Phần 6
Con: Giờ… giờ sao đây mẹ?
Mẹ: Sao là sao con??? Lành là xong rồi đó, mọi thứ mẹ lo như vậy là ổn rồi đó.
Con im lặng.
Đúng là con đã biết sợ, biết sợ vì mẹ hiểu con đề cập như vậy là con muốn gì, con muốn gì nhưng giờ con không dám làm bất kỳ điều gì. Vì so với lúc trước khi con chưa biết mẹ biết hết những gì con lén lút làm với mẹ thì giờ con không hề dám chủ động làm bất cứ một hành động gì. Khi con người ta còn ở trạng thái 50/50 việc người khác có biết hành động xấu xa của mình hay không thì người ta còn có cớ để làm liều, chứ khi người ta đã biết là hành động của mình luôn bị phát giác thì với sự non gan của người ta, người ta sẽ không dám làm liều nữa.
Ở thời điểm đó mẹ không quá “đói khát” đến mức điên rồ, đến mức lệch lạc hết mọi thứ, thì mẹ không hề muốn chiều theo suy nghĩ của con. Nhưng chúng ta vẫn phải cứ nói chuyện.
Mẹ: Mẹ đọc hết những cái truyện con nói rồi đó, mẹ cũng đã xem mấy cái clip kia… nữa.
Con: Sao mẹ có được mà đọc, có được mà xem vậy?
Mẹ: Mẹ có cách để tìm ra, mẹ đọc mẹ xem để xem con biết được những gì? Con biết như vậy là quá nhiều so với tuổi của con đó. Sau này nếu con có con thì đừng để con của con tiếp cận những điều như vậy quá sớm.
Con: Dạ mẹ, mẹ… con… con… thích đôi chân của mẹ, chân của mẹ đẹp lắm.
Mẹ: Con đừng như vậy, như vậy không phải quá sai, nhưng hãy thích những gì tương tự mà không thuộc về người thân của mình con ạ, mẹ đề cập ở đây là vấn đề thích về giới tính, thích mang tính được như mấy đêm vừa rồi giữa hai mẹ con mình. Mà tốt nhất để khi nào con hành học thành người lúc đó mới để ý những chuyện như vậy với người khác giới ở xã hội.
Con…
Mẹ: Mà sao con lại thích đôi chân của mẹ?
Con: Con thích nhìn đôi chân của mẹ, vì nó rất đẹp, con không biết sao nữa, vì thấy nó đẹp, nó trắng, đặc biệt là chỗ này…(con lấy tay đặt nơi bẹn(háng) của mẹ rồi vẽ tròn ra sau mông của mẹ)… con thích ngắm.
Mẹ: Bữa nay con đừng như thế nữa, như vậy là không đúng. Những gì con làm, mẹ và con làm đều sai trái con ạ.
Con…
Mẹ: Con biết được rất nhiều thứ thuộc về người lớn, theo những gì mẹ đọc và mẹ xem thì những điều con biết đó nó không hề sai khi sau này con có vợ, con làm những điều đó với vợ con, để con mang lại hạnh phúc cho vợ của con. Nếu con chỉ áp dụng với vợ của con thì đó cũng là cách để con xây dựng hạnh phúc gia đình của con sau này.
Con: Dạ… con biết rồi, nhưng cứ sợ sợ là sai, nhưng giờ mẹ nói như vậy là con hiểu rõ rồi. Mà… mà… mẹ đọc vậy, thấy vậy, mẹ có muốn như vậy không?
Mẹ: Cái đó mẹ không biết, mẹ chưa hề từng trải qua, mẹ cũng không rõ, nhưng mẹ biết nó không hề sai nếu làm đúng với đối tượng mà con muốn làm. Con thích như vậy lắm hở?
Con: Dạ… con thích lắm, muốn được như vậy.
Mẹ: Ừ, mẹ biết rồi, nhớ những gì mẹ nói và những gì bác sĩ nói con nhé.
Con: Dạ.
Mẹ: Thứ năm này mẹ đi Hà Nội có việc, mẹ kêu bà ngoại lên chăm con, con nhớ nghe lời ngoại và tự chăm sóc bản thân mình, học hành nghiêm túc con nhé.
Con: Dạ, thế mẹ đi có lâu không mẹ?
Mẹ: Mẹ đi vài ngày, xong việc mẹ về, mà ở nhà, con ra ngủ riêng ở phòng của con con nhé, còn ngoại ngủ ở phòng của mẹ…
Con: Dạ.
Mẹ: Mà mẹ dự định là nhờ ngoại ở lại với mẹ con mình một thời gian, vừa để ngoại đi chơi thành phố, vừa tranh thủ ngoại giúp gì được mẹ thì giúp.
Con: Mẹ…
Mẹ: Thôi, ngủ đi con, khuya rồi…
Sau đêm đó, mẹ lạnh lùng trở lại với thời trang của một góa phụ đen, mọi thứ kín đáo đến mức có thể, ít nhất là những lúc mẹ xuất hiện trước mặt con. Rồi ngoại cũng lên theo yêu cầu của mẹ, ngoại sẽ thay mẹ chăm sóc cho con trong những ngày mẹ phải đi Hà Nội vì cái kế hoạch điên rồ của mẹ.
Sáng thứ năm, mẹ bay cao thẳng tiến Hà Nội, nơi mẹ muốn mẹ điên loạn nhưng điên loạn không đến mức bị xã hội lên án một cách gay gắt như cái chuyện mà mẹ đã điên loạn cùng con. Một phượt thủ, một chủ quán café đang mong được gặp mẹ nhưng phượt thủ đó lại không hề biết mẹ đang mang thân xác của mẹ ra Hà Nội chỉ vì cậu ta. Mẹ chỉ đưa ra một cái hẹn mơ hồ với phượt thủ đó trong những lúc tâm sự đêm khuya cùng cậu ta, một sự thỏa thuận mơ hồ rằng: Người phượt thủ đó sẽ đi khám sức khỏe ở một phòng khám do mẹ chỉ định và mẹ chịu hết toàn bộ chi phí khám sức khỏe đó, rồi tiếp theo cậu ấy sẽ một mình đến khách sạn mẹ đặt sẵn với không điện thoại thông minh, không thiết bị điện tử trong mình.
Người đó sẽ làm tất cả cho mẹ những gì mà mẹ thu lượm được từ những câu chuyện từ những clip mà con đã từng nêu tên. Máy bay mang mẹ đi với dự kiến trong đầu là người đó sẽ khám sức khỏe theo yêu cầu của mẹ, rồi cơ thể mẹ sẽ được thăng hoa trong một khách sạn hạng sang ở đường Lý Thường Kiệt – Hà Nội. Ra tới nơi tùy tình hình mẹ sẽ liên lạc với người phượt thủ ấy và thực hiện cái cuộc hẹn mơ hồ không định rõ thời gian ấy, đồng thời mẹ cũng sẽ đoạn tuyệt với con ở vai trò giao phối đực cái. Mẹ đang trốn chạy, đúng, mẹ đang thật sự trốn chạy, nhưng sự trốn chạy đó vẫn có một cái gì đó không dứt khoát, vẫn có một cái gì đó nó níu kéo. Trốn chạy hay đoạn tuyệt? Hay là trốn chạy để rồi đoạn tuyệt? Sẽ là đoạn tuyệt nếu mẹ thắng được cái tâm lý yêu bản thân thái quá và mẹ một mình đủ bản lĩnh để phiêu lưu trong trò chơi ân ái với một người xa lạ.
