Phần 5
Một đêm thăng hoa tột đỉnh với những hoạt cảnh ái ân mang tính lệch lề rồi cũng trôi qua. Mẹ dậy sớm hơn thường lệ với cảm giác khoan khoái trong người với một cơ thể tràn đầy sức sống. Tắm với rửa để xóa đi vết tích ái ân còn sót lại trên mớ lông mu và cái khe huyền diệu của mẹ, vừa kỳ cọ mẹ vừa vân vê hai bầu vú ngồn ngộn của mình, vừa vân vê vừa mường tượng lại những vết dấu mà bàn tay con đã để lại đêm qua, một đêm được mẹ xem là đỉnh cao trong việc mẹ được lao vút lên thường đường trong sự đông cứng của cơ thể.
Hết hai bầu vú, mẹ lại săn sóc kỹ em bé, nơi có một vết nứt thiên tạo để cho mẹ con mẹ gắn chặt vào nhau, đi lại trong nhau để rồi siết lấy nhau trong cái giây phút cả hai cơ thể cùng đạt cảm giác hoan lạc, vẫn một em bé mũm mĩm với khe nứt đỏ au, vẫn một em bé với mái tóc lơ thơ với những sợi tóc mang màu đen nhạt pha chút vàng hơi yếu, vẫn một cái khe với môi lớn và môi nhở tương đồng nhau nhưng sao mẹ lại cảm thấy yêu nó vô bờ vô bến, bản tính mẹ là yêu bản thân thái quá, nhưng vì cái đêm huyền diệu hôm qua mẹ lại càng thấy yêu em bé của mẹ của con và của chúng ta gấp bội, chính nhờ em bé và bản năng đòi được thăng hoa của nó mà mẹ mới có con ra đời, và cũng chính sự ham muốn sở hữu nó của con mà mẹ mới có tất cả vào đêm qua. Yêu em bé của mẹ, yêu bạn của em bé đang ngự trị ở thân xác con và yêu con lắm lắm.
Tắm rửa xong, vẫn để cho con ngủ thẳng giấc, cuộc truy hoan của mẹ con mình nó diễn ra thật sự là quá muộn do việc mẹ quá chần chừ cái sự phá bỏ gông cùm cản trở mong ước của chúng ta nên tất cả sẽ ưu tiên cho việc con hồi phục sinh lực. Nghỉ một buổi học trong thời điểm chờ thi thôi không có gì quá ghê gớm, một tin nhắn cho cô giáo chủ nhiệm và một cái hẹn sẽ gặp cô giáo vào buổi trưa sẽ đảm bảo cho con một giấc ngủ liền giấc cho đến khi cơ thể của con cảm thấy thư giãn đến mức đó là đủ.
Một bữa sáng với bồ câu hầm gạo và hạt sen có vẻ là một ý tưởng tốt để hồi phục sinh lực cho một người đã lần vất vả “cày đêm” như con, dù đó chỉ là một vài đường cày cơ bản trên thửa ruộng luôn được gia cố sự săn chắc bằng một bài tập KEGEL mang tính huyền thoại cho phái nữ, hai ngón tay của con gây đau cho thửa ruộng hôm qua cũng có thể là do cơ địa của mẹ, cũng có thể là do bài tập KEGEL huyền thoại đã gia cố cho thửa ruộng trong một thời gian đã rất dài. Đầu con có thể đã đi qua vết nứt trên thửa ruộng nhưng hai ngón tay của con lại khó khăn khi đi qua vết nứt đó quả thật là một điều thần kỳ do tạo hóa sinh ra.
Chỉn chu cho con xong, mẹ lại giải quyết những công việc liên quan tới cơm áo gạo tiền và cái hẹn với cô giáo, luẩn quẩn để ra khỏi nhà thì lại bắt gặp ánh mắt nhìn ngang qua hàng rào của cái người hàng xóm ấy, có lẽ nhìn và cũng có thể thèm khát không chừng, nhưng sẽ không bao giờ có được những gì mà con đã từng có được cục cưng của mẹ ạ.
Hi hi! Con ở nhà ôn luyện thật kỹ những gì cần thiết cho những bài thi sắp tới, mẹ thì ghé vội tất cả các cơ sở trong chuỗi cửa hàng, đi cho có mà thôi, chứ cái gì cũng có quy trình, cũng có người có trách nhiệm đứng mũi chịu sào hết rồi, mẹ sẽ về sớm thôi con ạ, vì chúng ta còn phải làm những việc cần phải làm với nhau nữa mà. Niềm vui và hạnh phúc nó thường ngắn tày gang, gắng kéo giãn thêm vài centimet nữa để lỡ có hối tiếc thì cũng hối tiếc cho nó xứng đáng.
Chúng ta đã phá vỡ giới hạn nhưng không có nghĩa là chúng ta sẽ đi tới vô cực, phải có một điểm dừng nhưng chưa phải là sẽ dừng ngay hôm nay. Mẹ chưa hề mở miệng ra đề cập với con về tình trạng của chúng ta, nhưng mẹ sẽ mở miệng sớm thôi. Coming Soon! Dạo quanh một vòng hệ thống cửa hàng cũng mất khá nhiều thời gian của buổi sáng, rồi còn ghé trường gặp cô giáo chủ nhiệm của con, gần hết buổi sáng nhưng không sao, cả buổi chiều và cả cái bóng đêm bao trùm sắp tới mẹ sẽ dành hết cho con yêu của mẹ, trên đường lái xe về mẹ cứ tủm tỉm cười một mình khi nhớ về những câu hỏi của các dì các chú, “sao hôm nay chị tươi tỉnh và yêu đời thế, sao hôm nay chị xinh tươi thế…”. Câu trả lời thì chỉ có mỗi mình con biết mà thôi, cảm ơn con yêu.
Nghĩ tới con, nghĩ tới việc mẹ đang tìm về với con, nghĩ tới những gì mà con đã hiến dâng cho mẹ, mẹ mới cảm nhận là cơ thể của mẹ rất khác, khác so với mấy ngày thường, hai bầu vú của mẹ có cảm giác như nó cứng lên, vùng âm hộ thì cảm giác như có cái gì đó rần rần đang lưu chuyển phía trong nó, cảm giác cả âm hộ của mẹ có gì đó nó tưng tức và tê tê rất khó chịu. Theo mẹ nghĩ chắc có lẽ là dư âm của ngày hôm qua nó thế.
Vẫn cứ những dịch vụ ấy, shopping, xem phim, ăn uống, đi dạo, tắm thảo mộc… à shopping thì mua cho con mấy bộ đồ ngủ Pijama và một ít đồ lót mới, Pijama cho nó thuận tiện, chứ áo quần ngủ như con đã và đang mặc thì nó mất nhiều công đoạn quá. Gom thành một một túi rồi kêu shipper tới đưa đi giặt sấy để cho con kịp có mặc vào ngay tối hôm nay.
