“Mày nghĩ đơn giản vậy sao… giết tao xong thì mày sẽ phải đối mặt với sự đuổi giết của hàng trăm, hàng ngàn thằng… mày nghĩ mày sẽ sống dưới cái lệnh Tử của ông trùm dành cho mày?” Giang cười khinh bỉ nói với Long.
“Trùm… tao sẽ làm ông trùm chứ không phải hắn… tao sẽ ở trong bóng tối… giết từng thằng… rồi khống chế từng nơi… từng nơi một bằng người của tao … bẹp… bẹp… bẹp … hừ… hừ… bẹp… bẹp… ” Long vừa nắc vừa nói với Giang, sức cậu mạnh mẽ nên dư hơi để vừa trò chuyện vừa địt Thơm như thế.
Giang im lặng, kẻ thù trong bóng tối là đáng sợ nhất, gã biết Long có thực lực, không biết giờ hắn mạnh cỡ nào chứ trước kia chưa ai mà gã quen có thể solo lại Long, nghĩ tới một kẻ cứ nhằm chằm chằm sau lưng thì Giang sợ hãi thay cho Boss của mình.
“Hừ… địt chán rồi… bẹp… bẹp… ”Long há miệng cắn mạnh lên cái núm vú hồng hào đã sớm cứng lên của Thơm, nắc thêm vài cái nữa rồi hắn đâm cú cuối lút cán vào xuất tinh bên trong, Thơm cố gắng quặp chân lại để hắn có thể vào sâu nhất, ả mong rằng hắn sẽ tha cho mình nhưng mà ả không nghĩ tới việc mình đã nghe thấy quá nhiều.
“Rắc… ” Một âm thanh vang lên khiến con người ta run lên vì cảm giác lạnh lẽo của cái chết, là âm thanh kết thúc sự sống, âm thanh giết người, Long lên đỉnh cũng là lúc hai tay hắn nắm lầy đầu Thơm vặn một phát khiến ả chết nhanh chóng, đây cũng cái chết nhanh nhất mà Long dành cho ả.
…
“Không… không… đừng… đừng… ” Yến ngoái đầu lại thấy Thơm ngã xuống thì người run cầm cập, ả biết mình cũng phải chịu số phận như Thơm, cố gắng vùng ra khỏi thằng mập, ả chạy nhanh ra phía cửa…
“Bốp… ” Một cú đánh vào đầu kết thúc số mệnh của thêm một hot girl mê tiền, thằng mập cầm cái búa trên tay mà tiếc hận, hắn vẫn chưa chơi đủ mà.
“Tao rất nhân từ với mày rồi… mày định giết những người tao yêu quý nhưng tao không đụng đến gia đình mày… còn giúp mày có được hai cô gái xinh đẹp bầu bạn nơi địa ngục đen tối… tạm biệt Giang … bồ mày tuyệt lắm… ” Long mặc xong quần áo cúi xuống nói với Giang rồi cùng thằng mập ra ngoài, vài phút sau, căn phòng nơi Giang và hai cô bồ của mình ở đã biến thành biển lửa, kết cục của một thằng phản bội như gã cũng xem là còn quá nhẹ cũng vì Long biết ơn gã về bài học đầu tiên mà hắn học được.
…
“Đại ca… giờ mình đi đâu… ” Ngồi trên xe taxi, thằng mập hỏi Long bên cạnh.
“Đi gặp một tến sẽ giúp chúng ta làm việc ngoài ánh sáng… ” Giang chết, chắc hẳn phải có kẻ lên thay, Long muốn người của mình lên thay vị trí đó, từng bước giúp hắn nắm được giới xã hội đen ngoài ánh sáng.
Nửa tiếng sau
“Cốc… cốc” Cái cửa bằng gỗ của một ngôi nhà cấp bốn xập xệ bị Long gõ, thằng mập tò mò không biết người đại ca tìm là ai.
“Ai đấy… ” Giọng khàn khàn bên trong vọng ra.
“Tôi tìm Hoàng Bén… ” Long nói, hôm nay cậu muốn tìm Hoàng Bén, dao và mã tấu của gã rất bén đến nổi sắt thép thông thường bị cắt như đậu hũ nên được giới giang hồ gọi là Hoàng Bén, cũng thuộc loại có số má ở cái đất quận 5 này.
“Mày là ai… tao không muốn đi đâu hết… ” Giọng bên trong đổi sang lạnh lùng như có thù với những người ở ngoài.
“Tao có thể cứu mẹ mày… ” Long không tức giận, hắn bình tĩnh nói.
