“Ahhh… sao nay anh làm mạnh thế… bạch… bạch… em sướng chết mất … ưhhhhhh … ưhhhhhhhhhhh… ahhhhhh… bạch… bạch… nhanh quá anh… ưhhhhh… lồn em sướng quá… bạch… bạch” Hoa rên rỉ trong những cú nắc không ngừng từ phía sau của Long, cô đang nằm nghiêng một bên dơ cao một chân và Long nằm sát phía sau không ngừng chuyển động đưa con cặc to dài vào trong khe lồn cô.
Long không trả lời, nghĩ tới sợ hãi và cả hưng phấn hôm nay, cậu muốn giải tỏa hết ra ngoài, và tình dục là cách giải tỏa sướng nhất.
“Cho em với… cho em” Quỳnh Anh vừa học bài xong leo lên giường làm nũng với Long, cô bé đã sớm không còn mảnh vải trên người.
“Đợi… đợi mẹ ra… ưhhhhh… bạch… bạch… con gái ngoan cho mẹ sướng tí nhé … ưhhhhh … ưhhhh… nhanh quá… ahhhhh… bạch… bạch” Hoa nghe con gái làm nũng với Long thì vội nói, cô đang sướng muốn chết.
“Quỳnh Anh liếm bi anh đi nào… tí nữa anh cho lồn em sướng” Long cười nhẹ kéo Hoa lên trên, cậu nằm ngửa dưới Hoa để cô banh chân rộng nằm ngửa phía trên.
Quỳnh Anh nhìn qua cửa lồn mẹ đang không ngừng phun nuốt con cặc to dài kia mà nuốt nước miếng, cơ thể cô bé nóng ran vì thèm muốn nó, Quỳnh Anh tiến sát cúi xuống ngậm hai hòn dái đen hôi của Long vào trong miệng mút mạnh, tất nhiên là cùng với đánh lưỡi không ngừng, cô còn thò tay nắm lấy cái hột le hông hào của mẹ mà giật nhẹ.
“Ahhhhh… đừng giật nó con… ưhhhhhh… mẹ chết mất… em sắp ra rồi… sướng quá anh ơi… ưhhhhh… ahhhhh… ” Hoa co giật người lên đỉnh, các thớ thịt trong lồn cô co bóp mạnh xuất khí bao phủ cặc Long bên trong.
“Sướng không em… nhờ Quỳnh Anh giật hột le em đó… được anh địt và con gái xe hột le làm em sướng đến vậy hả… hắc hắc”
Long co chân nắc mạnh vài cái vào lồn Hoa làm cô há hốc mồm, cậu cũng sướng lắm vì đang đụ Hoa thì được con gái cô mút chặc hai hòn dái, nhưng mà để xuất tinh thì chưa đủ nha, level của cậu đã cao lắm rồi.
Rút con cặc đã ướt đẫm âm dịch của Hoa ra, Long nhìn Quỳnh Anh, cô bé hiểu ý nhanh chóng trèo lên người cậu nhanh chóng nhắm chuẩn cửa lồn ngồi xuống.
“Ót… ưhhhhh… không vào được nữa… sướng quá” Đến khi con cặc vào được 2 phần 3 trong khe lồn mình thì Quỳnh Anh mới dừng lại vì đầu khấc đã chạm tới cửa tử cung, cô bé không ngồi hẳn xuống được nên chỉ có thể ngồi xổm nhấp lên cái thứ to dài bên dưới.
“Hắc hắc… em tự làm lồn mình sướng đi… Hoa lại đây” Long để cô bé tự thỏa mãn, dạo này lồn cô như quen thuộc với cặc cậu nên ra vào rất dễ dàng, tuy nhiên cái khe lồn ấy vẫn còn rất khít nha, Long kéo Hoa tới để làm em bé bú sữa mẹ, ngay lập tức bầu vú căng tròn của cô nằm trong miệng của cậu.
“Chụt… chụt… ưhhhhhh… ahhhh… chụt… chụt… chụt… ưhhhhhh… ahhhhh… chụt… ” Tiêng mút vú chụt chụt của Long hòa với tên rên rỉ của Long và Hoa làm cho căn phòng biến thành thiên đàn của nhục dục.
Nửa tiếng sau, Quỳnh Anh đang ôm chặc Long ngủ, từ lúc được ngủ cùng mẹ và Long, cô bé vui vẻ lắm, cảm giác ấm cúng hạnh phúc làm đêm nào cô bé cũng ngủ ngon sáng khoái, còn Long đang nằm ngửa, một bên ngực còn lại của cậu tất nhiên là Hoa rồi, được hai mẹ con cô ôm ngủ vào buổi tối cũng làm cậu hạnh phúc không ít.