Máy bay đáp sân bay Nội Bài, mẹ mở laptop, online facebook, chỉ cần một vài tin nhắn, một số điện thoại cho chàng trai kia, nhưng mẹ không làm được, tắt laptop, ngồi lên xe taxi, rồi cũng đặt được thân lên chiếc giường của khách sạn, laptop bật lên rồi tắt đi với vô số lần, cả hàng sa số suy nghĩ lan man trong mẹ. Nguyên ngày thứ năm, đến cả gần ngày thứ sáu, mẹ giam mình trong khách sạn chỉ để bật và tắt laptop.
Ham muốn mẹ cũng gần như có thừa nhưng không có ai để đồng mình với mẹ trong cái muốn sa ngã này, tâm lý yêu bản thân, sĩ diện và nhiều cái sợ có lý do, nó không cho mẹ đủ can đảm để nhắn cho con người đó số điện thoại của mẹ. Đến gần cuối chiều thứ sáu, mẹ đi ra đường với ăn uống, shopping và ngắm Hồ Gươm về đêm. Sáng mai mẹ sẽ về với một túi đồ với nào là áo không quần, váy không nội y… Mẹ muốn vậy.
Mạnh dạn mở laptop lên, online rồi nói chuyện một cách vô thưởng vô phạt với người đó, rồi tắt máy nằm mường tượng về những gì mẹ con mình đã cùng có với nhau, và nghĩ về nhiều điều gì có thể xảy ra tiếp theo, còn với người con trai ấy xem như là không hề có duyên, xem như chưa hề liên lạc với ai trên cái groups ấy.
Mẹ không Đoạn Tuyệt và cũng không muốn Trốn Chạy. Còn đó nhiều điều con chưa được làm và mẹ cũng chưa được “bị làm”, sao phải trốn chạy hay đoạn tuyệt cơ chứ?! Mẹ điên, và đây là khoảng thời gian điên khủng khiếp nhất trong quãng đời được làm người của mẹ.
Gần trưa thứ bảy mẹ xuất hiện ở nhà với sự bất ngờ của ngoại.
Ngoại: Sao về sớm vậy con?
Mẹ: Dạ, con về sớm vì có chuyện cần “giải quyết nhanh” mẹ ạ!
Có lẽ vậy, phải “nhanh” vì ở đâu đó phía dưới của mẹ nó lại như núi lửa cần phải phun trào.
Mẹ về, mẹ cũng không hề đề cập với ngoại việc ngoại ở lại với mẹ con mình như mẹ đã nói với con, ngoại chỉ ở lại chơi thêm ba ngày rồi ngoại về với những lo toan của ngoại ở quê. Ban đêm ngoại nằm với mẹ, còn con nằm riêng ở phòng của con. Khác với những ngày trước đó với những trang phục của góa phụ áo đen, mẹ trở lại với những trang phục phô diễn hết nhưng gì mẹ cho là đẹp nhất trên cơ thể mẹ, đặc biệt là cái bắp đùi trắng nõn và cái vùng gần tiếp giáp bẹn với bờ mông của mẹ, mẹ không hề cho vải vóc che đậy nó. Những thứ trang phục mà mẹ mua ở Hà Nội, mẹ đều đưa ra dùng hết trong những ngày này, nhất là chiếc áo giấu quần của mẹ, mẹ ở phòng ngủ bước ra đi làm, gặp ngay ngoại ở phòng khách.
Ngoại: Ăn mang gì mà mát mẻ quá thể vậy con?
Mẹ: Dạ, thời nay mà mẹ, có gì to tát lắm đâu?
Ngoại: Ăn mang vậy khác gì các cô dâng hết tất cả vào mắt đàn ông, khác gì các cô kích thích ý nghĩ đen tối trong đầu bọn họ, mẹ là đàn bà mà nhìn cũng khó mà không tưởng tượng.
Mẹ: Hi hi, thiên hạ giờ đầy ra đó mẹ, còn táo bạo gấp nhiều lần nữa cơ.
Ngoại: Làm gì thì làm, nhà cũng sắp có người trưởng thành rồi, ý tứ chút đi con.
Mẹ: Dạ… ạ, trễ rồi, con đi có việc đây mẹ.
Mẹ đánh trống lảng rồi bước vội ra khỏi nhà, giá như lời khuyên đó đến sớm hơn thì có lẽ nhiều việc đã khác, nhưng có lẽ thì cũng chỉ là một giả thuyết mà thôi, mà giả thuyết nó đâu còn quan trọng đối với một con người đã chạm đến chữ “điên”.
Mẹ ngủ với ngoại, con ngủ một mình, dù đã rất quá muộn nhưng mẹ vẫn bắt chước các bậc làm cha làm mẹ của tụi tây mũi lõ, mẹ cũng ghé thăm hỏi han và nhắc nhở con trước lúc đi con đi ngủ, trong nhiều điều nhắc nhở thì có một điều mẹ bắt con phải hứa đó là không được túm năm túm ba với mấy bạn để đọc và xem những thứ kia nữa, cái gì con biết thì cứ để cái biết nó trong đầu, còn kể từ nay không được tiếp cận những thứ như vậy nữa, đá bóng xong là phải đi về nhà, hoặc nếu vì lý do gì đó chưa về nhà thì khi mấy bạn kia tham gia việc đọc và xem những thứ kia thì con phải tránh ra xa. Và con đã hứa. Mẹ tin con sẽ thực hiện lời hứa đó.
Đêm cuối cùng có sự hiện diện của ngoại ở nhà mình, mẹ vào phòng con sớm hơn và lâu hơn, khi mẹ vào con đang nằm xem một cuốn sách gì đó, mẹ leo lên giường nằm cạnh con và nói chuyện cùng con, trong lúc nói chuyện với con mẹ nằm ngửa ngay bên cạnh con với cặp vú không gì bảo hộ, nó xuất hiện lộ lộ ngay dưới lớp vải mỏng của chiếc áo ngủ hai dân, nếu con nhìn kỹ thì thấy rõ hai núm vú xuất hiện như hai viên bi nhỏ trồi lên sau lớp vải, phía dưới là cặp đùi căng tròn với chiếc quần chỉ che tới ngang bẹn, quần bó sát nên khi mẹ nằm ngửa ra cái mu mũm mĩm nó hiện rõ mồn một dưới ánh đèn sang trưng khắp căn phòng. Cũng là những câu chuyện đời thường, nói qua nói lại một hồi thì con không còn đọc sách nữa, con để sách xuống từ bao giờ, mắt con hình như quét đầy trên toàn cơ thể mẹ. Mẹ không muốn có sự cố gì đáng tiếc khi đang có sự hiện diện của ngoại nên quay người sang hỏi han con cho con đỡ “căng thẳng”.
– Mấy hôm nay con ngủ có ngon không?
– Dạ, ngon mẹ ạ.
– Ngon nhưng lại suy nghĩ linh tinh nhiều chứ gì?
– … sao mẹ biết…
– Mẹ biết là được rồi, nhớ nghe không được đọc lung tung thêm một thứ gì nữa đâu đấy…
– Dạ, con nhớ và con hứa mà.
– Ừ, nhớ nhiều thứ lắm đúng không? Có quên mấy thứ kia được không?
– … dạ… dạ… dạ…
– Nhớ hết mọi thứ phải không? Không quên bất kỳ điều gì đúng không nào? Dễ gì mà quên những thứ kích thích như vậy cơ chứ, thôi, nhớ chừng đó là đủ rồi, đừng có tìm tòi lung tung nữa nghe…
– Dạ… ạ!
