“Dừng… được rồi… đừng… ahhhh… ưhhhh” Quỳnh Anh thốt lên để Long dừng lại nhưng mà chỉ tiếp thêm cho lửa nóng đã bùng cháy mãnh mẽ trong đầu cậu mà thôi, nãy giờ mới vào được đầu rùa bên trong, Long nhỏ vài bãi nước miếng bôi trơn rồi lại tiếp tục ấn từ từ.
“Đau… rách bướm em mất… ahhhh… mẹ… ” Đang muốn hét lên thì Quỳnh Anh bị một bàn tay chặn miệng lại chỉ còn những tiếng ú ớ, cái thứ to lớn kia cứ từ từ chen vào từng chút một trong lồn cô làm cô đau muốn chết mất, nước mắt đã trào ra ngoài.
Long chả để ý, bây giờ đối với cậu là làm sao để cặc mình sướng, càng đút vào cậu lại càng phê hơn vì lồn cô bé khít quá, nó ép chặt cặc cậu bên trong như muốn nghiền nát nó. Vào được một nửa thì cặc Long bị chặn lại không thể tiến hơn nữa, Long biết đã tới tử cung Quỳnh Anh rồi, nhìn cô bé khóc đến hai mắt đỏ hoe vì đau, cậu không dám động vì sợ cô ngất, Long cúi xuống hôn lên miệng cô, hai tay thì xe hai núm vú nhỏ hồng hào nhỏ nhắn, cậu muốn cô sướng để quên đi cảm giác đau.
Quỳnh Anh trợn to mắt vì bị hôn, cô bé chưa từng nghĩ trò chơi lại đau như thế, nếu biết trước thì cô đã không đòi thử rồi, sao mẹ có thể chịu được nhỉ. Giờ đây bên trong bướm cô như đang bị nong rộng ra vì con cặc kia không ngừng ngọ nguậy, thỉnh thoảng nó còn thúc vào một cái làm cô muốn ngất đi vì một cảm giác lạ lẫm.
“Ưhhhhh… chụt… chụt… chụt… chụt… ưhhhh… ahhhhh… chụt” Long hôn say đắm cô bé, cậu mong rằng xí nữa cô sẽ sướng lên như đọc trên mạng, lưỡi cậu xuyên qua kẽ răng cuốn lấy chiếc lưỡi nhỏ nhắn của Quỳnh Anh không buông tha.
Quỳnh Anh cảm giác lạ lắm, đây là lần đầu tiên cô biết hôn là gì, té ra hồn là trao đổi nước miếng và lưỡi hai người quấn lấy nhau, miệng cô không còn chút nước nào vì bị Long mút sạch rồi, cô bé cảm thấy có một thứ gì sắp tới, nó càng ngày càng mãnh liệt, cảm giác đau ở bên dưới ngày càng ít đi.
Thấy nước mắt của cô bé đã ngừng chảy, Long biết cô sắp sướng rồi, cậu mừng vì trên mạng chỉ đúng, Long mút mạnh lưỡi của Hoa, hai tay bắt đầu giật nhẹ núm vú cô bé.
“Ahhhh… cái gì sắp… sắp tới… ưhhhh… ưhhhh… ahhhh… ưhhhh” Quỳnh Anh rên rỉ, ngực cô sướng quá, hai đầu ti trong tay Long làm cho cô như bị điện giật vậy, bỗng nhiên cái thứ kia thúc mạnh một cái do Long không kìm được làm Quỳnh Anh há hốc mồm, nó tới rồi.
“Ưhhhh… em… em tè… ưhhhh… ahhhhh… em tè” Người Quỳnh Anh co giật, hông cô lắc mạnh, một luồng âm dịch từ lồn cô phun thẳng ra ngoài tràn ra cả ga giường mặc dù bị cặc Long bịt chặt bên trong.
Long đang cố kìm nén thì như muốn điên lên vì trong lồn cô bé co bóp giữ quá, các thớ thịt cứ giật giật lên con cặc cậu làm cậu cũng sắp lên đỉnh rồi, chút lí trí cuối cùng còn lại mếch bảo Long là không được, cậu nắm chặt tay kìm lại rút nó ra khỏi khe lồn Quỳnh Anh.