Thời gian trôi nhanh, và mặt trời cũng lặn theo thói thường của nó, mẹ cũng cảm nhận là sắp tới thời điểm khe nứt của mẹ sẽ mở cửa cho đầu rùa chui vào ngự trị và quẫy đạp trong đó. Vẫn cái cảm giác tưng tức và khó chịu ở âm hộ nó làm mẹ khó chịu, và có vẻ như thân nhiệt của mẹ cũng khang khác lẽ thường. Có vẽ vì nó muốn được sướng rồi đây.
Vào nhà, mẹ lột hết những gì đang bao phủ mẹ, thay vào đó là váy hai dây và tất cả được thả rông, lấy cho con một bộ pijama, rồi nói với con…
“Chỉ mang bộ này thôi, đừng mang thêm gì cả cho nó thoải mái”
Mẹ xong, con xong về trang phục, thì đến lúc mẹ kiểm tra báo cáo và doanh thu qua phần mềm, còn con chơi mấy trận bóng đá trên tivi trong phòng khách. Xong việc, mẹ leo lên giường nằm thì cùng lúc con cũng tắt tất cả rồi lên theo, chuyện hơi lạ, vì thường con chơi rất nhiều chứ không có kiểu chơi một xí rồi dẹp tiệm như vậy, mẹ biết nó là vì sao nhưng cũng buông câu hỏi cho nó có chút chuyện…
“Sao con nghỉ chơi sớm thế? Thường bài vở con chuẩn bị ban ngày rồi thì buổi tối con chơi lâu lắm mà?!”
Con ậm ừ trả lời…
“Hôm nay con không thích”
“Con mê lắm mà, sao lại không thích? Thích trò gì mới rồi hay sao?!”
Mẹ nhận được một sự im lặng, hi hi. Rồi cũng bao chuyện trên trời dưới đất, rồi cũng màn trêu đùa nhau được tái hiện lại sau hơn 2 năm gián đoạn, nhưng tuyệt nhiên cả hai không dám đụng chạm vào những “chỗ” mà trước đây hai mẹ con mình từng đụng chạm. Có một cái gì nó ngăn cách chúng ta, nó không như trước nữa. Có thể là do chúng ta đã biết là chúng ta sẽ đi bước đi còn cao siêu hơn bước đi mà chúng ta đã từng đi khi trước, nhưng để đi được bước đi cao siêu đó phải cần một ngọn lửa khơi mào.
Mẹ nhóm than để kiếm ngọn lửa bằng cách đang vui đùa mẹ ngừng lại một cách đột ngột, mẹ nhìn con với một ánh mắt mà theo chủ đích của mẹ là một ánh mắt đầy yêu thương và gọi mời với bờ mi khép hờ với ánh mắt soi thẳng vào con.
Đang vui đùa thấy mẹ ngừng lại và nhìn con như vậy, thấy con có vẻ lúng túng và cúi đầu không dám nhìn vào mắt mẹ, mẹ khẽ nâng mặt con lên và một lần nữa rót ánh mắt ấy vào mắt con, con è dè đáp trả bằng ánh mắt rụt rè đến phát tội, “nhìn đi con”, sau câu nói đó của mẹ, con mới mạnh dạn đưa đôi mắt của con chìm sâu vào sự mơn trớn bằng đôi mắt của mẹ, mẹ thú thật nếu như mẹ có phép màu để làm cho con không ý thức được mọi thứ xung quanh thì mẹ sẽ thi triển ngay phép màu đó để rồi mẹ sẽ hôn lên môi con một cái hôn mang tính ngấu nghiến, một cái hôn mang tính khát khao. Nhưng không, mẹ không có phép màu ấy, và mẹ cũng không đủ dũng cảm để thực hiện cái hôn ấy, mẹ chỉ dám đưa miệng mẹ lên hôn nhẹ lên mắt con, cho dù cái miệng của mẹ nó cứ muốn đi xuống bờ môi của con chứ nó chẳng muốn nằm lên đôi mắt của con.
Mẹ: Mẹ cảm ơn con…
Con: Ư ư ư… cảm ơn cái gì hả mẹ.
Mẹ: Ờ ờ ờ…
Một cái với tay, một tiếng “tách” và cả phòng ngủ chìm hẳn vào bóng tối, Mẹ kéo tay con đặt lên ngay lông mu của mẹ, lông mu được che bởi chiếc váy hai dây “mẹ cảm ơn con vì điều này”, nói và kéo ngay con sát vào cơ thể mẹ, mẹ vén váy và đặt tay con trực tiếp lên mặt của em bé, da chạm da, thịt chạm thịt.
Mẹ: Mẹ thích, và mẹ biết con cũng muốn, đừng sợ gì cả. Tiếp con nhé?
Con: Dạ… ạạạ!
Sau tiếng dạ của con là chiếc váy hai dây nó rời khỏi thân thể mẹ, cộng thêm một cái vít cổ con vào bộ ngực ngồn ngộn lửa của mẹ “bú và liếm nó đi con, mẹ cho”
Một bờ môi chạm vào vú phải của mẹ trong hơi thở run run, một bàn tay từ dưới bướm mẹ được con điều chuyển lên trợ chiến trên cứ điểm còn lại, bú và xoa, mẹ cảm nhận thao tác đó của con không đến nổi là tệ, vì mẹ lắng nghe được nhịp nứng của mẹ nó hòa nhịp với những cái nút và cái xoa của con, mẹ hưởng ứng bằng cách ngẩng đầu lên liếm vào một bên má của con, và cả những cái liếm của giống cái khi động đực cũng được mẹ thi triển trên dái tai của con, vừa liếm vừa luồn tay vào phía sau lưng con, xoa và vuốt lưng con từ trên xuống dưới, rồi len dần vào trong quần con mà bóp hai bờ mông của con.
Con thở mẹ thở, những cái thở không phải vì mệt, mà đó là những cái thở mang tính động dục của bản năng, mẹ tìm cách đẩy lưng quần của con xuống, nó rất dễ vì nó là Pijama mà lị, cộng với sự trợ giúp về hình thể của con, pajama không còn che phủ xác thịt của con nữa. Một cái trở người của con, con nằm úp lại và nằm hẳn vào vòng tay của mẹ.
