Phần 4
Hạ Vy ngồi một mình, nhìn từng giọt café tí tách chảy, ngước ra ngoài cửa sổ, trời đang làm mưa tầm tã. Vy thích thu mình 1 góc thế này. Hình như dân có máu nghệ thuật trong người đều thích thả hồn với mây trời, với những cơn mưa bất chợt, đôi lúc Vy cảm thấy mình quá nhạy cảm, nhưng làm sao bây giờ, cô vốn đã vậy rồi. Tuấn là người tốt, là hình mẫu người lý tưởng trong mắt bao cô gái khác, nhưng trong số đó, không có Vy. Vy biết ơn anh, cả đời này kiếp này Vy không thể trả hết ơn mà Vy đang mắc nợ anh, nhưng… Vy không yêu anh. Vy không kiếm được cảm xúc khi gần anh, trái tim Vy không đập loạn nhịp vì anh. Và nói thế nào chăng nữa, Vy không thể nào ép được bản thân mình yêu Tuấn… Vy nhiều lần khuyên Tuấn đừng yêu mình nữa, nhưng về phía Tuấn, những lời khuyên đó chỉ là những lưỡi dao sắc nhọn làm tim Tuấn đau đớn hơn. Tuấn đã trót yêu cô gái yếu ớt mỏng manh ấy. Tuấn mong mình có thể bảo vệ che chở cho cô ấy.
– Vy! Sao Em bướng quá vậy.. Sao không cho anh một cơ hội??? – Tuấn đã hỏi Vy câu đó hàng trăm hàng nghìn lần. Tuấn không hiểu, Tuấn có gì không tốt? Mặt mũi không đến nỗi nào, tính tình không thật là đáng ghét cho lắm, Tuấn tự nhân xét về mình như thế. Cô gái yếu ớt kia quả thật không có chút gì cảm động những việc anh làm hay sao. Hay cái ký ức bị 3 thằng đàn ông xâm phạm còn làm Vy đau khổ, sợ sệt??? Có phải nàng như một người sợ ngã, sợ đàn ông ai cũng như vậy… Tuấn vò đầu suy nghĩ…
“Vy ơi Vy! Làm thế nào để Em yêu Anh đây??”
Tình cảm là thứ khó hiểu nhất trần đời, theo tình tình chạy, trốn tình tình theo. Hạ Vy càng lạnh lùng với Tuấn bao nhiêu, thì Tuấn càng si mê nàng. Cầm điện thoại, Tuấn sms cho Vy.
– Vy ơi! Cuối tuần này mình đi ăn tối cùng nhau nhé?
– Lại thế rùi anh! Vy tính đi ra ngoài…
– Đi mà! Bao lâu rồi mình ko đi cùng nhau??? – Tuấn đau khổ sms lại.
– Vâng! Thế cũng được! Thứ 7, Vy đợi anh đón.
– 18h nhé em… – Tuấn mừng húm
– OK Anh…
Tuấn quyết định rồi, đây là cơ hội cuối cùng của mình, anh sẽ phải lấy lòng Vy bằng mọi cách. Biết đâu, đi chơi cùng nhau trong một không khí lãng mạn, một nhà hàng được thắp sáng bằng ánh nến lung linh… với rượu vang và món ăn Vy yêu thích, nàng sẽ cảm động…
– Aaa….aaa….aaaa…
Hải Yến rên rỉ, 2 gã đàn ông vừa vào phòng đã nhanh chóng trút bỏ đồ… Gã lột bỏ bộ jumpsuit của Yến dễ dàng. Đêm nay, đợi đến giờ phút này, mà thịt được Hải Yến, kể ra cũng đáng. Bộ đồ được vất ra, trước mắt chúng là đôi bồng đào và chiếc mu lồn được ẩn hiện dưới lớp quần – áo lót. 2 gã thích thú nhìn người đàn bà chỉ còn 2 mảnh vải trên người, cô ả đẹp quá! Làn da ả trắng nõn nà, mịn màng và mướt! Cô ả có đường cong tuyệt mĩ, vòng ngực và vòng 3 của ả đẫy đà hết sẩy… mà eo thì lại thon gọn đến mức theo gã, nhiều cô nàng người mẫu khác sẽ phải thèm thuồng. Nhưng để ý làm gì lắm, đẹp thì cũng 2 vú 1 bím, xấu thì cũng vậy. Cơ mà, nói đi cũng phải nói lại, tự nhiên được 1 cô ả xinh đẹp, lại vú ra vú, bím ra bim dâng hiến cho 2 gã, còn gì sung sướng hơn thế nữa.
2 gã mỗi thằng một bên vú, mút lấy mút để. 1 tay xoa nắn, 1 tay kích thích phía bên dưới. 1 gã thì day day hạt le, 1 gã thì đút 2 ngón tay vào sâu âm đạo của Yến mà khám phá. Cô nàng rên rỉ như con mèo dâm đãng, nước dâm thủy trào ướt cả ga giường. Núm vú hồng xinh giờ ướt đẫm nước bọt của hai gã.
– Aaa… sướng quá….aaaa
– Thích không cưng? Hôm nay bọn anh sẽ làm em thích mê.
– Ư…ư…. – Hải Yến vẫn đang ở trên tầng mây cao với khoái cảm. Cô ả nổi gai ốc vì sướng. Mắt nàng nhắm nghiền hưởng thụ cái cảm giác được 2 thằng đàn ông cùng một lúc phục vụ.
1 gã tụt xuống phía dưới, đưa lưỡi ngoáy sâu trong âm đạo của ả, ròi làm 1 đường cơ bản lên hạt le. Gã càng đá lưỡi, ả càng rên rỉ to hơn…
– Sướng quá….a….aaaaa….