Tiếc nuối nhìn cái lồn đang rỉ nước, Long không cam lòng, cậu cúi xuống kè miệng vào hai mép lồn cô bé bắt đầu mút mạnh.
“Ahhhh… ưhhhh… dơ… đừng” Quỳnh Anh nhìn cậu đang mút chỗ đi đái của mình thì đỏ mặt xấu hổ, cô không biết cái cảm giác vừa rồi là gì nhưng mà giây phút sướng đến chết đi sống lại đó làm cô không thể nào quên.
“Ngon quá… nước lồn đầu tiên không ngờ ngon như vậy” Long hô lên một tiếng rồi mút sạch âm dịch của Quỳnh Anh trào ra, đến khi hai mép lồn cô bé đỏ tấy cậu mới chịu buông tha.
Nhìn Quỳnh Anh thở hổn hển nằm trên giường, Long thở dài, cậu vừa gây ra tội lỗi với Hoa và với cô bé, nhưng mà cảm giác ở bên trong cái lồn của cô bé phải nói là sướng đến ngất ngây, nhớ lại cặc Long lại ngỏng lên nhanh chóng, dù sao nãy giờ cậu vẫn chưa được ra.
“Ahhhh… đừng… em còn đau… ” Nhìn Long cầm chân mình giang rộng, Quỳnh Anh thốt lên trong hoảng sợ, sướng thì có sướng mà lồn cô giờ vẫn còn đau lắm, bị cái thứ to lớn kia chui vào lần nữa chắc cô chết mất, giờ cô không muốn chơi trò đó với Long nữa đâu.
“Anh khó chịu quá… giúp anh với… ” Long nhìn cô bé cầu xin, cậu khó chịu thật đấy, cặc cậu muốn nổ tung vì tinh dịch bên trong rồi.
“Ahhhh… còn… còn cách nào không” Nhìn vẻ mặt khổ sở của Long làm Quỳnh Anh cũng thấy thật, cô thích người anh trai này lắm, chẳng qua là cô tức vì mẹ và cậu chơi trò gì đó mà không cho cô biết thôi.
“Miệng… miệng nhé… em mút ở khúc đầu thôi” Long nói nhanh sợ Quỳnh Anh đổi ý.
“Được… chỉ ở đầu thôi đấy” Cô bé tụt xuống giường, bướm cô vẫn còn đâu ê ẩm, nắm lấy cái thứ to lớn kia trong tay, Quỳnh Anh ngậm đầu khấc vào trong miệng mút như mút kẹo mút.
“Lấy lưỡi em đánh lên xuống nó đi em… ưhhh” Long hướng dẫn cô bé, cậu lấy tay xóc lên xuống cho mau ra.
“Như vậy hả?” Quỳnh Anh tò mò dùng cái lưỡi mềm mại nhỏ nhắn của mình đánh lên cái đầu khấc đỏ hồng của Long, thấy mặt cậu phê phê cô cũng vui vẻ.
“Đúng rồi… em tuyệt lắm” Long khen cô bé, nhìn một cô bé bú cặc mình, cậu cảm thấy hưng phấn vô cùng, còn hơn là được Hoa bú nữa, cậu xóc nhanh hơn.
Vài phút sau, Long đâm một cú sâu vào trong miệng Quỳnh Anh trong sự ngỡ ngàng của cô bé, cậu rùng mình bơm cả tá tinh dịch vào miệng cô.
“Ahhhh… cái gì vậy… tanh quá” Quỳnh Anh cảm nhận thứ nước kia tràn ngập miệng mình thì khó chịu, chẳng lẽ cậu đái vào miệng cô, không phải nha, nước tiểu có mùi khai mà, cô nhớ lại hôm qua lúc mẹ và Long chơi trò đó, khi ấy hình như ở bướm mẹ có chảy ra thứ nước màu trắng đục, chắc hẳn là thứ này.