Mẹ nóng nhưng lại cảm nhận da thịt của con rất mát, trong khi con đang mãi hì hục với hai núi đôi của mẹ, thì mẹ chuyển từ nắn bóp hai bờ mông của con sang việc tiếp cận ngã ba của con từ đằng sau tiếp cận tới. Một cái chạm vào bìu dái của con, nó săn chắc như là đá tảng, với với ngón tay hết cỡ thì chạm tới chân của cột chống trời, một cảm giác là cứng ngắc, cứng như bàn thạch, một tay vuốt vuốt bìu dít và chân cột chống trời của con, một tay mẹ cầm lấy tay con vào kéo hẳn về phía dưới, đặt hẳn lên cửa miệng của em bé…
“Làm như hôm qua và một ngón tay thôi con nghe”
Bàn tay ma thuật của con lại bắt đầu thi triển trên bề mặt âm hộ của mẹ, những cái xoa xoa nắn nắn toàn bộ âm hộ làm cho mẹ bắt đầu đi vào cao trào của sự hứng tình, ngón tay con bắt đầu xoáy vòng ngoài khe nứt, sự xoáy vòng của ngón tay con cộng với sự bôi trơn của dâm thủy từ vết nứt rỉ ra nó biến thành những vòng xoáy xoáy quanh cái rốn vũ trụ mang tên là cửa mình, khi những vòng xoáy đó tan biến trên cửa mình của mẹ thì cũng là lúc mẹ cảm nhận được ngón tay giữa của con đang bắt đầu đi vào khe nứt, mặt mẹ nóng bừng bừng song hành với nó là một cái cảm giác sung sướng khi ngón tay của con chạm dần vào thành âm hộ và đâm thẳng vào âm đạo.
“Miết nhẹ lên phía trên đi con, đó đó miết vào đó và kéo ra kéo vào đi con, mẹ sướng lắm con ơi”
Con thực thi mệnh lệnh như một cái máy, ngón tay con vào ra cửa mình mẹ với tốc độ vừa phải, nhưng những cái miết của con vào đúng ngay điểm G của mẹ làm cho mẹ sung sướng đến phát điên phát dại, có cảm tưởng như toàn bộ cảm giác của mẹ giờ đều nằm ngay chính giữa lỗ âm hộ.
Mọi thứ nội tại trong cơ thể mẹ giờ tập trung hết vào lỗ Ɩồŋ, từ các giác quan cho đến hệ thần kinh đều hội tụ về nơi đó, máu cũng dồn về làm cho âm hộ của mẹ căng phồng như một chiếc bánh bao. Khi con người ta cần thiên về lý trí thì máu sẽ đổ dồn về não, còn khi con người ta thiên về bản năng dục vọng thì máu nó lại dồn về cái lỗ Ɩồŋ ma quái.
Máu ở não giờ rất kém phân so với máu dồn cho cái khe nứt ma quái nên mọi đắn đo, mọi suy nghĩ đều tan biến theo những khoái cảm ẩn sâu bên trong cái khe nứt ấy.
Mẹ đột nhiên ôm lấy đầu con, rồi kéo con lên và hôn con một cách ngấu nghiến, kệ vú mẹ đi, mẹ không cần con mơn trớn nữa, mẹ đã đạt độ hứng tình đến mức điên dại rồi con ạ.
Hôn con ngấu nghiến, hai tay giữ lấy mặt con, con bỡ ngỡ vì có lẽ không quá rành về lĩnh vực này nên con chỉ giơ miệng ra chịu trận, ngậm lấy môi con, mút môi con rồi truyền nước miếng qua miệng con, hôn mãnh liệt rồi chuyển qua hôn một cách hờ hững mang yếu tố gợi tình, rồi lại chuyển qua chế độ mãnh liệt, có vẻ con cũng hết bỡ ngỡ và cũng biết cách thích ứng, cũng biết ôm lấy mặt mẹ, rồi cũng chà môi chà miệng lên mặt mẹ như mẹ đã từng làm với con, con lấy tay ôm lấy mặt mẹ, mặt đối mặt còn mẹ thì thò tay xuống khám phá thân dưới của con, một đám rễ cây với lông lá cũng đã đi xa hơn với khái niệm “lún phún lông”, trên đám rễ cây chưa đến kỳ quá rậm rạp đó lại có một thân cây cứng cáp với sự gân guốc đến không ngờ, môi con và tay con mơn trớn khuôn mặt mẹ, còn mẹ thì nắm chặt lấy thân cây của con vào lòng bàn tay, rồi bắt đầu mơn trớn nó, dịch nhờn đầy ắp phía đầu khấc, qua sự ve vuốt của mẹ dịch nhờn đó nó bao phủ hoàn toàn thân cây từ đầu cho đến gốc.
Mẹ biết rằng thời khắc chin muốn đã điểm, ôm lấy thân con mẹ kéo cả người con chồng lên người mẹ, mẹ lựa thế dang chân để chuẩn bị cho thân cây của con đâm toạc khe nứt nhầy nhụa nước nhờn, nhưng cái kéo rất mạnh của mẹ làm con bất ngờ và mất kiểm soát, và trong lúc con tìm kiếm sự thăng bằng cho cơ thể thì bàn tay phải của con úp hẳn vào giữa mặt của mẹ, cái bàn tay vừa xâm nhập vào âm hộ của mẹ, chính là nó, nó cho mẹ một cảm nhận trong luồng khí mẹ hít vào có một mùi, đó là mùi rất Tanh.
Có lẽ nào? Có lẽ nào sự kiện lại đến không đúng lúc??? Thường thì của mẹ chỉ có mùi hương rất nồng mà thôi, sao có thể là mùi tanh được cơ chứ? Trong khi con hồ hởi chủ động, chuẩn bị cầm “cái đó” để định vị chỗ vào, thì mẹ nói khẽ…
“Khoan đã con, từ từ đã”
Lật người con xuống, mẹ mang cả cơn hứng tình trong người và đi vào nhà tắm, bật đèn lên và trên người mẹ lác đác vài vệt đỏ nhạt, banh rộng em bé ra và cúi xuống, ôi thôi, em bé có rất nhiều máu. Hứng tình liên tục gây biến đổi nội tiết và những gì khoa học đã từng nói đã được chứng minh, trứng rụng sớm và kỳ kinh của mẹ đến sớm hơn gần một tuần, hèn gì cả ngày mẹ tưng tức ở phần âm hộ. Nhưng không sao, lửa đã nhóm và chúng ta vẫn phải cháy. Dội nước toàn thân, nhưng không lau rửa cửa mình, mẹ tắt điện vào nói vọng ra…
“Vào đây đi con”
Sau tiếng gọi mấy mươi giây, con cũng mò mẫm bước vào, xả nước cho con từ mặt đến chân mẹ làm trong bóng tối…
“Con kỳ thật kỹ từ trên xuống dưới đi con”
Em kỳ cọ, mẹ vội hỏi thêm…
“Từ trước đến giờ cái này của con có bao giờ đi tiểu rát hay sưng gì không”
Khi nói đến “cái này” thì tay mẹ tạm nhẹ vào hạ bộ của con để cho con hiểu, mẹ nhận được câu trả lời…
