Home » Truyện sex dài tập » Kẻ đến từ thế giới khác

Kẻ đến từ thế giới khác

Phần 4

Mới đó đã xế chiều, Tiểu Ngọc mơ màng tỉnh lại nhận thấy mình không mảnh vải che thân nằm trong lòng nam nhân nọ thì vừa lo lắng vừa phấn khích. Tiểu Ngọc vội đứng dậy mặc lại y phục, sau đó đắp chăn lên mình Ngọc Thiên, không quên dọn dẹp tô cháo đánh rơi ban sáng. Lúc sau Ngọc Thiên cũng bắt đầu tỉnh dậy, nhận thấy người mình trần như nhộng lại nghĩ đến sự việc ban nãy thì không khỏi tủm tỉm cười.
Ngọc Thiên đứng dậy, cảm thấy trong người mình cũng đã hết mệt, họa chăng chỉ còn một chút sau vụ ân ái với nữ nhân vừa rồi. Ngọc Thiên mặc vào chiếc quần của mình rồi tạm ở trần. Lúc được Lục tiểu thư cứu thì y phục rách nát đã bị vứt đi rồi, sau đó băng bó khắp cơ thể, chỉ cho Ngọc Thiên mặc mỗi chiếc quần dài mà thôi. Ngọc Thiên thấy trên bàn còn bát thuốc lúc sáng bèn cầm lên uống một mạch.

“Eo ôi! Đắng vãi chưởng.” Ngọc Thiên vừa nhăn mặt vừa cố uống hết bát thuốc. Một lúc sau Tiểu Ngọc đến bước vào phòng tay cầm theo một bộ y phục nam tử trên tay, nở nụ cười ôn nhu với Ngọc Thiên:
– Công tử, đây là y phục mới của chàng.

Nói rồi không đợi Ngọc Thiên trả lời, Tiểu Ngọc tiến đến giúp Ngọc Thiên thay y phục. Ngọc Thiên thấy thế nhưng cũng không phản đối cứ để thiếu nữ giúp mình thay đồ. Khi ấy nhân lúc Tiểu Ngọc đang mải thay áo, Ngọc Thiên lại nhằm má mỹ nhân hôn trộm một cái làm Tiểu Ngọc ngây người mắng yêu:
– Chàng là kẻ bại hoại, vô liêm sỉ.
– Ta vô liêm sỉ, bại hoại như vậy thì mới có thê tử xinh đẹp như nàng chứ.

Nói rồi Ngọc Thiên lại vòng tay ôm mỹ nhân vào lòng làm cho nàng khuôn mặt ửng hồng thầm mắng ”đáng ghét”.

Ngọc Thiên lại nhằm cái miệng nhỏ nhắn thơm tho của Tiểu Ngọc mà quấn lấy, Tiểu Ngọc cũng đáp trả nồng nhiệt với Ngọc Thiên. Đầu lưỡi hai người quấn lấy nhau. Lưỡi của Tiểu Ngọc vừa mềm vừa ngọt làm cho Ngọc Thiên như ngây ngất. Phía dưới hạ thể của Tiểu Ngọc cũng đã rỉ nước. Cả hai đang say sưa quấn quýt thì một tiếng đẩy cửa phát ra làm cho Ngọc Thiên bất giác đẩy thiếu nữ nọ ra khỏi lòng mình.

Người bước vào không ai khác mà chính là Tiểu Hoa, đây vốn dĩ là phòng cô nên khi bước vào cô mới không gõ cửa, cũng may là cô bước vào hơi chậm nên không chứng kiến được sự việc vừa rồi. Vừa vào cô đã thấy Tiểu Ngọc đang đứng bên cạnh Ngọc Thiên thì lo lắng hỏi:
– Thế nào rồi Ngọc nhi, bệnh tình Thiên ca thế nào rồi.

– Dạ, dạ Thiên công tử, vết thương đã sắp lành với lại sức khỏe đã tốt hơn ban sáng nhiều rồi.
Tiểu Ngọc vẫn chưa kịp định thần lại chuyện ban nãy, nay nghe tiểu thư hỏi không dấu được ấp úng đáp.

Tiểu Hoa nghe thế cũng khá là hài lòng hướng về phía Ngọc Thiên nói khẽ:
– Xin lỗi nhé Thiên ca, cả sáng muội có việc phải đi cùng phụ thân không chăm sóc được huynh, giờ thấy huynh khỏe mạnh thế này muội cũng khá yên tâm rồi.

– Hoa muội không phải xin lỗi, kẻ xin lỗi là ta mới đúng. Nếu không có muội cứu ta trong rừng đem về đây thì ta sớm đã bị thú dữ ăn thịt rồi. – Ngọc Thiên đáp.