“Hihi… sữa của thằng em anh đấy… bổ lắm… chụt” Long trêu chọc rồi hôn vào trán cô bé một cái, dù cảm thấy có lỗi nhưng mà công nhận sướng quá.
“Xí… ” Quỳnh Anh liếc Long một cái rồi cố gắng nuốt nó vào bụng, để nó rơi trên ga giường thì cũng không được, vị nó hơi tanh nhưng mà cũng không khó chịu lắm.
Cúi xuống hôn hai mép lồn Quỳnh Anh một cái rồi Long cười cười mặc quần vào khi cô bé đỏ mặt xấu hổ.
“Từ giờ nó là của anh” Long bá đạo nói làm Quỳnh Anh sửng sốt.
“Ai cho” Cô chu cái miệng dễ thương lên phản đối.
“Anh ăn nó rồi nha… bên trong còn bị anh đút vào nữa” Long tiếp tục trêu chọc.
“Thế chim anh cũng là của em” Cô bé không chịu thua làm Long chảy mồ hôi, đối mặt với cô thì cậu cam bái hạ phong.
Sau lần phá trinh Quỳnh Anh, Long cứ trốn ở nhà không dám qua nhà Hoa vì sợ cô phát hiện chắc thẻo dái cậu luôn quá, mấy ngày nay cậu cứ sống trong sợ hãi.
“Hey nhóc… dạo này cứ thậm thà thậm thụt… còn không qua bên kia nữa… mới làm chuyện gì xấu à” Thiên thấy Long dạo này là lạ nên hỏi.
“Không… làm gì có… anh cứ nghĩ xấu em không” Long giật mình vì bị hỏi.
“Hừ… liệu hồn đó… ngày mai anh sẽ đi xa vài hôm… nhanh thì 1 tháng… chậm thì nửa năm… ở nhà thì nhóc lớn nhất nên phải biết chăm sóc hai bé con kia… hiểu không?” Thiên căn dặn thằng em, gã sắp phải đi xa làm chuyện gì đó.
“Anh đi à… thế còn công việc làm ăn” Long hoảng hốt khi nghe tin Thiên rời đi, cậu đã quen với cảm giác an toàn khi có gã kề bên, gã đi rồi thì cậu phải xử lí mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà, điều đó làm cậu thấy khá sợ hãi.
“Cái Thủy nó quen rồi… đợt này anh chỉ nhận khách quen thôi nên chắc cũng không sao… việc sắp tới rất gấp nên không đi không được… mày nhớ luyện tập chăm chỉ đấy… anh về kiểm tra mà không ra gì thì ăn đòn… nghe chưa” Thiên trừng mắt với Long rồi rời đi, gã còn phải dặn dò hai cô nhóc trong nhà nữa.
Nhìn bóng lưng Thiên, Long thầm hứa sẽ cố gắng hết sức mình để không phụ lòng anh, từ cái ngày được Thiên cứu và cưu mang đến tận bây giờ, cậu đã xem gã là người cha thứ hai của mình trên đời.
Thấy bức bối trong người vì không biết Hoa có biết chuyện không, Long đi ra ngoài định đi tản bộ bên dưới hít thở không khí trong lành, đang đợi thang máy thì tiếng hét của Quỳnh Anh làm cậu giật mình.
“Cứu… mẹ… mẹ ơi”
Long hốt hoảng, không suy nghĩ nhiều cậu vận cước đá tung cửa nhà Hoa, phải nói mới học võ chưa được bao lâu mà nhờ cố gắng nên công phu của cậu không đến nổi nào.
“Ầm… ”
Long lao nhanh vào nhà, cửa phòng Hoa mở tung, câu chạy nhanh tới xem bên trong, trên giường là Quỳnh Anh đang ôm Hoa, sắc mặt cô tái nhợt đi, khắp nơi vương vãi những viên thuốc màu trắng gì đó, mặt Long tái xanh hoảng sợ, cô tự tử sao, cậu đã từng xem phim nên không lạ cảnh này.