“Cộp… ” Cánh cửa mở toang ra, ngay lập tức, một gã đàn ông râu ria, da ngăm đen và xăm một con chim ưng lớn trước ngực xuất hiện trước mặt Long.
“Mày nói gì… ” Hoàng hỏi nhanh, mẹ hắn bệnh nặng lắm cần thay tim nhưng mà đợi đến lượt chắc đến cái mùa quýt năm nào đó mới có, dồn hết tài sản định đi đường ngoài thì không ngờ còn vợ khốn nạn của gã lại cuỗm hết tài sản theo trai, lại thêm trước kia vốn mang danh dưới trướng của Tài nên sau này ông trùm mới lên thay thì gã không còn được trọng dụng, chán nản Hoàng buồn bã ở nhà chăm sóc mẹ những ngày cuối đời, cứ mỗi lần mẹ lên cơn đau là gã lại không kìm được nước mắt vì sự bất lực của mình, bảo hắn cướp tiệm vàng hay ngân hàng gì đó hắn cũng dám làm nhưng mà hắn hiểu khả năng bị bắt là rất cao, lúc ấy có khi mẹ còn vào tù thăm ngược lại hắn ấy chứ, đang suy nghĩ mấy ngày nữa làm liều một quả vì mẹ mấy hôm nay yếu lắm rồi không ngờ sáng nay tên thanh niên này tới gặp gã.
“Tôi nói có thể cứu mẹ anh… và còn biết kẻ nào đã khiến vợ anh bỏ đi mang theo toàn bộ tiền của anh… ”
Bên trong căn nhà xập xệ, Hoàng và Long ngồi trên ghế nhựa còn thằng mập đứng cạnh một bên vì không có cái ghế nào vừa cái mông to kinh khủng của hắn cả.
“Thật là thằng Giang làm… ” Hoàng trợn mắt khi nghe Long kể chuyện xong, không ngờ người khiến con vợ khốn nạn của hắn làm thế lại là Giang.
“Đúng vậy… gã cho ả ta xài ma túy nặng nên ả biến thành con nghiện… sau đó để có hàng xài thì ả buộc phải làm theo lời Giang… hiện nay ả đang chìm trong cuộc sống nghiện ngập ở một căn chung cư quận 7 với một thằng buôn ma túy” Long nói rồi đưa những tấm ảnh của vợ Hoàng cùng Giang ra cho hắn xem, đây đều là do cơ sở của Thiên chuẩn bị trước cho hắn.
Cầm tấm ảnh run run trên tay, hai mắt Hoàng lộ rõ những tia máu đỏ vì phẫn nộ, không ngờ gã bị tính kế, lăn lộn nhiều năm như vậy sao hắn không hiểu là đây la theo ý ông trùm muốn hắn tán gia bại sản không ngóc đầu lên được chứ.
“Mấy thằng chó… đồ chó chết… ” Hoàng dày xé những tấm ảnh trên tay để có thể giải tỏa phần nào tức giận, lúc này đây tính mạng của mẹ quan trọng hơn tất cả.
“Cậu nói là có thể giúp tôi cứu mẹ… ” Hoàng nhìn Long nói, gã cảm thấy dù tên thanh niên này trông còn khá trẻ nhưng mà khí thế của hắn rất mạnh, thậm chí Hoàng tin rằng mình không phải đối thủ của hắn.
“Phải… nhưng mà anh phải làm việc cho tôi… ” Long nói một cách lạnh lùng, cậu đã bàn với Thiên và Hải chuyện này, Hoàng là một người trọng tình trọng nghĩa có tiếng trong giới xã hội đen, hồi còn trẻ vì nợ đại ca một ân tình mã gã sẵn sàng lao ra lấy thân mình che những họng súng đang chỉa thẳng vào người đại ca mình, kết quả là ăn 7 phát đạn vào người, may sao gã vẫn sống một cách thần kỳ đến tận bây giờ.
Quan trọng nhất khiến Long đặt niềm tin vào gã này là gã cực kỳ yêu quý mẹ mình, mấy chục năm qua chỉ cần mẹ gã bị sổ mũi hay nhức đầu là gã đều bỏ ngang công việc chạy về, đây cũng là lý do mà gã không tiến xa được trong cái thế giới đầy tội lỗi này.
…
“Chuyện gì… giết người… ” Hoàng nhìn thằng vào mắt Long hỏi, gã muốn biết mạng ai có giá cao thế, đến hơn chục tỉ đồng…
“Không… tôi muốn anh làm ôm trùm… ” Long trả lời làm Hoàng khẽ giật mình, gã rơi vào trầm tư suy nghĩ.
