Cô cúi gằm mặt, bầu ngực phập phồng nhưng trống trải dưới làn vải áo đã bị đứt một nút ở trên, làm cho anh nứng thêm. Cô chỉ ngồi đó, không vồ vập với anh, không ra vẻ gạ tình, mà cũng không e dè thủ thế. Trong cơn nứng, anh vẫn hoài nghi không rõ cô là con người ra sao.
Thấy anh im lặng, cô níu lấy vai anh, dúi đầu vào ngực anh, thì thào: “Em muốn đền ơn anh…”
Cơ thể cô tỏa hương thơm ngát thật kích dục, anh lại bị kích dục hơn sau mấy lần nhìn thấy thân thể cô gần như trần truồng, lại thêm ảnh hưởng của mấy ly rượu làm cho anh ngây ngất. Thế là anh ôm lấy cô, kéo cô ngả xuống mặt nệm. Cô nằm duỗi ra, mặt nhắm nghiền trong vẻ giao phó. Tay anh vuốt má cô, xoa bóp vai cô, lần xuống cổ xuống đến phần trên ngực, rồi dừng ở đó. Chỉ có thế mà cô đã thở hổn hển, hai bầu vú vun cao nhấp nhô theo nhịp thở.
Anh trườn lên nằm trên cô, dương vật anh cương cứng. Chỉ cần thêm một vài động thái là anh có thể chiếm hữu cô trọn vẹn. Nhưng rồi sau một hồi vần vũ qua hai bàn tay và đôi môi phía ngoài lớp vải trên cơ thể cô, dương vật anh đã nhỉ ra một ít nước có lẽ chứa một ít tinh trùng, vẫn ở bên ngoài âm đạo cô, nhưng cơn hứng tình đã dịu bớt. Anh chợt hồi tỉnh lại, nghĩ bụng: “Cô này có bị AIDS không? Làm sao mình dám búa xua được?”
Anh thầm thì vào tai cô: “Anh không muốn vì làm ơn mà lợi dụng em.”
Cô lại ứa nước mắt, thút thít: “Cảm ơn anh.”
Anh và cô vẫn ôm lấy nhau, bàn tay anh bây giờ xoa nắn người cô trong cử chỉ nựng nịu thân yêu chứ không phải do thôi thúc tình dục.
Cô cũng bạo dạn ôm anh, cũng bắt chước anh mà đưa tay xoa vai anh, lưng anh, trong khi dương vật anh vẫn dài ngoẵng, căng cứng chọc vào háng cô. Cô gái cảm nhận được điều đó, vừa cảm động vì thấy anh không muốn lạm dụng mình, vừa cảm thấy kích thích vì biết anh không phải lãnh đạm. Cô thở mạnh: “Anh sống một mình… làm sao chịu được?”
Anh thì thào: “Thì cứ chịu… như vậy đó!”
Anh tiếp: “Em có sợ gì không?”
Cô nhẹ nhàng đáp: “Bên anh em không sợ. Anh đã cứu cuộc đời em mà. Đâu còn có chuyện gì đáng sợ hơn nữa.”
Anh bắt đầu ngả ngớn theo thói quen: “Nhưng rủi anh muốn “chuyện gì” với em thì sao?”
Cô đáp: “Em tin nơi anh. Với lại anh đâu có tệ như hai thằng kia.”
Anh đáp: “Ừ, em nói đúng. Biết đâu hai thằng kia bắt em đi rồi có thêm mấy thằng khác…”
Cô rùng mình…
Anh thấy thương hại cô, đưa tay vuốt ve hai bên má cô. Anh trấn an: “Ở đây em không có gì phải sợ. Anh không làm chuyện gì nếu em không muốn”. Anh lại nghĩ: “Nếu em muốn thì mình làm hay sao?” Dương vật anh căng cứng, nhưng anh không muốn tiến tới, tự nghĩ: “Cô cho nhưng tôi không nhận, cho cô biết bản lĩnh của tôi!”
Để tránh cơn gợi dục thái quá, anh gợi chuyện: “Còn em thì sao? Đã… đã từng… quan hệ chưa?”
Cô thở mạnh, thì thào: “Có, chỉ một lần, với bạn trai của em. Ban đầu em chống cự, nhưng rồi anh ấy mạnh quá, nên em đành chiều theo… Sau đó ít lâu, anh ấy hẹn hò với người khác, em vì tự ái chủ động xa anh ta, từ đó em không có ai khác.”
Anh thương cảm hôn nhẹ ngoài môi cô: “Tội nghiệp…” Rồi hai tay anh lại xoa nắn vai và cổ cô, đôi lúc trượt xuống phần ngực, cảm nhận hai bầu vú tròn đầy, hai núm vú cương cứng dưới làn vải áo mỏng.
