Phần 44
“Hmmm…” Tên Hưng khẽ liếc mắt nhìn Yến Ly. Hắn sau đó rút nhẹ thanh kiếm đeo sau lưng và vung mạnh chém vào Yến Ly mà chẳng ai phát giác ra hắn cả.
“Chết đi!” Hưng thầm nói trong lòng. Hắn dường như tin chắc rằng sẽ đoạt mạng Yến Ly thành công. Nhưng đời đâu có như mơ.
“Xẹt xẹt!”
“Cái gì?!” Hưng khẽ giật mình, hắn vội vã lùi về sau ngay. Ngay sau đó, một dòng điện màu vàng bắn đến, sượt ngang qua mũi hắn rồi lao vào cây cột đang trói Bách Huệ.
“Ầm!”
Mọi người bị tiếng động làm cho giật mình. Yến Ly nghe tiếng động liền quay người lại ngay và phát hiện ra tên Hưng.
“Ngươi là ai!” Yến Ly hét lên.
Bị phát giác, Hưng vội hòa vào bóng tối và biến mất ngay trước tầm mắt của mọi người. Trước đó, hắn vẫn không quên đảo mắt xem thử ai đã phóng tia điện lúc nãy. Từ phía xa, một thanh niên đang chạy đến, tay hắn đang cầm một thanh đao màu đen kì bí.
“Thất Hứa!” Công Khanh lập tức nhận ra ngay.
“Uh… uh!” Bách Huệ mừng rỡ đến phát khóc khi thấy anh hai của mình.
Thất Hứa vội vã chạy lại chỗ của Bách Huệ. Trong lòng rất mừng khi thấy em gái mình vẫn chưa bị gì. Thế nhưng đang chạy thì hắn buộc phải dừng lại giữa chừng.
“Keng!”
Một ngọn gai bóng tối bắn thẳng vào Thất Hứa. Hắn ta buộc phải vung đao lên đỡ đòn. Vừa đỡ xong, hắn vội quay sang nói với Yến Ly: “Mau cởi trói cho Bách Huệ!”
Yến Ly ngay lập tức làm theo. Nàng duỗi thẳng bàn tay của mình ra. Từ bàn tay đó, một ngọn gió xuất hiện và tạo thành một con dao gió. Yến Ly dùng nó cắt đứt sợi dây đang trói Bách Huệ.
Ngay lúc đó, hàng loạt những mũi gai bóng tối từ phía đối diện phóng đến. Thất Hứa vung đao mạnh một cái, một luồng điện xuất hiện cản trở những mũi gai kia. Tuy nhiên vì lực yếu hơn nên luồng điện đó chẳng thể duy trì lâu mà nhanh chóng bị các mũi gai bóng tối xuyên thủng.
May mắn thay rằng Yến Ly đã nhanh chóng bế Bách Huệ rời khỏi đó. Thất Hứa cũng dồn lực vào chân rồi nhảy lùi về sau, né tránh những mũi gai đang xiên vào cây cột lúc nãy một cách dễ dàng. Cả bọn sau đó nhanh chóng tập trung lại giữa căn phòng.
“Anh hai!!” Bách Huệ reo lên ngay sau khi tháo miếng vải bịt miệng.
“Bách Huệ!!” Thất Hứa vội chạy đến ôm em gái mình vào lòng. Rồi sau đó hắn kéo em ấy ra và hỏi liên tiếp: “Em có bị sao không…? Chúng có làm gì em không…?… bla…bla…”
Hắn hỏi như không muốn Bách Huệ trả lời. Em ấy buộc phải lên tiếng để hắn dừng lại, nếu không thì hắn hỏi đến sáng cũng được mất.
“Anh hai! Em không sao mà.” Bách Huệ mỉm cười nhìn hắn. Thất Hứa cũng biết mình làm hơi quá nên hắng giọng nhẹ một cái: “E hèm…”
Mọi người xung quanh nhìn thấy cảnh hai anh em đoàn tụ liền vui mừng hết sức. Bỗng nhiên Hồng Diễm nhận ra điều gì đó và lên tiếng hỏi: “Khải Minh đâu?”