– Sức khỏe bây giờ của huynh đã đỡ hơn rồi, muội sẽ cho người chuẩn bị phòng khác cho huynh. Ngày mai muội sẽ giới thiệu huynh với phụ thân. Huynh cứ nói với phụ thân muội chúng ta là bạn thôi nhé. Còn chuyện huynh dưỡng bệnh trong phòng muội tuyệt đối không được cho ai biết nhé. Cha muội mà biết, huynh chỉ còn nước lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân thôi biết chưa ?

– Điều này không cần muội nói ta cũng hiểu, muội cứ cho người dẫn ta đến đó là được.

– Được vậy để muội bảo với Tiểu Ngọc.
Nói rồi Tiểu Hoa quay sang Tiểu Ngọc dặn dò :
– Ngọc nhi, bên trái hậu viện vẫn còn vài phòng trống cho khách, muội dẫn Thiên ca ra đó nhé, nếu gặp ai cứ bảo Thiên ca là bạn ta mời đến phủ làm khách.

– Nô tỳ hiểu thưa tiểu thơ.
Tiểu Ngọc chỉ lặng lẽ đáp trong lòng có vẻ mừng thầm vì tiểu thơ của mình đã tạo điều kiện cho mình dễ dàng đến gặp phu quân hơn. Sau đó nàng dẫn Ngọc Thiên cùng mình rời khỏi phòng của Tiểu Hoa đi về phía hậu viện. Tối đến Tiểu Ngọc không quên lén lút sang thăm Ngọc Thiên để hai người tiếp tục “công việc” ban sáng bị bỏ dở.

Ngọc Thiên nhìn thấy Tiểu Ngọc vào thăm mình trong lòng mừng thầm liền đè nàng nọ ra mà nắn bóp cặp nhũ phong nẩy nở khiến cho Tiểu Ngọc không giữ được bình tĩnh rên lên một tiếng. Khi đó môi của hai người lại áp vào nhau, lưỡi tìm đến lưỡi mà quấn quýt. Ngọc Thiên vận dụng tất cả các tuyệt chiêu mình đã học ở sách đen, phim ảnh hồi còn ở thế giới cũ hết nắn bóp lại bú mút se, thỉnh thoảng còn vuốt ve cái âm hộ non nớt đã ứa đầy dâm thủy của Tiểu Ngọc khiến nàng nọ sướng như lên tiên. Ngọc Thiên vừa hôn một tay nắn bóp, tay còn lại nhằm vào âm hộ mà chọc ngoáy làm cho mỹ nữ rên rỉ liên hồi. Sau đó y quay sang đùa giỡn với Tiểu Ngọc :
– Nương tử này, mới đó đã ra nhiều nước thế này, có phải nàng hay … một mình có phải không?

Tiểu Ngọc được phen mặt đỏ ửng quay lại đánh nhẹ một cái vài vai Ngọc Thiên mắng yêu :
– Chàng nói linh tinh cái gì vậy. Chứ không phải chàng ấy ấy thiếp thì làm gì có chuyện đó.

– Thế ấy ấy là ấy thế nào nàng kể ta nghe coi.
Khuôn mặt Ngọc Thiên biến đỏi trở lên dâm đãng vô cùng.

Tiểu Ngọc lại giận dỗi mắng :
– Sắc lang, đáng ghét, biết thế từ giờ thiếp không sang thăm con quỷ háo sắc như chàng nữa.

Ngọc Thiên được phen hoảng hốt, khuôn mặt tỏ vẻ ăn năn ôm mỹ nữ vào lòng năn nỉ:
– Ta có hơi quá đáng với muội, cho ta xin lỗi nhé.
– Lần này muội tha thứ cho huynh, còn lần sau thì muội bơ huynh luôn. Tiểu Ngọc nhoẻn miệng cười, nụ cười xinh đẹp khiến Ngọc Thiên không chịu nổi lại đem mỹ nữ ra mà hôn rối rít, nàng nọ cũng đáp trả lại Ngọc thiên. Mới đó trên người cả hai đã không còn mảnh vải che thân. Ngọc Thiên bắt đẩu để thằng em của mình trước khe động đào nguyên của thiếu nữ nọ mà nhấp khiến cả hai như chìm trong khoái lạc đê mê như lên chín tầng mây. Hai người cứ tiếp tục đến hai canh giờ sau mới chịu ngừng lại.

Tiểu Ngọc hướng về phía Ngọc Thiên hỏi khẽ :
– Tướng công, khi nào chàng mới nói chuyện của chúng mình cho tiểu thư ?