Cô thở hổn hển, đưa hai bàn tay ôm ấy khuôn mặt anh trong vẻ yêu thương. Anh căng cứng trở lại, nẩy người lên, xoa nắn khắp người cô trong cơn đê mê khoái cảm…
Dương vật anh lại nhỉ chút tinh dịch, anh dần trở lại bình thường. Anh vẫn chưa muốn làm tình với cô, chỉ muốn ôm cô trong vòng tay mà nựng nịu.
Anh kéo tấm chăn đắp cho hai người. Giường đơn chật chội nên hai người phải nằm sát nhau. Rồi anh dần đi vào giấc ngủ.
Anh thức dậy thì trời đã sáng tỏ. Không thấy cô bên cạnh, anh hốt hoảng nghĩ bụng: “Chết! Cô nàng lấy hết bóp tiền của mình rồi trốn đi rồi! Không biết còn khoắng thêm thứ gì nữa đây?”
Anh chạy ra khỏi phòng ngủ, thấy cô bận rộn cạnh bếp ga đang làm bữa điểm tâm. Anh cảm thấy hối hận, tiến đến bên cô, nói: “Em dễ thương quá!”
Cô nở nụ cười vui sướng vì được anh khen.
Buổi sáng, cô mượn kim chỉ anh để vá lại bộ quần áo. Anh khẽ liếc nhìn, thấy cô khá khéo tay, thầm nghĩ: “Chắc cô này không phải là hạng bán thân.”
Cô muốn gội đầu, bảo tối qua gội không tốt. Để trả ơn cô làm việc cả buổi sáng, anh tự giúp điều chỉnh nước ấm cho vào xô nước, rồi múc nước cho cô gội đầu.
Cô chỉ quàng một chiếc khăn tắm của anh trên người. Là đàn ông nên anh chủ ý chỉ mua khăn tắm cỡ nhỏ, thế nên phần trên hai bầu vú được đẩy lên trông lồ lộ hấp dẫn, phần dưới chỉ che vừa tới âm hộ, để đôi chân thon dài trắng trẻo của cô lộ hết ra cho anh chiêm ngưỡng. Anh cố dằn cơn hứng tình, chờ cho cô ngồi cúi đầu xuống để gội shampoo lên mái tóc rồi anh múc từng gáo nước xối lên tóc cô. Đã từ lâu lắm, anh không làm động thái chăm chút này cho phụ nữ nào.
Khi xong xuôi, cô đứng dậy, vừa dợm bước ra thì bàn chân cô trượt trên lớp nước shampoo trên sàn nhà tắm. Chiếc khăn tắm trên người cô bung ra, cô lại trần truồng trước mặt anh! Vì phản xạ cô ôm chầm lấy anh, cả người cô áp vào anh!
Dương vật anh đã trỗi dậy từ khi nhìn ngắm cô, bây giờ thêm căng cứng tiếp xúc với thân thể cô mát mẻ thơm tho. Đầu khấc dương vật anh cạ bên ngoài âm hộ cô cách một lớp vải quần đùi của anh, nhưng anh buông cô ra nói “Em đi ra lau người kẻo lạnh.” Anh vẫn nhớ tới nỗi sợ hãi về AIDS! Nhưng có ý buồn cười khi nghĩ chắc cô không quen sống trong nhà có vòi hoa sen nước nóng, có phòng tắm lát gạch trơn láng, nên cứ hay lụp chụp trong đó khiến cho anh thấy hết cơ thể trần truồng của cô.
Buổi xế trưa, cô đi chợ rồi vào bếp làm đủ ba món canh xào mặn cho anh trước khi cô đi.
Anh đưa trước cho cô 1 tháng lương để cô mua sắm các món cần dùng.
Khi cô đi rồi, anh vào giường nằm, vết hằn của cơ thể cô vẫn còn rõ trên tấm nệm, mùi hương của cô vẫn thoang thoảng.
Chiều hôm sau, cô đến. Anh cảm thấy tim mình lỡ một nhịp đập: Cô trông xinh xắn quá! Đôi mắt long lanh, má hồng, Ɩồŋg ngực phập phồng dưới làn áo T – shirt sau chặng đường đi bộ từ bến xe buýt, người tỏa hương nồng nồng thật kích dục.
Cô kể các việc mình đã thu xếp xong, rồi trao cho anh mấy tờ giấy, ngập ngừng nói: “Đây là kết quả em đi thử AIDS, Bác sĩ đề nghị thử thêm mấy loại viêm gan gì đó, kết quả đều âm tính.”
