Phần 9
Bà chị này khá ý tứ, tuy nhìn nó nhưng cũng không phải nhìn chằm chằm. Suốt buổi đó, chị này thi thoảng vẫn nhìn nó, liếc qua thôi, rất tinh ý. Nó nghĩ mặt mình dính gì à, hay mình làm gì sai à???
Có vẻ chị cũng nhận ra, nên chị kéo nó ngồi cạnh chị quay lưng về hướng bàn đó. Nó vẫn nghe được loáng thoáng bàn bên kia nói gì. Qua cách ăn nói, nó biết sơ sơ là chị này khá tinh tế, kín kẽ. Trả lới rất khéo mấy câu hỏi của ông thiên… Vân vân và mây mây. Nói chung là nói chuyện rất có học thức. Còn chị, sau khi kết thúc, chị làm 1 bài tràng giang, đại hải. Nó chẳng nhớ rõ lắm, chung quy là bảo chị này cũng được, làm chị dâu chị được. Ông kia thì chỉ biết cười trừ, chán. Rõ đẹp trai, nhà giàu, phong trần như này mà tới tận bây giờ chưa cưới ai. Cũng có thể 1 phần do truyện cũ của ông hồi sinh viên mà nó được chị kể cho. Kết thúc buổi gặp mặt tối đó, nõ chẳng bao giờ nghĩ sau tối đó nó còn gặp chị đó dài dài. Kết thúc buổi tối hôm đó, nhưng là bắt đầu cho 1 loạt chuyện sau đó. Sau này nhắc lại làm nó không kìm nổi cảm xúc, làm nó… Cười sml.
– Huynh cứ thấy được là triển luôn thôi, chứ giờ chọn thì khó lắm. – Nó nói
– Cũng muốn lắm, nhưng không cố được, khó lắm em ạ – ổng cười trừ, lắc đầu
– Đệ biết Huynh còn tự dằn vặt mình về chuyện xưa của anh, nhưng đâu phải mãi như này được.
– Biết là thế, nhưng bản thân lại không muốn lặp lại lần nữa, 1 lần là đủ rồi.
– Thôi, bỏ qua đi, cho anh ý ế tới già luôn – chị nói sau 1 hồi im lặng.
– Thấy không, có đứa em gái tốt quá cơ, toàn mong những thứ tốt đẹp cho anh trai. À mà nãy anh để ý là cô ấy nhìn mày suốt, quen à.
– Không, quen biết gì đâu, vừa vào đã thế rồi – Nó chống chế
– Hm, kệ đi, mà cẩn thận đấy nhá, đi học đừng có mà vớ vẩn, số đào hoa y như anh thiên nên vở vẩn là chị… – Chị nhéo nó 1 cái rõ đau làm nó la oai oái.
Nó với chị đi về, ngủ sớm để hôm sau lên nhận lớp, Ôm thân hình ấy vào lòng, gác chân lên chị như 1 cái gối ôm, chị nhéo nó vì dám gác lên chị. Nó la oai oái, còn chị cười khúc khích. Phản công, cưỡng hôn chị, ban đầu thì chị đẩy nó ra nhưng 1 hồi sau lại ôm chặt lấy nó. Ôm chị ngủ, bình yên rồi.
Trong mấy hôm chưa lên trường, nó phát hiện ra là chị khá chăm tập thể dục. Sáng nào cũng lôi nó dậy từ sớm để đi chạy bộ. Nó thì quần lửng, áo cộc tay, chân đi giày mà mồm vẫn ngáp ngủ. Chị thì quần bó thể dục qua gối, áo bó sát ngắn hở rốn, chân giàg thể dục. Nhìn chị năng động trong bộ đồ thể thao, 1 vẻ ít thấy của chị hồi trước. Nó cũng có nói nhưng chị gạt đi, nói thế này thì mới chạy được. Nó với chị chạy mấy vòng trong 1 công viên gần đó, chỗ mà chị hay chạy bộ, ở đó cũng gần 1 khu nhà trọ sinh viên, khỏi nói là mấy anh dậy sớm cũng để chạy bộ thì lác mắt khi nhìn thấy chị nó. Chị xinh quá mà. Cũng có mấy anh cứ chạy gần gần đó, không chạy nhanh cũng không chậm, chỉ vừa bằng nó với chị. Mấy ông sáng ra đã được bổ mắt, nhưng mà cũng phải chạy bộ như này chắc cũng bằng hòa. Cũng có để ý tới là chị có quen vài người ở đây. Như là có 1 anh chắc cũng gần đó, hôm nó với chị đang ngồi ghế đá. Có 1 anh tới bắt chuyện với chị, qua cách nói thì hình nhue cũng có quen biết chị, cũng được 1 tí nó với chị đi về. Chắc thanh niên kia ức vì nó làm kì đà cản mũi đây. Đương nhiên, nó muốn làm kì đà chính hiệu với tất cả thanh niên muốn tán chị. Muốn tuyên bố dõng dạc 1 câu ” chị ấy là của tôi sau này và mãi mãi”