Cơn gió nhẹ qua cửa sổ mát rượi làm Long thoải mái, đang trằn trọc không ngủ được cậu lấy tai vuốt tóc của hai mẹ con Hoa, nhìn khuôn mặt hạnh phúc của hai người, Long lại nghĩ đến gia đình bất hạnh của bà lão, cậu sợ cậu và hai mẹ con Hoa phải chịu cảnh đó như bọn họ, cậu tự nhủ mình có thể đương đầu với những kẻ máu lạnh như vậy không nếu cái gia tộc kia cũng ác độc như chúng, với bao suy nghĩ vẩn vơ, Long thiếp đi khi hai hàng lông mày vẫn còn nhíu lại vì âu lo.
“Chú Hải… con hỏi chú chuyện này nhé” Long hỏi một người đàn ông trung niên hơn 50 tuổi, thân hình vạm vỡ săn chắc, người xăm kín mít, gã là thầy dạy võ của cậu, trước kia là anh chị có máu mặt trong giang hồ nhưng sau chán cảnh chém giết nên rút về ở ẩn.
“Chuyện gì?” Hải hỏi đệ tử của mình, gã vừa cho cậu nếm không ít đau khổ xong.
“Là thế này… con đối mặt với bọn đánh người thì không sợ chút nào, nhưng mà lúc gặp những kẻ giết người thì con lại sợ lắm… ” Long rất kính trọng những người thầy của mình cho nên với họ cậu sẵn sàng chia sẽ suy nghĩ trong đầu, đây cũng là lý do mà võ công của cậu tiến bộ như vậy.
“Haha… nhóc con… mới tí tuổi đầu đã gặp bọn giết người à… nghe này nhóc… đánh nhau thì là do biết có thua cũng không chết, cùng lắm thì bị gãy chân, gãy tay gì đó thôi… nhưng mà khi gặp những tên giết người, lúc đó nhóc sẽ sợ… chính là sợ chết đấy… haha” Hải cười to nhìn Long nói.
“A… con hiểu rồi… thì ra nỗi sợ của con chính là sợ chết… phù” Long mở to mắt vì hiểu ra,đúng là những người từng trải họ nói một câu là trúng ngay vấn đề.
“Chú Hải… có cách nào để con không sợ chết không?” Long ngây thơ hỏi.
“Cốc… ngu này” Hải nghe Long hỏi cốc ngay vào đầu cậu một cái mạnh.
“Ui da… đau quá… sao chú đánh con” Long xoa đầu hỏi.
“Chỉ có những đứa điên đứa khùng mới không sợ chết… còn lại người bình thường thì ai không sợ chết … hỏi ngu thì bị đánh chứ sao?” Hải cười.
Long nghĩ một hồi cũng cảm thấy mình ngu, cậu gãi đầu tiến lại gần Hải hỏi tiếp:
“Chú Hải… thế có cách nào áp chế nỗi sợ hãi lại ít nhất để đương đầu với chúng không?”
Hải nhìn cậu nhóc đệ tử của mình, đã dạy cậu được vài tháng rồi, gã rất thích thằng đệ tử này, nhanh nhẹn và thông minh, nó còn có chút ngây thơ ngờ nghệch nữa, nghe Thiên kể qua ước muốn cứu mẹ của thằng bé, gã lại cảm động vì con người trọng tình trọng nghĩa như cậu.
“Cũng đến lúc rồi” Hải thì thầm trong miệng như quyết định một thứ gì đó.
“Vào tắm đi, hôm nay tập đến đây thôi, tí nữa cùng chú đi đến một nơi”
“Đi đâu hả chú… ” Long nhanh nhảu hỏi, cậu vẫn hơi bực vì chú chưa trả lời câu hỏi trước của mình.
“Đi đến nơi làm cho con áp chế cơn sợ hãi của mình, con gọi điện về nhà nói 1 tuần nữa con sẽ không về nhà đi, sắp tới sẽ là đợt huấn luyện kinh khủng nhất” Hãi cười nói làm Long ngạc nhiên, nhìn vào ánh mắt lạnh lùng của gã, cậu rùng mình đổ mồ hôi, hình như mình sắp tới một nơi kinh khủng.
2 tiếng sau, Hải và Long tiến vào một ngôi nhà bằng gỗ ở rìa ngoại ô thành phố, đây là một xóm vắng vẻ đằng sau một khu công nghiệp.
“Cộc… cộc… ai đấy?” Một giọng đàn ông lên tiếng sau khi Hải gõ cửa vài lần.
