Khoái Lạc Hệ Thống – Chương 1

Phần 46

5 giờ sáng.
Mặt trời đang dần ló dạng trên đỉnh núi.

“Cà rộp cà rộp!”

Một chiếc xe ngựa đang phóng nhanh trên đường. Ngồi ở trước xe là một tên đàn ông tuổi khoảng 40. Ông ta liên tục khiển ngựa chạy nhanh nhất có thể, có vẻ ông đang có việc gấp, đúng hơn người có việc gấp chính là những khách hàng của ông.

“Chát!”

“Ahhh…”

Khải Minh giật mình tỉnh dậy. Hắn ta đang tận hưởng những giây phút nghỉ ngơi khi trên đường về lại quảng trường Lung Linh. Thế nhưng đang ngủ thì hắn cảm thấy thằng nhỏ của mình bị ai đó đánh. Cú đánh đau đó làm thằng nhỏ đang “chào cờ” như mỗi buổi sáng bình thường teo lại vì đau.

“Ai đánh vậy trời?” Khải Minh dụi mắt tự hỏi. Chợt hắn cảm giác thấy nặng nề bên vai phải, hình như có một thứ gì đó đang đè lên hắn. Khải Minh nhìn sang thì thấy Hồng Diễm đang nằm ngủ, đầu nàng đang gối lên vai hắn. Ngực nàng thì lại đang tì sát vào cánh tay Khải Minh.

Không những thế, khi nhìn xuống dưới, hắn phát hiện tay của Hồng Diễm đang đặt giữa đủng quần hắn. Không còn nghi ngờ gì nữa, Hồng Diễm chính là thủ phạm, nàng đã ra tay đánh vào dương vật của Khải Minh lúc đang mơ ngủ.

“Khải Minh… đừng… đừng sờ mông ta nữa!” Hồng Diễm mơ màng nói.

“Ặc, ta chưa làm gì mà!” Khải Minh hoảng hốt nói. Hắn vì đang nghĩ gì đó bậy bạ nên mới giật mình dữ dội như vậy.

Nghe mấy câu của Hồng Diễm nói, Khải Minh bỗng cảm thấy kích thích. Dương vật hắn cương cứng lên trong khi Hồng Diễm vẫn đang đặt tay lên đó.

“Ực, kích thích vãi…” Khải Minh khoái chí khi thấy cảnh tượng này. Cảm giác như bàn tay ngọc ngà của Hồng Diễm đang chạm trực tiếp vào dương vật hắn.

“Uh…” Bỗng nhiên, có một ai đó ngã lên vai trái của hắn. Khải Minh quay sang nhìn thì hết hồn:

“Ô mai chuối.”

Lý do hắn hết hồn chính là người vừa dựa vào vai hắn chính là Yến Ly. Và may mắn hơn, ngực của nàng cũng đang áp chặt vào tay hắn.

“Mềm quá! Ước gì được bóp một cái!!”

Khải Minh rất muốn được nếm thử độ mềm cặp ngực của Yến Ly. Thế nhưng bây giờ hai tay hắn đều đang bận, hắn sợ nếu cử động thì sẽ đánh thức hai người đó dậy.

“E hèm…” Một tiếng hắng giọng phát ra từ phía đối diện. Khải Minh giật mình nhìn về phía trước. Ngồi đối diện với hắn chính là hiệu trưởng Linh Nguyệt.

“Linh… Nguyệt!” Khải Minh có vẻ đã cảm nhận được Linh Nguyệt đang khó chịu nhìn mình.

“Ặc cái này, ta ta…” Khải Minh cố nghĩ cách giải thích nhưng không được. Hắn chẳng biết phải giải thích thế nào cho hợp lý.

“…” Linh Nguyệt lờ đi như không quan tâm. Thấy nàng như vậy hắn đành thở dài. Sau một hồi lâu im lặng, hắn mới lên tiếng nói: “À mà nè! Nàng nghĩ chuyện bắt cóc này do ai làm?”

Linh Nguyệt tiếp tục im lặng khoảng 10 giây rồi trả lời: “Khả nghi nhất chính là… học viện Dã Thú.”

“Uhm… ta cũng nghĩ vậy!” Khải Minh gật gù nói.