“Dạ không”
Dạ không, có nghĩa là không hề viêm nhiễm, mẹ sẽ ít bị nguy cơ viêm nhiễm khi quan hệ trong lúc em bé đến kỳ. Mẹ bật điện, đưa cho con chai vệ sinh mà mẹ hay dùng để vệ sinh em bé và nói nhanh…
“Con dùng cái này rửa nó thật kỹ, xong tắt điện và ra với mẹ nghe con”
Nói xong mẹ không dám nhìn con mà quay cái mông tròn lẳn không chút mảnh vải về phía con rồi đi ra với sự đung đưa của hái bầu vú. Mẹ ra nhanh và con cũng ra sau đó không quá chậm trễ, và hai tấm thân trần trụi lại quấn chặt lấy nhau, “đừng đụng vào “chỗ ấy” của mẹ nghe con”, con không thể trả lời vì mẹ đã khóa môi con rất chặt, con bị động còn mẹ là chủ động trong đêm nay, sờ bìu dái, vuốt dương vật là hành động duy nhất của hai mẹ con mình trừ những nụ hôn ở phía trên vùng chỉ huy cơ thể của chúng ta. Rất nhanh, thân cây lại nhả ra nước, vẫn hiện tượng khó lòi đầu khấc, mẹ phải vuốt nhẹ cho nó lòi ra, rồi cầm lấy nó chà lui chà tới trên lỗ âm hộ của mẹ, cảm nhận được là quá đủ để giao hoan, mẹ đưa thẳng đầu khấc của con vào ngay chính lỗ của mẹ, con cũng phối hợp nhịp nhàng và xâm chiếm mẹ một cách ngon lành. Hết nhiệm vụ dẫn đường cho hỏa tiễn xâm nhập trận địa, mẹ ôm chặt lấy cơ thể của con, con thì vẫn vào vào ra ra một cách nhẹ nhàng lần đầu con đã từng nhẹ, con nhẹ nhàng nhưng với mẹ đó là sức nặng ngàn tấn đang dí chết cái lỗ Ɩồŋ ngứa ngáy đến căng người, hết ôm con trong lúc con đã tập trung nhấp nhịp, mẹ lại kéo đầu con rồi dí miệng con vào vú mẹ và ra chỉ thị…
“Hôn nó đi”
Bắt con làm hai việc một lúc, mẹ vừa được no nê về cảm giác sướng, con lại dễ bị phân tâm để có bài tập nhằm làm kéo dài thời gian khi khúc cây xâm nhập âm đạo của đàn bà. Lần thứ hai có khác, chất lượng được nâng cao hơn hẳn lần đầu tiên của con, cũng có thể thời gian khởi động nó không dài lê thê và mang tính lén lút nên dương vật của con nó không bị căng thẳng như lần đầu, lần này mẹ đủ thời gian để cảm nhận sự sung sướng của do những cái nhấp nhả của bạn tình của mẹ thao tác trong âm hộ của mẹ, mẹ bắt đầu thở hổn hển theo từng nhịp nhấp nhả của con, cơ thể mẹ bắt đầu đi dần về sự căng cứng, mẹ sướng đến điên người từ những tác động của con trong âm hộ mẹ, mỗi cái nhấp là bộ não của mẹ nó nhức nhối với từng cơn sướng, “sướng nhức óc” có lẽ là cụm từ để diễn tả cái cảm giác tuyệt vời như thế này. Mẹ thở gấp còn con thì thở hồng hộc, có vẻ như con cũng sắp đến lúc tàn cuộc chơi, mẹ vội công người quắp hờ hai chân vào thân người con, rồi thủ thỉ trong hơi thở gấp…
“Tăng tốc độ lên con”
Sau “lên con” là tiếng nhóp nhép giữa dương vật và âm đạo bắt đầu tăng nhịp, nhịp tăng dần và cái dâm cảnh với nước nhờn của mẹ, cộng nước nhờn của con, và… cộng thêm máu kinh của mẹ, cả ba nó hòa quyện vào nhau để phục vụ cho cuộc ân ái của chúng ta, nó làm cho mẹ đặt chân tới ranh giới của sự lên đỉnh, chỉ còn cách vạch có vài mili giây mà thôi, mẹ buông hẳn chân ra, buông hẳn tay ra, để cho con và cho chính mẹ được tự do ở mức tối đa nhất. Phải thoải mái nhất để cùng nhau vượt đỉnh, hai tay mẹ bíu chặt vào ra giường rồi đưa luôn lời chỉ dẫn cuối cùng…
“Nhanh, Mạnh, Kết Thúc Đi… Mạnh Lên”
Kết thúc từ Lên là những cái giã liên hồi của con vào lỗ Ɩồŋ của mẹ, không còn có nghe tiếng nhóp nhép như thường lệ mà thay vào đó là tiếng động vang cả phòng ngủ, những cái nhấp vừa mạnh vừa liên hồi nó giáng vào cái âm hộ sắp đông đá của mẹ nó đồng hành cùng tiếng thở hồng hộc hồng hộc của con, rồi đồng thanh và những tiếng kêu trong dục vọng…
“Mẹ sướng con ơiiiii”
“Mẹ ơiiiii… hơ hơ hơ”
Mẹ co quắp cả toàn thân, cái sướng làm cho cơ thể mẹ nó giật giật liên hồi, những cái giật và khuyến mãi thêm mồ hôi ướt đẫm toàn thân, và chính quả là phía ngoài lỗ Ɩồŋ là sự bê bết dâm thủy và cả máu, còn phía trong Ɩồŋ mẹ là một mớ dâm thủy, máu kinh, và cả hàng sa số giọt tinh trùng mà con dâng hiến. Hôm nay mẹ không sướng theo kiểu chết ngất đi, mà tận hưởng sự sung sướng với những gì mình ý thức được, khi cơn sướng nó kéo dãn toàn bộ cơ thể mẹ là cũng lúc mẹ bật khóc ngon lành, khóc không phải vì đau đớn hay tủi nhọc mà đơn giản chỉ là vì quá sướng con ơi, đàn bà khóc vì đạt cực khoái không phải là chuyện hiếm. Một đêm sướng và một đêm để cho mẹ có nhiều chiêm nghiệm khác lạ trong chuyện gối chăn. Cái gì cũng vậy, không có gì là bất biến, và cơ thể mẹ cũng thuộc vào phạm trù “cái gì” đó, nó có những phản ứng khác nhau bởi những tình huống khác nhau, và lên đỉnh cũng có nhiều cách lên đỉnh.
Không như đêm trước, đêm nay không thể để vậy mà ôm nhau ngủ, mẹ vào tắm, rồi đến lượt con tắm, cũng không có đèn để mẹ che giấu những vết đỏ không đáng có đêm nay, trong khi con tắm thì mẹ bật đèn phòng ngủ và dọn dẹp chiến trường của chúng ta, ngay nơi mông mẹ đặt, chính nơi cửa mình mẹ ngự trị, trên ga giường có động lại một vết lớn vừa có màu trắng vừa có màu đỏ, trắng là của con, đỏ là của mẹ, vì sự thăng hoa xác thịt của mẹ con mình nên mới có chuyện trắng và đỏ gặp nhau rồi hòa quyện vào nhau.
