Ngồi buồn quá… Chưa lần nào viết tự sự, nay bỗng dưng tâm trạng…
Em… Cô gái để lại cho anh bao cảm xúc, nếu một lúc nào đó vô tình nhận ra em trong dòng tâm sự này anh vẫn luôn hy vọng cùng em sống mãi với cảm xúc ấy.
Phần 1
Tôi gặp em vào một buổi chiều trên mạng, tôi không nhớ nick em là gì nhưng qua vài câu chào hỏi tôi yêu cầu được gặp và đi chơi với em, em đồng ý và báo giá 500k/h. Tôi hỏi 1h làm bao nhiêu lần cũng được phải không, em nói cứ mỗi lần là 500k…
Tôi mời em đi ăn tối và điểm đón em đối diện công viên Lê Thị Riêng trên đường CMT8. Tôi chạy xe đến đầu hẻm, gọi điện em nói chờ em chút, từng giây phút trôi qua thật lâu, mười phút cứ như mấy tiếng vậy… Rồi điện thoại đổ chuông, nhìn lên tôi thấy một cô bé đội sẵn nón bảo hiểm, áo thun hồng nhạt, quần jean xanh, giày thể thao, có một cái túi xách xinh xắn chéo qua trước bụng, môi phớt hồng khá cao và baby…
Tôi không tin vào mắt mình nên bốc máy alo thì thấy đúng là em rồi. Bước tới thấy em cười rất tươi, ánh mắt như biết nói, em nói thấy em rồi còn bắt máy chi… Tôi nói để cho chắc. Em trẻ quá! Và hiển nhiên tôi sung sướng như bắt được vàng.
Tôi chở em đi ăn lẩu tôm ở quán Tre bên Bình Thạnh (quán tôi vẫn thường dắt bạn gái tới ăn). Trên đường đi tôi cố gắng giữ thái độ thoải mái tự nhiên nhất. Em hỏi tôi đàn ông sao chạy Attila, xe của vợ àh… Tôi tấp xe vô lề đường lấy giấy tờ xe và CMND cho em coi đó là xe tôi. Hai người đi ăn rất vui vẻ, tôi xin phép được selfie với em vài tấm hình, nói là để khoe với đồng bọn đã có bạn gái kẻo tụi nó nghi ngờ giới tính tôi (thật ra là để khoe chiến tích vì em đẹp và non quá). Tôi uống hai chai ken, em thì một…
Qua câu chuyện em nói sinh năm 95, mới tốt nghiệp ĐHKT đang chờ bằng, hiện tại đang làm nhân viên cho công ty thép của nước ngoài có trụ sở tại Việt Nam. Tôi có thắc mắc chưa có bằng sao họ đã nhận làm… Cái này tôi sẽ kể sau.
Ăn xong tôi chở em vòng vòng một chút rồi ghé khách sạn bên Phan Xích Long. Lên phòng tôi nói em để tôi vào tắm lại chút, rồi tới lượt em vào tắm, nằm nghe tiếng vòi sen mà người nóng bừng, hồi hộp, căng cứng… Tôi đứng vào một góc phòng để đèn ngủ, mở chai suối lạnh tu một hơi cho cái nóng giảm bớt, dù điều hoà khá tốt cũng không giảm được…
Em bước ra người vẫn mặc đồ, tôi cứ đứng ở đó ngắm em với bao cảm xúc, cơ thể như muốn run lên vì hồi hộp… Em bước tới gần tôi hỏi anh sao vậy? Tôi không nói gì cầm tay em kéo em lại gần mình, tôi đưa tay vuốt tóc rồi kéo em sát lại, đôi môi chạm nhau cho nụ hôn bắt đầu… Những nụ hôn nhẹ nhàng dần trở nên cuồng nhiệt, đôi tay đặt lên hông em khó giữ yên vị trí, xoa lưng em rồi hạ dần xuống dưới, càng làm cho cơ thể thêm căng cứng…
Em lột áo tôi ra, tôi chết trân nhắm mắt tận hưởng đôi môi kỳ diệu của em đang miên man khắp cơ thể mình, và khi chiếc quần jean của tôi rớt xuống chân cũng là lúc tôi như tê dại, không kìm được tôi phải bụm miệng mình… Tôi kéo em lên tiện tay tôi lột luôn chiếc áo thun em đang mặc, đôi môi tôi lại cuốn lấy môi em, vòng tay ra sau mở khoá áo nhỏ, tôi lột nhẹ rồi ném nó qua một bên, tôi kéo em lại để cảm nhận sự mềm mại và ấm nóng áp sát cơ thể mình…
Hai tay tôi như đang tất bật run rẩy với chiếc quần jean phía dưới, khi em nhấc chân lên trên người em còn lại mảnh vải cuối cùng, cũng là vật cản ngăn sự xâm nhập… Từ từ tôi dìu em nằm lên giường, đôi môi vẫn cuốn lấy không rời, tôi chồm lên người em, xoa nắn cặp nhũ hoa ông trời quá ưu ái cho em…
Khi đôi môi tôi di chuyển qua rốn, em thở hổn hển cùng tiếng rên rít, tôi liếm láp hai bên đùi rồi tới háng, tôi nhấm nháp trên mu em bên ngoài mảnh vải còn lại… Rồi bất ngờ tôi liếm liên tiếp bên ngoài chiếc quần trắng mỏng manh, vị mằn mặn, nhớp nháp thấm tràn cả ra ngoài… Tôi cứ liếm nhẹ nhàng và chăm chỉ liên tục như chú chó con đói sữa.
