Phần 86
Sáng thứ Hai đầu tuần, vợ chồng anh Bền đưa thằng nhỏ đi khám, Bách lại đến trường. Buổi trưa về nhà được một lúc thì thấy một mình anh Bền trở về. Bách vội hỏi:
– Tình hình thế nào hả anh? Cháu bé đã nhập viện chưa?
– Nhập viện rồi chú ạ… Có lẽ phải phẫu thuật, bác sỹ nói có thể nó bị viêm tắc túi mật gì đó anh cũng không hiểu lắm. Nhưng bước đầu phải điều trị bằng thuốc cho ổn định cái gì đó, rồi mới mổ được. Anh lo quá, chắc tốn kém lắm. – Anh Bền thở dài.
– Anh không phải lo, bố em đã nói rồi mà, anh chị cứ yên tâm chữa trị cho cháu, tiền nong thế nào bố em giúp hết. Thôi để chiều em vào viện xem tình hình cụ thể thế nào để còn thông báo lại với bố em biết, em cũng sẽ hỏi luôn bác sỹ về chuyện chi phí nữa. – Bách động viên.
– Ừ phải đấy, nhờ chú vào hỏi bác sỹ cho rõ chứ vợ chồng anh ngô nghê chả biết gì cả. – Anh Bền nói, vẻ mặt đã bớt lo lắng.
– Thế anh đã ăn uống gì chưa? – Bách hỏi.
– Anh ăn tạm cái bánh mỳ rồi. Về nhà lấy thêm ít quần áo đồ dùng cho hai mẹ con nó. – Anh Bền trả lời.
– Thôi anh nghỉ ngơi một tí đi, lát nữa hai anh em mình đi.
Anh Bền về phòng soạn đồ đạc, Bách tranh thủ ngả lưng mấy phút rồi hai anh em cùng vào bệnh viện. Trên đường đi Bách nghĩ ngay đến hoàn cảnh này thật là vô cùng thuận lợi để nó thực hiện kế hoạch tấn công chị Bền. Thằng bé phải vào nằm viện thì thế nào hai vợ chồng cũng phải thay nhau trông nó, rồi thì có lúc chị Bền sẽ phải về nhà một mình, ít ra là để nấu nướng rồi đem đồ ăn vào viện. Chắc chắn lúc đó mình sẽ không thiếu gì cơ hội, chỉ còn việc dụ dỗ sao cho thật khéo mà thôi, khi đã được một lần rồi thì coi như xong, chị ấy sẽ khó lòng mà cưỡng lại lần thứ hai. Mới nghĩ thế thôi mà Bách đã thấy sướng run người, trong lòng háo hức hồi hộp lạ thường, y như cái lần đầu tiên chiếm đoạt được cô chị họ.
Khi tới bệnh viện, Bách tìm gặp bác sỹ điều trị để hỏi rõ tình hình. Sau đó Bách gọi điện về cho bố thông báo lại những yêu cầu của bệnh viện và bảo bố cứ chuyển tiền vào tài khoản của nó thôi, không cần phải xuống, nó sẽ tự lo liệu được mọi việc. Bố nó đồng ý ngay, tỏ ra yên tâm vì sự nhiệt tình của nó đối với anh chị Bền. Xong việc với bố rồi Bách mới quay ra hỏi han anh chị Bền về chuyện ăn ở trông nom thằng bé trong thời gian điều trị sắp tới. Và để chủ động cho kế hoạch của mình, Bách gợi ý luôn:
– Có lẽ là anh chị nên thay phiên nhau cho đỡ mệt, ban ngày thì để anh Bền trông còn chị về nghỉ ngơi cơm nước mang vào cho hai bố con, tối thì chị vào thay cho anh Bền về. Anh chị thấy thế nào?
Anh Bền gật gù:
– Ừ, như thế hợp lý đấy, mẹ nó thấy thế nào?
Chị Bền cũng gật:
– Vâng, em thì sao cũng được, chỉ sợ anh không quen chăm sóc thằng bé thôi.
– Ban ngày thì nó cũng không quấy lắm đâu, anh trông được mà. – Anh Bền khẳng định.
– Thôi thế là ổn rồi. Ta cứ theo như thế mà làm. – Bách chốt luôn. – Bây giờ em chở chị Bền về ngang qua chợ mua đồ ăn rồi tranh thủ nấu nướng, chị em mình ăn ở nhà, xong em chở chị mang đồ ăn vào cho bố con anh Bền rồi em lại đưa anh Bền về.