“Hoa… Hoa… Hoa” Long nhào tới ôm lấy Hoa trong tay Quỳnh Anh, cô bé khóc sưng cả mắt rồi, nhớ lại bộ phim, Long đưa tay lên mũi Hoa, may quá, vẫn còn hơi thở dù yếu ớt.
“Quỳnh Anh… dìu mẹ lên lưng anh… nhanhhhhhhhh” Long hét lên làm Quỳnh Anh giật mình tỉnh lại, phải rồi, cứu mẹ, cô bé nhanh chóng giúp Long cõng mẹ rồi chạy theo sau cậu đi bệnh viện.
Gần chung cư có một bệnh viện cấp quận có lần Long đến khám sức khỏe nên cậu rất rành đường, cõng Hoa trên lưng, cậu chạy như bay không chút ngừng nghĩ, không biết chuyện gì nhưng mà cậu linh cảm được nó có liên quan đến cậu, phải chăng cô biết được chuyện của cậu và Quỳnh Anh hôm đó.
Long lắc đầu xua tan những ý nghĩ trong đầu, cậu phải tập trung dành toàn bộ sức lực cõng Hoa chạy, mồ hôi bắt đầu vã ra khắp người và lưng cậu đã có cảm giác e ẩm.
Với một sức mạnh thần kỳ, 15 phút sau Long đã đưa Hoa đến bệnh viện, nhìn cô nằm trên chiếc giường y tế, cậu mới thở phào nhẹ nhỏm, cô mà có chuyện gì chắc cậu ân hận suốt đời quá, phía sau Quỳnh Anh vẫn ôm mặt khóc thút thít.
“Quỳnh Anh… có chuyện gì vậy” Dìu cô bé tới hàng ghế ngoài phòng cấp cứu, Long hỏi nhẹ nhàng.
“Em… em không biết… hôm qua tắm với mẹ… mẹ thấy chỗ đó hơi sưng nên hỏi em … em nói chơi trò chơi với anh mà mẹ sững người rồi ôm lấy em … mẹ liên tục nói xin lỗi em … huhu… rồi sáng khi em đi học mẹ nói với em là mẹ là một người mẹ tồi… huhu… tối nay em đi học về thì thấy mẹ như thế rồi… huhu” Quỳnh Anh ôm chầm lấy Long khóc nức nở làm cậu thấy có lỗi không tả được, cũng chỉ tại cậu không kìm chế được.
Đang cắn rứt vì tội lỗi gây ra, một y tá đến trước mặt Long làm cậu cố gắng kìm nén cảm xúc.
“Anh là người nhà bệnh nhân?”
“Vâng… tôi là em chị ấy!”
“Chị ấy đã qua cơn nguy kịch… cũng may là lượng thuốc ngủ chưa đủ… bác sĩ yêu cầu chị ấy ở lại quan sát vài ngày… anh nên liên lạc vời gia đình để chọn phòng hồi sức riêng hay chung… ”
“Cho chị ấy một phòng riêng và chế độ chăm sóc tốt nhất… tôi sẽ đóng tiền ngay bây giờ” Long không chút suy nghĩ trả lời làm cô gái y tá sững sốt.
2 giờ sáng… Hoa tỉnh lại… nhìn quanh căn phòng một lượt… cô biết mình vẫn chưa chết, cái mùi thuốc khử trùng của bệnh viện không lẫn đi đâu được… liếc nhìn trên bàn là cá tá đồ ăn và hoa quả… đặc biệt là cái đầu của Long gục trên thành giường vì quá mệt mỏi làm cô muốn điên lên.
“Cút… ai cho cậu ở đây… cút cho tôi… huhu” Hoa gào lên giữa đêm tối làm Long giật mình tỉnh giấc, nhìn cô đã tỉnh cậu mới an lòng, nhưng mà ánh mắt căm thù như muốn xé xác cậu ra làm đầu óc Long rối bời.
“Em… em bình tĩnh… anh đi… anh đi mà” Long biết giờ Hoa đang giận lắm, cậu nói nhỏ rồi bước ra, cái cổ cậu do ngủ sai tư thế đau kinh khủng.