Tôi cứ liếm phía ngoài quần thỉnh thoảng lưỡi tôi lại lách vào trong một chút, em bắt đầu quằn quại ngày một tăng… Và khi tôi kéo mảnh vải cuối cùng khỏi cơ thể em cũng là lúc em chồm ôm hôn tôi say đắm. Tôi đè lên người em và phía dưới một cảm giác trơn trượt ấm nóng bao trùm… Từng nhịp miết nhẹ nhàng tôi chống khuỷu tay bên người em giảm sức nặng cơ thể mình, đôi môi em như ghì chặt, rồi có lúc hối hả…
Cứ một tư thế, cứ miên man mãi. Em bắt đầu ghì chặt tay bên hông tôi kéo lại, em uốn éo hổn hển, tôi hôn em cuồng nhiệt và tăng tốc… Em dịu lại, toàn thân buông lỏng, mắt lim dim. Tôi giữ yên tư thế vẫn chống tay trên người em… Năm phút trôi qua, tôi từ từ lấy ra cầm chiếc khăn cuối giường nhẹ nhàng lau cho em.
Dưới ánh đèn mờ ảo em vẫn nằm đó như một thiên thần đang say giấc. Tôi kéo mền đắp cho em và nằm cạnh choàng tay ôm nhẹ lấy em… Khoảng mười phút trôi qua em thì thầm bên tai tôi – anh không mệt àh? Tôi mỉm cười nhéo nhẹ mũi em – em mệt thì nghỉ trước đi…
Em bước xuống vô toilet một chút rồi quấn khăn bước ra nằm cạnh tôi. Tôi kéo em vào lòng tìm môi em hôn nhẹ. Khi thấy tôi bắt đầu và em lại hưởng ứng… Cứ thế tới 2h sáng, lúc trên nệm, lúc góc giường, rồi trên ghế hay em quay lưng lại… Cho đến khi cả hai ngủ vùi. Sáng hôm sau 7h tôi tỉnh giấc, lấy điện thoại nhắn tin cho sếp xin đến trễ rồi choàng tay qua em, em ôm lại như còn mê ngủ.
Tôi đè lên em nhẹ nhàng lách người mở hai chân em từ từ đi vào. Tôi vuốt tóc, âu yếm em (không hôn môi nhé – không ai chịu nổi nụ hôn buổi sáng khi chưa vệ sinh). Rồi nhịp điệu tăng dần và kết thúc sau khoảng 20 phút.
Cả hai dậy vệ sinh cá nhân, tôi lén mở túi sách của em rồi đặt vào đó ba tờ xong khoá lại. Trả phòng tôi dắt em đi ăn phở Phú Vương bên Lê Văn Sỹ. Đưa em về chia tay trong lưu luyến. Tôi về làm và em cũng bắt đầu cho ngày mới của mình.
P/s: Truyện thật không hề thêm bớt nên khá thực tế. Anh em nào không thích hay thấy tẻ nhạt xin đừng gạch đá.
Phần 2
Qua buổi tối đó tôi với em vẫn giữ liên lạc thỉnh thoảng hỏi thăm nói chuyện xã giao, dần dần cảm giác như trong tôi và em mỗi người đều có một vị trí nào đó để có lúc cùng nhắn tin cho nhau một thời điểm…
Cả hai nói chuyện ngày một nhiều hơn, em cũng nói về bản thân, sở thích, thói quen… Tôi cũng chia sẻ phần nào về bản thân mình, càng ngày càng thấy suy nghĩ và cách sống khá hợp nhau. Khi em nói em có tham gia một lớp võ ở công viên Gia Định, còn tôi là một tín đồ của Gym.