– Như thế chú có vất vả quá không, ngày nào cũng đưa đón mấy lượt thế thì… – Chị Bền tỏ vẻ ái ngại.
– Không sao đâu, hôm nào em bận thì anh chị đi xe ôm, đến đâu hay đến đó chị ạ. – Bách đỡ lời chị.
– Đành vậy, cũng vì thằng bé con nó ốm đau, làm phiền chú với em quá… Thật là cái ơn này gia đình anh chị ghi nhớ suốt đời. – Giọng chị Bền run run xúc động.
– Ô kìa chị, sao chị lại nói thế… Máu mủ ruột rà giúp đỡ nhau lúc khó khăn mà chị. – Bách đặt tay lên vai chị, một bờ vai tròn lẳn mềm mại.
– Chị cũng biết thế, may mà có chú giúp… Thôi anh ở lại chơi với con, chú Bách đưa em về tranh thủ chợ búa cơm nước kẻo muộn.
Chị Bền đứng dậy tìm cái túi xách nhỏ của chị, hôn nựng thằng cu con mấy câu rồi cùng Bách ra về. Anh Bền đi theo tiễn chân ra tận cửa, luôn miệng cảm ơn Bách, chỉ đến khi thằng bé khóc toáng lên đòi theo anh mới quay lại.
Bách lấy xe máy chở chị Bền về khu chợ gần nhà. Lần này đã thấy chị bớt e dè hơn, tuy rằng vẫn còn cái túi xách đặt giữa hai người nhưng hai tay chị không còn đặt lên vai Bách nữa mà đã bám vào hai bên hông Bách. Thỉnh thoảng qua chỗ đường xóc hay phanh gấp, Bách đã cảm nhận được hai mé đùi mềm mại của chị va vào sau mông mình, đôi khi ngực chị chạm nhẹ vào lưng. Bách cười thầm nghĩ rằng khoảng cách đang dần thu hẹp lại, những cái va chạm vô tình đã không còn làm cho chị e ngại nữa, và đấy là những dấu hiệu tốt cho âm mưu của nó.
Về đến nhà là chị Bền bắt tay ngay vào nấu nướng, Bách phụ giúp chị nhặt rau rửa nồi. Trong khi cùng làm với chị, Bách hỏi han trò chuyện để tăng thêm sự gần gũi. Câu chuyện được lái dần sang chủ đề sắc đẹp và gia đình.
– Chắc anh Bền nhà mình hay ghen lắm chị nhỉ? – Bách gợi chuyện.
– Sao chú lại nghĩ thế. Ở nông thôn làm lụng vất vả cả ngày còn lúc nào nữa mà ghen với tuông. – Chị Bền cười.
– Thì là em đoán vậy, trông chị thế này chắc anh ấy suốt ngày lo giữ.
– Đâu có… Chị quê mùa cục mịc, ai người ta để ý đâu mà lo.
– Ấy chết, chị cứ nghĩ thế chứ không biết chừng khối người thích chị đấy.
– Không có đâu…
– Em nói thật chứ chị mà ăn mặc trang điểm vào một tí đi ra đường khối người tưởng gái chưa chồng. Chị tin không?
– Chú cứ nói thế, chị thì ai thèm ngó.
Nói thì nói vậy chứ nghe tán thế thì chị Bền cũng thích, chị cười, hai má dần dần ửng hồng như thể gái mới lớn được nghe lời nói đường mật. Cũng đâu có xa xôi gì, chỉ mới đây thôi chị còn là cô thôn nữ trắng trẻo dịu dàng làm say đắm bao anh chàng cùng xã. Có nhiều người đẹp trai khá giả theo đuổi chị mãi, nhưng rồi chẳng hiểu làm sao chị lại ưng anh Bền, chắc có lẽ duyên phận nó an bài như vậy.
