Anh mở khóa cửa, đẩy cánh cửa vào và nói với cô gái: “Em vào đi.”
Anh bật đèn lên, quay lại nhìn cô, và tim đập thình thịch. Bây giờ anh mới nhận ra cả cơ thể cô lồ lộ dưới lớp vải trắng mỏng ướt sũng dính sát vào người, làn da trắng hồng, những đường cong hiện rõ nét trông thật gợi cảm. Đã từ lâu mới có một phụ nữ bước vào đây, nên anh đang thiếu thốn tình dục.
Anh cố kìm nén lửa dục, quay mặt đi, nói: “Nhà không có phụ nữ. Em vào đây thay ra quần áo của anh, muốn tắm trước cũng được. Đưa quần áo của em cho anh sấy khô, chừng nửa tiếng đồng hồ là xong.” Anh nói một hơi dài để giúp tự trấn tĩnh.
Anh đi lấy bộ pijama của mình trao cho cô, lại nhìn thấy thân người cô lồ lộ trông thật gợi dục. Trong lúc mất bình tĩnh anh lại vấp chân, ngã chúi vào người cô, bộ ngực căng tròn của cô áp vào ngực anh. Anh phải nắm lấy hai vai cô để gượng lại, lắp bắp nói: “Xin lỗi…”, rồi không biết nói gì thêm.
Cô gái thoạt đầu giật mình, nhưng trông thấy bộ dạng anh biết là anh không cố ý, nên bật cười. Bộ ngực cô rung rung dưới làn vải trong suốt vì sũng nước, hai núm vú hồng vươn cao.
Cô đi vào nhà tắm mà không khóa cửa. Anh tự nghĩ: “Vì tin tưởng nơi mình hay muốn dở trò khêu gợi đây?” Chỉ một phút sau anh nghe cô hét lên một tiếng. Anh vội chạy vào, cô đang trần truồng, hốt hoảng, đưa hai tay ôm lấy mặt, để cả thân người lồ lộ trước mặt anh. Thì ra mắt mũi cô bị nước nóng phun xuống từ vòi bông sen mà cô không biết cách điều chỉnh. Ô tắm bông sen chật chội, anh phải chen sát người cô để vặn hai vòi nước nóng lạnh cho vừa ấm, nước phun xuống cả hai thân người. Anh nhận rõ bầu ngực trần đang áp sát vào ngực mình, hai cặp đùi cũng sát vào nhau khiến cho anh ngây ngất, hai tay lụp chụp xoay qua lại hai nút nóng lạnh. Trong khi lập cập, chân anh lại bước lên cục xà phòng cô đánh rơi trên sàn. Thế là anh ngã nhào, phản xạ tự nhiên níu lấy cô, vô tình mặt anh áp lên mặt cô, môi áp môi, ngực anh áp sát hai bầu vú cô, và dương vật anh trong chiếc quần đùi giờ đã sũng nước áp lên âm hộ cô.
Anh lắp bắp: “Xin… xin lỗi”, quay mặt ra, điều chỉnh nước cho ấm vừa và lập bập nói: “Được… được rồi đó…”, rồi đi ra ngoài thay vào bộ quần áo khô.
Anh đốt điếu thuốc để trấn tĩnh, ôn lại sự việc đã xảy ra.
Tối nay anh đang cưỡi chiếc xe cà tàng, vừa cố nhìn con đường qua làn mưa vừa dò tìm số nhà, trong khi mưa như trút nước. Đang lo ra nên anh không kịp nhìn thấy bóng người từ một con hẻm chạy ra, đâm sầm vào bên hông xe anh rồi ngã xuống đường. Tiếp theo đó là một chiếc Wave chở hai thanh niên phóng ra rồi vọt đi mất hút. Cô không bị thương gì nặng, chỉ một ít trầy xước, nhưng vạt áo bị rách hở ra một bên hông và một tay áo bị rách ở vai. Cô kể đã bị hai thằng trên chiếc Wave kia cướp giật hết tiền bạc, rồi chúng bắt cô chở lên xe chắc là muốn đi đâu đó để định xâm hại.
Anh thấy toàn thân cô đã ướt sũng, áo rách bươm chỗ này chỗ nọ, không thể nào đón xe về nhà được trong tình trạng đó, nên anh đề nghị đưa cô về căn hộ của anh để cô sấy khô lại quần áo.
Cô gái cúi đầu bặm môi, rồi chấp nhận.
Thế là anh lái xe đưa cô về căn hộ của anh.