Sau vài phút, Hoàng hiểu Long muốn gì, đến giờ thì gã đã biết người thanh niên này là ai, còn trẻ mà có đảm lượng cỡ này thì chỉ có thể là tên thanh niên trước kia đã quậy long trời lở đất cái quận 5 này, đến nỗi Tài cũng bị hạ bệ và người khác lên thay.
“Được… tôi làm… chỉ cần theo lệnh cậu chứ gì… khi nào thì mẹ tôi có thể được cứu… ” Nắm chặt tay, Hoàng nói một cách khẳng định với Long, cái mạng này của gã là của cậu.
“Có thể ngay bây giờ… mọi thứ tôi đã liên lạc… chỉ cần đưa mẹ anh qua biên giới là được… nhưng mà anh nên hiểu nếu phản bội tôi thì… ” Ánh mắt của Long làm Hoàng run lên, đó là ánh mắt giết người, không biết cậu đã giết bao nhiêu người mới có được ánh mắt đó.
“Mạng tôi là của cậu, tin cậu trước khi đến đây đã biết con người tôi ra sao… ” Hoàng không nói nhiều, nói nhiều cũng chả có ích gì.
“Được… hãy nhớ câu nói này của anh… 7 giờ tối sẽ có người đến đón hai người ra biên giới… đừng để chết cháy như Giang… ” Long đứng dậy rời đi để lại một câu nói làm Hoàng sững người, Giang đã bị gã thanh niên này xử rồi sao, thật kinh khủng, nhưng mà Hoàng khẽ lắc đầu xóa bỏ những tạp niệm đi, chỉ cần cứu được mẹ thì coi như phần đời còn lại của gã đã thuộc về cậu rồi, chỉ cần làm tốt việc được giao thì sợ gì chứ.
…
Để lại thằng mập ở một khách sạn gần chỗ Hoàng, ngày mai nó cũng đi theo hai mẹ con gã đến biên giới, Long đón một chiếc taxi lặng lẽ hướng về phía khác, căn chung cư bị cháy nên Hoa cùng Quỳnh Anh dọn đến một căn nhà khác cũng ở cách đó không xa.
Cậu không ngờ là Thiên lại bày trò giả bị thương và báo tin dữ của Hoa để khiến bản thân mình trưởng thành hơn, phải… đúng là cậu đã trưởng thành hơn, cậu không còn bồng bột bốc đồng nữa, để chọn Hoàng cậu cũng đã theo dõi và tìm hiểu rất lâu mới quyết định, qua việc lần trước cậu càng quyết tâm hơn, cậu sợ nó sẽ một lần nữa xảy ra và lần này không còn may mắn như lần trước, nếu Thiên đến không kịp thì chị em Thủy và Hoa sẽ ra sao, Long nhắm mắt tính đường đi tiếp theo…
Chiếc xe dừng lại trước một căn nhà hai tầng sơn màu trắng xinh xắn ở một con phố, bước xuống xe, Long hít sâu một hơi hồi hộp chuẩn bị được gặp lại Hoa.
…
Đi tới trước căn nhà, Long thoáng bất ngờ đứng lại vì đứng trước cửa là Quỳnh Anh, cô bé ngày nào bây giờ đã trở thành một cô gái mới bước qua tuổi 14, nhìn khuôn mặt xinh xắn, mặc bộ đồng phục học sinh gợi cảm mà Long muốn nhào tới ôm cô vào lòng ngay lập tức nhưng mà đứng trước mặt cô lúc này là một gã khác, nhìn qua cùng tuổi với Quỳnh Anh và mặc đồ đồng phục như cô có lẽ là cùng trường, đặc biệt là đầu tóc vuốt keo chải chuốt đàng hoàng, áo quần sạch sẽ bóng bẩy, nước hoa thơm phức mà cách mấy mét đã ngửi thấy.
“Em… đồng ý làm bạn gái anh nhé… ” Tên học sinh nhìn Quỳnh Anh với ánh mắt thèm thuồng, đã từ lâu hắn ngăm nghe cô bé này vì cô quá xinh đẹp, với gia thế giàu có và vẻ đẹp trai của mình hắn tự tin sẽ có được cô và ngày mai đám bạn của hắn phải ghen tị với hắn cho mà xem.
