Phần 85
Tôi lấm tấm mồ hôi rồi cố gắng banh hai cái cặp mông ra sau đó đẩy đẩy cái đùi của mình rồi hỉ hả nói:
– Ờ công nhận là nhiều nước… mà anh thấy cái lồn của em có vẻ rộng ra đấy em ạ… không còn được khít đâu…
Ứ ứ từng tiếng rồi cô Hạnh nói trong từng hơi thở ngắt quãng:
– Đâu mà… lồn em… vẫn khít mà… ui sướng quá… anh ơi… hức… địt banh cái lồn của em ra đi nào. A. A. A…
Thằng Đạt thất bà dì của mình rên như vậy thì nó lại ngả người ra đằng sau, uống nốt số nước còn lại trong chai rồi nói:
– Bây giờ mà có thằng Tú ở đây nữa thì phải thích biết mấy nhỉ, cỡ tao với mày không thể nào thỏa mãn được cái lỗ lồn kia đâu!
Cười khanh khách nhưng vẫn không thể nào giấu nổi nhịp thở hổn hển của mình. Mười đầu ngón tay bấu bình bịch vào cái túi hàng rồi cô Hạnh bảo:
– Hứ… có thỏa mãn được chứ… lồn địt nhiều thì nó cũng phải ê chứ… hức… anh Đức ơi… địt mạnh thêm một chút nữa đi!
– Ô! Lại muốn mạnh hả?
Đưa một chân lên trước rồi tôi chống vào mông mà địt mạnh hơn, cái kiểu địt này nó hơi chéo chwos một chút khiến co cái đầu khấc nó trượt dọc nhẹ nhẹ doc theo cái vách lồn mà chui vào bên trong. Cái kiểu chéo chéo nhưu vậy khiến cái lồn càng chảy nhiều nước ra hơn. Xõa mái tóc xuống rồi cô Hạnh rên:
– Á anh ơi… em… ra… rồi… ui ui… sướng quá…
Dòng nước từ trong cái lỗ nhro tỏng tỏng xuống cả cái bọc hàng bên dưới. Thằng Đạt nhìn thấy vậy thì cười bảo:
– Này! Ướt hết hàng của người ta kia kìa… em. Lồn gì mà nhiều nước thế không biết?
Đờ đẫn rồi trơn nhẹ mắt lên cô Hạnh đổ gục xuống cái đống quần áo được gói gọn, con cặc của tôi thì vẫn cứ vểnh lên với cái đầu khấc tù tù bóng nhẫy. Xíc xích chân tiến ra phía đằng trước một chút rồi tôi bảo:
– Nào… đang sướng lại phải rút ra! Chán em quá… mú đi… anh cho uống nào!
Vén mái tóc dính bết vào với nhau vì mồ hôi và nước miếng, một lần nữa cô Hạnh lại há ra mà ngậm thật sâu lấy cả thân cặc mút tộp tộp thêm vài phát nữa. Cái kiểu mút mạnh mẽ của cô Hạnh khiến cho tôi rùng nhẹ người thôi là cái miệng đã ngập tinh trùng rồi.
Liếm mút không sót giọt nào thì cô Hạnh đứng dậy, cầm cái đầu khấc đang dần dần xìu lại cọ cọ vào cái đầu vú của mình mà nói:
– Hì hì… nghỉ tí nữa làm lần nữa nhé hai anh!
Thằng Đạt nghe thấy vậy thì xua xua tay rồi nói:
– Thôi, thôi anh xin… mệt lắm rồi… nghỉ tí đã, xuất như vậy giờ buồn ngủ rồi đây này… Cái thời tiết này chỉ có muốn ngủ thôi.
Vớ lấy cái khăn tắm lau qua người cho hết hôi rồi cô Hạnh trải cái thảm ra giữa nền nhà, vén lại đống hàng vào một góc rồi cả ba nằm ngủ.
Dĩ nhiên là cô Hạnh nằm giữa và hai đứa tôi năm hai bên vừa xoa vú vừa nghịch cái khe lồn rồi tâm sự. Được vài câu thì cả ba đã khò khò rồi vì làm tình khá mệt hơn nữa mai phải dậy sớm. Tiếng reng reng của đồng hồ đánh thức chúng tôi.