Mấy năm lấy chồng rồi sinh con, cuộc sống vất vả khiến chị không còn nghĩ gì đến bản thân nữa, quanh năm ngày tháng hết việc đồng áng lại chạy chợ ngược xuôi. Chị cũng nghĩ mình đã là gái sề, giống như mấy cậu choai ở làng vẫn gọi mấy người cùng lứa như chị. Thế mà bây giờ lại nghe cậu Bách đây khen, chị thấy cũng vui vui, phải chăng mình chưa xấu đến mức như mình vẫn nghĩ. Cậu Bách con nhà giàu có, lại đẹp trai ngời ngời như thế mà còn phải khen thì chắc mình cũng không đến nỗi nào.
– Chị thấy không, hôm em đưa chị đi mua đồ ấy, mấy con bé bán hàng chẳng nhìn chị suốt đấy thôi. – Bách tiếp lời, cắt ngang dòng suy nghĩ của chị.
– Đâu mà…
Ừ mà có khi chú ấy nói đúng, cái con bé bán hàng lúc đem mấy bộ đồ lót cho mình thử cứ tấm tắc khen mình có phom người đẹp. Chả biết là nó khen thật hay nó nịnh mình, lúc thử áo con nó cứ áp tay vào vú mình khen ngực mình chuẩn quá. Nghĩ lại lúc ấy thấy ngượng quá đi, đàn bà con gái với nhau mà cứ sờ nắn vú mình mãi. Chị Bền tủm tỉm cười.
Bách liếc sang thấy thế thì mừng thầm, quả là chị này ít khi được nghe lời tán tỉnh, mới chỉ mấy câu thôi mà đã sướng thế rồi. Cứ đà này mà tiến chắc chỉ tối mai là mình có thể ôm hôn được rồi. Chẳng biết anh Bền kia đã bao giờ hôn chị ấy chưa nhỉ, mình đoán là ông này không thạo cái món đó lắm, kể cả cái chuyện giường chiếu chắc cũng chẳng ra gì. Bách nhìn chị Bền, trông ngon lành quá, mái tóc búi cao để lộ cái gáy trắng ngần, ngực nở mông cong, cái hông đầy đặn. Chẳng nhẽ liều mạng xáp vào ôm một cái, hôn lên cái gáy kia, tay bóp vú tay sờ xuống háng.
Chẹp, thèm quá, nhưng nhỡ chị ấy chưa ưng lại làm toáng lên thì muối mặt. Nhưng con cu thì đang dựng ngược lên trong quần rồi, bây giờ mà được xả một cái thì sướng phải biết. Giả vờ muốn lấy cái rá nhôm treo ở bên phải chị Bền, Bách đứng lùi lại một tí, vòng tay qua sau lưng chị với sang nhưng không tới, nó vươn người thêm ra và lúc này toàn bộ cơ thể nó áp vào phía sau chị Bền. Con cu cương cứng trong quần nằm ngay chỗ hõm của khe mông chị, một cảm giác mềm mại êm ái, thích thú vô cùng khiến Bách không cưỡng được bản năng, nó dướn người lên dấn dấn mấy cái vào mông chị. Nghe chị ơ một tiếng khe khẽ và chị né người tránh sang một bên. Bách với được cái rá và thu người về vị trí cũ, nó cười thản nhiên như đó chỉ là sự vô tình và nói:
– Xin lỗi chị, em vô ý quá.
– Ờ ờ… không sao đâu. – Chị lúng túng đáp lại.
Quả là không sao nhưng chị nhận thấy rõ rệt cái gì đó rất cứng ấn vào sau mông mình, mà cái đó thì còn có thể là cái gì khác được nữa. Rõ ràng là cậu ấy còn dướn lên dúi dúi mấy cái, khó mà nghĩ đấy là sự vô ý được. Chẳng lẽ cậu Bách này lại làm thế với mình, cậu ấy thích mình ư, trông đẹp trai lồng lộng thế kia cơ mà. Chị Bền bắt đầu luống cuống, chân tay lóng ngóng. Nếu lúc ấy Bách mà sấn vào thì chưa biết chừng có khi chị Bền lại choáng váng mà không phản ứng lại gì cả, có khi lại thành công luôn cũng nên. Nhưng Bách lại không dám đường đột thế, nó nấn ná thêm chút nữa rồi cáo lui đi tắm trước.