Vậy đó, diễn tiến tiếp theo như lời mẹ hứa trong đầu ở lần đầu tiên nó đã kết thúc bằng giấc ngủ sâu trong thơm tho của mẹ con mình. Ngày sau sẽ ra sao mình sẽ tính tiếp con nhé.
Chuyện đến tháng của phụ nữ thì ai cũng phải kiêng cữ, có thể sự thay đổi chu kỳ nó làm bất ngờ người trong cuộc nên khi lên đỉnh điểm của sự thèm khát thì nhắm mắt cho qua để mà hành sự nhằm thỏa mãn cơn khát của bản thân mình, chứ kiêng cữ việc quan hệ là việc bắt buộc phải làm nhằm đảm bảo sức khỏe sinh sản cho mình, và cả vấn đề vệ sinh này nọ.
Mẹ treo những cơn thèm khát của mẹ lại, và cũng là để thực hiện những gì mẹ mong muốn với ý nghĩ là có lợi cho bản thân con. Treo “tiểu lỗ đen của vũ trụ” và kỹ lưỡng chọn cho con một bác sĩ chuyên khoa Nam Khoa ở một bệnh viện cỡ lớn, bác sĩ Nam Khoa ngoài việc có tay nghề cao trong vấn đề sức khỏe của nam giới họ còn có nhiều am hiểu về tâm sinh lý của nam giới, đặc biệt là nam giới lứa tuổi như con. Trong tâm trí mẹ nghĩ là như vậy, còn có như vậy hay không thì cũng khó mà khẳng định, chỉ khi nào có kết quả từ chính con thì mẹ mới biết được là mình lựa chọn như vậy có đúng hay không?
Một cuộc hẹn trước với bác sĩ tại phòng khám tại gia của bác ấy, gọi là bác nhưng thật ra cũng là một người rất trẻ, rất trẻ so với mẹ, cuộc trao đổi thì cũng xoay quanh việc đầu rùa của con khó thoát khỏi lớp da bao bọc ở phía ngoài và vấn đề kiến thức về sức khỏe sinh sản cho những người lứa tuổi như con. Rồi một lần khám sơ bộ để xác định là có nên can thiệp dao kéo đối với của quý của con hay không?
Và quyết định là sẽ can thiệp dao kéo, đồng thời hằng ngày con sẽ đến phòng khám để vệ sinh thay băng và bác sĩ sẽ nói chuyện này nọ với con, mỗi ngày sẽ là một tiếng đồng hồ vào buổi tối. Mẹ giữ gìn cho mẹ, con thì vừa hoàn thiện vũ khí của con, vừa hấp thu thêm nhiều kiến thức về chuyện của người sắp lớn, thời gian đâu đó phải trên 3 tuần kể từ ngày can thiệp bằng dao kéo.
Thời gian 3 tuần là thời gian kiêng cữ sau tiểu phẫu, chứ thật ra việc chăm sóc vệ sinh để tránh phù nề và nhiễm trùng thì đâu đó chỉ hơn một tuần mà thôi, một tuần để mẹ thải ra cái nhụy hoa không được thụ phấn khỏi em bé của mẹ và một tuần để da liền da thịt liền thịt của con. Và cái thời gian gần một tháng đó cũng là cách kiểm chứng xem chúng ta sẽ có thể kiềm tỏa được bản năng của mình nếu cần phải kiềm chế hay không?
Xem khả năng chúng ta sẽ có thể dừng lại điều nên dừng hay không? Và quả thực thời gian tuy là ngắn, tuy là có nhiều điều kiện để chúng ta không lao vào nhau trong cuộc chơi mang đầy bản năng nhưng kết quả theo mẹ nghĩ là chúng ta sẽ dừng lại được nếu thật sự cuộc sống nó đòi hỏi chúng ta phải làm vậy. Gần một tháng chúng ta ở cạnh nhau nhưng thật sự không có cái gì gọi là dục vọng hết cả, ngoài những cái ôm tay, những cái vuốt mặt và những nụ hôn vào trán.
Tất nhiên sự việc tốt lành như vậy không phải tự nhiên mà có, mà mẹ phải nói rõ cho con những gì chúng ta phải thử nghiệm sau cái đêm Ba Hòa Làm Một Và Nước Mắt Của Đàn Bà đó. Một tuần của mẹ và một tuần của con cũng trôi qua rất nhanh với bao việc phải làm vì cơm áo gạo tiền, với việc mỗi tối chở con đi thay băng và chở con đi hấp thu những kiến thức mà vị bác sĩ Nam Khoa kia truyền đạt.
Cái công đoạn chở con đi rồi chờ con xong việc với bác sĩ nó chấm dứt bằng một lần bác sĩ gặp riêng với mẹ sau khi vệ sinh cho con và nói chuyện với con. Bác sĩ thông báo là mọi việc của con đã ổn định, không cần phải đi tới đi lui làm gì nữa, sau khi trao đổi xong xuôi, bác sĩ có nói với mẹ một điều mà làm mẹ lạnh cả xương sống.
Bác sĩ: Chị ạ, người lớn chúng ta đôi khi quá chủ quan, chứ trẻ em lên 7, lên 8 đã tò mò và hiểu được đôi chút chuyện thuộc về người lớn rồi. Nhất là những em trai, chúng ta nghĩ ở cái tuổi đó chúng chưa biết gì thì quả thực chúng ta đã rất sai lầm. Đến độ tuổi đó các em nên được ngủ phòng riêng, mà ở độ tuổi đó mới cho ngủ riêng thì cũng quá trễ so với những gì người phương Tây làm, nhưng muộn còn hơn không…
Có thể câu chuyện mà bác sĩ đề cập tới nó chỉ là việc bác sĩ nói một cách tự nhiên, nhưng với hoàn cảnh mẹ con mình thì mẹ lại không thấy tự nhiên một chút nào, có tật giật mình, nên nghe bác sĩ nói vậy tự nhiên trong người mẹ có một sự sợ hãi, có khi nào con lại kể chuyện của chúng ta với bác sĩ hay không? Mẹ quá chủ quan nên quên mất việc dặn con giấu kỹ cái chuyện “động trời” kia. Xong cuộc nói chuyện ngắn ngủi đó mẹ đi với con từ phòng khám ra chỗ đậu xe với tâm trí bao trùm nỗi sợ hãi.
Mẹ: Con có tâm sự với bác sĩ chuyện mấy đêm kia giữa mẹ con mình không con?
Con: Dạ không, bác sĩ chỉ nói với con chuyện gọi là sức khỏe sinh sản, rồi cách bảo vệ mình, rồi chuyện sinh em bé, chuyện người yêu, lấy vợ sau này…
Mẹ: Bác sĩ có hỏi gì con nhiều không? Có hỏi gì về hoàn cảnh của gia đình mình không?
Con: Dạ bác sĩ có hỏi là con có phòng riêng hay không? Có thích bạn gái nào chưa???
Mẹ: Chỉ những câu hỏi như vậy thôi hả con?
Con: Dạ, mẹ.
