Home » Truyện sex ngắn » Cuộc ngoại tình dài lâu

Cuộc ngoại tình dài lâu

Cứ đụng tới đâu là rành rành cô nhớ lại đủ thứ. Giống một cuốn phim quay sẵn, chỉ cần bấm nút là tự động chiếu, có điều phim do tay ngang cô làm nên đầu đuôi lộn xộn, nhớ đâu in đó. Điều chắc chắn là có, đúng, dù trật tự không diễn trơn tru.

Như lúc này anh ngủ li bì mà cô vẫn cảm thấy khúc gân của anh như đang vào ra chỗ háng. Cô nhớ rõ nó không mềm lẫn không cứng, nhưng mỗi lần anh nhấn vô cô biết rõ nó đang chạy tới đâu. Cô thấy cái đầu loe tựa cái nón đập binh binh vô tử cung cô, ôi vô cùng tuyệt diệu, nó hơi thôn thốn nhưng đầy kích thích. Cô banh hai giò cho anh đâm, tựa như hai thanh đệm các toa tàu va vào nhau khi qua chỗ nối. Cha đời anh nắc đã mạnh mà lại còn nhăn nhó bóp bẹp hai cái vú nữa mới phê. Cô tựa được nhấc tuốt lên tầng trời, lang thang một hồi và bị thả cái bịch xuống. Anh giập phừng phừng, bao nhiêu sợi dây nứng trong người căng giãn mạnh, đứt tung, nước tràn vào nóng hổi.

Cô bưng người lên, nắm cổ chưn ria ria như lính thủ cây trung liên bắn loạn đả. Anh ngóp ngóp đâm túi bụi tanh bành. Hai mu xẹp lên xẹp xuống, ọp ẹp kêu chách chách. Anh bóp nát hai vú cô dọng chết thôi. Cô kêu lên : đụ sướng quá, đụ sướng quá. Anh tưởng tiếng cô Ɩồŋg lộng vang khắp nhà nên vừa phang tới tấp vừa nạt : có câm mồm để tui giã cho sướng, làm gì la làng lên, bộ muốn mọi người tới coi hả.

Cô tiu nghỉu trình bày : người ta sướng mà cũng cấm không cho rên. Anh thấy tội phải hạ giọng : rên thì rên nho nhỏ thôi, đi ăn trộm mà kêu như ở nhà mình. Cô ngỏn ngoẻn im rơ. Anh lại bơp chặt hai vú, đâm thêm, cô bưng hai giò xàng theo cho anh đâm bạo liệt. Anh ráng quá nên khi ói thì mật xanh mật vàng cũng thổ ra bể rụi. Hai vú cô cấn cấn đau đau nhưng cô rất ưng. Đụ thế mới là có bài có bản, chớ đâu như anh chồng cô cà ạch cà đụi, ngứa chớ hổng vô đâu cả.

Bây giờ cô muốn đánh thức anh dậy đi phùa hai. Cô lắc mình, anh bị đẩy xô nhưng vẫn ngủ. Cô chộp lấy bàn tay anh trên vú xoa day để anh cảm thấy cái chất mềm mềm mà tỉnh. Anh càu nhàu : để ngủ chút coi, phá hoài. Cô giả lảng : sáng rồi, cha nội. Anh giựt mình hỏi quơ quào : ổng dìa chưa. Cô bật cười : lão mà về thì nãy giờ anh ốm đòn chớ ở đó mà ngáo. Anh than : vậy mà làm người ta hết hồn.

Cô nhõng nhẽo : tại nằm mình ên, em nghĩ đủ thứ, em sợ. Anh hỏi : em sợ gì. Cô đía : em đang ở truồng, có cha nội nào lẻn vô, thấy ngon ơ, đè nắc em chắc tiêu tùng. Anh nói : có tui nằm bên, mụ nội nó cũng hổng dám. Cô đi xa hơn : anh được cái miệng, ngủ như chết, tui có thảy ra đường anh cũng hổng hay. Anh cố cãi : nhưng tui ôm bà cứng ngắc làm sao nó đè được. Cô phân bua : anh ôm cái vú chớ có ôm trọn người em đâu, cái Ɩồŋ bày xình xang ra đó, chỉ cần nó nằm nghiêng nghiêng nhét vô em cũng hết dám la làng.

Anh có vẻ giận gắt gỏng : nói vậy là ai đụ bà cũng được sao, chớ miệng bà để chi. Cô rỏn rẻn : ai biểu anh ngủ, em nứng lại thì ai đụ em đâu có nhớ, cứ thấy xọt xọt vô ra lại nghĩ anh chơi em thôi. Anh hứ một cái dài thê thảm, cô bọc xuôi : nói chơi thôi, chớ em nứng thiệt sự rồi, chơi em lần nữa đi rồi dìa.

