Phần 65
Bách lao xuống tầng một, đưa mắt ngó một vòng quanh sảnh vẫn không thấy bà Minh Ngọc đâu. Trong lòng hơi sợ, không biết bà ta đang ở đâu, hay lại đang bổ đi tìm nó thì chết bỏ mẹ. Đang bứt rứt đứng ngồi không yên thì chợt thấy bà Minh Ngọc xuất hiện. Nó thở phào nhẹ nhõm khi bà ta tươi cười đi lại phía nó.
– Mình chờ em có sốt ruột không? Gớm, cái con bé sấy tóc đến là lâu. – Bà ta đon đả.
– Cũng có lâu lắm đâu, tôi cũng vừa dạo phố về mà. – Nó thấy thật may là xuống vừa kịp.
– Thôi mình đi ra phố đi, để em mua cho mình cái SIM nhé. – Bà ta khoác tay nó kéo đi.
Một chiếc taxi trờ tới, cả hai lên xe, bà ta nói địa điểm với anh lái xe và chiếc xe lăn bánh. Khi xe đang bon bon trên đường, bà ta nũng nịu dựa đầu vào vai nó nói:
– Mình vẫn còn giận em chuyện sáng nay đấy à?
– Không, giận dỗi gì đâu. – Nó cười vỗ vỗ tay lên đùi bà ấy.
– Ôi, đồng hồ của mình làm sao thế này. – Bà ấy thảng thốt khi thấy chiếc đồng hồ vỡ trên cổ tay nó.
– À… tôi sơ ý vung tay va vào cái cột bên đường ấy mà. – Nó nói.
– Ôi trời, khổ thân mình quá… Thôi quay lại đằng này em mua cho mình chiếc khác. – Bà ta vươn người lên nói một địa chỉ với anh lái xe.
– Thôi thôi, không cần đâu. Để về nhà tôi mua chiếc khác cũng được. – Nó vội nói một câu từ chối lấy lệ.
– Không, để em tặng mình một món quà kỷ niệm. – Bà ấy cười híp mắt, lại ngả đầu vào vai nó.
Nó đành im lặng coi như chấp thuận. Trong lòng nghĩ chắc bà ấy muốn chuộc lỗi buổi sáng nay. Đấy nhé, mình chưa kịp sử dụng thế mạnh như nàng vừa dạy bà ta tự nguyện mua cho mình rồi. Nếu mà mình vận dụng thành thạo bí quyết của nàng thì có lẽ mình cũng có một bộ sưu tập còn hoành tráng hơn cả của nàng. Nghĩ tới Vân nó thấy thật hối hận, có lẽ nàng giận mình lắm. Có phải riêng gì mình đâu, cả nàng cũng tận dụng mọi cơ hội có thể để gần mình đấy chứ. Nàng thích mình, chắc chắn là vậy rồi, và mình cũng rất thích nàng. Tiếc rằng mình không đủ dũng khí để mặc kệ bà Minh Ngọc chờ dưới sảnh, mình đã bỏ đi trong khi nàng đang rất muốn mình. Nàng đã giận điên lên đến mức đập vỡ cả đồng hồ, lại còn mỉa mai mình chạy nhanh lên kẻo bà ấy nổi cáu nữa chứ. Nó thở dài, cúi nhìn người đàn bà đang dựa vào vai mình.
Xe dừng lại trước một cửa hiệu lớn. Cả hai xuống xe đi vào trong. Những dãy tủ kính sáng loáng với cơ man nào là đồng hồ đủ loại. Bà ấy nhìn lướt qua một lượt rồi đi sâu vào trong, một cô gái bán hàng đi theo sát bên cạnh bà hỏi han. Tới bên một chiếc tủ đặt trang trọng giữa phòng, bà ta ngắm nghía một hồi rồi chỉ một chiếc đồng hồ to, màu vàng sang trọng, mặt đen, các con số nạm kim cương hay đá quý gì đó sáng lấp lánh. Bà ta hỏi nó:
– Mình thích cái đó không?
– Cũng được. – Nó đáp vẻ hờ hững nhưng không giấu nổi sự thích thú.
Bà ta quay sang cô gái bán hàng nói muốn mua cái đó. Cô vui vẻ mở tủ lấy ra, bà đón lấy đưa cho nó. Nó tháo cái đồng hồ hỏng ra và đeo chiếc kia vào. Thật là hợp với nó, cứ như người ta làm ra là để dành cho nó vậy. Mỉm cười hài lòng, bà ta mở bóp lấy chiếc thẻ tín dụng đưa cho cô bán hàng. Cô đưa hai tay đón lấy rồi đi lại bàn thanh toán nơi có đặt chiếc máy quẹt. Nó không biết giá là bao nhiêu nhưng nhìn vẻ cung kính của cô gái kia nó đoán chắc là rất đắt. Bà Minh Ngọc và cô nhân viên kia lúi húi viết lách làm thủ tục thanh toán trong khi nó mải mê ngắm nhìn kiệt tác trên cổ tay mình.