Anh biết có những loại bệnh viêm gan lây lan qua đường tình dục, nên bác sĩ đề nghị như thế chắc là đoán ra mục đích của cô.
Thấy anh có vẻ băn khoăn, cô giải thích: “Để ít nhất anh an tâm khi ăn thức ăn em nấu.”
Anh hỏi: “Ít nhất là như vậy, còn nhiều nhất thì như thế nào?”
Cô đỏ bừng mặt, rồi trả lời nhỏ: “Em không biết…” Cô không có vẻ gì muốn khêu gợi anh cả, nhưng sợ anh phật ý nên nói thêm: “Tùy anh đó.”
Anh tiến đến nắm lấy bàn tay cô: “Em thuận để tùy anh nghen?” Anh vừa qua giấc ngủ trưa, cơ thể đang hứng tình.
Cô vẫn đỏ bừng mặt, cúi đầu xuống nói nhỏ: “Dạ.” Tiếng “dạ” vừa gợi tình vừa gợi dục. Cô nói tiếp: “Anh là người cứu vớt đời em mà.”
Anh cảm động ôm lấy cô. Cô ngẩng mặt lên, thuận cho anh kéo áp người sát vào anh, cơ thể nóng hây hẩy, tỏa mùi hương tự nhiên từ da thịt. Lửa dục anh bốc lên, dương vật bắt đầu căng cứng khiến cho anh tách xa khỏi người cô vì e cô biết anh đang hứng tình. Anh vẫn chưa muốn tiến xa với cô.
Sau bữa ăn trưa, anh phải đi ra ngoài lo công việc của mình, không quên dặn bảo vệ cổng trông chừng khi cô đi ra đề phòng cô mang món gì theo thì chặn lại. Anh lan man suy nghĩ: “Cái cô này lo liệu hết mọi việc! Xin ở cùng với mình, thử máu AIDS, thử viêm gan… Có âm mưu cho mình gắn bó đây?! Đâu có dễ em ơi! Gặp một tay có bản lĩnh như anh thì em đừng có kỳ vọng!”
Khi trở về, vừa bước vào nhà, anh há hốc miệng.
Cô khoe với anh rằng cả buổi chiều hôm đó cô đã lau chùi quét dọn, “làm tổng vệ sinh” cho căn hộ, bảo: “Gớm! Không có ai lo cho anh, trông nhà luộm thuộm quá!”
Thực ra, cô không dám nói thẳng: Căn hộ nhếch nhác bẩn thỉu vì thói lôi thôi của anh, bây giờ qua bàn tay của cô mọi thứ dường như được tân trang!
Cô cũng đã đi chợ mang về một túi to, đầy các loại thịt tôm cá, lại thêm vài cánh hoa hồng nhỏ đặt trên bàn ăn.
Cô làm nhiều món khá ngon miệng: Bít tết thịt mềm, thêm hàu sống, rau củ quả nhiều màu vàng cam đỏ. Cộng thêm chai rượu vang có sẵn, đã lâu lắm rồi anh mới được bữa ăn ngon đến thế. Anh vui vì đã lâu không có ai đến ăn với mình nên rót rượu uống liên tục.
Anh nhìn các nụ hồng, nhìn tấm khăn trải bàn phẳng phiu, nhìn quanh quất căn phòng sạch đẹp, rồi nói: “Anh thấy cảm động vì được em chăm sóc chu đáo cho anh…”
Anh ngưng bặt khi nhớ đến ý nghĩa “chu đáo”. Quá chu đáo! Cô có mưu đồ gì đây? Mà cô nấu toàn những món ăn kích dục! Nhưng phải công nhận cô nấu ăn khá vừa miệng anh. Đến một lúc, anh thành thật nói: “Đã lâu lắm rồi anh mới có bữa ăn như thế này.”
Mắt rạng rỡ, cô nói: “Em vui vì được lo cho anh. Lúc nào anh không cần em nữa thì em sẽ biết liệu thân mà rút lui, trả lại anh với cuộc sống như trước.”
Anh nghĩ: “Có đúng là em biết liệu thân không đây?”
Như đoán ra ý nghĩ của anh, cô nói: “Anh đừng lo gì hết. Em chỉ muốn làm cho anh vui.”
Rồi múc lấy một miếng thịt bít tết đỏ hồng, cô đưa lên miệng anh: “Anh ăn món này cho bổ.”
Anh cúi xuống ngoạm lấy miếng thịt, vừa lúc nhìn bầu ngực cô căng đầy dưới làn áo mỏng. Anh ranh mãnh hỏi: “Em phục vụ cho anh thì tay anh để làm gì?”
Mặt cô ửng đỏ, mắt hấp háy, nói nhỏ: “Cái anh này…” Giọng cô thật gợi dục.