Nhìn xuống thì thấy cô Hạnh đang hay tay cầm hai con cặc mềm oặt của tôi và thằng Đạt, nhìn cái cảnh này cũng buồn cười lắm.
Mặc cái quần lót vào, vặn người kêu răng rắc rồi tôi xuống nhà tắm, rửa qua cái mặt rồi đi lên. Lúc này thì cô Hạnh với thằng Đạt mới mò dậy.
Thấy tôi thì cô Hạnh tủm tủm nói:
– Tí nữa tập thể dục cái nhỉ!
Tôi tặc lưỡi trêu:
– Được thôi! Tập thì tập chứ sợ gì… mà đi rửa cái lồn đi nhé… kiểu gì cũng bốc mùi rồi đấy!
Bĩu môi một cái rồi cô Hạnh nói:
– Mùi thì cũng là mùi của hai anh chứ ai vào đây nữa!
Cười hề hề tôi trêu:
– Mùi đó mùi của thằng Đạt thôi chứ có phải mùi của anh đâu, hôm qua chỉ có thằng Đạt cho vào còn anh cho em bú đúng không!
Thằng Đạt xì một tiếng rồi nói:
– Vâng! Của tao được chưa! Thôi không tập thể dục nữa đâu… đau lưng lắm rồi đây này, hôm qua ăn nhiều như thế mà hôm nay đói kinh lên được!
Cô Hạnh quay sang nhìn thằng cháu của mình rồi bảo:
– Thế mai phải đền bù đấy biết chưa! Tóm lại một tuần là hai lần…
Tôi nghư thấy cô Hạnh nói như vậy thì cười khì khì không nói gì những đầu thầm nghĩ “hai lần một tuần liệu chịu nổi không, cái mặt dâm dật như thế kia phải bốn lần một tuần là ít chứ hai tuần thì xi nhê cái gì”.
Nói chuyện vui phiếm với nhau một lúc thì cô Hạnh vào tắm qua rồi rửa kỹ cái lồn của mình còn thằng Đạt thì đứng ở khoảng sân sau tắm ù qua một cái rồi gọi với vào:
– Dì ơi hôm nay hàng họ chuyển sao đấy!
Hơi ngỡ ngàng nhưng thằng Đạt nháy mắt với tôi một cái khiến cho tôi chỉ biết cười mà không thèm nói gì nữa. Tiếng của cô Hạnh bên trong nhà tắm vọng ra:
– Ờ đợi dì tí!
Tôi biết vì bây giờ tai vách mạch rừng… cứ bô bô anh em như thế này hàng xóm vô tình thấy thôi là đủ điều dị nghị rồi. Chưa tính đến chuyện hai thằng thanh niên mười sáu mười bảy hừng hực ở nhà một bà dì đang độ tuổi chín muồi nữa.
Một lúc sau thì cô Hạnh đi ra mà trên người chẳng có một mảnh vải nào cả, thậm chí cả cái khăn cũng chẳng còn quấn trên người nữa, cái mu lồn cong veo với hai cái mép thâm thâm cùng đám lông lún phún vẫn lộ rõ vẻ đẹp của một người đàn bà.
Thấy hai thằng chúng tôi đứng ngắm như vậy thì cô Hạnh nói nhỏ:
– Bảo làm cái nữa không làm giờ đứng nhìn làm cái gì!
Thằng Đạt tặc lưỡi cái bảo bà dì của mình:
– Thôi! Cho cháu nghỉ cái chứ nhỉ! Tối nay chắc là trai đẹp của dì đến còn gì, tha hồ nhé. Mà tí nữa khách mới đến à!
Vào trong nhà mặc lại bộ đồ rồi cô Hạnh quay sang nhìn cái đồng hồ. Giờ hơn năm rưỡi thôi chắc là khách đến rồi thế nên cô Hạnh sắp xếp lại rồi mở cửa.
Chừng mười phút sau thì mấy người buôn bán đồ cũng đến nhập hàng, mở ra cho họ kiểm một xíu rồi hai thằng bê đồ lên xe mà buộc lại.