Ngọc Thiên nghe thiếu nữ hỏi vậy cũng suy ngẫm một lúc rồi trả lời :
– Hiện giờ vẫn chưa phải lúc, ta vẫn chưa đủ sức mạnh để bảo vệ muội. Hiện giờ muội cứ tạm ở đây. Ta định vài ngày sau sẽ ra ngoài ngao du một chuyến khi về sẽ trở lại đây rước muội. Muội chờ ta chứ.
– Được, thiếp sẽ chờ, chàng hứa rồi đó nhé, chỉ mong cho chàng đừng phụ bạc thiếp là được rồi.

Ngọc Thiên thấy Tiểu Ngọc nói thế thì hôn nhẹ lên má nàng một cái mắng yêu:
– Nương tử ngốc, làm gì có chuyện ta phụ bạc nàng chứ.

Hai người cười nói một hồi thì ôm nhau chìm vào giấc ngủ sâu.

Sáng hôm sau khi Ngọc Thiên đã tỉnh dậy thì thấy Tiểu Ngọc đi từ lúc nào, bèn xuống giường mặc lại y phục rồi bước ra ngoài hít thở không khí trong lành. Từ xa đã thấy Tiểu Hoa chạy về phía chàng dáng vẻ vội vã. Vừa nhìn thấy Ngọc Thiên, tiểu cô nương đã nở nụ cười duyên dáng hút hồn nam nhân vô cùng. Tiểu Hoa hỏi:
– Thiên ca, đi theo muội, muội sẽ dẫn huynh đến gặp phụ thân.

– Ta cũng muốn đến gặp cha muội một phen để xem nhân dạng lão nhân gia ra sao mà có phước sinh ra một mỹ nhân như muội. – Ngọc Thiên trêu đùa.

– Huynh đừng có chọc muội nữa mà.
Tiểu Hoa nhằm lấy tai Ngọc Thiên mà nhéo một cái khiến cho y đau đớn ”a” lên một tiếng.

– Tiểu thư, công tử lão gia cho mời hai người.
Thì ra Tiểu Ngọc đã đến từ lúc nào rồi thấy tình cảnh 2 người như vậy cô cũng không muốn xen vào, trên mặt có chút buồn rầu không vui.

– Ta biết rồi muội cứ lui ra trước đi.
Tiểu Hoa đáp.

– Dạ thưa tiểu thư.
Tiểu Ngọc cúi đầu đáp rồi đi về phía phòng mình.

Phần 5

Lục gia trang, trang viên rộng lớn lại nằm giữa rừng nên khắp nơi chỉ toàn tiếng chim hót ríu rít mê người. Lại trồng nhiều hoa thơm cỏ lạ nên làm cho khách vào đây như nhìn thấy được phong cảnh thần tiên giống cảnh vật tạo hóa trời ban. Ngọc Thiên và Tiểu Hoa đi qua những hành lang rộng lớn tiến về phía tiền sảnh, đường đi trong nhà Lục gia trang rộng lớn cứ như mê cung vậy, phàm là người mới tới cũng khó mà tìm cách thoát ra được. Phải hơn nửa canh giờ sau hai người mới bước vào phòng khách. Trước cửa phòng bây giờ đã có 2 người đàn ông một già một trẻ đang ngồi trên ghế chờ sẵn với vài gia nhân đang làm công việc lau chùi. Một người là một trung niên khoảng 50 tuổi y phục nho nhã, khuôn mặt tuy không trẻ trung nhưng cũng toát lên khí chất bất phàm. Nam tử còn lại mặc y phục màu lam dáng vẻ tiêu sái, khuôn mặt anh tuấn nhưng so với Ngọc Thiên còn kém vài phần. Tiểu Hoa vừa thấy hai người đã vội vàng nói :
– Cha, bạn con đã đến rồi đây. Ủa Thiết ca huynh đến hồi nào dậy.

– Ta cũng chỉ là vừa đến thăm muội và Lục thúc mà thôi.
Nam thanh niên mỉm cười lặng lẽ đáp, trong lòng có vẻ không vui vì vừa thấy người mình yêu đang nắm tay với nam tử nọ mà thôi.

Lúc này Ngọc Thiên mới buông tay Tiểu Hoa ra chắp tay với hai người ra vẻ chào hỏi :

– Tại hạ Huỳnh Ngọc Thiên… là bạn của Tiểu Hoa, trong hai vị một người có phải là Lục trang chủ và vị còn lại là biểu ca của Hoa tiểu thư không biết quý tánh của các hạ.

– Ta là Dương Thiết, cha ta là bạn của Lục trang chủ, với lại ta và Tiểu Hoa là thanh mai trúc mã từ nhỏ. – Cái từ “thanh mai trúc mã” Dương Thiết cố gắng nhấn mạnh là để cho Ngọc Thiên hiểu rõ mà sớm từ bỏ Tiểu Hoa thôi.

Lúc sau Lục trang chủ cũng lên tiếng:

– Ta là Lục Dương Tử, trang chủ của Lục gia trang. Hân hạnh được làm quen với Huỳnh thiếu hiệp.

