Tiểu Mai – Quyển 1(4)

Phần 188

Tôi hoàn toàn chìm đắm vào những suy nghĩ của bản thân, và có lẽ sẽ mãi chỉ vậy nếu như bọn hai thằng Dũng xoắn và Tuấn rách không trờ xe đến:
– Ê Nam !
– Ê !

– Hở… sao ? – Tôi giật thót người.
– Này, hai đứa mày… vậy à ? – Tuấn rách trầm trầm hỏi.
– Không…. ! – Tôi chối phắt đi theo bản năng và rồi lại nói tiếp -… Ừm… chẳng biết !
– Bảo rồi mày không nghe ! – Thằng Dũng thở hắt ra.

Tôi lắc đầu cười buồn, cố ra vẻ mình vẫn bình thường, thế nhưng tôi không bình thường thêm được nữa khi mà đến lượt thằng Luân cùng thằng Quý chạy sát sườn, chỉ có mỗi thằng Chiến chở Khả Vy và Khang mập chở nhỏ Huyền là chạy phía trước.

– Sao vậy ? Chuyện gì vậy ? – Yên ù hỏi dồn dập.
– Ông Nam, nói ông nghe, hôm bữa lúc đi nhà sách, tui thấy nhỏ Vy đi chung với người khác đó ! – Nhỏ Phương vô tình lặp lại đúng ý của thằng Dũng xoắn hôm bữa.
– Ơ, bà cũng vậy à ? – Thằng Dũng ngạc nhiên.
– Ừm…. ờ ! – Nhỏ Phương định nói tiếp, nhưng nhìn vẻ mặt của tôi rồi lại thôi.

Tôi lúc này bị giằng xé giữa hai tâm trạng, nửa muốn nói chuyện để chia nhẹ bớt nỗi lòng, nửa muốn chỉ mỗi mình tôi gặm nhấm cái tâm trạng nửa vời này. Con người tôi trọng nhất là danh dự bản thân, nhưng bây giờ thì mọi người lại túm tụm xung quanh bàn tán về ai ? Về tôi, cứ như là đang thương hại tôi vậy, và tôi thì không muốn điều đó !

Thế nhưng khi mọi người nhìn tôi và biết ý tách riêng ra, thì tôi lại cảm thấy mình lẻ loi như bị bỏ rơi, vô tình lại càng đáng tội nghiệp hơn nữa !

Lúc này, tôi chỉ cần một người có thể đi sóng đôi cùng tôi, và đừng nói chuyện, chỉ đơn giản để cho người khác biết rằng, hay chính là để tôi biết rằng cạnh tôi vẫn còn có một ai đó, để tôi có thể tỏ ra là mình vẫn bình thường. Nhưng cũng đừng túm tụm cả nhóm lại như vậy, tôi không muốn là người bị thương hại, bị tội nghiệp !

Thế nhưng suy nghĩ này của tôi thì làm gì có ai biết được chứ ? Thành thử ra tôi cứ lần lữa mãi, và cuối cùng chạy tuột lại phía sau, trước mặt là nhóm của Luân, và ở đằng xa tít tắp kia, là Khả Vy đang cười tươi bắt chuyện với nhỏ Huyền.

Bầu trời dần về chiều, từng áng mây trôi lãng đãng đằng xa, nhẹ nhàng và hững hờ như cách Vy đang đối xử với tôi, và mặt trời dần khuất về sau, đưa ánh sáng yếu ớt như vẫn luyến tiếc một buổi ban ngày, như chính tôi lúc này đang luyến tiếc về những điều mơ hồ từ lâu.

– Nam, về, quẹo nè ! – Giọng Khang mập làm tôi bừng tỉnh.
– Ừm, vậy à ? – Tôi quay lại.
– Mày… nãy giờ có đang chạy xe không đấy ? – Nó nhìn tôi sửng sốt.
– Có… chứ ! – Tôi gật đầu một cách vô hồn.
– Trời đất, chứ sao mày đi từ nội thằng Chiến đến nhà em Huyền, giờ đến gần nhà tao mà mày cũng không nhận ra à ? – Nó chưng hửng.
– Đâu… mà tao về đây ! – Tôi nói rồi quay xe đạp về, mặc cho Khang mập hãy còn đang ngơ ngác.