– Nói thật cho mẹ vấn đề này, con biết và chứng kiến người lớn làm “chuyện ấy” là khi nào???
Con trả lời câu hỏi này của mẹ một cách rõ ràng và làm cho mẹ rất rất bất ngờ, người con chứng kiến việc giao hoan không phải là ba mẹ mà là hai người thân khác của con, trong một lần về nghỉ hè ở quê, và đâu đó một tuần không có mấy anh họ ngủ cùng con, chơi cùng con nên con có ngủ chung với hai người thân ấy, rồi nửa khuya con nghe tiếng sột soạt phát ra từ hai người ấy, tiếng sột soạt làm cho con tỉnh giấc, rồi con nghe một người nói “đừng ông, cháu nó nằm bên cạnh kìa”, rồi lại nghe câu trả lời “nó ngủ như chết rồi, chơi cả ngày, biết gì đâu…”, rồi qua ánh trăng hắt vào từ cửa sổ, con thấy tụt quần dưới, rồi người nọ nằm lên người kia, rồi chuyển động nhẹ nhàng rất lâu, rồi thở, rồi tụt xuống.
Con chứng kiến được rất nhiều lần, cộng thêm việc con chơi với anh em họ hàng, người đồng lứa cũng có, người lớn tuổi hơn con cũng có, rồi nói tục, rồi chửi bậy, rồi bàn tán tào lao… nó làm cho con biết là người người kia đang làm việc gì. Qua việc con kể như vậy, mẹ thấy thật sự việc cho con trẻ ngủ với người lớn là một việc không nên một chút nào hết cả. Người lớn như mẹ thua xa người lớn của bọn phương tây lõ mũi. Ngủ riêng cho con cái là một lựa chọn sáng suốt nhất trong các lựa chọn sáng suốt.
– Thế con quan tâm chuyện của ba mẹ là lúc nào?
– Lâu rồi, khi con từ quê lên, mỗi khi ngủ, có tiếng lạ là con để ý.
– Để ý vậy, con có suy nghĩ gì không?
– Dạ không, con để ý vì tò mò và biết là ba mẹ đang “ấy” thôi.
– Thật không? Có thật là chỉ tò mò mà không có cảm giác gì không?
– Dạ… dạ… thật mà, chỉ tò mò, chỉ rình vậy thôi, chỉ các đây hơn hai năm, khi con với mấy bạn lén đọc mấy truyện kia, sau đó mỗi lần biết ba mẹ “ấy ấy” con mới có cảm giác… có cảm giác…
– Cảm giác gì ì ì???
– Cảm giác thích thích, phía dưới của con nó cứng lên, thích và muốn… muốn…
– Muốn gì… ì… ì?
– Muốn “ấy ấy” lắm…
– Muốn ấy vào đâu… u?
– Muốn ấy vào… và… o… o…
– …
– Muốn “ấy” vào m… ẹ… ẹ…
– …
Sự im lặng bao trùm cả mẹ và con…
– …
– …
– Rồi con giả vờ ôm ba mẹ, giả vờ gác tay, gác chân lên ba mẹ, đúng không?
– Dạ… ạ… ạ!
– Rồi con giả vờ ngủ, giả vờ đặt tay rồi sờ vào “chỗ ấy” của mẹ, đúng không?
– …
– Có cảm giác gì mà sờ liên tục như vậy?
– … ơ ờ ợ, thích lắm, sướng lắm… sướng nhất là lúc chạm vào được chỗ đó và bị dính ướt vào tay, khi ba mẹ đang “ấy ấy” thì con đưa tay lên mũi và ngửi. Mẹ, thôi, con ngại lắm, đừng hỏi nữ… a.
– …
Lại im lặng bao trùm, mẹ cảm thấy vành tay mẹ nó nóng, máu chảy rần rần, hơi thở hơi nặng. Không ngờ… ờ… chỉ mấy câu trao đổi như vậy thôi, mà kinh khủng với cơ thể mẹ quá, nó gần như ngay lập tức.
– Thế con có thấy cái gì không?
– Dạ, tối lắm, sao thấy ạ? Chỉ có mấy lần ba mẹ quên đóng cửa, hoặc đóng cửa, ánh sáng mờ ngoài phòng khách nó chiếu vào thì con thấy… thấy lờ mờ thôi.
– Thấy lờ mờ, nhưng thấy lờ mờ những gì?
– Dạ… ạ, con thấy ba tuột váy của mẹ, thấy ba cởi quần của ba, thấy ba sờ nắn mẹ, thấy ba hôn mẹ, thấy ba hôn… hôn v… ú ú… của mẹ, rồi ba nằm đè lên mẹ, rồi ba đút vào chỗ ấy của mẹ, rồi ba mẹ thở, rồi ba mẹ gồng lên… thôi mẹ, đừng hỏi nữ… aaaaa!
– Con phải cho mẹ biết hết những gì mẹ cần biết, con mà giấu giếm là Coi Chừng với mẹ…
– …
– Khi mẹ cho con ra ngủ riêng, con có gặp khó khăn gì không?
– Dạ, con sợ và không ngủ được, nhưng lâu rồi cũng quen vì con thấy sợ vu vơ nhưng rồi những cái sợ đó không có thật, rồi con cũng ngủ được sau đó…
– Ngủ thôi hở?
– …
– Ngủ liền, ngủ ngon, chứ không có nghĩ gì hở?
– Dạ… ạ, đôi lúc có tưởng tượng… tưởng tượng ba mẹ đang làm… làm…
– Đang làm, rồi thì đang làm, nhưng chỉ tưởng tượng vậy thôi hở?
– … dạ…
– Thật không? Có phải là chỉ tưởng tượng thôi không? Hay có gì nữa, khai thật ra với mẹ, đừng có mà giấu, mẹ biết hết sạch rồi đấy, chỉ hỏi cho con tự nói thôi (đây là đòn gió của mẹ, mẹ nghĩ con sẽ bị mắc bẫy)
– Dạ… dạ… dạ.
– Dạ, dạ cái gì? Nói mẹ nghe xem?
– Dạ… ạ, có rình ạ.
– Rình, rình cái gì chứ?
– …
– Rình cái gì… ì… ì?
– Dạ, rình ba mẹ “làm ấy” với nhau.
– Ơ, có rình nữa cơ đấy, rình vậy có thấy gì không?
– Dạ, rình nhưng không thấy gì ạ.
– Rình mà không thấy thì rình làm cái gì? Có nói nhanh lên khônggggg???
– Dạ, rình không thấy, nhưng nghe thấy.
– Ôi trời ơiiiii, rình mà nghe thấy??? Nói nhanh nào.
– Dạ, nhưng mẹ đừng mắng con nữa, con sợ, con xin lỗi…
– À ờ ờ, rồi rồi, không sao, con cứ nói đi…
– Dạ, những tối trước khi đi ngủ, sau khi chơi điện tử xong, dọn sách vở xong, con thường đi ngủ sau ba mẹ, ba mẹ vào phòng rồi, con giả vờ gõ cửa vào phòng, rồi hỏi ba mẹ cái này, rồi xin phép ba mẹ cái kia, rồi khi đi ra con đóng cửa lại, nhưng đóng không chặt hẳn, chỉ khép đến mức có thể thôi ạ, rồi con tắt hai cái đèn mờ ở ngoài phòng khách, rồi con đi lên phòng của con. Nhưng cửa khép hờ không được nhiều đêm, vì không phải lúc nào con cũng có lý do để vào phòng ba mẹ khi ba mẹ sắp ngủ, cũng có lúc khép hờ được nhưng ba mẹ đi vào đi ra lại đóng chặt cửa lại.