“Không… anh về đi… ” Quỳnh Anh khó chịu trả lời, cô ghét cái đuôi này kinh khủng, có lẽ những cô gái khác bị vẻ ngoài đẹp trai và bóng bẩy của hắn thu hút nhưng cô thì không, từ khi làm chuyện ấy với Long thì trong đầu cô lúc nào cũng là hình ảnh của hắn, đã hơn một năm không gặp rồi, nghe mẹ nói là hắn phải đi làm một cái gì đó quan trọng, cô nhớ hắn kinh khủng.
“Em… a… anh hiểu rồi… đợi anh một phút… ” Tên học sinh như nhớ ra điều gì nên vội chạy đi, hắn nghĩ mình quên mất tặng quà cho cô nên chạy vội ra phố mua đóa hoa hồng đắt nhất để tán cô.
“Khỏi… anh về đi… ” Quỳnh Anh hô với theo nhưng cô biết hắn sẽ còn tới nữa, thở dài vì phiền muộn, cô quay đầu định mở cửa vào nhà.
“Hello… ” Bỗng nhiên một cái đầu tiến sát tới tai Quỳnh Anh từ phía sau lên tiếng, còn phà hơi nóng vào dái tai cô làm cô run lên, âm thanh này… chẳng lẽ là…
“Anh… Anh… ” Quay đầu lại, là hình ảnh quen thuộc ấy, Quỳnh Anh ôm chầm lấy Long để hưởng thụ cái mùi hương làm cô nhớ nhưng từng phút giây ấy, bỏ qua những mùi nước hoa hàng hiệu kia đi, thứ làm cô mê mẩn chỉ là mùi hương của hắn mà thôi.
“Hắc hắc… nhớ anh không… ” Long vuốt đầu cô trêu chọc, hai núm vú của cô do ôm chặc nên cứ chỉa vào ngực câu, không ngờ nó đã to đến thế.
“Hứ… anh đến đây làm gì… ” Quỳnh Anh nhớ đến chuyện hắn bỏ đi mà không thèm liên lạc gì với cô nên tức giận xoay người không thèm ôm tên đáng ghét này nữa, cô mở cửa định bước vào nhà.
“Hắc hắc… ” Long không trả lời, hắn bước nhanh theo Quỳnh Anh vào nhà, dù sao cô mở cửa ra mà không đóng chứng tỏ đang đợi hắn chứ còn gì nữa.
Vừa bước vào nhà, chưa kíp cởi giày, Long đã kéo Quỳnh Anh hôn lên môi cô mãnh liệt.
“Ưhhhh… Ưhhhhh… ưhhhhh… chụt… chụt… chụt… ưhhhhh… ” Quỳnh Anh thoáng sững sờ vì bị cưỡng hôn, nụ hôn sâu trần trụi làm cô nhanh chóng nhớ lại cảm giác trước kia, người cô nóng lắm, để mặc cho Long đang khai mở những chiếc cúc áo, cô nhắm mắt cảm thụ dục cảm đang dâng lên của cơ thể.
Lâu rồi mới hôn, Long thèm muốn cái lưỡi nhỏ nhắn ấy kinh khủng, hắn cuốn lấy nó liên tục, kiểm tra xong miệng lưỡi, Long tiếp tục mò xuống ngực Quỳnh Anh, bên trong cái áo ngực là hài bầu vú trắng ngần đã khá to, xe nhẹ hai đầu ti hồng hào, Long xâm chiếm dần dần toàn bộ cơ thể cô.
“Ưhhhhh… muốn em chết ngạt hả… ” Được thả ra, Quỳnh Anh yêu kiều liếc Long một cái làm nũng, gã hôn như muốn nuốt luôn miệng cô vậy, nhưng mà như vậy lại kích thích lắm.
“Bảo bối của anh chết thì anh sao sống nổi chứ… ” Long hôn lên trán cô một cái nắm lấy cái khóa váy từ phía sau kéo mạnh khiến cái váy đồng phục của Quỳnh Anh rơi xuống, để lộ cái quần chip màu hồng nhỏ nhắn bên dưới.
“Vào trong đã… ” Quỳnh Anh biết Long muốn gì, cô cũng đã muốn lắm rồi.
“Anh không chịu được… ” Long yêu thương để Quỳnh Anh tựa hai tay vào cửa chính chổng mông ra phía sau, cặc gã đã sớm được giải phóng vươn cao đợi tiến tới cửa lồn của cô rồi.
“A… to vậy… ” Quay lại thấy con cặc to dài của Long mà Quỳnh Anh thầm hô, nó lớn hơn trước nhiều nha, cô nứng đến nổi lồn bắt đầu rỉ nước ra liên tục.
Để lại một bình luận