Ở quê em có quen máy bay này. Hai vợ chồng cũng có số má. Em thì dân thư sinh nhát gan lắm. Cơ mà hôm đó vào mùa mưa, trời mưa to tầm tã luôn, chị có rủ vào quán cà phê của chị chơi, nhà chị có quán cà phê sân vườn rộng lắm. 1 là nhớ chị, 2 là em sắp đi thành phố làm nên cũng ráng sách dái chạy hơn 10km trời mưa tầm tã. Tới quán thì quán không 1 bóng người luôn. Ở quê mà, buổi tối trời mưa ai mà uống cà phê, chồng chị thì cứ tối ăn cơm xong là đi đánh bài.
Chị chỉ em ngồi chỗ ghế khuất khuất ánh đèn rồi bê nước ra ngồi xuống ghế với em luôn, bất ngờ chị quay qua nút lưỡi tay thì mò cu em luôn các bác ạ. Chưa được 10s lại quay mông tốc váy kêu em nhét vào luôn, em vừa run vừa kích thích thế là đẩy chưa được bao cái là đã bắn toe toét trong Ɩồŋ chị rồi. Chị kéo quần lót lên quay lại nút lưỡi tiếp rồi lấy khăn lau cho mình xong chị vào nhà chắc rửa lại Ɩồŋ.
Em thề là em vừa ngồi lại xuống ghế còn đang chỉnh lại tóc tai quần áo thì anh chồng chị phi xe vào cổng, em giật bắn người luôn các bác ạ. Nhưng em cũng cố gắng lấy lại bình tĩnh rót nước uống thật tự nhiên, anh chồng đi xuống nhà tìm chị rồi lại đi lên, em cũng cố gắng tỏ ra bình tĩnh hỏi anh ấy pass wifi, nhưng mà thề là vì run quá giọng em nó lạc luôn các bác ạ, kiểu như nó ở trong cuống họng không phát ra ngoài được ấy.
Nhận thấy không ổn, do em không thể bình tĩnh được nên khi thấy chị đi lên em giả vờ kêu chị tính tiền rồi chuồn luôn, chị ở trong còn giả vờ nói ra không đợi bạn nữa à.
Chạy về nhà trong tâm trạng vừa phê và vừa run, tính ra từ lúc hôn tới lúc chị đi rửa Ɩồŋ chắc chưa được 3 phút. Về nhà thì chị nhắn tin là ổng đi đánh bài nhưng thiếu tay nên về, không thì…
Em với chị này còn nhiều chuyện hấp dẫn lắm. Về sau mới biết chị là mẹ của thằng em cũng hơi thân trong hội đồng hương ở thành phố. Sau có vài lần chị vào thăm con thì 2 chị em cũng gặp nhau. Hihi…
— Hết —
Để lại một bình luận