Thất Hứa nghe vậy liền nói: “Đừng lo, hắn chưa bị gì hết!”
Hồng Diễm nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm. Thất Hứa sau đó đứng dậy và nói: “… Điều quan trọng bây giờ là chúng ta phải xử tên còn lại kia!”
Thất Hứa nói bằng giọng quả quyết. Những người bên cạnh cũng gật đầu như đồng tình theo. Bỗng nhiên, có một giọng nói vang khắp gian phòng: “Xử ta sao? Các ngươi nghĩ có thể làm được sao?”
Giọng nói đó chính là của tên Hưng, hắn đang nấp ở đâu đó trong gian phòng này. Nhóm của Thất Hứa sau khi nghe được câu nói đó liền thủ thế ngay.
“Núp sau anh nhé!” Thất Hứa nhẹ nhàng nói với Bách Huệ. Cô bé ngay lập tức đứng ra phía sau hắn. Những người khác cũng đứng sát lại với nhau xung quanh Bách Huệ, mỗi người nhìn về một hướng.
“Hừ, có ngon thì ra đây đấu tay đôi đi!” Hồng Diễm tức giận hét lên.
“Hắn chắc chắn sẽ không ra đâu! Tên này thuộc hệ bóng tối. Lợi thế của hệ này là dùng để ẩn nấp rất tốt. Vì vậy nên hắn sẽ không bao giờ ra mặt đối đầu trực tiếp đâu.” Công Khanh vừa cẩn thận quan sát xung quanh vừa nói.
“Hmmm, không biết cảnh giới của hắn ta là bao nhiêu nhỉ?” Yến Ly thắc mắc hỏi.
“Có lẽ là Hồn Tướng tầng 4…” Thất Hứa dựa trên những chiêu thức của Hưng mà đoán. Thật ra thì Thất Hứa đã đoán gần đúng. Tên Hưng này là một Hồn Tướng tầng 7.
“Hmmm…” Hưng hiện đang ẩn nấp trên trần nhà và quan sát. Sau đó hắn nhẹ nhàng đưa tay ra phía trước. Từ trong không khí, một mũi gai bóng tối xuất hiện. Tiếp theo đó xuất hiện thêm khoảng hai ba mũi gai nữa.
Hưng vẫy tay một cái. Những mũi gai ấy bay thẳng đến một người trong nhóm của Thất Hứa. Người đó chính là Yến Ly.
“Cẩn thận!” Thất Hứa phát giác ra điều đó và quay lại hét lên. Yến Ly ngay lập tức sử dụng chiêu đao gió lúc nãy mà nàng sử dụng để cắt dây cho Bách Huệ. Nàng vung ngọn đao ấy đánh bay những mũi gai kia.
“Keng keng!”
Những mũi gai ấy ngay lập tức bị đánh văng ra chỗ khác. Nhìn trông có vẻ dễ dàng nhưng không phải vậy. Để đánh bay những mũi gai ấy, Yến Ly đã phải tiêu tốn kha khá hồn lực. Cộng với việc sử dụng chiêu thức lúc nãy nên hiện tại nàng không còn nhiều hồn lực lắm.
Ngay sau đó, thêm một đợt mũi gai bóng tối từ phía khác bay đến. Bây giờ mục tiêu là Hồng Diễm.
Hồng Diễm lập tức vung Hỏa Vương Kiếm tạo thành một cơn sóng lửa thiêu rụi những mũi gai ấy.
“Hộc…” Hồng Diễm cũng đã tiêu hao hơn một nửa lượng hồn lực của bản thân. Nàng đang cảm thấy khá mệt.
“Phải mau tìm ra tên đó mới được, mọi người sắp hết hồn lực mất rồi!” Công Khanh nghĩ thầm trong đầu. Hắn sau đó quay sang nói với Thất Hứa: “Ráng cầm cự thêm chút nữa, sắp được rồi!!”
Thất Hứa gật đầu như đã hiểu ý. Tên Hưng đang nấp trên trần nhà bỗng cảm thấy lo lắng khi thấy điều đó. Hắn tự hỏi lũ này đang có ý định gì. Rồi hắn đưa ra một quyết định đó là…
“Xử lí nhanh lũ này trong chiêu tiếp theo!”