Anh hốt hoảng gọi cô : em đâu rồi. Cô nghe tiếng anh thất thanh nên vội đáp : em đây, em đây. Anh cáu gắt : nãy giờ em làm gì mà ui ui kín tiếng thế. Cô nũng nịu : em nhớ anh mà, em đang nghĩ đến anh. Cô nghe lào xào tiếng thở dài sườn sượt trong máy, u u qua làn sóng, rất xa, rất xa. Cô nghĩ anh giận nên vuốt ve : đừng hờn em mà, em nhớ quá nên mụ người ra.

Anh kể lể : hông phải, anh tưởng là chồng em về. Đến lượt cô thở dài : lão ra khỏi lớp, đi thẳng xuống trại rồi, nên em mới ngẩn ngơ. Anh dịu giọng xuống : tội nghiệp hôn, anh xin lỗi vì cáu bẳn với em. Anh hôn đánh chút một cái, cô nghe hỏi : chịu chưa. Cô trách khéo : hôn gió thì nước nôi gì mà chịu với chẳng đừng.

Anh hiểu, rất hiểu nên khuyên : chịu khó vậy em, làm sao anh về đặng lúc này. Cô nhõng nhẽo : vậy anh có thương gì em đâu. Anh sốt cả ruột, mềm cả lòng. Cô lại năn nỉ : ráng thu xếp về mấy bữa cho em vui, em khát khao anh quá. Anh nghe tiếng rọ rạy qua âm ba, hỏi dồn : chớ em làm gì rột rột vậy.

Cô kể một hơi : anh ơi, em nhớ anh, tưởng lúc anh điên cuồng giựt tung áo em ra và vò sờ lên cặp vú. Em cứng hết trơn, đầu vú cạ vô phát tiếng đó. Em phát khùng tới nơi, lâu rồi không được ai cắn bú, càng thiếu sự măn vê, em bắt đền anh, hai cái núm lều phều xụ mặt rồi đó.

Anh an ủi : biết rồi mà, em khỏi nói anh cũng cứng ngắc. Sáng nào, tối nào anh không trầy trật vì hình ảnh em. Cùi bắp dựng đứng lêu khêu, đâm vô quần bắt rát, em nhớ anh một, anh nhớ em mười, biết hôn. Đừng làm anh điên đầu lên nữa, cố đi cưng, anh “ xương “. Cô thấy được đền bồi nên khoe nho nhỏ : tối nào đi ngủ em cũng tắm rửa kỹ, lỡ nằm mơ gặp anh, anh cởi em ra, không chê hôi, dơ.

Anh bật cười mắng yêu : em xí xọn thiệt. Dâm cùng mình nên mê vớ mê vẩn. Của anh thòi lòi ra mới khó hạ hỏa, chớ còn của em thút lút bên trong, mắc gì nhớ quàng nhớ xiên cho khổ. Cô ì xèo than : anh thòi lòi nhưng anh làm cho nó ọc ra được, còn em lấy gì khoắng vô trỏng đây anh. Chưa gì anh thấy như cô đang trề môi, lắc vai trước mặt anh.

Anh quấy quả nói cho cô vui : nè em, bữa nay em bận cái lót mềm hay lót cứng, nó có đè nhẹp mấy đầu vú của anh hôn. Em mà làm nó thụt vô là anh bắt đền em đó. Cô phởn phơ bắt chuyện : nó có thụt thì anh bóp nó cũng thòi ra, mặt anh thấy em cởi áo mà tha sao, anh nút làm hai đầu vú nở tòm lòm, xấu cách gì.

Anh lại hỏi tới nữa : em cũng bận cái sịp anh mua chớ hả, thứ đó ôm khít háng em, làm con sò nổi rình rang à nghen. Mà bận thôi, đừng xà nẹo để mấy tía non thấy sờ bậy, anh hổng chịu. Cô lầu bầu : bỏ đi mà còn đòi điều kiện này, điều kiện nọ. Cô chọc : tui ngứa thì cũng nhờ người ta rờ cho đỡ, ai biểu anh đi mút chỉ cà tha nên tui ngứa như điên. Anh đề nghị với cô : đâu em nhích chưn ra cho anh coi nó có ứ nước miếng ra hôn. Cô giãy đành đạch : nó xón nhiều lần rồi, nội nhớ cái lưỡi anh rọ rạy là em đã nhễu ướt ra liền. Anh có vẻ hả hê nên hôn cô chóc chóc. Cô kêu ới ới như bị anh hun thiệt.

Bởi anh nói tầm xàm mà cô bị đụng vô cục nứng ba vạ. Dường như lời anh mang sẵn bùa phép chi đâu, cô nghe mê mẩn, say sưa. Lao xao tiếng của anh, vậy chớ cô hình dung anh đang gần kề trước mặt. Cái tay anh khoa khoa, cô muốn rủn cả người. Cô lình xình thấy anh bốc hốt trên vú, rồi chà liếm bên tai và thình lình đã nghe anh nhéo đau điếng nơi Ɩồŋ cô cái bép.