Bây giờ anh nghe tiếng nước vòi sen chảy một lát rồi ngưng. Ít phút sau, cô bước ra, và tim anh lại đập mạnh. Anh thích mặc pijama vải mỏng màu nhạt cho mát, vì thế cơ thể cô lại lồ lộ dưới ánh đèn. Khổ nỗi anh lại vô tình đưa cho cô cái áo đã bị mất một nút trên, càng làm lộ thêm phần ngực của cô.
Căn hộ anh chỉ có một sofa. Anh nói: “Em ngồi xuống đây, gần bóng đèn đó cho ấm.” Cô gái nghe theo lời anh.
Anh đứng tần ngần khiến cho cô phải nói: “Anh cũng ngồi xuống đi”.
Cái sofa ngắn nên dù anh cố ý ngồi sát ở một đầu cũng không cách xa cô là bao.
Hóa ra cơ thể cô lại lồ lộ thêm dưới ánh đèn vàng trông thật quyến rũ. Cô lại không mặc nội y vì nội y cô đã ướt đẫm, nên chỉ một làn vải mỏng che đậy thân người. Anh trông thấy rõ hai bầu vú tròn lẳn, hai núm vú hồng, hai đùi thon dài, thấy cả một vùng đen đen phía dưới… Có lẽ cô không nhận ra mình gần như hoàn toàn khỏa thân trước mắt anh!
Anh lập bập nói: “Anh không cố ý, chỉ tại anh lụp chụp quá…”
Cô dịu dàng nói: “Không có chi. Cũng tại em làm rơi cục xà bông. Em tin anh là người tốt mà.”
Anh cúi mặt xuống, không biết nói gì thêm.
Cô nói tiếp: “Nghĩ lại em vẫn còn sợ. Nếu sa vào tay hai tên kia thì không biết ra sao…” Cô rùng mình.
Anh nhìn cô, nhìn thân hình gợi cảm lồ lộ dưới ánh đèn nhưng thấy cô vẫn vô tâm, cảm nghĩ dâm dục của anh dần tan đi, lòng thương xót dâng lên.
Để tránh suy nghĩ, anh tìm cách hỏi chuyện: “Em đi đâu…” thì cùng lúc cô cũng cất tiếng: “Anh đi đâu…”
Cả hai cùng bật cười. Anh nói: “Để anh hỏi em trước. Em đi đâu ở đó vào giờ đó?”
Cô đáp: “Em đi mượn tiền con nhỏ bạn để đóng tiền phòng trọ đang nợ 3 tháng, nhân dịp hỏi chuyện nó định giới thiệu chỗ làm cho em. Món tiền vừa mượn được xong thì bị hai thằng kia giật mất, còn chuyện chỗ làm chưa đi tới đâu hết.”
Nói đến đây, đôi mắt của cô dàn dụa. Cô cúi mặt, cố ghìm tiếng nấc. Rồi như để cố định tâm lại, cô ngước mặt lên, tìm cách hỏi chuyện: “Còn anh đi đâu ở đó vào giờ đó?”
Anh ngạc nhiên thấy cô vừa rơi nước mắt đã trấn tĩnh ngay được, nhưng cũng đáp: “Anh đang đi tìm ô – sin do thằng bạn giới thiệu. Nó nói cô này đã làm cho nó, giỏi giang trung hậu, nên khi nó dời nhà đi tỉnh khác nó giới thiệu cho anh. Chẳng dè địa chỉ khó tìm quá, nên chuyện ô – sin của anh chưa đi tới đâu hết.”
Vô hình trung anh lặp lại hoàn cảnh “chưa đi tới đâu hết” của hai người.
Anh nhìn cô, lại nhìn thấy thân thể lồ lộ dưới ánh đèn. Anh muốn tránh bị thôi thúc về tình dục, đi lấy bộ quần áo ướt của cô trong phòng tắm để sấy khô. Anh cầm lên hai mảnh nội y, người lại nóng bừng lên. Anh cố trấn tĩnh, mang mọi thứ cho vào máy sấy.
Anh lại đến ngồi kế bên cô, nói: “Chừng nửa tiếng là quần áo em khô, mặc về nhà được.” Anh có phần tiếc nuối nghĩ đến việc chia tay.
Có lẽ đã nhận ra điều ấy, nên cô ngập ngừng: “Vậy… vậy có thể nào… anh nhận em làm ô – sin cho em… được không? Em đang thất nghiệp, mà bạn em định giới thiệu cho em làm tiếp thị rượu ở nhà hàng, nhưng em không thích nghề đó.”
Anh nhìn những đường nét gợi cảm vẫn thoáng hiện dưới ánh sáng ngọn đèn, hai bầu ngực nở tròn, bụng thon, cặp đùi thuôn dài, nghĩ: “Ngoại hình em như thế kia thì khối anh muốn nốc rượu của em!” Nhưng anh chỉ nói: “Nghe nói tiếp thị rượu có thu nhập khá.”