Nó không tắm ở phòng tắm bên ngoài mà đem quần áo sang tắm ở phòng tắm trong phòng ngủ của anh chị Bền, cũng là phòng ngủ mà bố mẹ nó vẫn thường ngủ khi họ có việc xuống đây. Phòng này là phòng ngủ lớn nên được thiết kế một khu vệ sinh nhỏ ngay trong phòng. Nó kiểm tra lại các khe hở đã được nó cố ý tạo ra để rình trộm mẹ nó tắm hồi trước. Nấu ăn xong thế nào chị Bền cũng đi tắm, và nó muốn chắc chắn là các khe hở đó vẫn còn tốt để có thể thoải mái nhìn ngắm chị Bền tắm ở bên trong. Vừa tắm nó vừa háo hức nghĩ đến lúc chị Bền tắm, nhà chẳng có ai, nó sẽ tha hồ mà ngắm chị ở mọi góc nhìn. Không biết thân thể chị ấy thế nào đây, nó tò mò muốn biết quá, tuy rằng nhìn bên ngoài thì cũng đã đoán được phần nào rồi. Nhưng cái cảm giác được nhìn trộm luôn làm nó phấn khích. Nó tắm nhanh rồi thay quần áo đi ra ngoài.
Chị Bền không tắm ngay, mặc dù nó đã gợi ý chị nên tắm một cái cho mát mẻ rồi ăn cơm. Chị nói là ăn xong dọn rửa xong rồi sẽ tắm và đi vào bệnh viện luôn, tắm bây giờ lát nữa dọn dẹp lại mồ hôi mồ kê nóng lắm. Chị dọn bàn ăn và hai chị em ngồi vào bàn, câu chuyện đã có phần rời rạc bởi ai cũng đang có những băn khoăn trong lòng. Chị Bền vẫn còn cảm thấy lúng túng sau quả dí mông lúc nãy, Bách thì mải nghĩ đến lúc được nhìn trộm chị tắm. Hai chị em ăn qua loa cho xong bữa rồi đứng dậy dọn rửa. Bách nóng ruột giục chị đi tắm đi, để đấy tối về em rửa nhưng chị Bền cứ nhất quyết dọn dẹp cho sạch sẽ đâu ra đấy rồi mới đi vào tắm.
Thời khắc nóng lòng chờ đợi đã đến, chị Bền vừa đóng cửa phòng tắm lại là Bách vội lẻn vào ngay. Nó hết tắt đèn trong phòng ngủ để đảm bảo mình đứng ngoài bóng tối nhìn vào. Nghe tiếng vòi nước chảy róc rách nó hồi hộp tiến lại gần cửa phòng tắm, bò sát xuống đất ngước mắt nhìn qua khe hở. Chị Bền đang mở nước chảy vào cái chậu nhỏ vẫn thường dùng để đựng quần áo thay sau khi tắm, chị lấy cái gáo nhựa thả vào chậu. À, hóa ra chị này không quen tắm bằng vòi sen, chắc ở nhà chị thường tắm bằng cách múc nước từ chậu.
Chị đứng quay lưng lại phía cửa và bắt đầu mở khuy áo, chậm rãi từng nút một. Cởi cái áo và quay lại treo lên cái mắc trên cánh cửa, lúc này thì chị đứng đối diện với cánh cửa, ngay sát tầm mắt của Bách. Nó nhìn rõ làn da trắng trẻo của chị, bộ ngực to căng đầy trong áo lót. Trống ngực đập thình thịch, chân tay bắt đầu run rẩy, Bách hồi hộp theo dõi chị Bền đang vòng tay ra sau lưng mở móc khóa, hai bầu vú xổ ra to tròn lúc lỉu trước ngực chị, chị treo cái áo lót lên mắc, cái áo mà nó mới đưa chị đi mua chiều hôm qua. Đôi bầu vú chắc nịch lắc lư nhè nhẹ theo từng cử động của chị, hai quầng vú to thâm nhạt, đầu vú nâu sẫm trông như hai hạt lạc. Bóp quả vú này thì sướng tay lắm, núm vú to thế kia mà mút thì thôi rồi, Bách thầm nghĩ và cảm thấy đầu cu rịn ra một chút nước.
Chị cúi xuống cởi quần, hai ngón tay cái móc vào hai bên cạp quần tụt xoẹt một cái, cả quần ngoài lần quần trong trôi tuột xuống. Hai bắp đùi tròn lẳn lộ ra trắng nõn, đám lông đen loáng thoáng sau hai cánh tay chị đang thoăn thoắt cởi từng ống quần ra khỏi cẳng chân. Chị đứng thẳng lên rũ rũ cái quần, lôi cái quần lót ra từ trong đũng quần dài và treo chúng lên mắc. Lúc này thì Bách nhìn rõ toàn bộ cơ thể chị, ngay sát mắt mình.