Trở về khách sạn sau bữa ăn tối thịnh soạn, cả hai đều thấy rất no nê và vẫn còn quá sớm để làm việc kia, bà Minh Ngọc mới đề xuất:
– Mình nên đi tắm nhỉ? Em muốn hai chúng mình cùng ngâm trong bồn nước nóng. Mình có thích không?
– Thích chứ, nhưng chỉ e rằng cái bồn hơi nhỏ. – Nó nói trong khi cởi chiếc áo sơ-mi.
– Nhỏ nhưng cũng vẫn xoay sở được mà mình. Em chưa được tắm cùng mình lần nào đâu đấy. – Bà ấy nói, mắt nhìn bộ ngực trần nở nang của nó.
– Vậy thì ta cùng vào đó xoay sở nào. – Nó cười và tụt nốt chiếc quần dài ra.
Bà Minh Ngọc thích thú nhìn thân thể cường tráng của chàng sinh viên Bách, giờ đây chỉ còn độc chiếc quần xịp trên người, ngực nở bụng thon với từng múi cơ rắn chắc. Cái đùm to tướng giữa hai bắp đùi đang được chứa đựng một cách khó nhọc trong chiếc quần xịp mỏng manh. Chiếc quần nhỏ đó không che hết được đám lông rậm rì của cậu và để lộ ra một túm phía trên cạp quần. Bà ta tiến lại gần đưa tay nắm lấy cái đùm đó, mắt ngước lên nhìn nó, vẻ thèm thuồng lộ rõ trên nét mặt:
– Cơ thể mình đẹp quá, cứ như tượng Gô-đanh ấy. Mình có tập luyện thể thao không?
– Tập xà và tạ ở trong trường thôi, cũng không chăm chỉ lắm. – Nó cười cười, cũng không hiểu vì sao chỉ tập tành vớ vẩn thôi mà cơ thể mình lại cân đối được như vậy.
– Mình cởi váy cho em đi, cái khóa đằng sau lưng em không với tới được.
– Thế lúc trước làm sao mà mình mặc nó vào được.
– Nếu chỉ có một mình thì em có cách, còn lúc này thì cách ấy là mình.
Bà ta cười, nắm tay siết chặt lấy của quý của nó trong quần xịp. Nó cũng cười cúi đầu qua vai bà ấy kéo cái khóa sau lưng và tuột chiếc váy xuống khỏi vai bà. Đôi vú to lúc lỉu trong cái áo lót làm nó có chút xao động, nó đưa hai tay xoa nắn và móc chúng trật ra ngoài áo lót. Hai đầu vú to với cái quầng thâm lộ ra, nó vân vê hai đầu vú như hai hạt táo đó cho đến khi chúng săn lại, làm bà Minh Ngọc cứ ngọ nguậy không yên. Nó rời hai đầu vú đẩy chiếc váy trôi qua cái hông nở nang của bà để nó rơi xuống sàn.
Thò tay vào trong quần lót của bà nó rờ rờ đám lông mu rậm rì, ngón tay hơi chớm đi xuống sâu một chút ngập vào khe lồn sâu lút của bà ấy, vẫn chưa chạm tới mồng đóc. Nó chưa thấy ai có cái lồn mập mạp với cái khe sâu như của bà ấy. Rút tay ra, để lại cho bà ấy một chút thèm thuồng, Bách từ từ ngồi xuống gỡ chiếc quần lót xuống khỏi háng bà, tuốt nó rơi xuống gót chân bà và để bà tự nhấc chân hất nó ra. Tiện tay tự cởi luôn chiếc quần xịp của mình rồi đứng lên, con cặc được tự do đang lắc lư thõng xuống giữa hai chân. Bà Minh Ngọc cúi xuống nhìn, tay nắm lấy vuốt ve.
– Em chỉ muốn ngậm ngay lấy nó mà mút thôi mình ạ. – Bà vừa bóp chặt con cặc nó trong bàn tay mình vừa thổn thức nói.
– Để lát nữa, bây giờ mình vào tắm thôi. – Nó cười, gỡ bàn tay bà ra.
Bà ấy buông tay ra, ôm eo nó cùng đi vào phòng tắm. Mở vòi nước, cả hai ngồi lên mép bồn chờ cho nước đầy vừa tiếp tục sờ mó lẫn nhau. Khi nước đã lưng bồn, nó trèo vào trước ngồi dạng chân ra. Bà ấy leo vào ngồi xuống giữa hai chân nó và ngả người dựa vào ngực nó. Bà khoan khoái vòng tay ôm lấy hai đầu gối nó đang nhô lên sát nách mình và rên rỉ:
– Ôi trời, ước gì em được tắm thế này suốt.
– Vậy ư?… Thế mình sống độc thân à… Xin lỗi mình, tôi tò mò quá. – Nó lúng búng.
– Không sao, em không trách gì đâu… Đúng là bây giờ thì em đang độc thân, em sống li thân mấy năm nay rồi. – Bà ấy nói.