Cô uốn éo thì anh kéo phịch cô ngồi lên đùi anh. Cô bị anh buộc giữ vạt áo tốc lên để anh trật cái xú cheng ra vò nhàu nhàu hai vú. Anh nhồi, anh bóp, anh vặt, anh xoa, cặp vú lầy huầy nở xẹp, hai núm dỉnh dảng lọt qua kẽ tay anh và tiếng la khư khư trong họng. Cô nhột bằng ngạt hơi, nhưng anh măn vê kỹ càng làm cô không nỡ biểu anh ngưng.

Anh quần thảo cô như dượt ngựa đua. Cô í ới đổ lên đổ xuống. Anh vật cô ra giường, ra ghế, ra bàn, bất cứ nơi nào để hun, liếm, bú, nút, cắn vô cặp vú cô. Anh lấp cái vú đầy một họng, bặp cho chặt và hít lấy hơi để nhốt nó trong miệng anh. Anh nhằn, anh nhay, anh búng, anh đá, cái đầu vú nhọn lễu và sưng cả cục, anh nhâm nhi như ăn trái tầm ruột, cục xí muội hổng bằng.

Anh bú một đầu, tay vê một đầu, hai vú cô nhức như búa bổ mà sao râm ran làm cho cô điêu đứng, ngất ngây. Cô nín hơi chịu đựng, có lẽ hơi bị dồn nên Ɩồŋ tức tức rặn vọt khí ra. Anh thấy cô thộn mặt biết nên hỏi : ra rồi hả. Cô gúc cái đầu tiếc rẻ. Anh mắng mỏ rề rà : mới nút nhay một chút mà đái ra khí, Ɩồŋ sao lỏng lẻ bậy bạ vậy.

Cô trẽn, xụ mặt khi bị anh chê. Cô lụ bụ phân bua : anh bú nút, cắn nhay làm em quính, đầu vú, Ɩồŋ đoi nhủn hết, các dây thần kinh chạy loạn xà ngầu, em cố nín mà khí ùn ùn trào ra, em dằn hổng nổi. Anh phải nói cho cô hiểu : thương thì nói thế thôi, chớ anh hổng trách em đâu. Để anh đền bù cho.

Nói xong, anh kéo lột quần ngoài, quần trong của cô xuống, đặt cô nằm ngửa ra. Anh ngoan ngoãn thò mặt vô hun thưởng cái Ɩồŋ cô ọt ọt. Cô thấy nhen nhúm nỗi sướng lềnh bềnh, anh bẻ dang chưn cô ra và liếm lên liếm xuống rồi bú kêu chách chách. Bây giờ thì cô nứng thiệt sự, cô mở lòng rặn hết mình, khí dầm dề chảy ra, anh nút xụt xụt làm cô ngất ngư nứng bạo.

Cô lấy đà nhún hai giò, lắc lắc mình, đưa cái Ɩồŋ cho anh xục bề bề ở trỏng. Cô mới nháng thấy anh bết bết, lại thấy anh đâm vô cái đụi, rồi vét vét lau lau, rồi banh hai mu nút kêu chót chót. Cô đã quá, rùng mình mấy lần, chỗ nệm dưới đít dính lớp nhớp, ươn ướt, cô chắc khí Ɩồŋ cô đọng vũng chí ít.

Anh hỏi tiếp : nữa, em lại lủi rồi. Nói chuyện với em mệt cầm canh. Lơ vơ mấy tiếng là mất. Cô ấp úng khó nói : em nôn quá anh, nghe lời anh mà em ướt hết trơn. Anh thấy cô quá bặm trợn nên kêu rần : chèn ơi, nói chuyện mà xuất khí, coi chừng Ɩồŋ em có vấn đề, đi khám coi có sao hôn, để lâu bịnh chết. Cô trấn an anh : đừng lo, anh ơi. Em hiểu bịnh em mà, tại em thiếu cái nút đóng, anh về nhét cùi bắp dọng vô là ổn thôi.

Hai người nói với nhau như trong phòng riêng. Anh sực nhớ ra nên lưu ý cô : cẩn thận em, để ai bất chợt nghe tụi mình nói tục, người ta cười chết. Cô có vẻ không ngán : ai nghe kệ họ chớ, tụi mình nhớ nhau thì thú thực hết ra. Mắc gì họ nghe lén còn cười, bộ họ xa bồ hổng thấy nứng, vú Ɩồŋ xệch xạc lên sao. Anh phải cản cô : mới nhắc lại oang oang đem mấy chữ trần tục kể nữa rồi.

