Thung lũng vàng (Full)

Phần 25

Kim Anh tỉnh dậy trước. Cô ta liếc nhìn chiếc đồng hồ rồi nhảy phóc xuống đất. Sơn cũng giật mình choàng dậy. Kim Anh hối hả giục:
– Nhanh lên anh. Chỉ còn năm phút nữa.

Sơn chồm dậy, hối hả mặc quần áo. Vừa mặc, anh hỏi:

– Nhưng… Đi đâu bây giờ?

Kim Anh mỉm cười:

– Anh dể quên quá. Bữa nọ em đã nói: Tụi mình ra nước ngoài.

Sơn kinh ngạc:

– Nhưng đi ngay sao?

– Ngay bây giờ! Chỉ vài phút nữa là có người đến đón.

Sơn định hỏi thêm. Nhưng Kim Anh đã giơ tay ngăn lại. Cầm lấy xắc của mình kiểm tra lại những thứ bên trong. Thấy Sơn ngơ ngác, cô lại giục:

– Anh kiểm tra lại đồ đạc đi. Những thứ cồng kềnh không cần thiết cứ vất đi. Chỉ cần vàng. Có vàng, sẽ có tất cả!

Trong phút ấy, Sơn định nói một câu gì đó. Nhưng cũng chính lúc đó có tiếng gõ lạch cạch sau cánh cửa thứ hai. Những tín hiệu đó làm Kim Anh bật dậy như lò xo. Cô ta hé cửa. Sơn nghe tiếng cô ta hỏi khẽ:

– Tình hình sao?

– Êm cả! Đi ngay thôi! Giọng đàn ông thì thào đáp.

Kim Anh quay vào vớ lấy xắc của mình và hối hả giục Sơn:

– Đi thôi anh. Cầm túi đi!

Anh làm theo lời Kim Anh như một cái máy. Hai người chui qua cửa xuống một chiếc xuồng máy với một người lái đã đợi sẵn. Chiếc xuồng lao vút đi. Sơn lặng lẽ ngồi bên Kim Anh. Có thể nói cho đến phút ấy, anh vẫn chưa quen được với những sự kiện chóng mặt vừa rồi. Nhưng đã đâm lao thì phải theo lao “Mặc kệ! Rồi ra sao thì ra.” Sơn khẽ thở dài trong ý nghĩ đó.

Hơn một giờ sau, họ đã đến điểm hẹn. Đó là một khu vực gần bến cảng. Từ đấy, họ lên bờ và đi bằng xe máy. Cuối cùng, đến một bãi biển vắng. Ở đây đã có một chiếc tàu nhỏ đợi sẵn. Trên tàu đã có khoảng vài chục người đang ngồi im lặng chờ lên đường. Kim Anh kéo tay Sơn chạy xuống bãi cát. Ở đây, một bóng đen đang ngồi đứng bật dậy. Hắn hỏi từ xa:

– Bà Kim Anh phải không?

Hai người dừng lại. Kim Anh gật đầu nói với bóng đen:

– Tôi đây. Tình hình ổn cả chứ?

– Ổn cả! Bà đến hơi trể đó. Ông đây cùng đi với bà phải không?

– Ừ! Còn việc gì nữa không, ông Tưởng?

– Không, ông bà lên tàu đi. Tới giờ rồi đó.

Kim Anh kéo tay Sơn định bước. Nhưng Tưởng chợt nhớ ra. Hắn ngăn lại:

– Chút nữa quên. Bà cho xin tiền!

Kim Anh bĩu môi:

– Người như ông thì có bao giờ quên chuyện tiền nong!

Nói xong, cô quay sang Sơn:

– Anh đưa cho ổng một cây!

Tưởng lắc đầu:

– Sao lại một cây. Hai người, phải cây rưỡi!

Kim Anh trừng mắt:

– Càng quen càng lèn nhau đau hả? Ông tính làm tiền với cả tôi hả?

– Bà đừng quá lời. Người khác thì mỗi người một cây. Với ông bà đây, là tôi đã hạ rồi đó.

Kim Anh cố nén giọng, cô quay sang Sơn:

– Thôi được, anh xỉa ra cho ông ta cây rưỡi. Lẹ lên còn đi!

Có thể thấy vẻ lúng túng của Sơn. Anh so vai lại với vẻ bất lực. Kim Anh ngạc nhiên:

– Sao vậy?

– Anh không có tiền! – Sơn nói nhỏ và cúi đầu xuống.

Vẻ kinh ngạc hiện trên mặt Kim Anh. Cô ta giằng lấy cái túi trên tay Sơn, lôi những thứ bên trong ra! Chí có mấy bộ quần áo. Như không tin, cô ta còn thò tay vào trong nắn nắn. Cuối cùng, quẳng cái túi xuống đất cô ta rít lên:

– Có phải anh định lừa tôi?

Sơn lắc đầu:

– Không, anh nói thật đó. Khồng còn gì nữa đâu.

– Trời ơi! – Kim Anh kêu lên bằng giọng thất vọng – Nhưng anh rất giàu kia mà? Tôi biết chắc như vậy!

Sơn cười chua chát:

– Đúng như vậy. Nhưng đó là ngày hôm qua, hôm nay hết rồi!

– Tại sao chứ? Anh đừng có xạo! Kim Anh hét lên.

– Cô không tin sao? – Sơn thở dài – Con Hương vét sạch cả rồi… Lúc đó tôi đang bệnh. Tỉnh dậy thì không còn gì nữa.

Kim Anh im lặng. Trên khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt với hàng mi dài như long lên. Sau đó, cô ta nói bằng giọng thản nhiên đến lạnh băng:

– Thôi đủ rồi! Tôi không muốn dính dáng đến loại người khờ khạo như anh nữa!

Nói xong, cô ta lục xắc lấy một cây vàng đưa cho Tưởng rồi quay người đi xuống phía chiếc tàu. Sơn đứng lặng nhìn theo. Anh hiểu cái điều phải đến đã đến.

Nhìn theo Kim Anh, Tưởng không thể nén được lời nguyền rủa:

– Thiệt là cái đồ yêu quái!

Hắn quay sang Sơn, nói:

– Còn chú mày thì lặn nhanh lên! Lần chần ở đây làm gì nữa?

Không để nhắc đến lần thứ hai, Sơn lặng lẽ bước đi. Dưới chân anh, cát biển cũng như đang rã rời và sau lưng, những ngọn sóng vẫn không ngớt gào réo như những tiếng gào thét ma quái.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26

TÊN TRUYỆN:

Thung lũng vàng (Full)


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)