Nhìn hình bóng cậu bước ra, cái đầu tóc lộn xộn và cái tư thế đi nghiêng nghiêng của người đau cổ làm Hoa run lên, cô biết là cậu chăm sóc cho cô nhưng mà cậu… cậu dám làm thế với Quỳnh Anh… tại sao… tại sao, Hoa khóc nức nở.
Đứng sát vào cánh cửa nghe tiếng khóc của Hoa, Long vò đầu bức tai tự dằn vặt, cậu có tình cảm với cô thật, làm cho cô đau khổ cậu cũng thấy tim mình đau lắm…
Hơn tiếng sau, cảm thấy động tĩnh trong phòng yên ắng, Long sợ cô làm liều nên mở cửa vào kiểm tra, nhìn cô ngủ mà hai mí giật giật không yên giấc trên giường, Long tiến lên gạt những sợi tóc rối trên khuôn mặt tuyệt mĩ của cô ra để ngắm nhìn khuôn mặt mĩ lệ của cô như lần cuối được ngắm nhìn nó.
Biết cô ngủ, Long quyết định tâm tình cùng người yêu đầu đời của mình lần cuối cùng, sau đêm nay cô sẽ không bao giờ thấy cậu nữa, nhẹ nhàng xách cái ghế lại ngồi cạnh Hoa.
“Hoa… anh yêu em… em biết không lần đầu nhìn thấy em anh đã yêu em… anh cũng không phải có cha mẹ bên nước ngoài… anh là một đứa mồ côi cha… từ lúc 5 tuổi đã theo mẹ về nhà chồng mới… một đám cưới vì tiền vì nhà ngoại anh thiếu tiền người ta dữ quá… từ nhỏ anh đã bị bắt nạt… anh không có tuổi thơ như những đứa trẻ khác… đi học thì không có bạn… ăn cơm thì phải ra ngồi riêng ăn một mình… lúc không có mẹ thì bị đánh vô cớ bất cứ lúc nào họ muốn … đến người bạn đầu tiên của anh cũng bị bọn chúng hại gia đình cô ấy… không chịu được anh đã bỏ đi… tưởng chừng như anh sẽ chết cô đơn dưới chân cầu thì một người anh, người cha thứ hai của anh đã xuất hiện… anh đã được anh ấy cứu và cưu mang đến tận bây giờ… anh muốn kiếm thật nhiều, thật nhiều tiền để cứu mẹ khỏi cái gia đình kinh khủng ấy… nếu anh có thực lực thì anh sẽ báo thù những con người đã cướp đi tuổi thơ và món đồ chơi duy nhất mà ba cho anh… em biết không … em là người thứ hai mà anh kể chuyện của mình sau anh ấy, anh đã hứa chôn nó sâu vào bên trong mình để lấy nó làm động lực cho bản thân cố gắng hơn… nhưng mà với em… người đầu tiên anh yêu … anh muốn nói hết với em… cho dù em đang ngủ đi nữa… anh xin lỗi… xin lỗi em nhiều lắm… xin lỗi vì đã nói dối em và làm chuyện đó với Quỳnh Anh… xin lỗi vì anh không thể kiềm chế bản thân mình… anh biêt lỗi lầm mình gây ra không thể nói xin lỗi là xong nhưng mà anh không thể nào làm gì cả… anh không thể lấy cái chết hay gì tạ lỗi với em vì anh còn phải cứu mẹ anh… em biết không… chúng giàu lắm… chúng rất có quyền lực… nếu anh gục ngã lúc này thì mẹ anh sẽ bị chúng hành hạ đến khi tóc bạc mất… anh không thể… không thể nào để như vậy được … lần cuối anh xin lỗi em… xin lỗi Quỳnh Anh… anh biết em không tha thứ cho anh … nhưng mà ngôi nhà ấy là của mẹ con em, em có thể bán hoặc làm gì cũng được… giấy tờ đầy đủ anh sẽ đưa cho Quỳnh Anh giữ vì anh biết em không muốn nhìn mặt anh… tạm biệt em… người yêu đầu tiên của cuộc đời anh”
Để lại một bình luận