– Rồi rồi, như vậy là được rồi, rồi sau đó sao nữa? @@
– Rồi con lên phòng ngồi một hồi, rồi đánh răng, rồi tắt điện, rồi giả vờ đi ngủ, rồi con lại đi xuống cầu thang và đứng rón rén bên ngoài để rìnhhhhh…
– Thế không thấy gì hết hở?
– Dạ không thấy vì quá tối, hoặc ba mẹ có để đèn thì do cửa khép hờ hết cỡ nên không thể nhìn vào giường được mà chỉ nhìn được vào nhà tắm, chỉ nhìn được… chỉ nhìn được…
– Nhìn được gì??? Nói nhanh nàoooo…
– Chỉ ngắm được mẹ đi vào và đi ra nhà tắm mà thôiiiii, mẹ vào nhà tắm để rửa sau khi… nhưng nhìn được rất nhanh… vì khe hở rất hẹp.
– … ơ ơ ơ…
– Thế nghe được những gì, tường thuật lại hết, đừng có ấp a ấp úng nữa.
– Dạ, con nghe… con nghe được ” sao anh sung thế”, “bướm em đẹp lắm” “bướm em có mùi thơm hay lắm”, “xoa vú em đi, bú vú em đi”, “cho vào đi anh”, ” nhanh lên anh”, “em vắt hết sức của anh”, “nhanh mạnh lên, em sắp lên”, rồi tiếng hôn nhau, rồi tiếng nhóp nhép, rồi tiếng hự hự, rồi tiếng giường kêu cót két, rồi tiếng “em lên anh ơi”, rồi tiếng “ah ah ah, anh ra”, rồi nào là “hôm nay sướng quá”, “hôm nay sao em dữ thế”, “hôm nay sao nước nôi lênh láng thế”…
– Ôi trời ơiiiii, mẹ chết mất! Gì vậy trời???
– Xong rồi, con lên phòng và không ngủ đúng không?(Lại giăng bẫy tâm lý)
– Dạ, sao mẹ biết?
– Mẹ đã bảo là mẹ biết hết mà, chỉ để con tự nói ra với mẹ mà thôi, mẹ muốn hiểu về con hơn…
– Không đi ngủ liền ạ, con vào nhà vệ sinh, và… rồi rửa thật sạch, sau đó mới đi ngủ.
– Và cái gì vậy con?
– Làm như mấy đứa bạn con nó bàn tán, con làm theo và thấy mỗi lần như vậy nó rất sướng. Nó bắn đầy vào bồn vệ sinh…
– Mẹ hiểu rồi.
Qua cuộc nói chuyện mẹ mới lý giải được vì sao mẹ không tìm thấy dấu vết của việc con tự sướng, thêm nữa là việc hai chiếc đèn mờ ở phòng khách thường xuyên bị tắt vào mỗi buổi sáng mà mẹ thức dậy, thêm vấn đề nữa là con đã biết chuyện người lớn từ rất lâu, mọi mân mê mà con dành cho mẹ chỉ là chuyện tất yếu, vì khi con khám phá cơ thể mẹ lúc ba mẹ làm tình cũng là lúc mẹ tắm cho con, nghịch với con mẹ phát hiện ra con đã có lông mu, có nghĩa là đã dậy thì…
Dứt màn tra hỏi, người mẹ nóng ran, hơi thở nặng nề, con thì cứ liếc lui liếc tới cái tam giác căng phồng của mẹ. Nhưng không thể để cái gì ghê gớm nó xảy ra được, và cũng đã đến giờ đi ngủ vì cũng không còn sớm, mẹ vội tiến tới hôn lên trán con để chúc con ngủ ngon, nhưng trước khi mẹ tiếp cận vầng trán của con, mẹ cố ý cúi xuống thật thấp, thấp nhưng không chạm hẳn vào người con để chiếc áo hai dây nó chùng xuống đến mức tối đa, rồi mẹ dừng lại trước mắt con đâu đó vài giây, mẹ nghĩ vài giây đó cũng đủ cho con nhìn sâu qua vạt áo và mắt con sẽ nuốt trọn hai bầu vú ngồn ngộn và cong vút của mẹ, vì lúc đó hai bầu vú được thả rông một cách thoải mái nhất, và mẹ cũng cảm nhận là hai đầu ti của mẹ nó săn chắc đến mức tối đa, ham muốn lại đạt đỉnh con ạ, không săn lại sao được.
Sau mấy giây đó con chợt cử động, định đưa tay chạm vào cái thứ đang làm con kích thích, nhưng mẹ giữ tay con lại, rồi đặt tay con xuống giường. Hai tay giữ lấy đầu con, mẹ hôn nhẹ lên trán con và dặn: Ngủ ngon nghe con, ngủ sớm vào, đừng hồi hộp, nhớ ngủ thật sớm để mai còn dậy sớm, ngày mai Ngoại Về Quê rồi đó con.
Mẹ không biết nữa, có thể là mẹ thông báo cho con để con biết ngày mai ngoại về rồi con dậy sớm chơi với ngoại, cũng có thể lúc đó mẹ nói vậy để cho con mường tượng được những gì có thể xảy ra vào tối mai, một tối mà con chỉ có mình mẹ. Người điên, người mất kiểm soát mà, sao có thể phân định được đâu là chủ đích thật sự của những câu nói.
Bước ra khỏi phòng con và trở về phòng ngủ nơi có ngoại đang chờ mẹ, trong đầu mẹ nó hiện hữu cái suy nghĩ: Lấm bùn ở chân thì cũng là lấm bùn, lấm bùn toàn thân, lấm bùn cả đầu cũng là lấm bùn. Sao không để lấm bùn toàn thân xem có gì khác biệt??? Vừa bước hết cầu thang, mẹ sờ nhẹ vào vùng tam giác của mẹ, một vùng đầy chất nhờn, nước nhờn nó tràn ra khỏi vùng biên háng, nó kéo dài một vệt ra tận đùi non của mẹ, không biết khi mẹ đứng thẳng dậy nó mới chảy ra, hay là khi mẹ nằm trên giường nó cũng ra cả giường của con hay không? Nếu nó mà chảy ra ở giường, thì chắc chắn nó sẽ đọng lại trên nệm, và nếu con nhìn thấy nó thì con có hành động gì với vết tích đó??? Có khi nào con lại nếm nó như những gì con vừa kể ra với mẹ vừa rồi hay không? Ôi!!! Mẹ… Điênnnnn.
Mẹ để nguyên tam giác nhầy nhụa như vậy và đi ngủ, giờ này không rửa, ngày mai cũng không rửa(thường ngày, sáng nào mẹ cũng vệ sinh cá nhân rất kỹ), và cả tối mai mẹ cũng không rửa, mẹ muốn ở “bẩn” như vậy vì mẹ muốn mẹ lấm bùn lên đến tận đầu, không chỉ lấm bùn ở chân như những gì mà mẹ con mình đã từng lấm.