Cũng trong mấy ngày hôm đó, nó đã suy nghĩ về chuyện nó không học cùng cơ sở với chị, mà trớ trêu là đường đi với 2 cơ sở ấy lại ngược nhau cơ. Thể hiện rõ sự bất tiện. Mua xe??? Không, nó không có tiền, nó cũng không muốn dựa dẫm quá nhiều vào chị, gia đình chị. Họ đã giúp nó quá nhiều rồi, nó muốn tự lập, tự sống. Từng nhớ, nó muốn được trải qua cuộc sống sinh viên để biết, 1 cuộc sống nó đã từng xem qua trong khá nhiều bộ phim. 1 Cuộc sống có thể nói là không đầy đủ về vật chất, nhưng nó thấy thú vị, đời sinh viên trải qua sóng gió để trưởng thành. Sống với chị cũng rất vui đấy chứ, được chị chăm sóc, tối tối nó được ôm chị, hôn chị, người nó yêu. Mới đầu, nó có ý định ở cùng chị luôn, nhưng bây giờ là khác cơ sở, sự bất tiện rõ dệt. Đã cố suy nghĩ nhiều cách, nhưng nó chịu. Ra trọ, đó là cách cuối nó nghĩ được. Có cũng muốn vậy. Tuy ra trọ sẽ thiếu thốn, nhưng nó từ nhỏ cũng chịu khổ quen rồi. Với lại ở trọ, cũng đúng với 1 phần đời sống sinh viên mà nó từng mơ mộng hồi trước. Lần này nó muốn tự lập, muốn tự mình mưu sinh xem thế nào. Nó thấy nó dựa dẫm vào chị hơi nhiều rồi. Bản chất của đàn ông, nó muốn giảm bớt tối đa sự dựa dẫm của nó. Nó quyết định rồi, nó sẽ cHuyển thôi, mặc dù biết chị sẽ phản đối kịch liệt.
– Em mà đi thì đừng nhìn mặt chị nữa
– Có giỏi thì đi luôn đi đừng về nữa.
Ngay sau hôm nhận lớp, có vẻ chị đã nhận ra rõ sự bất tiện ấy, nhưng vẫn phản đối.
– Không còn cách nào nữa à mà sao cứ phải cHuyển đi. Huhu
– Anh không thương em nữa đúng không. Huhu
Thề là lúc ấy nó muốn ở lại lắm, thấy chị khóc nó không nỡ, đâm lao theo nó vẫn muốn tự lập cho cuộc sống. Sau mấy hôm năn nỉ, ỉ ôi, dùng đủ mọi biện pháp thì cuối cùng chị cũng đồng ý, nhưng có điều kiện:
– Ra ngoài rồi nhưng phải về đây thường xuyên nhá, chị bảo là phải về, nghe chưa.
– Chìa khóa đưa chị cầm 1 cái, tính lôi thôi, ở đâu bẩn đấy, không đi là cà ở đâu nhá.
– Thế nhà trọ chỗ nào
– Ơ – chết cha, mải suy nghĩ vớ vẩn quên khuấy mất cái quan trọng nhất rồi – chưa, quên mất rồi
– Đấy – chị đấm nó – chưa đi mà đã như này rồi hỏi chị yên tâm được khônggggggg. – Vừa nói vừa nhéo, đấm nó, 1 khung cảnh thật bạo lực.
Cũng không khó để tìm chỗ trọ, lòng vòng nhiều chỗ, nhưng chị cứ thấy không hợp nên đi mấy chỗ. Cuối cùng là 1 chỗ mà chị thấy được. 1 Khu trọ sinh viên, có 3 tầng thì tầng 1 để nấu ăn, sinh hoạt các kiểu, sân khá rộng. Cả khu nhìn thì được khoảng hơn 10 phòng, thì có 3 phòng không để trọ, cũng sạch sẽ. Cạnh khu trọ là nhà bác cô chú chủ trọ, năm này ngoài 50 rồi. Cô chú có 1 đứa con trai út, có 1 đứa con gái bằng tuổi nó. Đang dọc trường ngoại ngữ. Đó là tất cả thông tin sơ sơ nó có, nhìn qua là cô chú có vẻ khá là hiền. Nó ở 1 phòng trên tầng 2, nó ở 1 phòng cạnh cầu thang, bên trong phòng thì phòng nào gần như cũng như phòng nào. Cũng rộng rãi, có ban công sau, có phòng tắm riêng, chỗ nấu ăn, giường, chiếu các kiểu. Nói chung là ok. Nó với chị dọn dẹp lại căn phòng 1 xíu, rồi đặt lại đồ đạc, xác nhận phát nữa là xong. Mà nó để ý là nãy giờ mấy thanh niên trong xóm trọ nhìn nó với chị suốt, mà đúng hơn là nhìn vào chị nó. Gái xinh đi đâu cũng thu hút ánh nhìn mà. Nó cũng kệ không để ý nhiều. Xong xuôi nó với chị về nhà chị. Ngày mai sẽ dọn. Bắt đầu 1 cuộc sống sinh viên mà nó hằng mong muốn.
Để lại một bình luận