơi ngã ba đầy mê hoặc, tôi thấy hai mép bím em như sưng đỏ lên… duy chỉ có điều là cái khe nhỏ vẫn rỉ ra một thứ nước nhầy nhầy… cả màu hồng nữa… tôi khẽ lấy ngón tay quệt và đưa lên mũi ngửi… đúng là mùi bọn nòng nọc… ngai ngái… hình như em vẫn ngại khi tôi nhìn nó hay sao ấy, em kéo tôi lên… ôm thật chặt, không cho tôi nhìn ngắm nó nữa…
Sau một nụ hôn dài… tôi gỡ một tay em ra… đưa xuống phía dưới gần thằng nhỏ…
– Y cầm nó đi… tôi khẽ thổi vào tai em…
– Cầm gì cơ… chưa hết câu thì tay em đã bị tôi dí vào thằng nhỏ đang cương cứng… em rụt tay lại… Y ngại lắm…
– Có gì đâu mà ngại, giờ nó là của T… tôi vuốt ve bướm em… và nó… tôi đặt tay em vào thằng nhỏ… cũng thuộc về em rồi mà… còn ngại gì nữa… tôi động viên em… em không rụt tay lại nữa… nhưng cũng chỉ biết nắm lấy nó như nắm lấy cây gậy vậy, tôi đoán trong đầu em đang hiện lên hàng loạt những câu hỏi… biết sao được mà trả lời giúp em nhỉ… keke… tuy em không biết vuốt ve… nhưng với thằng nhỏ thì thật là đê mê… lần đầu tiên nó được cầm bởi bàn tay của em… tôi không kiềm chế được nữa… nằm lên người em… hai tay tôi dang chân em ra… vục mặt xuống hôn lên hai bầu vú căng mọng… thằng nhỏ cọ cọ vào bím em để tìm đường vào động tiên nhưng chưa được… nhưng rồi tôi không phải cầm thằng nhỏ để chỉ đường đi lối lại cho nó nữa mà người làm việc ấy chính là em… em khẽ luồn tay xuống, cầm thằng nhỏ, như một cô hướng dẫn viên chỉ cho nó vào động tiên… không kinh nghiệm nhưng bản năng trong tôi cũng mách bảo tôi biết phải nhẹ nhàng… những đưa đẩy như ru chúng tôi một lần nữa đi vào xứ sở thần tiên…
Lần thứ hai “yêu” liên tiếp có khác… sai thời gian đưa đẩy rất lâu tôi mới xuất… chuyện em bé cũng chỉ như gió thoảng qua tai… tôi bắn vào trong em điên cuồng… mạnh mẽ…
Tôi và em cùng mệt nhoài, sau khi dọn dẹp bãi chiến trường… mặc quần áo, em bắt tôi xuống nhà tắm vệ sinh trước…
Ra nhà vệ sinh, tôi mới có thời gian quan sát con chym, hic nó đỏ mọng lên, và rát nữa chứ… nhưng đọng lại là một cảm giác thật hưng phấn trong người… có lẽ bao nhiêu dương khí tích tụ gần 18 năm trời trong người tôi đã giải tỏa được… đúng là âm dương cân bằng… người cũng khoan khoái dễ chịu… rửa cái mặt, lên nhà, tôi thấy em đã sắp một bộ quần áo để đi tắm…
– Anh chờ em nhé, em đi thay quần áo… vừa rồi lấy đồ người ta lau, bẩn hết đây này, bắt đền đấy… em nũng nịu, đáng yêu thế không biết… làm tôi có cảm giác giống như người vợ trẻ đang làm nũng chồng sau đêm tân hôn vậy… mịa mà cũng vừa phá con nhà người ta xong, khác éo gì tân hôn đâu cơ chứ…
– Hihi anh tắm cho người iu nha…
– Không được đâu, đừng tưởng bở… em nguýt tôi một cái rồi bước nhanh đi, nhưng em chợt khựng người lại… tôi chạy lại lo lắng…
– Em sao vậy…
– Hic anh còn hỏi người ta làm sao nữa ah, lần đầu của người ta, anh làm em đau lắm…
– Em đi chậm thôi… tôi lo lắng mà chẳng biết làm thế nào…
– Ừm… hy vọng ngày mai lên lớp sẽ hết đau ấy… em beo má tôi một cái rồi chậm rãi bước xuống nhà tắm…
Ngồi xuống cái ghế giữa nhà, tôi hồi tưởng lại những giây phút vừa qua… cấu mình một cái vào đùi… ôi my god… đau điếng… không phải là tôi đang mơ… tôi đã có em thật rồi… cảm giác hạnh phúc… sung sướng… cái mùi của em như vẫn quấn lấy tôi… cái khe suối nhỏ như ăn sâu trong tâm trí tôi… như hiển hiện trước mắt tôi…
Sau buổi chiều hôm đó, chúng tôi lên lớp thì vẫn bình thường như mọi khi… tôi không dám ngồi cạnh em mà chỉ dám ngồi bàn bên dưới… chỉ để quan sát em… để ngắm cái cổ cao trắng ngần của em…
Tôi và em giúp nhau học nhiều hơn… hình như cả hai đề hướng tới tương lai vậy… tôi như chìm đắm trong cảm giác yêu và được yêu… tính từ cái ngày chúng tôi thuộc về nhau ấy… sau gần một tháng… giờ ra chơi… em căng thẳng lôi tôi ra góc lan can tầng 3…
– Em có chuyện muốn nói với anh…
– Có chuyện gì vậy em? Sao em lo lắng vậy…
– Hic… anh không lo lắng gì ah?
– Lo gì cơ… đã thi cử gì đâu…
– Xì… người đâu vô tâm thế không biết… làm người ta lo lắng gần một tháng trời… giờ thì… thì em đến ra làng anh nhảy sông mất…
Để lại một bình luận