Chợt hắn nhớ ra việc gì đó và nói tiếp: “A! Nhắc mới nhớ, hình như học viện Dã Thú…”

“Oáp…”

Hồng Diễm bất ngờ tỉnh dậy. Điều đó khiến Khải Minh phải dừng lời nói lại. Nàng dụi mắt và nói: “Chuyện gì mà… uh?”

Hồng Diễm chợt khựng lại, nàng có cảm giác gì đó ở bàn tay phải mình. Một cảm giác như nàng đang nắm vật gì đó cưng cứng. Hồng Diễm nhìn xuống và…

“Aaaaaaa… Gì thế này?! Ngươi… ngươi chết đi Khải Minh!!!!”

“Chát!”

Quảng trường Lung Linh.

Ở trong một căn phòng nọ, người dẫn chương trình hôm qua xem chiếc đồng hồ treo trên tường và nói: “Hmmm, sắp đến giờ rồi!”

Hắn ta đứng dậy chỉnh trang y phục một tí rồi hỏi cô gái đang đúng bên cạnh: “Các đội đều đã đủ hết chứ?”

Cô gái gật đầu đáp: “Vâng… Nhưng mà còn thiếu một đội…”

“Đội nào vậy??” Người dẫn chương trình vừa ngắm nghía mình trong gương vừa hỏi.

“Đó là đội của học viện Hoa Sen!!”

“Hmmm, mau đi đến phòng chờ của họ xem thử?”

“Vâng ạ!” Cô gái lập tức đi ngay.

Ở phòng chờ của đội Hoa Sen. Yến Nhi đang ngồi ôm Bạch Long. Nàng trông có vẻ đang thấp thỏm và lo lắng.

“Không biết hắn có sao không?” Yến Nhi tự hỏi mình.

“Mình đã báo với hiệu trưởng và cô ấy cũng đi rồi! Chắc sẽ không sao đâu!” Một lần nữa Yến Nhi nói thầm.

“Nhưng mà, lỡ hiệu trưởng không đến kịp sao?” Một lần nữa.

“Lỡ hắn bị thương sao?” Một lần nữa.

“Hic, tên đó làm mình lo lắng quá đi mất!!” Yến Nhi tự vỗ đầu mình.

“Kétttt.” Cánh cửa phòng bỗng mở ra. Ngay sau đó, một cô gái bước vào. Nàng chính là bạn cùng phòng của Yến Nhi, Trương Mỹ Linh. Hôm nay là ngày nghỉ nên Mỹ Linh không phải đi học. Nàng đã tranh thủ đến đây để xem kì thi.

“Chào buổi sáng!!” Mỹ Linh tươi cười chào Yến Nhi.

“Mỹ Linh?!” Yến Nhi giật mình, nàng đang mải mê với những dòng suy nghĩ nên chẳng để ý gì đến xung quanh. Mỹ Linh chạy lại ngồi chung với Yến Nhi và hỏi: “Sao mà trông mặt mày buồn thiu vậy?!”

Yến Nhi không nói gì mà chỉ thở dài. Mỹ Linh nhìn xung quanh và hỏi tiếp: “Ủa, mọi người đâu rồi?”

Yến Nhi tiếp tục thở dài. Sau đó nàng quay sang kể hết mọi chuyện cho Mỹ Linh…

“Cái gì?” Mỹ Linh sau khi nghe Yến Nhi kể lại liền thét lên.

“Bây giờ họ vẫn chưa về sao?” Mỹ Linh nắm vai Yến Nhi và hỏi.

“Uhm… mình lo quá à… không biết Khải Minh có sao không?” Yến Nhi cúi đầu nói.

Mỹ Linh nghe vậy liền nói: “Chắc hắn không sao đâu.”

Nàng nói vậy chỉ muốn giảm bớt cảm giác của Yến Nhi và… cả chính bản thân Mỹ Linh nữa. Thật ra sau khi nghe lại sự việc, người mà nàng lo lắng đầu tiên không ai khác chính là Khải Minh.

“Sao mình lại lo cho hắn nhỉ?” Mỹ Linh chợt tự hỏi bản thân. Nàng thật không hiểu cảm xúc của mình bây giờ.

“Uhm… mong là như vậy!” Yến Nhi khẽ nói.