“Tôi Hải đây… có việc cần nhờ anh” Hải lên tiếng, nhìn qua Long, gã lại nở nụ cười làm mồ hôi của cậu cứ tuôn ra.
Cánh cửa gỗ mở ra, Long và Hải đi qua một cái sân nhỏ vào căn nhà ,Long nhìn vào bên trong, toàn là đồ bằng gỗ từ bàn ghế cho đến sàn nhà, tiếp đón 2 người là một cụ già nhỏ con, chỉ đứng tới cổ Long là cùng, nhìn có vẻ ốm yếu, còn phải chống một cây gậy nữa.
“Ai thế?” Cụ già nhìn Long rồi giở giọng ồm ồm ra hỏi Hải.
“Là ’em nuôi’ của Thiên… nó muốn vượt qua nỗi sợ hải của bản thân mình” Hải uống ngụm nước rồi nói.
“Bao nhiêu tuôi? Có sớm quá không?” Cụ già giật mình nói, nhìn Long tuy cao thế nhưng mà gương mặt non nớt của cậu không thể đổi được, chắc chắn là chưa đên 18 tuổi.
“14 gần 15… nó muốn cứu mẹ… ” Hải nhìn lại Long rồi nói.
“14 sao” Cụ già khẽ lẩm bẩm rồi suy ngẫm điều gì đó thật lâu.
Một lát sau, cụ mở mắt ra nhìn thẳng vào mắt Long, gõ cây gậy xuống sàn một cái mạnh rồi nói:
“Này cháu… nếu giữa cái chết và mẹ… cháu sẽ chọn ai?”
Câu hỏi của cụ già làm Long bất ngờ, cậu chưa từng phải suy nghĩ đến chuyện ấy, ‘liệu vì mẹ cậu có sẵn sàng chết không?’ Long chìm vào suy nghĩ.
Hải và cụ già yên lặng đợi Long trả lời, họ đều hiểu đối với một cậu nhóc 14 tuổi thì câu hỏi đó quá khó, ở độ tuổi này thì ngoài xã hội, những cậu bé học sinh đến trường chải chuốc các kiểu chứ nào như cậu phải vật lộn từng ngày để có thực lực cứu mẹ ra khỏi ngôi nhà kia, tất nhiên là có những mảnh đời bất hạnh hơn cậu nhưng mà nghị lực của Long đã làm cho họ khâm phục rồi, nếu Long trả lời ngay thì có lẽ hai người cũng không bằng lòng vì khi ấy cậu chỉ như một đứa trẻ, không biết đối diện với mình là cái gì mà chỉ trả lời đại.
“Có… con sẽ cứu mẹ bằng mọi giá” Long thốt lên chắc chắn, cậu đã nghĩ kĩ rồi, bao nhiêu lần mẹ khóc thầm một mình, rồi bị quở mắng, bị chà đạp và thậm chí là bị đánh đập vì làm phật ý những con người trong cái gia tộc kia, lại nghĩ tới lúc có những món ăn ngon, mẹ đều lén giữ lại một phần đưa cho cậu… Long yêu mẹ, người phụ nữ quan trọng nhất đời mình.
Cụ già và Hải nhìn nhau, họ cùng gật đầu nhẹ như quyết định sẽ cho Long làm một việc gì đó.
“Được rồi… cháu với Hải ngồi chơi đi… tí nữa ăn cơm tối xong cháu hãy đi ngủ sớm chuẩn bị tinh thần và thể lực tốt nhất cho ngày mai” Cụ già đứng dậy vỗ vào vai Long vài cái rồi rời đi trong ánh mắt tò mò của cậu.
6 giờ sáng hôm sau, ba người đứng trước một nắp hầm, Long nghi hoặc nhìn Hải và cụ già, căn nhà này có một căn hầm nữa ư.
“Nghe này Long… một khi cháu đã xuống dưới đó thì như bước vào cuộc chiến sinh tử đầu tiên của cuộc đời mình… nhớ… lúc nào cũng phải nghĩ đến sống sót… nghĩ đến mẹ… đến lúc không chịu được nữa thì hãy nhấn cái nút đỏ trên tường… nếu đến nó mà cháu cũng không nhấn được thì cháu sẽ chết… và không ai còn nhớ đến cậu nhóc như cháu nữa… mẹ cháu sẽ tiếp tục sống trong chà đạp … nếu không cần dùng đến nó nữa thì cháu đã chiến thắng sợ hãi của bản thân mình hoàn toàn… lúc ấy ông tin là kẻ thủ của cháu sẽ phải run sợ vì cháu đấy” Cụ già nhìn thẳng vào mắt Long nói rồi mở cửa hầm.