Sáng thức giấc, việc đầu tiên là mẹ gọi cho shipper, đặt ba suất yến chưng cỡ lớn, vừa ăn sáng vừa bồi bổ cơ thể, bồi bổ cho ngoại và đâu đó không thể không bồi bổ cho con. Thu xếp việc ăn sáng xong, mẹ vệ sinh cá nhân nhưng vẫn chừa lại cái khe nứt ẩm ướt kia, mẹ muốn để cho nó tự nhiên và có đầy đủ mùi vị của nó. Vốn mẹ yêu bản thân thái quá, nên việc mẹ chăm sóc và nuông chiều khe nứt của mẹ là điều hiển nhiên, vì rất nuông chiều khe nứt của mẹ, nên mẹ tìm hiểu rất kỹ về các loại vải làm quần lót cho nó, mẹ chọn một chiếc quần lót màu hồng nhạt với vải Cotton, loại vải này tuy nó thoáng, nhưng có cái là nó giữ độ ẩm rất cao, những gì khe nứt của mẹ phun châu nhả ngọc ra thì loại vải Cotton này vẫn âm thầm giữ lại chứ không phải hoàn toàn thoát ra như những loại vải khác.
Thông thường mẹ thường thay quần lót cho khe nứt của mẹ vào buổi trưa, nhưng hôm nay nó sẽ ngự trị trên khe nứt của mẹ cho đến khi có ai đó gỡ bỏ ra khỏi bờ mông đẫy đà của mẹ. Ai có diễm phúc gỡ chiếc quần lót đó ra khỏi bờ mông của mẹ thì kẻ đó sẽ bị mẹ hút hết tinh lực đến giọt cuối cùng. Ai đó khôn hay dại thì hãy liệu chừng, giải phóng khe nứt của mẹ ở dạng lõa thể là đồng nghĩa với khe nứt của mẹ sẽ đày đọa người đó đến mức sức cùng lực kiệt.
Ăn sáng xong, mẹ đi lo công việc, rồi lại đặt món này kia cho bữa ăn trưa, mẹ muốn ngoại nghỉ ngơi và mẹ cũng nghỉ ngơi, chứ nấu nấu nướng nướng nó mệt bở cả hơi tai, còn gì là tận hưởng nữa, vẫn là những thực phẩm giàu Magie, giàu kẽm, giàu sắt… nói tóm lại là Hải Sản, Hải sản thì không thật sự bổ cho ngoại hay cho mẹ, nhưng nó lại rất có lợi cho cánh đàn ông… Ăn trưa xong, nghỉ trưa một chút xíu, đâu đó 14h mẹ đánh xe chở ngoại trở về quê, phải đi sớm chứ cả đi cả về cũng gần bốn tiếng đồng hồ, trước lúc đi mẹ thay bộ váy bằng chiếc áo không quần, áo sơ mi tay dài không quần, nói không quần chứ thật ra vẫn có quần bảo hộ ở phía trong, thấy mẹ mang như vậy, ngoại nhìn một cách ái ngại và nói…
Ngoại: Con mang đồ như vậy có được không?
Mẹ: Sao lại không được hả mẹ?
Ngoại: Ăn mang như vậy mà về quê, hàng xóm láng giềng người ta dị nghị chết.
Mẹ: Ối trời, dị nghị cái gì, người ta lắm chuyện kệ người ta, hơi đâu mà sống vì cái lưỡi của đám đông, con mang như vậy pháp luật không điều chỉnh con là được. Dư hơi.
Ngoại: Con nói vậy sao được, chưa kể về gặp ba con, ba con lại lên lớp cho mà xem…
Mẹ: Mẹ yên tâm đi, con chở mẹ về tới cổng, rồi con quay lại liền vì có “việc gấp” cần giải quyết, chứ con không có xuống xe đâu.
Ngoại thở dài và nhìn mẹ một cách không vừa lòng cho lắm, nhưng biết sao giờ khi mẹ có những dự định điên loạn riêng của mẹ.
Ngoài việc thay váy bằng áo, mẹ còn lấy túi xách nhét vào một chiếc khăn lau mặt, bàn chải + kem đánh răng và một chai nước hoa mà mẹ thích nhất, mẹ cần hai thứ đó vì cái “việc gấp” của mẹ nó cần hai thứ đó.
Chở ngoại về tới quê, quay lại thành phố cũng đâu đó 6 giờ tối, gọi shipper mang đồ ăn tối tới cho con, dặn con tắm rửa sạch sẽ rồi ăn tối, rồi đánh răng rửa mặt, rồi cứ chơi game Pét, hay game Péc gì đó thoải mái, một trò chơi mà con được gì Jen mua tặng từ Nhật xách về, nói chung là bóng đá, con thì ăn bóng đá, chơi bóng đá, còn ngủ thì… không biết có là bóng đá hay không hay là những thứ làm cho triệt tiêu những giấc ngủ bình thường… thôi kệ.
Lo cho con xong, mẹ gọi cho dì Jen rồi hai chị em đi ăn tối, mẹ muốn dùng đồ tây cho nó nhẹ nhàng, ăn uống xong thì đâu đó cũng hơn 7 giờ tối, mẹ hẹn dì Jen đi tới một Pub quen thuộc để thưởng thức cocktail, tự nhiên dì Jen mắt tròn mắt dẹt với mẹ…
“Bà bị điên hở, giờ này mà đi Pub thì tới đuổi muỗi hở”
“Ờ tớ đang điên đây, điên thật sự đây, lên Pub làm vài ly cocktail và bàn chuyện cho cu Hưng đi Anh, có đi không?”
Rồi thì mẹ và dì Jen cũng đặt được hai bờ mông lên ghế, mẹ gọi một ly B52 với Double rượu Baileys Irish Cream, mẹ muốn có thêm một chút men để má mẹ nó ửng hồng hơn và lòng mẹ nó mạnh bạo hơn.
Bình thường chỉ là một ly rồi uống thêm những thứ linh tinh khác, hôm nay mẹ yêu cầu bartender cho mẹ tận hai ly, chừng đó chưa làm mẹ say cũng chẳng làm mẹ chếnh choáng vì mẹ quen với đồ uống này đã từ rất lâu, chỉ sợ một điều nếu có anh cảnh sát nào bắt mẹ “thổi kèn” để đo nồng độ cồn thì sẽ phức tạp mà thôi, vì lái ô tô nghiêm cấm việc có nồng độ cồn trong máu cho dù là nồng độ cồn đó gần cả con số 0, đã “rượu bia thì không lái ô tô”. Việc cho con đi Anh để xem Chelsea gì đó nó không khó vì con đủ độ tuổi để đi máy bay một mình theo yêu cầu của Vietnam Airline, còn nếu cần thì cả giấy ủy quyền giám hộ mẹ cũng sẽ ủy quyền cho dì Jen, dì là người sẽ lo cho con tất tần tật, bàn bạc nhâm nhi một hồi thì cũng đã gần 9 giờ tối, mẹ vội mang túi xách vào nhà vệ sinh, lấy khăn tắm ra, làm ướt khăn tắm, cởi hết áo quần, mẹ lau thật kỹ từ trên xuống dưới, chỉ chừa lại cái tam giác quỷ quái kia, mẹ không hề đụng chạm vào nó, lau kỹ lưỡng xong xuôi, mẹ đánh răng và lau mặt thật kỹ, mang lại chiếc áo giấu quần, áo giấu quần quả thực nó có uy lực cực kỳ khủng khiếp, khi mẹ đứng dậy đi vào nhà vệ sinh làm cái đám đàn ông ngoài kia hóng hớt theo không ngơi không nghỉ, mỗi bước chân mẹ đi mẹ lại quay lại phía sau, và mẹ nhận thấy cả đống tia nhìn hau háu nó dồn về phía thân dưới của mẹ.