Cô trả lời: “Thu nhập khá nhưng dễ bị o ép thành sa ngã. Làm ô – sin cho anh hay hơn.”
Anh suy nghĩ trong đầu: “Mình chưa quen biết cô này. Không rõ tư cách ra sao. Lơ mơ vương vấn lại khổ!”
Dường như đoán ra ý nghĩ của anh, cô nói: “Nếu anh tin nơi em thì…”, rồi cô bỏ lửng, không biết nói gì thêm.
Anh mỉm cười: “Cũng cần em tin nơi anh nữa. Anh ở một mình, tới đây em không sợ sao?”
Cô nói rành rẽ từng tiếng một: “Anh đã cứu vớt em khỏi cảnh ô nhục, ở đây còn cảnh ô nhục nào hơn đâu!”
Cô bỗng xích lại ngồi sát bên anh, thừa lúc anh đang ngỡ ngàng, ôm lấy cánh tay anh rồi hôn lên đôi môi anh. Nụ hôn dịu dàng, mát rượi. Bầu ngực cô phập phồng sát bên cánh tay anh. Anh vẫn mím chặt môi.
Cô thấy anh không đáp ứng nên dứt ra, tìm cách bào chữa: “Em đền ơn anh đó.”
Đến phiên anh tự ái, nói sẵng: “Anh ghét sự đền ơn”. Rồi anh tiếp: “Thôi để ngày khác tính.”
Anh đi lấy bộ đồ trong máy sấy. Khi đưa bộ đồ cho cô, dưới ánh đèn anh chợt nhìn ra: “Trời đất! Quần áo em rách te tua như thế này thì làm sao về nhà được?”
Mưa lại đổ lớn hơn, sấm động ầm ì. Anh thắc mắc: “Lại còn mưa gió như thế này…”
Cô nắm lấy tay anh, tha thiết nói: “Hay là… em nhận làm ô – sin cho anh, tháng đầu em không tính lương, chỉ xin anh ngày ba bữa ăn. Nếu được vậy thì em xin ở lại đây tối nay. Sau đó tùy anh đánh giá em… Khi nào em thấy không ổn thì tự em quyết định ra đi.”
Anh lại nổi cơn nghi ngờ, nghĩ bụng: “Cái trò gạ tình đây! Được, thì cứ thử xem! Mình có mất gì mà sợ!” Rồi anh đáp: “Trước mắt em có thể ở lại đây đêm nay, sáng mai anh cho em mượn kim chỉ để vá mấy chỗ rách. Rồi ta sẽ tính tiếp.” Anh định bụng sẽ “tính tiếp” tùy vào những gì diễn ra đêm nay.
Anh nói: “Em ngủ trong phòng nhỏ bên đó.” Anh chỉ cho cô lối vào.
Anh biết mình sẽ khó ngủ với cô gái này ở trong cùng căn hộ, nên lấy chai Hennessy rót một cốc đầy, nốc cạn. Rồi anh đi vào phòng ngủ của mình. Ngoài trời vẫn mưa tầm tã.
Anh ngã vật ra giường, cố xua đuổi hình ảnh gợi tình của cô gái nhưng vẫn không ngủ được. Anh nhớ đến ca từ của một bài hát anh hay hát khi còn trẻ: “Tôi mơ làm triệu phú, cứu vớt gái bơ vơ…” Hồi đó anh đã mong sau này làm được như thế. Anh nghĩ bây giờ mình đã là mấy trăm lần triệu phú, không lẽ không cứu vớt cô? Nhưng anh vẫn trằn trọc với ý nghi ngờ: Không rõ cái cô này đáng cho mình cứu vớt hay không? Hoặc bịa chuyện hoàn cảnh khó khăn? Lại còn giả làm nai tơ tìm cách gạ tình? Đời này lắm chuyện lường gạt đảo điên!
Rồi anh đi ra ngoài định uống thêm Hennessy để dỗ giấc ngủ. Anh gây tiếng động lịch kịch, nên có lẽ cô nghe được mà từ phòng bên đi ra, hỏi: “Anh không ngủ được hả?”
Anh chỉ nói: “Bình thường anh dễ ngủ, nhưng không hiểu sao đêm nay…”
Rồi anh nốc trọn cốc rượu. Cô gái tiến đến bên anh: “Em cũng không ngủ được. Anh cho em một ít.”
Cô uống một ngụm, rồi sặc sụa.
Anh nói: “Em không quen uống rượu hả?”
Cô đáp: “Lần đầu của em. Để phòng khi anh không nhận em làm ô – sin cho anh thì em cũng đã tập làm tiếp thị rượu.”