– Con cái mình thì sao? – Nó lại hỏi tiếp.
– Em có một thằng con trai thôi, học cấp 3, đang sống với bố nó. – Bà ấy trầm ngâm.
– Vậy à… Thôi, không nói chuyện ấy nữa nhé, chắc nó làm mình buồn. – Nó thò tay qua nách chộp lấy hai bầu vú của bà.
– Ừ thôi… cũng chẳng vui vẻ gì. – Bà ấy cười và ngửa đầu ra sau nhìn nó.
Nó cúi xuống hôn nhẹ lên trán bà, mùi hơi thở của bà ngay sát mũi nó. Bà ấy ưỡn lên chút nữa, cổ ngửa ra sau và đôi môi kề sát môi nó. Bà ngập ngừng dừng lại chờ đợi, nó cũng ngập ngừng giây lát rồi hé môi áp chặt vào môi bà. Nụ hôn làm bà ấy bị cuốn hút, chỉ giây lát sau bà ấy đã xoay hẳn người lại trườn lên ngực nó ôm ghì lấy cổ nó mà hôn say đắm. Bà ấy chủ động trong từng động tác, môi và lưỡi bà ấy phối hợp nhịp nhàng cùng với bàn tay chà trên ngực nó làm sóng nước róc rách. Con cặc nó cứng dần lên trong làn nước ấm. Nó thò tay xuống vuốt ve cái hông và một bên đùi bà ấy đang ngập trong nước, thỉnh thoảng bàn tay lại lùa vào giữa hai đùi bà nghịch ngợm đám lông đang tơi tả trong nước. Ngừng hôn, vẫn kề sát khuôn mặt nó bà ấy thì thầm hỏi:
– Mình có đang yêu ai không?
Nó giật mình chột dạ khi nghĩ rằng bà ta đã biết gì về mối quan hệ giữa nó với em Vân, nó lúng túng vài giây mới thốt nên lời:
– Cũng không hẳn là yêu.
– Thế mình ngủ với người ta chưa?
– Chưa.
– Thế là bạn cùng lớp à?
Ồ, may quá. Bà ta đang hỏi về những mối quan hệ ở nhà chứ không phải ở đây. Nó thở phào nhẹ nhõm. Chưa kịp nói gì thì bà ấy đã nói tiếp:
– Vậy mình học ở đâu mà làm tình gỏi thế.
– Học ở cô giáo dạy tiếng Anh. – Nó nói, trong bụng cười thầm.
– Thật ư? Cô ta quyến rũ mình à? – Bà ấy ngẩng mặt lên nhìn nó với vẻ tò mò.
– Không phải, là tôi quyến rũ cô ấy. – Nó tiếp tục bịa chuyện.
– Ừ, cũng dễ hiểu, có người đàn bà nào cưỡng lại được một anh chàng như thế này. – Bà nói và thò tay xuống nước mò tìm của quý của nó.
– Cô ấy trẻ đẹp, lại vắng chồng nên cũng không có gì khó khăn lắm. – Nó đưa tay lên bóp vú bà trong khi bàn tay bà đã nắm được con cặc nó đang cương cứng trong nước ấm.
– Chắc cô ta điêu luyện lắm nhỉ. – Bà ta nói với một vẻ ghen tị.
– Rất tuyệt vời, một thân hình nõn nà, mông vú căng mẩy… và cái ấy thì ướt ghê gớm, mỗi lần tôi đưa con cu vào thì nó mút chặt lấy, tê dại cả người. – Nó hào hứng với cô giáo tưởng tượng của mình. Những gì nó vừa miêu tả chính là cô Nhung, bạn mẹ nó, người mà nó bỗng sực nhớ tới vào lúc này.
– Hừm… vậy chắc mình chán lắm khi phải gắng gượng với em thế này. – Bà ấy nói giọng hơi dằn dỗi.
– Không, mình đừng nghĩ thế. Chuyện kia qua lâu rồi, cô ấy nghỉ dạy rồi, giáo viên hợp đồng mà. – Nó lái câu chuyện đi để an ủi bà ta.
– Thế à… Thế mình nhìn em có đến nỗi nào không? – Bà ta vẫn còn băn khoăn.
– Mình vẫn còn đẹp lắm, tôi nói thật lòng đấy. Tôi thích cái bướm của mình, sờ cứ múp ma múp míp, sướng lắm. – Nó thò tay xuống háng bà.
– Sờ sướng… thế địt có sướng không? – Bà nghiêng đầu hỏi.
– Sướng chứ… với cái chày của tôi thì địt bướm nào cũng thấy sướng. – Nó cười hinh hích.
– Hí hí… mình ranh ma lắm. – Bà ấy cũng cười, hai mắt híp tịt lại.
– Thôi dậy lau người đi. Mình ra giường… tôi thèm cái bướm của mình lắm rồi đây. – Nó đẩy bà ngồi dậy.
– Ừ, em cũng thèm chim mình quá rồi. – Bà nói và đứng dậy.
Để lại một bình luận