Xịt nước hoa vào toàn thân trên, mang áo dấu quần vào mà không có chiếc quần bảo hiểm phía trong, chiếc quần bảo hiểm mẹ nhét vào túi xách, phía thân dưới của mẹ giờ chỉ có mỗi chiếc quần lót màu hồng nhạt và tà áo dấu quần nó tung tung bay bay mà thôi. Xong xuôi, ra tính tiền và mẹ thẳng tiến về nhà, trước khi rời khỏi pub mẹ có cảm tưởng như toàn thân dưới của mẹ bị đốt cháy bởi những tia nhìn của đám đàn ông đang ngất ngây trong men lưu linh kia. Mẹ tập trung lái xe để cố gắng về đến nhà mà không có gì đột xuất xảy ra trên đường như va chạm hay công an bắt “thổi còi” nồng độ cồn, và cũng mong là con đang thức và đang hăng say bấm bấm sút sút với mấy cậu cầu thủ ở trên màn hình tivi.
Cuối cùng rồi cũng về đến nhà, xe vào gara, mẹ chưa xuống vội, cởi áo ra, gỡ áo ngực nhét vào túi xách, mang áo lại, trên thân mẹ lúc này chỉ có hai thứ thuộc về vải vóc, đó là chiếc quần lót màu hồng nhạt và chiếc áo giấu quần. Chỉ còn lại chừng đó, mà chiếc áo giấu quần mẹ cũng cởi bỏ hai nút ở phía dưới cùng, làm cho chiếc nơ trên chiếc quần sịp nó ẩn ẩn hiện hiện sau hai tà áo.
Mẹ muốn mẹ xuất hiện trước mặt con vừa có tính khêu gợi vừa có tính ẩn ẩn hiện hiện. Lúc này mẹ muốn mẹ được toàn thân lấn sâu vào vũng bùn tội lỗi, mẹ muốn tan chảy với những gì con đã biết và những gì qua con mà mẹ cũng được biết. Hơi men nó bắt đầu luôn chuyển trong não bộ của mẹ, sự luân chuyển của nó cũng xoáy theo với những tình tiết của Cô Giáo T, Nốt Ruồi K, Em Yêu 1, Em Yêu 2… Bùn ơi, xin hãy lấm.
Khóa cửa xe, mở cửa nhà, bước chân vào, y như rằng con vẫn ngồi say chưa chuyền chuyền sút sút và đợi mẹ. Chuyền với sút gì nữa hả con, hãy tới đây mà chuyền mà sút này, đêm nay sẽ là đêm mẹ sống với bản thân mẹ, mọi thứ thuộc về cuộc đời này mẹ vứt lại một bên. Mẹ và con sẽ đối mặt nhau trong một cuộc chơi mà không hề có một giới hạn nào về hành vi hết cả. Liếm, mút, dập, rên, xuất trong xuất ngoài, xuất bụng xuất mặt. Kệ thây con, con biết gì và con muốn gì thì cứ thoải mái mà thi triển.
Cầm nhanh cái remote tivi mẹ định tắt nhanh, nhưng con nói vội “còn hai phút nữa thôi mẹ, để con đá cho xong luôn”. Ok, đá với đấm, mẹ đi qua trước mặt con, đi vào phòng ngủ bật đèn cho nó sáng, sáng thì nó mới rõ được, việc đi qua trước mặt con nó cho mẹ áng chừng được một điều quan trọng, mẹ lén cởi thêm một cúc áo ở phía dưới nữa, khi mẹ bước qua trước mặt con đi vào phòng, mẹ bất ngờ ngoảnh lại thì thấy tay con vẫn bấm những mắt con lại lia theo những bước chân của mẹ, “còn hai phút hở?” Không giây nào nữa hết, tôi đã đợi anh nguyên cả tháng nay, phút với giây cái gì, mẹ bấm remote chuyển nguồn vào của tivi sang chế độ cable và tìm về kênh ca nhạc ầm ỉ nhất, và chỉnh volume với mức độ hơi to. Con thì bị mẹ tắt ngang trò chơi nên ú ú ớ ớ nhìn mẹ. Âm thanh, ánh sáng đã thiết lập xong, sân bãi thì được mẹ chuẩn bị từ tối hôm qua đến, chuẩn bị để chuyền với sút ở đời thực con nhé.
Thấy cái mặt ngơ ngơ ngác ngác của con sao mà đáng yêu đến thế cơ chứ, vứt mạnh cái remote xuống ghế sofa, mẹ tiến lại gần đứng ngay trước mặt con với một ánh nhìn rất ma quái và lẳng lơ, con thì hết bỡ ngỡ từ việc mẹ lần đầu tiên đột ngột tắt trò chơi của con đến việc mẹ trong trạng thái lẳng lẳng lơ lơ đứng ngay trước mặt con nên mặt con cứ ngơ ngác ngác với đôi mắt như chú mèo con bị bà chủ mắng vì lỡ làm vỡ một món đồ quý nào đó.
Nhìn con như vậy mẹ như muốn lao tới ghì chặt lấy con để mà hành con đến tơi tả thân xác, hứng tình trong mẹ đã dồn lên đỉnh điểm, mẹ nói như ra lệnh…
“Ngồi yên như vậy”
Rồi mẹ lon ton chạy đi kéo chiếc quạt hơi nước lại gần và chĩa chiều gió về phía mặt con, bật vội quạt mẹ lại lon ton chạy lại đứng trước mặt con, nhưng lần này mẹ đứng gần con hơn nữa, gió của chiếc quạt nó thổi cho hai tà áo dưới của mẹ cứ tung bay nhè nhẹ, làm cho phần dưới của mẹ nó hiện lên chập chập chờn trơn ngay trước bộ mặt của con, có gì đó vừa mang tính lúng túng vừa mang tính tò mò, mắt con cứ nhìn chằm chằm vào ngay ngã ba của mẹ, nơi đang được một chiếc quần lót màu hồng che chắn, dù bị che chắn nhưng cái mu ú nu ú nục nó vẫn hiên ngang lộ lồ hiện ra. Mẹ vứt hết những gì gọi là lý trí, vì mẹ bắt đầu đưa toàn thân mẹ vào vũng bùn bằng cách kéo nhẹ mép trên chiếc quần lót xuống dưới cỡ 3 cm cho mớ lông lơ thơ của mẹ hiện lên, môi mẹ bắt đầu mấp máy…
“Hãy gọi nó là em bé, và đây là tóc của em nó, đẹp không, thích khônggg???”