– Vãn bối thật là có phước mới được nói chuyện trang chủ. – Ngọc Thiên nở nụ cười đáp.

– Xin lỗi Huỳnh thiếu hiệp, lão phu có chuyện gấp cần bạc với con gái mong công tử hiểu cho. Để khi khác lão phu đến tạ tội với công tử.

Tiểu Hoa thấy thế khuôn mặt buồn bã nói :

– Kìa cha, huynh ấy vừa mới chào hỏi cha đã mời người ta đi là sao.

– Không sao đâu, tại hạ xin về phòng để khi khác đến thăm.
Nói rồi Ngọc Thiên quay trở về phòng của mình. Dù sao y cũng đã được dẫn đến đây lên việc trở về phòng của mình cũng không quá khó khăn.

Lúc này Lục Dương Tử lại lên tiếng :

– Thiết nhi, con đường xa đến đây chơi cứ tạm ở đây chơi vài ngày, bây giờ ta sẽ cho người đưa con về phòng. Ta có chuyện muốn nói với Hoa nhi.
Nói rồi Lục trang chủ cho người đưa Dương Thiết về phòng.

– Đa tạ Lục thúc. – Dương Thiết đáp rồi đi theo hạ nhân trở về phòng của mình.
Lúc này trong phòng khách chỉ còn hai cha con lục gia. Lúc này Lục trang chủ bắt đầu mở lời:

– Hoa nhi, con đừng làm khó ta nữa. Dương Thiết dù gì cũng là thanh mai trúc mã với con. Y còn là người của Ngọc Sơn Môn tư chất tuyệt đối không tầm thường. Mà tại sao con luôn miệng từ chối hôn sự này.

Tiểu Hoa nghe cha nói thế trong lòng cảm thấy không vui nhẹ nhàng trả lời:
– Cha, từ nhỏ con chỉ xem Thiết ca như ca ca của mình chứ không có cảm tình trai gái với y. Cha bắt con đồng ý hôn sự này khác nào bắt con một mực gả cho y sao?

– Từ xưa đến nay chỉ có chuyện cha mẹ đặt đâu con ngồi đó chứ làm gì để con gái tự quyết định hôn sự của mình. Việc này ta đã quyết con đừng chống đối. – Lục trang chủ cau mày phản đối.

– Cha đừng quá đáng. Cha có nghĩ đến cảm nhận của con khi lấy người mình không hề yêu không? – Nói rồi Tiểu Hoa nước mắt chảy ra ướt đẫm trên hai gò má.

– Dù con có thích tên tiểu tử Ngọc Thiên kia thì cũng không thể được.

– Con hận cha. huhu.
Tiểu Hoa hét lớn rồi vừa khóc vừa chạy về phòng của mình.

Đêm đó trăng sáng tròn vành vạch. Ngọc Thiên ngồi trong phòng nghĩ đến hình bóng của Tiểu Hoa, chợt một tiếng gõ cửa.

“Cốc… cốc…”

– Ai đó ?

– Là thiếp đây. – Tiểu Ngọc nhanh nhảu đáp.

Ngọc Thiên nghe thấy tiếng của mỹ nữ liền mở cửa phòng để cho nàng vào. Hai người làm với nhau hai hiệp thì Tiểu Ngọc lăn ra ngủ vùi. Ngọc Thiên muốn đi tiểu nên rời phòng ra khỏi nhà để đi vệ sinh. Mặc dù trời đêm khá tối nhưng trăng sáng thế nên tìm ra nhà vệ sinh không bất tiện cho lắm. Sau đó khi y đi qua phòng của Dương Thiết thì nghe thấy tiếng nói của nữ nhân:

– Tên khốn nạn. Cái gì mà danh môn chính phái chứ? Đồ cầm thú hai mặt. Ngươi dám bỏ dâm dược vào thức ăn của ta. Ta có chết cũng không tha cho ngươi.
Nữ nhân nọ chính là Tiểu Hoa, nàng đang bị tên Dương Thiết trói tay chân sắp bị hắn cưỡng đoạt.

– Sau đêm nay muội là của ta rồi thử xem nhạc phụ có đồng ý gả muội cho ta không? – Dương Thiết cười ha hả.

– Đồ khốn, ai là nhạc phụ của ngươi chứ. Cha ta sẽ chém ngươi ra làm trăm mảnh. Ah.. ah…

Tiểu Hoa chưa nói hết câu đã bị Dương Thiết một tay xé toạt y phục khiến nàng kinh hãi kèm theo hoạt chất dâm dược làm nàng không chịu nổi uốn éo không ngừng. Mồ hôi trên người bất ngờ chảy ra nhiều hơn.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9

TÊN TRUYỆN:

Kẻ đến từ thế giới khác


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)