Tôi bắt đầu hẹn hò với em vào một buổi sáng cuối tuần, tôi mặc đồ thể thao như thường ngày áo ba lỗ sát nách, quần thun, giầy, ngồi chờ em ở công viên. Hôm nay công viên thật nhộn nhịp, bao người qua lại, người đi bộ, người chạy bộ, người luyện võ, người nhảy múa, người cầu lông… Còn tôi vẫn tâm trạng cũ trong lòng như lửa đốt cứ đi qua đi lại một chỗ.
Khoảng 20 phút em cũng xuất hiện, lần này tôi thấy em từ xa (vì lúc nào mắt tôi cũng hướng về bãi giữ xe). Trống ngực tôi đập rộn ràng, em đẹp và hấp dẫn quá, khuôn mặt khả ái cùng chiếc răng khểnh duyên dáng, vành tai rộng nhìn rất sang, tóc em ngang vai bồng bềnh theo từng bước đi, em cao khoảng 1m60 – 1m62, chiếc áo thun màu xanh ngắn tay ôm sát, tôn lên bầu ngực căng đầy kiêu hãnh, chiếc quần thun ngang đùi co giãn, phía trước vun lên đầy đặn, cặp mông cong lên chết người, vẫn đôi môi phớt hồng đơn giản…
Tôi biết không phải chỉ mình tôi thấy vậy, bất cứ người đàn ông nào cũng khó kìm lòng khi thấy em. Tôi chết trân, người như đơ ra vậy… Em tiến đến hỏi “anh sao vậy? ” Tôi trả lời “không có gì, hình như mới thấy một cô tiên nữ thì phải”, em cười rạng rỡ nói “anh chỉ giỏi nịnh”. Tôi và em cùng khởi động kỹ các khớp, làm ấm cơ thể. Thú thật nhìn em quay khớp gối cặp ngực trắng ngần đầy đặn, cặp mông tròn lẳn căng mọng đầy khiêu khích, tôi như muốn vồ lấy cùng em tập bài tập chỉ dành riêng cho hai đứa…
Mới đầu là những bước đi bộ sau tăng tốc dần, tôi chạy cùng em, thỉnh thoảng vướng người tôi lại lùi về sau một chút để ngắm thân hình đầy mê hoặc của em và có bao ánh mắt khác nữa không chỉ riêng tôi đâu. Chạy khoảng ba vòng em nói mệt muốn ngồi nghỉ, tôi nói không nên nghỉ mà nên đi bộ, lấy nước ra tôi và em vừa đi bộ vừa nhấm nháp từng ngụm…
Qua câu chuyện em kể tôi được biết nhiều hơn về em, em có hai chị em gái, em là chị hai, em gái em đang học Tài chính ngân hàng năm nhất, hai chị em cùng trọ chung một phòng. Nhà em ở Cần Thơ gia đình em người gốc bắc, em nói giọng nam pha chút bắc. Tôi có hỏi em sao đang trong thời gian chờ bằng mà công ty nước ngoài đã nhận em vô làm, em nói em học ĐHKT chương trình tài năng, ngoại ngữ của em cũng được (em nói vậy thôi sau này tôi biết em rất giỏi). Khi có người giới thiệu em tới đó xin làm, hôm phỏng vấn xong không ngờ họ nhận em làm luôn dù đang trong thời gian chờ bằng. Với ngoại hình như em, chưa cần xét tới chuyên ngành tôi nghĩ không chỉ công ty đó mà nhiều công ty khác cũng đồng ý nhận tuyển.
Nắng ngày một gay gắt dù mới có 8h30 sáng, tôi mời em đi ăn bún bò gần chợ Tân Sơn Nhất, ăn xong cũng là lúc buổi hẹn sắp kết thúc, mặt tôi xụ xuống dù cố gắng tươi cười vẫn không che giấu được sự tiếc nuối trên đôi mắt. Vẫn câu hỏi đó “anh sao vậy?”
Tôi nghẹn ngào không nói được lời nào, nhìn lên em với ánh mắt buồn vô tận cùng nụ cười ngượng ngùng rồi lại nhìn xuống. Câu nói tôi muốn thốt ra nhất lúc này là em vô khách sạn cùng anh nhé, không biết giờ phải diễn tả nó như thế nào. Em lại lên tiếng: “Vậy em về nha!”
Tôi như choàng tỉnh, thật sự lúc này sao tôi sợ phải xa em đến vậy (không biết có phải con lợn lòng trong tôi nó đang lồng lộn… ). Tôi nói “Em ngồi lại với anh thêm chút nữa đi, thật sự anh không muốn xa em lúc này”.