Mẹ thở phào nhẹ nhõm và đưa con về trong những suy nghĩ mông lung. Bác sĩ đã thực hiện quá tốt nhiều điều cho con, nhưng có lẽ mẹ cũng nương vào đó để mẹ con mình tâm sự với nhau nhiều hơn, chứ thực sự việc liên quan tới câu chuyện người lớn thì giữa hai chúng ta chỉ có những tiếng thở hổn hển gấp gáp và những cơn co giật của cơ thể chứ chúng ta chưa hề trao đổi với nhau một lần nào.
Một tuần cho khe nứt của mẹ hoàn toàn sạch sẽ và một tuần cho cơ thể của con lành lặn sau tiểu phẫu chứ chưa hoàn toàn bình phục để thực hiện những thao tác mang tính cọ xát mạnh. Theo mẹ tìm hiểu thì đâu đó phải thêm hai tuần nữa, con mới có thể thực hiện được những gì trời giao cho giống đực.
Một đêm, sau khi hai thân thể chúng ta không ở quá xa nhau trên giường, mẹ nắm lấy tay con và bắt đầu mở miệng thay vì hổn hển thở và co giật cơ thể.
Mẹ: Bác sĩ đã nói cho con hiểu hết những gì mà con cần hiểu về tuổi mới lớn chưa con?
Con: Dạ bác sĩ nói nhiều lắm mẹ ạ, nhưng con thấy bác sĩ nói chưa đủ…
Mẹ: Có gì mà chưa đủ nữa, nguyên một tuần hai bác cháu trao đổi mà.
Con: Dạ… nhưng… nhưng con thấy có nhiều cái bác sĩ không nói, có nhiều cái con biết mà bác sĩ không có hề đề cập với con, con lại sợ không dám hỏi…
Mẹ: Con biết mà bác sĩ không biết, không nói? Con biết những gì và biết từ đâu???
Con: Dạ…
Mẹ: Con nói cho mẹ xem nào, đừng sợ, có nhiều chuyện khó làm, mà mẹ con mình đã làm, giờ có gì con cứ nói với mẹ, đừng sợ gì cả, mẹ con mình chia sẻ với nhau mà.
Con…
Me: Mạnh dạn lên nào, nói đi con, có gì thắc mắc cứ nói đi.
Con: Con với mấy bạn biết được nhờ mấy anh ở lớp trên khi đi chơi bóng đá.
Mẹ: Là sao con?
Con: Dạ… những lúc trước lúc đá bóng hoặc sau khi đá bóng, chúng con có ngồi chơi với nhau, có đọc truyện và xem phim về “ấy ấy”, mấy anh có ipad, có Samsung Galaxy…
Mẹ: Sao bọn con lại hư vậy, mẹ đã không cho con dùng điện thoại với máy tính riêng, để con không dính vào mấy chuyện như thế này. Thế đọc truyện và xem phim lâu chưa???
Con: Dạ…
Mẹ: Con xem lâu chưa Hưng, nói mẹ nghe đi nào? Lâu chưa?
Con: Dạ, hơn một năm rồi… con xin lỗi, con thấy mấy bạn với mấy anh xem, con cũng tò mò xem theo… con… con…
Mẹ: Được rồi, chuyện như thế này là lỗi ở mẹ, đáng lẽ phải chỉ bảo cho con sớm hơn, phải cho con gặp bác sĩ sớm hơn, nhưng giờ con biết quá những gì con phải biết rồi, giờ con phải nghe theo lời bác sĩ đã dạy bảo cho con nghe chưa con, còn mấy truyện và phim kia nó sẽ hợp với con khi con thêm vài tuổi nữa.
Con: Dạ… ạ… ạ! Con xin lỗi.
Mẹ: Có phải những hành động “Tò mò kia” đối với mẹ, là do con đọc truyện và xem phim đúng không?
Con…
Mẹ: Chuyện mẹ con mình làm là sai trái đó con, nếu người ta biết người ta sẽ lên án và nguyền rủa mẹ đó, vì xã hội không cho phép việc quan hệ giữa người thân, việc quan hệ chỉ là đúng đắn khi là vợ chồng với nhau mà thôi. Mẹ sai lầm con ạ, mẹ sai vì bị cuốn theo sự “tò mò kia” của con. Con hiểu không?
Con…
Mẹ… Chuyện giữa mẹ con mình phải dừng lại vì mẹ con mình làm vậy là không đúng, đồng ý là việc quan hệ nam nữ nó cũng như nhu cầu ăn uống, hít thở này kia. Nhưng xã hội không cho phép việc quan hệ giữa những người thân thích của nhau, vì nó phá vỡ hết tất cả mối quan hệ trong gia đình, gây ra nhiều khổ đau vô cùng tận, con nên nhớ là việc quan hệ với nhau nó mang tính nhu cầu của xác thịt, chứ không phải là tình yêu này kia đâu con nhé.
Nó cũng như việc nhịn ăn nhịn uống vậy, khi thấy món ăn gì, thức uống gì nó gây hại cho mình và cho những người xung quanh mình thì mình phải bắt buộc dừng lại. Sau này con lớn lên con sẽ có người yêu, có vợ, lúc đó con sẽ quan hệ một cách thật sự với người yêu với vợ. Chứ việc quan hệ giữa hai mẹ con mình nó sẽ là thảm họa khi người khác biết được… vv… Con hiểu ý mẹ nói không Hưng?
Con: Dạ… Con hiểu ạ.
Mẹ: Vậy nếu mẹ con mình dừng lại con thấy đúng hay sai nào?
Con: Dạ… đúng mẹ ạ!
Mẹ: Ừ, con hiểu biết nhiều rồi đó, dừng lại là đúng nhất, để mẹ con mình không bị hậu quả, không bị thiên hạ người ta chê cười, bị người thân lên án và xa lánh. Dừng lại và đừng nghĩ gì nhiều, đừng ghen ghét với ai hết, thêm vài năm nữa con sẽ có người yêu, rồi lấy vợ. Còn sau này có người yêu, có vợ thì nên nghe theo những kiến thức mà bác sĩ đã chỉ bảo cho con. Con nghe?
Con: Dạ.
Mẹ: Nhớ nghe con, mẹ con mình sẽ dừng lại trong thời gian tới, con cứ giữ nó như là bí mật của mẹ con mình, xem như đó là việc mẹ không thể kiềm chế được trước những gì con gây ra với cơ thể mẹ và mẹ đã sai lầm khi đi theo cảm xúc của mình, mẹ đã vô tình đưa mẹ con mình vào con đường sai trái. Lúc nào dừng lại thì con hãy cứ xem như đó là sai lầm của mẹ con mình và mẹ con mình đang sửa sai. Đừng luyến tiếc hay đừng ghen tị gì với ai khi họ ở bên cạnh mẹ. Mẹ cũng sẽ làm như vậy, sẽ vui hơn khi có có người yêu, có vợ.