Mẹ dứt lời, con cũng không trả lời, con chỉ vùng tay lên và ôm chặt lấy mông mẹ, mặt con úp vào ngay lỗ rốn của mẹ, tay con vừa siết chặt lấy mẹ, thân con thì có gì đó run run, tiên sư anh hôm nay tôi muốn vứt bỏ mọi thứ thuộc về cuộc đời để phiêu lưu cùng vị thuyền trưởng là anh, vậy mà anh run lên thế kia thì có làm gì được không đây? Đừng nói là anh bắt tôi phải làm thuyền trưởng bất đắc dĩ. Con cứ ôm chặt lấy mông mẹ, còn mặt cứ úp mãi vào bụng, mẹ biết con cũng muốn như dòng nước muốn húc vỡ thân đê, chỉ cần thân đê có một tổ mối nhân tạo thôi, dòng nước sẽ cuốn phăng đi tất cả, tổ mối nhân tạo được mẹ dựng lên bằng cách kéo hai tà áo phía dưới trùm lên đầu con, đầu của con giờ chìm trong bóng tối của chiếc áo không quần và đang ở không quá xe “khe nứt vũ trụ” của mẹ. Con bắt đầu ngọ nguậy trên bụng mẹ, mũi hít thật mạnh vào da bụng mẹ, môi hôn lên phía dưới của rốn mẹ, rồi miệng con dần đi xuống ngay bờ chiếc quần lót, rồi hai bờ môi ngậm lấy vài sợi lông của mẹ và cứ rứt rứt như muốn nhổ nó ra. Cả người mẹ nổi hết da gà, mẹ đang rất tỉnh, tỉnh hơn bao giờ hết, tỉnh táo trong cơn kích thích, mẹ phải tỉnh để kiểm chứng xem những điều người ta nói là có thực hay không? Nghệ thuật tình dục có thật là siêu vũ khí cho sự thăng hoa hay không? Con mải mê lặp đi lặp lại với những hành động đó còn tay mẹ thì cởi hoàn toàn những cúc áo còn lại, rồi chiếc áo cũng nhè nhẹ đáp xuống mặt đất, trên người mẹ gần như chẳng còn gì ngoài chiếc quần lót mà con đang chiếm giữ. Mắt mẹ ở trên cao nhìn xuống, qua cái khe giữa hai bầu vú cong vút mẹ chỉ nhìn thấy con đang chiếm giữ cái khu vực chứa đựng lỗ vũ trụ của mẹ, con làm như con là một con sư tử đang cố chiếm hữu lãnh địa của nó không bằng. Nhận Thấy con vất vả vì con ngồi trên ghế sofa, mặt con cao hơn rốn mẹ nên việc con mơn trớn mớ lông thơ thơ của mẹ bằng miệng một cách khó khăn, nên mẹ lùi lại nửa bước vào bảo con…
“Ngồi xuống nền nhà đi”
Khoảng cách về chiều cao quả thật là lý tưởng, con ngồi vậy thì miệng con đâu đó gần như đối diện với cửa mình của mẹ, sự hoàn hảo ngẫu nhiên và lặt vặt nhưng nó tăng thêm kích thích cho mẹ. Kích thích, thèm muốn, hứng tình, nổi da gà trong sự tỉnh táo nên môi mẹ bắt đầu hoạt động như một hoa tiêu phụ tá cho một anh thuyền trưởng non gan run lẩy bẩy…
“Hãy nhớ hết những gì con biết, hãy làm những gì mà con muốn làm, hãy cho mẹ trải nghiệm những gì mà mẹ chưa một lần được biết, mạnh mẽ lên, vứt bỏ tất cả như mẹ đang vứt bỏ, đừng nghĩ và đừng e ngại…”
Vừa lảm nhảm bằng miệng mẹ vừa gỡ hai tay của con ra, dùng hai tay của mẹ móc hai ngón tay cái của con vào chiếc quần lót của mẹ, rồi tay mẹ và tay con chuyển động nhè nhẹ xuống dưới, tay mẹ con mình càng chuyển động xuống thì chiếc quần lót càng đi theo, và hệ quả là cái vùng tam giác ma quái của mẹ cũng dần dần xuất hiện, khi bắt đầu lộ diện của mồng đốc thì mẹ buông tay ra, chiếc quần lót của mẹ giờ chỉ còn hai tay của con điều khiển, mẹ buông tay rồi nhưng chiếc quần lót của mẹ vẫn từ từ chạy qua mồng đốc của mẹ, rồi chạy qua luôn cái khe nứt nhạy nhụa dâm thủy, rồi chạy qua hẳn háng rồi chạy sâu tới hai đầu gối của mẹ thì nó dừng lại, tay con muốn điều khiển chiếc quần lót của mẹ đến ngang đó rồi thôi. Ok con, không sao cả, quan trọng là cái khe nứt của mẹ đã ở ngay trước mặt con, có quá đủ ánh sáng trong căn này hỗ trợ con, vậy nên con hãy chiêm ngưỡng nó thật kỹ và chăm sóc nó thật đặc biệt vào con nhé.
Sau khi chiếc quần lót của mẹ đứng yên ở ngay đầu gối của mẹ, con định giơ tay đánh úp vào em bé của mẹ, nhưng mẹ vội túm lấy tay con, túm lấy cả tay còn lại, rồi mẹ kéo tay con lên xoa hai bầu vú của mẹ, mẹ miết hai tay của con vào hai bầu vú căng cứng vì nứng của mẹ, rồi mẹ kéo tuột cả hai bàn tay con xuống ngay lỗ Ɩồŋ của mẹ, mẹ miết hai tay của con vào ngay lỗ Ɩồŋ, cả bốn bàn tay nhào nặn như điên cuồng trên cái lỗ ma mị đó, nhớt của mẹ nó ướt đẫm cả tay con và tay mẹ, rồi mẹ lại kéo hai tay con lên, đặt ngay giữa bụng mẹ và mẹ thả tay ra.
Quần thảo núi đôi phía trên hay là chọc ngoáy khe nứt phía dưới đó là hai lựa chọn của con, con cứ chọn lựa lấy, mà mẹ nghĩ con sẽ chọn cái lỗ ma quái nhoe nhoét nước kia thôi, vì nãy giờ con cứ chăm chú vào đó chứ có để ý gì tới hai bầu vú cong vút phía trên đâu. Có vẻ như con không nhớ và con không thuộc bài do Cô Giáo T, Nốt Ruồi K, Em Yêu 1, Em Yêu 2… dạy cho lắm.
Hai bàn tay con lựa chọn khe nứt của mẹ, nhưng cũng chỉ đâu đó những cái vuốt lông mu, xoa hột le, xoa trái xoa phải trên lỗ Ɩồŋ, rồi móc rồi thụt. Tuy mẹ rất sướng nhưng không như mẹ mong đợi, mẹ mong nhiều hơn thế. Qua lý thuyết mẹ tìm hiểu trong thời gian vừa qua, thì với đàn ông và phụ nữ Á Đông của chúng ta, việc khó làm nhất có thể là vấn đề hai bờ môi của người đàn ông mút lấy hai bên mép âm hộ của người phụ nữ, lưỡi của người đàn ông chọc sâu vào lỗ âm hộ của phụ nữ, lưỡi của người đàn đàn liếm dài ngoài cửa mình của người phụ nữ.
Nếu như những hành động đó được thực thi thì sẽ không có hành động nào sẽ không được thực hiện khi ân ái. Nắm bắt được vấn đề đó, mẹ muốn con thay đổi. Nhưng do đứng quá lâu để con thực hiện những hành động “tầm thương”, những hành động không như mẹ mong muốn nó gây cho mẹ sự hứng thú không quá cao, và gây cho mẹ mỏi chân. Nên mẹ với hai tay chống lên bệ cao của ghế sofa, khi chống tay như vậy mắt mẹ có nhìn thẳng lên tường, và đập vào mắt mẹ là tấm hình cưới cỡ lớn treo ở trên tường. Tấm hình cưới đó ở giây phút đó nó làm cho mẹ không tự nhiên, nó làm cho mẹ có gì đó không thoải mái để hưởng thụ cái đêm mà mẹ quyết định sẽ vứt hết tất cả ra khỏi đâu. Tình thế như vậy, mẹ nhấc hẳn một chân lên, con hiểu ý và cởi luôn chiếc quần lót ra khỏi chân mẹ. Cơ thể mẹ hoàn toàn trần truồng trước mắt con trong cái không gian sáng rực của phòng khách. Mẹ đẩy chiếc quạt hơi nước ra xa, dịch xa hẳn so với tấm ảnh cưới, rồi ra hiệu cho con tiến lại, vẫn cái thế như cũ với con ngồi dưới đất, mẹ đứng tựa tay vào tường, Ɩồŋ mẹ ngự trị ngay trước tầm mắt tầm mũi và tầm miệng của con. Con vẫn bài thi triển bài cũ, quên hết những gì con đã đọc và đã xem, xoa mông, xoa bướm, móc bướm. Không thể được, lấm bùn là phải lấm tới đỉnh đầu, mẹ dạng chân ra một tí, dí sát mặt con một tí, rồi đánh quả bom nguyên tử với câu lệnh mang tính trống không…
“Liếm Được Khônggggg???”