Em cười nói “Thật là không muốn xa hay còn muốn gì khác… ”
Trời! Em hiểu quá rõ tôi rồi, tôi gãi đầu ấp úng như trẻ mới lớn, cố gắng lắm mới nói được câu “Em biết rồi mà…”
Em im lặng một chút rồi nói: “Phía bên đường Nguyễn Thái Sơn chạy vô hẻm Lê Lai có khách sạn Tây Nguyên, em với bạn trai em trước đây có vô đó”…
Nghe đến đó tôi muốn nhảy lên vì sung sướng, tôi tươi rói trở lại pha trò đủ thứ… Em cười hiền “Anh chỉ vậy là nhanh”.
Hai đứa lên xe (một xe vẫn gửi ở công viên). Lần này em ngồi sát lại tôi hơn, cái thứ ấm mềm phía sau lưng làm máu trong người tôi như sôi lên rần rần, vẫn nói chuyện với em mà đầu óc tôi đang hình dung căn phòng sắp tới như thế nào, mình sẽ làm những gì trong đó… Có một km thôi mà sao như cả vạn dặm vậy.
Nhận phòng tôi hỏi em uống nước gì tôi mang lên, em nói lấy nước suối. Vô phòng lần này khá rộng rãi, có bộ bàn trà, tủ quần áo, tủ kệ tivi, giường rộng và đặc biệt có một cái ghế Tantra (chính cái ghế này mà tôi chết lên chết xuống không biết bao nhiêu lần). Tôi hỏi em có tắm trước không, em nói anh tắm trước đi.
Tôi vào phòng tắm thấy cũng khá rộng, có một cái bồn tắm, bên cạnh xây thêm một cái thềm để dụng cụ cá nhân kèm theo như sữa tắm, dầu gội, xà bông, bàn chải… (chỗ này về sau cũng làm tôi vật vã không ít lần). Tôi tắm khá kỹ vì tôi rất sợ dơ, hơn nữa vệ sinh kỹ một chút khiến bạn tình thoải mái và an toàn hơn, tôi thường tắm một lần với xà bông sau đó tắm lại bằng sữa tắm, đánh răng, chà lưỡi vệ sinh mũi tai rất kỹ nên khá lâu.
Bước ra tôi quấn khăn (đồ thể thao mồ hôi ra dơ). Mời em vào tắm, em cầm khăn bước vào. Tôi đi quanh phòng một vòng, cũng như mọi khi cảm giác căng tức không hề giảm. Không biết sao mỗi chỗ tôi đi tới đều hiện ra những hình ảnh tôi sẽ như thế nào và em sẽ ra sao…
Để rồi khi em bước ra cũng với chiếc khăn tắm quấn ngang ngực, mái tóc ướt đã được em lau khá kỹ, một vài sợi buông xuôi hai bên má, một tay em khẽ vén tóc, tay còn lại vừa giữ khăn vừa như muốn che bớt bầu ngực căng đầy…
Hết bình tĩnh tôi lao đến bên em gắn lên môi em nụ hôn không rời, tôi đẩy nhẹ em tựa vô bàn tivi, cả hai cùng hôn cuồng nhiệt giống như một kẻ sắp chết đói vớ được miếng phomat tươi ngon. Rời đôi môi, tôi di chuyển dần xuống cổ, em ngửa đầu ra sau hơi thở đứt đoạn, tôi lại vòng lên hôn đôi tai em, em co người lại, hai bên cánh tay gai ốc nổi đầy, buông đôi tai em tôi dần xuống cổ rồi xuống ngực, đôi môi tôi di chuyển tới đâu tấm khăn rớt xuống tới đó, khi mảnh vải duy nhất trên người em bung ra sau vướng lên bàn tivi, một tòa thiên nhiên như hiện hữu, ánh sáng ban ngày khiến tôi thấy rõ hơn bao giờ hết.
Cặp nhũ hoa vun đầy hồng hào căng cứng như thách thức, tôi hôn hai bên mạn sườn em, rồi liếm láp quanh bầu vú cương cứng thỉnh thoảng lưỡi tôi quét qua núm vú một chút, mỗi lần như vậy em lại giật lên, vòng qua hai bên bên liên tục, tay tôi vẫn giữ hai bên hông em, rồi đột ngột tôi ngậm lấy núm vú vừa nút vừa liếm liên tục. Em không còn giữ được tiếng rên hai tay em cào lưng tôi như chảy máu, tôi cứ liên tục thay phiên nhau nút hai bên vú…
Để lại một bình luận