Hưng nhắm mắt tập trung. Từ trong bóng tối trên trần nhà, những mũi gai dần chui ra. Lần này có rất nhiều, ước tính cũng khoảng 50 mũi gai. Những mũi gai nhọn hoắc ấy chĩa vào Thất Hứa cùng đồng đội hắn.
“Yaaa…” Hưng thét lên. Những mũi gai ngay lập tức được phóng đi với tốc độ kinh hoàng.
“Mọi người cẩn thận!!!!” Thất Hứa la lên.
Ngay lập tức, Hồng Diễm tạo thành một vòng lửa bao quanh mọi người. Yến Ly cũng góp thêm một ngọn gió xoay xung quanh giúp cho ngọn lửa cháy mạnh mẽ. Thất Hứa cắm mạnh thanh đao đen xuống đất, một luồng điện được truyền đến vòng lửa, tạo thành một chiếc lồng điện bao quanh nó.
Những mũi gai ấy theo đúng quỹ đạo bay thẳng đến và đâm vào chiếc lồng đang bảo vệ cho cả nhóm.
“Ầm ầm ầm ầm!”
Chiếc lồng bảo vệ do họ tạo ra liên tục rung chuyển. Bách Huệ đứng trong đó bịt tai lại vì những âm thanh ghê rợn khi vòng lửa cọ sát với những mũi gai.
“Uh… uh…”
Hồng Diễm cắn răng cố duy trì vòng lửa ấy. Những mũi gai bóng tối dần bị triệt tiêu. Thế nhưng vòng lửa cũng dần xuất hiện những lỗ thủng.
“Mọi người cố lên!!!”
Công Khanh cổ vũ cho mọi người trong khi hắn đang nhắm mắt và đang cầm một thứ gì đó, hình như đó là một mũi gai bóng tối, trông hắn đang có vẻ rất tập trung.
“Grhh… đành phải dùng lần nữa thôi!!” Thất Hứa cắn răng đắn đo rồi dứt khoác quyết định. Hắn nhắm chặt mắt lại rồi truyền lôi hồn lực vào thanh đao của mình.
“Aaaaa…” Ngay lập tức thanh đao của Thất Hứa phát ra những luồng sấm sét màu vàng dữ dội.
“Cái gì vậy?” Hồng Diễm ngạc nhiên khi thấy luồng sức mạnh dữ dội này, một luồng sức mạnh cực kì lớn.
Thật ra, Thất Hứa làm được điều này đều là nhờ vào thanh đao mà hắn đang cầm theo, đó là một bảo vật trung cấp, Khuếch Lôi Đao (chém đại). Khuếch Lôi Đao, nó có công dụng rất lợi hại, chỉ cần truyền lôi lực vào thì nó sẽ khuếch đại lượng lôi lực ấy tối đa là gấp 6 lần.
Tuy nhiên, món bảo vật này không thể sử dụng liên tiếp được. Sau mỗi lần sử dụng thì khả năng khuếch đại của nó sẽ giảm xuống gấp đôi. Muốn sử dụng như cũ thì phải đợi một khoảng thời gian. Cứ mỗi 12 giờ thì khả năng khuếch đại của nó sẽ tăng lên gấp đôi, cho đến khi đạt đến giới hạn khuếch đại đó là 6 lần.
Lúc nãy Thất Hứa đã sử dụng một lần, vì thế nên bây giờ Khuếch Lôi Đao chỉ có thể tạo ra lượng lôi lực gấp ba lần lượng hắn đưa vào. Nhưng như vậy cũng khá là đủ rồi.
“AAAAA…”
Luồng lôi lực dữ dội xuất hiện, bao phủ lấy vòng lửa do Hồng Diễm tạo ra. Những tia điện màu vàng ấy liên tục triệt tiêu những mũi gai bóng tối kia.
“Bùm bùm bùm!”
Chỉ trong thoáng chốc, tất cả mũi gai bóng tối đã tan biến. Điều này làm tên Hưng đang nấp trên trần nhà kinh ngạc. Nhưng sau đó, hắn lại phải ngạc nhiên một lần nữa.
Để lại một bình luận