Con: Dạ con biết rồi mẹ ạ.
Mẹ: Ừ, mà con đã đọc những truyện gì để phát hiện là bác sĩ nói chưa đầy đủ vậy, mạnh dạn nói cho mẹ nghe xem nào.
Con: Da… dạ, tụi con đọc truyện Cô Giáo T, Nốt Ruồi…
Mẹ: Vậy con thấy có gì khác với những gì bác sĩ nói với con???
Con: Dạ… Bác sĩ nói không kỹ như trong truyện, không có hướng dẫn như trong truyện mẹ ạ.
Mẹ: Trời ơi… sao bác sĩ nói những chuyện quá tỉ mỉ như mấy truyện viết cho người lớn được hả con? Tuổi các con chưa thể được tư vấn tỉ mỉ đến mức độ như vậy được. Con biết những điều quá tỉ mỉ đến mức như vậy là quá sớm, mà con nghĩ lại mà xem, chính vì con biết quá sớm, và quá tò mò nên giờ cả hai mẹ con mình đều đi vào con đường mà xã hội không cho phép.
Con…
Mẹ: Mà con đọc truyện như vậy lâu rồi, và cũng đã có trải nghiệm rồi, giờ ngừng lại nhé, để sau này thành người, có người yêu, có vợ rồi sẽ ấy tiếp nhé?
Con…
Mẹ: Con có nghe không?
Con: Dạ…
Mẹ: Con có tò mò chuyện gì nữa không? Trong mấy cái truyện mà con đọc đó con có tò mò gì nữa không? Hôm nay con nói thật với mẹ đi, sau hôm nay mẹ không có nói gì với con nữa đâu đấy, mẹ muốn hiểu rõ tâm tư và suy nghĩ của con.
Con…
Mẹ: Sao con? Nói mẹ nghe nào, con đang nghĩ cái gì và muốn làm gì khi nghĩ về những điều con đã đọc được, những điều mà đáng lẽ con chưa nên biết???
Con… dạ… trong truyện có nói về hôn “chỗ ấy”…
Mẹ: “Chỗ ấy” là chỗ nào?
Con: Là hôn “phía dưới” đó.
Mẹ: À, Mẹ không biết quá nhiều về cái đó, nhưng… nhưng mẹ đọc báo có nghe nói là sẽ bị ung thư lưỡi, ung thư họng gì đó nếu “chỗ ấy” nó có bệnh tật đó con, không phải cứ tò mò rồi hôn lung tung vào những người đang bị bệnh ở “chỗ ấy” đâu. Truyện là truyện, chứ ra đời nóc có nhiều cái phức tạp lắm, nó lại là truyện dành cho người lớn, không phù hợp với lứa tuổi như con. Con nên cẩn thận chuyện này kể cả với bạn gái hay vợ sau này. Muốn làm gì cũng phải tìm hiểu về sự sạch sẽ của cái đó.
Con…
Mẹ: Có vẻ như con vẫn còn tò mò rất nhiều điều mà con chưa được thỏa mãn, cứ nói ra những thắc mắc của con về chuyện đó với mẹ đi, những gì con trải qua có gì khác với những gì con biết và con mường tượng??? Con mạnh dạn nói, còn mẹ sẽ lắng nghe.
Con…
Mẹ: Nói đi nào, có gì đâu nữa mà con phải sợ, nói đi mẹ nghe.
Con: Con… con… con muốn hôn “chỗ ấy” xem nó có đúng như vậy không? Mà sao con thấy khác nhiều cái như trong phim lắm.
Mẹ: Phim??? Phim gì???
Con: Dạ con không biết, bọn con chỉ xem mấy phim do mấy anh mở ra thôi, chỉ thấy ghi là Em Yêu 1, Em Yêu 2… Em Yêu 10…
Mẹ: Mẹ đã nói với con rồi, mọi thứ trong truyện hay trong phim nó khác với đời thực, không phải cái gì cũng giống như nhau đâu con ạ, đừng có sa vào những điều như thế để rồi bỡ ngỡ trong thực tại.
Con: Dạ, con thấy khác lắm, trong phim đó, cái chú kia chú làm nhiều cách lắm, lại làm mạnh lắm lắm luôn, còn cái cô kia thì rên lớn lắm, la lớn lắm, chứ không phải… chứ không phải…
Mẹ: Chứ không phải… sao…
Con: Chứ… chứ không nằm im như… như…
Mẹ: Ơ… ơ, à mẹ hiểu rồi. Thôi kệ đi con, mỗi người mỗi kiểu, mỗi hoàn cảnh khác nhau nó sẽ có nhiều điều diễn ra khác nhau.
Con: Dạ… ạ… ạ!
Mẹ: Thôi, khuya rồi, mẹ con mình nói chuyện với nhau như thế mẹ thấy cũng đủ rồi, lớn lên có người yêu có vợ, con sẽ trải nghiệm nhiều hơn, giờ mẹ con mình ngủ, con nhớ đừng đụng chạm gì mẹ và cũng đừng có làm gì “cái ấy” của con nghe, nó cần thời gian để lành hẳn đó.
Con: Dạ.
Mẹ: Ngủ ngon đi con, mẹ sẽ cân nhắc vài chuyện, đừng nghĩ gì nhiều, quan trọng là con hiểu được là chuyện của chúng ta không thể kéo dài mãi, vì nó hoàn toàn là sai trái.
Một khoảng thời gian không quá dài mẹ không chìm trong sự điên dại, không chìm trong sự điên cuồng mang tính thú vật trong con người mẹ, nhưng không có nghĩa mẹ đã trở thành một con người đúng khuôn mẫu, vẫn còn đó sự tò mò của mẹ về vấn đề mà mẹ chưa từng biết trong hơn một nửa đời người của mẹ, đó là sự không giới hạn trong vấn đề tình dục, có quá nhiều điều về tình dục mà trước đó mẹ không hề biết, không hề mường tượng được về nó.
Có lẽ cái ý trẻ không chơi bời đến già mới đổ đốn, nó phù hợp với hoàn cảnh của mẹ. Nếu không có hoàn cảnh ngày hôm nay thì mẹ không hề biết tình dục nó có rất nhiều cung bậc để biến tấu, từ các tư thế đến các ngôn từ khi ái ân, từ màn khởi đầu cho đến màn kết thúc, nó có nhiều khâu nhiều hành vi để con người đi đến trạng thái đạt cực khoái làm co quắp cả cơ thể của con người.
Từ trước đến giờ mẹ chỉ trải qua những hành động không có gì gọi là sáng tạo hay đổi mới trong hành vi mang tính dục, chỉ đâu đó những hành động mang tính cổ điển để tìm đến cực khoái mà thôi. Vẫn cứ loanh quanh mấy cái tư thế mang tính bản năng nguyên thủy, cũng những nụ hôn, những cái sờ mó, những màn cởi áo cởi quần mà thôi. Chỉ có chừng vậy, và cũng chính chỉ có chừng vậy nên nó có cái gì đó không thể nói là “nhàm chán”, nhưng nói chung là có cái gì đó nó lặp đi lặp lại, không có yếu tố mang tính “khởi sắc” hay mang tính “mới mẻ” cho dù “cực khoái” mẹ vẫn vươn tới được.