Tối hôm đó, tôi nuốt cơm không vô, uống nước cũng không thấy cảm giác, cứ lơ ngơ đến tận khi đóng cửa vào phòng, yên lặng tắt đèn và thẫn thờ tựa người vào tường, có lẽ bây giờ tôi lại đâm ra thích cảm giác một mình gặm nhấm nỗi đau không thành tên này.

Không thể nghĩ được gì, không thể nói được gì, mọi thứ xảy ra quá nhanh và dồn dập, tôi không hiểu và cũng không muốn biết, cũng không muốn tin.

– ” Tao với thằng Khang thấy em Vy của mày đi với tên khác rồi ! ”

Tao không tin, tụi mày đã nhầm người rồi, chắc chắn !

– ” Hôm bữa đi nhà sách, tui thấy Vy đi chung với người khác kìa ! ”

Vô lí, tui không tin, nhầm rồi Phương à !

Thế nhưng mày lấy cơ sở gì để không tin hả Nam ? Những gì của ngày hôm nay vẫn chưa đủ hay sao vậy ? Bạn bè họ dối mày để được cái gì đâu ?

Nhưng như vậy thì Vy đối với tao vậy cũng có được gì đâu ? Không thể có chuyện một người chỉ mới hơn tháng mà thay đổi đến như vậy được !

Tôi tựa người vào tường, có lúc uất nghẹn, có lúc trống rỗng, đau nỗi đau không thể diễn tả, không thể chia sẻ với ai.

Cái tôi của mày quá cao Nam à, bạn bè nói gì mày cũng không nghe, họ nói chuyện mày cũng không tiếp, giờ thì lấy ai ra mà sẻ chia ?

Chính vì tao có lòng tự tôn, nên một khi tao đã yêu, tao cố hết sức để không bị tổn thương, tao cố toàn tâm toàn ý rồi đấy thôi !

Mày gọi đó là tình yêu ? Đã biết gì chưa thằng ngu ?

Tao………. !

Tình là như thế đấy, không yêu không đau, nhói buốt trái tim, gọi là tình yêu !

Trong đêm, có một thằng Nam liên tục tự xỉ vả chính mình, và một thằng Nam khác chống chế yếu ớt rằng những gì nó làm là đúng. Để rồi cuối cùng, cả hai thằng đều nhận ra nó chẳng hơn gì ai, nó cũng chẳng biết gì cả, chỉ đơn giản từ trước đến giờ cuộc sống của nó toàn màu hồng, và giờ đây có lẽ sẽ có thêm những màu sắc khác nữa rồi.

Tôi mệt mỏi nằm xuống giường, nhắm mắt lại và dần ngủ đi lúc nào không hay, khi mà một câu hỏi vẫn cứ treo lơ lửng trước mặt như một hình chiếu bản thân, hiện hữu và rõ mồn một:

– ” Tại sao vậy ? ”

Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy, tự mong rằng ngày hôm qua chỉ là mơ, hoặc cả mùa hè vừa qua chỉ là mơ càng tốt. Để tôi sẽ giữ cho Vy đừng đi Đà Lạt, giữ cho tôi đừng về Phan Rang nữa, thế nhưng tôi cười buồn chấp nhận rằng cái ước muốn mọi thứ đều là mơ chỉ là một suy nghĩ trẻ con đầy ngốc nghếch.

Vậy bây giờ phải làm sao đây, hở quý ngài Người lớn khôn ngoan ?

Tôi tần ngần đứng trước bàn điện thoại, hai phần muốn gọi điện hỏi cho rõ mọi chuyện rồi ra sao thì ra, và tám phần còn lại chỉ đơn giản là gọi đến nhà Vy, để hỏi rằng…

– Tối nay Vy có học Toán không ?
– Ừ, có !
– Ừm… , thế tối mình qua !
-………… !

Tôi không thể trốn tránh việc gặp Vy được, hay đúng hơn là tôi không thể không gặp em ấy. Tôi một mặt vẫn đang cố tỏ ra là mình chả có chuyện gì sau ngày hôm qua, một mặt vẫn mong chờ một điều gì đó mơ hồ và đầy hi vọng, và nó cũng mơ hồ không kém những gì đang xảy ra lúc này vậy !

Buổi tối của ngày hôm ấy, trời đêm lất phất mưa, tôi bỏ cặp xách vào giỏ xe, lần đầu tiên cảm nhận rõ mình phải làm những gì, phải nói những gì !

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50

TÊN TRUYỆN:

Tiểu Mai – Quyển 1(4)


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)