Phần 56
Mỗi lần rút ra rồi cắm vào khiến cho Lan Anh ưỡn người lên, thở hổn hển ổi cố gắng banh chân rộng ra mà rên. Lần đầu tiên được phá trinh nhưng tôi thấy Lan Anh có vẻ không đau gì cả, chính xác là hơi hơi có một chút mà thôi.
Nhấp được vài cái nhẹ nhàng thì cảm giác trơn nhẫy cùng khít rịt của cái lỗ làm cho tôi thèm cái cảm giác được nhấp thật mạnh nên chống tay xuống dưới ghế tôi nói khẽ:
– Anh địt mạnh một chút được không? Có sợ đau không?
Lắc nhẹ cái đầu Lan Anh trả lời:
– Em… thì không đau nữa rồi… sướng một chút hì… anh nhấp mạnh cũng được… em không sao đâu… mạnh lên mới sướng hì hì…
– Vậy anh nhấp mạnh lên một chút nữa nhé!
Gật nhẹ đầu rồi Lan Anh ấn chầm chậm cái mông và tôi cũng nhấp mạnh hơn một chút. Mỗi lần con cặc gân guốc chui thật sâu vào bên trong cái lỗ thì Lan Anh lại ứ một tiếng vì phê. Chửng năm mười phút sau thì Lan Anh quặp nhẹ hai cái bắp chân của mình vào bắp chân tôi mà nói:
– Anh ơi… làm thế này em buồn đái!
Nháy mắt một cái rồi tôi bảo:
– Không sao đâu… đấy lả cảm giác thèm… à nhầm muốn lên đỉnh ấy. Kiểu như sách báo người ta nói ấy… cứ đái ra cũng được… ghế này ghế da… không ướt được đâu…
Vừa giải thích tôi cố gắng nhấp mạnh hơn, phành phạch… phành phạch. Từng tiếng vang lên thật to thì Lan Anh cào nhẹ vào lưng tôi mà nói:
– Em… đái ra mất…
Nhấp mạnh rồi cố gắng cạ hai cái xương mu vào với nhau, vừa thở hổn hển vừa nói:
– Không sao… đâu mà… cứ đái ra đi em.
Cái kiểu cà cạ xương mu thế này khiến cho Lan Anh nhanh chóng không chịu được, cái khe lồn bên dưới phun ầm ầm một đống nước ra.
Tôi thấy thế càng nhấp mạnh hơn nhưng Lan Anh luồn tay xuống hơi đẩy cái hông của tôi ra mà nói khẽ:
– Anh… cho ra ngoài nhé…
Lắc nhẹ đầu tôi nói:
– Hì… anh không muốn cho ra ngoài đâu! Anh muốn xuất hết vào bên trong cơ… thôi cho anh bắn vào nhé được không!
Chẳng thèm nghĩ ngợi gì nhiều Lan Anh nói lại:
– Cũng được… nhưng mà tí nữa phải mua thuốc cho em uống đấy nhé, mới lớp mười một mà mang cái bụng to chình ình là em bắt đền anh đấy!
– Hì… hì… anh biết rồi mà!
Nói mà biết nhưng quả thật tôi vẫn chưa đến mức mà bắn hết cái thứ nước đặc quánh vào vên trong lỗ lồn mà cố gắng nhấp thêm đến hai ba phút nữa thì mới bắn sâu vào bên trong. Mở to đôi mắt ra Lan Anh xoa nhẹ lấy lưng của tôi mà nói khẽ:
– Sao mà ấm nóng thế?
Hơi ngạc nhiên vì Lan Anh cảm nhận được dòng tinh trùng nóng bỏng chảy trong cái lỗ mới được khai phá bởi con cặc của tôi.
Mút nhẹ đôi môi mọng rồi tôi tận hưởng cái vẻ ngọt ngào đằm thắm đáng yêu của tôi môi rồi khẽ nói:
– Em cảm nhận được anh ra à?