Anh nói: “Em đi ngủ đi. Anh cũng cố dỗ giấc ngủ.”
Anh định đi vào phòng mình thì cô kéo anh lại, dàn dụa nước mắt: “Anh tử tế quá!” Rồi cô ôm lấy anh, bầu ngực căng phập phồng, đôi môi mọng run run. Anh cũng ôm lấy cô, hay bàn tay vỗ vỗ xoa xoa trên lưng cô, chỉ cách một lần vải không có nịt vú. Cô cúi gằm mặt. Mùi hương từ cơ thể cô tạo cho anh cảm giác ngây ngất. Cô nép mình sát thêm vào người anh, hai cánh tay buông thõng như cho anh thấy cô muốn giao phó mình hoàn toàn cho anh.
Nhưng anh cố dằn nén mà dứt ra khỏi cô, nói: “Em đi ngủ đi”, rồi đi vào trong phòng của mình.
Một lát sau, anh nhớ ra giường bên kia không có mền, trong khi mưa gió làm căn phòng lạnh lẽo. Anh cầm lấy tấm mền đi qua phòng cô, gọi nhỏ: “Anh mang mền qua cho em.”
Cô đang nằm co ro trên giường, ngước mặt lên nhìn anh dưới ánh đèn mờ nhạt gợi tình, đôi mắt chớp chớp. Khi anh trao cho cô cái mền, mắt cô có vẻ ươn ướt, anh không rõ do cô sợ hãi hay không.
Anh trấn an cô: “Em đừng sợ. Anh sẽ không làm gì mà em không muốn.”
Cô đáp nhỏ “Dạ”, rồi vẫn nằm yên đăm đăm nhìn anh, bộ ngực phập phồng, hai chân duỗi ra. Anh nhìn cả thân người cô dưới bộ đồ pijama không có nội y, thầm nghĩ: “Chân không dài, da không trắng lắm nên chắc không thể kiếm đại gia, còn mình cũng không phải là đại gia nên không có gì phải sợ”. Nhưng anh cố nén lửa dục, nói: “Em ngủ đi.”
Anh bước về phòng mình, chợt nghĩ: “May quá! Nếu mình có hành động gì, sau này cô đi kiện cáo, khai là mình mò qua phòng cô làm bậy thì mình khó mà bào chữa!”
Dần dần trời tạnh mưa nhưng vẫn còn sấm chớp. Rồi lại có tiếng mèo kêu nghe rợn người. Bọn mèo nhân lúc tạnh mưa lại đi tìm nhau, động đực mà kêu gọi nhau nhưng nghe như tiếng người than khóc. Anh vẫn nằm trằn trọc một lúc lâu.
Rồi có tiếng cánh cửa mở, và cô bước vào, tiến đến bên cạnh giường đứng yên một lúc. Thấy anh mở to mắt nhưng im lặng, cô thì thào: “Em không ngủ được, em sợ…”
Anh ngồi dậy nói: “Có gì mà sợ! Bọn mèo động tình kêu như vậy đó.”
Anh ngưng bặt, e cô nghĩ anh gợi ý chuyện “động tình”.
Cô vẫn đứng bất động nhìn anh trong bóng tối mờ mờ. Anh thấy cô trông khổ sở chứ không có vẻ gì là gạ tình, nên động lòng nắm lấy tay cô: “Em ngồi xuống đây nói chuyện với anh”.
Thế là cô ngồi xuống cạnh giường. Hai người nhìn nhau một lúc, không ai nói gì, cô cũng không có động thái gì.
Anh tìm cách hỏi chuyện cô. Cô tâm sự cho biết mình mồ côi cả cha lẫn mẹ, thân thuộc không có ai gần gũi, cô phải tự kiếm sống. Kiếm đủ việc nhưng không việc nào lâu dài. Cô đã thất nghiệp 3 tháng, trong thời gian đó đang nợ tiền thuê phòng trọ, chưa tìm ra việc làm đúng ý…
Anh nghĩ trong đầu: “Ca cẩm để mình thương hại phải không? Em như thế nào tôi còn chưa rõ…”
Nhưng khi nhìn kỹ khuôn mặt cô trong ánh sáng lờ mờ, anh thấy đôi dòng lệ. Có lẽ là nước mắt thật sự, không phải đóng kịch. Đôi mắt cô long lanh, trông hiền dịu.
Bất chợt anh đưa tay vuốt má cô, cảm nhận làn da mịn màng, mát rượi. Cô nắm lấy bàn tay anh, ra vẻ cảm kích. Anh vẫn ngồi bất động.
Để lại một bình luận