Ôi chà ôi, trông được quá, Bách than thầm trong dạ. Cái hông nở rộng, đôi chân thẳng tắp với bắp đùi khá mập mạp, túm lông đen rậm rì nổi bật trên làn da trắng muốt, lông rậm đến nỗi không thể nhìn rõ khe bướm, chỉ thấy cái mu hình tam giác đó thật to và nổi u lên giữa hai bắp đùi. Chị quay lại và ngồi xuống, cúi mặt sát cái chậu, hai đùi bạnh ra, chị múc nước dội lên mái tóc để gội đầu. Nhìn cặp mông chị lúc này mới thật to làm sao, nó bè ra với hai chân mở rộng, cái lưng cong cúi xuống giữa hai đầu gối.
Toàn thân da thịt trắng bóc như được làm bằng sứ, đúng kiểu con gái vùng trung du. Chị cho dầu gội ra lòng bàn tay và vò lên mái tóc, mái tóc cũng không dài lắm. Thỉnh thoảng cái mông lại chổng lên một tí và Bách nhìn thấy rõ hai múi nâu sẫm hơi chẽ ra, cái mào nhỏ hồng hồng lấp ló ở giữa. Chậc chậc, cái lồn của chị Bền đấy, sẽ đến lúc mình được đút cu vào đấy mà địt. Mẹ sư nó, địt gái quê thế này mới sướng chứ, chắc sờ vào là run rẩy lắm đấy. Ôi chà, con cu mình cứng quá mất rồi, nhìn cái lồn ẩn hiện thấp thoáng thế này nứng thật. Phải móc cu ra sục phát cho sướng.
Bách loay hoay moi con cu thò ra ngoài một bên ống quần đùi và xóc nhẹ, sướng thật, vừa nhìn gái tắm vừa sục thế này mới đã chứ. Hẵng tạm sục chay đã, mai kia thế nào cũng địt được, lúc ấy thì chết với ông. Chị Bền gội xong đầu, ưỡn người hất mái tóc ướt ra sau và cột cao lên đỉnh đầu, lúc này nhìn sau lưng chị mới thật là tuyệt. Cổ cao trắng ngần, đôi bờ vai dầy tròn lẳn, cái lưng thắt đáy thon gọn óng ả với cặp mông trắng phau nở rộng.
Chị bắt đầu thoa sữa tắm lên khắp mình và kỳ cọ, phê nhất là lúc chị rửa bướm, tiếc là chị quay mông ra nên không được chiêm ngưỡng bàn tay chị chà sát dọc theo khe bướm đầy bọt trắng xóa đó. Nhìn cảnh đấy con cu Bách chỉ chực phọt ra, may mà nó bóp chặt lấy con cu mà hãm lại được. Chị dội nước lên người, đứng hẳn lên, nước bao trùm lên cơ thể trắng nõn của chị. Bách ngước nhìn lên, vẫn thích nhất là cặp mông, sao mà nó tròn trịa săn chắc thế, cứ cong tớn lên chứ không chảy xệ xuống như mông mẹ mà Bách đã từng nhìn.
Lại nghĩ tới cái thế doggy, quả mông này mà cúi xuống để mình táng vào từ sau thì sướng lắm đây. Thế nào mình cũng phải thực hiện bằng được quả doggy ấy, nhất định đấy, Bách nghĩ thầm. Chị tắm xong rồi, Bách nuối tiếc nhìn nốt lần cuối phía trước của chị khi chị đứng lau người chuẩn bị mặc quần áo. Mu lồn to thật, lông rậm đen xì, theo như sách nói thì người rậm lông thường dâm lắm, hy vọng điều đó đúng với chị Bền. Bách cố nán cho đến khi chị xỏ chân vào chiếc quần lót, cũng lại là chiếc quần lót mới mua, và kéo lên ôm khít lấy háng. Được, rất đẹp, nhìn rất hấp dẫn, rồi sẽ có lúc mình được cởi nó ra. Bách nghĩ thầm và nhẹ nhàng rời khỏi vị trí, đứng dậy và đi về phóng mình.
Để lại một bình luận