Gật nhẹ đầu một cái rồi lan Anh nói:
– Chứ sao nữa? Nó ấm ấm nóng nóng không chịu được ấy chứ… hỏi em như vậy chắc là làm với đứa nào rồi đúng không? Nhìn cái mặt biết ngay!
Cười khì một cài rồi tôi nói:
– Anh còn ngây thơ đấy… tụi lớp anh nó tán gái rồi ấy ấy từ lớp chín cơ… bây giờ lên lớp mười hai là muộn rồi đấy!
Nói như vậy thôi chứ thời bọn tôi bấy giờ… có mấy đứa nào liều lĩnh như tôi đâu, toàn yêu nhau “trong sáng” đúng nghĩ với tình yêu tuổi học trò…
Thấy tôi nói vậy thì Lan Anh trề môi ra bảo:
– Ai tin được… anh… hức… anh ơi… nó chảy ra rồi hay sao ý!
Tôi cười khì vuốt nhẹ gò má đang ửng hồng của Lan Anh rồi nói:
– Cái ấy của anh chặn rồi thì làm sao mà có thể chảy ra được khì khì… có mà nước của em ấy!
– Hứ… nước của anh!
Hai đứa vẫn nằm đè lên nhau cãi cọ được vài tiếng rồi tôi mới nhổm dậy. Chính xác là con cặc đã mềm oặt rồi trượt ra khỏi cái lỗ. Dòng tinh trùng đục đục từ bên trong cái khe chảy thẳng ra ngoài rỉ xuống cái đệm ghế.
Lan Anh ngồi xổm dậy, nhòm xuống cái khe lồn vẫn còn căng mọng của mình mà nói:
– Hức… bây giờ mới cảm thấy hơi rát rát đây này… Sau không cho anh làm nữa…
– Xì! Có thật không khéo lại thèm quá đấy chứ! Nhìn cái mặt của em là anh biết ha ha. Thôi ngồi dậy để anh lau cái đệm nào!
Vẫn lườm tôi một cái rồi Lan Anh mới ngồi dậy, lấy hộp giấy trên bàn, lau đi cái khe lồn rồi Lan Anh chạy vào trong nhà tắm rồi đóng cửa lại. Tôi chỉ cười nhẹ rồi lau hết cái đám nước mà Lan Anh chảy ra.
Hết một đống giấy, vất nó vào trong thùng rác rồi mặc quần ngay ngắt lại, thả người thư thái lim dim mắt mơ màng thì Lan Anh đi ra rồi khẽ nói:
– Hức… anh ơi rát… mà anh đi mua thuốc cho em đi… khiếp nhiều kinh lên được ấy, ngồi xuống nó cứ ồng ộc mà chảy ra luôn ấy… thôi đi mua nhanh lên. Em có bầu em bắt đền bây giờ!
Giả bộ ngây thơ tôi nói:
– Bắt đền gì?
– Bắt anh bế con chứ bắt đền gì nữa, à mà đi mua thuốc thì xa xa nhé, gần nhà em người ta lại biết hì hì!
Tôi gật đầu vươn vai vặn người một cái rồi đi ra sân phóng xe đi mua còn Lan Anh thì bảo nhanh về để Lan Anh nấu cơm hai đứa ăn.
Công nhận cái tuổi trẻ bồng bột thì chỉ cần như vậy là nghĩ đã có một mái ấm gia đình êm vui đầm ấm rồi, không nghĩ đến ngày mai nó như thế nào nữa. Phóng con xe đạp qua cái hiệu thuốc rồi tôi mua một viên tránh thai khẩn cấp. Bà chị bán hàng mỉm cười bảo tôi “sau nhớ dùng bao em trai nhé, dùng thuốc này bạn gái hại đấy”.
Tôi mỉm cười trả lời rồi trả lời “vậy hả chị! Thế chắc chị dùng nhiều rồi hả”. Biết cái câu hỏi đểu của tôi nhưng bà chị bán thuốc vẫn gật đầu nói là dùng nhiều nên mới khuyên.
Mua xong vỉ thuốc tôi về đưa cho Lan Anh thì Lan Anh đang rán thịt và luộc rau trong bếp, còn bảo tôi đi mua ít cà muối nữa.