Anh nói: “Thế thì tiếp khoai tây chiên cho anh đi.” Rồi trong khi cắn mấy miếng khoai tây chiên cô đút cho, anh đặt hai tay trên hai bờ vai cô, mân mê trong cử chỉ thân ái. Cô chớp chớp mắt.
Hai bàn tay dần buông thõng xuống ngực cô, nhưng rồi tính hoài nghi lại trỗi dậy, anh cố kìm nén lửa dục, buông cô ra mà tiếp tục bữa ăn. Cô mở to mắt nhìn anh như băn khoăn tự hỏi.
Anh cố trấn tĩnh nên tìm cách bông đùa: “Anh không muốn làm em dỡ bữa. Em ăn tiếp đi.”
Cô chỉ đáp một tiếng nhỏ: “Dạ.” Anh lại rót rượu tiếp cho mình. Cô chỉ uống một chút.
Sau khi ăn tối và tắm rửa, cô trông thật tươi mát tự nhiên, cả cơ thể và quần áo đều thơm tho sạch sẽ. Có mùi hương thoang thoảng, có lẽ một phần từ da thịt, một phần do loại nước hoa nào đó cô dùng chút ít. Anh dễ hứng tình với loại mùi hương dìu dịu như thế. Anh thấy cô như như là gái nhà lành, không phải quê mùa bẩn thỉu mà cũng không ra vẻ chân dài gợi tình.
Anh rót rượu Bailey ra hai ly đến ngồi ở sô pha, nói: “Rượu này dùng để tiêu cơm, dễ uống, em đối ẩm với anh.” Vô hình trung anh ra vẻ văn chương, nói chuyện đối ẩm!
Đôi mắt cô long lanh tỏ vẻ biết ơn. Hai người hớp từng ngụm rượu nhỏ. Anh hỏi chuyện cô trong khi thần trí bắt đầu mơ màng vì mấy cốc rượu. Cô thỏ thẻ kể thêm chuyện mình, anh nghe tiếng được tiếng mất. Vẫn chuyện mồ côi, một mình kiếm sống… Chuyện trắc trở tình duyên…
Đến một lúc, cô dàn dụa nước mắt. Anh xúc động quàng tay qua vai cô để an ủi, trao cho cô cốc rượu: “Em uống thêm với anh đi, đời anh cũng buồn lắm, em uống giải sầu cùng anh.”
Cô nốc thêm rượu, rồi hỏi chuyện anh. Đến phiên anh tâm sự chuyện đời mình: Những cuộc tình lông bông, bây giờ là cuộc sống lẻ loi… Đến một lúc anh thở dài, ngưng lại. Lúc này anh mới thấy trong khi kể chuyện, hai bàn tay anh đã xoa lên bờ vai cô, vuốt đôi má cô…
Rượu Bailey dễ uống nhưng là loại rượu mạnh. Có lẽ cô không biết thế, nên uống hết hai cốc thì mặt cô ửng đỏ, hai mắt long lanh nhìn anh trong sự thương cảm, trong khi anh lại cúi đầu im lặng.
Cô nói: “Coi vậy mà đời anh buồn quá há! Sao anh cô đơn vậy?”
Anh đáp: “Anh cũng không biết.”
Cô nắm lấy bàn tay anh đang quàng lên vai mình trong cử chỉ an ủi. Anh xúc động bóp bóp bàn tay cô, bàn tay kia níu lấy vai cô đang tựa sát bên mình, đến phiên đầu anh tựa lên vai cô.
Một lát, thấy anh không có ý định tiến tới, cô cầm bàn tay anh từ vai mình đưa lần xuống cổ, xuống ngực, rồi đặt trên một bầu vú. Anh giật nẩy mình, vì anh là người thích bóp vú! Không thể kìm nén được nữa khi được cô khơi mào, các ngón tay anh xoa nắn một bầu vú, rồi chuyển qua xoa nắn bên bầu vú kia. Hai bầu vú cô quá hấp dẫn khiến anh chẳng đặng đừng. Anh lại thích bóp vú phụ nữ đã quen thân trong cảnh gần gũi. Ôi, hai bầu vú căng tròn gợi cảm quá! Anh thở hổn hển, cô cũng thở gấp. Anh vòng tay ôm cô, cô cũng ôm anh. Anh hôn lấy hôn để mắt cô, má cô, cổ cô, nhưng ngừng lại ở hai bờ môi. Cô thở hổn hển, hơi thở thơm ngát thật kích dục.
Anh không thể kìm nén được nữa, thì thầm vào tai cô: “Em cho anh nghen?”
Để lại một bình luận