Trong vấn đề này có vẻ như mẹ đã lạc hậu so với “cái biết” của con, “cái biết” chưa phù hợp với độ của của con, “cái biết” chỉ mang tính lý thuyết trong mấy câu chuyện, trong mấy clip mà con xem, chứ chưa phải là “cái biết” mà con đã có cơ hội “thực nghiệm”. Nhưng dù sao thì con cũng “biết” hơn rất nhiều so với mẹ.
Đúng là mẹ có tham gia groups này kia, nhưng không biết sao mấy cái như Cô Giáo T, Nốt Ruồi K… Em Yêu 1… Em Yêu 10… mẹ không hề thấy, nó gây cho mẹ sự tò mò là trong những cái đó nó có gì? Con đã biết những cái gì ở trong đó. Tò mò thì tất yếu sẽ tiếp cận và tìm hiểu. Nhưng với một người không quá mức hiện đại về công nghệ như mẹ, thì việc tìm kiếm trên internet không hẳn là dễ tìm.
Google Cô Giáo T, Nốt Ruồi K… thì mẹ đọc được từ kết quả Google trả về, nhưng tìm “em yêu 1, em yêu 2…” thì lại không có. Lại phải nhờ đến cậu họ của con, lấy lý do là theo dõi xem con có dùng máy tính để truy cập những thứ của người lớn hay không, mẹ hỏi cậu của con là muốn tìm bài viết hoặc phim ảnh liên quan đến chuyện người lớn, đặc biệt là phim người lớn thì phải tìm kiếm như thế nào?
Cậu con tư vấn: Để tìm những cái đó ngoài việc gõ tên cần tìm, còn cộng thêm những từ như “xvideo, xxx, sex, video sex…”, mà chị không theo dõi được đâu, vì người ta có cách để xóa lịch sử tìm kiếm, lịch sử truy cập… chỉ có cách là không cho dùng máy tính, hoặc cho dùng thì phải có công cụ chặn web…
Với lý do vu vơ đó, cộng với những gì cậu con nói, mẹ yêu cầu cậu con giảng giải và hỗ trợ mẹ về thủ thuật cơ bản về internet, về xử lý ảnh đơn giản trong vòng 2 ngày.
Kết quả học hỏi trong hai ngày, cuối cùng mẹ cũng tìm về được “Em yêu 1, em yêu 2…”
Quả thực mẹ đã bỏ phí rất nhiều thời gian của cuộc đời mẹ trong cái được gọi là “nghệ thuật ân ái”, mẹ đã bỏ phí thời gian của mình để rồi không được khám phá những cái tuyệt vời trong nghệ thuật ân ái. Đọc truyện Cô Giáo T, Nốt Ruồi K… mẹ nhận ra quả thực ân ái là một nghệ thuật, những gì được đề cập trong những truyện đó nó rất phù hợp cho những người như mẹ, thậm chí nó còn phù hợp cho mẹ ở cái thời điểm lên xe hoa theo chồng, chứ đừng nói là ở cái tuổi sắp xếp chiều này, giờ mẹ mới biết thì thật sự đã rất muộn, muộn với mẹ nhưng nó thật sự quá sớm với con, sớm đến mức sẽ gây họa cho những người thuộc lứa tuổi như con. Đọc, tìm hiểu trong những truyện đó và mẹ có ao ước được trải nghiệm những gì người ta viết, muốn được hưởng những cảm giác “sung sướng” mà người ta miêu tả. Rồi lại mấy cái video “Em yêu 1, Em Yêu 2…”… sao người ta lại tự do lại thoải mái trong ân ái như vậy cơ chứ? Tiếng rên rất tự nhiên của cô gái, những thế sáng tạo của người đàn ông, những cú tấn công dồn dập của người đàn ông. Quả thực cả hai con người đó họ có được một sự sáng tạo và tự nhiên mà mẹ chưa từng có và mẹ mong ước có được sự sáng tạo tự nhiên đó. Đọc truyện, xem clip làm mẹ thích thú, làm mẹ ước ao, làm mẹ nóng cả người, làm mẹ thấy mẹ bị thiệt thòi…
Quả thực khi con người ta không quá thiếu thốn một cái gì đó, thì người ta sẽ không bị chi phối quá nhiều bởi “cái gì đó”, có thể cơ thể mẹ được no đủ bởi hai đêm “thảm họa” kia, nên sự bức thiết nó không chi phối bản thân mẹ, tính người nó cao hơn hẳn tính vật trong con người mẹ, mọi thứ đi vào “quy cũ” một cách nhẹ nhàng mà không cần phải có cái gì đó phải lời to hành động mạnh, riêng bản thân con, do con biết những gì con đã lén lút làm với mẹ, mẹ đều biết nên giờ con sợ hay sao đó nên con cũng chẳng dám “làm gì” như trước nữa. Tất nhiên việc no rồi thì thời gian nó sẽ sao chúng ta đói lại, giờ ngồi suy tưởng lại thì quả thực là không hề sai, thời gian càng kéo dài ra tính từ cái đêm cuối cùng “em bé” của mẹ được thỏa mãn được no nê bởi “em trai” của con thì cơ thể mẹ lại bắt đầu có hiện tượng “đói” lại, mẹ cảm nhận được sự lớn dần lên của việc thèm muốn được giao hợp, cảm nhận được cái sức nặng ham muốn nó dần dần lớn lên trong mẹ. Nhưng cái sức nặng ham muốn đó nó không phải đạt cực đại một cách tức thì, mà nó tích lũy dần dần theo giờ theo ngày, rồi lại theo tuần… chưa đến mức phải là theo tháng vì tính từ ngày can thiệp vào “em trai” của con đến lúc “em trai” của con hồi phục hoàn toàn nó chưa vượt qua đủ số ngày để gọi là tháng.
Một đêm trong cái thời gian dài vô tận đó, chúng ta có cuộc trò chuyện mang tính người lớn tiếp theo, sau thời gian không quá ngắn chúng ta không đề cập gì.
Con: Mẹ, của con lành hẳn rồi mẹ ạ, bình thường lại rồi và dễ chịu hơn trước.
Mẹ: Ừ, chúc mừng con nghe, nhớ vệ sinh sạch sẽ và bảo vệ thật tốt nhé, bảo vệ để sau này lấy vợ sinh con, sinh cháu cho mẹ đó nghe.
Con: Dạ, Mẹ… Con… Con…
Mẹ: Sao?
Con: Con… con lành rồi đó mẹ.
Mẹ: Ừ, thì lành rồi, mẹ biết rồi, vậy là quá tốt.
Để lại một bình luận