Lại vòng xe qua chợ mua thêm ít cà muối rồi cả hai đứa văn cơm. Cứ như vợ chồng son vậy. Ăn xong thì tôi tranh phần rửa bát.
Lan Anh đứng phía sau ôm nhẹ rồi đưa tay nghịch nghịch ngực của tôi mà nói:
– Cứ ngoan như thế này có phải là thương không?
Tay thì úp cái bát rồi tôi bảo:
– Thương thì tí nữa cho làm cái nữa nhé, anh lại thèm em lắm rồi đây này!
Hai bàn tay vội nhéo tôi một cái rồi Lan Anh bảo:
– Còn lâu nhá! Hãy còn rát rát đây này… hích… mà em không hiểu sao cái lỗ của em bé xíu thế mà anh đút vào được nhỉ!
Cười hà hả tôi nói:
– Nó đàn hồi chứ! Đẻ còn rộng toang hoác để mà con chui ra cơ mà… hì hì… mà đứa trẻ nó phải đến hai ba cân… chứ có được vài lạng đâu co chứ!
Cười khúc khích Lan Anh trêu:
– Ví với chả von… hì… hì… xem có được vài lạng không nào!
Không còn ngại ngùng bỡ ngỡ như lần đầu mà Lan Anh luồn tay vào quần mà xoa xoa lấy con cặc rồi hí ha hí hửng bảo:
– Sao không làm gì mà nó cứng ngắc vậy?
Tôi hí hửng trả lời:
– Thì gần em nó cứng chứ sao nữa, tẹo nữa cho anh làm nhé, anh thèm quá rồi đây này!
Hôn nhẹ lên gáy tôi rồi Lan Anh trả lời:
– Còn lâu nhé… em vẫn còn rát đây này!
Tặc lưỡi tôi trêu:
– Rát nhưng tí nữa đút vào sâu bên trong là hết rát mà!
– Không cho đâu… mà làm sau khi uống thuốc còn tác dụng nữa không đấy?
– Dĩ nhiên là còn chứ! Anh hỏi chị bán thuốc rồi, bà ấy còn chỉ dạy tỉ mí, à còn bảo anh sau không được mua thuốc mà dùng bao ấy!
Lan Anh nghe tôi nói thế thì bảo:
– Ờ! Dùng bao biết chưa… à mà không cho làm nữa… nhỡ ai biết thì chết!
– Gớm! Hai đứa không nói ra thì làm sao mà ai biết được cơ chứ. Thôi anh rửa bát xong thì vào thưởng cho anh nhé!
Bỏ tay ra khỏi con cặc của tôi rồi Lan Anh nguýt một cái mà nói:
– Không! Ăn no xong làm mệt lắm!
Tiu nghỉu tôi chỉ biết vào trong nhà, bật ti vi lên rồi hai đứa thuê mấy cái đĩa kiếm hiệp về xem. Mới đầu còn ngồi cạnh nhau nhưng mùi hương của Lan Anh khiến tôi mê mẩn cả người, luồn tay vào trong áo xoa cái bầu vú rồi nhấc bổng để cho Lan Anh ngồi lên đùi tôi.
Xem bằng mắt nhưng bàn tay thì không thể nào quên cái chuyện sục sạo vào trong áo mà sờ vú, hết áo thì luồn tay xuống mà mân mê những cọng lông mượt mà trên cái mu lồn. Lan Anh đẩy ra cho lấy lệ vài lần nhưng sau đó thì thích nên cứ để tôi mân mê.
Dò dẫm một ngón tay dọc theo cái khe lồn thì Lan Anh khẽ bảo:
– Không nghịch linh tinh nữa xem phim kìa!
Hôn một cái lên má rồi tôi bảo:
– Linh tinh đâu mà linh tinh, sờ đúng cái chỗ đáng yêu nhất còn gì nữa, thế bây giờ em còn rát không?
– Đỡ rồi… nhưng hỏi làm gì… cái đầu này lại nghĩ linh tinh đấy đúng không?
Để lại một bình luận