Đánh lẽ trong tia suy nghĩ ban đầu trong đầu mẹ là “hôn được không?” Nhưng mẹ sợ động từ “hôn” dễ bị hiểu lầm, vì hôn thì có thể là hôn môi, hôn bướm bằng cách hít một cái, chỉ có động từ “Liếm” mới diễn tả đúng hành động mà mẹ mong muốn con làm, và mẹ mong muốn được trải nghiệm. Dứt câu lệnh “liếm được không?”, Con ghì rất chặt lấy thân dưới của mẹ, rồi ngước nhìn lên mặt mẹ, mẹ thì tay chống vào tường đầu cúi xuống, nên bốn mắt nhìn thẳng và rõ vào nhau, ánh mắt của con lúc đó như ánh mắt của một chú mèo con ngoan hiền, mẹ không hiểu ánh mắt đó nó diễn tả điều gì? Liếm hay không liếm? Mẹ đành nhấp nháy môi…
“Đã không biết thì thôi, đã không làm thì thôi, còn đã biết, đã muốn làm thì hãy làm đến tận cùng, để không phải hối tiếccccc. Muốn Liếm Em Bé Đúng Không???”
Mẹ lúc đó là mẹ của bản năng động vật, là đối tác tình dục của con, mẹ không có cái gì thuộc về đời sống con người nữa, nên mẹ không chần chừ với bất kỳ một câu một từ nào, nếu con đủ làm mẹ thăng hoa thì “anh với em” mẹ vẫn sẽ dùng, nếu nó là một thứ gia vị để cho mẹ hưởng trọn mọi khao khát mà mẹ đang tò mò muốn khám phá. Khi mẹ xác định lõa thể trước con dưới ánh đèn, dang chân ra cho cái lỗ Ɩồŋ của mẹ phơi ngay trước ánh mắt con thì với mẹ, mẹ là đối tác ân ái với con, còn con là đối tác tình dục đối với mẹ.
Dứt chữ “Khônggggg”, mẹ nghe rất rõ “Lồŋ Mẹ Đẹp Lắm”. Ơ ơ ơ… ơ ơ.
Vậy là đã kích nổ được quả bom, mọi thiên chức mẹ con mình gác lại.
Mẹ dí sát hạ bộ vào trán con, con cũng từ từ đưa miệng con đi lên, hai tay con bấu chặt vào bờ mông của mẹ, một cái đánh lưỡi từ đánh âm hộ lên tới đỉnh mồng đốc, mẹ giật mình như có dòng điện xuyên qua cơ thể mẹ, một cảm giác nó sướng đến đê mê, rồi những cái mút mềm như lụa được giáng xuống lỗ Ɩồŋ của mẹ, tiếng xì xụp như tiếng húp súp húp canh, rồi buông tay ở hai bờ mông, rồi hai tay banh hẳn lỗ Ɩồŋ của mẹ, rồi cái lưỡi nó đi lên đi xuống trong cái vết nứt đâu đó chưa đến ba centimét, sướng lắm con ơi, mẹ sướng lắm, cuộc đời mẹ chưa bao giờ được tận hưởng cái sự sướng như thế này, lỗ Ɩồŋ mẹ nó giật lui giật tới với những cái đưa lưỡi của con, con đã mạnh dạn làm tới bến cái việc khó làm nhất của chuyện giao hợp, cớ sao mẹ lại phải đứng ngoài cuộc cơ chứ, mẹ buông tay ra khỏi tường, chùng hai chân xuống, lấy hai tay mẹ banh rộng lỗ Ɩồŋ của mẹ ra, vừa banh vừa cúi xuống để nhìn lỗ Ɩồŋ cho rõ, rồi mẹ miên man phun tơ nhả ngọc…
“Ngậm với mút cái cục thịt thừa đi con, liếm mồng đốc mẹ đi, đó đó, chỗ đó, ngậm chặt lấy nó, vừa ngậm vừa nút vừa đánh lưỡi lên, làm đều vào, liếm từ dưới liếm lên, gặp mồng đốc thì ngậm nó, nút nó, đánh lưỡi vào nó, rồi nhả ra, rồi lại liếm dưới lên”
“Mẹ sướng lắm luônnnnn, mẹ sướnggggg”
Vừa nói vừa nhìn con làm, vừa cảm nhận sự sướng tột cùng rất mới mẻ, khi mẹ nhìn thấy cái cảnh, con liếm Ɩồŋ mẹ từ dưới lên đến mồng đốc mẹ, rồi con rời mồng đốc mẹ để cúi xuống liếm đáy lỗ Ɩồŋ thì mẹ thấy nhớt Ɩồŋ của mẹ nó dính vào miệng con, nó như sợi kẹo kéo nhỏ xi nối giữa miệng con với lỗ Ɩồŋ của mẹ, nhìn thấy cái hình ảnh đó thì cơ thể mẹ nó giật đùng đùng, giật từ lỗ Ɩồŋ rồi loang lên bụng, loang xuống chân, loang ra cả thân người, cả cơ thể mẹ nó rung bần bật, mẹ lên đỉnh với tiếng hét trong cổ họng…
“Ôiiiii, Mẹ Sướng Hưng Ơiiiii”
Do mẹ đã buông tay khỏi tường, lại chùng chân xuống và dùng hai tay banh hết cỡ lỗ Ɩồŋ của mẹ, nên khi mẹ lên đỉnh như vũ bão như vậy thì mẹ đứng không vững, mẹ không có điểm tựa nên mẹ chỉ kịp dùng hai tay bấu lấy đầu con, rồi dí luôn cả mặt con vào ngay lỗ Ɩồŋ của mẹ. Lúc đó đầu mẹ tỉnh táo nhưng cơ thể mẹ nó căng cứng lên vì sướng, mẹ không có cảm nhận tự nhiên về cơ thể, chỉ biết ghì Ɩồŋ của mẹ vào mặt con để làm điểm tựa mà thôi, chỉ khi cái cơn co giật toàn thân kìa nó dứt, những cái giật giật của dư chấn nó loãng dần thì mẹ mới ý thức được là hai bên háng mẹ, bắp đùi non của mẹ và cả chân mẹ nó có cảm giác âm ấm. Ôi, con ơi, xấu hổ quá, sướng quá mức nên mẹ “tè” mẹ “đái” lúc nào không hay, nhìn kỹ thì dưới chân mẹ cả một vũng nước loang lổ. Còn… còn mặt con thì cũng có nước, cổ áo con cũng có nước, có thể do ngay cái thời điểm cực khoái đó mẹ không làm chủ được nên với cái tư thế đứng dạng háng banh Ɩồŋ như vậy những tia nước đầu tiên đã phóng vào người con, còn khi mẹ cảm nhận được sự sướng tột đỉnh thì theo phản xạ của giống cái, âm đạo mẹ co bóp lại và mẹ kẹp chân lại nên phần nhiều nước đái nó chảy theo chân mẹ xuống nền nhà.
Để lại một bình luận