“Kétttt.”

Cánh cửa phòng một lần nữa mở ra. Yến Nhi và Mỹ Linh mừng rỡ, có lẽ họ nghĩ những người tham gia kì thi của học viện Hoa Sen đã về, nhưng đáng tiếc là không phải.

Bước vào trong là một cô gái, người lúc nãy nói chuyện với tên dẫn chương trình. Cô ấy vừa nhìn thấy Yến Nhi và Mỹ Linh đã cất tiếng hỏi:

“Xin lỗi. Các thành viên tham gia kì thi của học viện Hoa Sen có ở đây không?”

Yến Nhi nhìn sang Mỹ Linh rồi trả lời: “Dạ không! Họ đang có một vài việc bận. Có chuyện gì không chị?”

“Việc bận sao? Sắp đến giờ thi rồi mà còn…” Cô gái có vẻ lo lắng. Nàng tiếp tục hỏi: “Họ có nói bao giờ xong việc không?”

Yến Nhi ấp úng trả lời: “Cái này…”

“Đừng lo, họ nhất định sẽ về kịp mà!!” Mỹ Linh chợt chen ngang. Nghe thấy nàng nói vậy, Yến Nhi liền nhíu mày:

“Mỹ Linh??”

“Cứ tin tưởng đi mà!” Mỹ Linh đáp lại ngay. Nàng đưa ánh mắt đầy hi vọng nhìn Yến Nhi.

“Thôi được rồi… 10 phút nữa sẽ bắt đầu phần thi thứ hai. Mong là họ có thể đến kịp.” Cô gái ấy nói xong liền xoay gót bước đi.

“Chậc, chỉ còn 10 phút thôi sao?” Yến Nhi lo lắng nói. Nàng sau đó quay sang Mỹ Linh: “Hay tụi mình ra ngoài cổng đợi đi, ở trong đây mình thấy bồn chồn quá.”

“Ừm, vậy tụi mình đi!” Mỹ Linh gật đầu đồng ý ngay…

Đứng trước cổng chào quảng trường, Bích Thảo không ngừng sốt sắng nhìn xung quanh.

“Sao chưa thấy họ nữa?” Bích Thảo nóng lòng tự hỏi. Nàng cố mở to mắt ra tìm xem có đội tuyển của học viện Hoa Sen trong biển người kia không. Hôm nay là ngày nghỉ, các học sinh từ các trường đều tranh thủ đến xem và cổ vũ cho đội tuyển trường mình. Vì thế nên số lượng người đến xem gấp đôi hôm qua.

“Sắp đến giờ thi rồi! Sao còn chưa thấy nữa chứ?” Bích Thảo nhìn vào chiếc đồng hồ trên tay. Bây giờ đã là 7 giờ 40. Cứ mỗi lần kim phút nhích qua một vạch thì lòng nàng lại thêm một phần lo lắng.

“Cô Thảo!!” Có một tiếng gọi phát ra từ phía sau nàng. Bích Thảo quay đầu lại và thấy Yến Nhi cùng Mỹ Linh đang ở sau nàng.

“Họ vẫn chưa về ạ?” Yến Nhi lên tiếng hỏi.

“Ừm, vẫn chưa thấy ai cả.” Bích Thảo nhìn vào biển người và nói. Chợt, từ phía trong, một giọng nói khá to vang lên: “Xin mời các vị khán giả hãy an tọa. Cuộc thi sẽ bắt đầu trong ít phút nữa.”

“Chậc, sắp bắt đầu rồi.” Mỹ Linh lo lắng nói…

Trong khi đó, ở ngay dưới tầng hầm nằm dưới sân quảng trường, có cô gái lúc nãy đang đứng cùng với tên dẫn chương trình.

“Đội của học viện Hoa Sen vẫn chưa đến à?” Người dẫn chương trình hỏi.

“Vâng ạ!” Cô gái đáp lại.

“Chậc! Dù sao bây giờ cũng phải bắt đầu thôi.”

Tên dẫn chương trình chỉnh trang lại y phục một lần nữa. Sau đó hắn bước ra khỏi tầng hầm…

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50

TÊN TRUYỆN:

Khoái Lạc Hệ Thống – Chương 1


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)