Nhưng cái lưỡi nhám tham lam của gã đâu có dừng lại ở đó, gã làm một đường lưỡi liếm láp từ hạt le xuống lỗ nhị. Gã dùng 2 tay nâng mông của ả lên mà liếm từ trên xuống dưới, từ hạt le xuống lỗ nhị, gã làm Hải Yến phải gào lên:
– Ôi tuyệt quá! Tuyệt quá! Ooiiiii……aaa….ư…..ư…uuuuuhhhhh
Gã còn lại chồm lên, cho dương vật kẹp giữa 2 bầu vú của ả mà nhấp lên xuống, mỗi cú nhấp là dương vật gã chạm tới cái miệng xinh xinh của ả. Ả nhổm đầu lên mà thè lưỡi ra liếm. Và khi ả thèm quá, ả với tay kéo gã vào, ả thèm khát cái mùi đàn ông nồng nồng… dương vật gã chọc thẳng vào cuống họng của ả. Nhưng không vấn đề gì, ả vốn là đứa khoái phũ ở trên giường mà. Ở dưới, gã vội vàng cho dương vật vào trong ả như sợ mất phần. Cứ thế, 2 gã một đỵt vào mồm, một vào bím, cứ thế mà nhấp.
– Ư…ư…ưhhhhhhhh – Ả rên rỉ trong họng
Lúc nhanh, lúc chậm, dâm thủy ả ướt nhẹp ga giường. 1 bữa hoan lạc xác thịt đầy khoái cảm. Ả liên tục được những chiếc dương vật làm đê mê… Ả sung sướng, đê mê, Ả ra hết lần này đến lần khác. 2 gã, lúc đỵt ả trên giường, lúc trong nhà tắm, lúc phũ phàng làm tình theo thế đứng, lúc doggy, cứ thế …. Cho đến khi cả 3 thấm mệt… Ả đã được thỏa mãn cái phần con đàn bà trong ả. Ả khoan khoái, mỉm cười mãn nguyện. Trong khi 2 gã thiếp đi vì mệt, ả với tay lấy 2 điện thoại của 2 gã, del số điện thoại của ả và lịch sử cuộc gọi trong máy 2 gã, mặc quần áo đi về. Đàn ông! Trời sinh ra là để phục vụ cho sự dâm loạn của ả. Thằng nào mà không làm ả thoải mái, thì thằng đó là đồ bỏ… Vậy thôi!
Về căn hộ tập thể trên tầng 3, Hải Yến khoan khoái tắm rửa sạch sẽ, lau chùi mọi dấu vết, nhìn ngắm cơ thể mình trong gương 1 lần nữa… Lên giường… chìm vào giấc ngủ. Đêm mai, ai sẽ là người phục vụ ả đây?
Đêm đã về khuya, màn đêm len lỏi từng ngóc ngách thành phố. Bên ngoài chỉ còn ánh đèn đường vàng leo lét, tiếng khua chổi của người lao công quen thuộc của khu phố, đường phố chẳng bóng người qua lại. Thành phố đã chìm trong giấc ngủ yên bình sau một ngày làm việc vất vả. Gió nay thổi mạnh hơn thường ngày. Thời tiết càng ngày càng khắc nghiệt hơn, nó như 1 cô nàng đỏng đảnh hay hờn dỗi, lúc nắng, lúc mưa, lúc chẳng mưa chẳng nắng. Nhiều khi trời đang trong xanh, thì ùn ùn 1 lúc mây đen kéo đến kèm theo giông tố.
Rầm!!!
Cánh cửa sổ đóng cái rầm vì gió! Cô nhóc 7 tuổi run rẩy vì sợ hãi… Đêm nay, lại một đêm nữa, nhóc ở nhà một mình…
– Mẹ ơi!!!! Huuhuuuu…. Mẹ ơi!!! Mẹ đâu rồi ??????
Gia đình cô nhóc có 3 người, sinh sống trong một căn nhà nhỏ gần trung tâm thành phố. Mẹ cô ở công nhân Cảng, chuyên làm ca đêm. Bố cô làm công an, chuyện đi đêm về hôm là chuyện bình thường. Còn cô, việc mẹ dỗ ngon dỗ ngọt đi ngủ từ tối sớm, rồi đêm giật mình tỉnh dậy, quờ quạng không thấy mẹ đâu, lại tỉnh giấc, tủi thân khóc nhè thường xuyên xảy ra. Cô có thói quen được mẹ nâng niu, ôm ấp mỗi lần đi ngủ. Cô bé 7 tuổi rồi, nhưng lúc nào cũng nhõng nhẽo, mè nheo bố mẹ…. Vì chỉ có một mình cô bé, nên bố mẹ lúc nào cũng thương yêu cô lắm…
Vậy mà đêm nào, tỉnh dậy, cô cũng đối diện với bốn bức tường, với màn đêm dày đặc, với cái lạnh lẽo cô độc. Ở cái tuổi cô, cô không cảm nhận được sự cô đơn, không biết được thế nào là buồn. (Trừ những nỗi buồn bị bạn bè cùng lớp bắt nạt, hay buồn vì rơi mất que kem, hay buồn vì bố mẹ không giữ lời hứa) Nhưng cô bé đã được nghe kể về con …Ngáo ộp! Ngáo ộp hay đến, bắt những đứa trẻ lười ăn, biếng ngủ, và cô tự tưởng tượng rằng, Ngáo ộp sẽ đến bắt cô, khi không có ai ở nhà bảo vệ cô…
– Mẹ ơi!!!! Bố ơi!!!!! Huuuhuhuhu……
Tiếng khóc càng ngày một lớn, rồi nhỏ dần… nhỏ dần…kèm theo tiếng nấc nghẹn ngào… cô bé 7 tuổi thiếp dần vào giấc ngủ!!!!
Để lại một bình luận