Cô ngúng ngoẳng đáp : chớ sao, thà nói toẹt ra đỡ ấm ức. Chớ như ai, ngoài mặt coi bộ nghiêm trang còn tâm hồn bịnh hết chỗ. Em biết nhiều bà hết sức gồ ghề, đi bên chồng y như tượng tạc, vậy mà xểnh ra bị đàn ông bóp vú ào ào. Trưa nào mấy bả cũng tụ nói dóc với nhau, trong khi có một cha nội miệng hà rầm nói năng mà tay thì thò bóp vú hai bà một lúc. Vậy chớ mấy mẻ êm rơ, coi mòi còn khoái nữa chớ, bữa nào mấy mẻ cũng bận mấy cái món mềm xèo, có vậy cha kia bóp mới sướng.

Anh gạt cô đi : chuyện mình không lo đi nói việc người. Kệ họ, còn em mà để ai bóp vú thì đừng trách. Cô khiêu khích : anh hăm thì làm gì được em, anh ở tuốt bển, em ở bên này, em cho ai bóp thì sao anh biết. Anh nói có vẻ chắc : tui đánh dấu hết trơn rồi, về ngó mất dấu là tui biết liền.

Cô có vẻ hơi ngán, nhưng hỏi dò cho biết : anh nói xạo, em có thấy đầu vú mang dấu vết gì đâu, trơn lu, anh dọa em hả. Anh lại nói mạnh : hổng tin em thử đi rồi biết. Cô còn cố chọc : biết thì anh làm gì em. Anh đanh giọng lại : tui xẻo cái núm thảy xuống cống, giựt nước cho trôi mất tiêu, còn cái Ɩồŋ thì tui cắn cho mẻ để em tởn. Anh nghe cô lóng cóng : em nói giỡn chơi thôi, đừng làm em sợ nghe cưng.

Cách đây mấy tháng anh có về một lần. Anh tỏ ý muốn được cô đi đón. Anh nói thấy tội : ước gì vừa ra khỏi phi trường thấy em ngay. Cô cũng rất muồn vào trong đó nhưng chồng cô bận trại tôm lai bận công việc, không đưa cô đi được, còn đi một mình thì cô không dám. Cô năn nỉ anh : trước sau gì cũng gặp, chờ cả đỗi cũng được, huống gì một ngày.

Lần đó, anh giận, ở lì trong đó cho cô tởn. Chờ tới tối, tới khuya, tắm rửa cẩn thận, mặc cái xú anh mua, bận cái sịp anh sắm, mà anh đâu không thấy. Gọi phôn ào ào, anh không bắt, sốt ruột cô chờ cho bắng được đường dây kết nối, hét toáng lên : chớ còn chùng chình gì ở trỏng mà chưa dzìa. Anh nói khơi khơi : tui dzìa có công chiện, chừng nào xong mới ra ngoải.

Cô định xi nẹc anh, song thoáng nhận ra “ giận mất khôn “ nên dịu giọng xuống : em nghĩ tại em hông vô nên anh ghét. Cô nghe rõ tiếng anh mặn mà sâu đậm như muối bọt : ai dám ghét. Chỉ bấy nhiêu đủ khiến cô tê tái. Cô biết rõ anh nào có công lênh việc gì, chẳng qua anh nhớ cô thì bò về thôi. Cô phải phụng phiu cho anh hiểu : cả đời em có ra khỏi chỗ này đâu, đi một mình em biết cóc gì, anh phải thương em chứ.

Anh thủng ra nên xót xa. Anh ậm ừ một lúc rồi phán : anh vừa xong việc rồi, chút nữa anh chạy ào ra xe, sáng mơi sớm anh về tới. Cô mừng bắt run, choàng dậy, lăng xăng lo đủ thứ. Cô nấu nồi cháo gà, nấu nước bồ kết, soạn cái quần cái áo cho mướt để tắm gội chờ đón anh.

Hồi này chồng cô lu bù chi xác ở trại tôm, lo thay nước, bón ăn và theo dõi chỉ sợ tôm bỗng nhiên phát sáng là coi như đứt chến. Mấy kỳ lão trúng lớn, vốn liếng phình lên, lão thường khoe con tôm giống của lão vô địch, cho nở 3 lần mà vẫn đạt. Cho nên lão dốc hết tâm vào hồ nuôi, quên luôn con tôm càng trong quần lão làm cô cũng thòm thèm. Anh về thật đúng lúc, cô nôn dữ, tắm gội xong mà giờ giấc vẫn trôi rất chậm.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11

TÊN TRUYỆN:

Cuộc ngoại tình dài lâu


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (112) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (796) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (360) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (765) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (408) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (731) Truyện sex nhẹ (42) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (337) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (385) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (136) Đụ vợ bạn (74)