Thấy chúng tôi có vẻ nhanh tay thì ô khách hàng hỏi cô Hạnh:
– Kiếm được hai thằng cu ở đâu nhanh nhẹn thế?
Cô Hạnh cười mà bảo:
– Hai thằng cháu con bà chị ruột em chứ kiếm ở đâu, nghỉ hè thì gọi chúng nó qua lựa đồ dùm thôi, chứ thuê mướn gì! Gớm… tiền bao chúng nó ăn sáng còn lỗ ra đầy ra đấy đây nàyy!
Thằng Đạt nghe thấy vậy thì quay lại bảo:
– Lỗ cái gì mà lỗ cơ chứ! Nuôi cháu có tốn nhiều đâu! Thôi nhanh lên rồi cho chúng cháu tiền ăn sáng đấy nhé!
Chúng tôi buộc mấy bao hàng cho ba bốn người xong thì cô Hạnh bảo chúng tôi đi ăn, dĩ nhiên là hai thằng khá là đói nên ăn khá nhiều. Ăn xong thì hai chúng tôi chia nhau về nhà. Về nhà dọn nhà xong thì bỗng nhiên có điện thoại của chị Hà.
Nghe giọng một cái tôi hỏi luôn:
– Đi chơi vui không? Nhớ mua quà cho em nhé!
Tiếng cười khì khì của chị Hà vang lên:
– Vui chứ! Vui ơi là vui luôn đấy chứ, yên tâm là có quà… thế bây giờ đô em biết chị đang làm gì nào!
Ngó đồng hồ thì mới hơn tám giờ sáng một chút nên tôi bảo:
– Chắc là mới ngủ dậy đúng không?
Đúng lúc này thì tiếng thằng Tú vang lên trong điện thoại:
– Dậy lâu rồi… bà Hà bà ấy đang bú buồi tao đây này!
Nói xong thì có vẻ chị Hà dí cái điện thoạt sát lại miệng mình hơn nên những tiếng chụt chụt vang lên thật to. Tôi thấy nhu vậy hỏi to:
– Thế một ngày mất lần hả mày?
Thằng Tú không trả lời mà thay vào đó là chị Hà:
– Ngày nào cũng phải nộp thuế… hì hì, ở đây cảnh đẹp, không làm cũng phí.
Tôi cười đùa trêu hai chị em nhà nó một chút rồi cúp máy. Đúng lúc này thì tiếng máy bàn vang lên, tôi nhấc máy thì hóa ra bà chị họ mẹ của cái Phượng gọi.
Chột dạ một lúc tôi thầm nghĩ “tự nhiên bà này bà ấy gọi mình là sao ta? Không lẽ lộ luôn chuyện mình với con Phượng”. Vẫn giữ thái độ bình tĩnh tôi nói chuyện bình thường thì hóa ra là bà chị tôi hỏi mẹ về chuyện đi chùa chiền thăm quan gì đó.
Âm ừ cho qua câu chuyện rồi tôi cúp máy. Một lúc sau thì có tiếng điện thoại nữa, nhấc lên thì tiếng nói lanh lảnh của cái Phượng vang lên:
– Này cậu! Cháu có điện thoại rồi nhé! Chiều đi ăn khao không?
Dĩ nhiên bà chị họ tôi điều kiện lắm nên với con Phượng có điện thoại là một điều gì đó hết sức là bình thường.
Nghe con bé khoe thì tôi gật đầu bảo:
– Có chứ! Hì hì… thế chiều nay ăn gì?
Nó hí hửng bảo luôn:
– Đi ăn món nướng nhé! Lâu lắm rồi cháu không đi!
Tôi ậm ừ rồi bảo:
– Thế có gạ Lan Anh đi không?
Đang định đợi câu trả lời thì thì có tiếng dạ vâng của nó rồi chừng năm phút sau thì nó mới lại cầm máy. Tôi hỏi luôn:
– Có ai ở nhà à mà phải nghe máy vậy?
– À bố của em đưa thằng cu đi mua ít đồ rồi sang nhà mấy ông bạn chơi ấy mà. Thế rủ Lan Anh đi không sợ à?
Để lại một bình luận