Nhìn vào bên trong căn hầm tối tăm, Long cố gắng căng mắt ra nhưng vẫn là một màu đen chết chóc, không khí bên dưới như đây là cánh cửa bước vào địa ngục vậy làm cậu lạnh run sau gáy, nỗi sợ hãi lại tràn lên.
“Đây là thuốc kháng sinh, nếu bị thương cháu hãy cố gắng rắc lên miệng vết thương tránh nhiễm trùng … nhớ… hãy sống sót trở về” Hải đưa cho Long lọ thuốc rồi vỗ vai động viên cậu.
Hai chân Long run lên vì sợ khi nghe Hải nói, cái gì ở dưới đó vậy.
“Cháu có thể không cần xuống” Nhìn cả người Long run lên vì sợ, cụ già thở dài tiến tới định đóng cửa hầm, haizzz cuối cùng cũng chỉ là một cậu nhóc 14 tuổi thôi.
“Không… ” nhìn cửa hầm gần đóng, Long cắn răn, cậu muốn vượt qua nổi sợ hãi bản thân mình, không biết cậu lấy từ đâu sức mạnh mà chạy nhanh nhảy vào căn hầm ấy.
Cụ già và Hải khá sửng sốt khi chứng kiến cậu nhóc nhảy vào bất ngờ, hai người nhìn nhau rồi lại lại nhìn về phía căn hầm, nắp hầm nhanh chóng được đóng lại.
Bên trong căn hầm, chỉ là một màu đen chết chóc, trên tường xa xa làm một cái nút bấm màu đỏ phát sáng nhưng ánh sáng từ nó chỉ đủ để Long thấy được cái đèn ấy mà thôi.
Đột nhiên cậu giật mình vì nghe thấy tiếng gì đó, hình như là tiếng bước chân và gầm gừ.
Đã qua 3 ngày, vì căn hầm cách âm nên không thể nghe thấy tiếng động dưới căn hầm kia, Hải và cụ già đang đánh cờ tướng trên bàn.
“Thầy nói nó sẽ ở dưới đó mấy ngày… ” Hải vừa đi xong nước cờ hỏi cụ già, thì ra là thầy của gã.
“Cứ mỗi ngày sẽ thêm 2 con lần lượt, và hai ngày cuối cùng là kinh khủng nhất vì hai con ra một lúc… ” Cụ già trả lời học trò rồi nghiên cứu nước cờ của mình.
“Mong rằng nó có thể chịu được tới ngày thứ 5” Hải thì thào, trước kia gã cũng chịu được tới ngày thứ 5 thôi vì đên ngày thứ 6 thì chúng quá kinh khủng làm gã chỉ có cách bấm nút.
Ngày thứ 6 kể từ khi Long bước xuống căn hầm kia, vẫn không có chút tín hiệu nào, cụ già và Hải đã chuẩn bị sẵn nếu có tín hiệu báo lên lúc Long bấm nút, họ sẻ mở cửa cứu cậu ra nhưng mà đợi mãi vẫn không thấy.
“Sao nó chưa bấm nút?” Hải nghi hoặc nhìn cụ già.
“Không biết… có thể đã… ” Cụ già thở dài một hơi, cụ cũng không tin một thằng nhóc 14 tuổi có thể ở lâu đến ngày thứ 6, trước kia Hải một thân võ nghệ tinh thông cùng với kinh nghiệm đối kháng dày dặn mới chịu được trong đó đến hết 5 ngày mà thôi.
“Haizzzz… biết ăn nói với Thiên thế nào đây… có lẽ là con đã quá vội khi đưa nó đến đây” Hải nhìn về phía cửa hầm buồn bã.
“Cứ để hết ngày mai rồi vào xem… biết đâu kỳ tích xuất hiện” Cụ già nói với Hải rồi kéo gã đi uống rượu, sống chết có số cả.
“Đến giờ chưa?” Cụ già hỏi Hải, hai người chuẩn bị mở cửa hầm.
Nhìn đồng hồ, Hải thầm tính toán rồi nói:
“Đúng 7 ngày rôi, mở thôi thầy”
Cụ già gạt cầu giao, mở chốt rồi cùng Hải kéo cửa hầm lên, vì lần này gạt cầu giao điện nên bên trong hầm sáng trưng.
Hải và Cụ già bước xuống, họ há hốc mồm trợn to mắt nhìn căn hầm, khắp nơi là máu và các mảnh thi thể của những con chó to lớn, từ Becgie, Pit Bull và kinh khủng nhất là xác 4 con chó Ngao Tây Tạng to hơn cả sư tử đang nằm khắp nơi và tất nhiên là cơ thể không còn nguyên vẹn.
Để lại một bình luận